WORLD TEACHER - OTHER WORLD EDUCATOR & AGENT
Chương21 : ー Elena ー.
Tôi được sinh ra trong một gia đình thường dân nghèo đói.
Ngày ngày không biết liệu có đủ ăn hay không, nhưng do có cha mẹ hiền lành bên cạnh nên tôi có thể chịu đựng được.
Thế nhưng họ lại chết do bệnh dịch, bỏ lại tôi bơ vơ một mình.
Không họ hàng thân thích, không có ai để nương tựa...... nhưng tôi chưa muốn từ bỏ cuộc sống này nên cố gắng xoay sở để tiếp tục tồn tại.
Tôi làm việc hết mình và rồi khi tôi đã trở thành phụ nữ..... một bước ngoặt trong cuộc đời tôi đã đến.
Một nhà quý tộc thấy tôi làm việc trong thị trấn và yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên nên ông ta đã thuê tôi về làm người hầu.
Công việc bao gồm cả chuyện giường chiếu, nhưng với việc bảo đảm bữa ăn và số tiền lương tôi gần như không thể kiếm nếu tôi làm lụng cả đời nên không có lý do gì để không nhận cả.
Vậy nên tôi đã trở thành người hầu của quí tộc và tiếp tục trưởng thành trong khi học rất nhiều thứ cùng một lúc.
Sau vài năm.... tôi đã chứng minh mình có ích đối với chủ nhân và giành được một địa vị trong dinh thự. Thế nhưng tôi lại đổ bệnh.
Tôi đã giữ lại được cái mạng của mình, nhưng cơ thể tôi yếu đi và để lại một di chứng khủng khiếp.
Tôi không còn sinh con được nữa, đứa con mà sẽ trở thành gia đình duy nhất của tôi, người đã mất cả cha lẫn mẹ.
Như sát muối vào vết thương, tôi bị đuổi ra khỏi dinh thự.
Không còn đủ sức để phục vụ trong phòng ngủ, tôi đã chìm vào quên lãng.
Không thể sinh con, bị tống ra ngoài, tôi đã mất hết hi vọng và nghĩ rằng không còn chuyện gì quan trọng nữa.
Tôi ngồi thẫn thờ ở một góc phố với hành lý trên tay, sẽ không ngạc nhiên gì nếu tôi bị tấn công cả. Và cái tôi lúc đó.... được một cô gái bắt gặp và hỏi han.
【"Nee, onee-san, chị đang làm gì ở một nơi thế này vậy?"】
Đó là cuộc gặp gỡ giữa tôi với Aria-sama.
Một cuộc gặp gỡ đinh mệnh..... đã cứu rỗi tôi khỏi vực thẳm.
********
Sau đó tôi đã trở thành người hầu của Aria-sama, và dõi theo cô ấy trưởng thành.
Aria-sama là chủ nhân của tôi, tuy không bao giờ nói ra, tôi luôn coi cô ấy là em gái của mình khi phục vụ cô.
Sau đó.... tôi đã gặp Dee, Noel, và dù gia tộc Eldrand có lụi tàn đi nữa, tôi cũng chỉ sống vì Aria-sama.
Và.... Aria-sama đã có con với một người tôi căm hận...
【"Aria-sama! Xin cô hãy nhìn đi! Là một cậu bé!"】
【"Aa.... em mừng quá. Nó đã.... sinh ra an toàn rồi."】
【"Xin hãy gắng lên Aria-sama! Sau này cô không định ẵm đứa bé trên tay sao?"】
Tôi cố gắng gọi cô ấy trong khi bồng đứa trẻ trên tay, nhưng tình trạng của Aria-sama càng xấu đi.
Đúng như tôi nghĩ, sinh đẻ đối với tình trạng sức khỏe của cô ấy quả thật không thể.
Nhưng..... tôi đã không ngăn được Aria-sama.
Bỏi vì tôi hiểu rất rõ ý muốn sinh đứa trẻ này ra đến mức khiến tôi phải nhói lòng.
【"Aria-sama! Xin cô đấy.... vì đứa trẻ này.... vì chúng tôi..... xin cô hãy tiếp tục sống!"】
Tôi biết rằng ánh lửa của Aria-sama đang lụi dần.
Cha mẹ của tôi.... và cả Aria-sama, người đã cứu tôi nữa...
Những ngươi quan trọng với tôi.... lại rời xa tôi.
【"Không. Tôi không muốn mất người nào-...."】
【"Chị.... đang nói gì thế... chị đâu chỉ mất thôi đâu."】
【"Nhưng Aria-sama, cô...."】
Và Aria-sama, sau khi đón đứa trẻ từ tay tôi, mỉm cười khi cho tôi xem mặt dứa bé.
【"Đây, chị nhìn đi. Một sinh mệnh mới..."】
【"!?"】
【"Elena, có thể chị không sinh ra đứa tẻ này ra.... nhưng nó là đứa con của mọi người. Hãy nuôi dưỡng nó... thật tốt...."】
【"Không, chúng ta sẽ cùng nhau làm vậy Aria-sama! Với mọi người.... cùng nhau ... nuôi dưỡng nó thành một người hoàn mĩ."】
【"....Đúng là vậy... em... cũng muốn thế lắm.... nhưng chắc là không thể rồi..."】
Aa... đừng mà.
Tôi không... không muốn... việc này tí nào....
