Overlord
Chương 1: Quỷ Đế Jaldabaoth ( Part 10 ). Kết
Hiển nhiên, việc có thể vô hiệu hóa phép thuật từ bên ngoài và né tránh những đòn tấn công vật lý một cách hoàn hảo khiến hắn dường như đang chiếm ưu thế tuyệt đối. Tuy nhiên –
Ngươi nghĩ chúng ta chưa từng chiến đấu với những địch thủ như thế này trước đây sao?
Trừ khi là những Summoner đặc biệt, quái thú được triệu hồi thường sẽ yếu hơn chủ nhân của nó. Thế nên, sẽ có những trường hợp thiên sứ trở nên vô dụng.
Đối đầu với một kẻ địch mạnh mẽ, cách sử dụng những thiên sứ hữu hiệu nhất là –
Những thiên sứ trên không lao thẳng đến Jaldabaoth, chúng không sử dụng kiếm, mà ra sức túm lấy hắn.
— Sử dụng biện pháp này để phong tỏa khả năng di chuyển của đối phương.
Cách này tỏ ra khá hiệu quả.
Có lẽ bắt đầu cảm thấy bất an, Jaldabaoth chuyển sang thế tấn công, và chỉ một đòn quét móng của hắn khiến nhiều thiên sứ dính đòn tan biến vào thinh không.
Tuy nhiên những thiên sứ phía sau lập tức xông lên thế chỗ những đồng đội của chúng.
Đây chính là điểm đáng sợ của quái vật triệu hồi. Chúng không thực sự chết sau khi bị giết, nên có thể tận dụng biện pháp này một cách triệt để.
Những thiên sứ xông lên ồ ạt như thác lũ, không ngần ngại, không ngừng nghỉ. Và cách Jaldabaoth mượt mà phản công khiến Remedios phải thầm thán phục. Tuy nhiên –
Ngươi hở sườn nhé!
Remedios tinh tế lao thẳng vào vị trí sơ hở trong chuỗi phòng ngự của Jaldabaoth, một sơ hở chí mạng hắn để lộ khi đề phòng một thiên sứ lao thẳng từ trên xuống.
“- Gì cơ!?”
“Yeeart!”
Cô kích hoạt một kỹ năng, theo sau đó là một võ kỹ, sử dụng thánh kiếm ra một đòn với toàn bộ sức mạnh.
Cô đã quyết định sẽ bảo toàn sức mạnh lớn nhất của thanh thánh kiếm, vì trực giác mách bảo đây chưa phải là lúc sử dụng tuyệt chiêu chỉ dùng được mỗi ngày một lần ấy.
Trúng đòn tấn công mạnh nhất ngoài tuyệt chiêu ấy của cô, Jaldabaoth bay ngược về sau như thể hắn bị tống văng đến tận chân trời. cho đến khi hắn đâm sầm vào một nhà kho ở đầu bên kia quảng trường.
Remedios nhìn xuống bàn tay cầm kiếm.
“- Ôi, chết tiệt.”
“Nee-sama! Chị làm được rồi!”
Cô hét lên giận dữ, dập tắt lời bình phẩm hào hứng của cô em gái.
“Chưa xong đâu! Làm sao hắn văng xa thế được!?”
“Xét theo sức mạnh trâu bò của chị, em nghĩ có khả năng lắm chứ, Nee-sama…”
“Hắn cố tình bay ra ngoài!”
Đúng vậy, cô không những đã để Jaldabaoth thoát khỏi vòng vây, cô còn cho hắn cơ hội ẩn nấp trong những tòa nhà.
Lí do mà họ có thể đánh ngang với một đối thủ như Jaldabaoth là vì họ có thể bao vây đối phương và buộc hắn đối đầu với nhiều người cùng lúc. Cho phép hắn ẩn thân trong một ngôi nhà chật hẹp thật sự quá nguy hiểm.
Thêm vào đó, hàng động của Jaldabaoth có thể sẽ thay đổi. Có khả năng hắn sẽ ngừng đùa giỡn và sẽ đánh nghiêm túc.
“Remedios! Chúng ta làm gì đây?” Calca gọi lớn.
