Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 370: Hôn nhân sắp đặt, và Mâu thuẫn
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
====================================
Đảo Dracliff, cơ sở trọng yếu của chúng tôi ở thế giới ngược.
Trong thời gian này, tôi đã ra lệnh cho đám rồng do Shirogane dẫn đầu không được hạ cánh xuống hòn đảo. Nếu có tàu lạ đến gần, lũ rồng trung niên hoặc cao niên cần phải dùng ngôn ngữ nhân loại để cảnh báo người trên tàu quay lại và chỉ dùng vũ lực nếu họ không làm theo.
Tuy không được giết chóc nhưng điều đó cũng không phải là tuyệt đối. Nếu lũ rồng bị đe dọa đến thân thể, hoặc có kẻ tấn công hòn đảo thì những biện pháp phòng vệ đều được cho phép.
Đảo Dracliff nằm ở trung tâm vùng biển nội hải, được bao quanh bởi những quốc gia ở thế giới ngược như: Triharan, Strain, Gem và Allent.
Đây cũng là nơi được quyết định sau khi Thái tử Triharan và Công chúa Strain đồng ý gặp mặt nhau.
Ngày diễn ra sự kiện đã tới, Hoàng đế và Thái tử Triharan, cùng với Nữ hoàng và Công chúa Strain đang đứng đối diện nhau trong căn biệt thự trên hòn đảo nghìn rồng.
Ấn tượng về Thái tử Rufeus là anh ta ăn mặc sang trọng hơn thường ngày, còn Công chúa Berrietta cũng thay đổi rất nhiều, mà dễ nhận ra nhất là chiếc kính đen mà tôi thấy trong lần đầu gặp mặt đã không còn. Thay vào đó, cô ấy đang đội một chiếc vương miện, đi kèm với lớp trang điểm nhẹ là một chiếc kính thời trang để tô điểm thêm cho khuôn mặt. Mái tóc màu hạt dẻ không được buộc lên như lần trước mà giờ đây lại xõa xuống cũng rất hợp với chiếc váy màu hồng sáng. Vậy ra cô ta cũng có thể trở thành một người phụ nữ...
Dù sao thì màn giới thiệu và chào hỏi sơ bộ đã xong xuôi, vậy nên bây giờ họ đang di chuyển tới một căn phòng của căn biệt thự để bắt đầu cuộc gặp gỡ.
Tuy là chủ nhà kiêm người chăm sóc cho hai bên, nhưng tôi chỉ là người ngoài, vậy nên tôi sẽ không tham gia vào buổi làm quen đó. Nhưng nói vậy thôi chứ tôi đã biết rõ về họ đâu mà xía vào. Trước đó, tôi đã hỏi Hoàng đế Triharan và Nữ hoàng Margarita về việc này, và được biết rằng cả vị lãnh đạo cũng đều vô cùng lo lắng.
[Những bông hoa tuyệt đẹp đang nở rộ quanh căn biệt thự này và từ đây ta cũng có thể nhìn ngắm toàn bộ hòn đảo. Vậy chúng ta nên đi dạo một chút chứ?]
[Vâng, nhưng còn Berrietta-sama...]
[Chà, con bé sẽ không sao đâu. Đi nào.]
Khi chúng tôi ra ngoài khu vườn, mỗi nguyên thủ đều được một hiệp sĩ hộ tống đi cùng. Vì chưa có gì đáng nguy nên tôi vẫn lệnh cho lũ rồng quan sát từ trên bầu trời.
[Ấn tượng ban đầu không hề tệ chút nào.]
[Ừm. Không tệ.]
Cả Hoàng đế và Nữ hoàng đều tỏ vẻ nhẹ nhõm, không phải trên cương vị một lãnh đạo quốc gia, mà là với tư cách của bậc cha mẹ. Tuy nhiên, từ quan điểm của những nhà trị vì, đây là một cơ hội hiếm có để thảo luận với nhau. Vậy nên ngay khi vừa quay trở lại, hai bậc cha mẹ bắt đầu đưa ra đủ các loại đề xuất và đàm phán, cho thấy họ đều đã bước vào chế độ làm việc.
