Sword Art Online
Chương 7
Tiếng chuông oai nghiêm báo hiệu 3 giờ chiều vang lên.
Asuna nói, trong khi đặt tách trà kohiru đậm lên trên bàn.
"Kirito-kun, anh phải ăn gì đó đi chứ. Một ít kẹo thôi cũng được."
"Mm..., ừ..."
Kirito đang ngồi gục đầu trên bàn, vươn tay đến chiếc đĩa gỗ đựng đầy kẹo, và nhìn Asuna với ánh mắt như thể vừa mới chú ý đến điều gì đó.
"G-gì thế?"
"Không có gì... Anh vừa nhớ ra rằng em thường nói như vậy trong quá khứ."
Asuna hiểu rằng những lời mà anh ấy nói với một nụ cười cay đắng không phải là về khoảng thời gian mà họ bắt đầu sống ở thế giới này, mà là về thế giới thực. Cô ngồi vào chiếc ghế bên cạnh anh và cười đáp lại.
"Bởi vì Kirito-kun, nếu anh bị lôi cuốn vào thứ gì đó anh rất dễ bỏ bữa, mà không ý thức được về việc đó chút nào."
"Ah... Yui cũng thường hay tức giận vì điều đó."
Mặc dù đáp lại bằng tông giọng như thường lệ, Kirito nhanh chóng quay mặt đi. Nhưng anh vẫn thấy được sự thay đổi trong biểu cảm của Asuna, vươn tay ra và nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô. Khi cô thả lỏng trong cảm giác ấy, cơn đau nhói trong lồng ngực dần dịu đi.
Hai người họ không thể gặp lại Yui, một AI dạng top-down được sinh ra trong SAO ngày trước và cũng là "con gái" của họ. Ngay cả với tốc độ xử lý của Yui cũng không thể đồng bộ hóa với Underworld, nơi có mức gia tốc lên đến 5 triệu lần, và ngay từ đầu thì không có cách nào để kết nối được giữa hai nơi.
Lisbeth và Silica những người đã đăng nhập vào đây để cứu Nhân Giới Phòng Vệ Quân lúc trận Ngoại Thế Chiến sắp kết thúc đã nói rằng Yui là người đã dẫn dắt họ cũng như Sinon và Leafa đến được Underworld. Cô nhóc đã tập hợp mọi người lại, giải thích rõ ràng về thực trạng của Underworld và sự quan trọng của Alice, và yêu cầu hợp tác.
Nếu không nhờ hành động của Yui, Nhân Giới Phòng Vệ Quân được dẫn dắt bởi Asuna sẽ bị càn quét hoàn toàn và Alice đã có thể bị Hoàng Đế Vector bắt được. Khi nghĩ rằng họ không thể nào gặp lại đứa con gái yêu quý đã cố hết sức ngoài kia - hơn thế nữa, họ còn không thể nói ngay cả một lời cảm ơn đến cô nhóc, thật sự rất đau đớn, nhưng chắn chắn cô nhóc sẽ hiểu được thôi. Ngay cả khi Kirito và Asuna không còn cách nào khác và bị chia cách bởi rào cản thời gian và không gian, họ sẽ vẫn luôn yêu thương Yui.
Có lẽ Yui sẽ giải thích tất cả về Underworld và Alice như "một bằng chứng cho sự tồn tại của các thế giới VRMMO bắt đầu từ SAO và tất cả mọi sinh vật sinh sống trong đó". Nên Asuna phải cố hết mình để bảo vệ thế giới này. Giờ đây, khi con đường đi đến hòa bình giữa Nhân Giới và Vùng Đất Bóng Tối đã mở ra, việc ngăn chặn một cuộc chiến khác là điều hết sức cần thiết.
"... bởi vì nếu ta không làm hết sức mình..."
Kirito lẩm bẩm như thể nghe được những suy nghĩ của Asuna. Anh vỗ nhẹ vào lưng cô với bàn tay vừa vuốt mái tóc dài, lấy vài loại hạt và trái cây từ cái khay gỗ, mở to miệng và nhai chúng nhồm nhoàng. Underworld là một thế giới ảo, nhưng không như Aincrad, nơi trạng thái đói bụng kéo dài mà không gây tổn thương về thể chất, ở đây Sinh Mệnh sẽ bắt đầu giảm xuống và sự hiếu hụt dinh dưỡng sẽ dẫn đến bệnh tật, nên thức ăn nơi đây cũng quan trọng như ở thế giới thực vậy.
Cuộc điều tra bộ phận quản lý Nam Centoria được tổ chức ngay tức thì vào sáng hôm đó tiết lộ rằng không có bất kỳ lệnh thuyên chuyển nào cho vấn đề về ba goblin đồi núi, và rõ ràng rằng viên công chức đã ghé thăm nhà trọ không thực sự tồn tại. Dù cho con ấn của bộ phận quản lý đã được đóng lên tờ lệnh đó, như đã được nữ nhân viên nhà trọ chứng kiến, nhưng vì bản thân con dấu đó có thiết kế rất đơn giản, nó rất dễ bị làm giả. Dĩ nhiên, nếu người đó có thể lách qua được Danh Mục Cấm Kị thứ cấm việc làm giả bất kỳ dấu hiệu hay chữ ký nào.