【"Tên của con là Sirius. Sirius của mẹ.... mẹ yêu con. Hãy sống không lệ thuộc vào ai, ngay thẳng chính trực và tin vào bản thân mình. Đây là mong ước của kaa-san. Elena.... chị lo những thứ còn lại nhé. Hãy yêu thương nó thay cho phần của em nữa."】
Sau khi giao Sirius-sama cho tôi, Aria-sama....
【"Aria-sama!" Aria....sama....."】
Sau khi hoàn hoàn thành mọi việc, như thể rất thỏa mãn.... cô ấy ra đi.
Để lại cái tôi thẫn thờ và.... Sirius-sama, đứa trẻ vừa mới được sinh ra.
Aria-sama thật lòng muốn mang lại hạnh phúc cho gia đình và những người xung quanh, chỉ riêng.... vậy tại sao.... lại như vậy chứ.
『"Elena, có thể chị không sinh ra đứa trẻ này ra.... nhưng nó là đứa con của mọi người. Hãy nuôi dưỡng nó... thật tốt...."』
Vào lúc đó, sau khi cảm nhận được hơi ấm và tiếng khóc của trẻ con, tôi lấy lại được tinh thần.
Bình tĩnh lại đi.... ngươi không có thời gian để than khóc.
Đây là sinh mệnh đã được Aria-sama để lại.... Sirius-sama, và chỉ có ngươi mới có thể bảo vệ được cậu ấy.
【"Aria-sama..... tôi sẽ nuôi dưỡng Sirius-sama thật tốt. Xin hãy dõi theo chúng tôi."】
Đó là lần đầu tôi gặp Sirius-sama.
Người mang tới cho tôi hạnh phúc và cũng người quan trọng nhất của đời tôi.
*********
Một tháng sau.
Khi mọi người đã vượt qua cái chết của Aria-sama, tôi đã bị thu hút bởi độ dễ thương của Sirius-sama.
Đổi mắt to tròn dược thừa hưởng từ mẹ, bàn tay nhỏ xíu luôn nắm ngón tay tôi khi tôi đưa ra.... mọi thứ của cậu đều rất đáng yêu.
Nhưng cậu cũng rất kì lạ nữa.
Tôi đã từng chăm sóc nhiều đứa bé rồi, nhưng Sirius-sama khác hẳn bình thường. Cậu không hề khóc hay dây thức ăn ra khi tôi đút cho cậu.
Như thể rằng cậu ấy hiểu được lời tôi nói và có thể tự ăn được một mình nếu đưa cho cậu ấy cái thìa.
【"Sirius-sama thật sự ăn rất gọn nhỉ?"】
【"Sirius-sama rât đặc biệt mà."】
Trông như Sirius-sama phát triển rất nhanh so với những đứa trẻ khác. Đúng là con của Aria-sama.
Noel nghiêng đầu, nhưng tôi không bận tâm vì đang bị thu hút độ dễ thương chết người của Sirius-sama.
Sau đó cũng có nhiều lúc Noel muốn Sirius-sama gọi mình là onee-chan nhưng mà..... sao tôi có cảm giác không chỉ tôi mà cả Sirius-sama cũng thấy phát bực với chuyện này thế nhỉ?
Tôi rất vui bởi cậu ấy lớn nhanh nhưng..... tôi lại có suy nghĩ cậu ấy nên chậm hơn một chút.
Đó, chính là cảm xúc của một người mẹ, thứ mà tôi không bao giờ có được.
Tôi là người hầu của Aria-sama, vậy nên tôi sẽ dõi theo Sirius-sama trưởng thành.
*********
Tôi đã ngã bệnh vì bệnh thủy dịch (TLN: water disease, là cái đoạn Sirius vào rừng diệt goblin kiếm thuốc mấy chương đầu ế)
Cơ thể tôi không còn cảm giác vì sốt và càng lúc càng cảm thấy mơ hồ, nhưng kì là là tôi không thấy cái chết đang cận kề tí nào.
【"Aria....sa....ma...."】
Dù mình...... vẫn còn việc để làm..... mình sẽ kết thúc..... tại một nơi thế này sao.....?
Aria-sama..... tôi xin lỗi.
Dù tôi đã hứa sẽ bảo vệ đứa con của cô.... tôi....
Tôi thành thật xin lỗi.... tôiー
【"Cô uống nhanh đi! Tôi sẽ không tha thứ cho cô nếu có không uống đâu!"】
Tóc đen?.... Aria-sama?
Tôi hiểu rồi. Nếu đó... là mệnh lệnh....
Thế là tôi cố uống thứ được đưa ở miệng.... và tôi nhận ra điều gì đó không đúng.
Giọng nói và đôi bàn tay này không phải của Aria-sama.... mà là Sirius...sama?
【"Cô ngủ đi."】
Aa..... Sirius-sama.
Cậu đã trưởng thành tới mức.... có thể ra lệnh cho tôi rồi.
Xin hãy... hãy tiếp tục lớn khônー....
【"Mình đang ở đâu đây....?"】
Tôi vẫn còn sống.
Dù sức lực vẫn chưa hồi phục hẳn, nhưng cơn sốt hành hạ tôi đã biến mất và tôi hiểu rằng mình vừa hồi phục hoàn toàn từ thủy dịch.
Tôi nhận ra rằng Sirius-sama đang gối đầu lên giường tôi ngủ.... và tôi đã hiểu ra.
Mình đã được cậu ấy cứu.
Biểu cảm nghiêm túc khi cô gắng cứu lấy tôi đó, hệt như hình bóng của Aria-sama trong gương.
