[Dịch] Thế giới hoàn mỹ
Chương 1948 : Chiến ba đại Tiên vương.
Chương 1948 : Chiến ba đại Tiên vương.
Một ít cố nhân xuất hiện, nhiều năm qua vẫn luôn ngủ đông, tuy rằng có Bàn vương bảo vệ cho trú ẩn trong vũ trụ dưới sự thống trị của mình, thế nhưng bọn họ vẫn không dám ngẩng đầu đi ra được.
Bởi vì, tộc nhân của Ngao Thịnh, Thái Thủy, Nguyên Sơ từ khi biết Thiên đình của hạ giới đã tiến vào Tiên vực thì đã nhất trí săn giết bọn họ.
Dù gì cũng là ba gia tộc Tiên vương, ai dám chặn chứ? Một khi bọn họ ra tay thì rất khó ngăn chặn.
Bàn vương rất cường thế và Hỗn Nguyên Tiên vương cũng đã ra lời cảnh cáo, thành ra người của ba tộc mới không dám làm rùm ben lên mà chỉ lén lút âm thầm hành động, nếu như bắt gặp chắc chắn sẽ hạ tử thủ.
Việc này cũng không phải là cuộc chiến của cấp độ Tiên vương, thành ra đám người Bàn vương cũng không tốt để ra tay can thiệp.
Mục Thanh và đám con cháu của đội quân Thạch tộc biết Thạch Hạo đã trở về thì làm sao không cao hứng, làm sao không hài lòng chứ? Đều đang cười sặc sụa, nước mắt đều chảy dài.
Những năm này bọn họ quá thê thảm, hôm nay rốt cuộc cũng thấy được ánh rạng đông!
Bọn họ hiểu tính cách của Thạch Hạo, nếu như hắn dám hành sự như vậy, dám chửi bới Ngao Thịnh thì nhất định đã nắm chắc, ít nhất cũng có lực tự bảo vệ minh, sẽ không để xảy ra bi kịch như trước nữa.
Biên giới Tiên vực, Thạch Hạo ngồi trên người của Hống lông vàng rồi lươgs qua tinh vực, mang theo khí hỗn độn từng bước tiếp cận chỗ này.
Hình ảnh này có tính chấn động cực kỳ cao, đó chính là bá chủ hung thú có thể sánh vai cùng Tiên vương, sinh sống trong tuế nguyệt cửu viễn, là chủ của Hống tộc, thế nhưng lúc này lại trở thành thú cưỡi cho một người.
Ai mà không sợ chứ, ai mà không chấn kinh chứ, tu sĩ các tộc đều sợ hãi, thu Tiên vương làm thú cưỡi, đây quả là tác phẩm thiên đại mà!
Sắc mặt của Ngao Thịnh u ám, con Hống này năm xưa cũng từng tham dự hành động giết chết Thạch Hạo và hiện tại lại rơi vào kết quả này, Hoang muốn hạ mã uy bọn họ ư?
"Hôm nay ngươi sẽ chết thêm lần nữa, nếu như ngươi còn có thể nghịch thiên thì ta cũng không ngại giết ngươi thêm một lần!" Lời nói cay nghiệt của Ngao Thịnh truyền khắp tinh không.
"Lão già mắc dịch kia, chớ có nói nhảm, hôm nay sẽ cắt đầu ngươi để cúng tế Thiên đình!" Thạch Hạo trầm giọng nói, khí thôn sơn hà, ngồi ngay ngắn trên người của Hống lông vàng, tiên vụ khủng khiếp ngập tràn.
Trên đỉnh đầu của hắn có một chùm sáng lan tỏa, nơi đó có một người tí hon ngồi xếp bằng, Trên đầu ba thước có thần linh*!
(*): Đây là một loại cảnh giới trong hệ thống mới do Thạch Hạo sáng tạo ra.
