Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 405: Băng - Viêm tinh linh, và Tình yêu của Thần
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 405: Băng - Viêm tinh linh, và Tình yêu của Thần
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
Ở lục địa phía Tây của thế giới mới, nơi mà đã từng là thế giới ngược, có một vấn đề về hai quốc gia đang đối đầu với nhau.
Hai quốc gia đó là Hỏa Quốc Dowburn và Băng Quốc Zardonia.
Mỗi quốc gia đều nói xấu đối thủ là lũ trộm cắp, và bọn họ cứ hằm hè nhau như chó với khỉ.
Theo lời những người trị vì ở Tây Lục khác, những kẻ đối đầu với nhau chủ yếu chỉ là các quý tộc và hoàng tộc, nhưng số người bị cuốn vào vòng xoáy đó thì lại rất nhiều.
Cả hai quốc gia đều tố cáo người hàng xóm của mình đã đánh cắp vật tế Thần, dẫn đến việc các vị thần nổi giận và nguyền rủa hai vùng đất, biến chúng trở thành những nơi nóng bức và lạnh giá.
Theo tôi nghĩ, các "vị thần" trong câu chuyện của họ hẳn là các Tinh linh. Chắc là có chuyện gì đó đã xảy ra vài trăm năm trước.
[Đó là lý do mà tôi triệu tập hai người đến đây để hỏi chuyện.]
[Dù là ngài có nói thế thì...]
[Có vẻ như rắc rối rồi đây.]
Tôi đã đến Tinh linh giới để tìm hiểu ngọn ngành câu chuyện. Trong thế giới bồng bềnh như những áng mây màu trắng sữa, ngồi trước mặt tôi lúc này là Băng và Viêm Tinh linh.
Trên bàn là những chiếc bánh kẹp để ba người cùng ăn, và cả một đĩa bánh quy mà tôi đem tới như một món quà biếu.
Viêm Tinh linh có cấp bậc cao chỉ sau Hỏa Tinh linh. Giống như chị gái, cô ấy có ngoại hình đầy trẻ trung, năng động với mái tóc ngắn đỏ rực nam tính. Ngoại hình giống nhau như hai giọt nước thế này, ai nhìn vào cũng sẽ dễ dàng nhận ra họ là hai chị em ngay mà thôi.
Băng Tinh linh, cũng giống như vậy, có cấp bậc chỉ cao chỉ sau các Đại Tinh linh. Nếu tôi nhớ không lầm thì cô ấy là chị gái của Tuyết Tinh linh, mẫu thân của Thiên hoàng Ishen Shirahime.
Một cô gái với mái tóc xanh dài và chẳng mấy khi thể hiện cảm xúc. Đúng như tên gọi của mình, ấn tượng mà cô ấy để lại là sự lạnh lùng.
[Tôi đã hồi sinh trở lại vào khoảng 500 năm trước. Vì vậy tôi không thể nhớ được quãng thời gian trước đó.]
[Tôi cũng vậy. Mặc dù ngài có thể hỏi những người gần gũi với tôi trong thời gian đó, nhưng để biết được một cách chi tiết thì... ]
Họ thậm chí còn không nhớ mình từng là ai. Tinh linh là những sinh vật bất tử. Họ sẽ chết và hồi sinh, cứ thế lặp lại hàng ngàn vòng luân hồi. Mỗi lần như vậy, họ lại trở thành những con người khác nhau với ký ức và ngoại hình khác biệt. Ngay cả giới tính nam hay nữ cũng có thể thay đổi được.
Ngay cả khi đã từng nguyền rủa Dowburn và Zardonia trở thành những vùng đất của lửa và băng (mà nói thật là tôi còn chẳng biết có phải do hai người họ làm hay không), thì họ cũng chẳng thể nào nhớ nổi tại sao.
[Xem nào... có lẽ là do cả hai đều muốn đuổi người còn lại đi khỏi vùng đất?]
[Cái đó thì hơi quá rồi... Tôi không chắc lắm, nhưng đó không phải là một giải pháp tối ưu.]
Cá nhân tôi không nghĩ họ sẽ cố đuổi người kia đi đơn giản chỉ vì muốn thời tiết trở nên nóng hay lạnh cả. Ai cũng biết rõ việc thay đổi thời tiết đột ngột sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe con người.
Mặc dù vậy, tôi cũng cần cân nhắc đến trường hợp họ đã từ từ thay đổi khí hậu hai vùng đất nữa.