Vì sẽ rất phiền phức khi can thiệp vào, tôi ra lệnh cho quản gia Shirogane cùng ba golem Ruby, Safa và Emera dẫn họ về, và chỉ còn tôi ở lại đó.
Tất nhiên là tôi cũng sẽ không đến gặp cặp đôi trẻ kia. Nhưng trong trường hợp này, tôi nghĩ nên nhìn trộm họ một chút. Chỉ một chút thôi nhá.
Trong tầm nhìn của Kougyuko đang đậu trên cành cây ở khoảng cách vừa đủ, có thể thấy họ cũng đang đi dạo quanh vườn.
Sao cả hai người đều bối rối quá vậy? Cả hai đều cố gắng bắt chuyện với người kia, nhưng không thể tìm ra cơ hội. Đề cập đến những chủ đề phổ biến không phải tốt hơn sao? (Em ăn cơm chưa? :v)
[Có vẻ cả hai người họ vẫn chưa quen với việc này...]
Một anh chàng bị bó buộc trong cuộc hôn nhân định sẵn mà không có quyền tự do quyết định. Một cô gái không hứng thú với thế giới bên ngoài mà chỉ ăn ngủ cùng với xưởng làm việc. Hai người này thực sự là thành viên hoàng gia sao?
[Chị hi vọng Touya-kun sẽ cho phép chị tăng thêm tình cảm của bọn họ~noyo.]
[Vâng, em cũng nghĩ họ cần được hỗ trợ thêm.]
[Nhưng mà nè, cặp đôi không mấy khả quan đó sẽ cưới nhau sao~noyo?]
[Thật sự thì em cũng nghĩ là không thể được ... U woa!?]
Tôi vô thức hét lên khi thấy Karen-nee-san đã đứng bên cạnh tự bao giờ.
[Chị thật sự nên đứng xa ra một chút đi. Nó làm em đau tim đấy!]
[Đó là vì cảm biến chị gái của chị bắt được tín hiệu đó thôi~noyo. Cơ mà lần này thì nó không được nhạy lắm vì đó là người không hề thân thiết với em~noyo.]
Thần tình yêu làm một gương mặt hối tiếc. Ước gì tôi có thể đập nát cái cảm biến đó nhỉ.
[Nhưng chị nghĩ tốt nhất vẫn là hỗ trợ họ~noyo. Này nhé, số câu trò chuyện đang sụt giảm và bầu không khí cũng ít thoải mái hơn thấy rõ~noyo.]
Ồ, thật vậy. Tuy còn hơi mơ hồ, nhưng tôi thấy chị ấy nói đúng. Đã vậy thì, tôi sẽ lấy xe ma thuật từ trong [Storage] ra và khởi động nó. Karen-nee-san cũng nhanh chân nhảy lên chỗ ngồi dành cho hành khách. Tôi chầm chậm lái đến chỗ cặp đôi trẻ, trên chiếc xe đang phát ra những âm thanh nhỏ vừa tai.
[Ah!]
[Quốc vương, thứ này là...!]
Cả hai đều ngạc nhiên khi thấy chiếc xe do tôi lái và Karen-nee-san ngồi bên cạnh dừng lại. Tôi đã từng giới thiệu cho họ mẫu Fiat 3.5 HP, nhưng mẫu xe mà tôi đang lái lại là chiếc dựa trên nguyên mẫu Renault Type K.
Nó chính là chiếc xe đã đem về chiến thắng cho người Pháp trong cuộc đua giữa Paris và Vienne năm 1902. Một chiếc hàng xịn có thể đạt tốc độ 125km/h, nhưng chiếc này lại không được nhanh lắm. Nó chỉ giống cái mã ngoài chứ bên trong thì khác hẳn. Mặc dù vậy, tùy thuộc vào cách sử dụng, nó cũng có thể chạy nhanh hơn hiện tại.
Trước mắt hai người (nhưng thật ra là bốn nếu tính cả hai hiệp sĩ hộ tống) là chiếc xe ma thuật, và ngay khi chúng tôi vừa xuống xe, họ đã lập tức chạy tới.
[Chiếc xe ma thuật này khác so với khi trước... !]
[Thật sự xin lỗi nhưng ngài có thể cho tôi xem bên trong được không?]
