Overlord
Tập 12 Chương 1: Quỷ Đế Jaldabaoth ( Part 5 )
Cách sống của một Thánh Hiệp Sĩ là một lối sống ít phù hợp với con gái của ông nhất. Ông đã quan sát cô bé suốt quãng thời gian dài, thế nên ông chắc chắn về điều ấy.
Con gái của ông đã chọn con đường này vì lòng ngưỡng mộ của cô ấy dành cho người mẹ cũng là Thánh Hiệp Sĩ của mình. Tuy nhiên, bấy nhiêu đấy thì không đủ để trở thành một Thánh Hiệp Sĩ. Một hiệp sĩ khi có thể đanh thép thực thi thứ công lý mà họ tin tưởng, khi ấy họ mới có thể được gọi là Thánh Hiệp Sĩ.
Vì thế cho nên – phần nhiều là do vợ của ông rất đáng sợ – nên ông không nói ra, đối với ông, Thánh Hiệp Sĩ đa phần đều là những kẻ thần kinh.
Mình không biết con gái có biết chuyện đó không. Dù vậy, mình cũng không muốn cho con bé biết.
“Đó thật sự là một số lượng thổi phồng.”
Những lời thì thầm một mình của viên phụ tá với hơi thở hồi hộp mang Babel về với thực tại.
“Ahhh, đúng vậy. Tuy nhiên, không cần phải sợ hãi. Chỉ cần hỗ trợ ta là được rồi.”
Ngoài người trợ thủ, tâm trạng của những người xung quanh ông cũng thoải mái hơn một chút.
Chính xác là như vậy.Căng thẳng là kẻ thù của xạ những thủ.
Và đúng lúc này, Babel phá vỡ khuôn mặt vô cảm của mình – dù ông không biết – với một nụ cười nhẹ, hàng ngũ kẻ địch đã có sự thay đổi.
Một á nhân đơn lẻ từ từ tiến về phía trước.
Mặc dù có nhiều á nhân xung quanh hắn ta nhưng không có ai đi theo để bảo vệ hắn ta cả. Hắn không cần người hộ tống, hay là do hắn quá kiêu ngạo, hoặc hắn là một người đưa tin nên sẽ không phải nhận lấy cái chết ?
“Chúng ta có nên bắn hắn ta không?”
“Không phải bây giờ. Nhưng ngươi hãy di chuyển đến một nơi để dễ dàng ngắm bắn và chờ đợi hiệu lệnh của ta.”
Sau khi nhận được lệnh, những thuộc hạ của ông lao nhanh đi, giống như những bóng ảnh kéo dài.
Hắn là đại tướng của đối phương à, hay hắn ta chỉ là một sứ giả thông thường thôi? Babel cẩn thận nghiên đối phương để tìm hiểu.
Tên á nhân đó … thuộc loài nào? Hắn không giống như bất cứ loài nào mà mình đã nhìn thấy trước đây … và bộ quần áo đó? Đó là trang phục của tộc nào? Liệu cái mặt nạ đó cũng như thế chăng?
Hắn chắc chắn không phải là con người, theo như phán đoán từ cái đuôi phía sau thắt lưng của hắn ta.
Vấn đề là bộ quần áo của tên á nhân đó. Người ta có thể nghĩ đó là trang phục của bộ tộc nào đó, và thực sự, nó mang lại cảm giác như thế. Tuy nhiên, ngay cả ở khoảng cách này, người ta có thể nói rằng bộ quần áo đó được may một cách hoàn hảo, ngay cả khi so sánh với những bộ quần áo của nhân loại.
Một loài á nhân với nền văn minh tiến bộ hơn sẽ đem đến nhiều khó khăn.
Không chỉ Babel, mà tất cả những người lính đang đợi trên những bức tường đã nuốt nước bọt khi họ theo dõi từng bước di chuyển của tên á nhân. Sự căng thẳng ngày càng gia tăng trong không khí khi tên á nhân bước vào vòng năm mươi mét.