Thông thường, Remedios sẽ đặt câu hỏi và Calca sẽ đưa ra câu trả lời, tuy nhiên tình huống lúc này lại trái ngược. Trong chiến trận, cô có khả năng đưa ra lựa chọn chính xác hơn hai người còn lại.
“Phá hủy ngôi nhà mà không đến gần nó!”
Sau khi nghe lệnh, những Tu Sĩliên tục thi triển phép thuật tấn công.
Bọn họ đánh sập ngôi nhà trong nháy mắt. Tuy nhiên thật khó mà tin được Jaldabaoth lại bị đè chết dưới đống gạch vụn. Ngay cả Remedios cùng bộ giáp được phép thuật cường hóa của cô cũng có thể sống sót trước bấy nhiêu trừ khi cô cực kỳ đen đủi. Ngoài ra –
Remedios nhìn xuống thanh gươm không hề vấy máu.
Có lẽ nào hắn chặn đòn tấn công đó chỉ với việc bay đi mất? Phải chăng hắn sử dụng võ kỹ như [Fortress] hay thứ gì khác? Hoặc đó là một kỹ năng của riêng tộc quỷ? Có rất nhiều khả năng, tuy nhiên mọi sự sẽ rất rắc rối nếu như cô không thể nhìn ra được khả năng ấy là gì.
Những âm thanh đổ vỡ vang lên, những ngôi nhà lân cận cũng tan tành dưới hiệu ứng của những phép thuật diện rộng. Bụi bay mù mịt trong không khí, và cô không thể ngăn được một tiếng ho.
“Nói xem, Remedios, tại sao Jaldabaoth vẫn chưa chịu chui ra?”
“…Nee-sama, có khi nào hắn đã tẩu thoát bằng phép dịch chuyển tức thời không?”
Con quỷ đó hả, kẻ đã phát ngôn ngạo mạn như thế? Mình không tin hắn lại chạy trốn mà không có thương tích nào.
“…Chúng ta nên dùng lửa. Đổ dầu xung quanh và châm lên. Thần có thể nhờ người ban phước cho ngọn lửa không, Calca-sama?”
“Nee-sama, chúng ta sẽ thực hiện nghi thức Thánh hỏa sao? Làm thế để tiêu diệt một đối thủ… một Thánh Hiệp Sĩ thực sự sẽ làm thế sao?”
“Không sao, nếu Remedios cho rằng đó là cách tốt nhất, chúng ta sẽ làm vậy. Không, chúng ta nên làm vậy. Một khi hắn là ác quỷ, không có lí do gì hắn sẽ không bị thương.”
Nhiều loài quỷ có khả năng kháng lửa, tuy nhiên Thánh hỏa lại mang thuộc tính thần thánh. Do đó khả năng kháng lửa chỉ có thể giảm phân nửa sát thương.
“Vậy, Calca-sama, để chuẩn bị cho nghi thức -”
“Chúng ta không có thời gian cho việc đó, xin hãy sử dụng phiên bản giản lược.”
Calca nhìn thẳng về phía trước khi cô nói thế, và từ khóe mắt mình, Remedios có thể thấy em gái cô đang băn khoăn có nên phản đối hay không.
Đơn giản hóa nghi thức Thánh hỏa sẽ gây một áp lực rất lớn lên cơ thể của người sử dụng. Đây không phải là điều mà cô, một trong những thuộc hạ đảm đương trọng trách bảo vệ an nguy cho Calca nên đề nghị. Tuy nhiên sẽ còn tệ hơn nếu như họ cho Jaldabaoth thời gian.
“Nếu em nghĩ đó là cách tốt nhất, chị sẽ làm. Tuy nhiên nếu chị thực hiện một mình, chị sẽ không thể giúp đỡ em sau đấy nữa, xin hãy nhớ điều đó… Vậy thì, em có thể thắp lửa lên luôn không?”
“Hiểu rồ….:
“- Kukuku. Chà, việc này thật khiến ta đau lòng.”
Bất ngờ, giọng Jaldabaoth vang lên từ đống đổ nát.
“Nee-sama!”
“Chị biết rồi!”
Remedios lập tức đứng chắn trước Calca, giương kiếm sẵn sàng.
