Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 239 : Báo Thù Và Con Dấu Chứng Thực
Isekai No Kami Team
[Triệu tập quang năng, phước lành chữa trị, “Mega Heal”]
Tôi đã dùng phép thuật phục hồi lên Rengetsu-san đang cúi mình trong bụi cây. Vết chém trên vai phải khép lại trong nháy mắt và hồi phục hoàn toàn.
[… Thật đáng ngạc nhiên nhỉ? Nó hoàn toàn giống như trước]
Rengetsu-san đứng vậy và xoay vai vài vòng.
[Nhưng mà, tại sao Touya-san lại ở Yuuron? Ah, bây giờ thì phải gọi là Quốc vương Brynhild thì đúng hơn nhỉ? Cho tôi xin lỗi…].
[Aaah, ổn cả mà. Đừng câu nệ quá. Tôi ẩn danh trong những chuyến du hành thế này. Hiện tại, tôi là chiến binh quỷ bạc, một kẻ lang thang đến từ Ishen]
Tôi vội vã ngăn chặn động tác hành lễ của Rengetsu-san. Sẽ rất tệ nếu ai đó ở đây nhận ra danh tính của tôi. Nhưng mà có vẻ như Sonia-san éo thèm quan tâm vấn đề này và cũng làm y chang đồng đội mình.
[Gác chuyện đó qua một bên, tôi cũng có chuyện muốn biết đây. Trên phố có tin đồn về 1 nhóm 3 người đã cố ám sát Thiên vương. Có phải nhóm người trong tin đồn đó là nhóm của Rengetsu-san không?].
[Thế chúng gọi đó là “ám sát” hửm? Mà, đúng là chúng tôi đã lẻn vào lâu đài và cố giết hắn ta. Nhưng mà đó không phải là 1 vụ ám sát, đó là để trả thù] – Rengetsu.
[Kuu… Thằng khốn Jaofar! Chỉ xém chút nữa thôi là được rồi… mấy tên hộ vệ của hắn không ngờ cũng khá được việc, đúng là…]
Sonia-san bắt đầu nói như thể để tiếp lời.
[Jaofar?].
[Hắn ta là hoàng đế của thủ phủ này. Tên thật là Chei Jaofar. Hắn tự tuyên bố là Thiên vương, nhưng sự thật hắn chỉ là một mạo-hiểm-giả-trộm-cướp]
Rengetsu-san nói bằng giọng điệu hậm hực. Thiên vương là 1 tên trộm? Ý anh ấy là sao?
[Kể từ cuộc đại xâm lăng của Fureizu với Yuuron, rất nhiều người đã tự xưng mình là Tân Thiên vương. Do Thiên vương quá cố không ngừng “gieo giống” khắp nơi, sẽ không có gì lạ nếu xuất hiện một đứa con rơi ở đâu đó của ông ta như là kết quả từ hành động của ổng. Hơn nữa, những đứa con của các thê thiếp hay vợ chính thất đều đã bốc hơi cùng với Shenghai. Ngay cả những đứa thoát được sự hủy diệt của kinh thành nhờ việc đang ở các thành thị khác cũng đều đã ngỏm. Thế nên hiện tại không có cách nào để chứng thực lời của một kẻ tự xưng là Tân Thiên vương]
Ờm, tôi cũng đã ít nhiều đoán được mọi chuyện sẽ thành ra như thế này mà. Nếu ai đó chuẩn bị một thứ như là tín vật, tiếp theo nói gì đó như là “Đây là thứ mà Thiên vương quá cố đã ban cho khi tôi chào đời, tôi là con trai của ông ấy” chẳng hạn, thế là quá đủ.
Vì dù sao thì, không có phương tiện hay người nào trên thế giới này có thể bác bỏ những tuyên bố này chỉ bằng cách nói rằng đó là những lời bịa đặt.
Mà nếu cái được gọi là bằng chứng đó thực sự có liên quan đến Thiên vương quá cố thì mức độ đáng tin của câu chuyện sẽ tăng lên.
