Yaritsukai to, Kuroneko
Chương 06
Đi bộ trong nơi toàn là xương, tôi tự hỏi đã bao nhiêu ngày trôi qua…
Well, kể từ khi tôi có thể đi mà không có thức ăn hay nước uống nhiều ngày như thế này, tôi chắc chắn là không phải con người.
Sau cùng, tôi là một tộc có tên bao hàm ánh sáng và quỷ dữ.
Tuy nhiên…cổ họng của tôi khô, tôi đói, và cơ thể của tôi cảm giác mệt mỏi.
Trong lúc này, tôi sẽ kiểm tra tình trạng của tôi.
Dừng chân.
“Status”
Tên: Shuya Kagari
Tuổi: 20
Chức Vụ: Người Bị Ruồng Bỏ Của Thế Giới Khác.
Tộc: Lucivault
Nghề Chiến Đấu: Chain User
Sức Mạnh: 1.5
Nhanh nhẹn: 2.5
Chịu Đựng: 1.5
Ma Thuật: 3.5
Khéo Léo: 2.5
Tinh Thần: 3.5
May Mắn: 1.5
Tình Trạng Hiện Tại:
-Bất Thường:
+Blood Plasma Deficiency Death Illness 15%
Được hiển thị như thế.
Hmm, cảm giác nặng nề hẳn là illness (ốm yếu).
“Bất Thường” được thêm vào như một danh mục dưới tình trạng
Hơn nữa cái gì là 15% huyết tương thiếu hụt? (Plasma deficiency)
Tôi chạm vào Blood Plasma Deficiency Death Illness.
※Blood Plasma Deficiency Death Illness※
→Máu bị dùng hết. Sắp tới triệu chứng xác ướp hóa.
Tất cả trị số khả năng giảm một nữa, trạng thái chết đói ở mức 5~30 trạng thái ban đầu của đói.
Trong tình trạng này máu tiếp tục biến mất nhanh chóng một cách bất thường. Tình trạng này không bị hiệu ứng bởi một kỷ năng xóa trạng thái bất thường. Tuy nhiên, khi trạng thái chết đói đạt 100% xác ướp hóa đánh mất linh hồn gây ra ý thức bị cưỡng ép lấy đi và tiến vào trạng thái hung hăng.
Bởi vì do cơn đói điên cuồng, mọi trạng thái bất thường đối với cơ thể đều bị hủy bỏ, nhưng nếu máu không được bổ xung trong vài giờ sau khi bắt đầu, cuối cùng sẽ tiến hành xác ướp hóa.
Tôi cảm thấy như muốn uống nước.
Cơ thể tôi dường như muốn máu.
Sắp tới đây sẽ xác ướp hóa.
Mọi khả năng đã bị giảm một nữa, và tôi sẽ trở nên hung hăng nếu tôi mất máu
Khùng thật. Tuy nhiên, đúng là cơ thể tôi đã trở nên nặng hơn.
Tôi nghĩ nó bởi vì sức chịu đựng đã giảm một nữa con số.
Vậy nên tôi đóng lại bảng Status.
Cơn đói của tôi cũng giảm. Tôi khát và môi tôi khô.
Tôi có thể chịu đựng đau đớn, nhưng thật sự, cổ họng khô như thế này là quá khó chịu.
Tuy nhiên, tôi không thể làm gì ngoài tiếp tục đi
Những âm thanh xương lăn trên nền đất và tiếng vỡ nát vang vọng.
Tôi đi như không biết thời gian.
Không có mệt mỏi trong những bước chân của tôi nhưng chúng nặng nề
Mé bên phải, vách tường vỡ ra một hang động hình tam giác nó hẹp nhưng cao. (TN: thật ra là vầy: the vertical cave which was broken, the triangle-ish rock cave was narrow across but tall vertically …please help!)
Có phải một điềm lành? Tôi dừng lại trong khi đang băng qua biển xương trong khoảnh khác, và tiến đến cái lổ hổng.
Nếu nó ẩm ướt có thể có nước.
Tôi đi vào hang tối mà không hề do dự.
Bên trong tối đen.
Nhưng, không bận tâm về nó, tôi tiến lên.
Một lối đi hẹp bằng đá…những tảng đá cảm giác như hơi ẩm ướt.
Tôi đi qua một hang động thế này trong vài ngày.
Thật sự, không có cảm giác về thời gian nữa, tôi nghĩ vài ngày đã trôi qua.
Ngày mai, ngày mai, và, ngày mai, và với một dáng đi bủn xỉn, sinh hoạt hàng ngày là tiến lên,
Lối đi hẹp bằng đá vẫn cứ tiếp tục.
Điểm đến được viết xuống như một may mắn của cuộc sống. Đây là kết thúc cho tôi?
Oh? Nó dường như khổng phải là kết thúc.
Rêu đang phát sáng trên trần bắt đầu xuất hiện.
Khi mắt tôi quen với ánh sáng mờ như thế--
Mm? Đây là…nó cảm giác giống nước lạnh, khí ẩm.
Tôi ngữi một thấy mùi cỏ, mùi như là một khu rừng.
Oootsu, nó mềm, hoặc hơn nữa, mặt đất là bùn, cỏ?
Cảm giác như đang bước trên cỏ.
-là cỏ. Nó là cỏ.
Cỏ ở nơi tối tăm như thế này.
Hơn nữa, cái là này, phát ra ánh sáng huỳnh quang.
Bắt đầu từ các chủ mạch ánh sáng mờ ảo tiếp tục phát ra qua những mạch nhỏ trên mặt chiếc lá.
Ngoài rìa của chiếc là phát ra một ánh sáng mờ
Chiếc lá này, có phù hợp để thay thế cho ánh sáng không nhỉ?
Tôi chạm vào chiếc lá cỏ màu đen, và xé nó ra một mảnh.
Sử dụng ánh sáng, tôi có thể giảm cơn đói lúc này, ăn nó được không ta?
Được rồi, nó tốt, mọi thứ đều tốt. Tôi cần thỏa mản cơn đói của mình.
Nó có thể kiến tôi tiêu chảy, nhưng tôi không quan tâm.
Yeah, tôi đặt là vào trong miệng.
Tôi cắn, nhai. Tôi tiếp tục ăn cỏ để thỏa mản cơn đói của mình.
Tsu, gu, vị của nó thật kinh tởm….
Nó gớm, nhưng thôi tiếp tục ăn cho đến khi cơn đói được thỏa mản.
Sau đó…. Sức mạnh tràn ra từ bao tử tôi, không còn mùi vị, nhưng tôi cảm giác như được sống lại một cách kỳ lạ.
Bao tử không có đau. Tôi hên rồi.
Tôi nắm lấy cỏ đen mọc trên đất và cho nó vào miệng.
Trong khi đang nhai một cách ngớ ngẫn, tôi điến đến phía trước. khoảnh khắc tôi tình cờ đặt tay lên tường đá—tsutsu, lạnh!
Oooooo-Nước. Nước.
Tôi có thể cảm thấy nước.
Rõ ràng là từ giữa những tảng đá, nước đang chảy.
Dựa mặt mình lên tảng đá ẩm ướt, tôi ép môi vào vết nứt cho nước chảy đến.
Với một tiếng hút nước *buchu*.
Tôi tuyệt vọng uống từng giọt nước.
Không hề quan sát. Tôi không nhìn đi đâu cả, tôi chỉ thỏa mản cơn khá trong cổ họng mình.
Khi trái tim của tôi đã được thỏa mản, lập tức, một cơn đau chạy qua chân tôi.
“Đau quá--”
Thật đau đớn.
Khi tôi chạm vào chân mình, máu đang chảy. Có một thứ gì cắt nó.
