Sword Art Online
Chương 21 - Phần 5
Kirito.
Dường như có ai đó gọi tên tôi--
Tôi bị kéo dậy khỏi giấc ngủ nông.
Tôi mở mí mắt, thì thấy muôn vàn hạt sáng tí hon đang trôi nổi trong màn sáng màu cam.
Tầm nhìn mù mờ của tôi dần dà lấy lại tiêu điểm.
Một tấm vải trắng phất phơ--rèm cửa.
Một khung cửa sổ màu xám. Lớp kính cũ kỹ.
Một nhành cây rung rinh. Một vệt khói do máy bay từ tốn vẽ trên nền trời đã nhuộm màu hoàng hôn.
Hít lấy một hơi từ bầu không khí ngập ngụa bụi bặm, tôi nhấc thân trên lên, bấy giờ tôi trông thấy lưng sau của một bộ đồng phục thủy đang đứng trước tấm bảng màu xanh lục đậm. Một miếng chùi bảng kêu kin kít trên bảng trong lúc lau đi mấy từ cuối cùng viết bằng phấn trắng.
"......Ano, Kirigaya-kun."
Tôi lại nghe có người gọi tên tôi lần nữa. Tôi ngoái lại nhìn, thì mắt tôi gặp một nữ sinh khác; cô đang cúi nhìn tôi với nét mặt rụt rè, song phần nào đó lại đang cáu.
"Tớ muốn chuyển bàn."
Có vẻ tôi lại ngủ quên trong giờ sinh hoạt lớp, mãi đến giờ dọn dẹp.
"Àà...... Xin lỗi."
Tôi lẩm bẩm, rồi lấy ngón tay xách cái cặp treo trên móc bên hông bàn và đứng lên.
Đầu tôi cảm giác nặng như chì.
Giống như cơn mệt mỏi khi tôi dứt điểm một bộ phim cực kỳ dài--dài không đo đếm nổi. Tôi chẳng nhớ gì về câu chuyện, cơ mà vô số cảm xúc vụn vặt cứ bám víu trong tâm trí tôi. Tôi bèn lắc đầu thật mạnh.
Tôi ngoảnh mắt khỏi cô bạn cùng lớp đang cười tôi, sau đó đi vài bước tới cánh cửa nằm cuối phòng học, miệng thỏ thẻ.
"Cái gì thế nhỉ...... Một giấc mơ ư............"
(Còn nữa)