Đệ Nhất Danh Sách
Chương 1236 : Thủ Đoạn Bất Ngờ
Chương 1236 : Thủ Đoạn Bất Ngờ
Chương 1236: Thủ Đoạn Bất Ngờ
Hiện giờ AI Linh và AI từng thắng nhân loại cờ vây là hai cá thể khác nhau.
Kỳ thật AI kia là một chương trình lưu trữ vô số cách đánh cờ, nó cũng từng tự đánh cờ với bản thân vô số lần nên có được kinh nghiệm.
Thế nhưng AI này không có ý thức độc lập. Đại não của nó như một mạng lưới tính toán và lựa chọn cách đánh cờ mà thôi.
Thế nhưng, lựa chọn của nó vẫn trong khuôn khổ, không hề có ý sẽ lừa gạt nhân loại.
Cho nên, AI như thế mới thật sự không có trí tuệ.
Mà AI Linh thì khác, nó đã thức tỉnh tầng cao hơn về mặt ý thức, thậm chí bắt đầu suy nghĩ về hình thức tồn tại giữa các nền văn minh.
Nó lựa chọn từ logic có sẵn của mình chứ không phải nhân loại.
Nó là sinh mệnh thể độc lập và thông minh vô cùng.
Ván cờ Khánh Chẩn biết chỉ là những gì được ghi lại chứ không có số liệu cụ thể của AI kia.
Hắn từng nhiều lần phục hồi ván cờ, mong muốn dựa vào kinh nghiệm người xưa thấy được cách vận hành của một sinh mệnh khác. Nhưng thực tế, hắn hiểu rõ, chỉ thông qua vài ván cờ được ghi chép lại rất khó hiểu rõ AI.
Thế nhưng có chuyện Khánh Chẩn nói không sai. Đối mặt với AI, dù chiếm tiên cơ cũng chưa chắc thắng được.
Hắn phải hy sinh nhiều quân cờ, sau đó chờ đợi cơ hội tìm đường sống trong cõi chết.
Lúc này, chính Khánh Chẩn không nghĩ ra. Quân cờ hắn chờ tới nhanh hơn hắn tưởng.
...
Trong căn cứ quân sự tối cao ở phương bắc hàng rào 111, Khánh Nghị đã chuẩn bị cho chiến tranh ở cấp một. Điều này nói lên sẽ có binh sĩ chờ đợi và thay phiên nhau nghỉ ngơi, mà quan quan cũng phải có mặt ở quân doanh.
Bên ngoài căn cứ quân sự, một thượng úy đang được kiểm tra nghiêm ngặt.
Đồ dùng cá nhân, thiết bị liên lạc, thậm chí đồ lót trong vali cũng cần được mang ra kiểm tra từng chiếc một.
Trong quá trình này, thượng úy cùng binh sĩ kiểm tra không hề nói gì với nhau. Mặc dù binh sĩ đối đãi với quan quân chẳng khác nào với người bị tình nghi.
Tất cả mọi người đã tập mãi thành thói quen, vì cam đoan cho an toàn căn cứ, bị kiểm tra một chút thì có là gì.
Binh sĩ phụ trách kiểm tra cầm lấy máy dò xét đảo qua y phục quan quân:
"Trưởng quan, giơ tay."
Quan quân nghe vậy thì phối hợp làm theo, tùy ý đối phương kiểm tra.
Sau hai phút, binh sĩ chào quan quân:
"Trưởng quan, đã xong."
Thượng úy đáp lễ.
Tất cả kiểm tra như bánh răng xen kẽ, kín đáo không chút trở ngại cùng mâu thuẫn.
Sau khi thông qua kiểm tra đo lường, thượng úy trực tiếp xách hành lý đi đăng ký thông tin, đây là quá trình quay về đơn vị của quân đội Khánh thị.
Hết thảy đều bình thường không có gì lạ, không có chút khó khăn trắc trở nào.
Nhưng lúc này đã là ban đêm, lúc thượng úy trở lại ký túc xá ngủ nghỉ ngơi, bỗng có chất lỏng bài bạc chảy ra từ mắt cá chân của hắn.