Sao?—Ouch.
Nửa hả. Tại sao?
Tôi nhìn xuống bên dưới, nhưng nó bị che lại bởi cỏ và tôi không thể thấy.
Sau đó, một con dộng vật như là thỏ nhảy ra từ trong đám cỏ phát ra ánh sáng huỳnh quang, tôi đã thấy nó.
Răng hô.
Là một con thỏ.
Con thỏ đen nhỏ cắn vào chân tôi.
Ite, chân tôi bị đứt.
Mm, một con đau nhức nhối, nhưng nó là một con thỏ, và đây, có phải là thịt? Nó là thức ăn. Thịt là thịt. Thịt aaaah, hiyatsuha—tôi sẽ coi nó là thịt. Tôi không để nó thoát đâu.
Bắt nó --
Tôi cũng thử rút thanh gươm rỉ sét để đâm nó trong khi nhắm vào chân, nhưng con thỏ đen này di chuyển nhanh quá.
Cuối cùng sau nhiều lần thất bại.
Nó nhanh quá. Nhưng tôi sẽ bắt nó.
Trong khi con thỏ nhảy lên và xuống nhiều lần, tôi đưa chân ra làm mồi nhử nó.
-- Nó cắn câu.
Nó tự ném bản thân mình lên chân tôi như “pole-and line” câu cá.
Tôi nghiêng về trước và bắt con thỏ đen.
Theo cách đó, tôi vặn đầu con thỏ để giết nó.
Eh, nó thật sự là man rợ.
Dường như ký sinh trùng, trong một khoảnh khắc nó băng qua đầu tôi nhưng tôi không biết.
Tất nhiên, tôi muốn nấu và ăn nó, nhưng không có công cụ tao lửa ở đây.
Vậy nên, tôi mang con thỏ đen mình đã giết đến lối vào.
Tôi đã ăn sống nó.
Máu trong thịt là lần đầu tiên sau một thời gian dài…. Cơ thể đẩm máu.
*Yumyum*, tôi đã có thể bổ sung nguồn máu….
Thịt là một nguồn Protein giá trị.
Giờ thì, tôi sẽ kiểm tra nó.
“Status”
Tên: Shuya kagari
Tuổi: 20
Chức Vụ: Người Bị Ruồng Bỏ Của Thế Giới Khác.
Tộc: Lucivault
Nghề Chiến Đấu: Chain User
Sức Mạnh: 3.6
Nhanh nhẹn: 4.5
Chịu Đựng: 3.5
Ma Thuật: 7.4
Khéo Léo: 5.1
Tinh Thần: 7.4
May Mắn: 3
Tình Trạng Hiện Tại: Khỏe
Tôi đã làm được. Bệnh thiếu máu đã được chửa khỏi.
Fuu…..Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì ăn thịt sau một thời gian dài như thế.
Tôi bắt đầu xác nhận khu vực ánh sáng huỳnh quang lần nữa.
Những chiếc lá màu đen mọc lên khắp nơi trong hang. Âm thanh của những con thỏ đen đang nhảy xung quanh trong những bụi cỏ có thể nghe thấy được.
Sao những con thỏ đen lại ở đây là một câu hỏi, thịt của thỏ đen là rất quan trọng, hẳn là có rất nhiều thỏ sông ở khu này.
Vào lúc này, tôi sẽ sống ở đây với thức ăn….
◇◇◇◇
Tôi đang kiểm tra phạm vi mọc của những cây ‘cỏ đen-kỳ lạ-phát ra ánh sáng’, tôi mở rộng khu vực sinh sống của mình từng chút một.
Phạm vi của cỏ đen mọc là rộng lớn một cách kỳ lạ.
Nó chia ra thành nhiều lớp lan đến nhiều hang động, tôi tiếp tục tiến sâu vào bên trong bóng tối.
Kể từ khi tôi không thể tiếp tục đi vào quá sâu, tôi trở về hang mà tôi bước vào từ động xương. Một số lượng tương đối lớn những con thỏ đen sống ở đây.
Bởi vì tôi muốn thịt, tôi quyết định chọn nơi đây là cơ sở của mình.
Tôi bắt và ăn thịt những con thỏ đen một cách điên cuồng
Tuy nhiên, vì những con thỏ đen rất nhanh, tôi thường bắt hụt. Vậy nên tôi nhấm nháp nước chảy ra từ đá một cách tha thiết và tiêu chuẩn trở thành sống nhờ cỏ đen.
Kể từ khi con đói là lùng của tôi được thỏa mản nhờ ăn cỏ đen, nó trở nên hiếm khi tôi đói bụng.
Ngay cả khi đã được một đoạn thời gian, tôi vẫn khó khăn trong việc bắt thỏ đen, tôi đã thay thế thức ăn làm mồi câu và bằng cách nào đó đã có thể bắt được một con.
Việc phân xác thỏ đen cũng khá nhẹ nhàng. Đầu tiên, tôi uống máu, và sau khi tôi uống cạn máu, tôi sử dụng thanh gươm rỉ sét trên lên nó. Tôi sử dụng da của nó để thay thế cho một cái gối và khố
Điều đó nhắc tôi nhớ, không có đau bao tử.
Tôi sống chủ yếu nhò cỏ đen và thỏ đen, nhưng không bao giờ bị tiêu chảy.
Nói như thế, “number-one comes out” (TN:chịu…), nhưng không có phân(shit/c**) xuất hiện.
Có phải nhờ giúp đở của kỷ năng
Nếu vậy thì đó là một kỷ năng tuyệt vời.
Nhân tiện, sự thúc đẩy tình dục là mạnh mẻ. chú em năng động chào đón ngày mới.
Lá đen thường được dùng để thay thế giấy.
Nếu có một kỷ năng <Ảo Tưởng>, tôi tự tin mình có thể nhận được nó.
Tiếp tục sống bên dưới lòng đất như thế này, khi tôi nghĩ mình đã hoàn toàn thích nghi với bóng tối--
※Pikon※ ※ Skill đã nhận được※
※Pikon※ Permanent Skill Đã Nhận Được※
Kỷ năng đã nhận được
Khi tôi sử dụng nó, có một cảm giác thị giác của tôi đột ngột mở rộng ra, Tôi bắt đầu nhìn thấy hình ảnh rõ ràng hơn
Thật tuyệt vời. Tôi có thể bắt thỏ đen dễ hơn.
Tôi kiểm tra Status của mình về .
※Night Crawler Adaptation※
Một kỷ năng mà chỉ có những tộc thích nghi với thế giới tăm tối có thể nhận được. Một vài năng lực tăng lên chỉ khi ở trong bóng tối. Hiệu quả của skill <Ẩn Thân> được tăng lên.
Bóng tối hoàn toàn trở thành ngôi nhà của tôi sau khi tôi nhận được 2 kỷ năng này.
Như mong đợi nó có thể dễ dàng bắt thỏ đen, tôi có thể ăn thịt mỗi ngày.
Sống ở thế giới ngầm này nhìn chung cũng không tệ.
Và, thời gian là tiền bạc, I who forgot the words of opportunity cost.(TN: bó tay, help =.=…)
Những suy nghĩ của tôi hoàn toàn trở thành một người nguyên thủy.
Để bắt một con thỏ đen hôm này, trong khi bước màu huỳnh quang hỗn hợp của cỏ đen tôi tiến vào sâu trong hang động.
Như vậy, một ánh sáng chói mắt chiếu ra từ một góc, lóa đi tầm nhìn của tôi vốn đã quen với bóng tối.
-Hiee, Gì thế? Chói mắt quá, một ngọn đuốc à ?
Hơn nữa, một âm thanh khác lạ rung lên trong tai tôi.