Tuy nhiên, kẻ đã tự tay giết Yazen già và Asuna đã nhìn thấy qua "Thuật Phản Chiếu Quá Khứ" - nói đúng ra, cô chỉ thấy được một cánh tay cầm con dao găm, nhưng dù sao - không bị ràng buộc bởi Danh Mục Cấm Kị. Nếu viên công chức giả mạo đã mang những goblin đồi núi đi chính là kẻ đó, hắn có thể làm giả bất cứ con dấu nào.
Việc điều tra ở bộ phận quản lý kết thúc sau bữa trưa, và kết quả là cả Nam Centoria đã được đặt dưới cuộc tìm kiếm ba goblin bị bắt cóc. Thành phố rất rộng lớn, nhưng nó chỉ là một phần tư của thủ đô trung tâm. Hơn nữa, những vệ binh của Nam Centoria đã thuần hóa 20 con sói sa mạc với khứu giác nhạy bén, và có vẻ như việc những goblin có bị giữ trong một tòa nhà hay không có thể được biết chỉ bằng việc ngửi mùi bên trong từ ngoài cửa. Cho đến chiều thì tất cả những tòa nhà chắn hẳn sẽ được kiểm tra xong, nên Kirito và Asuna hiện đang đợi báo cáo tìm kiếm từ phòng riêng của họ trong Thánh Đường.
Thực tế, cả hai người họ đều muốn tham gia vào cuộc tìm kiếm, nhưng chỉ huy hiệp sĩ Fanatio, người lo ngại rằng có khả năng vụ bắt cóc này là một cái bẫy để dụ Đại Diện Kiếm Sĩ của Nhân Giới ra mặt tương tự như vụ án của Yazen, đã bảo họ ở lại trong Thánh Đường. Vậy thì họ muốn ít nhất tập trung ở phòng hội nghị lớn trên tầng thứ năm mươi, nhưng rồi trưởng Bộ Thần Thuật Ayuha nhất mực yêu cầu Asuna ở yên trong phòng đến khi cô hoàn toàn hồi phục tinh thần từ kiệt quệ khi sử dụng thuật Phản Chiếu Quá Khứ.
Ngay cả Ayuha Furia, một trong những thần thuật sư giỏi nhất Underworld, cũng không dùng được thuật Phản Chiếu Quá Khứ, và lý do Asuna dùng được, dù chỉ trong một thời gian ngắn, theo Ayuha nghĩ, liên quan đến sức mạnh của nữ thần Stacia.
Asuna cứ liên tục giải thích rằng cô là người của Thế Giới Thực và không phải là nữ thần sáng tạo Stacia tái thế, nhưng không chỉ có những nhân viên và giáo sĩ của Thánh Đường, ngay cả những Hiệp Sĩ Hợp Nhất cũng không hoàn toàn bị thuyết phục bởi điều đó. Để ngăn chặn sự hiểu lầm này lan rộng, cô đã cố sử dụng "năng lực thao tác địa hình không giới hạn" ít nhất có thể... nhưng trong khi cố gắng ngăn chặn con cơ long của Kirito đâm vào Thánh Đường chỉ một tuần trước đó, cô đã đã biến đổi những tầng trên cùng của Thánh Đường ngay trước mắt dân chúng.
Dù sao thì, Ayuha nghĩ linh hồn Asuna đã thích nghi phần nào với lượng thông tin không lồ và do đó có thể chịu được thuật Phản Chiếu Quá Khứ. Thực tế, gánh nặng của chính thần thuật này không giảm đi, Asuna có thể sử dụng nó vì cô tin tưởng vào bản thân mình, và cũng vì cô ý thức được rằng sự an toàn của những goblin đồi núi là một vấn đề nghiêm trọng trực tiếp liên quan đến sự biến động của toàn Nhân Giới, hay của cả Underworld.
Cũng như trong vụ án sát hại Yazen già ở Nhân Giới, tên tội phạm đã bắt cóc ba goblin kia chắc chắn đã chuẩn bị một tình huống tương tự, rằng nếu ba người đó được tìm thấy đã chết, hòa bình cuối cùng cũng hình thành giữa hai bên sẽ chịu tổn hại cực kỳ nghiêm trọng.