"Làm thế nào mà thuốc..." .... một câu hỏi hiện lên trong đầu tôi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngay thơ lúc ngủ ấy, tôi thấy nó còn quan trọng nữa.
Không chịu nổi độ dễ thương của cậu chủ, tôi đưa tay ra và xoa đầu Sirius-sama.
【"Elena!?"】
【"Vâng, tôi đây."】
Sau đó tôi đã kể cho cậu ấy sự thật, và Sirius-sama cũng đã nói ra bí mật của cậu nên tôi hiểu được lý do phát triển chóng mặt của cậu ấy. (TLN cuối chương 5, đầu chương 6, khi ông già cờ hó của Sirius đến, rồi Elena giải thích về Aria.)
Rất khó tin, nhưng nếu người này đã nói vậy thì hẳn đó là sự thật.
Không, đối với tôi hiện giờ thì việc này chẳng còn quan trọng.
Cậu chủ đã lớn khôn, tôi đã có thể kính trọng cậu ấy như một chủ nhân.
Từ giờ, tôi sẽ phục vụ cậu ta đến cuối cuộc đời, không phải với tư cách là người hầu của Aria-sama, mà là của Sirius-sama.
*********
Sirius-sama thật sự phát triển rất nhanh.
Vài ngày trước cậu ấy đã đấu với Dee, một cựu mạo hiểm giả và lớn hơn cậu nhưng cậu đã giành chiến thắng.
Giờ cậu ấy đã là trung tâm của chúng tôi, một chủ nhân mang đến ước mơ và hi vọng không chỉ cho tôi, mà còn cả Dee và Noel nữa.
Nhưng.... thế này thì quả thật rất bất thường.
Và sức mạnh của cậu có thể dễ dàng lấy đi sinh mạng của người khác.
Theo góc nhìn của người ngoài thì cậu ta là một thực thể rất đáng sợ.
Nhưng Sirius-sama hiểu rõ sức mạnh của mình, cậu ấy coi chúng tôi là gia đình và cậu là một người tốt bụng luôn lo lắng cho chúng tôi.
Tôi không hề nghĩ cậu ấy đáng sợ, một chút cũng không.
Đây là đứa conー.... à không, chủ nhân yêu quí của chúng tôi.
Một ngày, Sirius-sama trở về dinh thự cùng với hai đứa trẻ tộc sói trắng cậu tình cờ gặp ở trong rừng.
Hai đứa trẻ này không còn nơi để đi, mất đi ngôi làng và cả cha lẫn mẹ của mình.
Nói thật ra chúng tôi không dư giả gì để lo cho hai người nữa, nhưng đó lại là quyết định của Sirius-sama nên chúng tôi sẽ nghe theo.
Và.... vì đây là lần đầu tiên Sirius-sama đòi hỏi một thứ gì đó nên tôi rất muốn cho cậu mãn nguyện.
【"Cô xoa đầu con nhiều hơn đi...."】
【"Rồi rồi, Reus là một đứa trẻ ngoan."】
【"Un..."】
Trong khi Sirius-sama xóa sẹo của Emilia thì tôi ru Reus ngủ.
Khuôn mặt ngây thơ lúc ngủ của Reus rất dễ thương, nhưng vẫn là Sirius-sama dễ thương nhất.
Nhắc mới nhớ.... đã bao lâu rồi tôi không thấy khuôn mặt của Sirius-sama lúc ngủ nhỉ?
Cậu ấy dậy sớm hơn cả chúng tôi, nên chắc cũng được vài năm rồi.
Sirius-sama lớn nhanh là một điều tốt, nhưng tôi ước rằng cậu ấy sẽ ích kỉ hơn một chút cho giống với tuổi của cậu và dựa dẫm vào tôi như Reus.
Tối hôm ấy, tôi quyết định rằng Sirius-sama sẽ ngủ cùng với tôi.
Sirius-sama có vẻ nghĩ ngợi về việc gì đó, nhưng vẻ mặt lúc cậu nghiêm túc cũng rất đáng yêu.
Mới đây thôi cậu còn nhỏ thế này.... cậu ấy đã trưởng thành rồi.
【"Mà..... tôi sẽ rất lo lắng nếu bị nhìn như thế đấy..."】
【"Tôi thành thật xin lỗi, nhưng tôi không thể ngủ được nếu không quay về hướng này."】
【"Đừng nói dối thế chứ."】
【"Không, chỉ riêng ngày hôm nay là tôi không thể ngủ nếu không quay về hướng này thưa cậu."】
Khoảng thời gian hạnh phúc thế này, sao tôi có thể ngủ mà bỏ phí nó được chứ.
Vài ngày sau đó, Emilia và Reus đã nhận ra Sirius-sama vĩ đại đến mức nào và thề nguyện sẽ trung thành với cậu ấy.
Đặc biệt là Emilia, nó sẽ không bao giờ phản bội cậu ấy.
Được rồi, đứa trẻ này sẽ kế thừa tôi.
Tôi.... không còn nhiều thời gian nữa.
Gần đây cơ thể của tôi đã không di chuyển theo ý muốn, và những ngày mà tôi không thể làm việc nếu không nghĩ ngơi đang tăng đều.
Và trên hết là tuổi của tôi, tôi không thể ở bên cạnh Sirius-sama mãi được.
Kế thừa..... có nghĩa là trao cả cảm xúc, và đây cũng là mong muốn ích kỷ của tôi.
Việc này không chỉ tạo cho Emilia một gánh nặng vô hình, mà còn quyết định luôn cả tương lại của nó.