Âm thanh của những cánh tay khô khốc đang vỗ trong khi cầu nguyện gào thét nhiều lần.
Gì, cái gì vậy, tôi chạy trong hang động cỏ đen mọc rậm rạp này—tiếp cận với nguồn gốc của ánh sáng và âm thanh huyền bí.
Ah, có phải là một người nào đó? Uwa, họ thật là lùn….
Tiếp cận hơn để cố gắng nhìn.
Trong khi dụi mắt, tôi đi chuyển với <Ẩn Thân>.
Tôi cong lung xuống để nấp trong bóng tối của hang động nơi cỏ mọc rậm rạp.
Tôi chậm rãi tiếp cận nguồn gốc của ánh sáng rực rỡ.
Đó là một tộc lùn.
Chiều cao của anh ta khoảng 120cm? anh ta lùn, mập và râu được nối đến tóc trên đầu, nhưng cơ bắp khá là chất lượng.
Nắm cây đuốc trên một tay, anh ta đang di chuyển tìm kiếm thứ gì đó.
Oh, có khi nào, anh ta là một thành viên của tộc Người Lùn.
Tộc thường xuyên xuất hiện trong những tác phẩm Fantasy.
Anh ta đặt đèn lồng đang phát ra ánh sáng màu tím kỳ lạ trên hông. Những con thỏ đã chết cũng treo ở đó.
Giờ thì, nếu tôi đi ra, anh chàng đó sẽ sợ hãi…
Sao mới được đây…
Tôi nghĩ đó là một Người Lùn, nhưng đó là một tộc có trí tuệ ở thế giới khác.
Thanh gươm rỉ sét này sẽ không….
Trước khi tôi đi ra, Người Lun mở miệng của anh ta.
“Fuhahahahah. Cảm ơn ngài Paddock-sama”, tôi được sống lại với điều này. Cuối cùng một phước lành đã đến, cả ở đây và đó đã đủ để phát triển. Hiyatsuhiyatsuhiyatsu, một trãi nghiệm đau đớn được gây ra bởi 【Hội Nghị Vị Vua Thứ Hai】, trái lại, lưu đày—nó là cái giá của vinh quang? Không, tôi vui. Với cái giá này…… với toàn thể khu vực cỏ đen kotokubi nó sẽ dẫn đền biển xương.
Anh ta nói chuyện một mình với biển hiện rất căng thẳng.
Đầu tiên, mình có thể hiểu.
Anh ta có vũ khí….Eeei, Tuy vậy.
Tôi hét lên trong tinh thần và nhảy ra khỏi bụi cỏ.
Khi Dawft thấy tôi, anh ấy hoàn toàn đơ lại với một biểu hiện ngơ ngác.
“Oh,oh, Excuse Me, zu,”
Ah, tôi kêu một tiếng nhưng….
“Hiaaa, Nanayiaaaa, Đây là của ta yiaaaa”
Mắt của tên Dwaft trở nên đầy gân máu và biểu hiện hăm dọa tôi, anh ta rút cái chùy và rìu ra khỏi eo.
Tôi phủ đầu.
Dẫn hướng cuộc đấu trong sợ hãi--
“-Jiyo, đ-đ-đ-đợi đã, dừng lại , tôi không có ý định làm gì cả.”
Trong khi rút lui lại phía sau, banzai, tôi đưa cả 2 tay lên. ( ở Nhật khi “Banzai!” họ giơ tay lên)
Vì đã không nói chuyện một thời gian dài, lưỡi tôi khô và tôi nói lắp.
[Nuo, ngôn ngữ của một Người Lùn với giọng mạnh? Cũng không có lông trên lưng….Ngươi có phải là “Garubana?”]
Anh ta dường như đã nghe được những lời của tôi.
Thật cảm ơn . Tên Người Lùn nghe thôi nói với một giọng phù hợp
Đơn giản, nó có thể là kết quả của việc tôi nói lắp.
Nhưng “Gurenba?” là gì.
Trong tay phải của tên Dwaft là một cây chùy và nắm một cây rìu ở tay trái, đôi mắt vẫn còn đáng sợ.
Tôi có gắng kiểm soát miệng và lưỡi để nói một cách lịch sự.
“…Điều đó, cái gì là một Gurenba?”
“Nu? Ngươi có thể nói bình thường. Một Gurenba là một quái vật. con quái đó xuất hiện ở biển xương. Người ta nói rằng cỏ đen mọc xung quanh khu vực 【Great Guranpa Hallway】mở rộng ra đến biển xương. “Acient Black Ring” tồn tại ở đó, Guranpa được cho là xuất hiện xung quanh khu vực đó.
Là biển xương đó.
Nhưng, đây là lúc để tôi giải thích.
Aimu, Tôi nói với người Dwarf trong một cách thân thiện.
“Ra nó là một con quái….nó có thể nói chuyện theo cách này ?”
Trong khi lặp lại một điệu bộ nơi tôi cẩn thận nâng tay và hạ hai tay xuống, tôi thả lỏng và mỉm cười.
“…… Humu, quái vật không làm những thứ như thế này. Nó dường như không âm thanh *ryogoru* trong cõi chết, gương mặt này …và không có lông, có thể nào……Maguru? Nhưng, đây là lần đầu mình thấy. không thể nào….ngươi không có hình dáng hay bận bộ đồ kỳ lạ và dơ bẩn ? Có phải Gnomes hay Dark Elves sử dụng phép thuật để ngụy trang bản thân không nhỉ?”
Ryogoru là cái âm quái gì? Gì là Maguru?
Gnome à Dark Elf là những tộc khác.
Well, ngoài ra…
“Cái Maguru đó tôi không hiểu, nhưng tôi nghĩ tôi là một con người. Vậy nên, cùng với anh….”
“Sau cùng, ra là Maguru. Còn với tôi, tôi là một Dwarf. Bởi vì tôi bị trục xuất, tôi không thể nói tên gia tộc. tên tôi là Loirr”
Maguru có nghĩa là một con người.
“Anh lu… Loirr-san. Tên tôi là Shuya Kagiri. Cứ gọi tôi là Kagari hay Shuya, anh thích gọi gì cũng được.
“Loirr được rồi. Vậy thì, Shuya. Cậu là một con người, sao…cậu ở dưới lòng dất? Còn nữa, đây là nơi “Cỏ Đen Kotobuki” mọc, sao cậu ở đây?”
Trong khi hỏi, mắt của Loirr đang nhìn chằm chằm.
Cực kỳ cẩn trọng.
Có phải Maguru nguy hiểm với Người Lùn?
“Đó là…”
Tôi không có chọn lựa nào khác ngoài tạo ra một câu chuyện phù hợp.
“Tôi không nhớ. Tôi rơi từ một cái lổ hổng khổng lồ trên trần đến biển xương, nhưng tôi đã xoay sở để thoát khỏi một cách bình yên.
“Ra là thế…. có phải cậu rơi từ tầng trên? Và cậu vẫn an toàn? Well, còn nữa, cậu đã đi bộ băng qua biển xương nguy hiểm? lãnh thổ của Guranba mà không có âm thanh của Ryogoru…”
Có phải Guranba và Ryogoru là những con quái ở biển xương?
“Tôi không gặp bất kỳ “Guranba” nào cả mặc dù tôi đã gặp một xác chết di chuyển như con người.
“Nên là vậy. nếu cậu gặp nó cậu sẽ bị “ăn” và” chết”
Tôi không hiểu, vậy nên tôi sẽ đồng ý.
“Eeh, Yes”
Loirr gãi đầu anh ta, trong khi vuốt bộ râu mình với bàn tay bẩn và anh ấy mở miệng.
