The Mech Touch: Sắc Nét Chiến Cơ
Chương 90: Tài năng trẻ
Chương 90: Tài năng trẻ
Ves bây giờ cứ như là đang nhảy múa trên bờ vực thẳm vậy. Cậu làm việc thoăn thoắt hơn bao giờ hết với một cỗ máy mà cậu chưa bao giờ động vào trước đây. Nếu cậu chỉ cần vấp ngã dù chỉ một lần thôi thì chắc chắn cậu sẽ rơi tan xác xuống vực. Cậu mạo hiểm thử nghiệm nhiều ý tưởng hết lần này đến lần khác, và tất cả đều nhằm mục đích tối đa hóa hiệu suất của chiến cơ cậu trong thời gian ngắn nhất có thể.
“Mình có thể cảm nhận được kỹ năng của mình đang phát huy tác dụng. Nếu mình muốn thành thạo và phát triển trình độ của mình thì cách tốt nhất chính là đẩy bản thân mình đến giới hạn.”
Mặc dù cậu chỉ cách thất bại một vài bước chân thôi, nhưng Ves cảm thấy mình đang tỏa sáng nhất vào thời điểm đó. Cậu sinh ra để làm việc này. Hiệu suất làm việc của cậu đã vượt ngưỡng một trăm phần trăm một khi cậu đã hoàn toàn chìm đắm vào trạng thái siêu thần hiện tại. Nhờ có khả năng tập trung cực kì siêu việt của cậu mới giúp cậu đi vào trạng thái đặc biệt như thế này. Với khả năng phi thường ấy, cậu tập trung làm việc đến mức điên cuồng như một con ác quỷ mới được triệu hồi vậy. Cậu thậm chí còn khiến các bình luận viên phải chú ý đến mình.
“Chàng trai ngoại quốc đó là ai? Cậu ta làm việc nhanh như chớp vậy! Mặc dù cậu ấy có hơi cẩu thả hơn so với những thí sinh tài năng khác đến từ Leemar, nhưng cậu trai đó đang đè bẹp đối thủ của mình bằng sự quyết đoán mạnh mẽ đến không ngờ!”
Một số khán giả thậm chí còn bắt đầu quay sang quan sát Ves. Mặc dù cậu không hề có lý lịch hay danh tiếng nào đáng chú ý đến trong địa phận Khối Liên Minh, nhưng cái tốc độ làm việc điên cuồng của cậu vẫn khiến cậu nổi bật và đã vô tình gia nhập vào số các thí sinh khác thường trong năm nay.
“Theo hồ sơ của chúng tôi, thì chàng trai chân nhân bất lộ tướng đây chính là Ves Larkinson, một công dân bản xứ đến từ nước Cộng Hòa Bright. Cậu ấy không có thành tích nào ấn tượng cả. Cậu ta tốt nghiệp một trường đại học hạng ba ở một quốc gia hạng ba với mức điểm trung bình mà thôi. Chỉ có hai thứ đáng lưu ý chính là cậu ấy đã tự thành lập một xưởng chế tạo chiến cơ độc lập mà không có khoản đầu tư nào từ bên ngoài và một tổ chức từ thiện bí ẩn đến từ Tân Đế Quốc Rubarth đã tặng cậu một vài giấy phép sản xuất chiến cơ tiền hệ.”
Tất cả mọi thứ mà khán giả nghe được đến giờ nghe chẳng có chút ấn tượng gì cả. Cho đến khi họ nghe đến hậu thuẫn của Tân Đế Quốc Rubarth thì mới sửng sốt. Cho dù chỉ có một tổ chức nhỏ bé và mơ hồ đến từ siêu quốc gia hạng nhất khổng lồ ấy thôi lại bày tỏ hứng thú với Ves, thì tin tức này vẫn đủ để khiến đám đông kinh ngạc.
Dưới sự cai trị tàn nhẫn của vị Hoàng Đế đang trị vì, bất kì ai có thể sống sót và phát triển dưới sự cai trị của ngài ta cũng phải có một thế lực nhất định. Nếu không thì của cải và tài sản của họ đã bị cướp mất từ lâu. Người ta còn nói rằng ngay cả một đội quân tầm thường nhất ở Tân Đế Quốc Rubarth thôi cũng đã đủ sức nghiền nát Phân Khu Sao Komodo hàng chục lần rồi.
