Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 404: 5000 năm trước, và 1000 năm trước
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
5000 năm trước những con quái vật tinh thể đột nhiên xuất hiện làm cho cả thế giới thời điểm lúc bấy giờ rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Chúng xuất hiện từ hư không rồi đi khắp nơi để giết loài người. Chẳng những vậy, còn có một vấn đề tồi tệ hơn, đó là nền văn minh cổ đại chủ yếu chỉ dựa vào ma thuật. Cuộc sống hàng ngày của mọi người hoàn toàn phụ thuộc vào ma thuật và các ma vật (vật phẩm ma thuật). Cho nên Phrase được coi là thiên địch của nền văn minh này.
Phrase có thể hấp tụ mọi phép thuật. Khả năng tái sinh của chúng rất cao và gần như không có gì có thể gây thương tích được. Ngay cả những cỗ xe tăng ma thuật và tàu bay ma thuật do người ở thời đại này tạo ra, cũng hoàn toàn vô dụng đối với chúng.
Các thành phố lần lượt bị những con hạ cấp, trung cấp tấn công và tất cả đều bốc hơi do tia sáng hủy diệt của những con thượng cấp.
Chrome Ranchesse lúc đó đang sống yên bình, hạnh phúc với vợ con cùng bộ đôi Crown đen - Crown trắng ở một thị trấn biên giới thuộc ngoại ô của Pillaisula. Khi đó, ông ta cảm thấy mối đe dọa từ Phrase, nên đã có ý định sử dụng sức mạnh của Crown đen để đưa cả gia đình của mình đến thế giới cũ của ông ấy, nhằm tránh cuộc tàn sát thảm khốc từ lũ quái vật tinh thể Phrase.
Nhưng thật không dễ dàng gì để có thể làm được điều đó. Dù rằng chính Chrome Ranchesse là người đã tạo ra Crown đen, thì vẫn phải trả giá cho việc sử dụng sức mạnh này mà không có ngoại lệ. Sức mạnh càng lớn, cái giá cũng tỉ lệ thuận theo nó.
Lần đầu khi ông ta đến thế giới chính, cái giá phải trả đã biến Chrome từ một ông già trở thành một cậu bé. Vài năm sau khi sống ở đây, lúc này Chrome chưa được ba mươi tuổi thì lũ Phrase đã đến đây xâm lược. Nếu lần này ông ta lại sử dụng khả năng của Crown đen để đưa gia đình mình trở về thế giới đảo ngược, thì chắc chắn ông ta sẽ chết.
Để tránh sử dụng khả năng này một lần nữa, Chrome cần phải phát triển một Crown mới. Nhưng thời gian lại không cho phép như vậy.
Cuối cùng thì Phrase đã diệt sạch đội quân của Pillaisula rồi bắt đầu tràn ngập khắp vương quốc. Mọi thứ đều bị phá hủy khi chúng đi qua. Và rồi chúng đã đến được thị trấn nơi Chrome đang sinh sống.
Thật không may cho họ, trong đội quân này có cả một tên thống lĩnh thi theo. Hắn có hình dáng của một người đàn ông, với mái tóc dựng ngược nhọn hoắc, cùng một đôi mắt đỏ ao kèm với nụ cười đầy ngạo mạn.
[Có lẽ chính là Gila... Vậy là thằng ngu đó đã điên từ 5000 năm trước rồi ư.]
Theo những gì Albus mô tả, tôi chỉ có thể liên tưởng đến thằng ngu Gila đó thôi. Hắn là tên thống lĩnh thứ hai tôi gặp sau Ney. Đó là một tên cuồng chiến, đầy kiêu ngạo, và độc ác. Một tên Chiến binh thuộc cấp thống lĩnh.
Tôi đã phải dùng đến Thần lực để đánh bại được hắn. Tuy lúc đó tôi chưa thành thạo việc điều khiển Thần lực như bây giờ, nhưng thành thật mà nói hắn đúng là một tên khó nhằn.
