Đệ Nhất Danh Sách
Chương 1224 : Vừa Gặp Đã Xa
Chương 1224 : Vừa Gặp Đã Xa
Chương 1224: Vừa Gặp Đã Xa
Sơn mạch phía tây Khánh thị là nơi không có người ở. Giống như Tú Chu Châu phía nam Chu thị vậy, hoàn cảnh ác liệt tới mức không ai dám lui tới.
Độc trùng, chướng khí đủ để tất cả mọi người phải chùn bước.
Dương thị từng có tâm muốn mở rộng về hướng tây. Kết quả phát hiện phải tốn công khai thác quá nhiều nên tập trung ổn định quyền lực hiện có của mình trước.
Đoạn sơn mạch này là rừng nhiệt đới rậm rạp, không quá khác gì so với rừng mưa.
Vốn Nhâm Tiểu Túc còn lo loạt bò sát khổng lồ như Lăng Thần* sống tại rừng nhiệt đới như vầy sẽ không ổn.
*Lăng Thần là Bình Minh đó ạ.
Kết quả hắn phát hiện, Lăng Thần rất thông minh, đổi sang di chuyển bằng sông nước.
Lăng Thần khác với lão Hứa, lão Hứa với tư cách là Ảnh Tử nên hoàn toàn không có năng lực tư duy, cho nên khả năng tập trung của Nhâm Tiểu Túc hiện tại đã được luyện tới cực hạn.
Mà Lăng Thần thì sao, nó có tư duy riêng nên khi nhận lệnh nó sẽ có cách làm việc riêng của mình.
Cá trong đoạn sơn mạch này vô cùng nguy hiểm. Thế nhưng chỉ với người bình thường thôi, dựa theo những gì Nhâm Tiểu Túc biết, cá răng đao ở amazon trước tai biến mà gặp phải cá chuối bây giờ chỉ biết xưng hai tiếng đệ đệ.
Đương nhiên, bên kia có xảy ra biến dị gì không hắn không rõ lắm.
Tập đoàn Thanh Hòa là có vệ tinh nên Lý Ứng Duẫn, Tần Sanh, Trương Thanh Khê có thể thấy được toàn cảnh của thế giới. Họ từng miêu tả với Nhâm Tiểu Túc: Vỏ trái đất đã biến hóa, khác hoàn toàn so với trước tai biến.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, đợi liên minh hàng rào an định lại, hắn và Dương Tiểu Cận sẽ đi tham quan khắp thế giới, như vậy cũng rất tốt.
Hắn yên lặng nhìn Dương Tiểu Cận, dường như từ khi rời khỏi vương quốc Vu Sư, đối phương có phần trầm mặc hơn.
Khi Nhâm Tiểu Túc nói chuyện phiếm với La Lam, không biết Dương Tiểu Cận ngồi bên cạnh nghĩ gì nữa.
Trong lúc Nhâm Tiểu Túc đang nhìn lén nàng, Dương Tiểu Cận bỗng quay đầu lại:
"Ngươi có thể quang minh chính đại nhìn mà."
"Ha ha… "
Nhâm Tiểu Túc vội nói lãng sang chuyện khác:
"Vừa rồi ta thấy một con heo rừng dẫn theo con nó tới bờ sông uống nước, kết quả bị Lăng Thần dọa chạy mất mật. Nghĩ một chút, khi tới Cảnh Sơn ta chỉ mới trở thành siêu phàm giả, khi ấy thấy hươu sừng đỏ là đã sợ rồi."
Sau đó, hai bên lại im lặng tiếp.
Bầu không khí kỳ quái tràn ngập giữa hai người, Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên có chút lo lắng.
Loại thay đổi này dường như xảy ra từ lúc rời khỏi Căn Đặc thành.
Khi đó chiến lữ số sáu vừa rút lui về mật chìa khóa chi môn, đại lừa dối tới hỏi hắn:
"Thiếu soái, ngươi tới vương quốc Vu Sư có thu hoạch được thứ gì khác nữa không?”
Nhâm Tiểu Túc trả lời:
"Có, biết rõ thân thế của mình."
Lúc ấy đại lừa dối kinh ngạc hỏi:
"Thiếu soái ngươi, không phải là Trung Thổ người à, sao lại chạy tới nơi này tìm kiếm thân thế?"
Nhâm Tiểu Túc chỉ trả lời mơ hồ:
"Có quan hệ với vị Kỵ Sĩ trong truyền thuyết của Trung Nguyên."
Có lẽ người khác không đoán được nhưng hắn và Dương Tiểu Cận từng thảo luận rất nhiều về vật thí nghiệm 001, cho nên Dương Tiểu Cận hẳn đã liên tưởng đến.
Đương thời, từ khóa gì có liên quan mật thiết tới Nhâm Hòa? Chẳng phải là vật thí nghiệm 001 sao.
Đó là tân nhân loại có tuổi thọ cao gấp chục lần thậm chí trăm lần so với nhân loại bình thường.
