Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Chương 26: Dường như đó là lý do cô ấy được gọi là "Chớp bạc"
- Truyenconect
- Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
- Chương 26: Dường như đó là lý do cô ấy được gọi là "Chớp bạc"
Yuusha Densetsu no Uragawa de Ore wa Hideo Densetsu wo Tsukurimasu
Chương 26: Dường như đó là lý do cô ấy được gọi là "Chớp bạc"
-Mới nãy là… Ra đó là lý do cô ta được gọi là Tia chớp bạc.
Gram nói giọng như thể bị thuyết phục, còn tôi, ngược lại, mắt chữ O mồm chữ A trước pha xử lý vừa rồi.
Sau đó, Vua kobold tiếp tục cố gắng vung bộ vuốt kinh hoàng của mình để cố gắng tấn công, nhưng Chớp bạc né nó một cách đơn giản. Mỗi lần vung vuốt hụt, cơ thể con quái vật lại dày thêm những vết sẹo bởi những vệt sáng xuất hiện và nhấp nháy liên tục như chớp giật.
-Mỗi lần tấn công, cô ta sử dụng động tác kéo cây katana khỏi vỏ đồng bộ với việc xoay cổ tay để tăng tốc độ ra đòn lên cao hơn bình thường. Thứ mà cậu thấy giống như tia chớp kia chính là tàn ảnh phản chiếu ánh sáng mặt trời của thanh kiếm đấy.
Nói cách khác, cái tên “Chớp bạc” được lấy cảm hứng từ những tia sáng phản chiếu lăng lệ trên thanh kiếm di chuyển với tốc độ kinh hoàng đó sao? Từ đằng xa tôi chỉ nhìn thấy được những tia chớp nháy nhờ vào ánh sáng mặt trời, còn ở cự ly gần, có lẽ đám kobold còn chẳng kịp nhìn thấy gì nữa kìa.
Những vết thương cứ tăng lên theo thời gian, nhưng cánh tay to lớn của con quái thú chưa bao giờ chạm được vào Chớp bạc.
Trận chiến như đang hoàn toàn được kiểm soát bởi Chớp bạc, dù nhìn thế nào thì cô ấy cũng sẽ sớm giành được chiến thắng mà thôi.
Nhưng không hiểu sao, trong tôi vẫn cảm thấy có chút lo lắng.
-Ta không thích điều này chút nào…
Gram lẩm bẩm.
-Ta phải thừa nhận, kĩ năng của cô ta xứng đáng với một Lính đánh thuê cấp 2, có điều nếu cứ kéo dài cuộc chiến này, sẽ cực kì nguy hiểm.
-Không phải cô ta đang chiếm ưu thế rồi đó sao?
-Nếu những gì ta đang nghĩ là đúng thì lợi thế đó sẽ sớm biến mất thôi…
Đột nhiên, con Kobold king gầm lên còn dữ dội hơn trước. Tôi có thể thấy mắt trái của nó đã bị dính một vết chém sâu hoắm với máu me be bét đang tràn ra. Thế này có lẽ mắt trái của nó đã bị hỏng rồi.
Con kobold to lớn vừa đưa tay bưng mắt trái vừa lùi lại.
Được đà lấn tới, Chớp bạc tiến lên định dứt điểm.
Nhưng, trước khi cô ta kịp ra đòn, Kobold king chợt gầm lên, tiếng gầm lớn nhất và gây chấn động tâm hồn nhất từ đầu tới giờ.
Bị áp đảo bởi âm thanh khủng khiếp đó, Chớp bạc chững lại.
-Đồ ngốc. Dừng lại ở đó là tự tìm lấy cái chết!!
Gram lên tiếng với vẻ thất vọng.
Trong nháy mắt, toàn bộ đám kobold nhỏ nãy giờ chỉ đứng nhìn từ bên ngoài đột nhiên ùa vào tấn công Chớp bạc.
Bị một đợt quái vật lớn tấn công phủ đầu, cô gái cáo có chút kinh ngạc nhưng ngay lập tức rút kiếm đối mặt. Chỉ trong vài đường kiếm, mặt đất xung quanh đã nhuốm đầy máu tươi. Nhưng đám kobold nhỏ vẫn lao vào như mất trí, bằng mọi giá, chúng tìm cách che mọi con đường tiến công của cô gái vào Kobold king đằng trước.
-Sao đột nhiên chúng lại??