====================
Khi Gila đến làng của Chrome, hắn cũng tàn sát con người một cách vô tội vạ bất kể đó là đàn ông hay phụ nữ, người già hay trẻ em.
Chrome đã cùng Crown đen và trắng chống trả lại hắn. Nhưng vì Crown đen và trắng không thể sử dụng khả năng đặc biệt của chúng trong trận chiến, nên cả ba đã thất bại trước sức mạnh của tên Gila kia.
Sau khi đánh tan mọi nỗ lực kháng cự của Chrome, Gila chuyển mọi sự giận dữ của hắn sang vợ và con trai của người đàn ông này.
Gia đình của Chrome đã bị thiêu đốt thành tro bởi tia sáng bắn ra từ tay của Gila. Trong sự tuyệt vọng, Chrome phẫn nộ giải phóng toàn bộ sức mạnh của Crown đen và trắng cùng một lúc.
Sức mạnh của Crown đen và trắng tương tự nhau, nhưng cách chúng hoạt động lại khác nhau. Khi được sử dụng cùng lúc, sức mạnh của chúng vượt khỏi tầm kiểm soát. Không gì có thể ngăn được.
Khi hai sức mạnh hòa hợp lại với nhau với chủ thể là sức mạnh thay đổi sự kiện của Crown trắng được kết hợp bởi sức mạnh điều khiển thời - không (không gian - thời gian) của Crown đen. Nó đã tạo ra một hiệu ứng bất thường lan rộng toàn bộ thế giới này.
Một trong những hiệu ứng này đã giúp sửa chữa lại rào chắn của thế giới bằng cách làm cho thời gian quay trở lại thời điểm mà rào chắn chưa bị phá vỡ. Dư chấn còn khiến phần lớn Phrase bị hút trở lại khoảng trống của không gian. Nếu tôi nhớ chính xác, thì Ende đã làm một cái gì đó với bọn thống lĩnh và thượng cấp sau đó.
Ở dòng chảy thời gian đó, việc vợ và con của Chrome bị giết đã bị ghi đè thành "không xảy ra".
Một cơn bão mang tên mâu thuẫn bắt đầu xâm chiếm toàn bộ hành tinh. Kết quả thì đã xảy ra, nhưng quá trình tạo ra kết quả đó lại không có. Thành công và thành tựu đã đạt được, nhưng lại không có quá trình tạo ra điều đó.
Trong một thời gian, toàn bộ thế giới đã bị vòng xoáy mâu thuẫn này nuốt chửng. Nhưng sự thật mối đe dọa từ Phrase đã không còn. Lũ quái vật phá hủy hơn hai phần ba hành tinh này đã hoàn toàn biến mất.
[Chính là nó...]
Tiến sĩ Babylon đập tay vào nhau như thể cô đã nhận ra điều gì đó.
[Cô vừa phát hiện ra điều gì à?]
[Chà, ngày mà Phrase biến mất... Tôi đã vội vàng thực hiện những điều chỉnh cuối cùng cho Frame Gear. Nhưng những điều kỳ lạ đã xảy ra... Những bộ phận tôi nghĩ rằng mình đã lắp ráp lại tự nhiên nằm trên sàn và danh sách những thứ tôi cần kiểm tra chưa làm đã có kết quả. Tôi cứ nghĩ chắc do mình mệt mỏi gây ra hoang tưởng, nên đã đi ngủ ngay lập tức.]
[Không lẽ đó là những hiệu ứng vượt khỏi tầm kiểm soát mà Albus và Noir tạo ra sao?]
[Có lẽ thế. Ta có thể lấy ví dụ như các số thứ tự trong một danh sách là 1, 2, 3, 4... Sau khi sức mạnh của Albus và Noir hợp nhất, sức mạnh của chúng đã tạo ra những ký tự ngẫu nhiên như 3A, hoặc xáo trộn mọi thứ như D, 5, 2... thay vào thứ tự trong danh sách đó.]
Vậy ra sức mạnh này có thể lấy những sự kiện ngẫu nhiên nào đó từ dòng thời gian của thế giới song song chèn vào thế giới thực... Vì thế nó đã tạo nên sự hỗn loạn cho cả thế giới.