Dù sao thì Jaldabaoth cũng đang bị chôn vùi dưới đống gạch vụn. Thế nên sử dụng Thánh hỏa là quyết định sáng suốt. Bọn họ đã không nghĩ đến chuyện Jaldabaoth bị bất tỉnh do cú sốc khi bị tòa nhà đổ sập lên người.
“Có vẻ như đến lúc ta nghiêm túc rồi.”
“Ồ? Biết thế chúng ta đã làm sớm hơn. Ta sẽ chờ đây, thế nên sao không thể hiện sức mạnh thật sự của ngươi đi?… Calca-sama, Queralt, xin hãy lùi lại.”
Remedios thì thầm hướng dẫn hai người còn lại. Cùng lúc đó, Remedios cũng lui lại, cho phép những thiên sứ dàn trận thành một bức tường chắn ngang con đường giữa họ và Jaldabaoth.
“Ồ đúng thế. Để đề phòng, xin vui lòng lui ra. Nếu các ngươi chết vì xung chấn do ta gây nên, thì thật đáng thất vọng lắm.”
Đống gỗ và gạch vụn phồng lên. Và khi chúng rơi xuống đất, một thứ gì đó khổng lồ chậm rãi trồi lên từ đống đổ nát.
“…Jaldabaoth?” Remedios không thể ngăn tiếng lẩm bẩm thoát ra.
Bởi vì hắn ta trông khác hoàn toàn với tên Jaldabaoth lúc trước. Nó khiến cô tự hỏi lẽ nào Jaldabaoth đã thế chỗ với một con quỷ hoàn toàn khác. Tuy nhiên, không có nhiều con quỷ với ngoại hình trông như thế này.
Đúng vậy, đó chính là Jaldabaoth. Đó là hình dạng thật của Jaldabaoth.
Hắn vẫy đôi cánh rực cháy, và những ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt từ chiếc đuôi dài phía sau. Kể cả đôi cánh tay lực lưỡng, đáng sợ cũng ngập chìm trong lửa. Gương mặt nham hiểm của hắn mang theo biểu cảm đầy thịnh nộ.
“Các priest, ra lệnh cho các thiên sứ tấn công!”
Theo lệnh Calca, các Tu Sĩđiều khiển những thiên sứ do họ triệu hồi xông thẳng đến. Jaldabaoth không hề phản ứng trước những đòn tấn công bằng vũ khí của các thiên sứ, hắn chỉ đơn giản là hứng những đòn tấn công. Mặc dù bị bao vây và đánh đập, hắn vẫn tỏ ra không hề hấn gì. Cảnh tượng giống như những đứa trẻ đang dùng que gỗ cố gắng tấn công một Thánh Hiệp Sĩ trang bị đầy đủ vậy.
“Đây là chân thể của ta.”
Jaldabaoth nói bằng một âm giọng thô, trầm đục, rung chuyển tới tận đáy tâm can của mọi người. Hắn bước đến một bước, và những thiên sứ đang cố gắng tấn công bị ép lùi về sau.
Hắn mặc kệ từng đòn đánh những thiên sứ tung ra, và từ từ nâng bàn tay rực lửa lên, sau đó nắm chặt lại thành một nắm đấm. Hình dáng ấy tựa như một quả bom dung nham đỏ rực, nóng bỏng.
“Giờ thì lũ sâu bọ ngu ngốc phiền toái – biến đi.”
Với một tiếng bang, những thiên thần lẽ ra đang đứng chắn trước Remedios tan biến.
Jaldabaoth đã vung nắm đấm với một tốc độ không tưởng. Kể cả với khả năng nhìn chuyển động được trui rèn của Remedios. cũng không thể bắt kịp chuyển động của nó. Chỉ một đòn duy nhất ấy cũng đủ tiêu diệt tất cả những thiên thần đã tạo thành bức tường chắn trước Remedios.
Đây chính là hình dạng thực của Jaldabaoth.
Liệu – liệu cô có cửa thắng không? Không –
“—Yeeeeeeeaaart!”
Remedios hét lên để xua đi nỗi sợ dâng lên trong lòng. Dù cho có là một hành động thiếu suy nghĩ, nếu cô không xông lên lúc này, thì con tim cô sẽ chấp nhận thất bại trước hắn. Cô nắm chặt thanh thánh kiếm, và lao thẳng đến.
