WORLD TEACHER - OTHER WORLD EDUCATOR & AGENT
Chương 69: Luật lệ Thế giới ngầm về Tộc Ngân Lang
- Truyenconect
- WORLD TEACHER - OTHER WORLD EDUCATOR & AGENT
- Chương 69: Luật lệ Thế giới ngầm về Tộc Ngân Lang
Trans: NPTSmoker
-------------------------------------------
"Aniki, chúng ta đang đi đâu vậy?" (Reus)
Reus hẳn là đang vui. Cậu nhóc vẫy đuôi trong khi dễ dàng kéo theo vài gã đang bị trói.
Khi hành động một mình, tôi thường ra lệnh cho cậu nhóc quay lại để bảo vệ Emilia. Có lẽ Reus vui vì lần này tôi cho đi theo.
Thằng nhóc thở gấp, cứ như nó sẽ làm bất cứ điều gì vậy, nhưng anh nghĩ lần này khó mà đến lượt cậu lắm.
"Giờ chúng ta sẽ đến nơi ẩn nấp của những tên này. Nhưng đừng làm gì cả, cứ đứng sau anh." (Sirius)
"Không vấn đề gì, nhưng anh định quẩy một mình à, Aniki?" (Reus)
"Ah... Có vẻ cậu hiểu sai rồi. Anh không định phá nát hang ổ của mấy tên này đâu. Anh sẽ nói chuyện với chúng." (Sirirus)
"Ế? Dù đó là hang ổ của địch ư?" (Reus)
Reus quay ra nhìn mấy tên kia một cách khinh bỉ. Dù sao thì chúng cũng đã bắt cóc một người thuộc tộc Ngân Lang giống cậu nhóc àm. Thế nên cậu mới tức giận đến như vậy.
Tuy nhiên, dựa theo cuộc đối thoại trước, tổ chức Daughtress mà lũ này thuộc về, có vẻ không hề liên quan đến việc mấy tên này làm. Mọi thứ sẽ chẳng bao giờ kết thúc nếu tôi tiêu diệt tổ chức của bọn chúng khi chỉ nhìn vào hành vi của mấy tên thuộc hạ.
Reus không hề ngốc, mặc dù cậu nhóc đang hành động theo bản năng.
Những lúc thế này, tôi phải làm cho nó hiểu rằng không phải lúc nào bạo lực cũng là cách giải quyết tốt nhất.
"Nếu mọi thứ đều có thể giải quyết bằng bạo lực thì cũng giống như trở thành Lior, người đã giết chết bọn cướp, cậu hiểu không?" (Sirius)
"Đúng là không tốt, em sẽ để ý, Aniki." (Reus)
Đó là sự thật nên tôi sẽ không xin lỗi đâu, lão già.
Dù Reus đã hiểu, tôi vẫn nói cho cậu nhóc ý định của mình và bảo cậu quan sát từ đằng sau.
"Việc tiêu diệt một ai đó thì dễ thôi, nhưng anh muốn cậu biết rằng còn nhiều thứ khác trên đời này cần phải học hỏi. Dù sao thì việc này sẽ cần thiết đối với cậu, hãy lĩnh hội cho tốt." (Sirius)
"Quan sát cũng là một cách để luyện tập! Em hiểu rồi." (Reus)
Trong khi làm cho Reus bình tĩnh lại, bọn tôi tiến vào con hẻm ở khá xa khu ổ chuột. Ở đó có một quán rượu nhỏ khá khó phát hiện ra.
Hôm qua tôi đã tìm kiếm hang ổ của Daughtress. Chưa vào quán rượu nhưng có vẻ chúng tôi đang bị theo dõi bởi một gã ngồi trước cửa quán và một đang nấp ở một trong các tòa nhà xung quanh. Cũng dễ hiểu thôi, chúng tôi đang xách theo 5 người trong số chúng mà.
"Aniki...Có hai tên. Em đánh hơi được sự hiện diện của chúng." (Reus)
"Chuẩn xác đấy." (Sirius)
Khi bọn tôi đến quán bar, tên ngồi ở trước cửa đứng dậy và lại gầnvới chai rượu trong tay.
"Oi oi, lũ nhóc chúng mày làm gì ở đây hả...?" (??)
Hắn tiến lại chỗ chúng tôi với bộ dạng của một kẻ say rượu...nhưng đó chỉ là diễn. Dù không nghi ngờ gì việc hắn say nhưng tôi có thể thấy điều gì đó trong mắt hắn. Đây có lẽ là bài kiểm tra dành cho người ngoài?
"Không, không, tôi có chuyện quan trọng cần nói ở trong. Aah, áo ông bị bận này." (Sirius)
Tôi giả vờ như phủi bụi trên tay áo hắn và thả vào tay hắn một xu đồng. Gã say xỉn bỏ đi và quay lại chỗ ngồi ban đầu.
Lý do hắn gây sự là để dọa khách vãng lai như chúng tôi sợ. Một xu đồng như phí vào cửa vậy
Chúng tôi tiến vào quán rượu không gặp vấn đề gì. Như dự đoán, ở đây không có quá nhiều người vì hiện đã là xế chiều. Có rất nhiều bàn xếp thành hàng nhưng chỉ có vài người ngồi ở đó. Tiến đến quầy bar, Reus thì thầm.
"Aniki, những người kia có đúng là đồng bọn của mấy tên này không? Họ không tấn công chúng ta..." (Reus)
"Nếu chúng làm ầm lên ở đây thì chả khác gì lạy ông tôi ở bụi này. Và sẽ khá tệ nếu chúng tấn công ở đây vậy nên cứ chuẩn bị chiến đấu đi." (Sirius)
"Đã rõ." (Reus)
Hoặc, có thể mấy tên này không đủ quan trọng để tổ chức phải ra mặt.
Dựa vào không khí trong quán rượu và sự hiện diện của những người xung quanh thì đây chắc chắn là hang ổ của bọn chúng. Tôi đặt một đồng bạc lên trên quầy và gọi đồ uống trong khi Reus tò mò nhìn xung quanh.
"Ông chủ, cho một Daughtream và Reslite." (Sirius)
"Chúng tôi không có loại đồ uống đó." (Người pha rượu)
"Vậy cho 8 Daughtream." (Sirius)
"...Quý khách chờ một lát." (Người pha rượu)
Trong quán rượu này có rất nhiều loại đồ uống đặc biệt mà không xuất hiện trong menu, nhưng hai thứ mà tôi vừa gọi là mật khẩu bí mật để được gặp tổ chức. Dựa vào thông tin của cừa hàng, số lượng Daughtream được yêu cầu đóng vai trò quan trọng trong buổi gặp mặt.