“Chi, tôi sẽ kiểm tra, nhưng 【Langur Empire】là thanh phố lơn nhất, 【Underground City Sauzantomaunten】và 【Underground City Rindo】hoặc là 【Dark Poison capitol 】 và【Underground City Daumerazan 】, có quen với thành phố nào không?
Những thứ như thế, tôi không có cách nào để biết.
“Chúng là gì? Có phải những thành phố và quốc gia dưới lòng đất?”
“……Như dự đoán, Cậu không giống như là biết về những cộng đồng bên dưới lòng đất, người lùn sống sống ở thế giới này. Trong trường hợp đó “Bị trục xuất”, tôi không biết nó có nghĩa gì khác”
Người lùn đoán, và rơi vào im lặng.
“Eeh, cái bị trục xuất đó là sao?
"Đó là khi một người lùn bị ném ra như tôi. Được gắn nhãn như một tội phạm. Tôi đã bị lưu đày khỏi đế chế Langur. Đó là sự thất bại trong cuộc đấu tranh quyền lực bởi Ririumu trong 【Hội Nghị Vị Vua Thứ hai】. Tôi đang bị lưu đày bên ngoài bức tường, tôi đã đi du hành như du mục trong nhiều tháng. Bởi vì tôi có thánh hộ từ Ryogoru, nên tôi đã có thể sống sót trong thế giới ngầm này. "
Bị trục xuất ?
Tôi tự hỏi….nếu cần thiết liệu anh chàng người lùn oyaji này có bị tiêu diệt trong một cuộc đấu tranh quyền lực?
Dù cho anh ta được gọi là tội phạm bởi vì Loirr có đôi mắt sắt bén nên tôi tin.
“Tôi hiểu….”
“Haha, thư giãn đi. Ổn thôi mà cậu không cần cảnh giác. Không có gì để lo lắng cả và tôi muốn ăn rồi . Tôi không biết cậu có bị đói không? Nhưng, may mắn thay toàn bộ khu vực cỏ đen Kotobuki mọc ở đây. Con “Jiji” đã ăn cỏ đen Kotobuki với số lượng lớn.
Cỏ đen Kotobuki, nó dường như là cỏ mọc ở đây.
Và Jiji chắc có nghĩa là thỏ đen.
“Nếu vậy thì. Tôi cũng muốn ăn Jiji.”
“Haha, Tôi hiểu, may mắn của chúng ta có lẽ tệ, Tôi hiểu mà.”
Ông già Dwarf, với một nụ cười trên mặt đầy nếp nhăn và quyến rũ.
Kế tiếp, tôi cảm thấy muốn nghe Loirr nói về “Ryogoru” ngay lúc này, tôi sẽ cố nghe về nó.
“Eh, Ano…Eto, có hơi bất ngờ, nhưng cái gì là Ryogoru?”
Mong dự đoán của tôi, nó là chiếc đèn lồng gắn liền với thắt lưng.
Vật phẩm tạo ra ánh sáng trắng nhạt và tím.
"Haha,nó là ánh sáng tuyệt vời này đây. Nó rất bắt mắt đúng không. "Đây" là Ryogoru. Đó là một dụng cụ ma thuật đặc biệt. Nó là một vật phẩm huyền thoại cũ. "
Mm, một dụng cụ ma thuật đặc biệt.
"Nó có hiệu quả như thế nào?"
"Khi nó bị tát trên đầu nó phát ra một âm thanh vào khu vực, nó tạo ra một lĩnh vực âm nhạc đặc biệt. Âm thanh này có hiệu quả trong việc xua đuổi quái vật sống dưới lòng đất. Như tôi đã nói, tôi đã có thể sống sót và đến đây là nhờ nó. "
Ah, vậy bây giờ, cái âm thanh kỳ lạ đó.
."Tôi hiểu rồi. Nó là một vật phẩm tuyệt vời. "
“Đúng thế. Tôi không làm ra nó, nếu ai chạm vào nó, tôi sẽ dùng cây rìu này….”
Loirr dường như không thích ánh mắt của tôi.
Nếu có thể, tôi muốn nói “đừng khoe nó một cách tự hào như vậy”, nhưng tôi sẽ cố gắng thân thiện.
“Tôi sẽ không làm những điều như thế”
“Okay. Nếu là vậy, ah, đừng lo. Nó chỉ là vì tôi đã không gặp một người thân thiện nào trong một thời gian dài, vậy nên…”
“……Đây có vẽ giống như một thế giới ngầm. Well, có vật phẩm nào giống như thế tồn tại ở chổ khác không?
“Cậu đang nghĩ cái gì vậy? Nó dường như có nhiều ở thành phố tôi bị trục xuất. Dù sao , người ta nói rằng một phần của Ryogoru được niêm phong và đang sống ở địa ngục
Ryogoru đang sống ở địa ngục?
Có phải là một dạng quái nào đó ở thế giới này?
“Tuy nhiên may mắn của tôi chắc chắn là đang tăng cao……. Bởi vì tôi cuối cùng đã tìm ra nó. Nơi mà cỏ đen Kotobuki mọc xung quanh….
Tôi phải nhanh lên vào ngay mai nếu không nó sẽ trốn mất
What?
“Rời khỏi đây”
“Ah, trở lại đế chế Langur. Nếu có một bó hoa và cỏ đen được thu hoạch bởi người tiên phong của Ririumu, tôi sẽ trở nên giàu có. Ngược lại, 【Hiệp Hội Vị Vua Thứ Hai】 sẽ bị nghiền nát. Lôi kéo lính gác và các thành viên quốc hội trở nên dễ dàng. Bên cạnh đó, không chỉ thế..... hyuhyuhyu. "
Hàm răng bẩn được nhe ra với tiếng cười.
Gượng mặt quyến rũ đã trở thành một gương mặt tươi cười đáng sợ. (creepy smiling face)
Tuy nhiên….mình có nên đi.
Tôi đã đến thế giới này với rất nhiều nổ lực, đây là lần đầu tiên tôi có thể giao tiếp, mặc dù là với……một người khó chịu….
“…..Tôi có thể đi theo chứ?”
“ Thế không tốt”
Hayatsu.
“Eh? Sao lại thế?”
“Langur là đất nước của Dwarf. Maguru không có ở đấy. Đây cũng là lần đầu tôi thấy. Người dân ở Langur có thành kiến với Maguru và thế giới của Maguru, cậu sẽ bị lính gác bắt mà không cần nói gì cả, thậm chí tôi cũng bị bắt.”
Eeh, Lại cô đơn.
Mm. Thật khó chịu. Một lần nữa, tôi sẽ thử hỏi….
“Thật không thể”
“Ah, Không thể”
Thiệt chán.
Anh chàng này sẽ không do dự tấn công nếu tôi cố đi theo, mặt anh ta nói thế.
Không thể khác được…..
Tôi sẽ hỏi về thuật ngữ (những cái tên) để kiếm thêm thông tin.
[Là vậy sao. Thật đáng tiếc….Tuy nhiên, xin hãy nói tôi biết. Cái gì là “Maguru”?]
“……. Cậu đang đặt câu hỏi sao? Well, được rồi. Thế giới của Maguru là trên mặt đất. Maguru để cập đến người sống ở thế giới trên mặt đất. Như với Dwarf chúng tôi , rất lâu trước đây dường như đã từng có chổ đứng ở mặt đất, nhưng có lẽ vì chiến tranh cứ tiếp diễn trong một thời gian dài, tổ tiên của chúng tôi đã cắt đứt quan hệ với mặt đất. Ngày nay sau một thời gian dài, giao tiếp với Maguru chính là những tộc trên mặt đất bao gồm cả loài người như cậu là bị cấm.
Loirr chỉ một ngón tay lên trần và giải thích.
