Tensei Shitara Slime Datta Ken
Chương 245: Trận quyết chiến cuối cùng - Phần 6
Chuyện quái gì thế...?
Đúng như tôi nghĩ,
「Không, khônggg ... Sức mạnh, sức mạnh của ta đã cạn kiệt ngay đúng phút cuối cùng ...」
Veldora nói như thể đang kịch liệt xin lỗi vì những gì đã xảy ra.
Hình như cậu ta vẫn còn khỏe chán.
Mặc dù, tôi không cảm thấy chút ít lo lắng cho cậu ta. Và điều ấy sẽ là phản ứng bình thường sau khi trông thấy những lời nói và hành động thường ngày của thanh niên ấy.
Cậu ta trông khá tàn tạ, nhưng có vẻ cũng không đến nỗi bị thương nặng lắm.
Tất nhiên là không hẳn thế. Xét cho cùng, dù đó là một vụ nổ lớn, nhưng có vẻ như Veldora là người duy nhất chịu thiệt hại nào từ nó.
Cũng chẳng có ai bị thương hết, phải cảm ơn Veldora mới được.
Ừm, dù có bị thương nặng đến mấy thì Veldora cũng chả chết được đâu mà lo.
Và nó không hề cường điệu khi nói rằng cơ thể chính là bên trong tôi.
「Chú đang làm cái quái gì vậy? Không phải mới nãy chú còn định tự tin bật thông thạo lên khoe luôn sao?」
「Hmph, đó chính xác là những gì tôi định nói đấy! Tại sao chú lại đột ngột đóng "Hành lang" mặc dù tôi đã cố hết sức để ngăn chặn vụ nổ!?」
Tôi hỏi với một tiếng thở dài, và Veldora vặn lại như đang giận dữ.
Hành lang... Ý cậu ta là "Hành lang linh hồn" à?
《Hehe. Veldora là người lãng phí nhất trong việc hút cạn mana của ngài. Tôi muốn trừng phạt anh ta một chút, vì vậy tôi tính toán nó để anh ta quậy phá cho đã, rồi canh lúc mà anh ta sẽ tự mình xử lý được một số sát thương. Và sau đó tôi đóng "Hành lang linh hồn" vào thời điểm đẹp.》
Cô làm gì cơ!?
Ngoài ra, vì lý do nào đó, Ciel dường như đang rất tức giận.
Cô ấy nói rằng cô ấy đã cho phép cậu ấy sử dụng nó một cách tự do trong một cuộc trò chuyện lúc trước, vậy nên thái độ thay đổi đột ngột này là gì...
《Ở nơi đầu tiên, tôi đã kìm nén mức năng lượng sử dụng để tránh lãng phí. Thế nhưng, Veldora――》
「Tôi thấy chú hấp thụ năng lượng và nghĩ rằng tôi cũng muốn bắt chước! Và tôi đã xem tí nữa là có thể hoàn toàn tăng sức mạnh.」
「Không, không. Tôi không nghĩ vậy ...」
Đây chắc chắn là hoàn toàn tức giận.
Tôi không bảo cậu ta đừng bao giờ bắt chước người khác, nhưng tôi sẽ đánh giá cao nếu cậu ta không sử dụng một tình huống căng thẳng như thế này để thử và thử nghiệm một cái gì đó mà tỷ lệ thất bại rõ ràng là rất cao.
Đầu tiên là, Veldora thậm chí còn không có khả năng chuyển đổi năng lượng, vậy làm thế nào cậu ta có thể tăng sức mạnh được...
Gần như ai cũng thừa biết rằng cậu chắc chắn sẽ thất bại như thường nên cậu ta chỉ việc ngăn chặn nó như bình thường rồi bù phần năng lượng đã mất lại sau.
Nhưng nếu cậu ta không làm thế thì, ôi thôi, quá tuyệt luôn, tôi cũng cạn lời với pha ngu người đó rồi.
Veldora đã tự mình sức kiểm soát nó. Cậu ta phải rút từ tôi một lượng lớn năng lượng và cố gắng hợp nhất nó.
Thông qua việc đó, cậu có thể thay đổi mạnh mẽ năng lượng mình đang nắm giữ và đồng hóa nó.