Ở một vị trí khác trên sân khấu, nụ cười của Barakovski bỗng trở nên thích thú. “Ra là thế. Có vẻ như mình may mắn được gặp mặt với cậu ta rồi. Mình cứ có cảm giác cậu ấy có cái gì đó đáng nghi lắm. Nước Cộng Hòa Bright không thể nào nuôi dưỡng một nhà thiết kế chiến cơ như cậu ta được. Nhưng nếu có bàn tay của Tân Rubarth can thiệp, thì mọi thứ đều hợp lý.”
Trong khi đó, đôi mắt của Patricia vẫn bình thản thiết kế mẫu chiến cơ của mình. Cô nàng không hề đặc biệt để tâm đến người bạn học cũ cùng lớp với mình thuở còn ở nước Cộng Hòa. Thứ duy nhất cô ấy đang tập trung vào chính là mẫu thiết kế của mình. Cách làm việc khiêm tốn và kém nổi bật của cô không hề thu hút ánh mắt nào đến từ phía khán giả cho dù ngón tay cô vẫn đang điều khiển hệ thống Tốc Chế một cách điêu luyện.
Đương nhiên là cũng có một vài người trên sân khấu nghe cái tin tức ấy mà tỏ vẻ coi thường ra mặt. Một sinh viên tốt nghiệp ở Leemar đã khịt mũi rõ to khi nghe lời bình luận ấy. “Làm gì có chuyện người Rubarth lại phí công đầu tư cho một con kiến nhỏ bé đến từ nơi lạc hậu nhất của phân khu sao này chứ. Hah, nếu cái tổ chức đó thật sự hợp pháp, thì bọn tao đã nghe tin tức về nó rồi.”
Mặc dù Ves thu hút được sự chú ý của quý khán giả trong phút chốc, nhưng sự phấn khích ngắn ngủi đó liền nhanh chóng lắng xuống. Trong mắt những tai to mặt lớn trong ngành chiến cơ, thì cậu cũng chỉ là một trong những tài năng gặp may mắn trong sự nghiệp mà thôi. Liệu cậu có thể biến những món quà đó thành sức mạnh của chính mình hay không lại là một câu chuyện khác. Ngoài ra, cũng có khá nhiều tài năng sáng chói tốt nghiệp trường LIT hoặc các trường ưu tú khác trong lãnh thổ Khối Liên Minh cũng sở hữu nhiều thành tích đáng kể hơn nhiều. Đa số các thành tựu của họ đều khiến khán giả có mặt hôm nay phải trầm trồ kinh ngạc.
Không ai dám coi thường nền văn hóa và di sản của mỗi thành viên trong Liên Minh Thứ Sáu. Bất chấp sự cạnh tranh gay gắt của họ, nhưng họ không ngừng đào tạo ra những bậc tài năng đáng chú ý hết tháng này qua năm nọ. Chỉ có một hệ thống giáo dục toàn diện mới có thể nuôi dưỡng nhiều mầm non tài năng không ngừng như thế. Khối Liên Minh cũng đã nuôi nấng và hỗ trợ những thiên tài tiềm năng ấy bằng cách đặt họ dưới trướng các nhà thiết kế có nhiều kinh nghiệm hơn.
“Nhắc đến các thiết kế gia xuất chúng đây thì anh thích người nào nhất?”
“Đó cũng phải hỏi nữa ư? Bây giờ chỉ có một người duy nhất trên sân khấu xứng đáng được gọi là hoàng đế của thế hệ thiết kế gia hôm nay thôi. Nếu ở đây có ai sống trong rừng suốt mấy năm qua thì hãy chuẩn bị chiêm ngưỡng phong thái hào quang rực rỡ của chàng trai mang tên Carter Gauge.”
Không ai dám phản đối với câu khẳng định trên. Kể cả những cái tên nổi tiếng như Mortimer Presutti hay Cynthia Barakovski cũng phải quỳ gối trước cái danh to lớn như Carter Gauge.
“Là hậu duệ của Vương Triều Gauge đang cầm quyền, tất cả mọi người đều chắc chắn rằng cậu Carter đây sẽ kế thừa chức vị với tư cách là trưởng bộ phận thiết kế chiến cơ từ cha của mình.”