Thật ra, tôi định gọi '10', nhưng để tránh tình huống tệ nhất, tôi giảm xuống còn 8. Người pha rượu quay lại sau khi vào bên trong một lúc. Sau đó chúng tôi được dẫn ra đằng sau bởi nhân viên của quán.
Sau khi xuống cầu thang tối tăm, vài cánh cửa xếp cạnh nhau và tôi được dẫn vào một trong số chúng. Căn phòng khá là ảm đảm với hai ghế sofa và một cái bàn, nhưng tôi có thể thấy vài người đang ẩn nấp. Điều này làm nhớ tới tổ chức 'Melissa', nơi tôi đã bán những viên đá quý lấy được từ con 'Ngọc Vũ' hồi nhỏ.
Có một người đàn ông ngồi ở đó nên tôi ngồi xuống chiếc sofa còn lại. Reus đứng ra sau tôi sau khi để những người tên kia xuống sàn.
Không hề có sự khinh bỉ trong mắt người đàn ông kia khi hắn nhìn tôi. Đúng như dự đoán, khi liên quan đến những việc làm của tổ chức thì nó khác hẳn với lũ ngốc kia.
"Cậu khá trẻ, đúng như những gì tôi được nghe. Vậy cậu có việc gì với chúng tôi sao?" (??)
"Một điều trước khi chúng ta bắt đầu. Sự thật là hôm nay chúng tôi đến để trao trả mấy tên thuộc hạ này vì đã có vài chuyện dính dáng đến chúng." (Sirius)
"Haa? Aah...Chúng đều là thuộc hạ của tôi. Tôi không nhớ lắm. Có phải chúng mới gia nhập tổ chức gần đây không?"
Hắn cho gọi người phụ nữ ở phía sau, cô ấy kiểm tra giấy tờ và gật đầu. Có vẻ như cô ta là thư ký của hắn.
"Việc chúng mới gia nhập gần đây đã được xác nhận. Dù vậy, do không thấy chúng sau khi gia nhập, tôi nghĩ hẳn là bọn chúng đã chết rồi." (??)
"Vậy sao? Bọn chúng đã gây khá nhiều phiền nhiễu, nhưng bọn tôi đã đến đây để trao trả chúng. Anh nghĩ sao? Liệu anh sẽ bồi thường chứ?" (Sirius)
Ngay lúc đó, một luồng sát khí xuất hiện từ những kẻ đang ẩn nấp trong bóng tối. Theo phản xạ, Reus rút kiếm ra nhưng tôi ra hiệu cho cậu ta bình tĩnh lại. Không thể hành động khát máu như vậy được.
"Tôi không cần thứ như tiền. Vào thẳng vấn đề đi. Tôi muốn yêu cầu một số thông tin từ anh." (Sirius)
"Thông tin? Chẳng lẽ tổ chức chúng tôi lại thấp kém đến mức phải cung cấp thông tin cho người ngoài sao? Mà, loại thông tin như nào?" (??)
"Tôi cũng muốn cho anh biết đây...những tên này đã bắt cóc người của tộc Ngân Lang." (Sirius)
"Cái gì?" (??)
Hắn ta bất ngờ bật dậy và nhìn xuống những tên thuộc hạ của hắn. Sự bình tĩnh từ đầu tới giờ đã biến mất. Hắn nhìn tôi như thể không tin nhưng khi thấy Reus, một Ngân Lang, thì hắn đã buộc phải tin vào điều đó.
"Oi! Gọi chúng dậy!"
Khi hắn ra lệnh, người phụ nữ hất xô nước và tát vào mặt đánh thức chúng dậy. Có vẻ hơi quá, nhưng xét tình hình hiện tại, tôi có thể hiểu được điều đó.
"Aughh...Th-thủ lĩnh?" (Thuộc hạ Daughtress)
"Mày...Không, chẳng quan trọng nữa. Oi, mày đã làm gì đứa trẻ kia hả?" (Thủ lĩnh Daughtress)
"Aa... aah! Vâng, thủ lĩnh! Chúng em đã có cơ hội để kiếm được rất nhiều tiền nhưng lại bị thằng ranh kia cản trở!" (Thuộc hạ Daughtress)
"Mày định kiếm tiền bằng cách nào? Trả lời tao." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Là tộc Ngân Lang ạ! Có một gã đã yêu cầu bọn em đem về cho hắn một ngân lang nữ với giá 50 đồng vàng." (Thuộc hạ Daughtress)
"...Và, mày, đã bắt cóc họ?" (Thủ lĩnh Daughtress)
"Bọn em vô tình tìm được vài đứa ở trong rừng. Bọn em quay lại thị trấn thì một đứa ngân lang nữ bỏ chạy. Đang đuổi theo nó thì thằng nhóc kia..." (Thuộc hạ Daughtress)
"Đủ rồi. Ngủ tiếp đi." (Thủ lĩnh Daughtress)
Mấy tên đó dễ dàng thú nhận những việc chúng đã làm và khẳng định lại thông tin của tôi là đúng. Tên thủ lĩnh đá vào mặt mấy tên kia cho chúng 'ngủ' tiếp. Sau đó, hắn ngồi xuống chiếc sofa và thở dài,
"Chết tiệt, lũ ngốc đó chắc chắn không còn là người của chúng ta nữa." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Dạ vâng. Bọn chúng mới tới từ một lục địa khác. Có lẽ chúng đã không học về luật lệ..." (Thư ký Daughtress)
"Chết tiệt! Đem chúng ra khỏi đây ngay lập tức." (Thủ lĩnh Daughtress)
Lý do mà tên thủ lĩnh hoảng sợ đến vậy là vì người thuộc tộc Ngân Lang đã bị bắt cóc.
Ngân Lang là 1 bộ tộc coi trọng tình cảm gia đình và bạn bè hơn bất cứ thứ gì khác. Mối liên kết của một người tộc Ngân Lang với những người còn lại rất mạnh mẽ. Nghe nói một khi đã kết hôn, họ sẽ không bao giờ rời xa nhau.
Dường như trong quá khứ, một gã hoàng tộc của quốc gia nào đó bắt cóc người tộc Ngân Lang và cả tộc đã tấn công quốc gia để cứu người thân của họ.
Người tộc Ngân Lang có thể chất vượt trội nhưng số lượng chiến binh dường như khá ít. Họ đã chiến đấu với sự chênh lệch về quân số và khiến cho quốc gia đó chịu thiệt hại nặng nề. Chiến tranh nổ ra một lần nữa và khi tội ác của tên hoàng tộc được phơi bày thì quốc gia đó cũng đã bị phá hủy hoàn toàn.
Kể từ đó, việc bắt cóc người tộc Ngân Lang được coi là cấm kỵ. Nếu như họ đi cùng một ai đó thì phải có sự liên kết chặt chẽ và coi người đó như gia đình.