《Không chỉ thế. Anh ta đã cố gắng sử dụng "Hành lang linh hồn" để thu hút năng lượng, vì việc hợp nhất không hoạt động tốt. Chiến lược của anh ta phải là chuyển đổi nó thay vì tăng sức mạnh.》
Tôi hiểu rồi...
Tôi chắc chắn rằng Ciel, sẽ xử lý chuyện đó dễ dàng thôi, nhưng nếu sau này mà tên đó quen tay thì mệt à nha.
Cô ấy sẽ thuận tiện kết thúc việc được giao cho một vị trí xử lý công việc bất cứ khi nào có rắc rối. Vì vậy, cô ấy đã từ chối nó.
Cậu ta ép cô ấy làm điều đó vì cậu ta không thể tự mình xử lý nó, và rồi sử dụng hết năng lượng mình muốn.
Cô ấy sôi máu là chuyện đương nhiên.
Đó là lý do tại sao cô ấy đã cho Veldora phải đi trên than nóng như thế này đây.
Cậu ta đã làm nó vào thời điểm mà cậu ta hạ mức cảnh giác xuống mức thấp nhất, nên thậm chí Veldora cũng không thể xử lý nổi nó.
À, cậu ta cũng có thể chờ cái lúc mà Ciel không thể xử lý được.
Tôi đã rất kinh ngạc khi một trận chiến vừa ngu ngốc vừa nhảm nhí như vậy xảy ra mà tôi không hề hay biết.
「Dù có nhìn thế nào đi chăng nữa thì, đó rõ ràng vẫn là lỗi của cậu mà!」
「Grrr... Thật không công bằng khi chỉ có một mình Rimuru mới có thể sử dụng những năng lực hữu ích như thế ...」
Đừng có 'Grrr' với tôi. Bộ chú là trẻ con chắc!
Thật ra thì không có gì đâu. Ai ai cũng đã chứng kiến cái sự ngu ngốc này hết rồi.
「Veldora, em――」
Đấy, thấy chưa. Tôi biết ngay mà.
Bạn có thể không nhìn thấy Velgrynd, người đang đặt thanh kiếm của mình lên vai và nhìn trừng trừng qua bên này bằng con mắt đang nhắm một nửa, có được không?
Velzard mỉm cười, nhưng đôi mắt cô ấy thì khác, thật đáng sợ.
Tôi đã nói nhiều với Veldora qua giao tiếp bằng mắt.
Aah! Khuôn mặt của Veldora lúc này là lúc trông đau khổ nhất mà tôi từng được chứng kiến từ trước cho đến giờ đấy.
Dường như cuối cùng cậu cũng nhận ra mình sắp lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân rồi. Cậu ta đang nhìn qua nhìn lại giữa tôi và hai bà chị với vẻ mặt bối rối.
「Chà, chắc cậu cần phải luyện tập thêm thôi. Tôi chắc là cậu sẽ có thể sử dụng được nó nếu cậu cố hết sức. Cậu phải làm nó từ từ thôi. Nhưng trước hết, cậu cần phải giúp chúng ta đánh bại Velda cái đã.」
Tôi quyết định quăng một cái phao cứu sinh cho Veldora.
Một phần cũng là bởi nó sẽ rất khó chịu nếu cậu ta quyết định hờn dỗi ngay lúc này, nhưng tôi cũng cảm thấy khá tệ khi thấy cậu ta run rẩy đến mức này khi đối mặt với hai người chị của mình.
Và vì vậy tôi hành động như thể tất cả đều theo kế hoạch của chúng tôi và chỉ có một chút rủi ro.
「Ha, hahaha. Thật vậy, có vẻ như tôi chỉ hơi quá tự tin rồi. Là người thì phải luôn luôn khiêm tốn. Tốt thôi. Bây giờ, tôi sẽ quay vào bên trong và giúp chú!」
Veldora nói một cách đầy tự hào, rồi quay vào trong tôi như bị ma đuổi.
Cậu nên nhớ là đã nợ tôi đấy, Vedora.
À, vì cậu ấy muốn giúp đỡ, tôi quyết định để Veldora chui vào trong thanh katana của tôi.
