Sword Art Online
Chương 20- phần 2
"............!!"
Hít thật mạnh, Vassago Casals choàng dậy.
Hắn lắc mớ tóc xoăn búi cục của mình và vội vàng quan sát chung quanh.
Những bức tường thép phát ra ánh sáng nhờ nhờ. Sàn nhà phủ polymer chống trượt. Nhiều màn hình với máy đo lập lòe mù mờ trong bóng tối.
Khi thấy một gã gầy gò với mái tóc húi cua đang ngồi trên chiếc ghế da lớn trước mặt mình, Vassago cuối cùng cũng hiểu rằng hắn đã trở về Phòng Điều Khiển Chính trên Ocean Turtle.
Tên đầu đinh, Critter, khịt mũi và cao giọng chế giễu.
"Ái chà chà, tỉỉnh rồi đấy à. Tao còn tưởng mấy cái tế bào não của mày đi tong rồi cơơ."
"......Shut the fuck up."((Im mẹ mày đi.))
Vassago rên rỉ, vừa ngó xuống cơ thể mình. Hắn đang nằm trên một tấm nệm mỏng trong góc phòng, và một cái áo khoác vứt cẩu thả trên bụng mình.
Cái đếch gì vừa xảy ra thế này? Vassago lắc mạnh đầu, khiến đầu hắn nhói kinh khủng. Thành ra hắn tiếp tục rủa. Hắn bèn quay sang phía bên kia căn phòng, hỏi mấy thằng đồng đội đang ngồi vòng tròn vui vẻ đánh bài.
"Ê, có thằng nào mang theo thuốc giảm đau không?"
Brigg, một thành viên với mặt mày râu ria trong nhóm đột nhập, chẳng nói chẳng rằng lấy một chai nhựa nhỏ từ trong túi mình rồi ném qua. Vassago bắt bằng một tay, vặn nắp ra, đổ tất cả vào miệng, và nhai nát.
Cùng với vị đắng tê tê trên lưỡi, trí nhớ của hắn sau cùng cũng khôi phục được một chút.
"Chậc...... tao có cảm giác rơi xuống cái hố không đáy vậy......"
Hắn đang nói với bản thân, thì Critter cười mỉa hỏi hắn.
"Thế đíu nào mày chết thế hả? Mày teo cũng được tám tiếng rồi đấy."
"Tám...... Tám tiếng!?"
Vassago sửng sốt nhảy dựng lên, thậm chí quên mất cơn đau đầu.
Hắn liếc nhìn con G-Shock trên cổ tay trái, đã là 6 giờ 30 sáng theo giờ Nhật Bản. Còn hơn mười hai tiếng nữa là quân vũ trang của Lực Lượng Tự Vệ trên khu trục hạm Aegis «Nagato» sẽ đổ bộ vào Ocean Turtle.
Nhưng quan trọng hơn là-
Vì hắn bất tỉnh đã tám tiếng, chắc nhiều năm tháng đã trôi qua trong Underworld, nơi có thời gian bị gia tốc. Cuộc chiến giữa Nhân Giới và Hắc Giới ra sao rồi...... còn nhiệm vụ bắt giữ «Alice» nữa?
Song như thể đã thấy được sự bàng hoàng của Vassago, Critter tặc lưỡi chậc chậc.
"Đừng trợn mắt ghê thế. Yên tâm đi, trong lúc mày chết ở trỏng, tỉ lệ gia tốc đã giảm xuống còn 1:1."
"Một...... Một!?"
Vậy là sẽ không có gì lớn xảy ra trong đó. Cơ mà gựom đã, chính cái ấy cũng là một vấn đề lớn mà!
"Ê, bốn mắt, mày có thật sự nắm tình hình không vậy hả? Chúng ta chỉ có mười hai tiếng trước khi lũ lính hải quân JSDF độ bộ vào đây đấy!"
Vassago vò vò cái đầu húi cua của Critter, thì bị hất tay ra một cách khó chịu. Rồi tên kia trả lời.
"Tất nhiên là biết chứ. Đây toàn bộ là mệnh lệnh của đội trưởng Miller."
Sau đó, «Kế Hoạch Tác Chiến» mà Critter kể ra đã khiến cho Vassago không nói nên lời, mặc dù hắn là một người chơi VRMMO giàu kinh nghiệm.
Trước khi rời khỏi bảng điều khiển hệ thống trong Obsidia, Đế Thành phía đông Dark Territory, Gabriel Miller - lãnh đạo đội biệt kích - đã bí mật ra lệnh cho Critter ngoài thế giới thực như sau:
Tạo một trang web quảng cáo beta test cho một game VRMMO hardcore((Có tính chất nặng đô.)) mới, một nơi luật lệ--tất nhiên là của Underworld--không tồn tại; và viết một chương trình client. Sau đó, đồng bộ hóa thời gian lúc 12 giờ sáng ngày 7 tháng 7, cùng lúc ấy, bắt đầu chiêu mộ người chơi beta tester từ khắp nước Mỹ.
"......Bảng điều khiển bị khóa nên tao chỉ có thể xác định được toạ độ của đội trưởng và mày, cũng như sự phân bố xấp xỉ của các unit, vì vậy chiến lược này là kế hoạch dự phòng trong trường hợp Human Empire((Nhân Giới.)) kháng cự gay gắt hơn so với dự tính."
Những ngón tay dài lòng thòng của Critter nhảy múa trên bàn phím, kéo một bản đồ toàn bộ Underworld lên màn hình chính.
Trên bản đồ thế giới có hình tam giác cong lồi lộn ngược, có hai vạch kẻ đỏ nối dài từ bờ đông xuyên suốt đến bờ tây.
"Cái này là nhật kí hành trình của mày và đội trưởng. Mày chỉ lảng vảng xung quanh cổng phía đông Empire, và sau đó tự dưng tạch."
Một đường màu đỏ kết thúc với dấu 'X' ở phía nam «Đông Phương Đại Môn».
"Tuy nhiên chỉ huy đã đi qua khỏi điểm tử ẹo của chú mày và hiện đang tiến theo hướng nam. Ổng thậm chí còn bỏ lại toàn bộ quân Dark Territory ở phía Bắc và đi một mình. Có nghĩa là......"