Đám kobold nhỏ tiếp tục bị giết không chút nương tay bởi Chớp bạc, xác chết cứ thế chất thành từng đống. Tình thế cô ấy giờ chẳng khác tôi hồi nãy là mấy, thậm chí còn có phần kinh khủng hơn khi đống xác kia cứ cao dần lên.
Không phải đám kobold đói khát sẽ ăn mọi thứ kể cả đồng loại sao? Nhưng lúc này đây, chúng chỉ điên cuồng lao vào tấn công Chớp bạc mà bỏ mặc mọi thứ xung quanh.
-Cô ấy đã không tính đến khả năng của nó rồi.
-Ủa, không phải từ nãy đến giờ chúng đang dè chừng vì sợ bị Chớp bạc lấy mạng sao? Sao giờ lại?
-Nỗi sợ của chúng đã bị Kobold king đàn áp rồi….Do khả năng sinh sản bá đạo của mình, hầu hết đám kobold hiện ở trong đàn đều là con cháu của Kobold king. Và tiếng gầm kia chính là mệnh lệnh để loại bỏ mọi sự sợ hãi của chúng.
-Hổ dữ còn không ăn thịt con, sao lại?
-Chúng là quái vật chứ có phải hổ đâu???
Mặc cho tôi và Gram đang cãi nhau, đám kobold vẫn ào ạt lao vào tấn công Chớp bạc.
Đáp lại, Chớp bạc không ngơi tay vung kiếm chặt đầu từng con. Có lẽ vì từng trải qua chuyện tương tự nên cô ấy vẫn bình tĩnh một cách đáng nể. Những đường kiếm vẫn hoa mĩ và hiệu quả như thường.
-Không đâu, tốc độ của cô ta đang dần chậm lại.
-Đánh nhiêu đó quái thì đương nhiên là phải mất sức rồi.
-Không, ý ta muốn nói đến độ sắc của thanh kiếm kìa.
Độ sắc?
-Sức mạnh của Katana không phải là uy lực của những nhát chém mà là độ sắc bén. Đối đầu với số lượng lớn quái vật thế này, dù người dùng có giỏi hay khỏe đến đâu, độ sắc của Katana sẽ rất nhanh bị bào mòn bởi chỗ máu kia.
Thoạt nhìn thì có vẻ không khác mấy về động tác, nhưng biểu cảm của Chớp bạc đang dần trở nên mệt mỏi và nhịp thở trở nên nhanh hơn. Có lẽ những gì Gram nói là không sai.
Và rồi chuyện tôi lo ngại đã xảy ra.
Đang di chuyển trơn tru, đột nhiên Chớp bạc khựng lại bởi nhát chém không qua được cơ thể con Kobold mà mắc lại trong đó.
Nghiến răng, cô ấy cố gắng rút nó ra khỏi cơ thể kia.
Giữa lúc đó, một cái bóng đen lớn phủ lên Chớp bạc, người đang cố gắng lấy lại tư thế của mình.
Do việc liên tục bị tấn công bởi đám kobold nhỏ, cô ấy hoàn toàn không chú ý tới đối thủ đáng sợ nhất, con kobold king ở đằng sau.
-Cẩn thận!!!
Tôi hét lớn.
Nhưng cánh tay khổng lồ của con Kobold đã ập tới. Chỉ kịp đưa thanh kiếm vẫn còn cắm trong xác con kobold lên đỡ mà không kịp né người đi, Chớp bạc bị thổi bay ra xa trong khi các xác kia bị băm nát như tương.
Lăn liền vài vòng trên mặt đất, nhưng Chớp bạc rất nhanh lấy lại tư thế và cố gắng đứng dậy để tiếp tục đối mặt Kobold king. Nhưng khi còn chưa đứng vững, cô ấy lại khụy xuống.
-Cộng sự, tệ rồi. Cô ta bị thương rồi.
Vội nhìn xuống dưới chân, tôi thấy khắp một vùng bắp đùi cô ấy đã bị nhuộm đỏ màu máu. Biểu cảm nhăn nhó cùng chiếc răng nanh đang nghiến chặt kia đủ cho thấy vết thương không hề nhẹ nhàng gì.
Kobold King, với cánh tay be bét máu của đồng loại lừ lừ tiến lại gần.
Bằng những nỗ lực tuyệt vọng của mình, Chớp bạc cố gắng chống thanh kiếm để rút lui, nhưng lết chẳng được là bao với những bước chân của con quái vật to lớn kia.
-Khốn kiếp!!!
Nhìn lại bản thân, tôi thấy cơ thể mình đã rời khỏi chỗ nấp và chạy về phía vòng chiến từ bao giờ.