Có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, nhưng tôi hi vọng sẽ hòa giải được hai quốc gia bằng cách khiến khí hậu bình thường trở lại... mặc dù tia hi vọng đó chẳng mấy khả quan cho lắm.
[Hai người không ưa nhau chút nào à?]
[Không hẳn. Chúng tôi chỉ là không tiếp xúc với nhau mà thôi.]
[Đúng vậy. Mà ngay cả khi không ưa nhau thì mọi thứ sẽ thay đổi sau khi hồi sinh, vậy nên chúng tôi không thể chịu trách nhiệm cho tiền kiếp được.]
Chính là nó. Tiền kiếp của họ có nhân cách khác biệt. Có lẽ những bản thể trong quá khứ của họ đã từng là những Tinh linh không mấy tốt đẹp.
[Tôi sẽ hỏi thêm về kiếp trước của hai người từ các Tinh linh khác. Nhưng có vẻ như bọn họ không tốt đẹp như nhân cách hiện tại của hai cô nhỉ.]
[Đúng là như vậy, tôi cũng đã nghe điều đó từ chị gái.]
Mọi thứ cứ luẩn quẩn mãi... Quyết định rồi, tôi sẽ gạt chuyện đó sang một bên.
Nếu muốn giải quyết vấn đề thì tôi chỉ cần hòa giải Dowburn và Zardonia là xong. Tôi không nên tốn thời gian suy đoán về nguyên nhân cho mối mâu thuẫn ấy nữa.
Biết được nguyên nhân thì vấn đề sẽ dễ dàng hơn thật, nhưng nếu vô vọng cho việc đó rồi thì cứ triển thôi.
[Xin lỗi vì đã làm tốn thời gian của hai người. Để tạ lỗi, xin hãy nhận lấy chỗ bánh quy này.]
Tôi tặng quà biếu cho bọn họ và rời khỏi Tinh linh giới. Sau mọi chuyện, tôi vẫn chẳng thể biết nguyên nhân là gì.
Tôi dự định sẽ đến đó và nói với hai vị vua rằng: "Hãy gạt bỏ hận thù quá khứ đi!". Nếu cả hai không chịu nghe theo thì tôi sẽ tống khứ họ lên một hòn đảo không người. Chẳng có cách nào tốt hơn việc để hai vị vua lang thang cùng nhau trên bờ vực sự sống và cái chết cả.
[Mình nên làm gì đây?]
Vào lúc này thì việc đến đó là chưa thể. Vậy nên tôi quay trở về Babylon trong khi tự tsukkomi.
Trong [Garden], mọi người đang có một buổi trà đạo.
[Chào mừng quay trở lại, chủ nhân. Em sẽ đi pha trà ngay đây.]
[Ồ, cảm ơn.]
Cesca có vẻ đang đợi tôi tới nên liền rời khỏi vọng lâu ngay khi thấy tôi. Có lẽ cô ấy đến lâu đài để lấy chén và pha trà thì phải.
Tôi ngồi xuống bàn trà giữa Yumina và Yae.
[Anh đã ở đâu vậy, Touya-san?]
[Anh đến Tinh linh giới một chút. Tuy đã triệu tập Băng và Viêm Tinh linh để hỏi chuyện, nhưng anh cũng không thu thập được gì hữu ích.]
[Ồ, có phải là mâu thuẫn giữa hai quốc gia đối đầu với nhau vì thời tiết nóng và lạnh đúng không~degozaru?]
Bọn họ không đối đầu với nhau vì thời tiết nóng hay lạnh. Vấn đề này rắc rối hơn thế nhiều.
[Còn mọi người thì sao?]
[Chỉ đang nói vẩn vơ về những chuyện gần đây thôi. Mà darling này, em muốn hỏi một chuyện.]
[Hả? Có chuyện gì sao?]
Leen đặt tách trà xuống và nhìn tôi. Những người khác cũng trở nên tập trung thấy rõ. Ch-chuyện gì thế nhỉ?
[Khi đính hôn với bọn em, anh đã nói mình sẽ kết hôn khi đủ 18 tuổi nhỉ?]
[Đúng vậy, anh đã nói như thế.]
[Gần đây, chị chồng đã nói với bọn em. Có phải giữa thế giới này và thế giới cũ của anh, có sự khác nhau giữa số ngày trong năm không?]
Leen ném cái nhìn đầy nghi ngờ về phía tôi. Về phần bản thân, tôi chẳng thể làm được gì ngoài việc cười gượng với mồ hôi túa ra như tắm.