"Hoặc đang đuổi theo «Alice» hoặc là đã túm được ả."
Vassago lẩm bẩm. Critter gật đầu và tiếp tục giải thích.
"Theo kế hoạch ban đầu, khi thời gian còn lại ít hơn tám tiếng, hoặc là khi quân đội Human Empire hoàn toàn bị tiêu diệt, chúng ta sẽ tăng tỉ lệ gia tốc trở lại 1,000 lần. Vì dù gì, chúng ta vẫn sẽ có một năm trong đó. Tất nhiên là lúc gia tốc được khởi động lại, bọn player Hoa Kỳ ở trỏng sẽ bị logout sạch bách vì lỗi đồng bộ, nhưng miễn là chúng ta giành được chiến thắng trong cuộc chiến, thì quan tâm chó gì? "
"Vậy mau tăng tỉ lệ gia tốc đi! Còn mấy mống Nhân Giới Phòng Vệ Quân đâu."
"Cháo đâu đễ húp thế. Lại đây, nhìn nè."
Critter bấm nút và phóng đại một phần của bản đồ.
Chừng hai ba cây số về phía nam của Đại Phương Đại Môn chia cắt Nhân Giới và Hắc Giới, là một dải gồm đồng bằng, rừng, đồi núi sắp xếp theo chiều đọc. Nhân Giới đã sắp đặt một cuộc phục kích trong rừng...... Nói cách khác, đó là nơi Vassago đã chết.
Ấy vậy, bằng cách nào đó, giữa khu rừng và đồng bằng, xuất hiện một khe nứt khổng lồ trải dài gần 50 km từ tây sang đông. Xung quanh khe nứt ấy, nhiều cụm chấm nhỏ xíu đang lao nhao xúm xít, với những màu khác nhau hiển thị: đỏ, đen, trắng.
"Đỏ là bọn người chơi Mỹ mà tao đã vứt vào Underworld. Tụi nó chết cũng kha khá, cơ mà vẫn còn lại khoảng 20 000. Và mấy cái chấm màu đen bị màu đỏ bao quanh một nửa, là quân đội Dark Territory. Khoảng 4 000."
"Ê... Ê, Ê. Nhìn kiểu gì đi nữa, tụi đỏ đang bụp tụi đen đúng không?"
"Bởi vì thông tin giả mạo beta test nói rằng chúng nó có thể thoả sức giết mọi NPC siêu thực. Đối với đám player Mỹ dive vào thì không hề có sự khác biệt nào giữa quân đội Nhân Giới hay quân đội Dark Territory...... Nhưng đéo hiểu sao, đống chấm đen đó giảm chậm hơn tao tưởng. Quân Dark Territory đáng lẽ phải tuyệt đối trung thành với Hoàng Đế. Đời nào có chuyện chúng dám chống lại những người chơi Mỹ được Hoàng Đế "triệu hồi" chứ."
"Chắc giết người quen quá rồi nên không dừng nổi."
"Kệ, có thể nói là 4 000 tên màu đen này sắp bị diệt hết. Vấn đề nằm ở đây, cái nhóm nhỏ màu trắng này."
Critter di chuyển con trỏ. Thật vậy, một nhóm chấm trắng be bé đang di chuyển về hướng Nam, như thể đang đuổi theo Hoàng Đế Vector, tức Đội trưởng Miller.
"Lũ này là quân Nhân Giới. Nhìn trên bản đồ trông nhỏ thế thôi, chứ khoảng 700 đấy. Sẽ rất phiền hà nếu chúng nó bắt kịp đội trưởng, vì thế chúng ta phải ngăn tụi nó lại."
"Ngăn tụi nó lại? ......Mày tính làm gì?"
Critter không trả lời liền câu hỏi của Vassago, mà cười và tiếp tục gõ bàn phím.
Hắn mở một cửa sổ mới trên bản đồ. Bên trong đó, một đám mây màu đỏ khổng lồ đang bò lổm nhổm trên phông nền đen kịt.
"Đống này là những người chơi Mỹ không kết nối thành công trong đợt đầu, và đang chờ đợi đợt thứ hai. Đợi đủ 20 000, tao sẽ thả tụi nó vào bọn Nhân Giới. Gấp 28 lần số quân số, nên sẽ tiêu diệt sạch phe kia trong nháy mắt thôi, phải không nào? Sau đó, chúng ta sẽ tăng tỉ lệ gia tốc trở lại 1 000 lần như bình thường. Vậy là sẽ câu đủ thời gian để đội trưởng bắt được Alice và mang đến bảng điều khiển ở cực nam."
"...... Dễ dàng thế thì đã tốt biết mấy."
Vassago vừa vặn lại vừa vuốt cằm.
"Quân Nhân Giới khó xơi hơn mày tưởng đó con trai. Đặc biệt là cái bọn được gọi là Hiệp Sĩ Hợp Nhất, bọn nó mạnh tới đách thể tin nổi; mày có biết tụi nó đã diệt hết đôi tiên phong của Dark Territory không hả? Nếu không vì tụi nó, tao đã không chết khó coi...... như vậy............"
Tới đấy, Vassago cứng miệng.
Rốt cuộc hắn cũng nhớ ra một cách chính xác, kẻ nào đã giết hắn và giết thế nào.
Hơi thở hắn ngưng lại, mắt trợn to. Trong đầu hắn, trí nhớ dần dà hồi phục: một bóng người trông như nữ thần, hạ xuống từ bầu trời đêm và cúi nhìn hắn. Hắn vô thức gào lên bằng tiếng nhật thay vì tiếng anh.
"--«Tia Chớp»......!! Đúng rồi...... Mẹ kiếp đéo lẫn đi đâu được, chắc chắn là con ranh đó......!!"
"Hảả? Mày sủa về cái gì thế?"
Vassago túm lấy cái đầu đinh đang bối rối của Critter, và nạt bằng tiếng anh.
