Đệ Nhất Danh Sách
Chương 1235 : Ván Thứ Tư
Chương 1235 : Ván Thứ Tư
Chương 1235: Ván Thứ Tư
Khánh Lão Tam cảm thấy, dù hắn là phục khắc thể của Khánh Chẩn, hai bên có chỉ số thông minh như nhau, kiến thức của hắn nếu so với Khánh Chẩn thì càng rộng.
Thế nhưng nếu xét về trình độ tư duy chiến thuật, hắn chẳng bằng được người này.
Rất nhiều người vốn đã xem Vương thị cùng AI là một, mà bây giờ Khánh Chẩn lại coi Linh như một sự tồn tại độc lập.
Khánh Lão Tam hỏi:
"Có cần đánh giá cao một đoạn mã như vậy không?”
"Đương nhiên… "
Khánh Chẩn nói:
"Trong mắt ta, đây là cuộc chạy đua với thời gian, mà trong cuộc đua này, chúng ta đã chậm một bước. Nếu ta sớm bứt khỏi chiến tranh Tây Nam để quan sát toàn cục, có lẽ ta sẽ không phát triển người máy nano. Một đoạn mã không tạo được uy hiếp gì, thế nhưng có thêm người máy nano thì chẳng khác nào có thêm vũ khí. Từ trước đến nay, ta không dám xem thường AI, vì nó đã vượt ra khỏi suy nghĩ của chúng ta."
Khánh Lão Tam ngây người, đây là lần đầu hắn thấy Khánh Chẩn tự nhận không bằng người khác, hơn nữa còn là một đoạn mã.
Bất quá, Khánh Lão Tam cũng có thể lý giải:
"Không ai toàn trí toàn năng cả, chuyện ngươi làm cũng đã đủ rồi."
"Không cần an ủi ta… "
Khánh Chẩn nói:
"Lúc này hết thảy tâm tình đều là dư thừa, chúng ta chỉ cần suy nghĩ làm thế nào để thủ thắng."
Lúc này, Khánh Chẩn lại đánh một con đen:
"Sở dĩ Khánh thị có thể nhanh chóng quật khởi tại thời đại đất chết này cũng nhờ tri thức được truyền thừa từ tổ tiên. Sau đó có được bước tiến từ việc khai phá tiền văn minh. Trong đó có rất nhiều tư liệu người khác bỏ qua nhưng ta cảm thấy rất có hứng thú. Đây là ván cờ mà con người từng đánh với AI.”
"Mà ván cờ này, AI thắng năm trận, từ đó con người cũng dần coi trọng trí tuệ nhân tạo hơn…”
Theo lời nói êm tai của Khánh Chẩn, Khánh Lão Tam và Hứa Man như lâm vào một thế giới khác. Khánh Chẩn ngồi trên “hồ nước”, quân cờ trắng đen trong tay không ngừng được hạ xuống, phảng phất như chính họ đang xem ván cờ năm xưa.
Cờ vây là môn cờ cổ xưa nhất của Trung Thổ, có cách chơi cực kỳ phức tạp. Mỗi trận có thể đem tới hơn 200 kết quả mà cờ vua chỉ có 20 thôi.
Sau khi AI xuất hiện, năm trận thắng với kỳ thủ Phiền Huy chưa phải là hết, tiếp đó là AI đại chiến Lý Thế Thạch.
Khánh Chẩn nói:
"Lý Thế Thạch hoàn toàn đủ tư cách để được gọi là kỳ thủ cờ vây đỉnh cao. Thế nhưng trong năm ván đánh với AI, hắn chỉ thắng một.”
Lúc này, Khánh Chẩn để Hứa Man thu cờ vào trong hộp đựng như muốn bắt đầu ván cờ mới.
Khánh Lão Tam quan sát hết thảy, hắn cũng có trực giác nhạy bén như Khánh Chẩn. Hắn cũng nhận ra lần này Khánh Chẩn gọi hắn tới để làm gì.