Tôi đã nhận được sự đồng ý của cậu ấy và cậu ấy biến thành một 'Lõi Chân Long' thích hợp với lưỡi kiếm của tôi.
Vì đây là một trận chiến quyết định, nên tôi sẽ tung ra hết mọi thứ mình có.
Velda sẽ rất thận trọng nếu Veldora biến đổi ngay trước mặt hắn, nên tốt hơn là tôi nên thu hồi cậu ấy như thế này, theo kiểu vô cùng tự nhiên.
Có vẻ như tôi chỉ thu hồi vì cậu ta đang bị thương, điều đó có nghĩa là hắn ta sẽ không nhận ra sự thay đổi trong thanh katana của tôi.
Hành động nghịch ngu của Veldora khá bất ngờ, nhưng có lẽ tất cả đều dành cho điều tốt nhất.
◇◇◇
Giờ thì việc chuẩn bị đã hoàn tất, kẻ cuối cùng cần phải đánh bại chính là Velda.
Chúng tôi đang ở trong thiên giới, có nghĩa là chúng tôi méo cần phải quan tâm đến môi trường xung quanh nữa.
Sau tất cả, sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình trên mặt đất có thể dẫn đến một hậu quả rất khủng khiếp, như là phá hoại thiên nhiên chẳng hạn.
Như việc như cắt đôi đại dương mà bọn tôi "lỡ tay" làm lần trước, nếu thêm một hai vụ như thế nữa thì phiền lắm đyấ.
Thậm chí tôi còn nghe được rằng lần trước, khi Guy và Milim oánh nhau, hai người đó đã tạo ra nguyên một cái sa mạc hoang tàn to bự chảng.
Sau khi xem xét tất cả mọi thứ thì thiên giới này là nơi tốt nhất để có thể quẩy hết mình.
「Này, cậu có cần giúp đỡ không?」
Guy hỏi.
Tôi hài lòng với lời đề nghị, nhưng tôi chắc chắn tôi có thể làm điều này một mình.
Tôi đang lên kế hoạch vung vẩy thanh Veldora Sword này lung tung, nên tốt nhất là không để liên lụy đến người khác.
「Không, tôi sẽ tự mình chiến đấu với hắn ta. Nhưng, tôi định sử dụng tất cả sức mạnh của mình để làm việc này, vì vậy sẽ thật tuyệt nếu anh có thể giúp Ramiris tăng cường rào chắn. Bọn tôi không muốn Velda trốn thoát khỏi đây, vì vậy bọn tôi nên thực hiện mọi biện pháp có thể.」
「Oh? Cậu có vẻ rất tự tin nhỉ. Được thôi, cứ để phần còn lại cho tôi.」
Guy gật đầu và bắt đầu giúp Ramiris tăng cường 'world barrier' đang bao phủ khắp thiên giới này.
「Rimuru, tớ trông cậy vào cậu đấy!」
Milim nhìn tôi với ánh mắt đầy hy vọng, sau đó cô làm theo hướng dẫn của Guy và bắt đầu truyền sức mạnh của mình vào Gaia, người mà cô đang giữ.
Có vẻ như cô ấy đang giúp tăng cường rào chắn.
「Chúa tể Rimuru, ngài có thể chiến thắng!」
Diablo đang chăm sóc cho Testarossa và những người khác, trong khi cậu ấy đã gửi những lời động viên.
「Hãy kết thúc và xây dựng lại quốc gia.」
「Kufufufufu. Tôi rất mong đợi nó đấy.」
「Trong trường hợp vì lý do nào đó mà tôi thua――」
「Ngài đang đùa phải không. Không lý do gì mà ngài có thể bị đánh bại được cả. 」
Diablo tuyên bố với cảm giác hết sức tin cậy.
Tôi không có ý định thua chính bản thân mình, nhưng không hẳn là tôi có thể chắc chắn giành chiến thắng...
Nhưng Diablo dường như không một chút nghi ngờ rằng tôi chắc chắn sẽ thắng.