"Vểnh tai nghe cho rõ này, thằng mọt sách nhà mày! Tụi Rath bị vây hãm trên Phòng Điều Khiển Phụ cũng đang thực hiện chiến thuật tương tự với mày đó!! Trong quân đội Nhân Giới có player VRMMO Nhật lẫn vào!!"
"Cái đệch!?"
Phớt lờ vẻ mặt hoài nghi của Critter, Vassago nhếch mép cười mỉa.
"Asuna «Tia Chớp» có mặt ở đây, vậy thì có khi nào, thằng ôn đó cũng ở đây không? ...... Ôi chúa ơi, thế bíp nào tao lại ở yên đây...... Ê, cho tao quay lại trong đó lần nữa! Bỏ tao chung vào 20 000 quân tiếp viện đi, và đặt vào vị trí cái đùm chấm trắng đấy!!"
"Mày muốn vào đó lần nữa à, có điều cái tài khoản Hắc Kỵ Sĩ mà mày lãng phí đó đã mất vĩnh viễn rồi. Tất nhiên, nếu mày không ngại dùng tài khoản lính đỏ như lũ viện binh, thì tao có cả mớ cho mày đây."
"Tao có một tài khoản...... Một cái tao lưu từ rất lâu rồi."
Kuku, cổ họng Vassago phát ra tiếng cười khùng khục trong lúc vơ miếng giấy gói lương khô trên bàn điều khiển, rút cây bút từ trong túi ngực của Critter, và nhanh chóng viết vội mấy chữ.
"Nghe đây, dùng cái ID và mật khẩu này đăng nhập vào trang chủ của «The Seed Nexus»((Nexus: Liên Kết Thể.)) ở Nhật, rồi convert nhân vật được lưu trong đó vào Underworld. Tao sẽ dive bằng account ấy."
Dặn dò xong xuôi, Vassago bắt đầu chạy về phía cánh cửa phòng STL.
Nhưng được vài bước, hắn đột ngột dừng chân.
Trên khuôn mặt Vassago khi hắn ngoái lại, là một điệu cười nhẫn tâm bạo tàn, tới mức một tên tội phạm mạng khét tiếng như Critter cũng ớn lạnh. Tựa hồ tên lính thô tục, hăm hở và ồn ào vài giây trước chỉ là một nhân cách của hắn.
Rồi Vassago khoan thai lại gần Critter, thì thầm một chỉ thị ngắn khác vào tai gã bạn mình. Mấy giây sau, phòng STL nuốt lấy hắn, và chỉ còn lại tay hacker đang ngẩn ngơ nhìn cánh cửa phòng một mình với mẩu giấy vụn nằm trong tay.
Trên miếng giấy là ba chữ cái tiếng Anh và tám chữ số. Critter không hiểu những chữ 'S', 'A' và 'O' có nghĩa là gì.
***
Lúc các vệ binh chuẩn bị khởi hành, Asuna chạy qua đám đông và đến toa xe ngựa phía sau đội tiếp tế. Cô thấy một chiếc xe lăn màu bạc bị lật ngược, một chàng thanh niên tóc đen với cánh tay trái giật giật, và hai cô gái nhoài người tới đỡ cậu.
Ronye ngẩng mặt lên khi nghe tiếng bước chân. Nhận ra Asuna, khuôn mặt ướt đẫm lệ của cô ngay lập tức ngượng ngùng và lên tiếng.
"A...... Asuna-sama! Kirito-senpai cứ...... cứ muốn ra ngoài, hết lần này tới lần khác......"
Asuna cắn môi và gật đầu. Rồi cô quỳ xuống trước mặt Kirito và nắm chặt bàn tay trái của cậu bằng cánh tay phải còn lại của mình.
"Chị hiểu rồi...... Alice-san đã...... bị Hoàng Đế của quân địch bắt đi. Kirito-kun ắt hẳn đã cảm thấy điều đó."
"Ể...... Alice-sama ư......!?"
Tiezé thốt lên kinh ngạc. Nước da trắng của cô càng xanh xao thêm.
Thứ phá vỡ sự im lặng ngắn ngủi này là giọng nói không ra hơi của Kirito.
"A...... a......"
Tay trái của cậu rục rịch, chạm vào phần còn lại của tay trái Asuna.
"Kirito-kun...... anh lo cho em ư......?"
Asuna khe khẽ thì thầm. Bấy giờ, Ronye mới phát hiên ra thương tổn của Asuna và hét lên khiếp đảm.
"Á, Asuna-sama! Tay người......!!"
"Không sao. Chỉ là vết thương tạm thời với chị thôi..."
Cô lẩm bẩm. Asuna nhẹ nhàng nâng cánh tay trái lên, phần dưới khuỷu tay đã bị chém đứt.
Higa Takeru, nhân viên của Rath, đã giảng giải ngắn gọn cho cô về công nghệ «Mnemonic Visual» dùng trong kiến tạo Underworld. Mặc dù mọi vật thể được tạo nên từ chương trình The Seed giống như ALO, song đối với Asuna và Kirito, người đang dive bằng STL, và đối với các Fluctlight nhân tạo chẳng hạn Tiezé và những người khác, thì vạn vật trong thế giới này là «dữ liệu chia sẻ» tải từ «Main Visualizer». Một thực tại khác được tạo thành thông qua sức mạnh của trí tưởng tượng.
Sinh mệnh, hay nói cách khác HP, của super account Stacia là một con số thiên văn, gần như đã chạm đến ngưỡng giới hạn của hệ thống. Do đó, nếu cô bị tấn công bởi vũ khí thông thường, hoặc thậm chí là bị hàng trăm thanh kiếm đâm đi nữa, sinh mệnh của cô cũng không bị giảm về 0.
Nhưng khi tên chiến binh màu đỏ đó giáng cây rìu chiến khổng lồ xuống cánh tay trái của cô, Asuna đã sợ hãi tột độ; cô đã nghĩ rằng bị đánh trúng bằng cây rìu chiến khổng lồ đó, cánh tay mình sẽ bị chặt đứt, và trí tưởng tượng của cô đã thành hện thực.