Đáp lại lời Công chúa Berrietta, tôi mở nắp ca-pô của chiếc Type K. Và cũng đúng như tôi đoán, họ nhìn vào trong bằng những ánh mắt lấp la lấp lánh.
[Ba dòng ether được khảm vào. Và cả động cơ này... tôi chưa bao giờ thấy nó.]
[Hình như chúng cũng được áp dụng trong các cỗ xe của Đế quốc Gardio do công ti Gritten sản xuất đúng không?]
[Không, cái đó lớn hơn và không tinh tế như thế này.]
[Vậy sao...]
Hai hiệp sĩ hộ tống chỉ biết nhìn nhau khi hai vị chúa công của họ bắt đầu bàn tán.
Nói về cỗ máy ma thuật, nó là một động cơ hoạt động nhờ ma lực, nhưng sẽ không hoạt động nếu dùng ma lực của người thường. Còn thứ này là động cơ đầu tiên sử dụng ma lực từ Golem thông qua khối lập phương G. Nhưng thay vì khối lập phương G, hiện tại tôi đang dùng dung dịch ether để khiến chiếc xe di chuyển. Tất nhiên, việc dùng dung dịch ether sẽ gây ra khác biệt về thời lượng, chất lượng, sản lượng và mức tiêu thụ nhiên liệu tuỳ theo từng cỗ máy. Đó cũng là một điểm thú vị.
[Đây là một mẫu mới vừa được chế tạo ở thế giới của tôi. Mà nói vậy thôi chứ ở đó, những mẫu xe mới cứ ồ ạt ra như lũ, hết mẫu này lại đến mẫu khác.]
Chiếc Type K này là do Rosetta đã tự làm ra. Tôi không để cho giáo sư Babylon và kĩ sư Elka làm vì nếu họ song tấu thì chiếc xe sẽ trở thành một thứ chẳng ai đủ trình để hiểu nổi mất.
Ngoài ra, những người lùn và các kĩ sư ma pháp của Felsen cũng đang cố gắng tự tạo ra một chiếc riêng. Sau khi mượn chiếc mẫu từ giáo sư, thật thú vị khi biết họ cũng đang thiết kế những kiểu dáng đặc trưng mới cho nó.
[Một ngày nào đó, có lẽ tôi sẽ tổ chức một cuộc đua xe. Đáng tiếc bây giờ mới là giai đoạn thử nghiệm nên nhiều chiếc chỉ được tạo ra với mục đích thí nghiệm mà thôi.]
Chính vì quan hệ ở đây vẫn còn ở mức khiêm tốn và ngoài ra an toàn giao thông cũng chưa được đảm bảo nên thiết nghĩ tôi không nên làm thế.
Nhưng nếu buộc phải tổ chức, chúng tôi có thể đưa ra một lý do thuyết phục là để thu thập dữ liệu xem chiếc xe sẽ như thế nào khi chạy. Và bằng việc sử dụng ma thuật, những rủi ro sẽ giảm xuống đáng kể, thậm chí còn khiến cuộc đua gay cấn hơn. Ví dụ như tạo ra một tấm ván sẽ khiến bạn chậm lại trong vòng 10 giây nếu chạy lên, hoặc một đường hầm giúp tốc độ được tăng vọt.
Tôi cũng sẽ yểm [Teleport] và [Enchanted] lên. Nếu nhận phải chấn động mạnh, người lái sẽ ngay lập tức được chuyển về nơi an toàn. Điều này đã được áp dụng cho Frame Gear và nó tiện lợi hơn đệm khí rất nhiều.
[Cả hai người đều muốn tham gia vào cuộc đua thử sao?]
[Tôi! Tôi sẽ tham gia!]
[Tất nhiên rồi! Nghe thú vị lắm!]
Cả hai đều gật đầu tham gia cái rụp trước đề nghị của tôi. Phấn khích quá nhỉ.
Để hiểu rõ hơn về cấu trúc của Type K, tôi lấy bản thiết kế của Rosetta ra và đưa nó cho họ. Nếu là giáo sư hoặc tôi, thì [Analysis] luôn là nhất. Mà với trình độ của tôi thì cũng chẳng hiểu nổi dù có phân tích nó đâu.
