Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chap 267: Thiệt hại liên tục, và bí ẩn của hòn đảo
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chap 267: Thiệt hại liên tục, và bí ẩn của hòn đảo
「Tuy nhiên, thật bất ngờ khi chúng lại xuất hiện ở Restia 」(Touya)
Đã 10 ngày kể từ khi thành phố lớn thứ hai của Sandora, Astal, bị tiêu diệt. Sau đó, những bộ xương tinh thể đã xuất hiện ở thị trấn Merica nằm ở phía nam của Vương quốc Hiệp sĩ Restia.
Rõ ràng, lãnh chúa Merica đã áp đặt thuế cực kỳ nghiêm trọng lên người dân, lợi dụng quãng đường xa từ thị trấn đến thủ đô hoàng gia. Không cần phải nói, có một vài người xảo quyệt đang hưởng lợi trong khi hầu hết mọi người phải chịu đựng rất nhiều bất công vì điều đó. Ngay cả khi mức độ thiệt hại không như Astal, chắc chắn rằng thị trấn này tràn ngập [Cảm xúc tiêu cực].
Kết quả tất yếu, linh hồn của tất cả những người sống ở Merica đã bị ăn mất còn cơ thể thì biến thành những bộ xương tinh thể. Mặc dù, chính xác hơn là, họ đã trở thành zombie với bộ xương pha lê. Lần trước ở Astal, cơ thể không quay lại vì chúng tôi đã đốt cháy chúng trước.
Trong vụ việc lần này, những thây ma ở Merica đã bị các nhà thám hiểm từ các thị trấn lân cận cùng với Hiệp sĩ Đoàn Restia đánh bại.
Quái vật xương tinh thể không nguy hiểm, nhưng sẽ là một mối đe dọa nếu dân cư của cả một thị trấn trở thành thây ma. Chúng thậm chí có thể tấn công các thị trấn lân cận nếu việc chinh phạt không được xử lý một cách khéo léo.
Cuối cùng, những việc này dường như không phải do vi-rút truyền nhiễm gây ra vì không có gì xảy cả với các hiệp sĩ Restia và các mạo hiểm giả sau khi họ chiến đấu với lũ thây ma.
Có cái gì đó đang nuốt chửng các linh hồn. Có lẽ, nó nên được gọi là [Cái kén của Ác thần]. Hơn nữa, có vẻ hắn đến từ vết nứt không gian, tấn công con người, sau đó biến mất, giống như lũ frazes vậy. Có vẻ hắn cũng chỉ ngang tầm với lũ frazes cấp thống trị, nhưng hắn lại gây rắc rối hơn hẳn lũ frazes.
Máy dò tìm chỉ có thể dò ra frazes cấp thấp, cấp trung và cấp cao. Nếu Ác thần đi cùng với lũ frazes cấp thấp quanh chiều không gian, tôi có thể phát hiện ra hắn.
Thật khó chịu. Phải đánh bại tên đó ngay khi thấy hắn.
「Touya-dono. Anh đang cau mày kìa? 」(Hilda)
「Eh? Ah, Xin lỗi em. Anh đang cảm thấy có chút khó chịu vào lúc này. 」(Touya)
Người ngồi trước mặt tôi trong khi tôi đang tập trung suy nghĩ là Hilda, em ấy vừa mỉm cười vừa nói với tôi.
Để lấy lại bình tĩnh, tôi uống một ngụm trà đen ấm.
「Chủ nhân có vẻ như đang tích lũy ham muốn. Để đối phó với điều đó, họ...」(Cesca)
「Eeh? Eeeeh? Cái này...」(Hilda)
「Oi, con hầu biến thái. Đừng có truyền những thứ vớ vẩn như thế cho người khác. 」(Touya)
Mặt Hilda đỏ bừng sau khi Cesca thì thầm vào tai cô. Tôi gần như có thể hiểu những gì con hầu "dam dang" ấy đã nói với em ấy, trừ khi tôi hoàn toàn phủ nhận những điều đó ngay tại đây, tương lai của tôi sẽ trở nên rắc rối.
Đối với bản thân Hilda, em ấy đặt quá nhiều niềm tin vào mọi người theo cả hướng tốt và xấu, đến mức rất dễ bị lừa trong hầu hết 24h. Ngay cả khi không bị lừa trong các trận đấu kiếm, có nhiều trường hợp, ở những khía cạnh khác, em ấy có xu hướng tin vào những lời dối trá, thứ thậm chí không có tác dụng ngay cả đối với một đứa trẻ. Khi gạt bỏ vị trí của một công chúa vốn được che chở, tôi không thể phủ nhận rằng em ấy đã có thể vươn lên bằng chính mồ hôi và máu của mình- em ấy hoàn toàn trái ngược với người ông biến thái của ẻm.