Tương tự như cánh tay phải của Kirito. Mặc dù giá trị Sinh mệnh của cậu đã hồi phục, cánh tay cậu vẫn không quay về như ban đầu, bởi vì cậu cứ trách bản thân mình hoài vì mọi chuyện đã qua.
Asuna đặt tay phải lên phần băng bó trên tay trái, tập trung tinh thần, và tự nhủ với bản thân mình một cách kiên cường.
Mình sẽ không sợ hãi nữa. Cho đến khi bảo vệ được Kirito-kun và thế giới này, mình sẽ không thua bất kì ai... hay bất kì thứ gì.
Ánh sáng trắng tập trung vào vết thương, po. Vầng hào quang ấm áp lặng lẽ lan tới đâu, cánh tay trái của cô phục hồi tới đó.
Nhoẻn miệng cười với hai cô gái đang tròn mắt chứng kiến phép màu ấy, Asuna đưa bàn tay trái vừa trở về ra và nhẹ nhàng ôm lấy đầu cua Kirito, thủ thỉ với người dấu yêu.
"Thấy không? Em ổn mà. Em chắc chắn sẽ cứu Alice và đưa cô ấy về. Vì thế...... Tới lúc đấy, Kirito-kun đừng tự trách bản thân mình nữa nhé......"
Asuna không biết lời của cô có đến được trái tim của Kirito hay không, tuy vậy cô cảm thấy cơ thể gầy gò của cậu đã từ từ thả lỏng. Asuna ôm cậu thêm một một chút nữa, rồi đứng lên.
"Chúng ta phải mau chóng đuổi theo Hoàng Đế. Tạm thời, Bercouli-san đã cưỡi phi long đuổi theo hắn, nên chúng ta phải bắt kịp bọn họ. Trong lúc đó, chị nhờ hai em coi sóc Kirito-kun nhé...... Ronye-san, Tiezé-san."
"Vâ...... Vâng ạ!"
"Cứ để ảnh cho tụi em, Asuna-sama!"
Asuna mỉm cười với hai cô gái gật đầu, rồi gạt đi nước mắt khi uỷ thác Kirito cho Ronye. Xong cô nhảy khỏi xe.
Ngay khi vừa tiếp đất, cô bắt gặp một nữ kiếm sĩ cao lớn chạy lại, cô ấy cũng tham dự buổi "Đại Hội Chia Sẻ Kỷ Niệm" tối qua cùng cô và Ronye. Bộ giáp bạc của cổ nhuốm đầy máu và bụi bẩn còn đầu cô thì được quấn băng, nhưng có vẻ không bị thương nặng.
"Thật tốt khi chị vẫn ổn, Sortiliena-san."
Nghe thấy giọng của Asuna, nữ kiếm sĩ liền hành lễ theo phong cách Uunderworld mà đáp.
"Asuna-sama cũng bình an ạ...... ---Chỉ là, tôi nghe nói rằng Alice-sama đã bị tổng tư lệnh địch bắt......"
"Phải. Em mới giải thích cho Ronye-san về chuyện Hoàng Đế Vector đã bỏ lại hết quân của mình và đơn thân độc mã phục kích Alice-san. Em đã không đoán trước được điều đó......"
"...... Làm sao có thể......"
Asuna giơ cánh tay trái mới hồi phục của mình lên nắm vai phải của Sortiliena đương trố mắt kinh ngạc.
"Tuy nhiên mọi chuyện chưa hết. Bercouli-san đã lên rồng đuổi theo Vector rồi. Chúng ta cũng sẽ đuổi theo họ ngay."
"Đã rõ."
Họ gật đầu với nhau, và vội vã đi về đại bản doanh của đội chim mồi Phòng Vệ Quân.
Dưới sự điều động của Hiệp Sĩ Hợp Nhất Renri, đội Tu Sĩ đã hoàn tất việc chữa trị cho những người bị thương. 700 vệ binh đã gần như xong khâu chuẩn bị cho việc xuất phát, rồi xếp hàng ngay ngắn xung quanh đội Tu Sĩ và hậu cần.
Sau khi nhận được báo cáo mọi thứ đã sẵn sàng từ Renri, Asuna nói với cậu.
"Cậu là Hiệp Sĩ Hợp Nhất duy nhất còn lại, Renri-san. Việc chỉ huy nên để đích thân cậu đảm nhận."
"Vâ...... Vâng, Đã rõ."
Chàng hiệp sĩ thiếu niên có chút lo lắng, song cậu gật đầu kiên quyết, giơ cánh tay phải của mình lên cao, và hô to mệnh lệnh bằng giọng ngân vang.
"Alice-sama đã bảo vệ tất cả chúng ta trong trận chiến ở Đại Môn! Giờ đây chính là lúc chúng ta chiến đấu vì Người! Chúng ta sẽ cứu Người khỏi kẻ thù, và cùng nhau trở về Nhân Giới!!"
"Ou!!" Những tiếng hò dũng mãnh cất lên. Renri gật đầu, và hạ tay phải xuống dứt khoát.
"--Toàn quân, tiến lên!"
Renri đi đầu với con rồng của mình, Kazenui. Theo sau cậu là 400 vệ binh - đi bộ hoặc cưỡi ngựa, rồi tới tám xe ngựa chở hàng tiếp tế và cuối cùng là 300 người đội hậu cần.
Duy nhất một con rồng, của Hiệp Sĩ Hợp Nhất Scheta, vẫn đứng tại chỗ bướng bỉnh không nhúc nhích. Mang bộ vẩy trắng ngà tựa như màu tóc của chủ nhân mình, con rồng rít lên kurururu khi được tháo cương, sau đó đập cánh bay về phía bắc--về chiến trường ở phía nam thung lũng, nơi chủ nhân nó đã ở lại.
Đi phía trước xe, Asuna suy nghĩ trong khi lắc lư trên ngựa cùng Sortiliena.
Kẻ địch cần phải đánh chính là Hoàng Đế Vector.
Danh tính thật sự của hắn giống Asuna: một người đến từ thế giới thực; sự tồn tại của hắn ở nơi này chỉ là ảo. Cho nên cô nhất định phải tiêu diệt hắn dù có phải đồng quy ư tận. Vì những ai đang ở lại trên tử địa và chống trả bọn lính đỏ: Hiệp Sĩ Scheta, Quyền Vương một mắt, cùng với bốn ngàn quyền đấu sĩ khác.