Bí cảnh thứ sáu của thân thể, sau khi được mở ra thì đã xuất hiện thần của chính mình!
Có một người tí hon ngồi xếp bằng và phát ra ánh sáng, tựa như rọi sáng cổ kim tương lai, vạn pháp bất xâm, ngang dọc trong cổ kim, tựa như đạp trên dòng sông năm tháng đi tới.
Thời khắc này, Thạch Hạo khiến người khác sinh ra ảo giác, tựa như sinh linh không thuộc về vùng thế giới này, không thuộc về bộ cổ sử này, hắn đang vượt qua bên trong dòng sông năm tháng.
Hắn là một vị cường giả vô thượng, là bá chủ trong Tiên vương!
Vì sao lại như thế? Rất nhiều lão già không cách nào hiểu được, Hoang trẻ như vậy mà tại sao lại có khí tức kinh khủng như thế, việc này khiến bọn họ vô cùng kiêng kỵ.
Hống lông vàng đang cất bước, nhìn thì không nhanh thế nhưng mỗi một bước hạ xuống thì một vùng tinh hệ rời xa, rất nhanh đã tiếp cận tới vũ trụ của Ngao Thịnh Tiên vương
"Ha ha... ha ha..." Ngao Thịnh cười lớn nói: "Bao nhiêu năm rồi chưa hề có sinh linh nói chuyện như vậy với ta, Nhân, Tiên, Vương từng khiêu khích ta năm xưa đều chết cả rồi!"
Hắn bay lên trời cao, không biết bao nhiêu năm rồi hắn không có lộ ra loại sát khí này, hiện giờ vùng vũ trụ này đều run rẩy kịch liệt như muốn nổ tung.
Ngao Thịnh nổi giận, bị người khiêu khích tôn nghiêm của mình, hắn là cường giả vô thượng, có tiếng tăm lừng lẫy trong Tiên vương, ít ai dám trêu chọc hắn.
Ầm ầm ầm!
Giây lát đó, mấy vạn ngôi sao lớn trên đỉnh đầu hắn đều rạn nứt rồi nổ tung, cảnh tượng vô cùng dọa người, đó chính là khí tức của hắn đang xung kích xung quanh.
Thế nhưng, một giây sau thì biển sao đầy trời, hết thảy bụi bặm vũ trụ đều gây dựng lại và tụ lại với nhau hóa thành sao lớn hoàn chỉnh.
Thời khắc này, sinh diệt, tạo hóa đều chập trùng theo tâm tình của hắn, Chân Tiên nhìn thấy đều run rẩy thần hồn.
Ầm!
Thạch Hạo ngồi trên người Hống lông vàng tiến tới rồi lạnh lùng nhìn người này, năm xưa hắn đã bị chính kẻ này giết chết, mối thù giết mình, mối hận Thiên đình sụp đổ.
"Hoang, chỉ là một tên tiểu bối mà thôi, đã sơ sót để ngươi quật khởi rồi, hôm nay ta lại lần nữa tru diệt ngươi!" Ngao Thịnh lạnh lùng nói, không hề có chút cảm tình nào.
Xoẹt!
Hắn xuất thủ, giữa bàn tay là tinh đấu chuyển động, vũ trụ phá diệt, đang khai thiên tích địa.
Trong bàn tay ấy nắm lấy một vùng vũ trụ chứa đựng vô tận tinh đấu, ẩn xưa vô số tiên sơn, hắn xoay chuyển bàn tay như muốn vồ Thạch Hạo vào trong để trấn áp và luyện hóa bên trong.
Ầm!
Với đòn đánh này thì Thạch Hạo chỉ giơ một tay, một vệt sáng lao ra phá diệt vĩnh hằng, tinh đấu bên trong bàn tay kia nổ tung hóa thành bột mịn, vũ trụ trong lòng bàn tay cũng bị cắt lìa.
Vù!