[Anh, theo lịch trong thế giới cũ của anh thì anh đã 18 rồi đấy?]
Karen-nee-san!! Chị tiết lộ chuyện đó để làm gì vậy hả!?
Đúng là có chuyện đó thật. Lúc đầu tôi cũng không nhận ra, nhưng một năm ở thế giới này có nhiều hơn là 365 ngày ở thế giới cũ của tôi. Ở đây, một năm có tận 16 tháng.
Lần đầu phát hiện trong lịch có tháng 13, tôi đã tưởng mình bị hoa mắt nữa cơ. Lúc đó là khi tôi đang làm việc cùng Kousaka-san.
Trước đó, tôi đã kiểm tra kĩ càng các ngày trong tháng, vậy nên tôi đã hơi bối rối vào thời điểm đó. Thậm chí việc sắp xếp các mùa trong năm cũng rối tung lên cả.
Sau lần đó, tôi đã điều chỉnh theo lịch ở đây, và chắc chắn là tôi đã 17 tuổi "trong thế giới này".
Còn trong thế giới cũ thì... tôi đã 18, đủ tuổi rồi.
[Không không, anh không có định giấu chuyện đó... Chỉ là anh đã trở thành một người trong thế giới này, vậy nên cũng bình thường khi áp dụng lịch ở đây đúng không? Có thể mọi người sẽ ngạc nhiên, nhưng so với lịch trong thế giới cũ của anh thì Yumina 14 tuổi hiện tại đã là một cô gái hơn 18 tuổi rồi đấy.]
[Im đi, darling.]
[Vâng...]
Leen nở một nụ cười thiên thần nhưng ánh mắt thì găm vào tôi đầy sát khí. Áp lực hiện tại là quá khủng khiếp...
Chen vào hai bọn tôi, Linze nói bằng giọng ngượng nghịu.
[V-vậy hiện tại chúng ta đã có thể kết hôn với Touya-san rồi đúng không?]
[Điều đó còn phụ thuộc vào darling... nhưng nếu trong tình cảnh hiện tại thì sẽ khá khó khăn. Chúng ta còn phải đối phó với Ác thần và những điều khác.]
[Những điều khác~degozaru?]
Yae hỏi lại Leen.
[Chuyện đó... trong trường hợp chúng ta có con, thì việc tất yếu là phải rút lui khỏi chiến tuyến rồi...]
Không không, Leen, còn quá sớm để tính đến chuyện đó. Đây không phải là việc muốn là được đâu.
Khuôn mặt của mọi người trong bàn trà dần trở nên đỏ ửng bắt đầu từ Leen. Vâng, tôi cũng không là ngoại lệ.
Tôi thậm chí còn thấy Su đang uống nước trái cây ừng ực như đang muốn chóng lớn nữa kìa.
[Được rồi, gạt chuyện đó sang một bên. Anh xin lỗi vì đã giấu chuyện vừa nãy, nhưng anh không thể không lo lắng khi kết hôn mà chưa đánh bại được Ác thần. Vậy nên chúng ta cần vạch kế hoạch tiêu diệt hắn trước đã.]
[Chúng ta... có cơ hội thắng không?]
[Có thể nếu ta xử lí được Độc Ác thần. Phần còn lại thì, một kẻ được tạo ra từ những gì còn sót lại từ vị thần cấp thấp nhất đối đầu với một thân cận của vị thần toàn năng... Mặc dù anh vẫn còn là một con người, nhưng với sự giúp đỡ của bảy vị thần khác, nếu không chiến thắng thì anh đúng là một thằng thất bại.]
Tôi không thể phủ nhận sự có mặt của họ là vô ích. Tuy vậy, đây là thử thách của Thần Thế giới dành cho tôi, người sắp đảm nhận trọng trách quản lí thế giới này.
Về phần đối thủ, hình như tên Yura vẫn chưa biết chuyện gì cả. Có vẻ như y vẫn chưa nhận ra tên thần mà mình đem về là một kẻ còn yếu kém hơn cả tên thần Neet.
Bởi lẽ tên thần Neet đó, với lòng kiêu hãnh ngất trời, sẽ không bao giờ nói với kẻ khác rằng: "Ta là kẻ có cấp bậc thấp nhất trong số các vị thần!". Thay vào đó, hắn sẽ nói: "Ta là người cai trị thế giới này!", tôi đoán vậy.