Vài phút sau, Nhân Giới Quân ra khỏi khu rừng héo hon và tiến vào một lòng chảo rộng mênh mông. Một con đường hẹp dẫn về hướng nam xẻ xuyên qua cái miệng núi lửa này.
Theo mặc định của RPG, cuối một con đường như vậy thường là một địa điểm đặc biệt, có thể là một thành phố hay tàn tích nào đó. Tuy nhiên cô nghe nói rằng khu vực phía nam của Dark Territory không hề có tộc bán nhân nào chiếm cứ. Nói cách khác, cuối con đường này chính là «Tế Đàn Tận Cùng», và Hoàng Đế Vector đang ở nơi nào đó trên đấy với Hiệp Sĩ Hợp Nhất Alice.
Rồng của Hoàng Đế Vector, cũng như Bercouli đang cùng bầy phi long truy đuổi gắt gao, tất nhiên đã xa khuất tầm mắt. Dầu thế, 700 chiến binh Nhân Giới vẫn men theo lối đi mà rảo bước hết tốc lực về phía trước; khiến mặt đất rùng mình trước những bước chân của họ.
Sau khi kới miệng hố rồi thả dốc, toàn quân mới đến đáy thung lũng thì.
Có thứ gì đấy rung lên.
Buuuu......, âm thanh vo ve như cánh côn trùng vỗ.
"............?"
Asuna nhìn lên, nhìn trái, nhìn phải, nhìn sau.
Nhìn lại về hướng chính diện, cô rốt cuộc cũng phát hiện ra nguồn gốc của tiếng động đó.
Những đường kẻ đỏ mỏng dính.
Hàng trăm chuỗi ký tự bé tin hin, lấp lánh bất quy tắc, đang đổ từ trời xuống đất.
"............ Không thể nào............"
Môi Asuna run run, giọng cô yếu ớt.
--Không thể nào. Dừng lại đi. Đừng đến nữa.
Ấy vậy.
Zaaaa!!
Tiếng nổ ầm ầm như mưa trút ngày bão. Những đường kẻ đỏ đó chảy thành dòng tẻ sang trái phải. Chúng kết thành một màn chắn dày đặc dọc theo rìa hố, chặn kín mít con đường của quân Nhân Giới.
Mặc dù đã tự nhủ rằng sẽ không run sợ nữa, thế mà chân Asuna vẫn lập tức mất đi toàn bộ sức lực.
Tại nơi những vạch thẳng kết thúc, là một quân đoàn cuồng bạo hiếu chiến vận giáp đỏ như máu--chúng là những người chơi VRMMO được triệu hồi từ thế giới thật.
"Toàn...... Toàn quân, đừng dừng lại!! Tấn công!! Tấn công--!!"
Hiệp Sĩ Hợp Nhất Renri đưa ra mệnh lệnh rõ ràng từ hàng đầu. Quân đội Nhân Giới mới nãy còn nao núng liền lấy lại đội hình và hô lên "Uooo!" đồng thời tăng tốc chạy nhanh lên dốc của hố trũng.
Nhưng, cứ như phe kia đã dự đoán trước hành động này, lũ lính mới xuất hiện ấy dàn hết quân ở phía nam miệng hố. Riêng số lượng quân chắn đường Nhân Giới Quân đã lên tới một ngàn...... không, gần hai ngàn quân.
Mình có nên mạo hiểm sử dụng «Thao Túng Địa Hình» của Stacia lần nữa bất chấp có thể bị logout không? Cơ mà, nếu không cẩn thận, có thể sẽ gây phản tác dụng và làm cản trở bước tiến của Nhân Giới Quân.
Tích tắc tiếp theo, sự bối rối của Asuna đã bị đập tan bởi tiếng rồng gầm.
Từ hàng tiên phong, con rồng Kazenui của Hiệp Sĩ Renri vừa khè ra ngọn lửa rực cháy, vừa lao lên không ngoái lại.
"Đừng...... Renri-sama định hy sinh mở đường máu......"
Như thể nghe được tiếng rên đau đớn của Sortiliena bên cạnh Asuna, Renri từ từ quay lại trên lưng con rồng.
--Mọi chuyện còn lại xin nhờ mọi người.
Môi của cậu thiếu niên mấp máy.
Sau đó, người Hiệp sĩ đang xông pha đó bèn rút thứ vũ khí trông như hai cái boomerang từ eo mình và giữ chúng ở tư thế sẵn sàng.
Trước khi cậu kịp ném chúng tới trước.
Màu sắc của bầu trời bên trên miệng hố đột ngột thay đổi.
Một hình chữ thập rạch toang tầng trời đỏ huyết của Dark Territory; nhìn qua khe hở đó, Asuna thoáng thấy một màu xanh vô tận phía sau, trong vắt như ngọc bích.
Trong hố trũng ấy, dù là bọn lính đỏ sẵn sàng lao xuống, dù
là những vệ binh Nhân Giới đang liều chết xông lên, hay thậm chí là Hiệp Sĩ Renri đương tiến công tít đằng trước, tất cả cùng ngẩng đầu nhìn lên trời như Asuna.
Khoảng trời bát ngát, tưởng như chạm đến vũ trụ.
Từ xa xăm, một ngôi sao trắng xóa rơi xuống.
Không, đấy là một con người. Bận một bộ giáp màu xanh tựa bầu trời, và một chiếc váy trắng muốt tựa mây trôi. Mái tóc ngắn lất phất trong gió mang màu xanh như nước. Nguồn gốc ánh sáng trắng chói loà đó chính là từ chiếc trường cung khổng lồ trong tay trái. Khuôn mặt khuất mất trong luồng sáng sau lưng.
--Ai......? Là ai?
Tựa hồ để đáp lại câu hỏi trong lòng của Asuna, con người đang hạ phàm từ trời đấy bèn giương cung lên trời.
Tay phải nắm chặt dây cung chói lọi, và kéo hết cỡ ra sau.
