Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 219 : Thần Cấp Dưới Và Thế Giới Linh Hồn
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 219 : Thần Cấp Dưới Và Thế Giới Linh Hồn
Isekai No Kami Team
“O~ssu, đó chính là Touya nhà ta đấy!”
Tôi cảm thấy như muốn nói điều gì đó tương tự thế khi mái tóc của tôi đột nhiên trở nên dài óng mượt đến tận thắt lưng và mang màu bạch kim, cùng lúc với việc ánh sáng thần thánh tràn ra từ cơ thể mình. Tôi mong rằng nó sẽ không bị rối. Còn về người đàn ông có tuổi đứng trước mặt tôi, điều tương tự cũng xảy ra với hắn ta, nhưng hào quang của hắn có vẻ pha tạp khá nhiều mặc dù nó cũng mang màu vàng. Màu của nó tương tự như “vàng đất” vậy. Đột nhiên, 1 đòn tấn công bất ngờ xảy ra.
[Sheyaaa!!]
Người đàn ông, kẻ mà nhìn y như 1 con bọ ngựa gầy còm xòe tay và bắn thần lực ra từ lòng bàn tay, nhưng tôi chụp nó bằng tay không theo cùng 1 cách. Khoảnh khắc kế tiếp, mọi thứ xung quanh chúng tôi trong đại sảnh đều bị thổi bay đi. Kể cả những bức tường, đỉnh tháp của tòa lâu đài bằng vàng hay sàn nhà đều biến mất với chúng tôi là trung tâm.
Kohaku và Yae dường như cũng bị thổi bay đi khỏi lâu đài, thế nên tôi bắt họ lại giữa không trung.
[Ukya—–aaa!!]
Con khỉ mặc quần áo vàng rơi xuống dưới cùng với đống đổ nát. Đến cả con khỉ cũng té khỏi cái cây… Không, nó đang ngã khỏi lâu đài mới đúng.
Trong khi tôi và ông già…tên thần cấp dưới đã lộ mặt thật đang lơ lửng trong không trung, chúng tôi vẫn tiếp tục khóa chặt mắt vào nhau.
Huh? Hiện tại tôi đang trôi nổi mà không hề dùng đến [Fly] hay [Levitation]. Đây có phải là nhờ vào thần lực không?
Trong khi tôi đang nghĩ về độ thần kỳ của thứ quyền năng này, người đàn ông có râu đã mở miệng.
[Ngươi rốt cuộc là tên khốn nào…? Có phải ngươi là 1 vị thần cấp thấp hay là người phụ thuộc của Thượng Đế được phái xuống để bắt ta hay không…?].
[Cả 2 đều không phải, và ta cũng không có nhiệm vụ đó. Mà đúng hơn, sao không ngoan ngoãn mà đưa tay chịu trói đi? Ngươi không thấy ngươi quá vô lý khi trốn xuống mặt đất à? Thậm chí còn tệ hơn là ngươi đã giật dây từ phía sau hậu đài gây nên sự hỗn loạn ở Ishen này nữa].
[Câm miệng! Ngươi có thể nào hiểu được nỗi đau mà chúng ta phải chịu từ sự nhàm chán ngày này qua ngày khác không hả? Sự khao khát xuất hiện từ tình trạng tẻ nhạt không phải là thứ mà ta hay bất cứ vị thần nào khác có thể chịu được!]
À ~, điều đó có nghĩa là mấy vị thần có cấp bậc thậm chí còn thấp hơn thần cấp thấp không có việc gì để làm đúng không? Karen-neesan là Thần Tình yêu – người cai trị cảm xúc và tình yêu, còn Moroha-neesan là Thần Kiếm – người vô đối trong kiếm thuật. Nói cách khác, thằng cha này là một kẻ thất nghiệp? Một tên neet à?
[Ta vẫn chưa thực sự phạm phải lỗi lầm gì nghiêm trọng cả! Ta sẽ trở thành 1 vị thần với vị trí phù hợp và được mọi người tôn thờ…!]
Ngay cả cái tuyên bố cũng sặc mùi neet. Không phải ông cứ thế mà trở thành Thần NEET hay gì đó đại loại vậy luôn là xong à?