Nhưng tất nhiên nó cũng đi kèm với nguy cơ. Hiển nhiên là các Tân Thiên vương tự xưng khác sẽ không thừa nhận điều đó. Họ đều tự khẳng định mình mới là người phù hợp với vị trí Thiên Vương nhất, và kết quả là bọn họ sẽ đối đầu nhau.
[Jaofar cũng là 1 trong số đó. Hắn đã đưa ra bằng chứng của Thiên vương là “Ngọc tỉ”
[Tên Jaofar đó có dây mơ rễ má với Thiên vương à?].
[Chả có dính dáng gì hết! “Ngọc tỉ” đó là thứ đã được tìm thấy trong 1 di tích nào đó. Hắn ta đã có được sau khi giết chết mạo hiểm giả tìm ra nó]
Thế nên, hắn là 1 kẻ cướp huh? Nếu là vậy, hẳn cái “Ngọc tỉ” này không phải là hàng thật.
[Mạo hiểm giả mà hắn đã giết là người đỡ đầu cho cả 2 chúng tôi. Người đó đã cứu mạng chúng tôi rất nhiều lần. Chúng tôi nhất định phải khiến Jaofar trả giá].
[Thông thường, không thể nào một kẻ trộm cướp như Jaofar có được sự ủng hộ cho vị trí Thiên vương ngay cả khi hắn nắm giữ “Ngọc tỉ”. Nhưng mà hắn ta đã có được sức mạnh từ một nguồn lực khác, đó là—].
[Những người lính sắt, đúng không?]
Rengetsu-san gật đầu với câu trả lời của tôi.
Bằng chứng của Thiên vương –“Ngọc tỉ”, và thứ đã trở thành sức mạnh của hắn –“Lính sắt”. Chắc chắn việc hắn tự xưng là Thiên vương không có gì buồn cười cả.
Tuy nhiên, tôi tự hỏi từ đâu mà tên đạo tặc Jaofar này có được “Lính sắt”? Quả thật, “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” là kẻ giật giây từ phía sau hậu trường à?
[Nhân tiện, tại sao Touya-sa… Chiến binh quỷ lại ở đây?].
[Ah… Dường như các tên “Lính sắt” mà chúng đang sử dụng được chế tạo dựa trên những những bộ phận Framegear bị đánh cắp của nước tôi dù nhìn kiểu gì đi nữa, thế nên tôi đang định trả đũa đôi chút cho việc đó.
[Ra là vậy huh? … Chuyện đó cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nếu lý do là vậy thì tôi có thể chấp nhận được cái sức mạnh của công nghệ đó. Nhưng tôi vẫn cảm thấy những Framegear đã hạ lũ golem gỗ mạnh hơn nhiều, dựa vào những gì tôi đã chứng kiến cho đến giờ]
Vâng, đó là hiển nhiên rồi. Nói thẳng ra thì đó là sản phẩm mô phỏng thất bại. Nhưng mà tôi vẫn chưa hiểu được công nghệ sao chép đó là ra làm sao. Hửm? Có ai đó đang chạy đến đây.
[Sonia-san, Rengetsu-san! H-hai người ổn chứ!? Đây là ai!?].
[Không sao đâu Jesty. Đây là người quen của chúng tôi. Anh ấy đã chữa lành vết thương của Rengetsu]
Ngay lập tức tôi đã tưởng rằng đó là 1 kẻ bám đuôi, nhưng tôi đã nhầm. Anh ấy cũng mặc trang phục giống như Sonia-san và Rengets-san. Có vẻ như cặp đôi Sonia-Rengetsu đã chặn hậu phía sau cho người này chạy thoát. Mặc dù cuối cùng thì anh ta cũng quay trở lại.
[Touya-do… chiến binh quỷ-dono, anh ấy là Jesty Parallax. Là con trai của vị ân nhân mà chúng tôi đã nhắc đến 1 lúc trước]
Tôi hiểu. Đây thực là 1 cuộc trả thù. Chàng trai tên Jesty cởi mũ trùm ra. Anh ta có mái tóc nâu ngắn và đôi mắt màu hạt dẻ. Tuổi thì chắc tầm 21-22, và cao khoảng 1m80.