Được rồi, dù hắn đã nói gì thì tôi cũng chẳng quan tâm lắm.
[À, về chuyện đó, Lou đã thức tỉnh được kĩ năng [Người phụ thuộc] rồi đấy.]
[Ồ, thật ư?]
Tôi quay về phía Lou sau lời nói bất chợt của Elze.
[A vâng, nhưng nó không phải là cho chiến đấu...]
Đáp lại, Lou chỉ cười gượng.
[Người phụ thuộc] là kĩ năng chỉ xuất hiện khi ai đó nhận được sự yêu quý từ các vị thần. Trường hợp của Lou rất đặc biệt, có thể em ấy đã nhận được nó từ tôi, Karen-nee-san, Moroha-nee-san, Kousuke-oji-san, Sousuke-nii-san, Karina-nee-san, Suika và Takeru-oji-san.
Thường thì chẳng ai có thể nhận được sự yêu quý từ tất cả vị thần đâu. Ví dụ như Sakura, ngoài tôi ra thì em ấy cũng chỉ nhận được sự yêu quý từ Thần Âm nhạc bởi vì họ thường biểu diễn cùng nhau trong thị trấn.
Tương tự như vậy, Yae và Hilde sẽ nhận được sự yêu quý từ Moroha-nee-san, còn Else thì là từ chú Takeru-oji-san.
Nhưng tất nhiên, phước lành đó vẫn là từ tôi là chính.
[Người phụ thuộc] là phước lành của Thần linh. Vì vậy kĩ năng đó cũng là một trong số những quyền năng của các vị thần.
Yumina có thể "nhìn thấy tương lai", còn Sakura thì là "siêu thính giác"... Chà, không biết Lou sẽ là kĩ năng gì đây?
[Vị giác của em trở nên rất nhạy cảm. Em có thể biết được thành phần trong món ăn là gì và thậm chí là chúng được thêm vào bao nhiêu luôn.]
Ồ, ra là vậy?
Lou vẫn thường hay nấu ăn cùng bếp trưởng của chúng tôi Claire-san. Kĩ năng nấu nướng của em ấy giờ đây đã ở mức thượng thừa. Mặc dù khi mới gặp nhau, em ấy thậm chí còn không có một con dao bếp...
Cộng thêm "siêu thính giác" của Sakura, tôi nghĩ rằng [Người phụ thuộc] là một kĩ năng để nâng cao điểm mạnh của người nhận được nó.
[Vị giác của Lou-san thực sự rất tuyệt. Cậu ấy có thể biết được bao nhiêu muối đã được thêm vào ly nước đấy.]
[Tuyệt thật... Nhưng chẳng phải nó sẽ khá bất tiện nếu em ăn phải món gì đó nêm nếm quá đà hoặc dở tệ sao?]
[Không, không. Nó sẽ không hoạt động trừ khi em muốn. Giống như một công tắc vậy...]
[Em, cũng giống vậy. Em không thể nghe được âm thanh ngoại lai nào nếu không muốn.]
Sakura gật đầu đồng ý với Lou. Vậy là kĩ năng đó có thể tắt bật tùy ý sao? Mà cũng đúng, sẽ rất bất tiện nếu cứ để chúng hoạt động mãi. "Thần hóa" của tôi cũng giống như vậy.
[Ghen tị quá. Touya nè, em cũng muốn nhanh lớn để có kĩ năng [Người phụ thuộc] đó...]
[À không, ý anh không phải thế.]
Tôi cười mỉm về phía Su. [Người phụ thuộc] xuất hiện dựa vào những đặc điểm cá nhân, và không thể buộc chúng phải thức tỉnh theo "cách này cách nọ" được. Tôi hiểu cảm giác của em ấy, nhưng những gì có thể làm cho việc đó là con số không.
Linze nhẹ nhàng đáp lại.
[Ồ, vậy hẳn là do "sự yêu quý từ các vị thần" là không đủ, nhỉ?]
[Không, không phải thế! Đó là vì các em đều có sự khác biệt giữa mỗi cá nhân mà thôi! Nó không như em nghĩ đâu!]
Người ta nói đừng bao giờ ngờ vực tình yêu. Đó là một yếu tố quan trọng đấy.
[Có thể là vì những người có giác quan vượt trội sẽ dễ kích hoạt hơn những người có sức mạnh vật lý cũng nên.]
[Hilde nói có lý. Cả Yumina, Sakura và Lou đều lần lượt liên quan đến thị giác, thính giác và vị giác.]