Vương Triều Gauge là thành viên quyền lực nhất trong Liên Minh Thứ Sáu. Họ là người đầu tiên đặt chân đến Phân Khu Sao Komodo hoang vắng này. Với vô số tài nguyên và quyền lực của mình, họ đã tiên phong khám phá phân khu sao này và lập thuộc địa tại các hệ sao màu mỡ nhất. Nếu như các thế lực đối địch khác như tiền thân của Gia Tộc Konsu và Lục Bá Quyền Quốc không gia nhập vào quá trình thuộc địa hóa lúc ấy, thì bây giờ Vương Triều Gauge hẳn đã nắm trọn toàn bộ phân khu sao này rồi.
Ngày nay, chính cái quyền lực to lớn và cái hành vi ỷ mạnh hiếp yếu của họ thường bị xã hội lên án. Mặc dù Vương Triều ấy có thể đánh bại bất kì thành viên nào khác trong liên minh, nhưng kể cả họ đi nữa thì cũng phải chột dạ nếu toàn bộ các thành viên còn lại trong Liên Minh hợp sức với nhau để chống trả.
Về mặt quân sự, thì Vương Triều Gauge đứng ở vị trí số một. Gia Tộc Konsu thì đứng thứ hai cách khá xa với quán quân. Tập Đoàn Vermeer thì gần như ngang tài ngang sức bám gót Gia Tộc Konsu, không bao giờ bằng lòng với vị trí thứ ba của mình.
Nếu phải so sánh thì sức mạnh thật sự của Tập Đoàn Carnegie thậm chí còn không thể nào sánh bằng. Tập Đoàn theo đuổi chiến lược phát triển kinh tế và ngoại giao lâu dài để thống trị về mảng này. Sức mạnh công nghiệp của họ phải ngang ngửa với Vương Triều Gauge trong khi mối quan hệ của họ trải dài khắp phân khu sao và hơn thế nữa. Không một ai dám đánh giá thấp Tập Đoàn Carnegie cho dù quyền lực của họ trông khá là yếu đuối trên giấy tờ.
“Thú vị thật! Cậu Carter Gauge đã bỏ qua các chiến thuật thông thường và bình tĩnh thiết kế một chiếc hạng trung cho giai đoạn cuối của trận đấu! Nếu có bất kì ai khác làm như vậy, thì tôi đã gọi hắn là thằng thua cuộc rồi. Nhưng nếu là cậu Carter, thì cậu ta chắc chắn đã có một kế hoạch đen tối trong đầu rồi cũng nên.”
“Chiến cơ của cậu ấy chắc chắn sẽ là một cỗ máy sát thủ vô song, mặc dù tôi đang tự hỏi làm thế nào mà cậu ta có thể thu thập đủ tiền xu cho hôm nay. Mặc dù tỷ lệ xuất hiện đồng xu có tăng dần đều, nhưng nó cũng không đủ để giúp cậu ấy vượt lên phía trước. Chiến cơ của cậu ấy cũng sẽ bị các phi công xếp hạng cao hơn đánh bại mất.”
Ai cũng biết có một sự khác biệt đáng kể giữa những phi công hàng top và những phi công dưới hạng một trăm. Những người xếp hạng thấp hơn vẫn sở hữu một vài kỹ năng nhất định, nếu không thì họ đã không có mặt trong hôm nay rồi. Tuy nhiên, họ đã vắt kiệt tiềm năng của mình, cho nên là dẫu có muốn trở nên giỏi hơn nữa cũng rất là khó.
Carter kiêu ngạo đến mức tự tin đấm ngực rằng hắn ta sẵn sàng chấp hết tất cả các thí sinh ở đây thậm chí chỉ với một phi công rác rưởi. Cứ như thể hắn ta đang chế giễu mọi phe cánh quyền lực khác trên sân khấu rằng hắn có thể dễ dàng đánh bại mọi đối thủ chỉ bằng một tay thôi vậy.
Mặc dù hắn được người ta tung hô đến tận mây xanh, nhưng nhiều thiết kế gia đại diện cho nhiều tổ chức khác nhau lại không tin vào thực lực của hắn. Kể cả Ves dù có đôi khi nghe đến những thành tích xuất sắc của Carter đi nữa, thì cậu vẫn không hề chùn bước. Mặc dù cậu phải thừa nhận rằng Carter có một cái nền tảng kiến thức và kinh nghiệm sâu sắc hơn cậu nhiều, nhưng Ves vẫn muốn đối đầu trực diện với những tài năng giỏi nhất của Khối Liên Minh.