Mặc dù với tôi thì anh ấy cũng đã là cao to rồi, nhưng Rengetsu-san thì cao bằng tôi và Sonia-san thì còn cao hơn tôi. Có vẻ như tộc rồng có nhiều người phụ nữ vóc dáng lớn.
Còn về bản thân mình, tôi cao 1m70. Hiện vẫn còn đang phát triển, và nếu có thể thì tôi muốn mình cao 1m75 bằng cách nào đó nhưng… Hửm? Mà có khi nào sự tăng trưởng của tôi sẽ dừng lại sau khi tôi hoàn toàn biến thành thần…?
[Tôi là Jesty Parallax. Cảm ơn rất nhiều vì đã giúp đỡ Rengetsu-san!].
[Ểh? Ah, không có gì đâu, đừng để ý]
Tôi được cúi chào bởi chàng trai tên Jesty trong khi đang suy nghĩ về vấn đề này và chuyện đó khiến tôi hơi ngạc nhiên. Anh ấy có vẻ là 1 chàng trai dễ chịu.
[Được rồi, nán lại đây quá lâu sẽ không tốt, đúng chứ? … “Gate”]
Tôi mở [Gate] dẫn đến cố đô Shenghai trước mặt chúng tôi.
[Rồi. Nhanh ra khỏi đây nào]
Tôi để 3 người đang ngạc nhiên đứng đó và dẫn đầu đi qua [Gate]. Giây lát sau, cả 3 người đều bước qua cổng theo cách tôi đã làm, đầu tiên là Sonica-san, tiếp theo là Jesty-san và cuối cùng Rengetsu-san cũng bước qua.
[Đây là đâu…?].
[Cố đô của Yuuron, Shenghai].
[Shenghai!? Không phải nó ở rất xa sao!?]
[Thật tuyệt… đây có phải là phép thuật dịch chuyển không?…]
Dù 3 người đang nhìn ngó xung quanh, Sonia-san đột nhiên hạ thấp người và vào thế chiến đấu. Lý do?
[Này bọn nhóc kia. Còn yêu đời thì để lại tất cả tiền bạc và con đàn bà đó rồi lượn ngay].
[… Lại là mấy thím à?]
Những thân ảnh đang đi ra từ góc khuất là nhóm đạo tặc lúc trước, mấy kẻ trước đây đã cụp đuôi chạy trối chết. Mấy tên này éo biết rút kinh nghiệm à? Cả lời thoại cũng y chang lần trước.
Tôi đã đeo mặt nạ lại, và dường như chúng không nhận ra tôi vì trang phục tôi cũng khác trước đó.
[“Paralysis”].
[Fugiyaaa!?]
Tôi tóm cả nhóm cướp bằng [Paralysis]. Không có vẻ gì là chúng sẽ tự suy ngẫm lại hành động của mình trừ phi chúng trải qua vài kinh nghiệm nhớ đời.
[Thế, về vấn đề mà mọi người nói đến lúc trước. Mọi người nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh chàng Jaofar đó trở thành Thiên vương?] – Touya.
[Chúng tôi nghĩ chắc chắn rằng sẽ không phải là chuyện gì tốt. Ngài nhìn thấy thị trấn trong thủ phủ chứ? Ở đó hầu như không có phụ nữ và trẻ em đúng không? Đó là vì binh lính của Jaofar đang gây nên sự bạo lực bất công. Hơn nữa, chúng đang cưỡng đoạt tiền và hàng hóa từ những cửa hàng lớn trong thủ phủ. Kết quả là những thương gia đã bỏ trốn và hàng hóa thì ngừng lưu thông. Mà cho dù họ có trở lại thì cũng sẽ bị mang đến lâu đài thôi. Vào đó thì cũng có thể xem như là đã chết] – Sonia.
Muuu. Chẳng có nhẽ, cái món chasshumen
[Tôi tự hỏi hắn ta thu thập nhiều tài lực như thế để làm gì?].