Ánh mắt của Ngao Thịnh lạnh lẽo, lật bàn tay chém mạnh xuống, một vùng vũ trụ vù vù trấp áp xuống theo, nó bao phủ lấy Thạch Hạo như muốn vây khốn hắn ở bên trong.
"Ngươi cho rằng ta chỉ là Chân Tiên tầm thường thôi à, ta vạn kiếp bất hoại, vĩnh hằng bất hủ, chỉ là trò vặt mà cũng dùng à." Thạch Hạo lạnh lùng nói.
Hắn đứng yên nơi đó, nháy mắt bàn tay kia chém xuống thì chợt bùng phát ra ánh sáng óng ánh, đó là lôi điện là hỏa diễm là kiếm khí.
Đã không thể nhận rõ ràng được, tu vi tới cấp độ nhất định thì bâtrs luận một loại sức mạnh nào cũng có thể tương hỗ giao hòa chuyển đổi, đương nhiên cũng phải có điểm cố định.
Nơi phía Thạch Hạo nổ tung, hắn vẫn ngồi ngay ngắn trên người của Hống lông vàng thế nhưng vô tận quy tắc đại đạo đan dệt hóa thành thác sấm xung kích bốn phía, đánh văng vũ trụ trong lòng bàn tay kia ra xa.
"Giết!"
Ngao Thịnh Tiên vương hét lớn, toàn bộ mái tóc tung bay, từng sợi tóc ánh ánh, con ngươi thâm thúy như đại dương, hắn điều khiển nắm pháp ấn đánh giết về trước.
Đây là một vị Tiên vương tuyệt đỉnh toàn lực xuất thủ, loại tình cảnh này không cách nào tưởng tượng ra được, nó còn dọa người hơn cả việc khai thiên tích địa.
Tứ phương thượng hạ viết vũ, vãng cổ kim lai viết trụ* đồng thời đang rung chuyển, sông dài năm tháng quân quanh thân thể, không gian nhấn chìm cơ thể, hắn tựa như muốn tạo ra một giới này, muốn tái tạo càn khôn.
(*)Bốn phương và trên dưới là Vũ; xưa qua nay lại là Trụ. Ghép lại thành Vũ Trụ.
Pháp thể khổng lồ kia không gì sánh được, vô địch cái thế, khi so Hống lông vàng với hắn thì thật sự chẳng đáng là gì!
Ầm ầm!
Ngao Thịnh Tiên vương xuất kích, trời long đất lở, dòng sông thời gian như muốn tách lìa.
Giết!
Thạch Hạo thét dài tung người lên không, rời đi thú cưỡi, pháp tướng khổng lồ của hắn cũng được triển khai, thân thể ấy khủng khiếp tuyệt luân, sau lưng hiện lên bóng mờ cửu Thiên, Tiên vương tới cửu Thiên!
Đây là pháp thể nhưng lại mang dị tượng, không thể địch được.
Thân thể của hắn đỉnh thiên lập địa, phá tan ràng buộc của thiên địa, tựa như là hai bức tượng chiến thần khổng lồ nhất từ trước tới nay đụng vào nhau, quá chấn động lòng người.
Rầm!
Giữa hai bên ngập tràn khí tức sinh diệt, ánh sáng luân hồi lưu chuyển tựa như có thể để người khác đi vãng sinh, đây là cảnh tượng kỳ dị của cuộc đại chiến dẫn tới.
Trong nhất thời như có một cánh cửa được mở ra và có thể giúp người khác chuyển sinh.
"Giết!
Hai bên va chạm với nhau và cũng không biết có bao nhiêu xích thần trật tự dân dệt quấn quanh, ngàn tỉ chùm sáng lan tỏa, mỗi một chùm có thể cắt lìa vũ trụ và trở thành vĩnh hằng.
Cuộc đại chiến khốc liệt, dọa người vô cùng.
Trận chiến này kinh động cả Tiên vực, chấn động hết thảy sinh linh!