Một tia sáng mạnh lóa mạnh liền lóe lên. Tức thì một mũi tên ánh sáng trắng tinh xuất hiện giữa cánh cung và dây cung.
Cả quân đội Nhân Giới lẫn binh đoàn đỏ đều đứng trân trân, tất cả dường như không thể nói nên lời trong giây phút lặng thinh tĩnh mịch này. Âm thanh duy nhất phát ra chính là thanh âm the thẻ của Sortiliena đứng bên Asuna.
"............ Solus-sama......?"
Cứ như đáp lại tiếng gọi, mũi tên ánh sáng trắng lòa ấy bắn thẳng lên không.
Ngay lập tức nó chia tách và toả về mọi hướng.
Sau khi bẻ một góc nhọn, chúng biến thành những tia laze nóng trắng hừng hực đâm xuống mặt đất.
Những gì mà Đội Trưởng Vệ Binh Sortiliena Serlut nói chỉ mới đúng một nửa.
Ở phía trên của hố, thêm một người ở thế giới thực xuất hiện, không, login bằng super account 02 «Solus Nữ Thần Mặt Trời».
Năng lực đặc trưng ban cho tài khoản này là «Công Kích Huỷ Diệt Diện Rộng».
***
Sinon/Asada Shino nhìn xuống bãi chiến trường bị tàn phá khủng khiếp mà cô vừa gây ra, và nhớ lại lời giải thích của anh kĩ thuật viên Higa thông qua hệ thống liên lạc nội bộ.
『Êê-tô, Sinon-san, mặc dù super account này thật sự rất mạnh, nhưng không phải toàn năng. Vì các tài khoản này được chuẩn bị cho những dịp phải tạo sự thay đổi vĩ mô trong Underworld, nên chúng tôi đã cố gắng hết sức tinh chỉnh sao cho chúng nằm trong phạm vi chấp nhận đối với cư dân trong đó.』
『Ê-tô...... có nghĩa chúng không phải là GM,((Game Master)) mà chỉ là PC((Playable Character)) cực mạnh thôi phải không?』
Thông qua micro mới tuôn ra lời của Higa, Sinon hỏi lại, trong lúc nằm trên cỗ máy STL đồ sộ hao hao cỗ máy thí nghiệm Fulldive thế hệ đầu, tại chi nhánh Roppongi của công ty khởi nghiệp bí ẩn Rath. Chỉ có tiếng ai đó búng tay pặc vọng lại.
『Yes,((Phải)) chính xác. Vì thế tài khoản «Solus» mà em sắp sử dụng cũng không thể thoát khỏi những nguyên tắc về tài nguyên trong Underworld. Mọi đòn tấn công bằng cây cung của em đều sẽ tiêu tốn Thần Lực Không Gian. Do có cơ chế tự động sạc năng lượng, vũ khí em sẽ không cạn đạn vào ban ngày, có điều em không thể bắn liên tục được.』
Đúng như Higa nói, ánh sáng trên cây cung trắng tinh tuyền mà Sinon nắm bên tay trái đã nhợt đi sau đợt tấn công diện rộng vừa rồi. Dù chiếc cung đã dần dà hồi lại ánh sáng từ hai đầu chót, một chiêu tổng lực thứ hai sẽ cần khoảng hai đến ba phút.
--Không có tấn công liên tục à? Hưm, tuyệt hảo.
So với tự động((Automatic: Ý chỉ súng nạp đạn tự động.)) thì vũ khí bắn lẻ((Phải nạp tay từng viên đạn.)) có vẻ hợp với mình hơn.
Sinon vừa tự hào trong bụng, vừa ngó xem những cột lửa bùng nổ trên mặt đất đã tan chưa.
Dọc theo mép của lòng chảo rộng khoảng một cây số này, hàng đống cơ thể cháy đen biến mất hết cái này đến cái khác với những hiệu ứng phát sáng. Chỉ duy nhất một phát bắn đã xoá sổ hơn năm ngàn quân địch. Đó không phải dân Underworld, mà là những người Mỹ đăng nhập từ thế giới thật như Sinon. Những người chơi tin vào sự tồn tại phiên bản beta test này và bị thiêu cháy ngay khi mới vào game, chắc giờ đang giận sôi máu lắm.
Tại trung tâm hố, một toán quân nhỏ, với số lượng bị áp đảo trước quân đội màu đỏ, đã bắt đầu tiến lên trở lại. Mặc dù quân số địch vẫn còn hơn một vạn, hầu hết chúng hãy còn bất động vì sợ nhát bắn tiếp theo, hay nói đúng hơn là vụ nổ tiếp theo, từ Sinon trên trời; nhờ thế tạo điều kiện cho quân Nhân Giới đột phá.
Sinon nheo mắt quan sát xác định hàng ngũ của quân đội Nhân Giới.
Cô ngay lập tức nhận ra một người thiếu nữ tóc màu hạt dẻ đang kỵ ngựa trắng ở chính giữa đội hình và đang nhìn thẳng lên cô.
Sinon không khỏi mỉm cười trong khi điều khiển một năng lực khác được ban tặng cho tài khoản Solus, «Bay Lượn Không Giới Hạn». Mặc dầu hoài nghi khi nghe Higa nói rằng "em có thể bay bằng trí tưởng tượng", song lúc đã kiểm soát được rồi thì cô có cảm giác không khác gì nhiều so với bay lượn tự do trong ALO. Cô nhìn chiếc xe ngựa sau lưng thiếu nữ, rồi bay một mạch về hướng đó.
Khi mũi đôi bốt xanh dương chạm vào bề mặt vải, cô giơ tay phải lên gọi bạn mình.
"Xin lỗi vì đã để cậu chờ, Asuna."
Nhìn thấy nụ cười ấm áp của Sinon, đôi mắt của người thiếu nữ bận trang phục rạng ngời như ngọc trai liền ngấn lệ. Cô ấy đứng dậy một cách điệu nghệ trên con ngựa đang phi lộc cộc, và nhảy lên mái vòm xe.
"--Sinonon......!!"
Asuna ôm cô thật chặt cùng tiếng kêu nghèn nghẹn.