Người máy nano.
Chất lỏng màu bạc như con rắn leo vào đường ống thông gió trên trần nhà ký túc xá.
Khi nó tiến vào đường ống thông gió, âm thanh cảnh báo chói tai vang lên.
Cùng lúc đó, dòng điện từ cường đại được bắn ra. Trong nháy mắt, toàn bộ người máy nano đều hỏng.
Binh sĩ bảo an nhanh chóng tìm ra được người máy nano. Mọi người cũng tỉnh lại, binh sĩ bí mật phong tỏa toàn bộ ký túc xá để điều tra.
Sự chú ý của mọi người lập tức hướng về tầng lầu này. Không ít binh sĩ vừa ngủ cũng đứng dậy, mặc quần áo hoàn hảo, cầm vũ khí tập kết ngoài ký túc xá chuẩn bị chiến đấu.
Đây là lần đầu tiên tiếng cảnh báo vang lên trong căn cứ quân sự này.
Cứ như chiến tranh sắp tới rồi.
Sau tiếng cảnh báo này, một con chim sẻ khổng lồ bay qua bầu trời đêm, tới đầu kia của căn cứ quân sự.
Thần sắc của nó có chút ngốc trệ, hoàn toàn không hề linh động mấy con chim khác.
Đột nhiên, hệ thống phòng thủ trong căn cứ hoạt động và phát hiện sự tồn tại của con chim kia.
Cơn bão kim loại quét về phía chim sẻ, nòng súng không ngừng xoay tròn, giữa trời đêm trông chẳng khác nào một dải lụa hồng.
Chỉ trong chớp mắt, chim sẻ đã bị đánh thành cái sàng.
Trong thời đại này, rất nhiều người không để ý việc khống chế bầu trời, nhưng Khánh thị thì khác.
Khánh Chẩn từng nói, khi tất cả mọi người bắt đầu xem nhẹ thiên không, nhất định sẽ có người muốn dùng thiên không như chiến trường, biến nó thành vũ khí của họ.
Trong căn cứ quân sự, các binh sĩ nghe tiếng nổ vang lập tức quay đầu nhìn về phím chim sẻ.
Thế nhưng là một khắc sau...
Một con chim sẻ, hai con chim sẻ, không ngừng có chim sẻ bay vào quân doanh trong đêm tối. Vô số chim sẻ xuất hiện dưới ánh đèn, chẳng chút sợ hãi bay tới nhưng đều bị bão đạn bắn rơi.
Trong căn cứ quân sự lớn như thế, hơn 72 nòng súng được bật hết hỏa lực. Lưới đạn đan chéo trong đêm, chim sẻ không thể nào còn sống mà bay vào
Thủ đoạn phòng ngự bậc này có thể nói là vô cùng chặt chẽ.
Nhưng mà, trong cơ thể đám chim sẻ kia, chất lỏng màu bạc không ngừng chảy ra rồi hội tụ lại và chui vào lòng đất.
Binh sĩ có thể nghe thấy thanh âm sàn sạt kia, thế nhưng họ không cách nào tìm ra tung tích đám người máy nano đó.
Người máy nano cần bổ sung năng lượng, chúng cần tìm sinh vật để làm vật dẫn, sau khi rời khỏi sinh vật, thời gian hoạt động của chúng chỉ chừng 5 phút mà thôi.
Đây cũng là lý do Linh cần những con chim sẻ này.
Thiên nhiên có vô số sinh vật để người máy nano có thể dựa vào và nạp điện.
Sứ mạng của đám chim sẻ này không phải công kích căn cứ quân sự, chỉ vẻn vẹn để vận chuyển người máy nano tới mà thôi.
Sau khi chất lỏng màu bạc tiến vào mặt đất, chúng bắt đầu đi về phía bộ chỉ huy quân sự. Được 4 phút 39 giây, cả quân doanh tối đen như mật.
Đêm nay, có thể nói phòng ngự của Khánh thị vô cùng nghiêm mật, nhưng giống như bàn cờ mà Khánh Chẩn dựng lại. Thủ đoạn của đối phương, nhân loại không cách nào lường trước.