Ngao Thịnh chính là cường giả tuyệt đỉnh trong Tiên vương, sớm đã sừng sững ở đỉnh cao thế nhưng lại bị một người trẻ tuổi cuốn lấy, không thể tiêu diệt ngay được.
Gào!
Đi kiém tiếng rống lớn thì nơi ấy có máu tươi vung vãi, bàn tay của Ngao Thịnh Tiên vương chảy máu, pháp thể của hắn cũng bị chấn cho lắc lư va nát vùng nũ trụ này.
Vèo vèo chíu chíu!
Ngàn tỉ ánh kiếm lan tỏa đầy chói mắt, tựa như muốn mở mang lại Tiên vực, đó chính là đại pháp thành danh của Ngao Thịnh Tiên vương, là bí thuật độc nhất của hắn.
Trên người hắn tựa như được một tầng cánh chim bao phủ và hóa thành chim thần giương cánh bay lượn, cọt thẳng trời cao!
Thực ra đó là kiếm dực, là do tiên kiếm biến thành bao phủ quanh cơ thể hắn, hắn chỉ cần hơi khẽ động thì ngàn tỉ ánh kiếm được chén ra, thiên địa cũng muốn hủy diệt toàn bộ!
"A..."
Tiếng rít vang, mái tóc đen của Thạch Hạo bay lượn, ánh mắt tựa như tia chớp lao ra khỏi băng nứt đầy lạnh lẽo, ngay cả xương cốt của hắn cũng mang theo hàn ý, người tí hon ngồi trên đỉnh đầu của hắn vương vãi xuống vô tận mưa ánh sáng và bao trùm lấy hắn.
Vạn pháp bất xâm, khi đối mặt với sự công kích hung mãnh của Ngao Thịnh Tiên vương thì cũng có kiếm khí xông tới.
Thế nhưng đây cũng chỉ là sự thể hiện một cách tụ nhiên ở bên ngoài thân thể của bản thân Thạch Hạo, tự tạo nên cuộc phản kích mạnh mẽ, mỗi một lỗ chân lông của hắn đều lao ra ánh kiếm, từ xa nhìn lại thì hắn tựa như hóa thành một vầng thái dương, khắp toàn thân đâu đâu cũng là sát chiêu cả!
Ầm ầm!
Trời long đất lở, vùng vũ trụ này như muốn hủy diệt.
Một vài Tiên vương nhanh chóng trấn áp ngăn cách nơi đó lại, không muốn cuộc chiến này lan tới nơi xa xôi hơn.
"Boong boong boong..."
Kiếm khí hỗn độn khấy động ngang dọc!
Giũa hai bên là vẻ óng ánh chói lóa, tất cả đều bị ánh kiếm bao phủ.
Ngao Thịnh Tiên vương dường như là một con chim thần lưng mang kiếm dực, trong lúc vỗ mạnh thì chư thiên như muốn cắt lìa, như muốn chém tan.
Thạch Hạo thì lại như một vầng thái dương sáng chói, ngàn tỉ ánh kiếm từ trong lồ chân lông của hắn lao ra, đâu đâu cũng có, không gì không giết được, không gì không phá được!
"Phụt!"
Tiếp sau đó, bả vai của Thạch Hạo ứa áu, đã bị một vệt kiếm khí xuyên thủng từ trước ra sau, đó là một đòn tuyệt sát của Tiên vương, là một đòn trí mạng ẩn giấu bên trong ngàn tỉ ánh kiếm, thứ này hướng thẳng về mi tâm của hắn thế nhưng lại không bắn trúng mục tiêu mà chỉ trúng nơi bả vai.
"A, không xong!"
"Hoang!"
Có người sợ hãi hét lên, đám người Thiên Giác nghĩ, Thanh Y, Thái Âm gọc thỏ, Mục Thanh... căng thẳng tới cùng cực, tim như muốn rớt ra ngoài, quá lo lắng và cũng vô cùng sợ hãi.