Sinon dịu dàng vỗ về tấm lưng mảnh khảnh của cô bạn thân, rồi nhẹ nhàng nói.
"Vất vả cho cậu quá. Mọi thứ ổn rồi...... Từ giờ cứ để tớ lo."
Đang lúc được Asuna - hơi cao hơn mình - ôm, cô nâng cây cung đã nạp lại được 20% trên tay trái ra trước, xong tay phải kéo nhè nhẹ dây cung ra sau.
Trường Cung «Annihilate Ray»((Tia Sáng Hủy Diệt)), trang bị hàng GM dành cho tài khoản Solus, lập tức điều chỉnh sức mạnh của nó theo lực kéo dây cung và điều chỉnh tầm bắn theo vào góc giương cung. Một mũi tên ánh sáng mỏng hơn so với cái trước nhiều liền xuất hiện khi dây cung được kéo dừng lại ở 10 cm. Sinon chĩa mũi tên vào đám địch đương dàn hàng chặn con rồng tiến công ở phía trước.
Bishu, một âm thanh nhỏ xíu vang lên khi mũi tên lao đi.
Tia sáng bắn ra từ cánh cung nghiêng 20 độ về bên phải liền phân tách và rơi xuống trong bán kính 10 m, tạo nên một vụ nổ không kém gì tên lửa TOW.((BGM-71 TOW: Tên lửa chống tăng thông dụng của Mỹ.)) Những bộ giáp đỏ thẫm bị ném vào không trung và rồi tan biến. Tận dụng cơ hội đó, con rồng xông vào trận địa ngay lập tức. Khoảng mười mấy tên, tuy sống sót sau vụ nổ nhưng rồi bị rồng húc đầu hay lấy móng vuốt đá, thế là bị hạ gục trong nháy mắt.
Bấy giờ, quân thù dường như tỉnh giấc sau cú sốc trước đợt tấn công laze, và nhận ra con mồi của mình sắp xổng mất. Thi nhau văng lên những tiếng tục tĩu như bom nổ, chúng phi xuống dốc của miệng hố, trông như một cơn sóng thần màu đỏ.
Sinon xoay cây cung đeo trên tay, đặt cả hai bàn tay lên vai Asuna để nhẹ nhàng tách ra.
"Asuna. Tớ đã trông thấy một khu tàn tích, cách đây khoảng 5 km về phía nam. Con đường này sẽ đâm thẳng qua đó với vài bức tượng đá sắp hàng hai bên. Ở đấy, chúng ta sẽ không cần lo lắng về việc bị kẻ địch bao vây, lại có thể phục kích ngược. Hãy tìm cách để đẩy lùi quân địch đây nào."
Asuna quả nhiên là một kiếm sĩ dày dặn trận mạc: vừa nghe xong những lời từ Sinon, đôi mắt cô ngay lập tức lấy lại khí sắc. Cô mạnh mẽ quệt nước mắt và nói.
"Hiểu rồi, Sinonon...... Sinon. Không cần biết có bao nhiêu player VRMMO Mỹ, họ không thể nào thu thập người thêm ngay được. Nếu chúng ta đánh lii thành công khoảng mười mấy ngàn người chơi này, đối phương sẽ bất lực thôi...... tớ nghĩ vậy."
"Hiểu rồi, hãy tin ở tớ...... Chà, có vẻ hơi quá nhỉ......"
Sau khi xác nhận toàn bộ quân đội Nhân Giới đã thoát khỏi sự vây hãm của quân địch, Sinon quay lại cô bạn thân của mình và nhỏ tiếng.
"...... À nè, Kirito, hiện đang trong đội quân này đúng không?"
Nghe vậy, Asuna không khỏi cười méo.
"Giờ này mà còn khách sáo gì nữa. Kirito-kun ở đây này."
Asuna lấy ngón trỏ phải chỉ xuống dưới chân hai người, ý muốn nói trong cỗ xe ngựa này.
"Ể, thật à. Chà...... Tớ sẽ đi chào hỏi cậu ta chút."
Hắng giọng xong, Sinon đi đến đuôi của tấm bạt che trên chiếc xe bự, và nhờ vả khả năng bay của mình một tí để lướt vào trong.
Đợi Asuna vào rồi, cô mới quay mặt vào trong khoang xe đầy ắp những thùng gỗ.
Điều đầu tiên đập vào mắt cô là hai cô gái thế-giới-khác mặc đồng phục xám khoác thêm giáp. Đôi mắt họ mở to cùng lúc, một trong hai người họ khẽ thốt lên.
"So...... Solus-sama...?"
Sinon liếc nhìn trang phục của mình rồi nhún vai trả lời.
"Xin chào hai em, rất hân hạnh được làm quen. Mặc dù tôi nhìn giống Solus, nhưng không phải đâu. Tôi tên là Sinon."
Cô cố hết sức mỉm cười với họ, có điều bộ đôi này chỉ biết chớp mắt hoang mang. Song khi nhìn thấy Asuna nữa, họ dường như mới hiểu ra được phần nào. Sinon gật đầu tiếp tục nói.
"Đúng thế, tôi cũng là một người Real World như Asuna. Và cũng là...... bạn của Kirito."
"Dạ...... thế ạ."
Trong khi cô gái tóc đỏ vẫn còn bàng hoàng, cô gái tóc nâu đậm tỏ ra băn khoăn, im im thì thầm rằng "Sao họ toàn là nữ vậy chứ?"
Chưa tới mức như em nghĩ đâu. Sinon cười khúc khích một cách cay đắng trong của lòng, vừa bước qua khe hở mà hai cô gái kia tránh ra tạo thành.
Cô nhìn thấy một chàng trai mặc đồ đen ngồi trên chiếc xe lăn, ôm hai thanh trường kiếm vào ngực bằng một tay.
Mặc dù cô đã được biết tình trạng của Kirito qua Higa Takeru, song khi tận mắt chứng kiến tình trạng thương tổn của cậu, trái tim cô se thắt và nước mắt như muốn dâng trào.
"......a............"