Nếu những goblin đồi núi không được tìm thấy trong cuộc tìm kiếm khắp Nam Centoria, chỉ còn lại duy nhất một phương án. Một lần nữa, ở nhà trọ đó, Asuna phải dùng thuật Phản Chiếu Quá Khứ để tra ra đích đến của chiếc xe ngựa đó. Nhưng việc này rất rắc rối. Vì di chuyển là bất khả thi giữa lúc thi triển thần thuật, cần phải liên tục di chuyển theo những điểm mà chiếc xe ngựa trong chiếc đĩa thủy tinh biến mất và lặp lại liên hồi, nhưng ngày hôm qua cô ấy chỉ mới dùng nó có một lần và nó đã đủ khiến cô gục ngã. Asuna không biết được cô có thể thi triển thuật thức này bao nhiêu lần, tính cả thời gian nghỉ hồi sức.
Kirito có ánh nhìn lo lắng vì anh hi vọng rằng những goblin sẽ được tìm thấy an toàn trước khi cần đến thuật Phản Chiếu Quá Khứ. Tuy nhiên, niềm hi vọng đó đang dần biến mất. Mặc dù đã hai tiếng rưỡi trôi qua từ khi cuộc tìm kiếm bắt đầu, nói gì đến ba người mất tích, đến cả cỗ xe ngựa dùng để bắt cóc vẫn chưa được tìm thấy.
Asuna thay đổi chủ đề cố làm dịu đi tâm trạng căng thẳng của Kirito người đang rơi vào im lặng lần nữa sau khi ăn xong một chiếc bánh.
"Mà này, hai em ấy ra ngoài rồi hả?"
"Eh...? Ah... yup."
Sau khi chớp mắt vài lần, Kirito nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Theo anh biết, Tsukigake của Ronye gần đây không thích ăn cá, nên họ đã đi đến một cái hồ ở vùng ngoại ô để sửa thói xấu đó."
"Heh... Vậy ra rồng cũng có sở thích nhỉ."
Khi cô khẽ cười khúc khích, Kirito cũng thư giản phần nào.
"Rõ ràng là vậy. Hainag, người giữ chuồng rồng đã khuyên họ nên cho chúng ăn những con cá do chính chúng bắt được."
"Ah, thức ăn trở nên ngon một cách kỳ lạ khi ta tự mình làm ra chúng. Hồi đó em thường đi tìm thảo dược và nấm hoang ở nhà bà em ở Miyagi(1)..."
Ký ức tuổi thơ sống lại sinh động làm cô quên đi nỗi đau hiện tại, và Asuna thở dài nhẹ nhõm.
Giờ nghĩ lại, những nguyên liệu mà mình dùng để nấu ăn cho đến giờ đều đến từ chợ ở thủ đô trung tâm, mình chưa từng dùng nguyên liệu mà mình tự tìm ra trong thế giới này bao giờ. Nhưng nguyên liệu ở Underworld sẽ bắt đầu mất đi Sinh Mệnh ngay sau khi được gặt hái, và có vẻ như nó còn ảnh hưởng trực tiếp đến mùi vị của món ăn, nên lần tới mình sẽ thử nấu ăn ngay tại nơi tìm thấy nguyên liệu... nghĩ thế, cô bất ngờ hỏi:
"Cái hồ mà hai em ấy đi đến nằm ở đâu thế?"
"Err, well, anh đoán nó không nằm ở lãnh địa của Hoàng Đế Bắc Đế Quốc. Có vẻ như băng ở đó chưa tan hẳn... mặc dù..."
Vì câu nói của Kirito chậm lại và dừng hẳn, Asuna nghiên đầu và nhìn anh.
Đại Diện Kiếm Sĩ chăm chú nhìn vào một điểm nhất định trong không khí với khuôn mặt lơ đễnh. Sau cùng, anh chầm chậm nhíu mày và thì thầm:
"... Không ở trong thành phố Centoria, phía bên ngoài... Chẵn hạn như, có thể nào họ bị đưa đến một lãnh địa trước đây... có thể không...?"
Rõ ràng rằng câu nói đó là về những goblin đang mất tích. Asuna liền lắc đầu.
"Điều đó là bất khả thi. Từ khi xảy ra vụ án của Yazen, người dân và xe ngựa đi qua Đại Môn ở Nam Centoria đều được kiểm tra hành lý gắt gao. Dù những goblin nhỏ bé thế nào, em không tưởng tượng được ai đó bỏ qua họ... bên cạnh đó, cả ba người họ hẳn phải bị trói lại hoặc bất tỉnh."
"Yup, anh cũng nghĩ nó là bất khả thi để đi qua Nam Môn, nhưng... thế còn những cánh cổng khác thì sao?"
Cô nhìn chằm chằm vào Kirito và nhanh chóng trả lời bằng một câu hỏi khác.
"... Ý anh là cỗ xe đó đã đi qua Bức Tường Bất Tử và đi đến Đông Centoria hay Tây Centoria sao...?"
"Hoặc là nó đã đi qua đến hai lần, đến Bắc Centoria."
"Uh-hm..."
Asuna gặp phải một khả năng mà cô chưa từng nghĩ đến.