Vâng, em ấy chắc chắn giống với Elzie và Yae về những khía cạnh đó. Tất cả các thành viên thuộc đội chiến đấu của tôi đều khá vụng về khi nói đến tình yêu. Tuy nhiên, điều đó đã giúp họ quan tâm đến nó hơn một chút.
Tôi tự hỏi, liệu họ có hoàn toàn thanh tẩy những suy nghĩ "xấu xa" đó khi họ học võ? Kiểu như là "một tâm trí khỏe mạnh sống trong một cơ thể khỏe mạnh", đúng không?
Mặc dù có những lúc Yumina, Rin hay Linzie, những người thuộc nhóm pháp sư, cũng hành động táo bạo.
Trong khi nghĩ về điều này, tôi quay về phía Hilda đỏ mặt để nói chuyện với em ấy.
「Anh chỉ đang nghĩ về vụ việc ở Restia thôi, tất cả chỉ có vậy」 (Touya)
「Aaah ... Anh trai của em đã ngừng chán nản vì vấn đề đó. Anh ấy nghĩ rằng nếu anh nhận ra sự tham nhũng của lãnh chúa ở Merica sớm hơn một chút thì...」(Hilda)
「Anh ấy sẽ không thể nắm bắt tình hình của toàn bộ vương quốc cho dù anh ấy có vĩ đại như thế nào. Anh ấy không thể làm được điều gì cả. 」(Touya)
Mặc dù nói thế, nhưng tôi hi vọng rằng, những quốc gia lớn như Vương quốc hiệp sĩ Restia, sẽ có tai mắt ở khắp mọi nơi, giống cách các tiểu vương quốc như Brunhild làm.
Đây là quốc gia tồn tại để bảo vệ công dân của mình. Công dân không tồn tại để bảo vệ đất nước.
Đó là lí do tại sao ở Brunhild, tất cả những việc các hiệp sĩ, quân gián điệp hay cả lũ mèo của Nyantarou thấy đều được báo cáo lại cho tôi.
「Vậy họ định làm gì với thị trấn Merica? 」(Touya)
「Em đã hỏi anh hai về vấn đề đó trên điện thoại, nhưng... Trong thời gian này, họ đang xây dựng lại... hay đúng hơn, họ mời những người nhập cư đến các tòa nhà vẫn còn sau khi chiến đấu. Tuy nhiên, đó là một thành phố nơi một vụ bùng nổ zombie đã xảy ra, do đó ... Việc tuyển dụng có vẻ khó khăn. 」(Hilda)
Tôi đoán điều này là tất yếu. Sau tất cả, sẽ chẳng ai muốn sống ở nơi đã từng bị zombie tấn công. Họ sẽ nghi ngờ liệu vùng đất nơi đây có bị nguyền rủa hay không.
Những vùng đất bị nguyền rủa, nghĩa địa và những đầm lầy độc - tất cả chúng đều là những nơi không thể tách rời khỏi thây ma.
Có vẻ như rất khó để một linh hồn chết đi lên thiên đường ở những nơi được đề cập ở trên. Sau đó nó sẽ quay về chính cơ thể cũ và trở thành một zombie nếu không được kiểm soát. Ngoài ra, nó vẫn sẽ vẫn là zombie ngay cả khi linh hồn bị nuốt chửng bởi [Soul Eater].
Ê, chẳng phải zombie và bộ xương khô đều thuộc chủng undead? Khác biệt chính là còn thịt trên cơ thể của chúng hay không. Theo những gì tôi quan sát được, có vẻ những bộ xương di chuyển nhanh hơn zombie. Có lẽ là do nó không có thịt? Nhưng dù vậy, chúng vẫn không tốt về khoản tốc độ.
「Anh nghĩ là mình biết tại sao mọi người sợ sống ở đó. 」(Touya)
「Sẽ tốt hơn nếu cảm giác sợ hãi không lan rộng thêm vì nó sẽ giống như một chất xúc tác để triệu hồi "Soul Eater" một lần nữa 」(Cesca)
Mnnn. Tôi đoán có thể là như vậy...Tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận hơn về những gì Cesca đã nói.
