Maou Gakuin no Futekigousha - Học viện ma vương
Chương 02: Hậu duệ của tôi .... quá yếu
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha - Học viện ma vương
- Chương 02: Hậu duệ của tôi .... quá yếu
Chương 02: Hậu duệ của tôi .... quá yếu
Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: vẫn chưa có.
Cố vấn Nhật ngữ: KuroZererk
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vài ngày sau...
Trước mắt tôi bây giờ là cánh cổng lâu đài thân thuộc.
Lâu đài của tôi được tạo thành từ một trận đồ ma thuật ba chiều, cho dù sau 2000 năm nó vẫn ở trong tình trạng gần như hoàn hảo, mặc dù ở một số nơi bám bẩn và trở nên cũ kỹ - dấu ấn hai nghìn năm để lại.
Điều duy nhất thực sự thay đổi là tên của nó đã được đổi thành Học viện quỷ vương.
Nhìn xung quanh vị trí đứng của mình, tôi có thể thấy hầu hết mọi người đều đi qua cổng phụ.
Những người này đều tham gia kỳ thi tuyển sinh?
“Cố gắng lên nhá, Arnos-chan.”
Mặc dù tôi đã nói rằng không cần thiết, mẹ và cha tôi, đã bỏ những lời than vãn của tôi ngoài tai và đi cùng tôi đến trường.
"Con, con ấy, phải nhớ đấy, hehe, phải hết sức bình tĩnh!"
Cha tôi đang lẩm bẩm những điều vô nghĩa.
"Không việc gì phải lo lắng cả, quan trọng hơn, mẹ có thể giúp cha bình tĩnh lại được không."
"A, ou, con có vẻ ổn." [1]
“Un un. Arnos-chan của chúng ta rất mạnh mẽ chỉ sau một tháng. Em chắc chắn con trai ta sẽ dễ dàng vượt qua! ”
Đương nhiên, không có quỷ nhân nào khác đi chung với bố mẹ cả.
Tôi hơi xấu hổ bởi ánh mắt của những ‘người’ xung quanh.
“Con đi đây.”
Tôi quay lại và đi về phía hàng quỷ nhân xếp trước cổng.
“Tiến lên, tiến lên Arnos! Cố gắng, cố gắng lên nha Arnos của ta! ”
Hmmmm. Cha tôi không hẳn là không biết ngượng ……….
Đây có phải là những hành động tự nhiên cha mẹ của con người hay làm? Tôi phải thừa nhận nó không có gì xấu cả, chỉ là một chút xấu hổ.
“Misha! Ganbatte. Misha! Fighto! ”
Tiếng reo hò đáng xấu hổ khác không phải từ cha tôi có thể được nghe thấy từ phía sau.
Liếc mắt về sau, tôi thấy một người đàn ông mặt nghiêm khắc, lắm râu vừa giơ nắm đấm chỉ thiên vừa hò hét.
Mặc dù có dòng máu quỷ tộc chảy trong cơ thể ông ta, nhưng có vẻ nó khá yếu. Tình trạng của ông ta khá giống cha tôi. Điều đó có nghĩa ông ta cũng có thể là một con người.
Bước đi một cách chán nản bên cạnh ông ta là một cô gái vô cảm với khuôn mặt hơi đỏ chắc vì xấu hổ. Cô ấy khá đáng yêu với đôi mắt màu xanh, sống mũi thẳng và vẻ ngây thơ hiện lên khuôn mặt ấy. Mái tóc dài vàng bạch kim [2] được đính những dải ruy băng mềm mại càng làm tăng thêm vẻ đáng yêu ấy.
[5]
Cô ấy mặc áo choàng màu đen và trắng. Chỉ thêu và thiết kế dường như có nguồn gốc quỷ tộc. Nếu là trường hợp đó có lẽ cha mẹ cô ấy là quỷ nhân và không phải là con người nữa. Well, mẹ tôi cũng có thể là một quỷ nhân.[3]
“Tiến lên, tiến lên Arnos! Fighto, Fighto Arnos! ”
Trước khi bước vào cổng chính, tôi có thể nghe thấy giọng hét của cha lần nữa.
Cô gái đó quay sang nhìn cha tôi và rồi chuyển ánh nhìn về phía tôi.
“Ah….”
Mắt chúng tôi vừa chạm nhau.
"Có vẻ chúng ta có chung hoàn cảnh nhỉ."
Khi tôi nói, cô ấy nở một nụ cười nhút nhát.
“…… ..Nn ……… ..”
Có vẻ cô ấy cũng đồng thuận với ý kiến của tôi.
Cô ấy là một người ít nói? Một người khép kín? Có vẻ như cô ấy sẽ không nói thêm gì nữa.
Tuy nhiên, cô ấy dường như không hề cảnh giác đối với tôi.
“Tôi là Arnos. Arnos Vorudeigod. ”
Sau khi tự giới thiệu, tôi tự hỏi liệu rằng điều đó có nên hay không. Dù gì thì nó cũng là tên của vị quỷ vương sáng lập. Một mặt tôi không muốn gây ra náo loạn nhưng mặt khác, cũng không có lý do gì để che giấu nó cả.