Thế nên tên buôn nô lệ ở thị trấn mới nói với tôi 'Cậu chăm sóc chúng khá tốt'. Nếu đã có sự liên kết thì kể cả khi họ là nô lệ, người chủ cũng sẽ không bị tấn công vì được họ xem là gia đình.
Đó là một câu chuyện được lưu truyền rộng rãi tại lục địa Adlode, nhưng có vẻ chúng đã không chịu lắng nghe cuộc trò chuyện giữa thủ lĩnh và người phụ nữ.
Nếu vấn đề vãn còn đó, tộc Ngân Lang sẽ tấn công thị trấn để cứu lấy người thân bị bắt cóc chỉ trong vài ngày. Nên cũng là hợp lý khi tên thủ lĩnh mất bình tĩnh như vậy.
Khi hắn đã hiểu được tình hình hiện tại, tôi tiếp tục cuộc hội thoại vừa rồi.
"Rất tiếc vì đã thiếu kiên nhẫn, nhưng bọn tôi đã hạ thuộc hạ của anh và bảo vệ người tộc Ngân Lang. Tôi có thể xem là tổ chức của anh không liên quan gì với chúng chứ?" (Sirius)
"Tất nhiên rồi. Bọn tôi đã được cứu đấy. Nếu cậu không làm vậy thì có khả năng tên khách hàng đã nhận được hàng trước khi bọn tôi biết và lúc đó thì đã quá muộn để trao trả họ về." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Phải. Vậy, tôi có một yêu cầu, anh có thể để bọn tôi trả họ lại không?" (Sirius)
"...Và lý do của cậu là gì?" (Thủ lĩnh Daughtress)
"Thằng bé đứng sau tôi là người tộc Ngân Lang. Vì vài lý do, tôi đã nhận cậu ta, lớn lên cùng cậu ta và giờ sự tồn tại của thằng bé đã trở nên quan trọng đối với tôi. Cậu ta đang lo lắng và muốn làm gì đó cho tộc của mình." (Sirius)
Ý định thực sự của tôi chỉ là đến nơi ở của tộc Ngân Lang, nhưng cũng chẳng sai khi nói, vì sự tồn tại của hai chị em đã trở nên quan trọng đối với tôi. Đương nhiên, Reese và Hokuto cũng vậy.
Reus lặng lẽ quan sát, nhưng cậu nhóc đang cố gắng kiềm cơn khóc lại khi nghe tôi nói vậy. Mà, cũng không cần phải lo lắng, đuôi thằng bé đang ngoe ngẩy tợn kìa.
"Tôi sẽ rời thị trấn vào sáng mai và đến chỗ tộc Ngân Lang. Cô gái bị bắt cóc sẽ dẫn đường và giải thích tình hình cho các thành viên trong tộc để ngăn chặn cuộc tấn công. Thế nào, không tệ đúng không?" (Sirius)
"Hoặc cậu có thể bỏ đi cùng người tộc Ngân Lang? Và, chẳng khó để khiến cô ta tin tưởng cậu khi bên cậu có một người ở cùng tộc với cô ta." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Nếu như vậy, chúng tôi đã chẳng đến đây, đúng không? Lý do cho việc đó là để báo cho anh biết và giải quyết vấn đề đấy." (Sirius)
"Kể cả cậu không nói thì tôi đã định làm như vậy rồi." (Thủ lĩnh Daughtress)
Tôi đến đây chính là để Reus có thêm kinh nghiệm, nhưng còn hai lý do khác.
Đầu tiên là đưa ra lời cảnh báo cho những gì tôi vừa nói.
Dauhgtress là một tổ chức ngầm, nhưng họ vẫn tuân theo những luật lệ nhất định. Mặt khác, họ cũng là người giữ gìn trật tự cho thị trấn và ngăn chặn mối nguy hại từ nơi khác đến. Thật là đáng tiếc nếu tổ chức bị tiêu diệt chỉ vì một sai lầm ngu ngốc.
Lý do còn lại là để đối phó với chuyện này.
Những kẻ đã bắt cóc người tộc Ngân Lang đang nằm dưới sàn. Nhưng vẫn còn một vấn đề vì ngay từ đầu, việc bắt cóc người tộc Ngân Lang là điều cấm kỵ vì nó liên quan đến thuộc địa Adlode.
Có khả năng tên khách hàng đó vẫn sẽ xuất hiện nếu để yên, vậy nên tôi cần phải kiểm tra chuyện này. Khi gia đình tôi cũng có người thuộc tộc Ngân Lang, tốt hơn hết là nên loại bỏ đám cỏ dại đó.
Tuy không ngại làm việc ấy, nhưng tôi sẽ rời thị trấn vào ngày mai. Thế nên tôi sẽ để lại mọi việc cho Daughtress. Dù sao họ cũng cần lấy lại danh dự khi đã đặt thị trấn vào nguy hiểm.
"Tên khách hàng hẳn không phải người của Adlode, có thể là một quý tộc hoặc hơn thế. Tôi đoán anh cũng biết phải nhắm vào đâu rồi chứ?" (Sirius)
"Cậu nói đúng. Tôi sẽ dạy cho tên khốn một bài học. Thật ra, tôi đã từng nói chuyện với hắn. Tên quý tộc ngu ngốc đó đến đây vài ngày trước và kể cho chúng tôi về mối quan tâm của hắn với tộc Ngân Lang. Đương nhiên, tôi đã từ chối và giải thích lý do nhưng dường như tên ngốc đó không hiểu được." (Thủ lĩnh Daughtress)
Theo lời giải thích, tên quý tộc đó đến từ thuộc địa khác. Dường như hắn muốn có một người tộc Ngân Lang tới mức phải đến tận Adlode. Nhưng buồn là hắn không hiểu được tại sao điều đó là bất khả thi.
Cuối cùng, tên quý tộc vẫn không bỏ cuộc. Hắn mù quáng tìm những mạo hiểm giả phù hợp và chấp nhận yêu cầu của hắn. Tôi nghĩ không có tên ngốc nào ở thuộc địa này sẽ chấp nhận yêu cầu của hắn nhưng có lẽ vẫn còn sót lại vài tên.
"Vì hắn có thể gây ra rắc rối, tôi nghĩ sẽ cho hắn một lời cảnh báo. Nhưng không ngờ mấy tên thuộc hạ của tôi lại chấp nhận yêu cầu của hắn." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Tôi không thể nói gì hơn ngoài khá là đen đủi. Vậy, các người sẽ lo tên quý tộc và để cô gái đó cho chúng tôi chứ?" (Sirius)
"...Tôi đoán là đành vậy thôi. Nghĩ lại thì, hẳn là cậu sẽ không muốn nhìn thấy gia đình mình bị bắt đi. Vậy nên sẽ tốt hơn nếu để cho cậu làm việc đó. Chắc chắn rằng cậu trao trả lại họ nhé." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Để đó cho tôi. Vì không còn việc gì nữa, tôi xin phép." (Sirius)
Đã nhận được sự cam kết, thế nên tôi sẽ để lại cho họ.