“Mm, ở Langur, không có con người”
“Tất nhiên”
Không có người ở dưới lòng đât.
“Vậy thì, anh có biết cách để lên mặt đất ?”
“Tôi biết, Tôi biết. Có một vài cái ống bằng đá được gọi là “God Towers” nó dường như dẫn thẳng đến mặt đất. người ta nói rằng chúng được làm bởi tổ tiên của Dawrf
Wao, có một cái ống bằng đá như thế.
Với điều này, tôi có thể có thể lên được mặt đất
!"Có thứ như vậy ... ở đâu?"
“Ví dụ…tôi nghĩ rằng nó sẽ không thể sử dụng được ngay cả khi tìm thấy nó, nhưng ......"
"Xin vui lòng. Xin vui lòng cho tôi biết."
Người lùn nhìn khuôn mặt tuyệt vọng của tôi, và mở miệng ra trong khi gãi tóc trên má.
"……Well. Mặc dù cậu là một Maguru, chúng ta gặp nhau ở dưới lòng đất và một địa điểm xa xôi như thế này, nó hẳn là số phận. Nó có thể được dẫn dắt bởi 'Paddock-sama’. Vậy nênTôi sẽ nói với cậu."
“Oh, Cảm ơn”
Tôi đã nổi một nụ cười trên mặt mình, và nó đã kéo dài từ tai này sang tai kia khi tôi lắng nghe.
"Những gì tôi biết là có một God Tower' trong 【Thành Phố Ngầm Sauzantomaunten】 nằm ở trung tâm của 【Langur Empire】. Người ta nói rằng nó đã bị phá vỡ sau vài nghìn năm trôi qua. Còn nữa ... có vẻ như chúng đang bị rải rác ở những nơi xa xôi của thế giới ngầm. Nhưng, ngay cả khi bạn tìm thấy một ‘God Tower’, chỉ có một cách cụ thể để sử dụng nó. Tôi nghĩ rằng nó sẽ không hoạt động vì nó bị hỏng. Trước tiên, kỷ thuật được sử dụng để chế tạo nó đã bị mất. Great Paddock, Đại tổ-sama biết cách để mở con đường, nhưng mà, làm thế có lợi gì...... "
Gahn.
Ma, nếu nó bị hỏng không có lợi ích gì đâu.
Well, God tower, tôi tưởng tượng nó như một ống đá, có phải nó là một cái hộp như thang máy?
Thật là một kỷ thuật đáng kinh ngạc.
“……Tôi hiểu”
“Ou, vậy thì, cho chúng ta, nó đây, ba con Jiji này tôi sẽ chia nó ra. Tôi không biết trong bao nhiêu tháng, nhưng tôi nghĩ là một lính đánh thuê có thể đến đây. Lúc đó, nếu cậu bị phát hiện, câu sẽ trốn chứ? Oh, well, tôi chia nó rồi đây. Magura shuya.”
Sau bao nhiêu tháng đây. Tôi không biết làm thế nào để tính lịch ở thế giới này.
Lịch Gregorian, năm dòng, không chia chu kỳ hoàng đạo.
“……Yeah”
Người Lùn Loirr biến mất vào sâu trong hang động với cây đuốc trên một tay.
Cô đơn…..
◇◇◇◇
Tôi đã đi theo Loirr.
Tôi đã bị cảnh cáo, nhưng tôi mặc kệ.
Tôi đi theo anh ta.
Well, Anh chàng Dwarf này là người đầu tiên tôi có thể nói chuyện…..
Con nữa, Loirr đang đi đến thành phố ngầm với “God tower” đã hỏng, liệu nó có ở đó?
Tôi có thể sử dụng nó.
Nếu tôi đi theo anh ta, tôi có thể tìm thấy cách nhanh nhất để lên mặt đất.
Nếu tôi lén lút vào thành phố ngầm, hẳn là có thể tự bảo vệ mình ở một góc khu nhà ổ chuột.
Tôi muốn có một ai đó để nói chuyện một chút thôi.
Đuổi theo Loirr trong khi đang suy nghĩ một chiều như thế, và vài tuần đã trôi qua.
Trong lúc đó Loirr tiến lên trong khi tạo ra âm thanh*Ryugoro*
Khi Loirr cảm thấy sự hiện diện của quái vật, Sử dụng *Ryogoro* những lúc như thế, vì tôi đang ẩn nấp, tôi có thể du hành mà không chiến đấu với bất kỳ quái vật nào.
Nhưng, không vực tôi đang du hành qua này có lẽ ảnh hưởng bởi âm thanh, một con quái dạng thú, một con sâu đầy lông với nhiều nhãn cầu to lớn, và nhiều loạn quái vật như gấu và cua kết hợp thành một con quái vật lớn, tôi thấy chúng xung quanh mình.
Tôi chỉ liên tục nhìn thấy chúng.
Cảm ơn <Ẩn Thân> và tôi đã có thể dễ dàng quan sát chúng.
Những con quái không phát hiện ra sự tồn tại của tôi.
Và, sau một thời gian dài bám theo, Loirr cuối cùng đã dừng di chuyển.
Vào lúc đó, tôi phát hiện những ánh sáng chói mắt của thành phố ngầm trước mặt mình.
Kích cở của hang động không tự nhiên, những viên đá không lồ được cắt thành nhiều khôi và chất lên.
Cuối cùng, tôi dường như đã đến được thành phố ngầm.
Một thành phố ngầm….
Một đất nước nơi những thành phố xây dựng từ những tảng đá khổng lồ đang phát sáng, nó chắc chắc là một sáng tạo làm ra bởi con người
Nhưng, sự ngốc nghếch theo đuổi hạnh phúc chỉ như một vỡ kịch.
-Tsu, một mũi tên á?
Mặc dù <Ẩn Thân> đang được sử dụng, lại một cái khác sau đó, những mũi tên được bắn ra từ cung.
“Một sự phản ứng với ma thuật ở đằng kia. – Có một kẻ địch ở kia!”
“Có phái một Dark Elf? Đuổi theo”
Một người lùn đang rống lên.
Những tên lính người lùn mạng một bộ giáp màu đen nhỏ xuất hiện liên tục.
Di chuyển của họ hoàn toàn khác với Loirr.
Tôi di chuyển như một ninja từ nơi này sang nơi khác.
Khi họ đến khu vực tôi đang trốn, họ chỉ vào hướng của tôi.
Lần nữa một mũi tên bay đến.
-Shiệt, thứ duy nhất tôi có thể làm là trốn.
May mắn là tôi nhớ đường mình đến
Không thể khác được, hãy từ bỏ theo sau Loirr thôi.
Tôi chạy đi và trốn thoát.
Tôi nhanh chóng thoát khỏi sự đeo bám của những người lùn.
Những người lùn với đôi chân ngắn, dù cho họ di chuyển nhanh, dường như họ vẫn chậm trên đôi chân của mình
Cũng có thể là tôi nhanh.
Ah mà, thêm vào đó, tôi trở về cái nơi chật hẹp mà cỏ đen mọc.
Tôi thường gặp những quái vật trong hang động trong khi trở về, nhưng tôi tránh khỏi tất cả bọn chúng mà không cần chiến đấu.
……Nhiều tuần sau, trên đôi chân của mình, tôi đã có thể trở về nơi có đen mọc.
◇◇◇◇
Cứ thế, lại lần nữa, cuộc sống trong hang động đen tối đã bắt đầu.
Không biết ngày và đêm.
Ngủ hàng chục lần, hàng trăm lần….
Đột nhiên nhận ra, tôi, không có gì để làm.