Well, nó không thực sự quan trọng. Bây giờ hoặc sau này, cái tên này chỉ có thể tạo nên một sự khác biệt nhỏ.
“…… ..Misha …….”
Thật bất ngờ, cô ấy không có bất kì phản ứng nào đối với tên tôi.
“…… .Misha Necron …… ..”
Tôi tự hỏi tại sao cô ấy lại không quan tâm? Nói thế nhưng cứ như thế này thì tốt hơn.
2000 năm đã trôi qua. Tôi không cho rằng bất cứ ai ở đây cũng quan tâm đến quỷ vương Arnos.
"Hân hạnh được làm quen, Misha"
“……… .Nn ……….”
Lại một câu trả lời ngắn gọn khác.
Khi tôi chuẩn bị bước vào cổng, một tên thanh niên bước tới trước chặn mặt tôi.
Anh ta có làn da ngăm khiến cho cơ thể trông như được làm từ thép, mái tóc trắng cắt ngắn và có vẻ như đang ở đâu đó ở tuổi 20.
Anh chàng đó nhìn xuống, nở một nụ cười vừa hét lên với chúng tôi.
“Được cả bố lẫn mẹ dẫn đi tham gia kỳ thi tuyển sinh. Từ khi nào mà học viện quỷ vương lại trở thành sân chơi của trẻ em vậy? ”
Hmmm. Gã này là ai đây?
“……… .Oi, phải không?”
“Aah… .Đấy là …… Họ đã bị gây sự bởi tên Zepes kiêu ngạo. Tôi tự hỏi liệu anh chàng đó có toàn thây trở về được hay không ……….? ”
Rõ ràng, tên này khá nổi tiếng.
Đặt anh ta sang một bên, các học viên đang di chuyển dần sang phía bên phải. Tôi chắc chắn phía đó là đấu trường.
Hiểu rồi. Chúng ta phải làm bài thi tuyển sinh ở đó.
"Misha có giỏi chiến đấu không?"
“…… ..Không hẳn …….”
Tôi đoán chiến đấu không phải là điểm mạnh của cô ấy. Vâng, vì mọi thứ đã trở nên yên bình, nó không có vấn đề gì cả.
Chúng tôi đi qua bên phải và gia nhập hàng đợi.
"Ngươi……..!! Oi, khốn kiếp, khốn kiếp !! ”
Tiếng ồn ào phía sau khiến tôi quay lại.
Ở đó vẫn là tên thanh niên lúc nãy đang trừng mắt nhìn tôi.
“Hmph. Cuối cùng thì tên khốn nhà ngươi cũng quay lại. ”
Yare yare. Con cháu của tôi dường như không được chỉ dạy cách cư xử đúng đắn. [4]
Tôi có nên trừng phạt thằng nhóc này một chút không nhỉ?
"Xin lỗi. Sức mạnh ma thuật của ngươi quá yếu nên ta không để ý. ”
“Cái- …… .Ngươi nói cái gì!?”
Cùng lúc, tên thanh niên nhìn chằm chằm vào tôi bằng đôi mắt giận dữ.
“ Ngươi đang cố tình xúc phạm một công tước như ta. Ngươi có biết công tước của quỷ Zepes Endou là ai không?”
“Công tước quỷ …… ..? Không, tôi chưa bao giờ nghe cái tên này. Ngươi có nổi tiếng không? ”
Aah, hiểu rồi. Biệt hiệu này đã được sinh ra trong khoảng thời gian 2000 năm qua.
“Oi, tên khốn. Quỳ xuống và xin lỗi ta ngay bây giờ may ra còn kịp đấy. ”
Giọng nói lạnh lùng phát ra.
Zepes lườm tôi bằng cái nhìn chết chóc và nắm chặt bàn tay. Các hạt ma lực bắt đầu tụ lại và tạo thành các vòng phép.
hai, ba, bốn ... năm vòng phép.
Cậu ta mở bàn tay của mình ra, một ngọn lửa đen được tạo thành bởi phép thuật như đang hút hết ánh sáng xung quanh .
“Cái gì…!?”
"Ngạc nhiên hả ? Tốt. Bây giờ chỉ có trời mới cứu được ngươi. Ta sẽ tha thứ cho ngươi nếu ngươi quỳ xuống liếm giày của ta. Nếu không, ta sẽ sử dụng ngọn lửa hắc ám có thể đốt cháy ngay cả các vị thần được gọi là Ma viêm này và biến khuôn mặt của ojou-chans đó thành một bộ xương đấy. Hyahahahahaha !! ”
Cái gì ...... loại ma thuật cấp thấp gì thế này? Để thực hiện phép thuật cấp thấp này mà cần phải vẽ tới năm vòng phép á?
Tôi đã rất ngạc nhiên. Cậu ta nói một cách phóng đại và tuyệt vời như vậy nhưng tôi vừa mới được thấy phép thuật còn yếu hơn cả một đứa trẻ của hai nghìn năm trước nghịch lửa.