Chốt lại, rốt cuộc thì kẻ này bất mãn với Thần giới, nơi mà khả năng của hắn không có đất dụng võ, và đây là kết quả sau khi hắn ta nghĩ rằng mình nên trở thành thứ gì đó khác hơn là 1 vị thần vô danh. Bực thiệt chứ.
[Dù sao đi nữa, những điều ngươi làm thực sự đã vi phạm quy tắc của Thần giới, chẳng phải sao? Ta nghĩ kết cuộc của ngươi sẽ khá khẩm hơn nếu ngoan ngoãn mà đầu hàng đấy].
[Hmm, ta có thể cảm nhận nó. Thần tính của ngươi vẫn chưa đồng nhất. Có lẽngươi là 1 vị thần mới. Chưa bao lâu kể từ khi ngươi trở thành thần đúng không?
[Không, bởi chuyện này không phải nhiệm vụ của ta…]
Trong khi tôi đang định giải thích tiếp cho tên thần neet, cảnh vật xung quanh chúng tôi bỗng chốc thay đổi nhanh chóng.
Sau đó tôi mới nhận ra, khung cảnh xung quanh đã trở thành 1 thế giới tràn ngập những hạt ánh sáng vàng lấp lánh ở xung quanh trong không gian màu trắng sữa. Nơi này vừa xinh đẹp vừa bí ẩn và trải rộng vô tận theo mọi hướng. Không có mặt đất hay bất cứ thứ gì như thế, và chúng tôi đang lơ lửng trong không gian vô định đó.
[Đây là…].
[Đây là Thế giới linh hồn ~ nanoyo. Ở đây, chúng ta có thể dùng sức mạnh gia thần của mình mà không ảnh hưởng đến mặt đất ~ noyo]
Karen-neesan nhẹ nhàng xuất hiện bên cạnh tôi như 1 cơn gió. Nee-san đã dịch chuyển chúng tôi đến đây à? Àh! Còn Yae và Kohaku thì sao???
[Không cần lo về 2 người đó đâu. Chị đã chuyển họ đến 1 doanh trại của quân đồng minh sau khi hủy bỏ phép thôi miên yểm lên họ]
Lần này đến lượt Moroha-neesan xuất hiện theo cách tương tự. Tên thần cấp dưới bắt đầu lùi lại trong khi vẻ mặt ngạc nhiên tột độ.
[Thần Tình yêu và Thần Kiếm!? T-tại sao lại ở đây…!?].
[Ngươi đã tự tung tự tác quá nhiều rồi, thế nên chúng ta đến để gô cổ ngươi về, thông chưa? Có vẻ ngươi đã trốn tránh khỏi chúng ta 1 cách rất tài tình, thế nên giờ đến lúc phải trả giá cho những hành động sai trái của ngươi rồi đấy]
Moroha-neesan rút thanh kiếm đang đeo bên hông ra. Nó không có gì đặc biệt cả, chỉ là 1 thanh kiếm thép bình thường thôi. Tuy nhiên, sẽ là chuyện khác khi người cầm nó lại là Thần Kiếm. Ngay cả 1 thanh kiếm thép tầm thường cũng có thể trở thành Thánh kiếm.
[Có rất nhiều quy tắc xung quanh việc dùng sức mạnh gia thần lúc ở dưới trần gian, ngươi biết đúng không? Nhưng mà ngươi đã phá vỡ chúng! Hay đúng hơn, ngươi thậm chí còn không có quyền dùng sức mạnh gia thần trong khi ngươi là 1 vị thần thất nghiệp ~ nanoyo].
[Gunnnu…!]
Vị thần cấp dưới nghiến răng theo từng lời mà Karen-neesan nói ra. Trên cơ bản thì những người chị của tôi đều đảm bảo không dùng chút sức mạnh gia thần nào, ngoại trừ những trường hợp liên quan đến tình yêu hoặc thanh kiếm thôi. Dường như có những quy tắc nhất định, đúng như tôi dự kiến, nhưng tôi đã được nói rằng vị trí của mình ngày càng phức tạp.
Tôi không phải là thần nhưng tôi lại có thần lực. Mà nếu tôi đã không phải là 1 vị thần thì quy tắc đó không thể áp dụng lên tôi. Có thể giải thích như thế.