Nếu tôi nói cho con bé cảm xúc của tôi....
【"Con đã quyết định sống vì Sirius-sama, vậy nên xin cô hãy dạy cho con những kỹ năng của một người hầu, Elena-san."】
Emilia ngay lập tức đồng ý.
Sirius-sama, cậu đã tìm được một đứa trẻ rất tốt.
Tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ đứa trẻ này thành một người hầu hoàn mĩ, thích hợp với Sirius-sama.
Và đây có lẽ là nhiệm vụ cuối cùng của tôi.
Vậy nên làm ơn.....
Chỉ cần.... một chút nữa thôi.
*********
Có vẻ như tôi đã đạt đến giới hạn rồi.
Mà tôi cũng đã truyền đạt lại hết cho Emilia.
Việc còn lại là nói vài lời cuối cho mọi người thôi, nhưng tôi lại bị Sirius-sama quở trách.
【"Con sẽ làm vậy. Nhưng con muốn mẹ nói những điều thật lòng.... kaa-san."】
Và.... tôi được gọi là kaa-san.
Dù tôi không sinh ra cậu, dù tôi không phải là người mẹ thật sự của cậu... như vậy có ổn không?
Liệu tôi có đáng làm mẹ của cậu không?
Những cảm xúc bấy lâu tôi luôn kìm nén trong lòng bỗng tuôn trào cùng nước mắt.
【"....tôi được phép làm thế sao?"】
【"Vì con không thể coi mẹ là một vai trò gì khác nữa rồi nên con xin mẹ đấy, nếu không con sẽ ghét mẹ mất."】
【"Mẹ không muốn bị ghét bởi Sirius-sama.... không Sirius đâu. Vậy nên mẹ sẽ làm như con nói."】
Tôi sẽ nói thêm một lần nữa.
Reus, hãy tao nhả hơn một tí.
Dee, hãy dũng cảm hơn nữa.
Noel, hãy tiếp tục mỉm cười rạng rỡ như vậy.
Emilia, hãy nhớ chăm sóc bản thân mình.
Và Sirius, cũng như nguyện vọng cuối cùng của Aria-sama.... hãy sống.... thật tự do.
【Con nắm tay mẹ được không?"】
【"Dĩ nhiên."】
【"Mẹ muốn con gọi kaa-san một lần nữa."】
【"Bao nhiêu lần cũng được, kaa-san."】
【"Một lần nữa."】
【"Kaa-san."】
【"To thêm tí nữa."】
【"Kaa-san!"】
【"Giờ mẹ muốn được gọi là mama."】
【"Vâng vâng, mama."】
【"Đúng như mẹ nghĩ, mẹ vẫn thích kaa-san hơn."】
【"Con hiểu rồi, kaa-san."】
【"Fufu, đây là lần đầu tiên mẹ thấy con khóc như thế đó. Ra là con sẽ khóc cho mẹ nhỉ?"】
【"Việc đó..... tất nhiên rồi."】
Bởi do tác dụng của thuốc nên mẹ không còn cảm giác ở đôi tay nữa, nhưng mẹ có thể cảm nhận được lòng thành của con.
Và vậy là Sirius, người chưa từng khóc đến một lần từ lúc sinh ra, nước mắt lại đang lăn dài trên má.
Đứa trẻ không hề khóc khi biết Aria-sama đã ra đi này... giờ lại khóc cho tôi.
【"Con cũng vậy.... Con rất hạnh phúc.... được ở cùng mẹ."】
Mẹ... có thể làm mẹ của con được nhỉ.....?
【"Mẹ yêu con.... Sirius của mẹ."】
【"Con cũng yêu mẹ, kaa-san."】
【"Aa.... chỉ cần những lời này đã đủ rồi Sirius..."】
Đột nhiên.... tất cả ký ức về quá khứ của tôi tràn về.
Từ khi sinh ra trên thế giới này, tôi đã phải trải qua rất nhiều đau đớn.
Mất đi cha mẹ, trở thành một người hầu cho quý tộc chẳng khác gì bán thân là mấy.
Rồi mắc phải chứng bệnh khiến tôi không thể đẻ con được nữa, tôi tuyệt vọng.
Nhưng mà.... tôi, người đã mất hết lý do để tồn tại, đã được Aria-sama cứu vớt.
Sau khi mất đi Aria-sama, người cứu mẹ khỏi cơn ác mộng mang tên tuyệt vọng đó... chính là con.
Ngay từ lúc ẵm con, đứa trẻ đã được Aria-sama để lại trong tay... mọi thứ đã được sắp xếp.
"Mình sẽ sống.... để bảo vệ đứa trẻ này."
Mẹ đã tìm thấy một sinh mệnh đáng yêu và dễ thương mà mẹ muốn bảo vệ cho dù có phải hy sinh mọi thứ.
Nhiều lúc mẹ đã gặp trở ngại, nhưng nghĩ về con không còn gì làm mẹ sợ hãi được nữa.
Vì con là lý do mẹ sống.
Được con gọi một tiếng kaa-san, mẹ thấy những năm qua không hề uổng phí.
Cho những người thân là Noel và Dee những giấc mơ, trở thành mục tiêu cho Emilia và Reus nhắm đến.... con chính là niềm tự hào của mẹ.
Mẹ có thể đi đến cuối con đường này đều là nhờ có con ở đây.
Vì con ở đây nên thế giới của mẹ mới tràn đầy màu sắc.
Vậy nên... mẹ muốn nói với con điều này.
Sirius đáng yêu của mẹ.