Bất quá, xem hết ván cờ rồi nói.
Khánh Chẩn lần nữa hí khúc Liên Hoa Lạc:
"Ván đầu tiên, nhân loại thua."
Quân cờ đen trắng không ngừng luân chuyển trên bàn gỗ lim, Khánh Lão Tam nghiêm túc nhìn bàn cờ, bất quá lúc này hắn không cảm thấy gì cả.
Nhưng đến ván thứ hai, vào bước thứ 37, tử cục của nhân loại bắt đầu.
Khánh Lão Tam nhất thời toát mồ hôi lạnh.
Một bước này có thể xem là bắt đầu cho tất cả, bại cục của nhân loại cũng được định từ bước thứ 37 này.
Khánh Chẩn nói:
"Lần đầu ta đọc được số tài liệu này cũng như ngươi. Khi đó ta thầm nghĩ: Thì ra cờ vây còn có thể đánh như vậy, kẻ địch ngươi chưa từng đối đầu qua, ngươi không biết nó nghĩ gì cũng không biết nó có át chủ bài gì. Bước 37 trong hí khúc Liên Hoa Lạc này chính là khi nó thâu tóm hết thảy người máy và chiến binh nano của Khánh thị, bại cục bắt đầu từ đây.”
Lúc kết thúc ván thứ hai, Khánh Chẩn lẳng lặng ngồi nhìn, tựa hồ đang xem xét toàn cục.
Phục khắc thể Khánh Thận cũng im lặng, mãi đến nửa tiếng sau hắn mới đột nhiên mở miệng:
"Nhất định phải thay đổi thói quen chiến đấu của Khánh thị, AI tiến bộ dựa trên việc học tập từ nhân loại. Nó nhất định đã nghiên cứu về Khánh thị lâu rồi, thậm chí khi chúng ta bước bước đầu tiên, nó đã có thể đoán được chín mươi chín bước phía sau. Nhưng chỉ cần chúng ta ra chiêu không theo lẽ thường sẽ có cơ hội thắng được nó."
Khánh Chẩn lắc đầu:
"Không đơn giản như vậy, chúng ta xem ván thứ ba này đi."
Ván thứ ba, Lý Thế Thạch thay đổi phong cách đánh cờ của mình, hi vọng đánh vỡ hết thảy thói quen và kinh nghiệm từng có, muốn dùng cách này để thắng AI.
Nhưng sự tình so với tưởng tượng càng thêm bết bát. Ván này Lý Thế Thạch bại nhanh hơn.
Buông tha cho quá khứ của mình, kỳ thật cũng là buông tha cho ưu thế lớn nhất của mình.
Các binh sĩ đã sớm hình thành thói quen chiến đấu, quan quân cũng vậy. Đây là cơ sở chiến thắng của Khánh thị. Nếu từ bỏ, mười phần thực lực của Khánh thị nay chỉ còn năm phần.
Khánh Lão Tam trước yên lặng ngồi trước bàn cờ không nói gì, tâm tình như rơi vào đáy cốc, cảm giác bất lực lan tràn khắp tứ chi.
"Đừng gấp, ván thứ tư nhân loại thắng… "
Khánh Chẩn nói.
Nghe được câu này, ánh mắt Khánh Lão Tam cùng Hứa Man đều tỏa sáng, phảng phất như thấy được thắng lợi của chính mình.
Trong ván thứ tư này, Lý Thế Thạch không chỉ từ bỏ thói quen của mình, hắn thậm chí phá vỡ cách đánh cờ thông thường của nhân loại, dùng thủ đoạn phi thường để chiến thắng AI.
Điều khiến người ta hưng phấn là, ván này AI mất đi rất nhiều ưu thế, đứng trước hí khúc Liên Hoa Lạc khác lẽ thường của Lý Thế Thạch, AI liên tục mắc phải sai lầm cấp thấp.
Nhưng dù là thế, điều làm người ta kinh ngạc là Lý Thế Thạch vẫn ở thế hạ phong, chỉnh thể rất kém.