Có vẻ như tôi có thể gia nhập nhóm các vị thần nếu Thần Thế giới thừa nhận tôi bằng cách tuyên bố rằng tôi là vị thần của lĩnh vực nào đó. Nhưng trước hết, tôi không muốn trở thành thần.
[Giờ thì, chúng ta sẽ đỡ mất công hơn nếu ngươi ngoan ngoãn mà để bị bắt. Từ những gì chúng ta biết được, có vẻ ngươi không còn chốn dung thân nào đâu].
[Ngươi sẽ được tái sinh thành 1 giống loài thấp kém trong khoảng 100 triệu năm ~ nanoyo].
[Cái phắc! Bớt giỡn đi!!!]
Tên thần cấp dưới lại bắn thần lực 1 lần nữa, nhưng Moroha-neesan di chuyển còn nhanh hơn hắn ta. Chị ấy cắt lìa cánh tay phải từ khuỷu tay trở xuống chí bằng 1 nhát chém ngọt.
[Guuuuu!!!!]
Máu, cái thứ đáng lẽ phải chảy ra từ khuỷu tay và cánh tay đang trôi dạt trong không gian thì lại không xuất hiện.
Bất kể mức độ, thần vẫn là thần. Vậy cuối cùng thì hắn ta vẫn là 1 tồn tại bất tử à? Nếu là trường hợp đó thì tên này mang diện mạo như ông già là vì cảm giác của hắn ta, mặc dù hắn chỉ muốn làm 1 lão già. Tôi từng nghe mấy cô chị nói rằng họ có những đồng nghiệp luôn chú trọng vẻ ngoài của bản thân.
[Tiếp theo ta sẽ cắt cổ ngươi nếu cứ thích cù nhây đấy. Ngươi có thể được tái sinh thành thần 1 lần nữa nếu ngươi trả giá xứng đáng cho những sai lầm của mình, nhưng ngươi có muốn biến mất luôn không?]
Ngay cả các vị thần cũng không bất tử mặc dù có vẻ họ còn trẻ. Có 1 câu nói nói rằng “sự tò mò giết chết con mèo”, nhưng sự nhàm chán thì thậm chí giết chết cả 1 vị thần. Dù là thần thì vẫn có thể chết, chắc vậy.
[Nếu ta sẽ được tái sinh thành 1 giống loài thấp kém, thế thì cho phép ta chống cự đến phút cuối cùng vậy. Haaa!!!].
[Hừ!? Đừng mong ta để điều đó xảy ra]
Ngay lúc tôi vừa nhận ra luồng ánh sáng rực rỡ đột ngột bắn ra từ phía tên thần cấp dưới, thanh kiếm của Moroha-neesan đã cắt bay đầu hắn ta. Uwahh. Không có máu chảy ra nhưng cảnh tượng này cũng kinh quá đi.
[Kufuu, lần tới sẽ không như thế này đâu…].
[Ngươi nói lần sau?].
[Moroha-chan, cánh tay của hắn ~ nanoyo!]
Karen-neesan ở gần đó hét lên trong khi cơ thể và đầu tên thần cấp dưới đang rơi xuống cùng với nụ cười.
Cánh tay bị cắt lìa biến mất khỏi không gian này như 1 làn khói mờ nhạt dần, còn thân thể không nguyên vẹn của hắn thì vỡ vụn ra và tan biến như những hạt cát.
[Kuu. Tên này đã trở nên láu cá].
[… Không ổn ~ noyo. Thần lực của hắn đã hoàn toàn biến mất ~ noyo].
[Ểh? Chuyện gì đã xảy ra?]
Tôi hỏi 2 người vì chả hiểu cái quái gì cả.
[Xem nào, tên đó đã chuyển hầu hết thần tính và sức mạnh gia thần của mình vào cánh tay phải rồi trốn xuống mặt đất như 1 cái rễ. Vả lại, hắn cũng đã xóa bỏ nguồn sức mạnh gia thần của mình 1 lần nữa và ngụy trang thành thứ gì khác rồi].