“Thế đã là đủ xa rồi đấy! Nếu ngươi tiến xa hơn nữa thì đó sẽ là hành động xâm phậm Thánh Quốc! Đây không phải là nơi dành cho tên á nhân như ngươi! Cút đi ngay! ”
Giọng nói to đến mức ngay cả Babel, người đã ở cách xa, cũng cảm thấy rằng nó rất to. Nó đến từ người đàn ông chỉ huy của pháo đài, một trong năm viên tướng ở trong Thánh Quốc. Ông tưởng tượng có thể cảm nhận được tiếng hét của người chỉ huy được phát ra từ bộ giáp méo mó, bụi bẩn đang vang dội trong ruột gan ông.
Lý do tại sao ông chỉ mang theo một sĩ quan tham mưu ở bên cạnh mình có lẽ là vì ông không có ý định để những người khác bị cuốn vào nếu kẻ thù phát động một cuộc tấn công. Đồng thời, ở đây có khá nhiều quân lính với những chiếc khiên hình tháp ẩn thân phía sau họ, những người sẵn sàng xông ra nếu có chuyện gì xảy ra.
Ngược lại, tiếng nói của á nhân kia nhẹ nhàng và dễ chịu, sắc nét và vô cùng tinh tế, đủ để làm dịu đi trái tim của mỗi người lính. Ngay cả ở khoảng cách này, nó vẫn vang lên bên tai của Babel.
“Điều đó bọn ta đã biết. Bây giờ thì – ta có thể biết ngươi là ai không?”
“Ta – ta là người chỉ huy của pháo đài này! Ngươi là ai!?”
Không cần phải nói với kẻ địch như vậy, Babel cau mày, nhưng ông biết rằng vị tướng kia không thông minh cho lắm. Vì vậy, tất cả những gì ông có thể làm là nghĩ điều này là một chuyện không thể tránh khỏi.
“Ta hiểu, ta hiểu. Vì ngươi đã cho biết tên của mình cho ta, nên sẽ thật thô lỗ nếu không giới thiệu mình một cách tử tế. Xin chào những quý ông của Thánh Quốc. Tên ta là Jaldabaoth. ”
“Không thể nào!”
Người hét lớn là một sĩ quan tham mưu của người chỉ huy.
“Ma vương Jaldabaoth! Ngươi có phải là con quỷ đã lãnh đạo một đội quân quỷ dữ gây rối Vương Quốc phải không?”
“Ohh! Ta rất vinh dự khi ngươi biết tên ta. Đúng vậy, ta là kẻ đã tạo ra một lễ hội tuyệt vời ở Vương quốc Re-Estize. Tuy nhiên … ta không thích cái danh hiệu ma vương đó lắm … Được rồi, ta hi vọng ngươi có thể gọi ta là Hoàng đế Quỷ Jaldabaoth chứ. ”
Babel nói thử cụm từ đó, “Hoàng đế quỷ Jaldabaoth,”
Đó là một danh hiệu vô cùng kiêu ngạo, nhưng với việc chỉ huy một đội quân á nhân như vậy, và sau khi nghĩ lại những gì ông đã được nghe về sự hỗn loạn trong Vương đô, thì danh hiệu đó khá xứng đáng.
“Chết tiệt! Ngươi đang áp dụng kế hoạch đó cho chúng ta sau những gì ngươi đã làm cho Vương quốc sao!?”
“Không, không phải. Đó là vì ta đã gặp một chiến binh đáng sợ trong Vương Quốc – ”
Jaldabaoth nhún vai chán nản. Với một kẻ đầy phong cách như thế thì nó là một hành động không thể tin được, và trong khoảnh khắc, nó đã cho Babel cảm giác rằng ông đang thỏa thuận với một con người rất cao quý.
“- Được rồi, cho phép ta giữ thông tin đó lại cho riêng mình .”
“Vậy ngươi đến đây làm gì? Tại sao ngươi lại mang theo những kẻ kia theo?”