[Đó là dành cho những tên kính sắt. Hắn đang cố cải tiến và sản xuất hàng loạt chúng. Theo thông tin chúng tôi có được, một lượng lớn nguyên liệu đã được chuyển vào lâu đài 3 ngày trước]
Jesty-san trả lời nghi vấn của tôi. Như thế hẳn có nghĩa là nhà máy sản xuất nằm bên trong lâu đài.
Nhưng mà tôi thắc mắc rằng lượng lớn vật liệu đó từ đâu mà đến? Giả thuyết rằng Jaofar có liên kết với “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]”, thì thế có nghĩa là chúng đến từ Ferzen không?
[Nếu chúng ta cứ để mặc Jaofar như thế, trong tương lai hắn chắc chắn sẽ xâm chiếm các nước khác bằng những tên lính sắt mà hắn ta có. Hắn ta không chỉ muốn có Yuuron. Nơi này không gì hơn là 1 hòn đá lót đường cho hắn. Tôi dám khẳng định hắn sẽ cố xâm lược một đất nước thịnh vượng hơn Yuuron từ các quốc gia lận cận]
Có lẽ là chính xác như những lời Sonia-san vừa nói.
Nếu hắn ta nhắm đến 1 quốc gia khác, tôi tự hỏi điều gì đang chờ đợi nơi đó. Rodomea và Zenoasu ở bên cạnh nằm trong diện nguy hiểm cao nhất. Ishen cũng có thể trở thành mục tiêu, nhưng nơi đó là địa điểm rất khó chạm tới.
Nếu tôi là hắn, tôi sẽ nhắm đến đâu để chinh phục trước?
… Có thể sẽ là Hanock. Quốc gia đó chỉ được ngăn cách bằng con sông ở phía tây, và nó cũng không phải là đối thủ của Yuuron đang nằm ở phía đông. Hơn nữa, ở đó có số lượng lớn mỏ khoáng sản để khai thác các loại kim loại hiếm. Đó là mục tiêu phù hợp nhất để chế tạo thêm lính sắt.
Hắn sẽ đàn áp Hanock bằng sức mạnh của những người lính sắt, đặt nó dưới sự kiểm soát của mình và lập nên 1 vương quốc mới. Hẳn hắn ta nghĩ rằng Yuuron đã trở thành một đất nước đầy phế tích cũng như đất đai hoang vu cằn cỗi và sẽ mất rất nhiều tiền để khôi phục lại, nên nó không cần thiết nữa. Đó là lý do hắn tích trữ tài lực và hàng hóa cũng như không quan tâm chính sách cai trị? Chắc là vì sau cùng là hắn sẽ vứt bỏ vùng đất này.
Hiện tại, hắn ta tự xưng là Thiên vương vì lợi ích từ việc có được sức mạnh của quân đội và điều kiện chế tạo lính sắt. Rốt cuộc thì hắn cũng chỉ đang lợi dụng họ.
[… Điều đó quả thật là có khả năng] – Touya.
[Cậu cũng thấy vậy đúng không!? Mặc dù nó cũng không liên quan gì tới bản thân, nhưng chúng tôi không thể chỉ nhắm mắt làm ngơ trước sự bất hạnh của người khác. Như tôi đã nói, chúng ta phải làm gì đó ngay lập tức…!]
Jesty-san gằng giọng và nói trong khi nắm chặt tay mình. Kẻ kia là thủ phạm đã sát hại cha anh ấy. Cảm xúc của anh là điều tự nhiên thôi.
[Trước đây chúng tôi cũng đã truy sát Jaofar. Lúc đó hắn vẫn chưa tự xưng là Thiên vương, nhưng chúng tôi đã thất bại và bằng cách nào đó hắn trốn thoát. Giá như lúc đó chúng tôi đã kết thúc hắn…] – Rengetsu.
Bây giờ dù có nói “giá như” hay “nếu là” thì cũng không có tác dụng gì cả. Câu hỏi là hiện tại nên làm sao…
[Dù sao thì sớm muộn tôi cũng sẽ liên lạc với những đồng đội của tôi đang điều tra sự việc… Mà nói về chuyện này, mọi người có biết gì về “Hiệp hội hoàng kim” không?].
