[Dịch] Đạo Quỷ Dị Tiên
Chương 1087 : Quà Tặng
Chương 1087 : Quà Tặng
Chương 1087: Quà Tặng
Nhưng đối phó với pháp giáo lâu như vậy, Lý Hỏa Vượng đã biết đến chiêu thức này của đối phương, Lý Hỏa Vượng đâu thể không đề phòng. Phía sau ót của hắn sớm đã mọc một con mắt của Lý Tuế.
Cơ thể hắn lệch sang bên né được đòn tấn công của đối phương, sau đó giơ cao trường kiếm trong tay, trực tiếp chém lên người đối phương.
Vù một tiếng, Lý Hỏa Vượng bỗng cảm thấy xung quanh tối đen, tín đồ pháp giáo xung quanh dường như bị thứ gì đó hiệu triệu, đều nhảy lên.
Đám người ùn ùn kéo đến, chặn ánh nắng trên trời, giơ cao vũ khí sắc bén, tức giận gầm thét nhảy lên người Lý Hỏa Vượng.
Cùng lúc đó, Vu thần bị Lý Hỏa Vượng chém trúng, không màng sống chết của bản thân, dùng toàn bộ sức lực hai chân tóm bám cổ tay của Lý Hỏa Vượng, muốn hạn chế hành động của hắn.
Dưới mặt đất, có hai cái móc xuyên đất chui lên, móc chặt chân của Lý Hỏa Vượng.
Rất hiển nhiên đối diện với người như Lý Hỏa Vượng, sau khi thấy không đấu nổi, họ bắt đầu tính kế, tiếng phụp phụp vang lên, vũ khí sắc bén không ngừng đâm vào trong cơ thể của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nắm chặt hai nắm đấm với đôi mắt đầy tia máu, ngẩng đầu thét dài, da thịt cả người hắn đều nứt ra như vẩy cá, xúc tu chi chít quấn các loại dụng cụ hành hình chui ra từ các chỗ trên người Lý Hỏa Vượng, nhanh chóng xuyên qua cơ thể của tất cả mọi người.
Cơ thể Lý Hỏa Vượng bỗng méo sang trái, cùng với tiếng rắc rắc, Lý Hỏa Vượng trực tiếp méo gãy cột sống của mình, cả cơ thể mang theo xúc tu toàn thân liền xoay chuyển.
Các loại dụng cụ hành hình và ba thanh kiếm của Lý Hỏa Vượng cũng xoay chuyển theo, hàn quang xung quanh lóe lên.
Đợi tiếng da thịt nứt đoạn và tiếng kêu thảm biến mất, đỉnh đầu Lý Hỏa Vượng bỗng sáng rõ, ánh mặt trời lại chiếu lên đầu hắn.
Giơ chân phải lên, trực tiếp dẫm vỡ cái đầu ở bên chân, Lý Hỏa Vượng không kịp thở nửa hơi, xông về phía Lữ Tú Tài đang gặp nguy khốn.
Cuộc chạm trán quy mô nhỏ này kết thúc sau hai nén hương, Lý Hỏa Vượng đứng bên khe suối, vừa rửa đao vừa rửa tay.
Nghĩ đến lúc trước mình còn dẫn các sư huynh đệ đến nơi này, nổi lửa nấu cơm, bây giờ mình lại biến thành bộ dạng thế này, Lý Hỏa Vượng không khỏi cảm thấy thổn thức.
Đúng lúc này, một cột nước từ đỉnh đầu hắn phun qua, lại rơi lại vào trong nước, sau đó bên phải một cột, bên trái một cột, thứ trong nước chơi đùa rất vui vẻ.
“Tuế Tuế, đừng chơi nữa, đi thôi!”
Lý Hỏa Vượng đi về phía bờ, Lý Tuế lộ ra nửa cơ thể duyên dáng ướt sũng từ trong nước, miệng còn ngậm cá chép không vùng vẫy đuôi vội vàng đi theo.