[Nỗi sợ] là một trong những [Cảm xúc tiêu cực] đơn giản nhất mà một người có thể có. Mọi người sẽ trở nên lo lắng nếu những tai nạn như những cuộc tấn công tiếp tục xảy ra lặp đi lặp lại. Nỗi lo âu này cuối cùng sẽ tr thành nỗi sợ hãi. Sau đó, những vòng xoáy của [Cảm xúc tiêu cực] sẽ triệu hồi [Soul Eater], hoặc hoàn toàn có thể triệu hồi [Ác thần] ... Về cơ bản, đó là một chu kỳ gây ra tác động tiêu cực.
Tôi phải nghiền nát mọi gốc rễ của sự tiêu cực này để ngăn chặn cái vòng luẩn quẩn. Và vì lý do đó, tôi phải bắt bằng được tên [Ác thần] bất kể chuyện gì ...
「Touya-dono, anh lại...」(Hilda)
「Ah! 」(Touya)
Tôi tự hỏi tại sao gần đây, tôi bị kích động dễ dàng. Có phải vì mỗi khi một thảm họa như thế này xảy ra, chúng tôi lại sẽ đến muộn bất kể chúng tôi có làm gì? Thật đau đầu khi tôi nghĩ về sự quấy rầy dai dẳng này xảy ra ở nhiều nơi khác nhau mà tôi không thể biết được. Cảm giác như là một nạn nhân của một trò quấy rối nào đó.
「"Haaa ... Anh chỉ tự hỏi liệu anh có cảm thấy tốt hơn nếu anh đến nhanh hơn một chút không ...」 (Touya)
「Đây là một lời mời gián tiếp cho các hoạt động khiêu dâm, phải không ạ? 」
「N-nó l-là thế nào?!」(Hilda)
「90% những gì cô ta vừa nói là nói dối. Đừng tin dễ dàng như thế! 」(Touya)
Sự lo lắng của tôi lại càng chồng chất thêm.
『Chủ nhân』(Kougyoku)
「Kougyoku? Có chuyện gì? 」(Touya)
Khi tôi bước qua hành lang, Kougyoku bay đến gần tôi, vỗ cánh. Tôi dừng lại và giơ tay trái lên. Bây giờ cô ấy chỉ lớn cỡ một con vẹt nhỏ nên nó không nặng lắm.
『Một tin nhắn đến từ một trong những thuộc hạ của tôi mà tôi đã gửi đến hòn đảo chủ nhân đã đề cập. Thuộc hạ của tôi nói rằng nó đã đến hòn đảo bằng cách nào đó, nhưng... 』(Kougyoku)
「Có chuyện gì xảy ra à? 」 (Touya)
"Vâng. Hòn đảo đầy lũ behemoths. 』(Kougyoku)
「Cái gì?!」 (Touya)
Tràn ngập behemoths? Chà, đúng là... việc hòn đảo phát triển theo cách khác với phần còn lại của thế giới nằm trong dự đoán của tôi, nhưng những con quái vật hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
「Còn những người ở đó thì sao? Có ai sống ở nơi đó không? 」(Touya)
『Có vẻ như có một số khu vực có rào cản mà ngay cả behemoths cũng không thể xâm phạm. Những khu vực đó có một ngôi làng tương tự như một thành phố-nhà nước với những người sống bên trong. Có bốn ngôi làng tương ứng cho mỗi hướng cụ thể là: bắc, nam, đông và tây. Ở trung tâm của hòn đảo, một cấu trúc tương tự như một ngôi đền được đặt ở đó. 』(Kougyoku)
Vậy là, có người ở đó, huh? Hơn nữa, rõ ràng [Hiền nhân thời gian], người mà Giáo sư đã nói đến, có liên quan đến họ do sự hiện diện của những rào cản không gian ở mỗi thị trấn.
「Về rào chắn, nó có phải là một loại rào cản loại [Cản trở Phép thuật] không? 」(Touya)
「Không, [Ma thuật phân tán] được đặt trên bầu trời, trong khi [Ma thuật đánh lạc hướng] được đặt trên biển. 」 (Kougyoku)
Tôi hiểu rồi. Vậy, nó là một loại rào cản ngăn chặn việc cung cấp ma lực, phân tán ma lực của các hiện vật, và dẫn tàu đi lạc, huh? Rào chắn này có thể là nguyên nhân tại sao tàu bay bị rơi và tàu bị mất kiểm soát.
Có nghĩa là tôi có thể sử dụng [Cổng]. Sức mạnh ma thuật của tôi chỉ bị phân tán một chút không phải là một vấn đề vì tôi có nguồn ma lực lớn.