Chuẩn bị đi về, tên Thủ lĩnh ném một xu bạc và một xu đồng, tôi bắt chúng.
"Tôi có một nguyên tắc là không mắc nợ người ngoài. Tôi trả lại phí vào cửa cho việc cậu đã cung cấp thông tin." (Thủ lĩnh Daughtress)
Như dự đoán, tên thủ lĩnh này là người rất sòng phẳng. Thật đúng khi cho hắn thông tin và lời khuyên.
"Có rất nhiều mạo hiểm giả xấu đang tập hợp với tên quý tộc đó. Vì vậy, cậu nên ở lại thị trấn hết ngày hôm nay. Sau đó thì...cậu hiểu chứ?" (Thủ lĩnh Daughtress)
"Tôi cũng đoán vậy, nhưng chúng hành động rất nhanh chóng nhỉ?" (Sirius)
"Đủ thấy chúng muốn ai đó từ tộc Ngân Lang đến mức nào. Trời ạ, ước gì chúng dành sự nhiệt huyết đó cho thứ khác. Dù sao thì, kể cả có thế thì chẳng biết điều gì sẽ xảy ra tiếp nếu chúng vẫn ngu ngốc đến vậy." (Thủ lĩnh Daughtress)
"Hiểu rồi. Vậy thì, tôi sẽ không do dự đâu." (Sirius)
"Cứ làm những gì cậu cần làm. Oi! Bắt lũ ngu đó nôn hết tất cả ra. Khỏi cần kiềm chế." (Thủ lĩnh Daughtress)
Mọi thứ đã được giải quyết, và chúng tôi không còn thấy tên thủ lĩnh nữa. Khi hắn đá vào những tên nằm trên sàn và ra lệnh cho những tên còn lại, Reus và tôi rời đi.
-
Khi chúng tôi rời khỏi hang ổ, Reus cuối cùng cũng loại bỏ được sự căng thẳng nãy giờ. Như dự đoán, có vè cậu ta không quen với việc quan sát mọi thứ trong yên lặng
"Reus, cứ thả lỏng đi. Vậy, cậu nghĩ sao về cuộc nói chuyện với tổ chức?" (Sirius)
"Em thấy rất vui khi anh nói rằng em quan trọng." (Reus)
"Không phải cái đó. Cậu đã hiểu được rằng có rất nhiều cách khác để giải quyết vấn đề ngoài bạo lực chưa?" (Sirius)
"Khá là khó, nhưng em cũng hiểu được rằng có thể làm được nhiều thứ ngoài tiêu diệt một ai đó." (Reus)
Dường như cuộc nói chuyện với tổ chức ngầm khá khó khăn nhưng cậu ta cũng đã học điều gì đó. Thằng bé đi cạnh tôi trong khi cười nhe răng.
"Không giết ai đó chỉ bởi vì họ là người xấu. Trừ lũ ngốc, nghĩ kĩ thì, em sẽ chém chúng." (Reus)
"Lần này học thế là đủ rồi. Nhưng hãy nhớ, con đường mà cậu sắp đi cần rất nhiều kinh nghiệm. Đó là lý do mà anh mang cậu theo, nhưng đừng lo. Từng bước một. Cậu sẽ học hỏi được và trưởng thành thôi." (Sirius)
"Vâng! Em sẽ được thực hiện được kỳ vọng của anh." (Reus)
Do quá thân thiết với Lior, cậu ta sẽ sẵn sàng đập chết cái xấu theo bản năng. Dù vậy, bản năng của Lior không giống với Reus, thế nên không thể nói là sai lầm khi tiêu diệt ai đó dựa vào bản năng. Cậu ta chỉ là đứa trẻ có chút khó khăn trong việc điều chỉnh mọi thứ sao cho tinh tế thôi.
"Nhưng, Aniki. Anh sẽ làm gì nếu mấy tên đó không nghe theo lời đề nghị và tấn công chúng ta?" (Reus)
"Trong trường hợp đó, anh sẽ không để yên. Không cần phải kiềm chế khi đấu với một tổ chức tham lam chẳng hiểu được tình hình." (Sirius)
"Đúng như mong đợi từ Aniki." (Reus)
"Mọi thứ sẽ khác nếu chúng ta là người xấu, nhưng anh sẽ không tha thứ nếu chúng tấn công ta không lý do." (Sirius)
"Aniki khá giống với tộc Ngân Lang đó." (Reus)
"Oi oi, anh không có tai sói đâu nhé." (Sirius)
Bước đi cùng Reus, đang vui vẻ vẫy đuôi, chúng tôi trở về nhà trọ.
-
Chúng tôi có hai phòng đôi ở nhà trọ, nhưng Emilia đã đổi thành phòng cho 4 người. Nhân tiện, Hokuto đang trông chừng xe ở chuồng ngựa. Tôi đã thấy nó một lúc trước, trông nó như thể sứ giả của thần vậy. Nó cũng nhận được sự tôn kính từ đám ngựa.
Chúng tôi tiến vào nhà trọ, và khi gõ cánh cửa căn phòng nơi hai mẹ con đang nghỉ ngơi, Emilia lập tức mở cửa và dẫn tôi vào bên trong
"Chào mừng trở lại, Sirius-sama." (Emilia)
"Bọn tôi về rồi đây, mọi thứ đã xong. Họ thế nào rồi?" (Sirius)
"Họ đã bình tĩnh lại sau khi nghe bọn em giải thích, giờ họ đang nghỉ ngơi sau khi được Reese chăm sóc. Dù sao thì, em muốn cảm ơn cậu, Sirius-sama." (Emilia)
"Người tìm được họ là các em, không phải tôi. Chúng ta nói chuyện được chứ?" (Sirius)
Khi tôi tiến vào căn phòng, người mẹ đang nằm trên giường bỗng ngồi dậy và cúi đầu xuống. Còn Reese và người con thì ngồi ăn thịt xiên mua dưới quầy ở chiếc giường bên cạnh. Quan hệ có vẻ tốt vì trông họ đang rất vui vẻ khi nói về những chiếc thịt xiên. Là nhờ đức hạnh của Reese chăng?
Tôi đã chuẩn bị tinh thần bị căm hận, vì họ bị tấn công bởi con người, nhưng có vẻ không cần phải lo lắng sau khi nhìn biểu hiện của hai mẹ con.