[Tôi nghĩ rằng ngay cả Chrome cũng không thể dự đoán việc kỹ năng của hai Crown đen và trắng có thể kết hợp lại như vậy. Nếu không thì ông ta đã tạo ra một thiết bị để phòng tránh việc đó rồi.]
Tuy nói là vậy, nhưng cũng nhờ bị mất kiểm soát ông ta mới có thể cứu được thế giới 5000 năm trước khỏi sự diệt vong.
Những Phrase không bị hút lại khoảng không giữa các thế giới đều bị con người tiêu diệt ngay sau đó.
[Vậy thì... Chuyện gì đã xảy ra với Chrome Ranchesse?]
Yumina hỏi Golem vừa mới trở thành cận vệ của mình.
[Chủ nhân Chrome đã trả giá cho kỹ năng của tôi. Cái giá của Crown trắng Albus chính là ký ức. Những kiến thức mà ngài ấy đã tích lũy trong suốt cuộc đời. Các mối quan hệ cá nhân, tình yêu và kẻ thù của ngài ấy. Tất cả đều bị xóa sạch.]
[Thật kinh khủng...!]
Vậy cái giá cho sức mạnh của Crown trắng là ký ức của chính chủ nhân nó sao?
Ký ức cũng như là linh hồn của một con người vậy. Chúng chính là những tinh hoa tạo nên con người đó.
Sức mạnh của Albus đòi hỏi chủ nhân của nó phải mất đi một số ký ức khi sử dụng.
Ký ức là thứ được não bộ ghi nhận mỗi ngày. Và giờ nó bị mất đi phần nào đó mà người đó không thể biết được. Không, đúng hơn thì nó không bị mất đi, mà chỉ là ta không thể nhớ nó thôi... Nếu nghĩ theo hướng tích cự thì có lẽ cái giá cũng không đến nỗi tệ.
Nhưng không phải ai cũng muốn mất đi những kỷ niệm quý giá đối với mình. Điển hình như gia đình, bạn bè, ước mơ, thành tích và mục tiêu cá nhân... Những điều này mà biến mất thì đó đúng là một thảm kịch.
Nhưng nếu nghĩ theo cách đó, thì mức giá này đúng là một cái giá tàn khốc nhất. Những cảm xúc, những sự kiện quý giá trong cả cuộc đời tự nhiên không cánh mà bay thì làm sao có thể chịu nổi chứ.
Nghĩ mà xem nếu ta đang có một tình bạn lâu dài hoặc mối quan hệ thân mật, sâu sắc với một ai đó, bỗng dưng bị xóa khỏi tâm trí thì sẽ ra sao? Nghĩ đến thôi là thấy đáng sợ rồi.
Theo Albus, ký ức của Chrome sẽ không biến mất ngay lập tức. Mà nó sẽ biến mất mỗi ngày từng chút một. Giống như nắm cát trên tay, chúng sẽ rơi qua các khe hở ngón tay từng chút từng chút một vậy. Những mảnh nhỏ ký ức của ông ta sẽ rơi vào quên lãng y như thế.
Tuy đã có thể bảo vệ vợ và con trai, nhưng những ký ức về họ cũng dần biến mất theo thời gian, cùng với tất cả trí tuệ và kiến thức mà ông ta đã có được.
Sự mâu thuẫn tạo ra bởi cơn thịnh nộ từ Crown đen và trắng thậm chí còn ảnh hưởng đến chính chúng.
Giao ước của chúng và chủ nhân đã bị viết lại thành "không xảy ra". Không có chủ nhân, Golem dần mất đi ý thức.
Và dòng thời gian đã thay đổi thành "không xảy ra", nên Chrome đã không đăng ký trở thành chủ nhân của chúng nữa.
[Chức năng của tôi dần mất đi nên rồi chuyển về chế độ ngủ đông. Nên tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với chủ nhân Chrome sau đó nữa.]
Albus lẩm bẩm.