....được sinh ra, mẹ....
Lời của tác giả: những lời cuối cùng đó là cốt truyện chính.
Ngày ngày không biết liệu có đủ ăn hay không, nhưng do có cha mẹ hiền lành bên cạnh nên tôi có thể chịu đựng được.
Thế nhưng họ lại chết do bệnh dịch, bỏ lại tôi bơ vơ một mình.
Không họ hàng thân thích, không có ai để nương tựa...... nhưng tôi chưa muốn từ bỏ cuộc sống này nên cố gắng xoay sở để tiếp tục tồn tại.
Tôi làm việc hết mình và rồi khi tôi đã trở thành phụ nữ..... một bước ngoặt trong cuộc đời tôi đã đến.
Một nhà quý tộc thấy tôi làm việc trong thị trấn và yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên nên ông ta đã thuê tôi về làm người hầu.
Công việc bao gồm cả chuyện giường chiếu, nhưng với việc bảo đảm bữa ăn và số tiền lương tôi gần như không thể kiếm nếu tôi làm lụng cả đời nên không có lý do gì để không nhận cả.
Vậy nên tôi đã trở thành người hầu của quí tộc và tiếp tục trưởng thành trong khi học rất nhiều thứ cùng một lúc.
Sau vài năm.... tôi đã chứng minh mình có ích đối với chủ nhân và giành được một địa vị trong dinh thự. Thế nhưng tôi lại đổ bệnh.
Tôi đã giữ lại được cái mạng của mình, nhưng cơ thể tôi yếu đi và để lại một di chứng khủng khiếp.
Tôi không còn sinh con được nữa, đứa con mà sẽ trở thành gia đình duy nhất của tôi, người đã mất cả cha lẫn mẹ.
Như sát muối vào vết thương, tôi bị đuổi ra khỏi dinh thự.
Không còn đủ sức để phục vụ trong phòng ngủ, tôi đã chìm vào quên lãng.
Không thể sinh con, bị tống ra ngoài, tôi đã mất hết hi vọng và nghĩ rằng không còn chuyện gì quan trọng nữa.
Tôi ngồi thẫn thờ ở một góc phố với hành lý trên tay, sẽ không ngạc nhiên gì nếu tôi bị tấn công cả. Và cái tôi lúc đó.... được một cô gái bắt gặp và hỏi han.
【"Nee, onee-san, chị đang làm gì ở một nơi thế này vậy?"】
Đó là cuộc gặp gỡ giữa tôi với Aria-sama.
Một cuộc gặp gỡ đinh mệnh..... đã cứu rỗi tôi khỏi vực thẳm.
********
Sau đó tôi đã trở thành người hầu của Aria-sama, và dõi theo cô ấy trưởng thành.
Aria-sama là chủ nhân của tôi, tuy không bao giờ nói ra, tôi luôn coi cô ấy là em gái của mình khi phục vụ cô.
Sau đó.... tôi đã gặp Dee, Noel, và dù gia tộc Eldrand có lụi tàn đi nữa, tôi cũng chỉ sống vì Aria-sama.
Và.... Aria-sama đã có con với một người tôi căm hận...
【"Aria-sama! Xin cô hãy nhìn đi! Là một cậu bé!"】
【"Aa.... em mừng quá. Nó đã.... sinh ra an toàn rồi."】
【"Xin hãy gắng lên Aria-sama! Sau này cô không định ẵm đứa bé trên tay sao?"】
Tôi cố gắng gọi cô ấy trong khi bồng đứa trẻ trên tay, nhưng tình trạng của Aria-sama càng xấu đi.
Đúng như tôi nghĩ, sinh đẻ đối với tình trạng sức khỏe của cô ấy quả thật không thể.
Nhưng..... tôi đã không ngăn được Aria-sama.
Bỏi vì tôi hiểu rất rõ ý muốn sinh đứa trẻ này ra đến mức khiến tôi phải nhói lòng.
【"Aria-sama! Xin cô đấy.... vì đứa trẻ này.... vì chúng tôi..... xin cô hãy tiếp tục sống!"】
Tôi biết rằng ánh lửa của Aria-sama đang lụi dần.
Cha mẹ của tôi.... và cả Aria-sama, người đã cứu tôi nữa...
Những ngươi quan trọng với tôi.... lại rời xa tôi.
【"Không. Tôi không muốn mất người nào-...."】
【"Chị.... đang nói gì thế... chị đâu chỉ mất thôi đâu."】
【"Nhưng Aria-sama, cô...."】
Và Aria-sama, sau khi đón đứa trẻ từ tay tôi, mỉm cười khi cho tôi xem mặt dứa bé.
【"Đây, chị nhìn đi. Một sinh mệnh mới..."】
【"!?"】
【"Elena, có thể chị không sinh ra đứa tẻ này ra.... nhưng nó là đứa con của mọi người. Hãy nuôi dưỡng nó... thật tốt...."】
【"Không, chúng ta sẽ cùng nhau làm vậy Aria-sama! Với mọi người.... cùng nhau ... nuôi dưỡng nó thành một người hoàn mĩ."】
【"....Đúng là vậy... em... cũng muốn thế lắm.... nhưng chắc là không thể rồi..."】
Aa... đừng mà.
Tôi không... không muốn... việc này tí nào....
【"Tên của con là Sirius. Sirius của mẹ.... mẹ yêu con. Hãy sống không lệ thuộc vào ai, ngay thẳng chính trực và tin vào bản thân mình. Đây là mong ước của kaa-san. Elena.... chị lo những thứ còn lại nhé. Hãy yêu thương nó thay cho phần của em nữa."】
Sau khi giao Sirius-sama cho tôi, Aria-sama....