"Cảm ơn cậu rất nhiều. Cảm ơn mọi người, đã cứu mẹ con tôi." (Người mẹ Bạch Lang)
"Người đã cứu hai người là họ, không phải tôi?" (Sirius)
"Không, Emilia có kể là mẹ con tôi không phải người duy nhất được cậu cứu, hai bọn họ cũng vậy. Thay mặt cho tộc Ngân Lang, tôi xin cảm ơn cậu." (Người mẹ BL)
Như lời đồn, người của tộc Ngân Lang có mối liên kết rất chặt chẽ. Cho dù không có mối quan hệ huyết thống, cô ấy vẫn cảm ơn vì Emilia và Reus.
"Tôi làm vậy vì tôi muốn. Mặt khác, vì tôi nhỏ tuổi hơn nên cô không cần sử dụng kính ngữ đâu. Xin cứ nói chuyện bình thường thôi." (Sirius)
"Nhưng, tôi muốn hỏi một điều. Hãy để chúng tôi bày tỏ long thành được chứ?" (Người mẹ BL)
"Được thôi, nếu cô nài nỉ đến vậy. Dù sao thì tôi mừng là hai người an toàn. Tôi chấp nhận lời cảm ơn. Trước tiên, chúng ta giới thiệu bản thân chứ?" (Sirius)
"Tôi là Aery. Đây là con tôi, Quad. Nói xin chào đi con." (Aery) (Trans: Chào chú đi con :D )
"Em tên là Quad. Cảm ơn, Nii-chan!" (Quad)
Tôi thắc mắc thằng bé sẽ sợ hãi như Noir, nhưng em ấy nở một nụ cười và ngoan ngoãn nói lời cảm ơn. Tất cả những đứa trẻ mà tôi đã gặp, kể cả Emilia và Reus, đều cảnh giác với tôi trong lần đầu tiên. Vậy nên việc này thực sự khiến tôi sảng khoái.
Trái với những gì tôi nghĩ, Emilia gật đầu hài lòng. Có vẻ như em ấy bị thuyết phục bởi điều gì đó. Mà...có sao không khi người mẹ không nói gì?
"Chắc Emilia đã giới thiệu rồi, tên tôi là Sirius. Tôi là...Shishou của họ." (Sirius)
"Cháu là Reus. Rất vui được 2 người, Aery-san, Quad." (Reus)
Tôi vừa là Shishou, vừa là chủ nhân và vừa là thủ lĩnh của hai đứa. Khá rắc rồi nên tôi gộp lại thành Shishou.
Sau khi Reus giới thiệu, Aery-san quay sang nhìn mặt thằng bé. Cô ấy đặt tay lên môi như nhớ ra điều gì. Thế nên Reus tiến lại gần và vẫy tay.
"Có gì trên mặt cháu ạ?" (Reus)
"Aah, xin lỗi. Nhìn cháu, cô cảm thấy khá quen. Cô hỏi họ của cháu được chứ?" (Aery)
"Là Silverion. Bố cháu là người đứng đầu của làng." (Reus)
"Oh! Nếu vậy thì, các cháu hẳn là cháu của Garve-san!" (Aery)
Aery-san nhẹ nhàng cười với Emilia và Reus nhưng hai chị em nghiêng đầu, như thể không nhận ra cái tên Garve.
"Tóm lại, làng của Aery-san là nơi mà gia đình Emilia sống?" (Sirius)
"Đúng vậy. Garve-san là cựu trưởng làng của bọn tôi. Vài năm trước, tôi nghe rằng nhà của con cháu ông bị tấn công và phá hủy bởi lũ quái vật...nhưng thật mừng là hai đứa vẫn còn sống." (Aery)
Aery-san khóc ôm chầm lấy Reus.
Dù thật bất ngờ, tôi đã tìm được mối liên kết của hai mẹ con họ với Emilia và Reus. Nếu đến nơi ở của Aery-san thì tôi cũng sẽ biết được vị trí ngôi làng mà Emilia từng sống.
"Điều đó thật tuyệt, hai đứa. Trông hơi hời hợt đấy, hai đứa không hiểu sao?" (Sirius)
"Bọn em hiểu. Nhưng, cha mẹ chúng em chưa bảo giờ nói về người như thế." (Emilia)
"Em cũng chưa bao giờ nghe về người đó. Aery-san, Garve là người như nào vậy?" (Reus)
"Ông là người rất có thế lực. Hai đứa không biết về ông ấy cũng đúng thôi. Garve-san rất cứng đầu và hiếm khi kể về gia đình mình. Câu chuyện duy nhất tôi nghe được từ ông ấy là khi ông đang say. Kể về việc ông đã đấu tranh như thế nào và bị chia cắt với con cháu mình." (Aery)
"Ông ấy...là ông của bọn cháu sao?" (Emilia)
"Tuyệt quá, Nee-chan! Chúng ta có một người ông!" (Reus)
Hai chị em dần chấp nhận sự thật rằng gia đình hai đứa đang ở đó, nhưng vì lý do nào đó, chúng vui vẻ bám vào tôi. Tôi cũng thấy vui cho chúng nhưng hơi đau một chút khi bị hai đứa ôm chặt như vậy đấy.
"Fufu...Hai người họ thật sự yêu quý cậu nhỉ. Tôi đã nghe từ Emilia lý do cậu đến lục địa này. Gia đình tôi muốn hợp tác để trả ơn cho việc cậu cứu hai mẹ con tôi." (Aery)
"Cảm ơn hai người. Trước tiên, bọn tôi sẽ đưa hai người về nhà." (Sirius)
"Vâng, để việc dẫn đường cho bọn tôi. Rất mong cậu sẽ đến thăm nơi ở của bọn tôi." (Aery)
"Rất sẵn lòng. Nhưng giờ đã muộn rồi, tôi muốn hai người hồi phục hẳn đã. Chúng ta sẽ rời đi vào sáng mai." (Sirius)
"C-cũng phải. Hiện tại bọn tôi sẽ chỉ làm vướng chân cậu thôi. Tôi sẽ ngoan ngoãn nghỉ ngơi vậy." (Aery)
Cho dù vết thương đã được chữa lành bởi Reese, thể chất của Aery vẫn chưa phục hồi hẳn. Để chuẩn bị cho ngày mai, Aery-san ngoan ngoãn nằm xuống.
Thật sự thì, cô ấy muốn quay về cho dù phải gắng gượng, nhưng vì đã được chúng tôi cứu nên cô ấy sẽ không làm vậy. Quad cũng đã thấy mệt sau khi ăn chỗ thịt xiên và lăn ra ngủ cạnh mẹ.
Dựa theo vị trí mặt trời, đã sắp tối. Chúng tôi lặng lẽ rời căn phòng và nói về kế hoạch sắp tới.