Đó cũng là lý do kỹ sư thiên tài của Golem Chrome Ranchesse biến mất khỏi lịch sử thế giới. Cái giá phải trả để sửa chữa thế giới thực sự quá tàn nhẫn.
Nếu sau tất cả những điều đó, ông ta mất đi ký ức và trở thành một tên điên, thì... thật là bi thảm mà. Nhưng có lẽ ông ta đã chấp nhận cái kết quả này, chính nhờ điều đó mà gia đình của ông ta mới có thể sống sót.
Hy vọng ông ta tìm thấy một cuộc sống mới và hạnh phúc hơn với gia đình, ngay cả khi những ký ức về cuộc sống cũ đã biến mất. Nhưng dù nói thế nào đi nữa, thì Chrome Ranchesse cùng bộ óc thiên tài của ông ta đã hoàn toàn biến mất. Giờ chỉ có một người đàn ông bình thường, mất trí nhớ tên là Chrome sau đó.
Tuy rằng mâu thuẫn đã xảy ra trên toàn thế giới. Mọi người vẫn có thể thích nghi với chúng và tự thuyết phục bản thân mình theo cách riêng của họ.
Các thành phố bị phá hủy chính là bằng chứng cho thấy Phrase đã từng ở đó... Nhưng đồng thời chúng cũng đã biến mất một cách kỳ lạ, giống như là "chưa xảy ra" vậy.
Người đàn ông duy nhất có thể giải thích điều này, giờ đây cũng đã bị mất trí nhớ.
[Crown đen và Crown trắng... tuy đây là một sự trùng hợp. Nhưng sự thật thì thế giới này cũng nhờ hai cậu mới không bị diệt vong. Tôi thay mặt những người ở thời đại đó cảm ơn hai cậu.]
Tiến sĩ Babylon, bỗng nhiên tỏ thái độ ngại ngùng. Cô ấy cúi đầu cảm ơn một cách chân thành với hai Golem trước mặt.
[Chuyện 5000 năm trước giờ rõ rồi. Thế sau đó, hai cậu đã xảy ra chuyện gì?]
[Tôi không biết. Khi tôi được kích hoạt lại, tôi đã ký giao ước với một chàng trai tên là Arthur Ernes Belfast.]
Chết tiệt, ngủ một cái mất bốn ngàn năm luôn...
Vậy là chúng tôi sẽ không thể biết Chrome đã làm gì với hai Golem sau đó. Không biết ông ta đã niêm phong chúng, hay quăng một xó hay bán lại cho ai khác nữa...
Vì đã mất đi ký ức cho nên cũng không có gì lạ khi ông ta làm điều gì đó như thế. Hai Golem này sẽ chẳng còn là gì ngoài những vật vô tri vô giác kỳ lạ vào thời điểm đó.
Khi Albus tỉnh dậy lần nữa, nó đã thấy mình ở trong một hang động nào đó. Và trước mặt nó chính là Arthur với Noir.
Nó nhìn xung quanh thì thấy có một xác rồng nằm gần đó cùng vô số kho báu trong cái hang này.
Mọi chuyện đã quá rõ ràng, hai Golem này đã bị con rồng tha về tổ như một kho báu và Arthur đã tìm thấy kho báu sau khi giết con rồng.
Có một sự trùng hợp khi Noir được kích hoạt đầu tiên. Lúc đó khoang ngực của Noir đang được mở, nên khi máu từ vết thương trên tay của Arthur do con rồng gây ra rơi vào khối G. Nó đã được kích hoạt trở lại.
Khi Noir kích hoạt lại, nó ngay lập tức chỉ cho Arthur cách kích hoạt Albus.
Không biết là do may mắn hay do số phận đưa đẩy, Arthur lại có thể tương thích để trở thành chủ nhân của hai con Golem này.
Có vẻ như Arthur cũng rất hạnh phúc khi tìm thấy những cổ vật ma thuật quý giá như vậy. Hiển nhiên rồi, ai mà lại không thấy vui khi tự nhiên có được hai vệ sĩ luôn trung thành tuân theo mọi mệnh lệnh của chủ nhân, mà lại còn không biết mệt mỏi như vậy chứ.