[Còn em thì không nghĩ "Viễn cảnh Thần nhãn" được tính là một giác quan đâu.]
[Chuyện đó có thể khả thi vì chúng đều là "nhìn thấy được"... Cơ mà trong trường hợp của Hilde, Yae và Elze, anh nghĩ các em sẽ nhận được những kĩ năng bổ trợ cho sức mạnh vật lý đấy.]
Có thể những kĩ năng đó sẽ giúp tăng cường khả năng vật lý của các em ấy... Cơ mà, bình thường thì chẳng phải tất cả đều đã quá là quái vật rồi sao?
Ngay cả Su, người có khả năng chiến đấu thấp nhất, cũng có trình độ tương đương với một hiệp sĩ của chúng tôi, và đó là em ấy còn chưa luyện tập thường xuyên đấy.
Tôi nghĩ đến những người đã mạnh quá qui định như Hilde, Yae hay Elze. Nếu các em ấy nhận thêm kĩ năng "Người phụ thuộc" thì tôi chẳng tưởng tượng nổi khi ấy hôn thê của mình sẽ OP đến mức nào nữa...
Tôi lại nghĩ xa hơn, đến cái lúc mà chúng tôi có con... Chúng sẽ là những á thần, cộng với việc được Karen-nee-san và các vị thần khác yêu quý, khi ấy việc nuôi dạy và quản lý bọn trẻ sẽ khó khăn hơn nhiều.
Bởi vì hầu hết các con của tôi đều sẽ là con gái, nên tôi mong chúng sẽ nữ tính một chút.
[Không biết kĩ năng bổ trợ sức mạnh vật lý sẽ là gì nhỉ~degozaru?]
[Có lẽ nó sẽ giống như [Boost] của Elze-san chăng?]
[Uwa... Tớ đã có kĩ năng đó rồi nên hi vọng nó sẽ là một cái khác.]
Không chỉ một mà là ba người mang sức mạnh thể chất kinh khủng đang nói về những thứ như gia tăng khả năng vật lý... Nếu cả ba đều sở hữu những kĩ năng đó, thì tôi đoán các em ấy sẽ chẳng khác gì là hổ mọc thêm cánh hay Benkei với thanh naginata đâu.
[Chà, ít nhất thì không ai có thể mọc thêm cánh được, có lẽ...?]
[Không thể nào đâu. Kĩ năng có thể khiến mái tóc bọn em dài ra, nhưng chắc chắn là không thể mọc thêm cánh.]
Linze cũng cho rằng chuyện đó là không thể. Mặc dù vậy, nếu mọc thêm cánh thì các em ấy sẽ nhìn như những thiên thần, điều đó sẽ giúp người ngoài biết được hôn thê của tôi là những thân cận của Thần linh hơn nhỉ...?
[Chán quá~ Em cũng muốn lớn nhanh hơn và có bộ ngực to giống như chị chồng-sama...]
Không không không! Đó là những thay đổi về ngoại hình chứ không phải là đặc điểm cơ thể đâu Su à!
Nhưng mà, Su đã quan tâm đến chuyện đó rồi sao? Những điều như cỡ ngực... ở tuổi 12 thì có hơi quá nhỉ?
Su xoa xoa bộ ngực phẳng lì của mình.
[Em mong nó sẽ lớn như Flora-san.]
[Bộ ngực đó vượt quá mức cho phép rồi. Chúng ta không thể đọ lại đâu.]
Elze đã tsukkomi luôn rồi.
Flora là quản lí của "Alchemy". Bộ ngực của cô ấy, nhìn theo góc độ nào thì cũng phải hơn 100... theo tôi đoán thì là 120. Kích cỡ khủng là thế nhưng nó còn có thể chống lại trọng lực nữa. Hình dạng của thứ đó cũng khá ổn, nó không gợi cho người khác cảm giác cô ấy là người bị thừa cân.
Tuy vậy, đó là kết quả của một dạng sống nhân tạo như homonculus. Người bình thường không thể nào đạt đến thế nổi.
Thế nhưng, khuôn mặt của Yumina, Lou, Linze và Elze vẫn có phần trở nên tối tăm.
Sakura dường như không quan tâm lắm, còn Leen thì có vẻ đã từ bỏ chuyện đó rồi. Mặt khác, nhưng người có kích cỡ khá như Yae hay Hilde lại tỏ ra bình thường.
[Hẳn là Flora-san cũng đã dùng loại thuốc gì đó nhỉ?]