Sau hai giờ trôi qua, chiến cơ của cậu đã dần thành hình. Ves vừa điều chỉnh mẫu thiết kế vừa học thêm nhiều mánh khóe mới. Mặc dù cậu vẫn ưu tiên cho tốc độ của chiến cơ mình, nhưng cậu cũng muốn ban cho nó một vài lớp phòng vệ tối thiểu.
“Và chúng ta đã có bài dự thi đầu tiên! Là thí sinh nào thế?!”
“Đó là một chiếc chiến cơ được thiết kế bởi Alyssa Fill, một thí sinh khách mời đến từ Thất Tinh Myari! Đó còn không phải là một quốc gia hạng ba thực thụ nữa! Đó chỉ là một tiểu quốc hạng tư mà thôi!”
“Như thế mới hào hứng chứ! Liệu chú thỏ nhỏ bé và nhanh nhẹn này có thể thu thập đủ tiền xu trước khi bầy sói được thả ra chiến trường hay không?”
Alyssa đã thực sự thiết kế một chiếc chiến cơ hình thỏ nhỏ nhắn và cơ động. Trong số các chiến cơ động vật, thì chiến cơ thỏ mang lại sự kết hợp vô song giữa tốc độ và sức bật nhảy, nhưng lại không hề bỏ qua độ nhanh nhẹn tuyệt vời của nó. Tuy nhiên, cô nàng đã vội vã thiết kế và chế tạo chiếc chiến cơ thỏ của mình với tốc độ kinh ngạc. Ngay cả khi cô có nhiều thời gian hơn để thiết kế nó đi nữa, thì liệu nó có thể hoạt động lên đến năm mươi phần trăm so với thông số lý thuyết của nó hay không vẫn là một dấu chấm hỏi.
Tầng dưới cùng của khu vực đấu trường phức hợp liền trở nên sống động. Sau khi ánh sáng dần biến mất, một khu rừng ôn đới xen kẽ với đồng bằng lẫn đồi núi liền xuất hiện. Toàn bộ địa hình đều là cây thật đất thật, mọi thứ đều rất thật. Trường Leemar không hề tiếc công để khiến cho cuộc thi trở nên chân thật nhất có thể.
Sau khi chiếc chiến cơ thỏ của Alyssa đi vào đấu trường, một tia sóng tín hiệu cường độ mạnh bao trùm lấy cái buồng lái đặc chế. Chiến cơ thỏ ấy đã được kích hoạt điều khiển từ xa. Ở sâu vài trăm mét dưới lòng đất, năm trăm kén mô phỏng cùng với năm trăm phi công đang nằm yên lặng bên trong chờ được gọi tên. Một trong những chiếc kén sáng lên, báo hiệu kết nối thành công.
“Cậu ấy xuất hiện rồi! Richard Lovell đã xuất kích! Học viên xuất sắc nhất của Học Viện Abelard đã nắm quyền điều khiển chiếc chiến cơ thỏ ấy! Hãy nhìn động tác của nó kìa. Cậu ấy đang kiểm tra cỗ máy mới tinh của mình một cách cẩn thận.”
“Rất hiếm khi chúng ta thấy có thí sinh nộp sản phẩm dự thi của họ chỉ sau hai giờ đồng hồ. Đúng là một hình phạt tàn nhẫn và vô tâm khi bắt một phi công thiếu sinh đứng đầu bảng phải lái một chiếc chiến cơ được chế tạo vội vàng như vậy. Hãy nhìn bàn chân trái ở phía trước xem. Chưa gì nó đã bắt đầu hỏng rồi!”
Toàn bộ khán giả bỗng dưng lại có cảm giác thỏa mãn đến tàn nhẫn mỗi khi một phi công chiến cơ tài năng mà lại ghép đôi với một chiếc rác rưởi cực kì tệ hại. Và đó chính là một trong những điểm hấp dẫn nhất của loại hình thi đấu như thế này.
Những phi công thiên tài lại đi với hàng loạt chiến cơ dở tệ trong khi những phi công rác rưởi lại được ngồi lên những chiếc chiến cơ tốt nhất. Cuộc đối đầu giữa những cặp đôi một trời một vực như thế này luôn tạo ra những pha hành động thật sự mãn nhãn.