Ngay cả Asuna người đã thấy qua một vài thề giới ảo, không thể nào tránh được nỗi kinh sợ khi đứng trước kiến trúc trường tồn và bất khả diệt đến phi lý kéo dài tổng cộng 3000 kilolu và chia cắt Centoria và cả Nhân Giới ra bốn phần.
Người ta nói, rằng Giáo Sĩ Tối Cao đã làm cho nó xuất hiện chỉ trong một đếm bằng thần thuật, nhưng ngay cả với năng lực thao tác địa hình không giới hạn được ban cho tài khoản của Stacia, làm điều tương tự là bất khả thi. Lượng thông tin khổng lồ chảy vào fluctlight sẽ không thể chịu đựng được, kết quả là người đó sẽ bất tỉnh sau khi làm ra được bức tường chỉ mười kilolu.
Vì lẽ đó, Asuna không thể nào tưởng tượng ra ai có thể xâm hại Bức Tường Bất Tử, hay đi trên đỉnh của nó như Kirito làm ngày hôm qua. Do đó, ngay từ đầu cô đã loại trừ khả năng rằng cỗ xe chở những goblin đồi núi đi qua bức tường.
"... Để đi qua bốn cánh cổng trên Bức Tường Bất Tử, cần phải có giấy thông hành của Thánh Đường hoặc lệnh thông hành một ngày của bộ phận quản lý của một trong Tứ Đế Quốc... nhưng..."
Kirito tiếp tục sau lời nói mơ hồ của Asuna:
"... Những kẻ bắt cóc có thể làm giả lệnh thuyên chuyển của bộ phận quản lý Nam Centoria. Giấy thông hành bằng đồng sẽ khó làm giả, nhưng nếu nó là lệnh thông hành bằng da.. Trong trường hợp đó, modus operandi của vụ này trở nên giống với vụ việc ở Obsidia rồi..."
"Kẻ mặc áo choàng đen" đã bắt cóc con gái Lisetta của Đại Sứ Scheta và Chỉ Huy Iskahn, đã trốn ở tầng trên cùng của Lâu Đài Obsidia mà ai cũng nghĩ là bất khả thi để xâm nhập. Lý do mà kẻ đó có thể vào và ra khỏi tầng trên cùng có vẻ như vẫn chưa được làm rõ. Tuy nhiên, khuôn mẫu hành động đúng là rất giống với vụ bắt cóc những goblin đồi núi lần này.
Kirito mím chặt môi một lúc lâu, sau đó nhanh chóng đứng lên.
"Ta hãy mở rộng cuộc tìm kiếm ra Bắc, Đông, Tây Centoria và cả những lãnh địa trước đây ở vùng ngoại ô."
"Well..."
Asuna cũng đứng lên, hướng mắt về phía cửa sổ ở phía Nam.
Thành phố sa thạch đỏ Nam Centoria được chiếu sáng bởi ánh chiều tà. Bầu trời phía Tây đã nhuốm màu hoàng kim.
"... Nhìn kìa, đã sắp tối rồi. Chẳng phải sẽ rất khó khăn nếu tìm kiếm bên ngoài khi đêm xuống sao? Chưa kể đến những lãnh địa rất rộng lớn nữa..."
"Ah... anh biết. Cuộc tìm kiếm ở các lãnh địa có thể chờ đến sáng mai, nhưng cuộc tìm kiếm trong thành thì tốt hơn là nên làm ngay. Anh sẽ lên tầng thứ năm mươi, Asuna em nên ở lại đây..."
Asuna dừng câu nói của anh bằng một ngón tay đặt lên môi Kirito, và nói:
"Em cũng sẽ đi, ổn mà, em đã hồi phục hoàn toàn từ sự kiệt quệ khi sử dụng thuật Phản Chiếu Quá Khứ rồi."
"... Hiểu rồi."
Sau khi gật đầu, Kirito lấy một chiếc kẹo dẻo từ chiếc địa gỗ trên chiếc bàn thấp và đút nó vào miệng Asuna:
"Vậy thì, Asuna, làm ơn ăn hẳn hoi dùm."
Biết rồi mà - cô cố nói lại, nhưng từ duy nhất phát ra lại là "Omnomne".
●●●
Khi hai người họ băng qua cầu thang lớn dẫn đến tầng thứ năm mươi để vào trong phòng hội nghị, những người ngồi quanh chiếc bàn tròn đồng thời nhìn về phía họ.
Ayuha Furia mặc áo choàng trắng là người lên tiếng đầu tiên:
"Asuna-sama, làm ơn, người chưa nghỉ ngơi đủ đâu ạ!"
"Không sao đâu, Ayuha-san. Tôi đã nghỉ ngơi và đang cảm thấy rất khỏe."
Nhanh chóng trả lời lại, cô đã ngăn được vị trưởng giáo sĩ đang chuẩn bị đứng dậy. Rồi, Fanatio, người đang mang trang bị nhẹ(2) không thường thấy, nói với Kirito:
"Đại Điện-dono, ta xin lỗi, nhưng ta vẫn chưa nhận được tin tốt nào cả. Cuộc tìm kiếm ở Nam Centoria bao quát từ quận mười đến quận ba nơi có những dinh thự, và cho đến giờ khu vực này có vẻ như cũng là no-hit rồi."