[Hiểu rồi... Vậy giải pháp là như thế...]
[Nhưng trong trường hợp ma lực bị bòn rút thì...]
[Bộ phận này là để giải quyết việc đó...]
[Nếu vậy thì, lấy thứ này ra...]
Tôi chỉ biết bỏ lại hai con người đã rơi vào thế giới riêng của họ trong khi nhìn bản thiết kế và trở về biệt thự.
[Mấy đứa nó đã có thể nói chuyện bình thường được chưa?]
[Đây chỉ là khởi đầu, nhưng bọn họ không tìm hiểu về người kia trước, mà xe ma thuật chính là đối tượng của việc đó.]
Chà. Hi vọng là nhờ chuyện này mà họ sẽ hiểu nhau hơn. Mà đây cũng là vấn đề thời gian nữa, nên được như vậy là đã rất tốt rồi.
Sau khi trở về biệt thự, tôi đem những chuyện ấy kể với Hoàng đế và Nữ hoàng đang ngồi thư giãn bằng cách nhâm nhi tách trà.
[Touya-dono. Vậy hai đứa nó thế nào rồi?]
[Cuộc trò chuyện diễn ra rất vui vẻ. Có thể nói mối quan hệ của hai người đang tiến triển nhanh chóng. ]
[Chà. Vậy thì tốt quá.]
Hai nhà lãnh đạo nhìn nhau bằng những ánh mắt hài lòng. Là một bậc phụ huynh, hẳn họ đã phải lo lắng lắm.
Sau đó, buổi tiệc trà tiếp tục bằng việc Shirogane giới thiệu Karen-nee-san và chúng tôi thảo luận về Hội nghị Hai thế giới sắp tới.
Đáp lại lời kêu gọi của Vương quốc Strain, Thánh quốc Allent đã đồng ý tham gia, còn Chiến quốc Lassei vẫn chưa đưa ra quyết định.
Lí do mà họ đưa ra là chẳng có biến thể nào xuất hiện ở Vương quốc Lassei, cũng như những người bị dịch chuyển. Tất nhiên là còn khuya tôi mới tin điều đó. Với cả, ta không thể chờ đến lúc bị xâm lược rồi mới tham gia được, nên có lẽ tôi sẽ dùng một chút vũ lực để ép họ vậy.
[Ồ, nếu là quốc gia đó, ta tin rằng Touya-dono nên phô diễn một chút sức mạnh của mình.]
[Ý ngài là sao?]
[Đúng như tên gọi Chiến quốc, họ có xu hướng tôn trọng những kẻ sở hữu sức mạnh cá nhân lớn hơn. Vậy nên họ có thể sẽ lắng nghe nếu như ngài đến đó và cho họ được mục sở thị về sức mạnh của mình.]
Uầy, quốc gia đó có vẻ như toàn một lũ não cơ bắp nhỉ? Vậy thì võ thần, chú Takejin của tôi có thể sẽ xử lý nhanh gọn.
[Chị biết Touya-kun đang nghĩ gì đấy nha~noyo. Tốt hơn hết là dẹp ý nghĩ đó đi vì nó sẽ rất phiền phức~noyo.]
[Ah, vậy sao ạ?]
Tôi đã bị Karen-nee-san nhìn thấu mất rồi. Thật sự mà nói thì cách đó cũng hơi quá.
Vương quốc Panaches cũng tham gia theo lệnh của tên hoàng tử quần bí ngô. Anh ta bảo rằng đã là bạn thì không cần sự cho phép, nhưng tôi có nhớ mình đã đồng ý làm bạn đâu nhỉ. Nói đúng hơn, chúng tôi chỉ là người quen.
Đến lúc này, tôi đã thành công trong việc mời mọc năm quốc gia bao gồm Triharan, Primula, Allent, Panaches và Strain ở thế giới vào Hội nghị Thế giới thứ hai.
Rồi, trong khi đang mải xếp lịch tổ chức thì Kougyuko gọi tới.
《Chủ nhân, có vẻ như một vấn đề nhỏ vừa phát sinh.》
《Chuyện gì?》
《Hai người kia, đang bắt đầu cãi nhau.》
[Ể!?]