「Sensei――」
「Ta sẽ kết thúc mọi chuyện. Có vẻ như cuối cùng ta cũng đã có thể giúp em được.」
「Em, sensei ... Nếu sensei có vẻ như sắp thua―― 」
「Đừng lo. Em không nghe họ nói rằng ta là bất bại sao? À, dù điều đó có thực sự đúng hay không, tốt hơn là ta nên nhanh chứng minh cho em thấy.」
Tôi vui vẻ trích dẫn những lời nói của Diablo, cuối cùng cũng nở một nụ cười với khuôn mặt của Chloe.
「Vâng. Em sẽ đợi.」
Biểu hiện lo lắng của em ấy đã dịu đi và tôi có thể cảm nhận được sức mạnh trong lời nói của em ấy.
Tôi đã có một chút lo lắng về Chloe, người có vẻ hơi không ổn định, nhưng tôi biết em ấy sẽ ổn thôi.
Guy, Milim, Ramiris, Chloe, Diablo và Testarossa và những người khác.
Hai chị em "Chân Long", Velzard và Velgrynd. Và người đang duy trì 'world barrier', Velgaia.
Tất cả ánh mắt của họ đều tập trung vào lưng tôi, và vì thế tôi giơ một tay lên để trả lời.
Tôi giữ mắt cố định vào Velda.
「Đã để ngươi chờ lâu. Giờ thì, hãy bắt đầu thôi nào.」
「... Đúng là ngu ngốc. Đừng quá háo hức vì cú lừa này của ngươi. Ta có thể dễ dàng giết hết tất cả các ngươi nếu sử dụng tất cả sức mạnh.」
「Thế à? Ta khá nghi ngờ điều đó đấy, nhưng ngươi cũng có thể thử.」
Mắt tôi và Velda giao nhau, và chúng tôi vung kiếm.
Vào lúc đó, một âm thanh nhức tai vang lên. Đầu lưỡi kiếm của hắn ta vỡ vụn, bay lên không trung và cắm xuống mặt đất.
Khuôn mặt của Velda rất bàng hoàng.
Đó là điều tất nhiên khi thanh katana của tôi vừa cắt xuyên qua thanh kiếm của hắn ta. Bây giờ chỉ có vậy, nhưng đường kiếm đã gây ra một tác động như vậy sinh ra sóng xung kích thổi bay phần còn lại của lâu đài.
Âm thanh bị trì hoãn bây giờ đang vang vọng là âm thanh của lâu đài bị phá hủy.
Tôi nghĩ mình sẽ chấm dứt với Velda ngay bây giờ, để âm thanh này có thể tiễn hắn lên bàn thờ luôn.
Velda không hoảng sợ mà thay vào đó tạo ra một thanh kiếm hoàn toàn mới.
Tôi rất ấn tượng rằng hắn ta đã ngay lập tức bình tĩnh lại, nhưng chúng tôi đã chứng minh rằng thanh kiếm đó không phải là đối thủ của Veldora Sword.
Tôi vung thanh katana lần nữa và thổi bay lưỡi kiếm của hắn.
Thật tuyệt vời khi hắn ta có thể tạo ra nhiều thanh kiếm ở cấp Thần, nhưng tôi cũng có thể làm điều tương tự. Nó không phải là loại năng lực mà bị giới hạn.
「Làm sao có thể... Đây có thể là một thanh kiếm cấp thấp hơn, nhưng nó vẫn là một thanh kiếm ở cấp Thần mà ngươi lại dễ dàng ― không, thanh kiếm đó là gì? Không thể nào... Lẽ nào là cấp Khởi Nguyên (Genesis level)?」
Cuối cùng hắn ta cũng nhận ra điều này.
Thanh katana của tôi, Veldora Sword.
Tôi chưa bao giờ nghe nói về thứ được gọi là Khởi Nguyên này trước đây, nhưng nó thực sự không quan trọng.
Lưỡi kiếm bạch kim mỏng và bao bọc trong một không khí bí ẩn khi nó phát ra ánh sáng đen đặc. Trên lưỡi kiếm là một gợn sóng, có đỉnh vàng, mang lại cho nó một vẻ đẹp huyền bí.
Nó sẽ rất vô cùng lãng phí khi cứ lười biếng gọi nó là Veldora Sword.