“Ta đến đây để biến đất nước này thành một địa ngục trần gian. Ta muốn biến đất nước này thành một vùng đất tràn ngập tiếng kêu khóc, nguyền rủa và tiếng la hét mãi mãi. Tuy nhiên, việc tạo ra cuộc chơi cho hàng triệu con người một cách riêng lẻ là không thể, và vì vậy ta đã mang chúng đến cùng. Theo lệnh của ta, chúng sẽ lao vào những con người đáng thương của các ngươi – đắm chìm vào tận cùng của sự tuyệt vọng, để thu lại những tiếng la hét của sự hối hận và đau khổ từ tất cả các ngươi. ”
Jaldabaoth nói một cách rất vui vẻ.
Babel biết rõ kế hoạch xấu xa của hắn ta, và những gì mà những người thánh thiện hét lên về “lũ á nhân độc ác” đơn giản chỉ là tuyên truyền để nâng cao tinh thần chiến đấu. Từ quan điểm của các vị thần, những cuộc xâm lược vô nghĩa của những á nhân chỉ là sự di chuyển đến nơi có thức ăn; một hành động rất tự nhiên.
Sự sợ hãi tràn ngập cơ thể của Babel, cùng với đó sự quyết tâm mạnh mẽ.
Ông sẽ không cho phép con quỷ đó đặt chân lên đất của Thánh Quốc, nơi có vợ và con gái của ông.
Ông siết chặt cây cung trong tay.
Nếu những lời của Jaldabaoth chỉ để hăm dọa họ, thì chúng đã thất bại hoàn toàn. Nhân loại không phải là những sinh vật hèn nhát và yếu đuối. Họ sẽ khiến cho hắn ta cảm nhận sự ngu ngốc của mình khi đánh giá thấp nhân loại bằng cuộc phản công dữ dội của mình.
Người dân trên mảnh đất này đều có ý chí sắt đá, họ sẽ hi sinh thân mình để bảo vệ Thánh Quốc, dù vài năm trở lại đây, tinh thần đó đã mai một đi chút ít, song họ vẫn sẽ cống hiến hết mình cho quê hương của họ.
“- Ngươi nghĩ chúng ta sẽ để ngươi làm một việc như thế sao !? Nghe đây, thằng ngốc Jaldabaoth!”
Vị tướng quân hét to.
Đó có thể xem là một tiếng gầm.
“Đây là tuyến bảo vệ đầu tiên của Thánh Quốc! Đây cũng là phòng tuyến bảo vệ cuối cùng! Sau lưng bọn ta chính là sự bình an của người dân của Thánh Quốc! Ngươi nghĩ rằng chúng ta sẽ để ngươi giẫm đạp nó như ngươi muốn sao!”
Những người lính gần đó hét lên, “Ohhh!” đáp lại tiếng quát thét của viên tướng. Trong khoảnh khắc đó, tinh thần chiến đấu của họ tăng vọt. Babel cũng sẽ hét lên nếu ông không đang ẩn nấp, và có lẽ những người dưới quyền đang run rẩy của ông cũng cảm thấy như vậy.
Tuy nhiên, tiếng vỗ tay nhịp nhàng như một cái gáo nước lạnh tạt thẳng vào điều đó. Sau khi vỗ tay một hồi, con quỷ lên tiếng.
“Những con chó canh gác cái nôi,hm? Ta rất tán thành với điều đó. Nó rất quan trọng nếu muốn bảo vệ một số thứ. –Đúng vậy, ta cực kỳ đồng ý. Vì điều đó, ta sẽ cho những người ta bắt được ở đây sự đón tiếp tuyệt vời nhất.”
Cách hắn cười khi đang nói chuyện làm ông cảm thấy hắn ta đang tự làm hài lòng chính bản thân mình.
Jaldabaoth không tăng thêm âm lượng khi lên tiếng. Vì vậy, có thể hiểu được nếu tiếng nói của hắn không đến được chỗ Babel. Mặc dù vậy, những lời đó vẫn vang lên bên tai ông rõ ràng một cách huyền bí, như thể hắn ta đang đứng ngay phía sau ông.
– Đừng lo lắng, đó có thể là tác dụng của phép thuật.