Sau đó, hai Golem này đã phục vụ cho Arthur trong suốt mười năm. Lúc tìm thấy chúng Arthur chỉ mới là một hoàng tử, nhưng giờ ông ấy đã lên ngôi trở thành một vị vua. Trong thời kỳ đó, Belfast chỉ là một quốc gia nhỏ có rất nhiều quái vật và ma thú bao quanh. Arthur đã sử dụng hai Crown đen và trắng giết sạch quái thú và mở rộng lãnh thổ của mình. Vì thế ông ấy rất được người dân ủng hộ.
[Hê. Vậy có nghĩa là lãnh thổ Belfast có được hiện tại là nhờ có Albus và Noir ư.]
[Không biết. Chúng tôi chỉ làm theo những mệnh lệnh do chủ nhân Arthur yêu cầu thôi.]
Cũng phải, dù sao thì chúng cũng chỉ là Golem được tạo ra để phục vụ cho chủ nhân của chúng mà.
Thật không may, mọi chuyện không suôn sẻ được lâu. Một ngày nọ, Arthur vô tình sử dụng kỹ năng của Crown đen thao túng thời - không. Sức mạnh đó đã tạo ra một vết nứt nhỏ cho rào chắn thế giới.
Arthur đã trẻ hóa lại như khoản đền bù, nhưng cái giá phải trả cho điều đó thật sự còn tồi tệ hơn. Vết nứt nhỏ đó ngày càng lan rộng làm cho rào chắn bị vỡ. Vậy là một lần nữa Phrase lại xuất hiện.
Nó không giống như lúc rào chắn bị phá vỡ hoàn toàn cách đây 5000 năm. Chỉ có khoảng 1000 con hạ cấp xuất hiện ở thời điểm hiện tại, nhưng chuyện không may lại tiếp tục xảy ra. Trong 1000 con hạ cấp này có xen lẫn hai con trung cấp trong đó.
Quân đội Belfast đã cố gắng chống chọi với chúng để bảo vệ thành phố. Nhưng những sinh vật tinh thể kỳ lạ này lại mạnh hơn họ rất nhiều, và cuối cùng toàn bộ thành phố đã chìm trong biển lửa.
Các hiệp sĩ cố gắng tử thủ thì cũng tiêu diệt được những con hạ cấp, nhưng với hai con trung cấp thì đó lại là cả một vấn đề. Chính vì thế Albus và Noir đã được lệnh giữ chân hai con trung cấp để đội quân có thể tiêu diệt những con hạ cấp.
Trong lúc này, Arthur đã đưa ra một quyết định. Anh ta quyết định sử dụng sức mạnh của Crown đen để ném hai con trung cấp trở về với khoảng không. "Nếu không thể đánh bại nó, thì chỉ cần trục xuất nó" đó chính là những gì anh ta nghĩ.
Kết quả đã thành công. Nhưng một cái gì đó khủng khiếp lại xảy ra. Ngay trước khi hai con trung cấp bị ném trở lại khoảng trống, chúng đã kịp bắn tia sáng hủy diệt vào thành phố.
Theo phản xạ Arthur sử dụng sức mạnh của Crown trắng để bảo vệ thành phố. Anh ta nghĩ rằng anh ta có thể hủy bỏ cuộc tấn công đang xảy ra... Nhưng, bởi vì sức mạnh của Crown đen đang được kích hoạt nên hai sức mạnh của chúng lại hợp nhất với nhau một lần nữa. Vậy là lịch sử tương tự như 5000 năm trước lại tái diễn.
[Tôi không có hồi ức gì những chuyện đã xảy ra sau đó. Vì tôi lại rơi vào giấc ngủ tiếp tục.]
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Albus chỉ nhớ đã thấy Noir bị nuốt vào khoảng không giữa các thế giới, còn nó thì rơi xuống một hồ nước gần đó.
[Hừm... Theo tôi đoán thì Noir có thể đã bị hút về thế giới ngược. Có lẽ việc thiếu ký ức của Noir là do thời gian nó đã bị trôi dạt giữa hai thế giới quá lâu cũng nên?]