"Tôi và Reese sẽ đi mua những thứ cần thiết trước khi trời tối. Hai đứa ở lại chăm sóc cho họ nhé." (Sirius)
"Em sẽ làm một bữa ăn nhẹ cho Aery-san. Reus, em ở lại đây nhé." (Emilia)
"Đã rõ, Nee-chan. Em sẽ ở đây canh chừng!" (Reus)
Theo thông tin từ Daughtress thì tên quý tộc đó đã tập hợp các mạo hiểm giả để bắt cóc người tộc Ngân Lang. Vì vậy, sẽ chỉ có tôi và Reese đi mua sắm để tránh gặp phải rắc rối với chúng.
Việc chúng tìm đến đây chỉ là vấn đề thời gian, nhưng tôi đã giao phó lại cho Reus và Emilia, đằng sau nhà trọ thì có Hokuto nên sẽ dư sức bảo vệ hai mẹ con.
Và Reus, tuy đúng thực cậu là sói, nhưng anh muốn cậu bé mồm thôi, ồn ào quá đấy.
"Cuối cùng, hãy sẵn sàng cho mọi thứ. Có khả năng chúng ta sẽ bị tấn công trong thị trấn." (Sirius)
"""Vâng""" (Emilia/Reus/Reese)
Dặn dò xong, chúng tôi bắt đầu tiến hành kế hoạch.
"Chúng ta đi chứ, Reese? Chỗ thịt xiên mà em ăn vừa nãy trông khá ngon. Chỉ cho tôi chỗ được không?" (Sirius)
"Vâng, dù sao em cũng muốn ăn thêm chút nữa." (Reese)
"Hãy bảo trọng. Reese, chúc vui vẻ nhé." (Emilia) (Trans: Khá là thâm thúy)
"Eh? Vui vẻ...aah!?" (Reese)
Reese cuối cùng cũng nhận ra rằng chỉ có hai bọn tôi đi mua sắm. Cô đỏ mặt và nhìn tôi, tôi đưa tay ra cho việc hộ tống cô ấy.
"Đi thôi, Reese." (Sirius)
"V-vâng! Ehehe..." (Reese)
Reese bối rối nắm lấy tay tôi với một nụ cười lấp lánh.
-
Tối muộn
Nhắm vào một nhà trọ nào đó, đám mạo hiểm giả xấu bước qua những con hẻm đẻ tránh gây sự chú ý.
Cả thảy có 10 tên. Trông chúng như những con thú đang săn mồi vậy. Rõ ràng là khác với những mạo hiểm giả bình thường.
"Mục tiêu là mấy đứa Ngân Lang. Tất cả có bao nhiêu?" (Mạo hiểm giả 1)
"Ưu tiên ả đàn bà trước. Đó là cho ngài quý tộc kì lạ đó." (Mạo hiểm giả 2)
"Ngoài ra, còn có một con sói mạnh mẽ và tráng lệ. Nếu ta bắt được, ngài ấy cũng sẽ mua chúng." (Mạo hiểm giả 3)
"Heh! Ngài ấy thực sự thích chúng nhỉ?" (Mạo hiểm giả 4)
Dựa vào mục tiêu thì nên bắt đầu công việc thay vì nói chuyện vô nghĩa, nhưng bọn chúng lại vừa đi và vừa tiếp tục cuộc trò chuyện.
Dù gì thì một khi nhận được tiền, chúng sẽ lập tức trốn sang lục địa khác. Tóm lại, chúng hiểu được là đang làm việc cấm kỵ nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu.
"Cho dù cô ta có người bảo vệ, nó chỉ là một tên nhóc. Với 10 người chúng ta tấn công bất ngờ thì chuyện thật quá đơn giản." (Mạo hiểm giả 5)
"Tao đoán vậy. Nhân tiện, có một đứa Ngân Lang dễ thương và một con bé tóc xanh ở đó. Hay là đem chúng theo?" (Mạo hiểm giả 6)
"Cái gì? Thay vì tiền, mày lại muốn lũ con gái à?" (Mạo hiểm giả 7)
"Tao cũng thế. Tao thà lấy lũ con gái đi còn hơn lấy tiền. Nhưng tao không có hứng thú với tên nhóc đâu." (Mạo hiểm giả 8)
Và rồi, khi mục tiêu đã vào trong tầm ngắm, chúng nhìn nhau để xác nhận lại kế hoạch. Nhưng chúng bỗng nhận ra điều bất thường ở đây.
"...Chờ đã. Hình như tao thấy thiếu mấy thằng thì phải?" (Mạo hiểm giả 1)
"Bọn chúng đi đâu rồi? Lúc trước vẫn ở đây mà..." (Mạo hiểm giả 2)
"À, chúng vừa bị kéo vào góc tối rồi. Và...đằng sau này." (??)
"Cái...?" (Mạo hiểm giả 4)
Vừa quay lại, hắn ăn một cú đá từ con sói mạnh mẽ và tráng lệ. Tên đó gục trước cả khi kịp la lên, tên còn lại thì bị hất văng đi bởi đuôi của nó.
"Ch-chuyện gì thế này!?" (Mạo hiểm giả 2)
"Tạo khoảng cách đi! Mày làm gì vậy, mày đang đi quá xa đó!" (Mạo hiểm giả 1)
"Không phải lỗi của hắn đâu. Là do nó... cộng sự của ta đó." (Sirius)
Hokuto dựa và cọ đầu vào tôi. Còn 6...Không, trừ tên vừa bay đi, còn 5 tên à?
"Mày, không lẽ là mày..." (Mạo hiểm giả 4)
"Đúng vậy. Tất cả các ngươi đều là kẻ thù của ta." (Sirius)
Sau khi mua sắm xong với Reese, trước khi quay lại nhà trọ, Daughtress giao cho tôi thông tin về những tên sẽ tấn công đang tập hợp lại. Dù là để giải quyết nợ nần, vì lý do nào đó, cảm thấy phiền phức khi chúng tôi là người hộ tống hai mẹ con Ngân Lang, họ tức tốc đưa cho chúng tôi thông tin.
Có lẽ, bọn tôi nên rời đi sớm, nhưng không may, Aery-san vẫn còn mệt. Vì đây cũng giống như là bài luyện tập cho các học trò, nên tôi quyết định mai phục chúng. Tuy vậy, là về chuyện danh tiếng của chúng nên bọn tôi chỉ tấn công một chút. Nếu định tấn công bất ngờ thì chúng đáng lẽ phải làm trong yên lặng.
Nhân tiện, tôi lặng lẽ kéo hai tên vào góc tối, đánh cho bất tỉnh và để chúng ở đó.
Trong khi xoa đầu Hokuto, tôi cởi bỏ mũ trùm đầu và mỉm cười với bọn chúng.