Cũng bắt đầu từ lúc đó, Dương Tiểu Cận đã trở nên trầm mặc hơn rất nhiều.
Nhâm Tiểu Túc xem địa đồ Chu Kỳ cho hắn, chỉ hướng đi cho Lăng Thần.
Chu Kỳ nói, sau khi hắn thức tỉnh từng đi tham quan sông ngòi khắp Tây Nam, nơi nào hắn cũng từng đi qua.
Khi đó Chu Kỳ vừa trở thành siêu phàm giả, biết được năng lực siêu phàm.
Hắn từng tới một con sông nhiệt ngầm, nơi đó có hệ thống nước hoàn toàn mới lạ, phía dưới là năng lượng khổng lồ.
Mà chỗ này có thể trở thành nơi ở mới cho Lăng Thần.
Nhâm Tiểu Túc không để Lăng Thần trở lại Cảnh Sơn vì sau khi triệu hoán Lăng Thần, hắn biết nơi đó đã bị binh sĩ của Linh khống chế, Hoàng Hôn vẫn còn ngủ say trong đó.
Triệu Hồi Thuật là thuật đơn hướng, chỉ có thể đưa tới, không thể đưa về.
Cảnh Sơn nằm ở biên giới khu vực Khánh thị quản lý. Nếu Nhâm Tiểu Túc muốn dẫn Lăng Thần tới đó, trên đường đi phải đi qua địa bàn của Khánh thị.
Hơn nữa, dù đến được Cảnh Sơn, hắn tiêu diệt binh sĩ ở đó vẫn phải đối đầu với Hoàng Hôn đang bị khống chế, vì Nhâm Tiểu Túc không có cách nào trực tiếp phá hủy người máy nano bị truyền vào cơ thể Hoàng Hôn cả.
Triệu Hồi Thuật có thể bài trừ khống chế, nhưng một khi Lăng Thần còn ở đó, dù Nhâm Tiểu Túc hô một trăm lần Đại hưng Tây Bắc đi nữa, đi ra vẫn chỉ có Lăng Thần chứ không phải Hoàng Hôn.
Cho nên, kỳ thật Nhâm Tiểu Túc cũng không biết nên giải quyết chuyện này thế nào. Có lẽ hắn nên hỏi Linh thử xem sao?
Hoặc là, hắn trực tiếp mở phong ấn ra, trở thành ý chí thế giới?
Nếu vậy, mọi chuyện hắn làm hiện tại còn có ý nghĩa gì nữa?
Người thân bằng hữu của hắn còn ở đó, còn có Dương Tiểu Cận nữa, về sau họ nhớ hắn chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên trời hả?
Nói thật, Nhâm Tiểu Túc không quá xác định khi hắn trở thành ý chí thế giới sẽ thế nào, mà v hắn cũng không muốn biết.
Trong lúc đang suy nghĩ, Nhâm Tiểu Túc thấy được phía trước có hơi nước mờ mịt không ngừng bốc lên. Hắn thậm chí có thể ngửi được mùi lưu huỳnh nhàn nhạt trong không khí.
Dường như Lăng Thần đang rất vui, cổ họng nó phát ra âm thanh rù rù như mèo.
Vượt qua một ngọn núi nho nhỏ, Nhâm Tiểu Túc ngồi trên đỉnh đầu Lăng Thần thấy được một hồ nước to lớn có hình như trăng lưỡi liềm. Hơi nước lượn lờ trên đó chẳng khác nào tiên cảnh nhân gian.
"Là nơi này… "
Nhâm Tiểu Túc nói xong thì nhảy khỏi đầu Lăng Thần:
"Hồ nước hình trăng lưỡi liềm, dựa theo Chu Kỳ nói, ngọn nguồn hồ này cực sâu, phảng phất như thông thẳng tới lõi trái đấy. Cơ mà khi ấy hắn không dám tiến vào."
Hắn vỗ vỗ móng vuốt to lớn của Lăng Thần:
"Đi thôi, nơi này mới là chỗ thích hợp cho ngươi."
Lăng Thần cúi đầu nhìn Nhâm Tiểu Túc, nó không ngờ vừa gặp được chủ nhân mà bây giờ đã phải chia tay.
Nó nghiêng cái đầu to lớn nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc, đồng tử thẳng đứng của Lăng Thần nay biến thành hình tròn, trông nó lúc này khá là dễ thương.
Nó dùng móng vuốt chỉ chỉ bên hồ, sau đó chỉ chỉ Nhâm Tiểu Túc cùng Dương Tiểu Cận.
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
"Hai ta cũng không thể ở nơi này cùng ngươi, chúng ta còn có chuyện khác cần làm."
Lăng Thần có thể nghe hiểu Nhâm Tiểu Túc nói gì, cho nên nó có chút thất vọng.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
"Chúng ta sẽ ở lại cùng ngươi trong chốc lát, cho đến khi ngươi làm quen với nơi này xong mới đi.”
Nghe vậy, Lăng Thần mới vui vẻ chạy tới hồ nước Nguyệt Nha kia.