[Nói cách khác, chúng ta đã quay lại vạch xuất phát, và như thế có nghĩa là chúng ta phải làm lại mọi thứ từ đầu ~ nanoyo]
Đau thiệt chứ. Tôi không thể tin rằng hắn ta có thể trốn thoát được bất kể bị chúng tôi dồn đến mức này rồi.
Hắn đã xóa bỏ sức mạnh gia thần, thế nên chúng tôi không thể cảm nhận được hắn, [Search] cũng vô dụng vì không biết hắn đã ngụy trang thành thứ gì.
Nó có giống như con thằn lằn bỏ đuôi để chạy không? Nếu là như vậy thì trường hợp này, cơ thể thực của hắn là phần đã bị cắt bỏ.
[Dù sao đi nữa…… Touya-kun? Hình tượng kiểu gì đây ~ noyo?]
Karen-neesan lùi lại 1 chút sau khi nhìn vào bộ dạng của tôi. Nhắc mới nhớ, tôi vẫn đang che giấu nhân dạng bằng mặt nạ, thế nên trông tôi chắc dị lắm.
[Em đã che giấu danh tính vì sẽ rất phiền phức nếu mối quan hệ của em và Brynhild bị lộ ra. Ờ mà dẹp cái trang phục qua 1 bên, cái này là sao? Tại sao màu tóc của em lại thay đổi và đột ngột dài ra như thế này?].
[Fumu. Có lẽ nó bị thay đổi bởi sức mạnh gia thần sau khi thức tỉnh của em. Nhân tiện, chắc em không nhận ra nhưng đôi mắt của em cũng màu vàng luôn đó, có biết không?]
Ểh!? Tôi lấy ra 1 cái gương từ [Storage] và nhìn vào đó. Quả thực màu mắt của tôi cũng đã chuyển thành màu vàng.
[Chúng có thể trở lại bình thường không?].
[Chị nghĩ chúng sẽ trở lại bình thường 1 khi em áp chế thần lực của mình lại ~ noyo. Giờ thì em có thể kiểm soát nó rồi đúng không?].
[À ~. Nhưng tốt nhất là không làm điều đó ở đây, bên trong Thế giới linh hồn. Hiện tại, không có gì tiếp cận chúng ta vì chúng ta đang giải phóng thần uy, nhưng các linh hồn hoặc những con thú thần bí sẽ đến ngay khi cảm nhận được khí tức của con người. Chúng mà đến thì phiền lắm]
Là vậy à? Vậy thì tôi sẽ để việc áp chế thần lực của mình lại sau theo lời Moroha-neesan nói.
Chiếc smartphone của tôi đột nhiên rung lên. Tôi móc nó ra ngay, trước đó tôi đã đặt chế độ im lặng. Từ màn hình thông báo có cuộc gọi đến từ Kami-sama.
[Xin chào?].
[Yaa. Touya-kun đó à? Dường như sức mạnh gia thần của cậu đã thức tỉnh hoàn toàn nhỉ?].
[Sẽ không có tác dụng phụ hay gì đó tương tự chứ ạ?].
[Ờm. Không hẳn là cậu đã biến thành thần, thế nên không có vấn đề gì đặc biệt đâu, ta tin là vậy. Nhưng mà, chính ta đã mang cơ thể cậu vào Thần giới và sửa chữa nó, thế nên cuối cùng thần lực của cậu sẽ có chất lượng tương tự như của ta vậy]
Thần lực cũng phân chia chất lượng á? Ah, quả thật thần lực của tên thần rẻ mạt đó có pha lẫn những tạp chất đen tối.
Tôi thử nhìn 2 người chị của tôi. Hào quang của Karen-neesan dường như được trộn lẫn với màu hồng nhạt ở vài nơi, còn Moroha-neesan thì được tô điểm vài chỗ màu xanh da trời. Phải chăng đó là sự khác biệt về chất lượng?
[Fumu. Ta nên nói về điều này thế nào nhỉ? Một người sẽ trở thành người phụ thuộc của ta nếu sở hữu chất lượng thần lực tương tự… À mà tốt thôi, đúng không? Ta sẽ không gặp vấn đề gì cả nếu đó là Touya-kun].
[Ý ngài là sao Kami-sama?].