Cô dồn toàn lực cơ thể vào một nhát bổ kiếm cực mạnh.
Jaldabaoth không buồn đỡ đòn cũng như né tránh.
Và rồi – đòn tấn công của cô bật ra, dễ dàng như một trò đùa.
“…Eh?”
Thanh gươm, thứ được rèn từ thứ kim loại bí ẩn cứng rắn hơn cả Adamantite, bị lớp da của Jaldabaoth đánh bật.
Cô ngẩng đầu lên và nhận ra Jaldabaoth không hề nhìn cô. Cũng tương tự như cách con người không quan tâm đến những con kiến đang bò dưới mặt đất bên dưới họ.
“Đối phó với các ngươi tay không thật phiền toái…không, có một vũ khí tuyệt vời đằng kia.”
Jaldabaoth tiến bước, chẳng buồn bận tâm đến Remedios. Thân hình đồ sộ của hắn đẩy cô sang bên.
“Cái g..? Chết-Chết tiệt!”
Remedios và những thiên sứ mới được triệu hồi chém liên tiếp vào lưng của Jaldabaoth. Tuy nhiên lớp da ánh kim loại của hắn không hề suy suyển dưới lưỡi kiếm của họ.
Tên khốn này không chịu dừng lại. Hắn đang nhìn đi đâu chứ-
Gương mặt của Remedios tái xanh khi nhìn theo hướng Jaldabaoth đang tiến đến. Calca và Queralt đang ở đấy.
“Các người, làm gì đi chứ! Chặn hắn lại! Nhanh lên và chặn hắn lại!”
Remedios gào thét ra lệnh cho các Thánh Hiệp Sĩ phía sau họ. Cô không nghĩ họ sẽ có tác dụng gì, nhưng cô không thể hắn đến được chỗ của Calca và Queralt.
“Để Calca và Queralt rút về! Hắn đang nhắm đến họ!”
Những Thánh Hiệp Sĩ và Tu Sĩkhép chặt hàng ngũ chắn trước hai người họ, tạo nên một bức tường, một bức tường yếu ớt đến đáng thương.
“Ngừng lại! Ngừng lại! NGỪNG LẠ!!!” Remedios gào lên sau mỗi nhát chém.
Dù vậy, chẳng có nỗ lực nào của cô có thể xuyên thủng được lớp da của Jaldabaoth.
Thánh Hiệp Sĩ vung kiếm, Tu Sĩtung phép, dù như thế, họ cũng không gây được một vết xước lên người Jaldabaoth. Hắn bước đi một cách thờ ơ, không hề nói một lời nào.
Những người bất cẩn chạm trúng ngọn lửa cuồn cuộn trên người hắn quằn quại đổ gục xuống nền đất, nhưng Jaldabaoth không hề tỏ ra hắn muốn tấn công.
“Hai người mau chạy đi! Chúng ta lúc này không thể chặn được hắn!” Remedios gọi lớn, đầu óc của cô đang trong trạng thái cực kỳ hỗn loạn.
Jaldabaoth đã bị đẩy lùi bởi các mạo hiểm giả ở Vương quốc. Remedios cũng ngang ngửa với một mạo hiểm giả cấp độ Adamantite, có lẽ thậm chí còn mạnh hơn. Tuy là thế, nhưng tại sao cô không thể làm được gì Jaldabaoth?
Mình phải làm được gì đó! Mình phải tìm cách cho bằng được! Mình phải tìm ra thứ có thể tổn thương được hắn!
Phải có lí do cho sự vô đối của Jaldabaoth. Giống như một số loài quái vật đề kháng cao với hầu hết các loại kim loại trừ bạc, cơ thể của hắn ắt hẳn cũng có một năng lực phòng ngự đặc thù giống như thế.
Nhưng năng lực ấy là gì cơ chứ!!!!????
Bản năng cô hằng tin tưởng không cho cô lời đáp.
Cho đến thời điểm này, luôn luôn là đội phó của cô, hoặc Calca, hay Queralt là người đưa ra mệnh lệnh, và tất cả những gì cô làm là thi hành chúng. Tuy nhiên cả ba người họ chẳng có gì để nói lúc này.