Từ no-hit tức nỗ lực bị lãng phí có lẽ đến từ môn bóng chày(3), Asuna nghĩ, nhưng nó bắt nguồn từ đâu ở Underworld này nơi môn thể thao đó không tồn tại - dù sao thì đó không phải là thứ để mình quan tâm vào lúc này.
"Tôi có ý này, Fanatio-san", - Asuna nói, ngồi xuống chiếc ghế ở vị trí của mình cạnh chiếc bàn, - "Tôi nghĩ rằng có khả năng cỗ xe ngựa chở những goblin đồi núi đã ra khỏi Nam Centoria qua cánh cổng trên Bức Tường Bất Tử."
Ngay khoảnh khắc lời nói phát ra cả phòng hội nghị rộng lớn trở nên lặng thinh.
Ngoài Ayuha và Fanatio, Renri, Nergius và Entokia là những người cũng có mặt hôm đó. Dusolbert hiện đang ở trụ sở giã chiến được lập nên ở quận năm của Nam Centoria, và Quản Lý Bộ Thông Tin Xiao Shukas có vẻ như đang tìm kiếm một cách độc lập cùng với người của mình.
Entokia, người nói khá nhiều một cách bất ngờ dù là một hiệp sĩ cấp cao, mở lời trước:
"Well, điều đó rất khó khăn, không phải sao? Để đi qua "Tứ Quý Đại Môn", cần phải có giấy thông hành có con dấu của Giáo Hội Chân Lý, thứ được làm bằng thần thuật trong Giáo Hội bởi Giáo Sĩ Tối Cao-sama."
"Eh... Vậy sao? Well, vậy thì, ở tình hình hiện tại, sản xuất ra lệnh mới là bất khả thi sao?"
Vị hiệp sĩ gật mái đầu phủ tóc ngắn màu lam biếc với câu hỏi của Kirito:
"Tôi nghĩ thế. Chắc rằng, tôi nghe nói chúng được tạo ra theo cách mà không thể bị bắt chước bởi bất cứ thợ thủ công lành nghề nào..."
"Đúng vậy. Khi nguyên tố quang được khai triển lên tấm lệnh bằng đồng, dấu hiệu của Giáo Hội Chân Lý hiện ra màu hoàng kim, và tôi đã không thể nào khiến Ngài Bercouli nói ra cách làm ra chúng."
Nếu Fanatio nói thế, không nghi ngờ gì việc làm giả nó là bất khả thi. Kirito gật đầu, đan những ngón tay vào nhau trên bàn.
"Rất có khả năng giấy thông hành đó không thể nào làm giả được và hãy nghĩ về nó lúc khác... Vấn đề là có một cách để đi qua cánh cổng mà không cần giấy thông hành."
"Lệnh thông hành một ngày... chính nó."
- Ayuha chỉ ra, cả Kirito và Asuna đều gật đầu cùng lúc. Nergius, người đã giữ im lặng cho đến giờ, nói sau khi những hiệp sĩ khác cho thấy sự đồng tình:
"... Nói cách khác, bên chống đối không những làm giả lệnh thuyên chuyển của bộ phận quản lý, mà còn cả lệnh thông hành? Như thế sẽ vi phạm bao nhiêu điều trong Danh Mục Cấm Kị đây...?"
"Không cần nóng nảy vậy đâu, nhóc Negi. Rõ ràng là chúng không lo ngại đến Danh Mục Cấm Kị chút nào cả, khi mà những kẻ chống đối đã tự tay giết người."
Nergius đột ngột hít vào, có lẽ, định bác lại cách mà Fanatio gọi anh, nhưng chỉ đơn giản thở dài như thể đã bỏ cuộc. Thay vào đó, Renri nói sau khi giơ tay lên:
"Nhưng Kirito-san, nếu những kẻ bắt cóc đi qua những cánh cổng Tứ Quý... các Đại Môn ngoài cái nằm ở Nam Centoria mà không bị kiểm tra hành lý trong cỗ xe cho đến giờ, thì có khả năng chúng đã ra khỏi Thủ Đô Trung Tâm mất rồi...?"
"Đúng vậy."
- Kirito gật đậu với chàng hiệp sĩ trẻ và tiếp tục nói:
"Tôi nghĩ cuộc tìm kiếm những goblin cần bao quát cả những lãnh địa trước đây ở bên ngoài thành và, thêm vào đó, cả thành phố Đông, Tây và Bắc Centoria nữa. Tuy nhiên, trời đang bắt đầu tối đi rất nhanh..."
"Hãy chuẩn bị để cuộc tìm kiếm ở những lãnh địa sẵn sàng vào bình minh. Còn cuộc tìm kiếm ở các thành phố sẽ bắt đầu ngay, tôi sẽ tự mình chỉ huy."