[Touya-kun mang sức mạnh của 1 vị thần trong khi là con người. Ta phải xác định rõ vị trí của cậu ở Thần giới, cậu thấy đấy. Chỉ là ta không thể chỉ định cậu làm thần của 1 cái gì đó hoặc cho cậu trở thành thần cấpdưới hay những vị trí khác được. Thế nên, ta đã quyết định biến cậu thành “Người phụ thuộc”].
[Nói cách khác, chúng ta sẽ là 1 gia đình ~ nanoyo]
Karen-neesan giải thích giúp cho tôi đang trong trạng thái “ngu người” vì không hiểu ý của Kami-sama. À ra là vậy… Mà này! Đừng có nghe lén cuộc gọi của người khác chứ.
Một gia đình… Nói tôi là thân nhân với Thần Thế giới… Nghe cũng tốt đấy, phải không?
[Chẳng cần nghĩ quá nhiều về nó đâu. Cậu đã có 2 người chị gái, thế nên cứ xem như có 1 người ông mới đi là được rồi]
Ờm, cái đó thì không dễ đâu. Àh, đúng rồi.
[Xin lỗi, ngài có biết gì về tên thần cấp dưới vừa chạy thoát không?].
[Không… Sự hiện hiện của hắn đã tan biến như những hạt cát rồi. Hơn nữa đây không phải là công việc của ta. Mặt khác, nếu tự ta mà tìm ra tên đó, ta cảm giác sẽ không yên với mấy vị thần đang ở xung quanh mình đâu……]
Tôi “ngu người” lần 2 vì những gì Kami-sama nói, thế nên Moroha-neesan thì thầm với tôi.
[Đó là vì nguyên nhân để hạ phàm sẽ không còn nữa. Ngay cả chị cũng đang dùng lý do giúp đỡ Karen-neesan làm cái cớ đấy]
Ểhhh, cái lý do củ chuối gì thế? Mà chờ chút, đừng nói với tôi……
Tôi nhìn chằm chằm Moroha-neesan bằng ánh mắt khinh miệt, thế nên chị ấy mạnh mẽ xua cả 2 tay như thể đang hoảng loạn.
[Nó khác, khác biệt! Chị không hề quên đi nhiệm vụ. Không thể nào mà bọn chị lẫn lộn giữa sở thích cá nhân và nhiệm vụ đến mức độ đó được]
Thật không đây? Ờm, sau vụ lần này thì có vẻ đó là sự thật. Mà khoan? Vậy có nghĩa là còn một số vị thần khác đang cố hạ phàm á?
[Dù sao thì, mọi chuyện là như thế đấy, thế nên từ giờ ta sẽ trông cậy vào cậu vậy. Nói chuyện sau]
Aah, ngài ấy đã cúp máy trước khi tôi kịp trả lời.
Yep, liệu tôi có nên thử xem mình có thể làm gì trong Chế độ Thần linh này trong khi chờ đợi không nhỉ? Tôi đã phát hiện rằng mình có thể dùng phép thuật mà không cần niệm chú, nhưng thật đáng sợ khi chưa thể nắm bắt khả năng này 1 cách hoàn hảo.
Tôi nghĩ về vấn đề này trong khi chúng tôi rời khỏi Thế giới linh hồn.
End là người của 1 thế giới cao cấp, mà người của thế giới cao cấp hơn thì có thể ra vào những thế giới cấp thấp hơn (hình như Trái Đất thuộc tầng “hơi bị” thấp, bùn). Trong khi “đi dạo” qua các TG, lúc End tới “Thế giới tinh thể” của Fureizu thì 2 anh chị phải lòng nhau. Và để đến được thế giới của End (bỏ nhà theo trai) thì [Nữ Hoàng] cần tích trữ năng lượng (theo cách trong truyện có nói rùi đó), và cứ thế mà [Nữ Hoàng] leo dần qua từng TG để đến TG của End. Tóm lại là thế, chi tiết thì khi nào tới hẵng hay ???? xì boi thêm xíu là sau này 2 anh chị ăn bám ở nhà Tồ luôn, kế đến, cái con chi phối chủng bụp nhau với End ở chương 207 cũng tới….ăn bám chung =.=’ >