Thật sự rất sợ, sợ hắn lần nữa chết đi.
Phụt!
Kiếm khí đảo qua, Ngao Thịnh Tiên vương lảo đảo thối lui, cả người toàn là máu, hắn giữ chặt lấy cổ của mình đồng thời con ngươi nhanh chóng co rút lại.
Một luồng ánh kiếm huy hoàng như trời ban trưa kia nãy đã chém bay đầu lâu của hắn!
Đây là một đại sự vô cùng nghiêm trọng và đáng sợ, lại có người chém bay được đầu lâu của Ngao Thịnh, đã bao nhiêu vạn năm rồi không có một sinh linh nào có thể thương tổn tới hắn?!
Chung quy lại Ngao Thịnh vẫn là Tiên vương tuyệt đỉnh, trước tiên hắn kéo đầu lâu trở về chỗ cũ rồi nhanh chóng triển khai đại pháp để khôi phục tới trạng thái đỉnh cao nhất.
Đây là cảnh tượng mà mọi người có thể quan sát được, hắn giữ lấy cổ và nơi đấy không ngừng có máu chảy ra.
"Trời ơi, vừa nãy Hoang đã chém bay đầu lâu của Ngao Thịnh Tiên vương!" Có người thất thanh lên tiếng.
Tiên vương bị chém bay đầu, máu tươi dâng trào, đây tuyệt đối là chuyện động trời, cực kỳ chấn động, cường giả của các giáo ở Tiên vực đều kinh ngạc tới ngây người.
Ầm!
Một nắm đấm từ trong hư không nện xuống, nó trong suốt như ngọc thạch, rực rỡ như ánh bình minh đánh về phía đầu lâu của Thạch Hạo, đó chính là Thái Thủy Tiên vương.
Ầm!
Còn có một bàn chân to lớn từ trên trời hạ xuống đập tahửng Thạch Hạo, ngông cuồng và bá đạo, Nguyên Sơ Tiên vương cũng đã có mặt!
Kể từ khi biết Hoang còn sống trở về thì ánh mắt của hai người đều trở nên ác liệt, vẫn đang quan sát và chuyện phát sinh sau này khiến bọn họ khó mà tin được, Ngao Thịnh Tiên vương lại gặp bất lợi!
Vì lẽ đó hai người này mới ra tay, thật sự không thể ngồi yên được nữa, mới bao nhiêu năm chứ, chỉ năm mươi vạn năm mà thôi, tên tu sĩ trẻ tuổi Nhân tộc này không chỉ đánh xuyên quốc gia tử vong để sống sót trở về, vả lại còn có thể chiến một trận với bọn hắn!
"Ba lão già mắc dịch, các ngươi cùng lên luôn đi!" Thạch Hạo quát lớn.
Ánh sáng trên đầu hắn càng óng ánh hơn, một lần hít thở thì cả vũ trụ đều rung chuyển theo, sát khí của hắn ngập trời nghênh chiến thêm hai đại vương giả khác.
Boong!
Hắn dùng quyền đối quyền chấn cho Thái Thủy Tiên vương bay ngược ra sau, tiếp đó hắn né tránh một cước đang hạ xuống kia, lôi điện hàng vạn đánh tới nhấn chìm nơi xa.
"Các ngươi lui ra hết, để ta tiêu diệt hắn!" Ngao Thịnh Tiên vương nói.
Hắn là Tiên vương hơn nữa được mệnh danh là tuyệt đỉnh, đứng ở trên đỉnh cao nhất phía cuối con đường của tu sĩ, hôm nay chém giết với một tên nhóc hậu bối thì cần phải có người hỗ trợ? Hắn không chấp nhận!
"Lão già chết bầm, còn mơ tưởng giết ta luôn à?" Thạch Hạo thét dài, há miệng phun ra một dải ngân hà rồi hóa thành kiếm thai, tựa như là chân long uốn lượn bổ về trước.