【"Aria-sama!" Aria....sama....."】
Sau khi hoàn hoàn thành mọi việc, như thể rất thỏa mãn.... cô ấy ra đi.
Để lại cái tôi thẫn thờ và.... Sirius-sama, đứa trẻ vừa mới được sinh ra.
Aria-sama thật lòng muốn mang lại hạnh phúc cho gia đình và những người xung quanh, chỉ riêng.... vậy tại sao.... lại như vậy chứ.
『"Elena, có thể chị không sinh ra đứa trẻ này ra.... nhưng nó là đứa con của mọi người. Hãy nuôi dưỡng nó... thật tốt...."』
Vào lúc đó, sau khi cảm nhận được hơi ấm và tiếng khóc của trẻ con, tôi lấy lại được tinh thần.
Bình tĩnh lại đi.... ngươi không có thời gian để than khóc.
Đây là sinh mệnh đã được Aria-sama để lại.... Sirius-sama, và chỉ có ngươi mới có thể bảo vệ được cậu ấy.
【"Aria-sama..... tôi sẽ nuôi dưỡng Sirius-sama thật tốt. Xin hãy dõi theo chúng tôi."】
Đó là lần đầu tôi gặp Sirius-sama.
Người mang tới cho tôi hạnh phúc và cũng người quan trọng nhất của đời tôi.
*********
Một tháng sau.
Khi mọi người đã vượt qua cái chết của Aria-sama, tôi đã bị thu hút bởi độ dễ thương của Sirius-sama.
Đổi mắt to tròn dược thừa hưởng từ mẹ, bàn tay nhỏ xíu luôn nắm ngón tay tôi khi tôi đưa ra.... mọi thứ của cậu đều rất đáng yêu.
Nhưng cậu cũng rất kì lạ nữa.
Tôi đã từng chăm sóc nhiều đứa bé rồi, nhưng Sirius-sama khác hẳn bình thường. Cậu không hề khóc hay dây thức ăn ra khi tôi đút cho cậu.
Như thể rằng cậu ấy hiểu được lời tôi nói và có thể tự ăn được một mình nếu đưa cho cậu ấy cái thìa.
【"Sirius-sama thật sự ăn rất gọn nhỉ?"】
【"Sirius-sama rât đặc biệt mà."】
Trông như Sirius-sama phát triển rất nhanh so với những đứa trẻ khác. Đúng là con của Aria-sama.
Noel nghiêng đầu, nhưng tôi không bận tâm vì đang bị thu hút độ dễ thương chết người của Sirius-sama.
Sau đó cũng có nhiều lúc Noel muốn Sirius-sama gọi mình là onee-chan nhưng mà..... sao tôi có cảm giác không chỉ tôi mà cả Sirius-sama cũng thấy phát bực với chuyện này thế nhỉ?
Tôi rất vui bởi cậu ấy lớn nhanh nhưng..... tôi lại có suy nghĩ cậu ấy nên chậm hơn một chút.
Đó, chính là cảm xúc của một người mẹ, thứ mà tôi không bao giờ có được.
Tôi là người hầu của Aria-sama, vậy nên tôi sẽ dõi theo Sirius-sama trưởng thành.
*********
Tôi đã ngã bệnh vì bệnh thủy dịch (TLN: water disease, là cái đoạn Sirius vào rừng diệt goblin kiếm thuốc mấy chương đầu ế)
Cơ thể tôi không còn cảm giác vì sốt và càng lúc càng cảm thấy mơ hồ, nhưng kì là là tôi không thấy cái chết đang cận kề tí nào.
【"Aria....sa....ma...."】
Dù mình...... vẫn còn việc để làm..... mình sẽ kết thúc..... tại một nơi thế này sao.....?
Aria-sama..... tôi xin lỗi.
Dù tôi đã hứa sẽ bảo vệ đứa con của cô.... tôi....
Tôi thành thật xin lỗi.... tôiー
【"Cô uống nhanh đi! Tôi sẽ không tha thứ cho cô nếu có không uống đâu!"】
Tóc đen?.... Aria-sama?
Tôi hiểu rồi. Nếu đó... là mệnh lệnh....
Thế là tôi cố uống thứ được đưa ở miệng.... và tôi nhận ra điều gì đó không đúng.
Giọng nói và đôi bàn tay này không phải của Aria-sama.... mà là Sirius...sama?
【"Cô ngủ đi."】
Aa..... Sirius-sama.
Cậu đã trưởng thành tới mức.... có thể ra lệnh cho tôi rồi.
Xin hãy... hãy tiếp tục lớn khônー....
【"Mình đang ở đâu đây....?"】
Tôi vẫn còn sống.
Dù sức lực vẫn chưa hồi phục hẳn, nhưng cơn sốt hành hạ tôi đã biến mất và tôi hiểu rằng mình vừa hồi phục hoàn toàn từ thủy dịch.
Tôi nhận ra rằng Sirius-sama đang gối đầu lên giường tôi ngủ.... và tôi đã hiểu ra.
Mình đã được cậu ấy cứu.
Biểu cảm nghiêm túc khi cô gắng cứu lấy tôi đó, hệt như hình bóng của Aria-sama trong gương.
"Làm thế nào mà thuốc..." .... một câu hỏi hiện lên trong đầu tôi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngay thơ lúc ngủ ấy, tôi thấy nó còn quan trọng nữa.