Đi lên trên đường, Lý Hỏa Vượng cau chặt mày nhìn thi thể ngổn ngang dưới đất, không ít thi thể còn mặc quần áo quan sai.
Tứ Tề không phải Hậu Thục, nếu nói Hậu Thục hay pháp giao còn đang tranh đoạt với triều đình Hậu Thục, thì Tứ Tề đã bị pháp giáo và Đại Lương họ chiếm cứ rất lâu rồi.
Có thể nói ở Hậu Thục, chỉ sợ bị hai bên giao chiến ảnh hưởng đến, vậy thì ở Tứ Tề dường như đang tiến lên khó khăn trong bùn lầy, phóng mắt nhìn đều là kẻ địch.
Sau khi bước vào Tứ Tề, đã từng gặp phải cuộc chạm trán quy mô nhỏ này mấy lần rồi.
“Phía chúng ta ít người cũng đã rắc rối như vậy, e rằng phía các ngươi cũng chẳng ra sao đấy?”
Lý Hỏa Vượng nhìn Huyền Tẫn bên cạnh hỏi.
“Đúng thế.”
“Tình hình tiền tuyến giao chiến thế nào? Có thuận lợi không?”
Lý Hỏa Vượng hỏi.
Huyền Tẫn lắc đầu, không nói nữa, Lý Hỏa Vượng cũng không biết tên này không muốn nói hay là không biết.
“Nếu ngươi vẫn không biết như vậy, ta thực sự không biết rốt cuộc ta và ngươi phải làm gì, ngươi không phải thực sự cảm thấy quan hệ giữa chúng ta tốt thế nào chứ.”
“Lý Hỏa Vượng, người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, ngươi hơi nhỏ mọn rồi.”
“Ta không muốn làm việc lớn, ta chỉ muốn cho thế giới này yên ổn, ta muốn sống mấy ngày yên ổn!”
Cùng với Lý Hỏa Vượng trừng nhìn sang Huyền Tẫn, cơ thể của hắn bắt đầu không tự chủ tan vỡ.
Chỉ cần hắn muốn cho Huyền Tẫn không tồn tại, thì Huyền Tẫn không tồn tại.
“Đợi đã, tặng phần lễ cho ngươi.”
Nhưng đúng lúc này, cùng với sáu cánh tay của Huyền Tẫn ôm bụng nhanh chóng xoay chuyển, một mặt gương xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng.
Hòa thượng bên cạnh hơi hiếu kỳ, hắn đi đến dùng ngón tay ấn dí, thấy không có phản ứng, trực tiếp thò tay cầm lên, đối thẳng mặt trời.
“Đừng tùy tiện động vào!”
Lý Hỏa Vượng đẩy hòa thượng ra khỏi số lượng lớn gương mờ lơ lửng trên không trung và những thứ bên trong gương.
Ban đầu không hiểu đó là gì, bên trên có một vài đường thẳng, một số lá cờ, một số điểm đang lóe lên ánh đỏ.
Nhưng dù sao Lý Hỏa Vượng cũng đến từ Tứ Tề, hắn nhanh chóng hiều ra, đây là cả bản đồ của Tứ Tề.
“Đây là bản đồ của Tứ Tề? Đây là...chiến trường đang giao đấu ư?”
Lý Hỏa Vượng dùng ngón tay chỉ vào những điểm đỏ đó, kinh ngạc hỏi.
“Không chỉ như vậy, vũ khí mà ta luyện ra không chỉ có chút tác dụng này, ngươi thò tay vào thử xem.”
Nghe thấy Huyền Tẫn nói vậy, Lý Hỏa Vượng bán tin bán nghi thò ngón tay vào.
Khi chạm vào một điểm trong đó, hắn bỗng cảm thấy mình bị kéo vào trong một chiến trường chém giết, tiếng hét tiếng kêu thảm khắp nơi không ngớt, sát khí không ngừng bao bọc, không phân biệt.