Đồng thời, hắn nắm quyền ấn đánh giết hai đại Tiên vương còn lại, thật sự một lấy một địch ba, đại chiến với ba đại Tiên vương tuyệt thế.
Boong!
Ngao Thịnh Tiêng vương chấn mạnh kiếm dực muốn chém nát kiếm thai kia, thế nhưng phát hiện ra, đó là tinh khí hỗn nguyên bẩm sinh hóa thành, sinh sôi liên tục và rất khó để hủy diệt.
Cũng trong lúc đó, quyền ấn vô địch của Thạch Hạo xuyên thủng vũ trụ đánh giết về Thái Thủy Tiên vương, đánh cho hắn không ngừng thối lui.
Ầm!
Người tí hon trên đỉnh đầu Thạch Hạo phát sáng rồi bất chợt lao ra khỏi thân thể và giết thẳng hướng Nguyên Sơ Tiên vương.
Đây cũng chẳng phải là sức mạnh tinh thần thuần túy, thứ này được gọi là thần linh, là sự dung hợp tinh túy của năm bí cảnh lớn lại với nhau, được mệnh danh là thần của chính mình.
Ầm!
Cánh tay của Nguyên Sơ Tiên vương tê rần, hắn cho rằng đó chỉ là nguyên thần nên cười khẩy, còn muốn bất chợt triển khai thủ đoạn tàn độc nhất để tiêu diệt, nhưng kết quả lại phát hiện đánh không lại.
Cuộc đại chiến kinh thế bùng phát, Thạch Hạo chủ động xuất kích đánh giết ba đại Tiên vương, việc này đã chấn động toàn bộ Tiên vực, đây là sự bá đạo cũng như ngang ngược tới cỡ nào chứ?
"Sự quật khởi của một vị bá chủ!" Có người than nhẹ.
Ầm ầm!
Đại chiến vô cùng khốc liệt, tiên quang trào dâng, sương mù bốc lên, cảnh tượng nơi này rất là kinh gnười.
Pháp tướng mà mấy người hóa ra sớm đã xé rách vũ trụ và đứng sừng sững ở vực ngoại, đại chiến điên cuồng.
"Hoang, nạo mạng đi, năm xưa có thể giết ngươi một lần thì hôm nay vẫn có thể ép chết ngươi như trước, cũng chỉ là một tên tiểu bối mà thôi!" Nguyên Sơ lạnh lùng nói.
Đáp lại hắn chính là, sáu bí cảnh lới của Thạch Hạo đồng thời phát sáng, bên trong cơ thể cũng như bên ngoài cơ thể của hắn bắt đầu cộng hưởng và tổ hợp lại với nhau.
Người tí hon ở trên đỉnh đầu phát sáng và trút xuống hào quang bao phủ lấy thân thể, thể nội và thể ngoại, đều thống như như nhau.
Ầm!
Lòng bàn tay của Thạch Hạo phát sáng, cứ thế đập mạnh tới.
Đây là sự hợp lực của sáu bí cảnh lớn, chúng dung hợp lại với nhau và phát ra một đòn mạnh mẽ nhất.
Quy tắc, trật tự, đại đạo đồng thời nổ vang, rực rỡ tới cùng cực.
Phụt!
Nguyên Sơ Tiên vương ho ra bụm máu, hắn bị đánh bay ngược ra sau, toàn bộ thân thể đều là vết rách, đã bị thương nặng.
"Làm sao có khả năng chứ?" Những lão già nua ở khắp nơi khiếp sợ.
Hoang muốn nghịch thiên ư, bị ba đại cao thủ vây công mà vẫn có thể trọng thương một người, dũng lực đáng sợ tới mức nào?
"Giết!"
Thạch Hạo hét lớn giết tới đỏ cả mắt, tóc tai bù xù nhằm về Thái Thủy Tiên vương, khống chế kiếm khí chặt đứt vĩnh hằng.