Không chịu nổi độ dễ thương của cậu chủ, tôi đưa tay ra và xoa đầu Sirius-sama.
【"Elena!?"】
【"Vâng, tôi đây."】
Sau đó tôi đã kể cho cậu ấy sự thật, và Sirius-sama cũng đã nói ra bí mật của cậu nên tôi hiểu được lý do phát triển chóng mặt của cậu ấy. (TLN cuối chương 5, đầu chương 6, khi ông già cờ hó của Sirius đến, rồi Elena giải thích về Aria.)
Rất khó tin, nhưng nếu người này đã nói vậy thì hẳn đó là sự thật.
Không, đối với tôi hiện giờ thì việc này chẳng còn quan trọng.
Cậu chủ đã lớn khôn, tôi đã có thể kính trọng cậu ấy như một chủ nhân.
Từ giờ, tôi sẽ phục vụ cậu ta đến cuối cuộc đời, không phải với tư cách là người hầu của Aria-sama, mà là của Sirius-sama.
*********
Sirius-sama thật sự phát triển rất nhanh.
Vài ngày trước cậu ấy đã đấu với Dee, một cựu mạo hiểm giả và lớn hơn cậu nhưng cậu đã giành chiến thắng.
Giờ cậu ấy đã là trung tâm của chúng tôi, một chủ nhân mang đến ước mơ và hi vọng không chỉ cho tôi, mà còn cả Dee và Noel nữa.
Nhưng.... thế này thì quả thật rất bất thường.
Và sức mạnh của cậu có thể dễ dàng lấy đi sinh mạng của người khác.
Theo góc nhìn của người ngoài thì cậu ta là một thực thể rất đáng sợ.
Nhưng Sirius-sama hiểu rõ sức mạnh của mình, cậu ấy coi chúng tôi là gia đình và cậu là một người tốt bụng luôn lo lắng cho chúng tôi.
Tôi không hề nghĩ cậu ấy đáng sợ, một chút cũng không.
Đây là đứa conー.... à không, chủ nhân yêu quí của chúng tôi.
Một ngày, Sirius-sama trở về dinh thự cùng với hai đứa trẻ tộc sói trắng cậu tình cờ gặp ở trong rừng.
Hai đứa trẻ này không còn nơi để đi, mất đi ngôi làng và cả cha lẫn mẹ của mình.
Nói thật ra chúng tôi không dư giả gì để lo cho hai người nữa, nhưng đó lại là quyết định của Sirius-sama nên chúng tôi sẽ nghe theo.
Và.... vì đây là lần đầu tiên Sirius-sama đòi hỏi một thứ gì đó nên tôi rất muốn cho cậu mãn nguyện.
【"Cô xoa đầu con nhiều hơn đi...."】
【"Rồi rồi, Reus là một đứa trẻ ngoan."】
【"Un..."】
Trong khi Sirius-sama xóa sẹo của Emilia thì tôi ru Reus ngủ.
Khuôn mặt ngây thơ lúc ngủ của Reus rất dễ thương, nhưng vẫn là Sirius-sama dễ thương nhất.
Nhắc mới nhớ.... đã bao lâu rồi tôi không thấy khuôn mặt của Sirius-sama lúc ngủ nhỉ?
Cậu ấy dậy sớm hơn cả chúng tôi, nên chắc cũng được vài năm rồi.
Sirius-sama lớn nhanh là một điều tốt, nhưng tôi ước rằng cậu ấy sẽ ích kỉ hơn một chút cho giống với tuổi của cậu và dựa dẫm vào tôi như Reus.
Tối hôm ấy, tôi quyết định rằng Sirius-sama sẽ ngủ cùng với tôi.
Sirius-sama có vẻ nghĩ ngợi về việc gì đó, nhưng vẻ mặt lúc cậu nghiêm túc cũng rất đáng yêu.
Mới đây thôi cậu còn nhỏ thế này.... cậu ấy đã trưởng thành rồi.
【"Mà..... tôi sẽ rất lo lắng nếu bị nhìn như thế đấy..."】
【"Tôi thành thật xin lỗi, nhưng tôi không thể ngủ được nếu không quay về hướng này."】
【"Đừng nói dối thế chứ."】
【"Không, chỉ riêng ngày hôm nay là tôi không thể ngủ nếu không quay về hướng này thưa cậu."】
Khoảng thời gian hạnh phúc thế này, sao tôi có thể ngủ mà bỏ phí nó được chứ.
Vài ngày sau đó, Emilia và Reus đã nhận ra Sirius-sama vĩ đại đến mức nào và thề nguyện sẽ trung thành với cậu ấy.
Đặc biệt là Emilia, nó sẽ không bao giờ phản bội cậu ấy.
Được rồi, đứa trẻ này sẽ kế thừa tôi.
Tôi.... không còn nhiều thời gian nữa.
Gần đây cơ thể của tôi đã không di chuyển theo ý muốn, và những ngày mà tôi không thể làm việc nếu không nghĩ ngơi đang tăng đều.
Và trên hết là tuổi của tôi, tôi không thể ở bên cạnh Sirius-sama mãi được.
Kế thừa..... có nghĩa là trao cả cảm xúc, và đây cũng là mong muốn ích kỷ của tôi.
Việc này không chỉ tạo cho Emilia một gánh nặng vô hình, mà còn quyết định luôn cả tương lại của nó.
Nếu tôi nói cho con bé cảm xúc của tôi....