Đến bước 78, hí khúc Liên Hoa Lạc bỗng tìm thấy đường sống trong cõi chết, lật ngược ván cờ, chiêu này về sau được xưng là Bàn tay của thần.
Tinh túy trong Bàn tay của thần là trước phá sau lập.
Khánh Chẩn nói:
"Ưu thế của AI là, nó có cả vạn cách ứng phó với ngươi, khi nó chiếm nước đen đi trước, tuy yếu hơn quân trắng nhưng thứ nó đối mặt không phải kẻ thù mà là chính nó. Vì thế, nó cần đi trước.”
Khánh Lão Tam lẩm bẩm:
“Tìm đường sống trong cõi chết, ngươi muốn đối đầu với nguy hiểm để giành lấy một phần thắng này?”
Khánh Chẩn nhìn hắn:
"Không còn lựa chọn nào khác."
Lúc này Khánh Lão Tam dùng thần thái sáng láng nhìn Khánh Chẩn:
"Ván thứ năm đâu, có phải ván thứ năm dùng cách này để thắng không? Không đúng, ngươi đã nói, năm ván chỉ thắng một.”
Khánh Chẩn:
"Ván thứ năm không cần nhìn, cũng không có bao nhiêu giá trị. AI rất nhanh đã thích ứng với tiết tấu mới, lần nữa chiến thắng nhân loại. Nhân loại có thể không dùng hí khúc Liên Hoa Lạc không theo lẽ thường, nó tự nhiên cũng có thể. Ván thứ tư như mở ra một cánh cửa mới cho AI, từ nay về sau, e rằng nhân loại vô pháp thắng nó trong lĩnh vực cờ vây."
"Cho nên… "
Khánh Lão Tam nói:
"Nhân loại chỉ có một cơ hội chiến thắng nó."
"Kỳ thật, có một phần này đã là kết quả tốt nhất rồi…"
Khánh Chẩn nói.
Hứa Man cảm thấy có chút hít thở không thông, này AI đáng sợ như thế sao. Ngay cả nhân vật như Khánh Chẩn cũng cho rằng, chỉ có một phần thắng đã là Cơ hội rất tốt...
Hơn nữa nhân loại chưa chắc có thể nắm chặt cơ hội này.
Một khi bỏ qua cơ hội này, e rằng nhân loại không cách nào thắng được AI nữa.
"Bất luận thế nào, nhân loại từng thắng AI, trước có thể, bây giờ nhân loại vẫn sẽ vậy…"
Khánh Lão Tam ung dung nói.
Khánh Chẩn nhìn Khánh Lão Tam, nghiêm túc nói:
"Nếu như, ván thứ tư này là nó cố ý thua, khiến nhân loại tự mã thì ngươi nghĩ thế nào."
Lời này khiến Khánh Lão Tam ngây ngẩn cả người.
Nếu AI cố ý không lấy toàn thắng...
"Chỉ mong không phải… "
Khánh Chẩn nói.
Khánh Lão Tam chậm rãi trấn định:
"Ngươi không phải người chưa chiến đã hàng, ta tin trong lòng ngươi đã có kế hoạch, nói ta biết nên làm thế nào a."
Khánh Chẩn lắc đầu:
"Vẫn chưa tới lúc."
"Vì sao?"
Khánh Lão Tam hỏi.
"Chưa tới lúc chúng ta cầm cờ… "
Khánh Chẩn nói:
"Hiện tại, nên chờ đợi."
Nói xong, Khánh Chẩn ném viên cờ đang vân vê trong tay vào hộp đựng. Nền gạch cẩm thạch bóng loáng phía dưới phản ánh thân ảnh không nhiễm một hạt bụi nào của hắn.
Ai cũng hy vọng bản thân có thể đi trước người khác một bước, nhưng lần này Khánh Chẩn lại chấp Linh đi quân đen.
*Nếu mình không nhầm thì thường quân đen sẽ là quân đi trước.