Kirito nhanh chóng cúi đầu với Fanatio người vừa đứng lên nói thế.
"Cảm ơn, Fanatio-san. Trong cậy vào cô."
"Dễ như bỡn ấy mà. Thay vào đó, nhóc, ở yên đây."
Thành công kìm lại vị Đại Diện Kiếm Sĩ đang bồn chồn, Fanatio đi đến một cái nôi gỗ bằng phẳng, được đặt cách đó một khoảng. Cô dịu dàng vuốt ve mái đầu của nhóc Berchie đang ngủ và sau khi trao đổi vài lời với một người hầu đứng cạnh bên, cô nhanh chóng rời phòng hội nghị.
Thường thì Tiese hoặc Ronye sẽ chăm nhóc Berchie nhỏ trong buổi họp, nhưng nếu họ không ở trong Thánh Đường... Asuna nghĩ, và ngay lúc đó.
Sau khi chờ cho Fanatio biến mất, Kirito nói:
"Ehm... tôi sẽ không tham gia vào cuộc tìm kiếm, nhưng tôi có thể ra ngoài một lát không?"
Mặc dù anh hỏi xin sự cho phép, Fanatio và Dulsobert mà thường trong vị trí nói "không" với vị Đại Diện Kiếm Sĩ đang không ở đó. Ba hiệp sĩ và một giáo sĩ trao đổi ánh nhìn, rồi Nergius hỏi thay cho cả bốn người:
"Cậu còn định đi đâu nữa đây?"
"Thật ra, hai hiệp sĩ tập sự Ronye và Tiese đã rời đi đến cái hồ ở lãnh địa của Hoàng Đế Bắc Centoria. Để làm gì đó như dạy những con rồng bắt cá..."
"Ah, là để chỉnh lại chế độ ăn không cân đối?"
Khi Nergius gật đầu, Entokia nở nụ cười rộng:
"Nói mới nhớ, rất lâu trước đây, Shionade(4) của Negio từng không động đến dưa hoặc bất cứ thứ gì nhìn giống vậy, và bọn tôi đã có một thời gian khó khăn để sửa cái thói đó. Sâu trong khu rừng của Nam Đế Quốc là nơi có thể tìm thấy những quả khoai tây ngon nhất trên thế giới này..."
"Tôi đã không nên hỏi cậu đi cùng và khởi hành một mình", - Nergius nhìn Kirito sau khi đột ngột cắt ngang lời nói, - "Nếu nói về cái hồ nằm ở khu vực phía Bắc, đó là Hồ Norkia. Quanh nơi đó chắc hẳn chỉ có đồng cỏ rộng lớn thôi. Cậu nghĩ rằng có tên tội phạm nào lại lẩn trốn ở một nơi như thế à?"
"Well, nếu có thì sao? Từ bản tính của hai người đó, nếu họ thấy một cỗ xe đáng ngờ, tôi nghĩ họ sẽ cố tự mình đi tìm hiểu..."
Asuna cũng gật đầu với lời nói của Kirito. Cả Ronye và Tiese đều là những cô gái tốt và vâng lời, nhưng vì họ được Kirito hướng dẫn ở Học Viện, họ cũng có thể sẽ rất liều lĩnh. Thật vậy, vào lúc đó hai người họ đang liên tục nỗ lực để từ tập sự trở thành hiệp sĩ chính thức, và chắc rằng hai người họ vẫn sẽ tiếp tục cố gắng mặc cho nguy hiểm.
"Vì Hồ Norkia chỉ cách đây mười kilolu, tôi sẽ chỉ đi kiểm tra nhanh và quay trở lại. Tôi sẽ trở lại trong một tiếng... không, trong 45 phút."
Nói thế, Kirito nhanh chóng đứng dậy. Chắc hẳn rằng anh định đi đến cái hồ bằng kỹ thuật bay từ tầng cao của Thánh Đường, thay vì cầu thang lớn phía Nam, anh lại đi đến trục thang máy ở phía Bắc. Vào lúc đó, Asuna cũng đứng dậy từ chỗ của mình.
"Em cũng đi nữa!"
- cô nói. Kirito quay lại và nhìn về phía trưởng Bộ Thần Thuật Ayuha.
Người phụ nữ trong bộ áo choàng trắng gật đầu như thể đã bỏ cuộc, trong khi khuôn mặt cô vẫn hiện rõ niềm lo lắng khôn nguôi. Song, khi cô thêm vào ngắn gọn rằng "Xin hãy trở về sớm nhất có thể", Asuna cúi nhẹ người trước Ayuha và nhanh chóng đuổi theo sau Kirito.
"Oh, tôi sẽ thông báo nếu có gì bất ngờ xảy ra trong thành phố!"
Hiệp sĩ Renri nói lớn. Kirito trả lời lại "Chân thành biết ơn!" và mở cánh cửa tới trục thang máy. Hai người đồng thời nhảy lên chiếc đĩa nâng và sau khi đóng nhanh cánh cửa lại thì thở phào nhẹ nhõm.