Và, nó dẫn đến việc tôi nói chuyện một mình
Quen với cuộc sống ở mức độ một người nguyên thủy ở đây, thịt thỏ đen là một phần thưởng, vị nó thế nào nhỉ ? Như thế, tiếp tục sống ở nơi như thế này, làm những việc như…..
Điều gì đã sảy ra với dịch chuyển?
Tôi, cảm giác như đang trả giá cho sự lười biến khi tôi còn là một người thất nghiệp.
Sau tất cả, mặt đất, làm một con người, hãy đi đến nơi của Maguru.
Tôi chỉ có thể tìm những manh mối về God Tower.
Tôi bị sợ hãi với con quái mà Loirr đã nói, nhưng chắc chắn là phải có thứ gì đó trong biển xương.
Nó làm tôi nhớ đến, Loirr đã nói thứ gì đó về tác động của chiến tranh gây cho người lùn trở về lòng đất.
Dù sao thì, tôi chỉ có thể đi đến biển xương.
Cứ thế tôi chuẩn bị cho kế hoạch đó.
Tôi che cỏ đen được gọi là kotobuki xung quanh cơ thể mình.
Tôi sẽ sống với nó.
Trong trường hợp này, thu hoạch Jiji, tôi thu thập khoảng 5 con.
Nếu chỉ với thứ này, tôi nghĩ ít nhất có thể duy trì ở mức độ nào đó.
Bởi vì nó sẽ thối rữa, tôi không thể mong đợi có thể dự trữ lâu, nhưng…trong trường hợp tệ nhất, tôi biết tôi có thể sống mà không cần ăn uống.
Con người, đến mặt đất nơi con người sống.
Tìm thấy một “God Tower”, tìm đường dẫn đến mặt đất.
Tôi cũng cố quyết tâm của mình và rời khỏi khu vực cỏ đen.
Tôi bắt đầu du hành thế giới ngầm.
◇◇◇◇
Rời khỏi hang động nơi cỏ đen mọc, tôi đến biển xương.
Sau 5 ngày, tôi nghĩ có thể là 6 ngày đã trôi qua.
Vì quan niệm về thời gian của tôi đã hoàn toàn lệch lạc, tôi không biết chắc.
Chỉ có một lượng nhỏ cỏ đen Kotobuki còn lại.
Không còn thịt thỏ nữa.
Với một cảm giác như thế, tôi đặt bước chân lên biển xương bất tận và tiếp tục đi.
-Buuun, buuuuuuuuuu tôi nghe một âm thanh rung động vang lên.
Khi tôi nhìn lên trời, có phải đó là một hình dạng con người màu trắng? Oh, có phải thế không?
Bộ giáp trắng? Nó nhìn giống như một con quái vật.
Nó nhìn xuống tôi.
Con quái vật trắng kì dị đang nổi trên không trung.
Áo giáp trắng tinh, nó là một dạng giáp máy. Có bốn cảnh tay và chúng có màu đen. Thứ gì đó hư một cái mặt nạ phòng độc (gasmask) màu đỏ chỉ che lại cặp mắt trên mặt.
Nhiều ống nối từ mặt nạ đến phần ngực bộ giáp.
Phía sau là cánh dài như một lớp màng trong suốt. đôi cánh trong suốt như một con chim ruồi, chúng rung động mạnh mẽ và dường như có thể bay nhờ nó.
Âm thanh rung động khiến tôi liên tưởng đến nhưng đôi cánh khổng lồ của côn trùng.
Da trên mặt là màu trắng.
Ngoài ra, vì lí do nào đó chỉ có một nữa đôi môi trên mặt.
Cái miệng…sau cùng nó là một con quái
Nó chắc chắn là con quái Guranpa mà người lùn Loirr đã nhắc đến.
Miệng cho thấy như miệng của một con quái vật.
Có hai cái miệng hình vuông bên trong và bên ngoài.
Răng mọc ở miệng ngoài được xếp chồng lên như một con cá mập, cảm khác như không thể tách ra nếu tôi bị cắn một lần.
Một cái miệng nhỏ khác ở bên trong, với những chiếc răng mọc đâm ra ngoài, nó thật kinh tởm và khủng khiếp.
Nếu so sánh với một bộ phim, cảm giác như nó là một sự pha trộn của Alien và Predator….
Con quái với chiếc mắt nạ được nối với bộ giáp trắng đột nhiên bay xuống, và đến trước mặt tôi.
『Mình đã đuổi theo nguồn gốc của mùi máu quỷ dầy đặt, nhưng nó dẫn ngang qua một con người……』
Lúc này, trực tiếp…..nó trong đầu mình?
“Eh? Nguồn gốc? Mùi máu quỷ?.”
Có thể giao tiếp không đây?
『Ho……ngươi có thể đọc hiểu ? Ngươi thật lạ, ngươi thật sự là con người sao?』
Vào khoảnh khắc tôi nghe hắn, khó chịu, những lời cuối.
- Đột nhiên một trận gió mạnh phá ra từ trong dạ dày của tôi.
Cùng lúc đó—một chấn động và một con đau khủng khiếp chạy qua bên trái của tôi.
-Khi tôi nhìn vào nơi phát ra cơn đau khủng khiếp.
“Eh?”
Phần thân bên trái của đôi đã biến mất--
“Ugwaaaa”
Tiếng hét bị hoãn lại.
Tôi nhìn bằng mắt mình vào tay phải của con quái, phần thịt ở bụng tôi bị nắm lấy.
Máu của tôi nhỏ xuống từ lòng bàn tay của con quái.
Con quái mang phần thịt của tôi đến cái miệng hình vuông.
Sau đó, một một cái lưỡi rắn tách ra từ bên trong cái miệng kinh tởm của con quái.
Nó đổi thành 2 cái lưỡi.
Cái lưỡi di chuyển như một con rắn tập trung vào liếm phần thịt của tôi, và ăn.
『Humu…….vị máu này tương tự với vị của con người……』
Shit, Thịt của tôi đang bị ăn.
Nhưng,
“Oow…”
…….Đau quá! Đòn tấn công của tên này, mình không thể thấy được.
Nguy hiểm quá…..
Tôi vô tình run rẩy.
Lông gáy của tôi đã dựng đứng lên hết, da gà nỗi khắp cả người tôi.
『Well,Ta sẽ lấy thêm.』
Vào khoảnh khắc những lời đó đến được não tôi.
Tôi – sử dụng .
Tăng tốc độ- tôi khẩn trương chạy dọc theo con dốc.
Bụi xương bốc lên nơi tôi vừa đứng, cánh tay màu đen của con quái đâm qua mặt đất.
Tôi ném thanh gươm rỉ sét vào con quái.
Nó trúng vào bộ giáp trắng của con quái, nhưng nó dễ dàng bị đẫy lùi
Thấy thế, tôi lập tức chạy đi.
-Bất cứ giá nào, chạy!
Tôi tránh khỏi núi xương, tôi nhanh chóng chạy.
Máu chảy ra từ bên trái cùng với cơn đau dữ dội, nhưng kệ mọe nó.
Tôi nhảy đi một cách sốt sắng, tôi chạy để cố gắng tẩu thoát.
Tôi đã nghĩ núi xương dường như vô tận, nhưng…..tôi đã thấy một kiến trúc đổ nát trước mặt mình.
Khi tôi phóng đến gần, có một vài cây trụ nhỏ. Nó là—tôi chạy vào trong cổng của nơi này.
Tôi chạy với tất cả sức lực ở nơi như pháo đài này. Không có cánh cửa nào cả.
Bên trong là bóng tối nhưng tôi không bận tâm nó, tôi chạy qua bóng tối.
Trong khi vào một con đường nhỏ chật hẹm uốn cong, bức tường như sát lại với nhau, nên tôi chỉ có thể đi bộ.