Nỗi tuyệt vọng bắt đầu dâng lên trong Remedios, nhưng cô biết chắc một điều.
Chỉ cần hai người bọn họ còn sống, họ chắc chắn có thể ngăn chặn Jaldabaoth thực hiện mục đích của hắn.
Và họ dường như cũng hiểu được điều ấy. Cả hai quay đầu bỏ chạy, không hề nhìn lại.
Tốt rồi. Đây không phải lúc để thơ thẩn như kẻ ngốc ngoài chiến trường. Thậm chí nếu Remedios có tử vong, chỉ cần Thánh hậu, đầu não của quốc gia còn sống, thì vẫn còn hy vọng. Và thậm chí nếu tình huống xấu nhất xảy ra, rằng Thánh Hậu băng hà, chỉ cần em gái của cô còn sống và họ xoay sở thu hồi được di hài của cô, họ vẫn có thể mang cô trở lại.
Một vài Tu Sĩ- có khả năng sử dụng phép thuật cấp ba – đứng bảo vệ bên cạnh Calca. Với những người như họ làm tường chắn, họ sẽ có thể câu thêm thời gian đủ cho họ chạy thoát.
“Hừm. [Greater Teleportation].”
Bất thình lình, Jaldabaoth biến mất. Thanh kiếm trên tay cô bỗng chém vào không khí.
“Cái gì!?”
Remedios hốt hoảng nhìn quanh. Và một tiếng rên thảm thương vọng đến tai cô. Trái tim của Remedios như thắt lại. Âm thanh xuất phát từ hướng hai người còn lại đang đào thoát.
Tuy nhiên, bức tường tạo nên bởi các Thánh Hiệp Sĩ ngăn cô thấy những gì đang diễn ra.
Sức mạnh của những vật phẩm ma thuật cô mang theo cho phép cô đè nén nỗi sợ hãi. Nhưng sự căng thẳng trong cô cứ tiếp tục cuộn lên không dứt. Nếu như em gái và các hộ vệ của cô ấy bị giết chết, thì chỉ còn mỗi Calca đối mặt với Jaldabaoth. Ngài ấy là đấng tối cao ngự trị Thánh quốc. Nếu ngài ấy qua đời, cả quốc gia cũng sẽ sụp đổ theo.
“Tránh đường cho taaa!” Remedios vừa gào lên vừa tăng tốc. Các Thánh Hiệp Sĩ cũng vội vàng tách hàng ngũ để cho cô qua.
Cô ở quá xa Calca.
Cơ thể của cô mới chậm chạp làm sao.
Remedios luôn tâm niệm rằng sức mạnh từ đôi tay và sự nhanh nhẹn từ đôi chân của cô đã ở đỉnh cao của nhân loại, và đó luôn là niềm kiêu hãnh của cô. Tuy nhiên, ngay thời điểm này cô đã học được rằng đó chẳng qua chỉ là sự phù phiếm giả tạo.
Tất cả những gì ngài ấy cần làm là sống sót qua một đòn duy nhất. Cho dù thương thế có nặng đến thế nào đi nữa, vẫn có rất nhiều Tu Sĩở đây. Chỉ cần ngài ấy không chết, thì sẽ vẫn còn cơ hội.
Khi Remedios đang thầm nhủ bản thân những điều ấy, cô thấy Jaldabaoth đã bắt được Calca. Cô không có nổi sự xa xỉ của việc kiểm tra an nguy của Queralt nữa.
Bàn tay đồ sộ của Jaldabaoth nắm lấy một bên chân của Calca. Đôi bàn tay của hắn cuồn cuộn lửa. Cô có thể nghe rõ tiếng da thịt cháy xì xèo bên dưới lớp giáp kim loại bị nung nóng, và gương mặt mang mũ trụ của cô dường như hóa rồ trong đau đớn khiến cô cắn chặt hai hàm răng.
Tên khốn nạn đáng khinh! Hắn dám bắt con tin!
Liệu hắn sẽ đưa ra yêu sách gì đây – Vừa thủ thế sẵn sàng tấn công, Remedios dường như không tin vào những gì cô nghe tiếp theo.