Mặc dù là hậu duệ của tôi, cậu ta lại không được ban phước về sức mạnh ma thuật. Thật thảm hại.
“Fuuu....”
Tôi thổi nhẹ.
“… .Cái… .cái …… .Không thể nào !! Không thể nào!!"
Ma viêm đã bị dập tắt chỉ bằng hơi thở của tôi.
“Ngươi …… ..Ngươi đã làm gì !!”
“Tại sao cậu lại ngạc nhiên? Tôi chỉ dập tắt ngọn lửa trên đầu diêm ấy bằng hơi thở của tôi. ”
“Cái gì? Ma viêm của ta chỉ là một ngọn lửa trên đầu que diêm!? ……… ..”
Ngay từ đầu, việc sử dụng ma lực giữa tôi và Zepes cơ bản là khác nhau .
Tên này cuống cuồng rút ma lực trong cơ thể ra và sử dụng. Tuy nhiên, tôi có thể tận dụng ma lực có sẵn xung quanh và có thể tự do sử dụng nó.
Nếu không thể làm điều đó trong thời đại thần linh, cái chết là điều chắc chắn.
Không, tôi cho rằng sự bình yên cho đến nay đã gây ra sự suy thoái ma thuật, tuy nhiên, đây có thể là một thời đại tốt để sống. Quỷ tộc vốn yếu đuối có thể sống một cách tuyệt vời như vậy bây giờ.
“Khốn kiếp …… một sự sỉ nhục như thế… đừng nghĩ rằng bây giờ ngươi có thể toàn mạng mà rời khỏi đây.”
Tên ngốc này vẫn chưa hiểu được sự khác biệt về thực lực của chúng ta sao?
"Đợi một chút."
Khi tôi nói, cơ thể Zepes cứng đờ như thể bị tê liệt.
"……Chuyện gì đang diễn ra?"
“Cái… .Ta không thể cử động… ngươi đã làm gì !?”
Ồ, tôi hiểu rồi. Ma lực tự nhiên gắn liền với lời nói của tôi và chính nó đã ép buộc anh ta phải dừng lại.
Dễ dàng bị trói buộc bởi Ma ngôn. Cậu ta hẳn là phải có khả năng kháng phép rất yếu.
“Oh well. Hãy đứng đó và tự suy nghĩ một lúc đi. ”
Zepes trông có vẻ hối lỗi ngay khi tôi nói xong.
“Tất cả những điều tôi đã nói …… .Đó không phải là những lời lẽ được nói khi gặp ai đó lần đầu …… ..Nếu có một cái lỗ ở đây …… Tôi muốn chui xuống nó. Làm thế nào tôi có thể xin lỗi vì những gì tôi đã thực hiện?"
Zepes tiếp tục tự kiểm điểm khi đứng đó như một con bù nhìn.
Các ứng viên khác từ trước đó lại lẩm bẩm một lần nữa.
"Thật đáng kinh ngạc. Tên đó khiến Zepes kiêu ngạo phải xin lỗi. ”
“Aah, anh có thấy không? Cậu ta dập tắt ngọn lửa quỷ đó. Cậu ấy hẳn là một bậc thầy chống ma thuật. ”
“Tôi chưa bao giờ thấy mặt cậu ta trước đây. Tôi đoán cậu ta có thể là con ngựa đầu đàn của thế hệ tài năng này. ”
Đó là những lời cường điệu.
Tôi đã thử nghiệm ma ngôn của mình lúc trước. Ngay cả tên đó cũng có thể được giải phóng sau khoảng 10 phút.
"Xin lỗi vì đã bắt cô phải đợi. Chúng ta nên đi bây giờ chứ?"
Tôi gọi cho Misha đang đợi tôi và chúng tôi bắt đầu bước đi.
“…… .Arnos …….”
Với một giọng nhỏ, cô ấy gọi tôi.
"Gì vậy?"
"…….Mạnh…….?"
Tôi không thể không bật cười.
"Tôi sẽ không phủ nhận nó, nhưng trong trường hợp này, nó không thích hợp."
Cô nghiêng đầu sang một bên bối rối.
“…… Tại sao không thích hợp?”
"Tên đó quá yếu."
Chúng tôi tiếp tục đi vào đấu trường nơi diễn ra cuộc kiểm tra.
Ghi chú
[1] (Tran: Đoạn này có vẻ như cha mẹ arnos mất bình tĩnh bởi có nhiều mazoku tập trung quanh học viện)
[2] (platinum blonde hair)
[3] (Eng: Well, my mother might be mazoku anyway.)
[4] (Tran Eng: Yare yare thường được dịch là một cái gì đó dọc theo dòng của 'oh boy, ở đây chúng tôi đi, my my' và như vậy. Đó là một biểu hiện của sự nhẹ nhõm hoặc thất vọng thường. Tôi không dịch nó vì tôi thích âm thanh của nó, xin lỗi. Cùng với Fighto.)
[5] bên trên là ảnh của LN, dưới là ảnh phục chế có màu :))