[À không, ở Warehouse của Parshe có hẳn một đại lý nâng ngực đó, nên...n l...à...]
Trước câu hỏi đột ngột của Linze, tôi đã lỡ mồm khai ra hết...! Hậu quả là bốn ánh mắt dán chặt vào tôi, và miệng của các em ấy thì mở rộng hết cỡ.
[Chờ-chờ đã Touya-san, anh vừa nói gì cơ?]
[Anh vừa nói tới "nâng ngực" đúng không?]
[Có hẳn một đại lý ở Warehouse luôn sao?]
[Touya-san? Touya-san? Touya-san?]
[Chờ đã! Anh có lý do chính đáng cho việc này!!]
Tôi bị ép vào đường cùng bởi những đôi mắt trợn ngược đầy sát khí.
Không không! Chỉ có tiến sĩ mới có sở thích như vậy. Sẽ thật đáng sợ nếu cỡ ngực được nâng lên hơn 300cm. Lúc đó thì cái hại còn nhiều hơn cả cái lợi!
[Elze-san và Lou-san hãy đến tìm Tiến sĩ ở "Laboratory". Chúng ta sẽ cần thêm thông tin. Còn tớ và Linze-san sẽ đến "Warehouse" để xác nhận thực hư.]
[Được thôi!]
[Đã hiểu!]
Theo chỉ dẫn của Yumina, Elze và Lou tức tốc chạy về phía "Laboratory". Có thể nói kế hoạch được triển khai cực kì nhanh chóng!
[Chúng ta cũng đi thôi!]
[Đồng ý!]
Tiếp theo, Yumina và Linze chạy về phía "Warehouse". Thậm chí các em ấy còn sử dụng [Accel] yểm trên chiếc nhẫn đính hôn để tăng tốc nữa...
[Trông thú vị ghê~]
[Đúng. Tớ cũng muốn đi.]
Đến lượt Su và Sakura hướng đến mục tiêu "Warehouse".
[Tớ đang có hứng thú nên sẽ đi xem sao.]
[Đúng đúng, tớ cũng sẽ đến đó~degozaru.]
[Quyết định thế nhé.]
Cuối cùng, cả Leen, Yae và Hilde cũng đi mất.
[Chỉ một phút lỡ mồm...]
Các em ấy sẽ cần cân nhắc về những tác dụng phụ sau khi được Tiến sĩ phổ cập. Dù là thứ gì thì cũng có một tác dụng không mong muốn xảy ra, đúng không?
Sau đó, Tiến sĩ cũng đã đưa ra những giải thích chi tiết về thứ gọi là nâng ngực cho mọi người.
Nó giống như một loại ma thuật biến đổi hình dạng vật lý, nói cho dễ hiểu thì nó có thể thay đổi ngoại hình bằng ma thuật. Phương pháp này dường như được sử dụng trực tiếp lên ngực con người.
Tuy nhiên, để duy trì ngoại hình đó thì phải tiêu tốn một lượng ma lực nhất định, và nó sẽ trở lại hình dạng ban đầu khi ma lực cạn kiệt. Cơ mà, thật đáng ngạc nhiên là nó sẽ không gây ra tác dụng phụ nào như tôi nghĩ.
Bởi vì hiệu quả là thấp, nên tôi khá vui khi mọi người đã từ bỏ. Thật may mắn khi mọi thứ có thể trở về bình thường. Mà thấp cũng phải thôi. Thậm chí với ma thuật hệ Vô [Transfer] của mình, tôi cũng chẳng thể duy trì được một hình dạng mãi được.
Có lẽ vì lý do đó mà những người chưa thức tỉnh [Người phụ thuộc] như Elze và Linze lại mong muốn có được kĩ năng thuộc dạng Cường hóa chăng?
Nhưng mà, ngay cả khi đã cường hóa thì cũng phải tốn ma lực để giữ nguyên ngoại hình. Thế nên không chóng thì muộn, nó cũng sẽ biến mất mà thôi, giống như một người cố sức sử dụng [Fireball] mãi mãi vậy.
Tôi cảm thấy thực hiện mong ước bằng cách đó đúng là dã tràng xe cát. Sau cùng, thứ duy nhất còn sót lại sẽ là sự trống vắng mà thôi.
Sau đó, Tiến sĩ đã nói với tôi rằng: "Cũng có cả đàn ông tìm đến đấy"... Được rồi, đừng nói gì nữa cả, tôi không muốn nghe thêm đâu.