“Một vũ khí tuyệt vời.”
“—Hử?”
Remedios liếc nhìn thanh thánh kiếm trên tay.
Hắn muốn thứ này sao?
“Ngay từ lúc ta thấy nó, ta đã lập tức biết rằng nó sẽ là món vũ khí rất tốt.”
Hắn giơ tay, nâng Calca lên ngang tầm nhìn. Jaldabaoth duỗi tay, như thể làm động tác vung tay tập luyện.
Một tiếng Rắc vang lên, và Calca rên rỉ, cố gắng kìm nén cơn đau thấu trời xanh.
Cô không thể chống đỡ sức mạnh của Jaldabaoth cùng sức nặng cơ thể của chính cô. Những khớp cơ đầu gối của cô bị bẻ quặt ở một góc độ bất thường.
Ngay lúc đó, Remedios lập tức nhận ra ý nghĩa trong câu nói của Jaldabaoth.
Hắn ta muốn sử dụng Thánh Hậu, Calca Bessarez, làm một món vũ khí.
“Ngươi, ngươi định…”
Cô không thể hiểu.
Nhưng cô không còn lựa chọn nào ngoài buộc phải hiểu.
“Được rồi. Giờ đến lượt của ta đúng không?”
Một nụ cười nham hiểm nở ra trên gương mặt đầy phẫn nộ của hắn, và Jaldabaoth tiến về phía cô.
Cô nên làm gì đây?
Remedios thoái lui, và những Thánh Hiệp Sĩ phía sau cô cũng lùi lại.
Remedios nhìn quanh tìm kiếm sự giúp đỡ, và phía sau Jaldabaoth, cô nhìn thấy những Tu Sĩbảo vệ Calca và Queralt đều đã đổ gục.
Mặc dù những Tu Sĩđã nằm bất động, em gái cô vẫn còn thoi thóp. Có lẽ cô ấy đã bí mật sử dụng một phép thuật nào đó.
Queralt vẫn còn sống! Nhưng mình phải ưu tiên cứu ai đây – Mình phải hỏi Isandro.
“Isandro! Chúng ta phải làm gì đây!?”
“Rút quân!”
“Đã rõ! Tất cả mọi người, rút quân! Lui về! Lui về!”
“—Gì cơ? Không chiến đấu sao? Lại còn sau tất cả những nỗ lực ta đã bỏ ra để tìm một vũ khí có thể nghiền nát các ngươi…[Fireball].”
Jaldabaoth giơ cánh tay còn lại không giữ Calca và phóng ra một phép thuật cấp ba. Quả cầu lừa bay vút ra và nổ tung, thiêu cháy những Thánh Hiệp Sĩ trong phạm vi của nó.
Được bảo vệ khỏi phép thuật chống lửa, những Thánh Hiệp Sĩ chỉ vừa vặn xoay xở thoát ra mà không bị những vết thương chí mạng. Tuy nhiên điều có chỉ có nghĩa là họ sẽ không chết.
Calca vùng vẫy trong tuyệt vọng, nhưng cô không thể thoát khỏi tay của Jaldabaoth.
“Thứ đàn bà phiền nhiễu. Giờ đây ngươi là một món vũ khí. Tỏ ra cho giống đi.”
Jaldabaoth nhẹ vươn người và vungg cánh tay đang nắm chặt Calca.
“DỪNG LẠI” Remedios gào lên trong tột cùng thống khổ khi cô nhận ra những gì Jaldabaoth định làm. Và rồi Jaldabaoth đập xuống, bất kể lời kêu gọi của cô.
BẸP
Calca không kịp bảo vệ bản thân, và gương mặt của cô đập mạnh xuống nền đất.
Sau đấy, Jadabaoth chầm chậm nâng tay lên, Calca đung đưa yếu ớt trong tay hắn, hoàn toàn không còn khả năng chống cự.
Chiếc mũ trụ của cô là loại không che mặt. Mục đích để cô nâng cao sĩ khí bằng sắc đẹp của mình.