Có câu thần chú và các món đồ ma thuật đã khuếch đại âm thanh có tồn tại, và rất có thể Jaldabaoth đã sử dụng chúng. Tuy nhiên, ông khó chịu khi không thể hiểu được tại sao chúng lại phát ra từ phía sau ông.
“Ta sẽ không chấp nhận kẻ đầu hàng. Do đó, hãy cố gắng hết sức để giải trí cho ta. Bây giờ thì bắt đầu thôi. ”
Babel ra lệnh bắn.
Không cần phải đợi lệnh của Tướng quân. Họ đã được cho phép hành động độc lập, bởi vì cơ hội bắn hạ chỉ huy đối phương là rất ít. Chờ đợi sự chấp thuận của cấp trên có thể dẫn đến việc họ bỏ lỡ cơ hội đó.
Babel đứng dậy.
Những người lính xung quanh ông ta bắt chước hành động của ông. Chỉ cần một khoảnh khắc, ông đã khóa xong mục tiêu.
Khoảng cách 50 mét về cơ bản là khoảng cách lí tưởng dành cho Babel. Ông kéo cung, với ý định giết – và Babel thấy đôi mắt của Jaldabaoth đang nhìn thẳng vào ông dưới lớp mặt nạ kia.
Chúng ta sẽ không cho ngươi thời gian để chạy trốn hoặc bảo vệ mình. Nếu ngươi muốn đổ lỗi cho bất cứ điều gì, hãy đổ lỗi cho sự kiêu ngạo của chính bản thân mình vì đã ra một mình tiến tới!
“—Bắn tên!”
Năm mươi mốt mũi tên đã bay ra cùng thời điểm với giọng nói của Babel.
Chúng là những mũi tên ma thuật được bắn ra từ những cây cung ma thuật. Những mũi tên lửa để lại những đường cong màu đỏ treo trên không, những vệt màu xanh dương kéo dài phía sau những mũi tên băng, con đường của những mũi tên sấm sét có màu vàng, những đường vân màu xanh lá cây theo sau các mũi tên axit và mũi tên mang thuộc tính thần thánh của Babel đã vẽ ra một quỹ đạo màu trắng khi những mũi tên bay xuyên không khí.
Những mũi tên rời khỏi những chiếc cung được kéo căng bay thẳng xuyên qua không khí, từng mũi tên sẽ cắm vào thân thể của Jaldabaoth mà không thể lệch được.
Cú bắn của Babel đặc biệt mạnh mẽ, và sau khi được nâng cao bằng võ kỹ và kỹ năng của mình, mỗi mũi tên mang theo sức mạnh tương đương với một cú chém xuống hết sức của một kỵ binh hạng nặng. Nếu hắn ta bị trúng đòn này, thậm chí một người đàn ông được trang bị đầy đủ cũng sẽ bị đẩy lùi lại và ngã lăn trên mặt đất.
Tuy nhiên – Jaldabaoth đã không hề nhúc nhích ngay cả sau khi bị năm mươi mốt mũi tên bắn trúng.
Và rồi, một chuyện xảy ra khiến ông nghi ngờ vào đôi mắt của mình.
Các mũi tên lẽ ra phải đục xuyên qua cơ thể của hắn ta đã rơi hết xuống đất.
Cái gì!? Hắn ta phòng thủ được trước các mũi tên phóng ra sao?
Babel nhanh chóng lắp một mũi tên khác trong khi nghĩ về cách Jaldabaoth đã phòng thủ những mũi tên kia.
Một số quái vật có thể vô hiệu hóa các đòn tấn công thông thường nhờ khả năng đặc biệt của chúng. Chẳng hạn như, những con ma sói và những thứ tương tự không thể bị thương nếu chúng không sử dụng vũ khí bạc với chúng.
Vì vậy, ông cảm thấy rằng Jaldabaoth có thể có một khả năng tương tự. Trong trường hợp đó, kiểu tấn công nào có thể phá hủy khả năng phòng thủ của Jaldabaoth?