Vâng, cơ thể chính đen tuyền của cậu ta cũng rất hùng vĩ và tuyệt mỹ nếu cậu ta chỉ việc ngoan ngoãn im lặng.
(Này, có phải chú vừa nghĩ về thứ gì đó vô cùng thô lỗ đúng không?)
Đừng lo, tôi sẽ không bao giờ làm một việc như vậy.
Tôi nghĩ tôi vừa nghe thấy một giọng nói bất mãn ở đâu đó, nhưng tôi quyết định kệ mọe nó.
「Ta không biết loại kiếm này là gì. Nhưng nó không quan trọng! Bây giờ, tại sao ngươi không dừng màn kiểm tra này lại và sử dụng toàn bộ mọi thứ mà ngươi có đi? Trong khi vẫn ta còn nhiều thời gian, ta sẽ không sử dụng nó chỉ để chơi với ngươi đâu!」
Tôi nói với hắn ta, và muốn kết thúc chuyện này.
Không có lý do gì để mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này cả. Tôi cũng đang nghĩ đến việc dùng toàn bộ sức mạnh.
Nhưng rồi tôi nhận ra có gì đó không ổn với Velda.
「―Tsk, mọi thứ ta có ư? Đừng chế nhạo ta, ta là người thừa kế đích thực của Veldanava !!」
Khuôn mặt của hắn ta méo mó vì tức giận. Sau đó hắn ta đặt tay vào nhau.
Hắn hét lên「Triệu Hồi Thần Kiếm」và sau đó triệu hồi một thanh kiếm thấm nhuần một sức mạnh tà ác.
Không giống như những sáng tạo trước đây của mình, đây là một thanh kiếm huyền bí rõ ràng là ở một đẳng cấp cao hơn hẳn so với mấy cái trước.
「Đây là vũ khí bí mật của ta. Ngươi nên được hãnh diện rằng ngươi đã có thể khiến ta phải sử dụng tới nó. Khởi Nguyên: Veldanava !! 」
Nó là hiện thân của cái đẹp.
Một thanh kiếm ấn tượng với lưỡi kiếm hơi cong.
Lưỡi kiếm tỏa ánh lam như thể nó tự mình phát sáng.
Trái ngược với vẻ bề ngoài, hình thể của nó có thể so sánh được với một ngôi sao. Nó là một khối tập trung một lượng năng lượng cực kỳ dày đặc.
Nó rõ ràng là một trong những thứ được gọi là Khởi Nguyên đã được nhắc đến trước đó, vì vậy tôi đoán bây giờ vũ khí của chúng tôi đã ngang nhau rồi.
Dù tôi không còn dễ dàng đánh bại hắn được nữa thì cũng nằm trong dự đoán của tôi cả rồi.
「Đúng là ngươi đã vượt qua dự đoán của ta quá nhiều, Rimuru, khiến cho ta phải dùng đến món vũ khí Khởi Nguyên này. Nhưng một khi ta sử dụng thứ này thì thời gian sống của ngươi sắp hết rồi.」
Velda tuyên bố với một sự tự tin tuyệt đối.
Và rồi hắn ta vung kiếm xuống về phía tôi.
Chỉ có thể được miêu tả nó như là một tốc độ bàn thờ, và tôi rất nghi ngờ chính bản thân vì đã có thể phản ứng lại với nó được.
Nhưng――
Theo tôi thấy, chuyển động của Velda cũng cẩu thả y như vậy.
Hắn ta đã tuyên bố rằng đã kết thúc thử sức tôi, nhưng hình như cũng không phải là như thế?
Hoặc có lẽ hắn ta đã đánh giá thấp tôi, cứ như bây giờ tôi đang yếu hơn hắn...
Nhưng dù nó là cái gì đi chăng nữa thì tôi cũng không thực sự quan tâm lắm. Tôi chỉ cần làm những gì tôi phải làm.
「Quá chậm.」
Tôi lẩm bẩm và thanh katana của tôi lóe sáng.
Velda vội vàng thay đổi quá tiến trình của thanh kiếm trên tay và chặn thanh katana của tôi. Tuy nhiên, hắn ta không thể chịu đựng được sóng xung kích cực mạnh sinh ra khi hai thanh kiếm của chúng tôi va vào nhau, và cả người hắn bị thổi bay đi rồi lăn trên mặt đất trong đống đổ nát.