[Cũng có lý. Dù sao thì dòng chảy thời gian ở khoảng không cũng đâu có giống với ở đây. Ta có thể lấy ví dụ như việc Touya và Chrome có thể vượt biển bằng thuyền hoặc máy bay, thì Noir chỉ có thể trôi theo con sóng. Hiển nhiên nó sẽ phải mất nhiều thời gian để vượt qua biển hơn so với hai người kia rồi.]
Elka và Babylon đưa ra những quan điểm của mình. Tôi nhìn về phía Yumina hỏi.
[Em có biết sau đó Arthur thế nào không?]
[Tên của ông ấy vẫn còn tồn tại trong gia phả của gia đình, nên em nghĩ mọi chuyện vẫn ổn... Chỉ có điều, không có bất kỳ tài liệu nào nói về hai Golem này. Có lẽ do sức mạnh ngoài tầm kiểm soát đã thay đổi điều đó.]
Tuy nói là vậy, vẫn có bằng chứng về những gì đã xảy ra đấy thôi. Chẳng hạn như chữ tượng hình của tộc Arcane bên dưới cố đô nè.
Đây chỉ là phỏng đoán, theo tôi nghĩ Arthur có lẽ chỉ mất ký ức về hai Crown như cái giá cho việc sử dụng sức mạnh. Nhưng vì sự cố không dữ dội như của Chrome, nên có lẽ nó chỉ tạo ra những mâu thuẫn cục bộ nhỏ ở Belfast thôi... Giống như làm sai lệch lịch sử chẳng hạn.
[Chà, thật nhẹ nhõm khi cuối cùng tôi cũng biết tất cả mọi chuyện... Bên cạnh đó, tôi cũng thấy tiếc cho một thiên tài như Chrome khi phải mất đi ký ức.]
Tiến sĩ nói đúng. Nếu Chrome tiếp tục cuộc sống của mình mà không gặp trở ngại, có thể ông ta đã tạo ra thêm nhiều Golem Crown mạnh mẽ hơn hoặc đáng sợ hơn rồi.
Giao ước với Crown luôn có một cái giá nhất định. Có thể nói, nó cũng giống như lập giao ước với một con quỷ vậy. Tuy là ta sẽ có lợi từ giao ước, nhưng mọi rắc rối cũng từ nó mà ra.
[...Yumina, đừng trở thành chủ nhân chính thức của Albus, được chứ?]
[Em thậm chí không biết mình có hoàn toàn tương thích không. Nhưng em hứa em sẽ không làm vậy.... Mà anh đang lo lắng cho em à?]
[Tất nhiên rồi. Làm sao anh có thể để em mất đi ký ức được chứ.]
Yumina cười khẽ đáp lại lời tôi nói. Tôi đang rất nghiêm túc trong vấn đề này! Tôi không muốn Yumina quên tôi cùng những người khác.
Hừm... Nếu chuyện như thế xảy ra, tôi sẽ dùng sức mạnh Thần thánh của mình để lấy lại ký ức cho em ấy...
...Đợi đã. Yumina là người thừa hưởng sức mạnh từ các vị thần. Có khi nào sự đền bù sẽ không ảnh hưởng đến em không? Giống như tôi và chú Kousuke khi bị "Reset" lại vậy.
Dù Chrome có thông minh đến đâu, thì ông ta cũng không bao giờ tạo ra thứ gì đó có thể vượt qua được các vị thần...
Nói cho vui vậy thôi. Chứ cũng không muốn thử đâu. Chẳng may Yumina bị mất ký ức thật thì sao.
Tôi đưa tay ra để nắm lấy Yumina, và em ấy cũng nhẹ nhàng nắm lại. Và rồi bốn mắt nhìn nhau trào máu họng... à ánh mắt đầy yêu thương của chúng tôi nhìn vào nhau...
[...Này đừng có tán tỉnh nhau ở đây chứ.]
Norn nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn. Nhưng tôi chẳng quan tâm.