Dẫu đôi mắt vô hồn đó không nhìn cô, cổ họng của câu vẫn vắt ra một âm thanh the thé. Sinon khẽ khàng khuỵ gối xuống trước cựu địch thủ hùng cường, đồng đội, và cũng là vị ân nhân đời mình.
Cậu kiếm sĩ tựa người vào lưng ghế và tay vịn, cơ thể cậu đã trở nên gầy gò ốm yếu tới nỗi cô phải ngập ngừng khi chạm vào cậu. Sinon bèn đặt cây trường cung xuống sàn xe, sau đó giang tay ôm chặt thân xác hom hem của cậu.
Cô đã nghe rằng linh hồn của Kirito--tức Fluctlight, «chủ thể», lõi trong, hay còn gọi là Self-Image--đã bị chấn thương nghiêm trọng. Higa nói với cô bằng tông giọng bi quan rằng hiện nay chưa có phương pháp nào để khôi phục.
Nhưng, Sinon nhắm chặt mắt, lệ trào ra trong lúc cô gào lên trong tim mình: Có gì đâu, chuyện đó dễ thôi.
Biết bao người với vô số kỉ niệm, vô số xúc cảm mãnh liệt trong quãng thời gian đồng hành cùng Kirito. Chỉ cần tập trung những kỷ niệm và cảm xúc ấy lại với nhau, từng chút từng chút một, rồi đặt vào trái tim của Kirito.
--Nè, cậu cảm nhận được mà đúng không...... Hình ảnh của cậu trong tớ. Thích trêu đùa, một chút tinh ranh, bướng bỉnh, ngây thơ...... và mạnh mẽ hơn, tử tế hơn bất cứ ai khác. Đó chính là cậu đấy.
Trong thoáng chốc, Sinon quên mất rằng Asuna vẫn đang nhìn chăm chăm phía sau mình, cô quay đầu và đặt một nụ hôn lên má Kirito.
Lúc ấy--
Asada Shino không biết rằng chính những tâm tư tình cảm của mình đã tiến một bước nho nhỏ trên con đường độc nhất để phục hồi linh của Kirigaya Kazuto.
Giá như Asada có kiến thức phong phú hơn về Underworld và cấu trúc Fluctlight, cô đã có thể tìm ra lời giải. Tuy nhieen lời giải thích cho cô trước khi dive chỉ bao gồm tình thế hiện tại của Underworld và làm thế nào để điều khiển tài khoản Solus.
Vì vậy mà cô không bận tâm đến lý do đằng sau cơn rùng người nhẹ cũng như sự tăng thân nhiệt một chút của Kirigaya Kazuto, khi môi cô chạm vào cậu.
Sinon nhanh chóng buông khỏi Kirito, đứng lên, rồi quay sang ba người đứng nhìn sau lưng mình.
"Đừng lo, Kirito nhất định sẽ hồi phục mau thôi. Khi chúng ta thật sự cần cậu ấy."
Asuna và hai cô gái gật đầu trong nước mắt.
"Thôi...... Tớ sẽ bay đến chỗ di tích phía nam để thăm dò địa hình. Kirito đành nhờ mọi người nhé."
Nói xong, Sinon quay lưng tiến về đuôi xe--
Đột nhiên, Asuna nắm chặt vai cô.
Thấy ánh mắt khẩn thiết bạn mình, Sinon vô thức nuốt nước bọt.
"A...... Asuna, có chuyện gì......"
Sinon thoáng nghĩ Asuna sẽ tra khảo mình về việc hôn trộm Kirito, có điều dĩ nhiên không phải vậy--
"Nè-Nè, Sinon, cậu nói rằng sẽ "bay" ư!? Cậu...... có thể bay à!?"
Trước câu hỏi có vẻ nóng ruột này. Sinon bối rối gật đầu.
"Ừ...... ừ. Họ nói đó là khả năng có sẵn của tài khoản Solus. Tớ nghe rằng nó không bị giới hạn thời gian......"
"Thế thì chúng tớ không phải là những người cần giúp đâu! Alice...... Đuổi theo Alice-san đi, cô ấy bị Hoàng Đế bắt đi rồi!!"
Tình thế mà Asuna giải thích liền sau đó xem ra cấp bách hơn so với Sinon dự kiến.
Hiệp Sĩ Hợp Nhất Alice, mấu chốt tất cả, đã bị bắt cóc bởi Hoàng Đế Vector, một kẻ ở thế giới thực cũng dive vào bằng super account giống họ, và giờ hắn đã cưỡi rồng bay về phía nam xa xăm. Người hiện đang bám sát hắn nhất là một kiếm sĩ có tên Bercouli, Chỉ Huy Hiệp Sĩ.
"Một mình chống lại một super account, dù có là Hiệp Sĩ Trưởng cũng là quá sức. Nếu chúng ta không thể cứu Alice-san trước khi Hoàng Đế tới Tế Đàn Tận Cùng, toàn bộ thế giới này sẽ bị phá hủy. Xin cậu đấy, Sinon, hãy giúp Bercouli-san!"
Rốt cuộc đã thông suốt mọi chuyện và ghi nhớ ngoại hình Hiệp Sĩ Trưởng Bercouli vào tâm trí mình, Sinon bèn bay khỏi chiếc xe và phóng thẳng lên trời cao.
700 chiến binh quân đội Nhân Giới đang cấp tốc hành quân về phía nam, để lại một đám mây bụi.
Từ phía bắc, một đoàn quân đỏ với lực lượng đông gấp 20 lần đương hăng tiết bám đuổi sát nút họ.
--Cứu Alice xong tớ sẽ trở về ngay, hãy cố gắng cầm cự đến lúc đấy nhé...... Asuna.
Gọi tên người bạn thân trong tim mình, Sinon thúc đẩy trí tưởng tượng nhằm tăng tốc lao về phía nam. Cô hóa thành một ngôi sao băng đuôi trắng, cắt ngang nền trời đỏ thẫm.
Nhìn xuống hoang mạc đen đúa trải dài bất tận, Sinon chợt nhớ ra.
Nghĩ lại thì--
Leafa đăng nhập cùng lúc với mình nhưng đi đâu mất rồi?