Tuy nhiên, có cái gì đó rất kỳ lạ.
Dù cho nó một sóng xung kích mạnh nhất, nhưng nó chỉ giống như một làn gió thoảng nhẹ nhàng đối với tôi.
Điều này thật ra có thể là...
Có đúng là hắn ta đã sử dụng hết sức rồi không vậy?
Chắc chắn là nó vô cùng ngu ngốc, tôi nghĩ thế, và liền gạt đi ý nghĩ đó.
Khi tôi gặp Velda lần đầu ở thủ đô Đế Quốc, tôi cảm thấy đó một sự hiện diện vô cùng đáng sợ.
Nếu chúng tôi chiến đấu với hắn vào lúc đó thì rất có khả năng là tôi sẽ bị đánh bại.
Tuy nhiên, kẻ hiện đang ở trước mặt tôi hiện tại trông không đáng sợ như trước đây nữa...
《Tất nhiên rồi. Ngài đã tiến bộ hơn từng ngày, master à.》
Như thể đang trả lời câu hỏi của tôi, Ciel tuyên bố giống như đó là sự thật rõ ràng nhất.
Hey, bây giờ. Không phải một lúc trước cô mới vừa nói rằng việc trở nên cực mạnh là bất khả thi mà? Nhưng bây giờ cô lại nói rằng về cơ bản tôi đã trở nên mạnh hơn đến cùng cực rồi sao?
《Master là ngoại lệ. Và mọi thứ đều có ngoại lệ.》
Đó không phải là tiêu chuẩn kép à!?
Lời giải thích của Ciel-san kết thúc với một tiêu chuẩn kép, cô ấy đáng sợ thật đấy.
「Chết tiệt. Chỉ cần ta sở hữu『Thông Tuệ Vương Raphael』. Ta sẽ đạt được trạng thái tối thượng !!」
Vì lý do nào đó, Velda bắt đầu hét lên một cách đầy tiếc nuối.
Thông Tuệ Vương Raphael? Hắn ta đang nói đến Ultimate Skill của tôi ư?
Ciel từng nói rằng nó không cần thiết, và đã kết hợp rồi xóa mọe nó luôn. Nó thực sự là một kỹ năng quan trọng đến thế sao?
「Ta đã từng sở hữu nó, nhưng nó đã biến mất rồi. Tệ quá, eh? Không còn khả năng nào để hy vọng của ngươi trở thành hiện thực nữa đâu.」
Tôi lạnh lùng thông báo cho Velda. Trong lời nói của tôi có một chút thương hại, nhưng chủ yếu là tôi chỉ muốn phá vỡ tinh thần của hắn ta.
Trong cuộc chiến của chúng tôi, trái tim của ai mà gục ngã trước thì đó sẽ kẻ thua cuộc.
Và như vậy lời tuyên bố chống lại Velda là một thứ có thể là một đòn quyết định.
「Không, không thể nào !?『Raphael』đã biến mất― ? Và rồi, ta sẽ không thể nào chứng minh được ta chính là Veldanava nữa.....」
Biểu cảm của hắn ta trở nên trống rỗng khi hắn bắt đầu lẩm bẩm những lời vô nghĩa.
《Thật ngu ngốc. Ngay cả khi ngươi có thể kích hoạt nó như là một kỹ năng của mình, nó sẽ không bao giờ chấp nhận một kẻ giả mạo như ngươi là Veldanava đâu.》
Ciel truyền đi suy nghĩ của mình như thể chúng đã là đòn kết liễu đối với Velda.
Thế có nghĩa là, cô có thể truyền ý chí của mình cho bất cứ ai à? Ngoài ra, cô có ý gì khi nói rằng chấp nhận một người là Veldanava?
《Không có ẩn ý gì đâu. Xin ngài đừng lo lắng.》
Gì vậy, cô có đang nghiêm túc không thế?
Rõ ràng, Ciel nói rằng làm vậy chỉ là để giúp tôi phá vỡ tinh thần của Velda.... Nhưng tôi cảm thấy cô ấy có thể đang che giấu điều gì đó nữa?