"... Thành công trốn thoát, nó viết cả lên mặt anh rồi kìa."
- cô thì thầm trong khi nhìn người bên cạnh, nhưng Kirito chỉ nhẹ nhàng lắc đầu:
"Không phải vậy. Anh chỉ lo không biết bọn Ronye có ổn không thôi..."
"Fu-fu, em hiểu mà. Hãy khởi động chiếc đĩa nâng nào."
Cô bước lên chiếc đĩa bạc nằm trên đĩa nâng và nắm lấy cái ống thủy tinh được đặt ở chính giữa.
Chiếc đĩa nâng này mà Airy đã từng điều hành bằng thần thuật giờ đây đã được tự động hóa. Những buồng chứa lớn bên dưới sàn của trục thang máy chứa đầy những nguyên tố khí và khi nhấn cái nút ở trên tường, từ những buồng chứa sẽ tự động đưa ra một lượng nguyên tố nhất định cần thiết để nâng chiếc đĩa đến độ cao được chỉ định để giải phóng tạo ra lực đẩy. Tuy nhiên, chỉ để phòng hờ, vẫn có một ống thủy tinh dùng để triển khai những nguyên tố khí một cách thủ công, để người dùng có thể tự mình vận hành nó. Nói cách khác, một người có thể di chuyển chiếc đĩa nâng theo ý họ thay vì dùng cơ chế tự động được đặt ở một tốc độ khá chậm.
Asuna tạo ra mười nguyên tố khí bên trong cái ống trụ mà không màng tới lời nói "Này, an toàn là trên hết, em biết mà..." của Kirito đang đứng kề bên. Khi Airy dạy cho họ cách để di chuyển chiếc đĩa nâng này trước đây, cô đã nói "Tôi triển khai ba nguyên tố khi bắt đầu và rồi triển khai thêm từng nguyên tố một khi tốc độ bắt đầu giảm xuống", mà sẽ tạo ra một tốc độ vừa phải cho những hành khách, nhưng cô cũng bí mật dạy họ rằng nếu họ muốn đi nhanh hơn thì lượng nguyên tố có thể tăng lên.
"Giải phóng!"
Với câu lệnh đó, đầu tiên cô giải phóng sáu nguyên tố. Một ánh chớp xanh lục bùng nổ trong cái ống thủy tinh, một ngọn gió lớn thổi ra từ bên dưới, nâng chiếc đĩa mà họ đang đứng lên bằng lực cực mạnh.
"U-w-wa...!!!"
- Kiriot la lên nắm chặt lấy hai vai Asuna. Anh thường không biểu hiện gì khi bay trên bầu trời trên lưng một con rồng hoặc khi dùng tâm ý thuật, nhưng có vẻ như anh không thích chiếc đĩa nâng này vì lý do nào đó. Mặc dù có thể đó là vì anh đã gần như rơi xuống từ tầng trên của Thánh Đường, ngay cả trước khi Asuna đến Underworld, vẫn không có gì chắc chắn được.
Thật ra, Asuna đã nghe về việc đó ngay giữa trận Ngoại Thế Chiến từ miệng Hiệp Sĩ Hợp Nhất Alice. Cô nghĩ rằng treo lơ lửng trên bức tường bên ngoài của tầng thứ 80 chỉ chống đỡ bằng một thanh kiếm duy nhất khi chưa thể dùng bất kỳ kỹ thuật bay nào là một trải nghiệm khá đáng sợ, nhưng vì Kirito chỉ thể hiện tâm hồn của một đứa trẻ ở trong trục thang máy này, cô bắt đầu bằng tốc độ cao mà không có ý định xấu nào.
Ngay lúc tốc độ ban đầu khi dùng sáu nguyên tố bắt đầu giảm xuống, bốn nguyên tố còn lại đồng thời được giải phóng. Chiếc đĩa nâng tăng tốc lần nữa, và Kirito hét lên "Hye-e-e!!!" bám chặt vào lưng Asuna. Không trêu chọc nữa, cô bước lên cái phanh để dừng chiếc đĩa nâng khi họ vừa lên đến tầng thứ chín mươi.
Trong quá khứ, trục thang máy chỉ liên kết những tầng từ tầng thứ năm mươi đến tầng thứ tám mươi, nhưng cùng với việc tạo ra cơ chế tự động, trục thang máy từ tầng đầu tiên đến tầng thứ năm mươi được thiết lập, cũng như mở rộng lên tầng thứ chín mươi. Lý do cho việc đó là, dĩ nhiên, vì phòng tắm công cộng lớn trên tầng này được mở ra cho tất cả nhân viên. Vì không có chỗ hở nào đủ lớn ở bức tường trên tầng này, họ chạy lên đến tầng thứ chín mươi lăm, "Đài Quan Sát Sao Mai" bằng cầu thang.