"Các ngươi đúng là ngu ngốc, ta có thể nghe thấy hết đấy. Các ngươi đã chủ quan khi đối thủ chỉ là những đứa trẻ. Các ngươi đã không biết sức mạnh của kẻ thù, mà bô bô cái mồm rồi thì đột kích các thứ... thật đáng thương." (Sirius)
"Keh! Dù sao bọn tao cũng không giỏi trong việc đột kích. Hạ tên nhóc đó và con quái vật thôi..." (Mạo hiểm giả 1)
"Ta không chỉ có một mình đâu." (Sirius)
Emilia và Reus xuất hiện từ lối vào và đưa đám mạo hiểm giả vào thế gọng kìm. Dù vậy, tôi không thấy sự mất bình tĩnh từ chúng. Chúng nắm lấy vũ khí và bình tĩnh nhìn về phía bọn tôi.
5 tên trước thì rất dễ hạ gục, còn 5 tên này, chúng đã chỉnh đốn lại đội hình. Đó là bằng chứng cho thấy chúng có kinh nghiệm phù hợp. Tôi đứng sang một bên để cho học trò có cơ hội luyện tập.
"Oi, mục tiêu lộ diện rồi. Chúng đã giúp tiết kiệm được khối thời gian và rắc rối đấy." (Mạo hiểm giả 2)
"Bọn mày giữ con sói và tên nhóc đó ở đằng sau. Bắt đứa Ngân Lang đó làm con tin." (Mạo hiểm giả 1)
Dù không giỏi trong khoản đột kích, việc đánh giátình hình trong chốc lát của chúng không tệ. Hai tên trong số đó hướng ra chỗ tôi và Hokuto còn ba tên thì tiến đến chỗ Emilia và Reus.
Hai tên ném dây và lưới nhằm bắt Emilia lại, nhưng em ấy điều khiển gió và nhảy lên cao. Em nhảy ra đằng sau chúng bằng cách bước qua đầu chúng.
"Nó nhanh quá...nahh!? (Mạo hiểm giả 3)
"Chỉ là các ngươi quá chậm thôi." (Emilia)
Một trong số chúng quay lại và bị hạ gục một cách khó coi bởi Emilia. Cùng lúc đó, tên còn lại vung vũ khí vào Emilia, nhưng em ấy lao tới bụng của hắn để tránh đòn tấn công.
Trước mặt hắn là Emilia với mái tóc bạc và lòng bàn tay đang hướng vào mình. Sau đó, Emilia niệm thần chú.
"[Phong Kích!]" (Emilia)
Tác động của gió, với một chút điều chỉnh sức mạnh, đập vào tên mạo hiểm giả. Hắn bay đi, tạo một đường cong, ngã vào vườn cây gần đó và ngất.
"Còn một!" (Emilia)
Emilia bắn [Phong Kích] vào tên bị ngã bởi đòn quét chân của em ấy, và hắn cũng hoàn toàn bất tỉnh. Emilia đã rèn luyện rất tốt, vì tôi có bảo em ấy không được bất cẩn trừ phi đối thủ bị vô hiệu hóa hoàn toàn.
Trong lúc đó, tên tiến đến chỗ Reus...
"Mày có thanh kiếm lộng lẫy đấy, nhưng cũng chỉ để trang trí thôi." (Mạo hiểm giả 1)
"..." (Reus)
Reus, vì lý do nào đó, không rút kiếm ra. Thằng bé chỉ tránh đòn của đối thủ. Hắn vung vũ khí trong khi nghi ngờ thái độ của Reus, nhưng thằng bé tiếp tục né đòn.
Chỉ đến khi tên này cảm thấy kỳ lạ, Reus nắm lấy thanh kiếm của mình và lẩm bẩm.
"Thật khó...tấn công trong tình huống này..." (Reus)
"Cuối cùng mày cũng có động lực rồi hả!? Nhưng, thanh kiếm to như thế thì..." (Mạo hiểm giả 1)
Trước khi tên này nói xong, Reus vung kiếm nhắm vào tay hắn. Trong khoảnh khắc kinh ngạc, phần phẳng của thanh kiếm đập vào đầu và hắn khuỵu xuống cùng tiếng rên rỉ.
"Haaa...Không được. Mình vẫn thấy Nee-chan. Và mình không thể chiến đấu trong hoàn cảnh Reese-ane và Aniki ở gần được." (Reus)
"Làm tốt lắm, Reus. Trói chúng lại nào." (Emilia)
Việc Reus vừa làm giống như cách mà tôi xử lý đối thủ của mình. Nếu phải bảo vệ người khác trong lúc chiến đấu thì tôi sẽ ưu tiên biệc bảo vệ người đó hơn. Tuy nhiên, tôi có thể làm được điều đó là do khả năng của mình, [Tư duy Song song], nhưng việc đó không hề dễ dàng chút nào dù có cường hóa thể chất lên bằng [Cường hoá].
Tuy nhiên, Reus đã làm được. Vì thấy có vẻ không thể nỗ lực hết mình vào mục tiêu, chúng chuyển sang nhắm vào tôi.
Hai chị em ném một sợi dây ra và nhanh chóng trói 3 tên mạo hiểm giả đã bất lực lại.
Vào lúc trận chiến của hai chị em kết thúc thì ở bên Hokuto cũng vậy.
Gã tấn công Hokuto cầm một cái Halberd cao hơn cả hắn.
Có vẻ biết sử dụng vũ khí thuần thuc, hắn vung cái Halberd trông khá nặng xuống Hokuto nhưng Hokuto không né đòn mà chỉ vung chi phải trước.
"Eh...?" (Mạo hiểm giả 4)
Và sau đó, cái Halberd bị cắt làm bốn.
Nó không thường làm vậy vì khá nguy hiểm, và cái halberd nát vụn bởi vuốt của Hokuto. Nói tóm lại, nó đã sử dụng thứ mà nó thường giấu đi.
Hokuto giơ chi tới tên mạo hiểm giả, đang bị sững sờ vì vũ khí bị phá hủy. Nó vung móng vuốt cứng như thép xuống...không, nó dừng lại ở ngay trước mũi tên kia.
"Garurur!" (Hokuto)
"Hii!?" (Mạo hiểm giả 4)
Dù trước mặt là một bàn chân dễ thương, hắn vẫn ngất xỉu và đổ sụp xuống tại chỗ do sự hăm dọa của Hokuto.
Ngay khi Hokuto sủa lên một tiếng nhỏ, Emilia và Reus chạy đến trói tên đó lại. Tôi có thể nhìn thấy thứ bậc của mấy đứa này một cách rõ ràng đấy.
Đứng đầu...đương nhiên là tôi.