Tôi thậm chí còn không biết cô ấy có thể truyền tải ý chí của mình đến người khác. Cô ấy thực sự là một người đầy bí ẩn.
《Không sao đâu. Chẳng có vấn đề gì cả.》
Không, đó không phải là những gì tôi.... Ôi, thôi đừng bận tâm nữa.
Có lẽ cô ấy không nói dối, nhưng tôi cũng cảm thấy như cô ấy cũng không hẳn là nói thật với tôi.
「Không thể nào. Ta là Veldanava... Sẽ không chấp nhận... Chỉ cần ta có『Thông Tuệ Vương Raphael』, Lucia thật sự sẽ chấp nhận ta !!」
Hắn hét lên một tiếng. Velda giờ đang bất cẩn vung vẩy thanh kiếm về phía tôi, nhưng tất nhiên, những đòn tấn công yếu ớt như thế sẽ không ảnh hưởng đến tôi.
Tôi nhẹ nhàng gạt thanh kiếm của mình ra và hắn ta bị đánh bay một lần nữa.
Vâng, cuộc chiến chắc chắn sẽ kết thúc ngay bây giờ.
Tinh thần của hắn đã bị phá hủy, và điều duy nhất còn lại để làm là tung ra đòn kết liễu.
Tôi nghĩ như vậy, sau đó――
「Lần này Rimuru đã thắng rồi.」
Tôi nghe Guy nói thế.
Này, nói một câu như thế――
「Không, Guy! Khi anh nói điều gì đó như thế, tôi nghĩ ― nó là một cái flag khá kinh điển đó!」
「Đúng đó! Tôi cũng đọc và nghiên cứu manga của Rimuru. Nó nghiêm cấm nói mấy câu như thế đấy anh biết chứ?!」
Ramiris và Milim ngăn Guy lại trước khi tôi kịp nói.
Tuy nhiên, các chị em "Chân Long" nhanh chóng đến giải nguy cho Guy.
「Cô đang nói cái quái gì vậy? Rõ ràng là Rimuru đã thắng mà.」
「Đồng ý. Dù chỉ là kẻ giả mạo nhưng hắn lại sở hữu sức mạnh đáng sợ, nhưng tôi đoán so với onii-chan thật thì hắn vẫn còn kém hơn. Hắn ta không đáng làm đối thủ của con slime vô lý đó.」(trans: cắm flag nhiều vl)
Đó là những điều họ nói. Họ hoàn toàn không cảnh giác gì nữa.
「Như tôi đã nói, những lời đó có thể khiến kẻ thù trở nên mạnh hơn, nên mấy người dừng lại được rồi đấy.」
「Đúng đó, đúng đó! Đây gọi là "cliché" [1] đấy, mấy người biết không?」
Milim hét lên và Ramiris cũng đồng ý.
Tuy nhiên, đã quá muộn rồi...
「Fufufu, ahahahhahahaha!」
Velda cười phá lên khi hắn ta đứng dậy.
Hắn đã đầu hàng chưa? Không, nét mặt hắn như muốn nói khác――
「Tôi biết mà. Đúng như tôi dự đoán, Rimuru à.」
Đó là một nụ cười mà tôi biết rất rõ, và giọng nói rõ ràng.
Cảm giác này, không thể nhầm được, đó là――
「Là cậu ư, Yuuki?」
「Phải, đã lâu rồi nhỉ. Và đúng như tôi đoán. Velda không đủ sức đánh bại cậu. Nhưng đó không phải là vấn đề. Tôi đã kéo dài đủ thời gian. Bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu thôi nào― Cậu và tôi, trận chiến cuối cùng.」
Yuuki nói với một nụ cười trên môi khi chĩa thanh Khởi Nguyên: Veldanava Sword, về phía tôi.
----------
[1] Cliché hay cliche là thuật ngữ chỉ một ý tưởng, lời nói, kịch bản hay một công thức rập khuôn, được dùng đi dùng lại trong sáng tạo nghệ thuật, khiến cho nó trở nên kinh điển hoặc thậm chí là nhàm chán - Wikipedia.