[Để xem. Tôi không biết gì về cái tên đó cả… Rengetsu, Jesty, 2 người biết không?].
[Không may là tôi không biết] – Rengetsu.
[Tôi cũng không biết gì]
Cả 2 người còn lại cũng lắc đầu.
Mà, dù sao thì đó là một tổ chức bí mật mà. Tôi đoán cũng sẽ không dễ gì có được thông tin về chúng đâu.
[Cái “Hiệp hội hoàng kim” đó là gì?] – Sonia.
[Đó là một tổ chức có thể là tác giả của những tên lính sắt. Cũng có khả năng chúng đang thao túng Jaofar].
[Nhắc đến “hoàng kim”… 2 tên hộ vệ hiện tại của Jaofar mang những cái dây chuyền vàng khá lạ thường…] – Sonia.
Sonia thì thầm như thể nhớ ra điều gì đó.
[Cái mặt dây chuyền đó trông thế nào?].
[Để tôi nhớ xem… Tôi nghĩ mặt dây chuyền làm từ 6… không, 7 cạnh với một cái vòng tròn làm bằng vàng ở trung tâm] – Sonia.
Sonia-san vẽ 1 bức tranh lên mặt đất bằng nhánh cây.
Thật đáng ngờ. Đầu tiên, nó bằng vàng là đã đáng nghi rồi
“Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” là một tổ chức phép thuật. Khả năng chúng dùng nó để làm biểu tượng của mình rất cao.
Tôi có nên thử hỏi Quốc vương Ferzen…? Mà nhắc mới nhớ, tôi đã không có đưa xì mát phôn cho anh ta.
Đành vậy. Tôi lấy smartphone ra và gọi cho quản gia Raim-san của chúng tôi từ mục “Liên lạc”.
[Moshi-moshi. Ah, Raim-san đó à?]
Tôi đã nhờ ông ấy gửi 1 lá thư cho Quốc vương Ferzen qua [Gương cổng]. Nội dung nói rằng “Nếu ngài biết loại biểu tượng nào mà “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” đang dùng, vui lòng cho chúng tôi biết”.
Chúng tôi sẽ chờ khá lâu, thế nên tôi lôi 1 cái bàn và vài cái ghế ra từ [Storage] cũng như trà đen và bánh rán tôi đang bỏ vào trước đó để làm đồ ăn nhẹ.
Nếu ngay từ đầu tôi ăn mấy món ăn vặt này, tôi đã không phải nuốt thứ gì đó tởm như là thịt Troll. Nhưng tôi đoán tôi cũng muốn thử thức ăn ở đây 1 lần. Mặc dù nó vẫn là một sự thất bại.
Tuy 3 người ngạc nhiên do sự xuất hiện đột ngột của bàn ghế và bánh rán, họ vẫn bắt đầu ăn như thế nuốt luôn cả lưỡi. Họ đói lắm sao? Đặc biệt là Sonia-san, cô ấy càn quét điên cuồng. Tôi thắc mắc tộc long nhân trang trải lương thực kiểu gì? Mà kệ đi, bánh vẫn còn nhiều mà.
Tôi cũng bắt đầu thưởng thức chiếc bánh trên tay mình. Ngon quớ. Như tôi đã nghĩ, thức ăn của Clair-san – đầu bếp của gia đình chúng tôi – quả là thần thánh.
Vào lúc phần lớn số bánh trên bàn đã trở thành 1 phần của con đường tiêu hóa, có email đến từ Raim-san kèm theo 1 tấm hình. Xét theo tuổi tác, ông ấy đã dùng smartphone khá tốt đúng không?
Tôi nhìn vào bức ảnh trên màn hình.
[Nhìn này. Tôi đoán ngay chóc mà]
Một biểu tượng 7 cạnh với vòng tròn ở giữa đang hiển thị trên đó.
Không nghi ngờ gì nữa. Tân Thiên vương và “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” có liên quan với nhau.