Ngày hôm qua họ đã ăn trưa ở đây cùng với Ronye, Tiese và bếp trưởng Hana, nhưng vì trời đang tối dần, những chậu hoa treo nhìn có chút khác biệt. Ánh sáng chiếu ngang thẳng vào từ bên ngoài gợi nhớ - tất nhiên, ở mức độ nhỏ hơn rất nhiều - về khung cảnh chiều tà ở tòa thành nổi Aincrad.
Asuna thường thích việc ngắm nhìn hoàng hôn ở đây, nhưng họ không có thì giờ cho việc đó. Cô để cho Kirito ôm chặt lấy mình rồi chạy về phía Bắc:
"Ehm... Em hiểu rằng chúng ta đang vội, nhưng anh sẽ bay cẩn thận chứ?"
Chỉ đáp lại câu hỏi của Asuna bằng một nụ cười im lặng, Kirito biến đổi vạt áo của chiếc áo khoác da đen thành hình dạng long dực. Ôm chặt Asuna, anh vươn rộng đôi cánh.
Có vẻ như, anh ấy định bay với kỹ thuật bay im ắng bằng tâm ý, không phải bằng kỹ thuật bay dùng nguyên tố khí có tốc độ nhanh nhưng cũng gây ra tiếng ồn lớn... khi cô nhẹ nhõm phần nào, Kirito bất ngờ đạp mạnh xuống sàn phòng. Đập mạnh đôi cánh đen tuyền, họ nhẹ nhàng nổi lên lơ lững trong không khí...
Ngay sau đó, hai người bay vào bầu trời bằng một lực cực mạnh lớn hơn nhiều lần so với gia tốc của chiếc đĩa nâng khi dùng sáu nguyên tố khí. Luồng không khí tàn nhẫn đập vào mặt khi tòa tháp cao nhất của Lâu Đài Hoàng Gia Bắc Centoria tiến tới gần. Cô biết nó thấp hơn nhiều so với Thánh Đường mặc dù vẫn khá cao, nhưng họ bay qua nó mà không gặp trở ngại nào.
Nếu anh có thể tăng tốc nhanh thế này bằng tâm ý, chuyện gì sẽ xảy ra khi anh dùng kỹ thuật bay dùng nguyên tố khí hết sức đây...? Sau khi xem xét về nó, Asuna nhớ ra rằng cô đã từng có trải ngiệm tương tự.
Một năm và ba tháng trước, chỉ ngay trước khi trận Ngoại Thế Chiến kết thúc.
Kirito tỉnh giấc sau một thời gian dài hôn mê và dùng kỹ thuật bay bằng nguyên tố khí với vận tốc tối đa để đuổi kịp Hoàng Đế Vector đã bắt cóc Alice. Vào lúc đó Asuna không biết gì về địa hình của Underworld, nên chỉ sau khi trận chiến kết thúc cô mới biết rằng họ đã bay bao xa, nhưng bằng cách nào đó, vào lúc đó trong khoảng chừng năm phút khi Kirito giữ Asuna trong tay anh họ thực chất đã di chuyển được một ngàn kilolu. Nếu đổi ra vận tốc trung bình mỗi giờ, vận tốc của nó là 12000 kilolu trên giờ, và vì vận tốc âm thanh chắc chắn chỉ nằm vào khoảng 1200 kilolu trên giờ, nên đó là một tốc độ vô lý nhanh gấp mười lần vận tốc âm thanh.
Hiện tại thì tâm ý lực của Kirito đã đủ để khiến một con cơ long bay lên bầu trời, nhưng riêng điều đó thôi đã ngang ngửa với phép màu của các vị thần rồi. Ngoài kỹ thuật bay ra, anh còn biến con rồng của Alice và anh của nó mà đã bị thương nghiêm trọng trong trận chiến trở lại thành dạng trứng, và còn dùng Thuật Chi Phối Vũ Trang Toàn Phần khi chiến đấu với siêu tài khoản của Hoàng Đế Vector mà đã biến toàn bộ bầu trời Underworld thành đêm đen.
Câu hỏi đặt ra là phải chăng Kirito ở thời điểm đó khác với bây giờ - hay Kirito chỉ đang kiềm chế lại sức mạnh hiện tại? Nếu đó là vế sau, trong trường hợp Ronye và Tiese có thể gặp nguy hiểm, có lẽ vậy, không có lý do nào để Kirito kiềm chế tâm ý của mình.
Ngay sau khi Asuna nghĩ đến đó, cô bất giác bám chặt hơn vào người Kirito.
Như thể anh đang mong đợi điều đó, tầm nhìn bỗng chốc sáng lên màu xanh lục chói lòa và rồi một lực đẩy lớn đến từ phía sau lần thứ hai. Asuna khẽ rên rĩ, chưa sẵn sàng cho gia tốc mạnh bạo như thể bị đánh trúng bởi một chiếc búa khổng lồ này.