Tôi đã phần nào hiểu được bí ẩn của hòn đảo này. Thậm chí còn có những người sống ở đó. Bây giờ, tôi nên xử lý tình huống này như thế nào?
Kougyoku nói rằng nó đầy rẫy behemoths, đủ để khiến nó trở thành quần đảo Galapagos ở thế giới khác, quần đảo đã tự phát triển theo hướng của nó, tôi đoán vậy.
Đó chắc chắn là một hòn đảo bí ẩn, và tôi quan tâm đến nó. Tuy nhiên, tôi tự hỏi có phải là một ý tốt nếu can thiệp vào.
Có lẽ, người dân của hòn đảo đó không biết gì về thế giới bên ngoài. Nó có thể là một ý tưởng tồi nếu chúng tôi ghé thăm họ.
「Thế, mình nên làm gì giờ...? 」(Touya)
Tôi có lẽ sẽ xâm chiếm hòn đảo đó với cái cớ "thực hiện một cuộc chinh phục" và "mở rộng biên giới của chúng tôi" nếu tôi là một vị vua tràn đầy tham vọng. Hoặc có lẽ tôi muốn quảng bá thương mại và nhắm vào các mối quan hệ ngoại giao, giống như Đô đốc Perry, người đến cùng với những con tàu đen.
Điều đó khiến tôi nhớ lại, cách để tưởng nhớ lại năm đó là "một Perry-san xấu tính", phải không? Đúng, nghe có vẻ khó chịu.
Có lẽ họ thậm chí sẽ không coi tôi như một người nước ngoài nếu tôi đến đó một mình và tuyên bố rằng "Tôi là vua của một quốc gia từ bên ngoài hòn đảo này, hãy cùng lập quan hệ ngoại giao". Họ thậm chí có thể giết tôi vì họ nghĩ rằng tôi là một kẻ đáng ngờ nếu tôi không xử lý tình hình đúng cách.
Nếu tôi không cho họ ấn tượng rằng "Một người tuyệt vời đã đến" hoặc "Chúng ta phải nghe anh ấy", tôi sẽ không thể thương thuyết.
Tôi có nên thử đến đó và mang khoảng một trăm Frame Gears không?
Nếu như vậy, hành động đó sẽ như thể tôi đang làm điều tương tự như những gì Perry-san đã làm... Tôi không có ý định đe dọa họ, nhưng có thể không có cách nào khác để tôi khiến họ nghe tôi.
Bên cạnh đó, tôi tự hỏi liệu có ổn không nếu chỉ quyết định vấn đề này một mình. Nếu tôi nhìn nó từ quan điểm thương mại, các quốc gia Hanock, Elfrau và Paluf đều gần nơi đó. Zenoasu có lẽ sẽ không quan tâm đến quan hệ ngoại giao.
Tất cả ba nước kia cũng không có quan hệ ngoại giao sâu sắc với chúng tôi.
Quan hệ ngoại giao của chúng tôi với đất nước Hanock là nhờ Hoàng đế Regulus. Đối với đất nước Elfrau, đó là thông qua Rerishsa-san. Cuối cùng, quan hệ với đất nước Paluf là thông qua hàng xóm của họ, Vương quốc Rynie.
Tôi không thực sự chắc chắn về việc thiết lập quan hệ ngoại giao với quốc gia đó vì không có vẻ như nó sẽ có lợi cho đất nước chúng tôi. Ôi ~.
「Chúng ta không thể đến đó. Báo với thuộc hạ của cô tiếp tục trinh sát trong thời gian tới - thu thập thông tin và kiểm tra những loại hình văn hóa và xã hội của họ. Tất nhiên an toàn vẫn là trên hết. 」(Touya)
『Chắc chắn rồi, thưa chủ nhân. 』 (Kougyoku)
Sẽ rất hữu ích cho chúng tôi nếu [Hiền nhân thời gian] để lại một loại phép thuật nào đó. Rõ ràng, ông ấy là một người rất xuất sắc trong việc tạo ra những rào cản không gian, vậy có thể nào ... Đó chỉ là một khả năng, nhưng... Có thể nào ông ấy là người đã khôi phục lại rào cản thế giới?
Nếu là ông ấy, có thể ổng đã để lại một công thức bí mật nào đó.
Tôi có thể ra về tay trắng, nhưng tôi sẽ không dừng lại nếu có manh mối dù là nhỏ nhất về việc ông đã khôi phục lại hàng rào thế giới là thật.
Không có những nỗ lực lãng phí khi nói đến việc cứu thế giới.
Tôi thầm tuyên bố điều này với chính mình và bắt đầu đi bộ qua hành lang.