“Chiếc chiến cơ thỏ đã bắt đầu nhảy đi rồi! Cậu Lovell đang đi tìm tiền xu vào lúc này! Lẽ ra nó phải sở hữu những thiết bị cảm biến xuất sắc nhất, nhưng đáng tiếc thay, cô Alyssa chỉ lắp một vài hệ thống cảm ứng thô sơ nhất trên cái đầu thỏ của nó. Hãy xem cặp tai vô dụng ấy dùng để làm ăng ten kia. Cậu thiếu sinh hạng nhất ấy buộc phải mò mẫm tìm từng đồng xu trong khu rừng rậm rạp và éo le này!”
Khán giả bật cười trước khung cảnh đó. Thông thường thì chiến cơ thỏ có vai trò trinh sát trong nhiều tổ chức đánh thuê. Chúng chỉ giỏi hơn chiến cơ hạng nhẹ dạng người về mặt đó mà thôi, bù lại thì nó không bao giờ trụ nổi trong một trận chiến trực diện cả.
Thế nhưng, cô Alyssa đã dành toàn bộ thời gian của mình để đảm bảo nó có thể hoạt động một cách tối thiểu. Cô ấy chỉ bỏ ra vài phút để lắp đặt hệ thống cảm biến đơn giản nhất cho nó, nhưng nó lại gặp trục trặc vào lúc này mới đau. Lovell buộc phải sử dụng cảm biến hình ảnh để truy tìm đồng xu, khiến phạm vi dò tìm của cậu bị thu hẹp nghiêm trọng.
Có lẽ cảm thấy bị áp lực bởi tốc độ táo bạo của Alysa, một vài thí sinh cũng quyết định nộp bài ngay sau đó. Sáu chiếc chiến cơ kém chất lượng liền ra sân cùng với chiến cơ thỏ của Alyssa trên đấu trường. Ngay cái lúc các phi công ưu tú ấy kích hoạt cỗ máy, thì ba chiếc trong số đó bị trục trặc ngay lập tức.
“Thật tuyệt vời! Ba chiếc chiến cơ đã gặp sự cố thảm khốc! Một chiếc bị khóa cả hai chân, còn chiếc khác chỉ có thể kích hoạt khoảng mười phần trăm lực dẫn động của nó trong khi chiếc còn lại thì trực tiếp phát nổ!”
“Còn ba chiếc kia cũng chẳng khá hơn là bao. Mặc dù chúng vẫn có thể di chuyển, nhưng chất lượng của chúng thậm chí còn tệ hơn chiến cơ thỏ của Alyssa nữa. Chúng chắc chắn sẽ sụp đổ chỉ sau một đòn chí mạng!”
“Con chim dậy sớm sẽ bắt được sâu. Đâu có ai quan tâm liệu chúng có chiến đấu được hay không? Tất cả bọn họ đều đã bước vào đấu trường trước khi những cỗ máy chiến đấu đầu tiên bắt đầu xuất kích. Miễn là họ thu thập được một vài đồng xu thôi thì họ đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi.”
Sau khi phần lớn các phi công hàng đầu đã bị cướp mất, Ves liền vội vàng hoàn thiện chiếc chiến cơ của mình. Cậu lược bỏ nhiều thứ xa xỉ như hệ thống cảm biến cao cấp và hệ thống dẫn động năng lượng tiên tiến. Cậu chỉ cần những bộ phận thiết yếu là đủ.
Trong giai đoạn nhạy cảm này, chỉ có một vài thiết kế gia khác dám nộp mẫu chiến cơ cẩu thả của mình. Hầu hết các bài dự thi đều gặp phải sự cố khi bước vào đấu trường. Họ nộp chiến cơ của mình quá sớm và phải chịu đựng ánh mắt khinh miệt khắp toàn bộ phân khu sao này.
Một nhà thiết kế chiến cơ không đánh giá đúng sản phẩm của chính mình thì sẽ không bao giờ có chỗ đứng trong giới thượng lưu. Họ sẽ phải ghi nhớ cái khoảnh khắc này trong suốt sự nghiệp còn lại của mình. Còn khán giả thì bắt đầu than thở và tiếc nuối cho những phi công ưu tú ấy đã bị lãng phí cơ hội thể hiện kỹ năng của mình.
Trong lúc đó, Ves đã hoàn tất mẫu thiết kế của mình. Cậu đã bỏ ra tận hai tiếng rưỡi đồng hồ để hoàn thành một mẫu chiến cơ hạng nhẹ có thể coi là ổn áp. Đây là một trong những tác phẩm đầu tiên mà cậu tận dụng tối đa các kỹ năng Cấp Thành Thạo của mình. Dần dần, một tia sáng lóe lên trong mắt cậu.