Mũi tên vừa nãy của ông được làm bằng thép, được yểm thêm thuộc tính thánh, đặc biệt hiệu quả chống lại ma quỷ. Trong khi người ta nói rằng ma quỷ không thể chống lại nó, không thể phủ nhận rằng Jaldabaoth đã chứng tỏ rằng hắn không hề bị nó ảnh hưởng. Trong trường hợp đó, cách tốt nhất là sử dụng các mũi tên khác để tìm hiểu thêm về đối phương, xé toạc bức màn bí ẩn, và đưa ra một sách lược để giành chiến thắng.
Babel đã chuẩn bị một mũi tên bạc tiếp theo. Nó cũng đã được thấm nhuần với thuộc tính thánh.
“… Giờ thì, đến lượt ta. Đây chỉ là một món quà nhỏ, nhưng ta sẽ rất vui nếu ngươi nhận lấy nó. Đây là một phép thuật cấp mười: [Meteor Strike].”
Babel cảm nhận được một cái gì đó đang lao xuống từ phía trên đầu ông với một tốc độ khủng khiếp. Ông ngước lên và nhì hấy một quả cầu lửa.
Đó là một khối đá – không, đó là một cái gì đó lớn hơn thế.
Ánh sáng dần dần lấp đầy tầm nhìn của ông, và trong giây lát ông nhìn thấy những ảo ảnh của vợ và con gái mình giữa ánh sáng.
Ông biết đó chỉ là ảo ảnh. Con gái của ông đã đủ tuổi để chọn con đường cho riêng bản thân mình. Mặc dù vậy, trong ảo ảnh đó, con gái ông vẫn còn nhỏ, và vợ ông đang bế cô bé vẫn đang còn trẻ.
Không, nếu mình không nói rằng cô ấy vẫn còn trẻ, có lẽ cô ấy sẽ giết mình mất
Khối thiên thạch lao xuống, xé toạc không khí, va chạm với bức tường và nổ tung. Một tiếng nổ dữ dội vang vọng khắp mọi nơi. Vụ nổ lớn san phẳng mọi trong bán kính của nó và nghiền nát bức tường.
Khi cát và đất bị cuốn lên bởi sóng xung kích của vụ rơi xuống, bụi dần dần bắt đầu lắng xuống.
Cảnh tượng dần hiện ra- bức tường đã bị phá hủy, bị nghiền thành từng mảnh vụn và bốc khói âm ỉ.
Sau khi nhìn vào các công sự bị tàn phá, người ta không cần phải suy nghĩ về chuyện gì đã xảy ra cho những người lính đóng quân ở đó.
Con người không thể sống sót qua hoàn cảnh như vậy.
Tất nhiên, một vài nhân loại có thể chịu được những điều như vậy. Demiurge biết rõ điều đó. Chẳng hạn, đã có XXX người bước vào Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, vùng đất thánh do Đấng tối cao tạo ra. Tuy nhiên, anh đã nghiên cứu kỹ lưỡng, và xác định được rằng không có con người như vậy tồn tại ở đây.
“Giờ thì, công việc chuẩn bị đã hoàn thành.”
Demiurge phủi bộ vest bằng tay. Anh ta không bị cuốn vào làn sóng đất cát kia, nhưng bụi từ vụ nổ đã lan đến anh, vì vậy có một chút bụi bám lên trên bộ vest. Không – anh cũng sẽ làm như vậy ngay cả khi điều đó không xảy ra. Rốt cuộc, đây là một món đồ có giá trị do những Đấng tối cao ban cho anh.
Tất nhiên, Demiurge có rất nhiều bộ quần áo khác, nhưng điều đó không có nghĩa là anh có thể đối xử với nó một cách thiếu thận trọng vì điều đó.
Khi nghĩ về những đấng sáng tạo hùng mạnh của mình, anh mỉm cười đằng sau mặt nạ, và sau đó nhìn về phía những con người đang ngồi co rúm lại kia.
Nếu anh tiếp tục tấn công, sự bối rối của đối phương sẽ trở nên rõ ràng hơn, và tại thời điểm đó, cuộc tấn công của á nhân sẽ hoàn toàn tạo ra một trận hỗn loạn. Tuy nhiên, anh không sử dụng phép thuật này chỉ vì mục đích đó.