Tôi đi, nhưng sợ hãi lại trở lại và tôi rung mình.
Sợ hãi…. sử dụng trong trường hợp khẩn cấp đã bị loại bỏ, để có thể sử dụng nó . tôi cần có một khoảng cách lớn.
Nhìn lại vài thứ tốt đẹp, tôi nhìn lại phía sau.
….Fuu, nó không đến.
Dạ dày của tôi đau, không có mệt mỏi cụ thể nhưng tôi đặt tay lên tường, và nghỉ ngơi một chút.
Ngay từ đầu, tôi sử dụng <Ẩn thân>
Nhưng nó là gì chứ, con quái đó…. Những lời người lùn Loirr “Cậu sẽ bị ăn nếu cậu gặp” là đúng.
Thật sự, nó đã liếm và thịt của tôi.
-Gutsu.
Vết thương ở bụng tôi nhận được trước khi “Trốn thoat” bắt đầu nhức lên theo nhịp tim.
Tôi chịu đựng con đau ở dạ dày. Để chạy.
Tôi bắt đầu chạy. Tôi còn nhảy trong khi chạy.
Đây là phần cuối của pháo đài như tàn tích, tôi tiếp tục băng qua bóng tôi trong đống đổ nát.
Lần nữa đến biển xương, tôi cảm giác sự vỡ vụn của một khúc xương với một bước.
Tôi đi quan biển xương trước mặt một cách nghiêm túc. Bóng tối đột nhiên kết thúc, và ánh sáng chói mắt xuất hiện trước mặt tôi.
Nó giống như làn sương hớn là ánh sáng, có phải sương phát sáng không?
Sương mù phát sáng và dày đặt
Sương nặng trong không khí, nó lấp đầy phổi tôi.
“Cough”
Vô tình, nó đủ khiến cho tôi ho.
Chạy xuyên qua sương mù dày đặt. nó có chút đau đớn, nhưng tôi bỏ qua nó.
Tôi tiếp tục tiến vào trong sương mù.
Trước đó, thật khó để nhìn trong sương mù, nhưng-Huh!? Một kiến trúc?
Tôi ngưng chạy, và nhìn vào kiến trúc khổng lồ.
Đó là… nó là một phần của một kiến trúc tròn rất lớn.
Một màn ảnh nước được kéo dài bên trong, cạnh tròn được trang trí với các ký tự khác nhau và các dấu ấn.
“Oioi, có phải đây là một cánh cổng?”.(TN: kiểu như cổng không gian trong flim ấy)
Không phải nó giống như những gì trong một bộ phim SF sao?
Xung quanh mép vòng tròn, những từ ngữ được viết nhảy múa quanh đó như một con rắn kỳ lạ.
『Zararapu là gần với những thứ xa xôi.』chắc thế.
Tôi có thể dễ dàng đọc nó,. Cảm ơn Extra Skill Thông Thạo Ngôn Ngữ.
Với đặc trưng xung quanh biểu tượng.
Vòng tròn được chia ra như là âm và dương nguồn gốc của vũ trụ được hiện thị bên trên. Cũng có một biểu tượng mặt trời, có thể là nó có ý nghĩa …..
Sau đó, âm thanh “Buuuuuun” của những chiếc cánh phía sau tôi.
Ugh, không phải chứ. Trốn!
Có lẽ là tôi bị đau đớn từ vết thương
Chỉ cần nghe thấy âm thanh đó, tôi nhăn mặt.
Tôi sử dụng . Và lần nữa cắm đầu chạy.
Một kiến trúc khổng lồ, bên cạnh là vòng tròn lớn đang xoay, tôi phóng đến.
Well, tôi đã nghĩ vào trong cánh cổng, nhưng kể từ khi tôi có cảm giác xấu nên tôi không vào
Sương mù tiếp tục xuất hiện trong khi tôi chạy. Rời khỏi kiến trúc vòng tròn màu đen, anh sáng của sương cũng biến mất nhanh chóng.
Lần nữa bóng tối mở rộng ra.
Tôi tiếp tục chạy trong bóng tối mà không do dự.
Bóng tối. Tôi không thấy mặt đất.
Tôi đã quên kích hoạt kỷ năng .
Tôi tuyệt vọng. Tôi nghĩ mình nhìn thấy cái kết của mình.
Đó là….tôi không muốn bị ăn thịt bởi con Alien màu trắng đó.
Trong khi giữ một bất mãn như vậy, âm thanh rạn nứt của xương sườn tôi vang lên.......
Tôi đang sử dụng , nhưng dạ dày của tôi bị va vào một vách tường sắc nhọn.
Có một cơn đau nhói lên như bên phần cơ thể đang phục hồi của tôi bị trầy. Nhưng, tôi chịu đựng cơn đau, chạy đi mà không quan tâm đến nó.
Sau đó, với âm thanh "nuo" ngu ngốc, tôi trượt chân và gần như ngã xuống.
Mặt đất trở nên ẩm ướt.
Dường như có nước ở gần đây......
"......Là nước, tôi muốn ít nước."
Cổ họng tôi khô.
Nó không có gì tốt cho cơ thể tôi trừ khi đó là máu thực sự, nhưng …..
Tôi không thể đòi hỏi xa hoa như vậy.
Tôi chạm vào mặt đất ẩm ướt và cảm nhận.
Mặt đất tương tự như một hang đá vôi, rêu mỏng mọc trên bề mặt ẩm, tôi có thể nói là có một ít nước chảy ra.
Cùng lúc đó, tôi nghe được một âm thanh khác biệt trước mặt mình.
Lúc đầu, tôi nghĩ nó là máu chảy ra trong tai mình, nhưng âm thanh dường như đến từ phía trước.
*Goootsu* xa hơn về phía trước, một âm thanh thấp rung lên trong lòng đất.
Nó vang dội trong vết thương đang phục hồi của tôi.
Đứng lên, tôi bắt đầu chạy về hướng âm thanh trong khi chịu áp lực lên vết thương.
Âm thanh trở nên lớn hơn.
Eh? Nó sáng, nguồn gốc của âm thanh có vẽ là một nhánh sông từ mạch nước ngầm trong lòng đất.
Thật tuyệt.
- một ánh sáng xanh dương nổi lên trong bóng tối.
Ánh sáng anh mờ nhạt từ dòng sông.
Tôi phóng đến con sông huyền bí
“Ooh”
Tôi nâng giọng mình lên trong sự ngưỡng mộ một cách tự nhien.
Tôi có thể thây dòng chảy nhanh của con sông ngầm.
Nếu tôi không bị đuổi theo, tôi sẽ còn ấn tượng hơn.
Tôi nhẹ nhàng múc nước từ con sông đang chảy nhanh bằng tay.
Nước tràn ra và chảy xuống lòng bàn tay của tôi, nó không tỏa sáng.
Dường như là một hòn đá trong lòng sông làm cho dòng sông tỏa sáng.
Cong lòng bàn của mình, tôi múc nước lên và đưa nó vào miệng của tôi. Tôi nuốt nó xuống.
"Puhaaaa."
Nó là nước sau một thời gian dài vắng mặt.
Yummy, nó ngon. Nó có vị hơi nhám.
Vì nó là hương vị đầu sau một thời gian dài không uống nước, tôi đang tràn đầy sức sống.
Thực sự, không thay đổi gì nhiều, nhưng tôi đi dọc theo sông dưới lòng đất với một tốc độ nhanh.
Âm thanh của dữ dội dòng nước, và một tiếng gầm như những con thú truyền thắng đến tai tôi.
Tôi không bận tâm về nó, và chạy theo hướng âm thanh.
Có một thác nước ngầm đổ xuống từ phía trên.