【"Con đã quyết định sống vì Sirius-sama, vậy nên xin cô hãy dạy cho con những kỹ năng của một người hầu, Elena-san."】
Emilia ngay lập tức đồng ý.
Sirius-sama, cậu đã tìm được một đứa trẻ rất tốt.
Tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ đứa trẻ này thành một người hầu hoàn mĩ, thích hợp với Sirius-sama.
Và đây có lẽ là nhiệm vụ cuối cùng của tôi.
Vậy nên làm ơn.....
Chỉ cần.... một chút nữa thôi.
*********
Có vẻ như tôi đã đạt đến giới hạn rồi.
Mà tôi cũng đã truyền đạt lại hết cho Emilia.
Việc còn lại là nói vài lời cuối cho mọi người thôi, nhưng tôi lại bị Sirius-sama quở trách.
【"Con sẽ làm vậy. Nhưng con muốn mẹ nói những điều thật lòng.... kaa-san."】
Và.... tôi được gọi là kaa-san.
Dù tôi không sinh ra cậu, dù tôi không phải là người mẹ thật sự của cậu... như vậy có ổn không?
Liệu tôi có đáng làm mẹ của cậu không?
Những cảm xúc bấy lâu tôi luôn kìm nén trong lòng bỗng tuôn trào cùng nước mắt.
【"....tôi được phép làm thế sao?"】
【"Vì con không thể coi mẹ là một vai trò gì khác nữa rồi nên con xin mẹ đấy, nếu không con sẽ ghét mẹ mất."】
【"Mẹ không muốn bị ghét bởi Sirius-sama.... không Sirius đâu. Vậy nên mẹ sẽ làm như con nói."】
Tôi sẽ nói thêm một lần nữa.
Reus, hãy tao nhả hơn một tí.
Dee, hãy dũng cảm hơn nữa.
Noel, hãy tiếp tục mỉm cười rạng rỡ như vậy.
Emilia, hãy nhớ chăm sóc bản thân mình.
Và Sirius, cũng như nguyện vọng cuối cùng của Aria-sama.... hãy sống.... thật tự do.
【Con nắm tay mẹ được không?"】
【"Dĩ nhiên."】
【"Mẹ muốn con gọi kaa-san một lần nữa."】
【"Bao nhiêu lần cũng được, kaa-san."】
【"Một lần nữa."】
【"Kaa-san."】
【"To thêm tí nữa."】
【"Kaa-san!"】
【"Giờ mẹ muốn được gọi là mama."】
【"Vâng vâng, mama."】
【"Đúng như mẹ nghĩ, mẹ vẫn thích kaa-san hơn."】
【"Con hiểu rồi, kaa-san."】
【"Fufu, đây là lần đầu tiên mẹ thấy con khóc như thế đó. Ra là con sẽ khóc cho mẹ nhỉ?"】
【"Việc đó..... tất nhiên rồi."】
Bởi do tác dụng của thuốc nên mẹ không còn cảm giác ở đôi tay nữa, nhưng mẹ có thể cảm nhận được lòng thành của con.
Và vậy là Sirius, người chưa từng khóc đến một lần từ lúc sinh ra, nước mắt lại đang lăn dài trên má.
Đứa trẻ không hề khóc khi biết Aria-sama đã ra đi này... giờ lại khóc cho tôi.
【"Con cũng vậy.... Con rất hạnh phúc.... được ở cùng mẹ."】
Mẹ... có thể làm mẹ của con được nhỉ.....?
【"Mẹ yêu con.... Sirius của mẹ."】
【"Con cũng yêu mẹ, kaa-san."】
【"Aa.... chỉ cần những lời này đã đủ rồi Sirius..."】
Đột nhiên.... tất cả ký ức về quá khứ của tôi tràn về.
Từ khi sinh ra trên thế giới này, tôi đã phải trải qua rất nhiều đau đớn.
Mất đi cha mẹ, trở thành một người hầu cho quý tộc chẳng khác gì bán thân là mấy.
Rồi mắc phải chứng bệnh khiến tôi không thể đẻ con được nữa, tôi tuyệt vọng.
Nhưng mà.... tôi, người đã mất hết lý do để tồn tại, đã được Aria-sama cứu vớt.
Sau khi mất đi Aria-sama, người cứu mẹ khỏi cơn ác mộng mang tên tuyệt vọng đó... chính là con.
Ngay từ lúc ẵm con, đứa trẻ đã được Aria-sama để lại trong tay... mọi thứ đã được sắp xếp.
"Mình sẽ sống.... để bảo vệ đứa trẻ này."
Mẹ đã tìm thấy một sinh mệnh đáng yêu và dễ thương mà mẹ muốn bảo vệ cho dù có phải hy sinh mọi thứ.
Nhiều lúc mẹ đã gặp trở ngại, nhưng nghĩ về con không còn gì làm mẹ sợ hãi được nữa.
Vì con là lý do mẹ sống.
Được con gọi một tiếng kaa-san, mẹ thấy những năm qua không hề uổng phí.
Cho những người thân là Noel và Dee những giấc mơ, trở thành mục tiêu cho Emilia và Reus nhắm đến.... con chính là niềm tự hào của mẹ.
Mẹ có thể đi đến cuối con đường này đều là nhờ có con ở đây.
Vì con ở đây nên thế giới của mẹ mới tràn đầy màu sắc.
Vậy nên... mẹ muốn nói với con điều này.
Sirius đáng yêu của mẹ.
....được sinh ra, mẹ....
Lời của tác giả: những lời cuối cùng đó là cốt truyện chính.