"Hmmm...Emilia và Reus làm tốt lắm." (Sirius)
"Thằng khốn! Sao mày lại nhìn đi chỗ khác!?" (Mạo hiểm giả 5)
"Eh?" (Sirius)
Tôi đang theo dõi trận chiến của hai chị em và Hokuto trong khi đấu với tên trước mặt mình.
Dù có nói thế, ngươi vung kiếm quá dễ đoán và ta có thể dễ dàng đỡ nó.
"Tại sao!? Tại sao kiếm của tao lại bị chặn lại bởi một thanh kiếm bé như vậy chứ!? (Mạo hiểm giả 5)
"Ngươi quá phụ thuộc vào trọng lượng kiếm rồi. Thế là không đủ." (Sirius)
Hắn vung thanh kiếm bằng cả hai tay nhưng bị chặn lại bởi thanh kiếm ngắn mà tôi nhận được từ Dee. Nói một cách chính xác, thay vì kiềm nó lại, tôi đã hất nó đi.
Bí quyết là hướng quỹ đạo của thanh kiếm đi trước khi sức mạnh của đối thủ được dồn vào.
Nếu như đây là Lior hay Reus, họ sẽ phản ứng lại bằng nhận thức và kỹ năng của mình. Nhưng tên này lại dồn quá nhiều vào sức mạnh và trọng lượng của thanh kiếm, thế nên rất dễ chặn đòn tấn công của hắn. Kể cả một thanh kiếm nhỏ làm từ Gravilite cũng cứng hơn kiếm của hắn.
Về phía tên mạo hiểm giả, hắn sẽ cảm thấy như tôi đã hoàn toàn tránh được các đợt tấn công của hắn.
"Giải thích rõ hơn này. Vung được thanh kiếm đó với tốc độ như vậy là khá tốt, nhưng kỹ thuật của ngươi thì quá tệ. Rõ ràng trước đây ngươi chưa tìm được đối thủ mạnh hơn nhỉ." (Sirius)
"Chết tiệt! Tên nhóc mày đang giả làm thầy giáo đấy à?" (Mạo hiểm giả 5)
Vì không muốn nghe tôi nói và không học hỏi được gì, hắn vung kiếm lên với tất cả sức mạnh. Có lẽ hắn nghĩ rằng đối thủ sẽ bị nghiền nát nếu hắn sử dùng nhiều sức hơn. Hắn để lộ quá nhiều sơ hở khi giơ kiêm lên nhưng tôi cố tình chờ đợt tấn công.
"Với cái này, kiếm của mày...ooo!?" (Mạo hiểm giả 5)
Khi hắn vung kiếm xuống, tôi bước ra sau. Tôi gạt chân đối thủ ngay khi trọng tâm của hắn đang hướng tới trước và hất chân hắn lên bằng cách đẩy kiếm tới. Kết hợp với sự thay đổi trọng tâm, hắn bị ném lên không trung như đang bay về phía trước. Hắn ngã dập lưng xuống đất.
"Mày quên mất thứ này rồi." (Mạo hiểm giả 5)
Tên này lấy lại được thanh đao mà hắn vô tình thả ra và vung nó ngay mặt tôi. Một học sinh của Elysion sẽ ngất xỉu nếu dính đòn đó, nhưng hắn là một mạo hiểm giả nên chỉ bị choáng tức thời.
Hơi dai đấy, nhưng... cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Tôi để tay lên bụng hắn và nói lời từ biệt.
"Nếu muốn ghét, hãy ghét tên giao yêu cầu cho ngươi ấy. Ta không chắc ngươi có thể sống sót hay không đây." (Sirius)
Đành chịu thôi, vì gã đó đã mang cuộc chiến với tộc Ngân Lang đến thị trấn này mà.
Có lẽ ngay lúc này, tên khách hàng đang bị Daughtress xử lý.
Vì một giấc ngủ yên tĩnh, tôi ngắt ý thức của tên mạo hiểm giả với một phát [Xung kích].
-
Extra/Bonus 1
"Em có hiểu không, Quad-kun? Sirius-sama là một người rất tuyệt vời, đã cứu chúng ta. Anh ấy rất mạnh, nấu ăn rất ngon..." (Emilia)
"Ooo! Nii-chan thật tuyệt!" (Quad)
"Aah...đấy là thói quen xấu của Emilia. Xin lỗi, Aery-san. Tôi sẽ dừng em ấy lại." (Sirius)
"Không sao đâu. Con tôi và Emilia trông rất vui mà." (Aery)
"...Vậy nên, Quad-kun.... Phục vụ Sirius-sama sẽ..." (Emilia)
"Vâng, em nữa... với Sirius-sama..." (Quad)
"Awawa!? Biết ngay mà!" (Reese)
"Đúng là những đứa trẻ thú vị." (Aery)
Sau đó, có vẻ cậu bé đã được giải nguyền khi Reese đổ nước lên người cậu.
Extra/Bonus 2
"Aniki! Kỹ thuật mà anh dùng để đối đầu với tên cầm kiếm thật là tuyệt! Nó hầu như không dùng chút sức mạnh nào, anh làm sao được vậy?" (Reus)
"Nếu cứ liên tục bị tấn công bởi Lior thì cậu sẽ tự nhiên làm được thôi." (Sirius)
"Oo...ouu! Được rồi, lần sau gặp ông ấy, em cũng sẽ..." (Reus)
"Hơn nữa, nếu ông ấy thực hiện tám nhát chém liên hoàn cùng lúc, cậu sẽ làm được hoàn hảo nếu có thể xử lý hết. Tuy nhiên, nếu đỡ trượt chỉ một nhát, xương cậu thế là xong." (Sirius)
"..." (Reus)
Thật ra, tôi đã bị gãy vài cái xương rồi.
Lúc đó, tôi sử dụng kiếm gỗ. Nên dù sức mạnh và kỹ thuật của cả hai đều cao nhưng tôi luôn có cảm giác sắp chết đến nơi.
Biểu cảm của Reus lúc này thật là ấn tượng. Nó trộn lẫn giữa kinh ngạc, sợ hãi và tôn kính.
--------------------------------------------
Thông báo: Dưa Hấu hiện đã rời team để tập trung vào các pj cá nhân. Team và độc giả chân thành cảm ơn chú vì những chương truyện tuyệt vời mà chú đã cống hiến cho ae!
- Bộ truyện này tàn rồi! (Kat)
- Gì căng? Còn có ta mà. À chờ tí, gấu ta vừa nhắn tin :3 (Ken)
- Thế giới này tàn rồi! (Kat)
- Chào các bác! Em đến xin ứng tuyển làm trans. (NPTSmoker)
- Tuyệt vời cuộc đời nở hoa! (Kat)
- Mấy vụ skinship của các bác có vẻ thú vị nhỉ? Em khá là hứng thú đấy :^ (NPTSmoker)
- Vũ trụ này tàn rồi! (Kat)