Thác nước đổ từ phía trên của hang động xuống một cách mạnh mẽ.
Thác nước cao 20m.
Những giọt nước phun vào mặt tôi.
Lạnh. Một sương mù mỏng bao quanh khu vực, nó dường như đang tạo ra sương mù.
Bởi vì ánh sáng mờ nhạt chiếu từ đáy, đó là cảnh tưởng tượng
“Tuyệt đẹp--”
Trong khi tôi đắm mình trong cảm giác Fantasy như thế---
『Tìm được ngươi rồi』
Lần nữa tôi nghe một giọng nói kỳ lạ trong đầu mình.
『Tuy nhiên, ngươi, Không đột ngột sử dụng “kỷ năng thần bí” một cách đột ngột à? 』
Hey-là con quái đó!
Khi tôi nhìn xung quanh, con quái màu trong đang bay- trôi nỗi trên không trung.
Âm thanh của những chiếc cánh, dường như khiến tôi không thể nghe được âm thanh của nước.
Lần nữa, tôi sẽ trốn thoát. Tôi lập tức sử dụng .
Không có thuyền, nhưng—tôi nhảy vào dòng sông.
Nó như một cuộc thi nhảy cao Olympic. Tôi nhảy bổ nhào xuống thác nước.
Khi tôi chạm vào nước, một âm thanh lớn vang lên.
Chắc chắn là một đám bụi nước bốc lên.
Nó là một lớp màn che tốt để khỏi con quái, nhưng không có ích gì.
Thác nước rất sâu.
Tôi bơi lên mặt nước, và bơi theo dòng chảy.
May mắn là, tôi bơi khá tốt.
Tôi đã từng đến câu lạc bộ bơi trung và cao cấp.
Tuy nhiên, không có “dirt loosens” và phao. Tôi đang tự lẫm bẩm với mình.
Nhưng, tôi không quan tâm những thứ như thế.
Tôi bơi nhanh hơn tôi chạy. tôi tăng tốc và bơi
Dọc theo dòng chảy tôi bơi với tốc độ đáng kể.
Tôi trôi đi đều đặn. Khi dòng không cạn dần, thời gian 20 giây của đã hết
Tôi sử dụng Breaststroke để bởi một cách im lặng trong nước, sau đó tôi chuyển từ Breaststroke thành Crawl và bơi (TN: Breaststroke và Crawl là kỷ thuật bơi có thể tra youtube để biết chi tiết)
Sau vài phút, tôi thấy được một hang động như hang đá vôi.
Một hang động với trần thấp, không có chất hữu cơ, tôi đi đến.
Tôi đã quyết định và nhảy vào lòng nước. Tôi lặn sâu vào lòng nước.
Nhiệt độ của nước trở nên lạnh hơn.
Tôi bơi đệm với 2 tay. Và tiếp tục lặn.
Oh? Hơi thở…..mình có thể tiếp tục mà không cần thở?
Thiệt lạ, nhưng có vẽ như là tôi ổn mà không cần thở.
Bên trái đang hồi phục. Máu đang chảy nhưng….
Tôi bơi mà không bận tâm nó. Có viên đá màu xanh phát sáng ở dưới dòng sông, nhưng chúng đã biến mất và trở nên tăm tối.
Nó trở nên hoàn toàn tăm tối. Tôi sử dụng
Tôi tiếp tục tiến qua làn nước tối.
Khi tôi đã tiến đến được một đoạn, lúc này, lần nữa tôi ngẩng đầu lên từ dưới nước.
“Puhhaaa”
Tôi hít sâu một hơi. Trong khi không khí lấp đầy phổi mình, tôi biết đây là một kiến trúc nhân tao khi tôi nhìn xung quanh, những viên đá được lắp ở đây và ở đó khi tôi nhìn.
Tôi quan sát kiến trúc đá trong khi bơi một cách chậm rãi.
Có tàn tích ở đây. Phía trên có ánh sáng có thể nhìn thấy được khắp nơi.
Mm? Có một bậc thang trước mặt tôi, bậc thang kéo dài ra từ trong nước…..
Tôi bò ra khỏi nước, trong khi nhìn nguồn sáng tôi bước lên bậc thang đá với bước chân ướt đẫm. Trên tảng đá, một một cái dĩa được treo trên không trung.
Những ngọn lửa màu cam đang soi sáng.
Khi những ngọn lửa đang nhấp nhô, có thể thấy được từ bên dưới, tôi cho rằng những ngọn lửa trong dĩa đang cháy mãnh liệt.
Nó giống như những ngọn lửa ở biển xương nhưng nó dường như hơi khác.
Khi tôi đã leo khỏi bậc thang đá, nó trở thanh một con đường nhỏ dạng như 卜.
Những bậc thang hướng xuống được dẫn ra từ trong nước. Những bậc thang bên phải dường như dẫn đến tàn tích.
Tôi chọn bậc thang bên tay phải.
Có thể có “thứ gì đó” được đặt trong một phần của đền thờ.
Tôi leo lên.
Sau cùng những bậc thang dẫn đến phần trung tâm. Khi tôi quay sang bên để đi lên những bậc thang nhỏ hơn….
“……một quảng trường, mm, những bức tượng chết xám màu đang tiêu tan, có một bức tượng con vật màu đen….
Một bậc thang lớn tiếp tục dẫn vào bên trong.
Một quảng trường hình tròn lát đá nằm ở trên cùng.
Có thể là, có những bậc thang và thứ gì đó nhân tạo cũng ở trên.
Nhưng, lúc này, tôi sẽ nhìn vào những bức tượng đá.
Trên bệ tròn là một bức tượng con người không có cánh tay hay đầu, một Elf thiếu một chân, một Dwarf với một cánh tay, và một bức tượng sụp đổ một nữa cơ thể và mặt với một chiếc sừng mọc lên, và những bức tượng như những tạo vật Fantasy tôi đã từng thấy trước đây, những bức tượng bị hỏng này như những tác phẩm điêu khác của Hy Lạp cổ.
Nhưng, những bức tượng cũ kỷ đứng trên một vòng tròn, tôi quan tâm hơn về bức tượng con thú màu đen đứng ở giữa.
Không có tổn hại và nhìn nó gần như mới toanh.
Hình dạng vẫn con rõ ràng.
Trên bệ đá màu cam khổng lồ là “Tượng Hắc Thú”, nó hiện diện như chủ nhân của ngôi đền này.
Một bức tranh cũng được điêu khắc trên bệ.
Một vài ngọn nến ở đây được đặt đang soi sáng lên bức tranh.
Ở đây, có ai đó đã đến.
Có phải họ đến để cầu nguyện với hắc thú?
Và, tôi nhìn chằm chằm vào tượng con hắc thú.
Bức tượng này….rõ ràng, nó khác với những bức tượng khác.
Một làn sương màu đen xuất hiện trôi nỗi trên bề mặt
“Đáng ghét, Aura? Nó như một ngọn lửa đen, nhưng…”
Ngọn lửa màu đen lan rộng khắp cơ thể của bức tượng đen, chỉ hiện ra đường viền của hình dáng.
Có phải một con báo, hổ, hay sư tử?
Tôi không thấy được nó là dạng động vật nào, nhưng gương mặt có một vài cảm giác như có thứ gì mọc ra từ bên dưới cổ.
Cái quái gì đây….
“Mắt của bức tượng là màu đỏ….”
Hơn nữa, tôi tiếp cận bức tượng.
Sau đó, phía sau, lần nữa, âm thanh vang lên “trong đầu tôi”
『Ngươi không thoát được nữa đâu』
(TN: Chương này dài quá . Nhóm Eng này cũng khó dịch nữa . Ai thấy sai giúp mình sửa nhé)