[Có chuyện gì sao?]
Hai nhà lãnh đạo tỏ ra thắc mắc khi thấy tôi đột ngột thốt lên.
[Ah, thật xin lỗi. Nhưng tôi sẽ liên lạc với mọi người sau.]
Tôi rút smartphone ra khỏi túi và cười một cách cay đắng, rồi với một hành động kiểu "Xin chào, hẹn gặp lại", tôi chạy về phía khu vườn. Sau khi nấp vào một góc khuất tầm nhìn của hai nguyên thủ, tôi dùng [Teleport] để đến chỗ Kougyoku.
[Trước tiên, mọi chuyện sẽ không đáng nói nếu anh không chú trọng duy nhất động cơ ma thuật. Anh cũng cần phải nghĩ về thân xe, thứ phải tiếp nhận nó!]
[Việc cân đối thân xe chỉ là tiêu chí phụ! Còn nếu bỏ qua an toàn, thì nó sẽ chẳng còn giá trị nữa!]
[Tôi không bỏ qua điều đó! Chỉ là anh quá ưu tiên cho động cơ! Điều quan trọng là khiến nó trở nên đặc biệt chứ không phải dễ làm!]
[Cô định đè nặng áp lực lên người lái à! Điều đó là không thể! Con người không phải là máy móc!]
Họ vừa cãi vừa nhìn chằm chằm vào mặt nhau. Ở đằng sau, hai hiệp sĩ hộ tống chỉ có thể tỏ ra ngán ngẩm.
Rõ ràng nguyên nhân của chuyện này là vì định hình khác nhau về xe ma thuật của bọn họ đây mà.
[Được rồi, cả hai người bình tĩnh lại chút nào...]
Tôi gọi hai người và cố làm họ hạ hỏa, nhưng thay vào đó, họ đồng loạt nhìn về phía đây. Cái ánh mắt đáng sợ đó là sao thế?
[Quốc vương nghĩ như thế nào? Ngài có nghĩ bằng cách nâng cấp hiệu suất và chất lượng của động cơ, thì khả năng tổng của chiếc xe sẽ được nâng lên?]
[Nếu chẳng còn ai khác chế tạo được, thì nâng cao hiệu suất chỉ là vô ích. Tôi nghĩ thân xe dễ chế tạo hơn thì sẽ bền hơn và vì vậy nó sẽ linh hoạt xử lí mọi tình huống!]
[Thật xin lỗi, nhưng tôi chẳng hiểu gì đâu...]
Tôi đâu phải là người tạo ra chiếc xe này...
[Được thôi! Tôi sẽ chứng minh trong cuộc đua thử! Để xem chiếc xe của ai mới là kẻ thua cuộc!]
[Tôi chấp nhận! Tôi sẽ chứng minh tốc độ không phải là nhân tố quyết định trong cuộc đua!]
Thứ tôi sợ đã đến. Đường đua vẫn chưa hoàn thiện, vậy mà bọn họ đã tự tiện quyết định rồi. Hai người không phải những người duy nhất đua xe đâu nhá.
Thứ tôi nghĩ là tốt bây giờ lại phản tác dụng!
[Tốt lắm! Vậy hãy dốc toàn lực để thi đấu với nhau nhé~noyo!]
[Hả? Chị đang nói cái gì thế!]
Thật không may, cô chị ngốc của tôi lại xuất hiện từ phía sau và giơ hai ngón cái lên ủng hộ. Chị đang khiến mọi việc trầm trọng hơn đấy!
[Nè, trong những cuộc va chạm như thế này, tình yêu rất dễ nảy sinh~noyo. Bởi vì yêu là phải hiểu rõ lẫn nhau, vậy nên một cuộc đua có thể biến nó thành hiện thực~noyo.]
[... Thật ạ? Em hơi nghi ngờ chuyện đó đấy?]
Tôi dồn ánh mắt ngờ vực về phía Karen-nee-san. Tất nhiên là khi cạnh tranh thì họ phải hiểu rõ đối thủ hơn. Nhưng liệu có thật sự ổn không đây? Việc này...
Nhìn hai người kia đối đầu nhau với những nụ cười khẩy, lòng tôi giờ đây còn lo âu hơn nữa.