Tuy nhiên, gương mặt xinh đẹp ấy giờ đây bê bết máu tươi. Dường như sống mũi của cô đã bị nghiền vụn, vì phần mũi trên gương mặt cô đã trở nên phẳng lỳ.
“Tên chó chết!”
“Đồ ngốc! Ngừng lại!”
Một trong những người lính của cô — một Thánh Hiệp Sĩ — không thể kiềm chế bản thân tuốt kiếm và xông thẳng tới. Cô muốn cản anh ta lại, nhưng đã quá trễ.
Jaldabaoth vung vũ khí của hắn về phía anh chàng Thánh Hiệp Sĩ, với một vận tốc hoàn toàn không giống hắn đang giữ một con người.
Cả hai người họ va chạm nhau, và người lính bị tống bay kèm theo tiếng kim loại đinh tai.
Bộ giáp kim loại của anh ta bị lõm sâu, giống như bị đánh bởi một người khổng lồ. Chứng tỏ cú va chạm với Calca kinh khủng đến thế nào.
Đôi mắt của Remedios không ngừng dõi theo cơ thể của Calca.
Cơ thể con người có thể yếu đuối hơn các giống loài khác. Tuy nhiên một người mạnh mẽ nếu bao bọc cơ thể bằng khí hoặc phép thuật, trong tình trạng tỉnh táo, họ có thể hứng một nhát chém mà vẫn vô sự.
Đúng thế, nếu họ còn tỉnh táo.
Có lẽ do va chạm vừa nãy, chiếc mũ trụ của cô đã bị văng mất. Mái tóc dài của cô phất phơ trong gió. Gương mặt bị chúc ngược của cô giờ chỉ còn là vũng máu. Chiếc mũi bị dập nát và hàm răng vỡ tan, đôi mắt cô trợn ngược, và chỉ còn những tiếng rên khe khẽ thoát ra nơi cuống họng. Nhan sắc của cô, vốn được xem như quốc bảo, nay đã biến mất không còn vết tích. Tình trạng hiện tại của cô quả thực quá sức bi thương.
“Chúng ta làm gì đây Isandro!? Làm sao chúng ta có thể cứu được Calca?”
“Tôi, tôi không biết!”
“Vậy thì cô làm được quái gì chứ!? Không phải bộ não đó của cô là dành cho những lúc như thế này sao!?”
“Tôi không bao giờ tưởng tượng được mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này! Chúng ta không thể làm gì khác lúc này ngoài rút lui!”
“Cô muốn tôi bỏ mặc em gái mình và Calca ở đây sao!?”
“Chúng ta có thể làm gì khác chứ!?”
Remedios không thể nói lại.
“Chà chà. Con người chống lại nhau ngay trước mặt kẻ thù của chúng, quả là một cảnh tượng đáng sợ. Hừm, cũng đến lúc rồi. Giờ chơi kết thúc.”
“Cái gì!?”
Jaldabaoth chầm chậm ngước lên bầu trời.
“Đã đến lúc quân đội của ta tràn vào thành phố này. Ta cần phải phá hủy cổng thành, giải phóng cơn bão của tàn sát và thống khổ.”
“Ngươi, ngươi nghĩ chúng ta cho phép ngươi làm thế sao?”
“Cho phép? Ta không cần các ngươi cho phép. Tất cả những gì các ngươi cần làm là đón nhận thôi. Nhận gì ư? Món quà của một ngôi sao.”
Jaldabaoth vươn cánh tay không cầm Calca, và rồi như thể tìm kiếm thứ gì đó — hắn chỉ thẳng lên bầu trời.
“— DỪNG LẠI!” Remedios gào lên vì cô không biết hắn định làm gì.
Tuy nhiên mọi người vẫn đứng bất động tại chỗ, tay như thể bị trói chặt. Đó là vì họ không dám tấn công Jaldabaoth, kẻ đang bắt giữ Calca làm con tin.
Không, họ sợ rằng nếu tấn công Jaldabaoth, hắn sẽ dùng cơ thể Calca để đỡ đòn. Họ sẽ làm gì nếu Calca tử nạn dưới lưỡi kiếm của chính họ?
Bất chấp mối tơ vò trong lòng Remedios và những kẻ khác — Một vì sao rơi xuống từ bầu trời.