Phụt!
Một cánh tay của Thái Thủy Tiên vương ly thể, nó còn lớn hơn cả ngân hà rơi rớt ra ngoài và nện nổ hàng loạt thiên thể.
Tiên vương khắp nơi đều căng thẳng, thủ đoạn khủng khiếp tới cỡ nào vầy, độc chiến ba đại Tiên vương mà vẫn có thể chiến được thượng phong?
"Quang minh vĩnh hằng, chiếu khắp hoàn vũ!" Ngao Thịnh rống lớn, một người chịu bất lợi cũng không nói làm gì, thế nhưng ba đại vương giả đồng loạt xuất thủ mà vẫn ăn phải loại bại trận như vầy, thật sự vô cùng nhục nhã mà!
Giây lát đó, trong thiên địa chỉ còn sót lại một vệt ánh sáng, đó chính là thần thông cái thế của Ngao Thịnh Tiên vương, dập tắt hắc ám, phá tan hỗn độn, không gì không phá.
"Giết!"
Thạch Hạo vẫn công hưởng sáu bí cảnh với nhau như trước, thần quang hàng tỉ tia tụ lại cùng nhau rồi hóa thành một thanh kiếm thai xuất hiện nơi tay hắn.
Cùng trong lúc đó, một luồng phù văn quái lạ lan tràn đan dệt bên trên thanh kiếm thai kia, khiến cho uy năng của nó tăng lên rất nhiều lần, đó chính là môn bảo thuật thứ ba mà Chí Tôn cốt bẩm sinh được thai nghén, thứ này đã được hắn hiểu rõ hoàn toàn và dung hợp vào trong hệ thống tu luyện của bản thân, khủng khiếp tuyệt luân.
Thứ này quá bá đạo, dựa trên cơ sở vốn có lại giúp cho sức chiến đấu lần nữa tăng mạnh!
Xoẹt!
Một luồng ánh kiếm phá tan chùm ánh sáng óng ánh vô tận của Ngao Thịnh Tiên vương, lần nữa chém bay đầu lâu của hắn vả lại Thạch Hạo cũng theo tới, toàn lực giết chết.
Phụt!
Ngao Thịnh tức giận muốn gây dựng lại thân thể thế nhưng ánh kiếm kia quá khủng khiếp, nó có thể chém lìa cơ thể của hắn, Tiên vương huyết nhuộm đỏ cả vũ trụ.
"Ngươi..." Thái Thủy, Nguyên Sơ đều tức giận và vô cùng lo lắng đồng loạt tới cứu viện.
"Cút đi!"
Thạch Hạo quát khẽ, tay trái của hắn hiện lên vết tích luân hồi, hắn triển khai Luân Hồi quyền đánh giết hai người này, tựa như muốn đưa bọn họ đi vãng sinh vậy.
Ầm!
Hai người ho ra bụm máu, lảo đảo thối lui.
Phụt!
Thạch Hạo nâng lên kiếm thai lần nữa chém lìa thân thể đang cực tốc chạy trốn kia của Ngao Thịnh Tiên vương, đâu đâu cũng có Tiên vương huyết cả.
"Chém giết Tiên vương, bắt đầu từ ngươi!" Sáu bí cảnh lớn của Thạch Hạo cùng nhau phát sáng, âm thanh chấn động cả vùng vũ trụ này, truyền khắp trong Tiên vực.
Sự bá đạo này, loại sức mạnh khủng khiếp này thật sự đã chấn kinh tu sĩ khắp chư thiên, khiến cho cường giả các giáo đều phải run rẩy theo.
===================
Các bạn có thể donate ủng hộ để Cvter/Dịch giả có động lực cống hiến những chương truyện thật hấp dẫn.
- Momo, Viettelpay, Zalopay,: 0377078181
- Paypal: @ronkute
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc