Ma Vương Shota
Chương 06 - Tiệc chào mừng
Chương 06 - Tiệc chào mừng
Crack crack!
Những tiếng crack lớn vang lên trong khu công cộng tại ký túc xá nữ.
"Mừng Leo-kun gia nhập tiểu đội 18, và mừng tiểu thư Seria đã thức tỉnh được Thánh Kiếm!"
Cầm chai sâm banh không cồn trên tay, Regina trong bộ độ hầu gái mở màn nói.
Không hổ với nghề của mình, cô ấy mặc bộ đồ hầu gái rộng thùng thình trông rất tự nhiên.
So với lúc cô ấy bắn phá , giờ cô ấy trông như một người khác vậy.
"...C-Cảm ơn mọi người."
Pháo hoa giấy vẫn còn trên đầu mình, Leonis nói.
Một bữa tiệc bất ngờ.
Trước mắt cậu ta là bàn ăn xếp đầy những món ngon và bánh kẹo.
"Sau khi trở về đô thị, Regina đã ngay lập tức chuẩn bị nó."
Lyseria ngồi cạnh cậu ta bật mí.
"Là chỉ thị của tiểu thư Seria. Chị ấy nói cậu bé tuyệt đối sẽ gia nhập tiểu đội mình."
...Thì ra là vậy. Nó giải thích vì sao cô ấy lại biến đi một mình.
(Không ngờ lại dùng bánh kẹo để dụ dỗ thật.)
"Màn trình diễn của em trong bài kiểm tra Thánh Kiếm không phải rất khá sao? Mọi người trông chờ em lắm đấy."
Sakuya ngồi trên chiếc ghế sofa đối diện bỗng mỉm cười.
"Thánh Kiếm của em đâu có gì to tát. Chỉ là loại hỗ trợ thôi ạ."
Leonis lắc đầu.
"Thánh Kiếm của Seria-san mới là thứ quyết định trận đấu."
"Leo-kun..."
Khuôn mặt Lyseria ửng đỏ đôi chút, có vẻ cô ấy khá hãnh diện.
Cũng phải thôi. Cô ấy đã miệt mài trau dỗi kỹ thuật dùng kiếm của mình vì ngày này.
"Tin đồn về Thánh Kiếm của tiểu thư Seria đang lan ra khắp học viện đấy."
"T-Thật vậy sao!?"
"Thật chứ. Em đã nhờ bộ phận truyền thông lan tin mà."
"Đ-Đợi đã. Tại sao em lại làm vậy!?"
Lyseria vội vã tóm lấy cổ áo của Regina đang tỏ ra rất tự hào.
(Tuy nhiên, thức tỉnh vào thời điểm nay, chắc không phải chỉ là ngẫu nhiên...)
Nhìn vào hai người đang nô đùa, Leonis suy luận.
Cô ấy sở hữu đủ khả năng để hiện thực hóa Thánh Kiếm. Nhưng cho đến tận bây giờ, khả năng ấy mới được thức tỉnh, dường như có thứ gì đó bên trong đã kiềm chế cô ấy.
(Có thứ gì đó đã xảy đến sau khi cô ấy chết một lần và hóa thành ma cà rồng. Có nên loại bỏ khả năng đó không? Không-)
Dù sao cũng chỉ là một suy luận vô căn cứ.
Có thể chỉ là do những nỗ lực của cô ấy cuối cùng đã kết thành 'quả ngọt'.
(Có lẽ nên thành thật vui mừng vì thân quyến của mình đã thức tỉnh được sức mạnh dị thường.)
"Bánh cá nướng xong rồi đây."
Elfine mang bánh nướng trong lò đến.
Có rất nhiều nấm, phô mai và sốt kem trên chiếc bánh cá hồi.
Trông rất giòn và ngon.
"Elfine-senpai làm món này ạ?"
"Ừ, nướng bánh là sở trường của chị."
Leonis hỏi, Elfine mỉm cười đáp.
"Trông ngon quá, phải ăn trước khi nó nguội thôi."
Ngồi bên phải Leonis là Lyseria, còn bên trái là Elfine.
"...!?"
Bị kẹp giữa hai người, mặt cậu ta đỏ ửng và tim cậu ta đập thình thịch.
Vì ở ngay cạnh vị trí khuôn mặt cậu ta, là bộ ngực của hai người họ.
"Cậu bé thấy 'bánh kẹp' có sướng không?"
Regina kề gần và thì thầm vào tai cậu ta.
"K-Không phải...!?"
"Em muốn ăn bánh kẹp à?"
Lyseria với tay lấy cái bánh kẹp trứng trên bàn.
"Không phải đâu tiểu thư. Thứ cậu bé muốn thưởng thức là cái bánh kẹp bưở-"
"Em ăn cái bánh kia được không!"
Leonis vỗi vã hét lên.
"Để chị lấy cho em."
Elfine-senpai cắt một phần bánh bỏ vào đĩa cho cậu ta.
Con dao cắt vào miếng bánh, sốt còn nóng hổi trào ra đĩa.
"Đô thị này có cả cá và rau tươi ạ?"
"Ở ngoài khu dân cư, có khu trồng rau và hồ nuôi cá. Tiểu đội 18 cũng có vườn trồng rau đấy, tuy nó hơi nhỏ một chút."
Lyseria nói.
"Mà chủ yếu là do tiểu thư Seria trồng, vì đó là sở thích của chị ấy."
(...Nuôi cá trong đô thị sao?)
Một lần nữa, cậu ta ngạc nhiên về tiến bộ kỹ thuật của con người trong thời đại này.
Cắn một miếng bánh, sốt kem thơm ngon đầy ắp trào ra trong miệng cậu.
"...N-Ngon quá!"
Leonis chỉ biết kêu lên khen.
Bánh cắn vào rất giòn, thêm hương vị của sốt nữa lại càng ngon hơn.
"Fufu, cảm ơn em. Ăn nhiều vào nhé."
"Quả là một tuyệt phẩm-"
"Chưa bằng Regina làm được."
Regina khen, Elfine khiêm tốn lắc đầu.
Leonis ngạc nhiên đôi chút.
Chẳng lẽ, trình độ nấu nướng của cô hầu này còn khủng hơn?
Leonis cũng có một cô hầu là Shirley, nhưng cô ấy chẳng biết chút nấu nướng gì.
...Kỹ năng ám sát cao, nên chắc chỉ có chế thuộc độc là cô ấy thành thạo.
"À senpai, chị định đặt tên cho Thánh Kiếm là gì?"
Sakuya nhai nhồm nhoàng miếng bánh và hỏi Lyseria.
"Chị chưa quyết định."
"Tên của Thánh Kiếm ấy ạ?"
"Ừ, phải có tên thì mới đăng ký được."
"Trảm Liệt Vù Vù thì sao?"
"Không, đặt nó là Shining Saint Sword đi!"
Sakuya và Regina tự ý thi nhau đặt tên.
Lyseria cười trừ.
"...Leo-kun, em thì sao?"
Vì lý do gì đó, cô ấy lại hỏi Leonis.
"Hmm..."
Cậu ta muốn làm vui lòng thân quyến của mình, nhưng nó khá là khó. Vì cậu ta là chủ nhân của cô ấy, nên nếu đặt một cái tên kỳ lạ, thì nó sẽ ảnh hưởng tới thanh danh của cậu.
Leonis suy nghĩ một chút.
"Vẫn chưa biết rõ được sức mạnh của Thánh Kiếm, nên em không-"
Cậu ta đành trả lời một cách an toàn.
"...Cũng phải. Hiện giờ mới chỉ biết nó là một thanh kiếm rất sắc và nhẹ. Chưa biết nó có năng lực đặc biệt gì không, nên tạm thời tập làm quen với nó trước rồi suy nghĩ về chuyện đăng ký sau cũng được."
Lyseria đặt tay lên ngực và nói.
"Nói đến đăng ký, thì cả Leo-kun nữa-"
Elfine nói.
"...Em ấy ạ?"
"Chị cần đăng ký thông tin sinh học của em vào Thánh Kiếm của chị rồi nhập vào hệ thống. Nó sẽ xong nhanh thôi, nên lát nữa em đến phòng chị được không?"
"Dạ được."
"Nói đến phòng, em tính ở phòng nào?"
Sakuya hỏi.
"Ký túc xá nữ 'Phù thủy' không còn phòng trống nào nhỉ."
"Vậy cậu bé muốn đến phòng chị không? Ngày nào em cũng được ăn bánh kẹo thỏa thích luôn."
"Phòng chị cũng được, chị không ngại đâu. Ban ngày chị không hay ở trong phòng lắm."
"Phòng chị cũng được luôn."
Regina, Sakuya và Elfine lần lượt đề nghị.
"...K-Không được...!"
Lyseria đứng lên khua tay.
"Tiểu thư?"
"Chị là, người bảo hộ của Leo-kun, nên chị sẽ nhận trách nhiệm với em ấy."
Lyseria ho một tiếng, nháy mắt và nhìn chằm chằm vào Leonis.
Hiểu rồi. Công nhận, để giữ kín bí mật cho nhau, thì ở cùng phòng với nhau sẽ tốt hơn.
(...Còn cả chuyện cung cấp ma lực cho cô ấy nữa.)
"...Em ở phòng Seria-san cũng được."
Leonis kéo tay áo Lyseria và nói.
...Ngày nào cũng được ăn bánh kẹo do Regina làm nghe khá hấp dẫn, nhưng đáng tiếc.
"Tiểu thư, như vậy có ổn không?"
"Ổn mà. Vốn dĩ phòng này cũng rộng và nhiều chỗ trống."
"Không, em lo về việc cậu bé sẽ làm những chuyện dâm đãng với tiêu thư ấy."
"L-Leo-kun sẽ không làm những chuyện đó đâu! ...Đúng không?"
"Sao em có thể làm vậy được."
Leonis chán nản trả lời câu hỏi có vẻ không mấy yên tâm của Lyseria.
...Nói gì thì, nếu Lyseria để lộ nhiều sơ hở quá thì cũng khá rắc rối.
"Regina, Leo mới 10 tuổi thôi mà. Em không cần lo."
"Cũng phải, nhưng mà..."
Regina nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Leonis.
"Cậu bé, tiểu thư hay lăn lộn lắm, lúc ngủ cùng nhau nhớ cẩn thận đấy."
Cô ấy thì thầm với cậu ta.
"Này Regina, em vừa thì thầm cái gì đấy!"
"Tiểu thư, không phải chị từng dùng em làm gối ôm sao?"
"...C-Chuyện đó, là lỗi do Regina mềm mại quá."
Mặt Lyseria đỏ lên, cô ấy tránh mắt đi.
...Cậu ta muốn hỏi phần nào mềm mại, nhưng không dám.
Sau khi quyết định xong phòng của Leonis, tiệc chào mừng trở thành tiệc trò chuyện của các cô gái.
Chuyện cửa hàng mới mở trong khu thương mại, rồi chuyện thú nuôi của Sakuya. Thật sự thì cậu ta không hiểu đến nửa, nhưng sau một nghìn năm, giờ Leonis mới được tận hưởng lại khoảng thời gian thư giãn này.
***
Tiệc chào mừng Leonis kéo dài tới gần tối.
Sau đó, Leonis đến phòng Elfine như được gọi.
Để đăng ký thông tin sinh học của mình vào Thánh Kiếm của cô ấy.
(...Quả là một bữa tiệc ồn ào.)
Leonis ngồi lên chiếc ghế sofa trong phòng và thở dài trong lòng.
Đúng như người ta hay nói, 3 người đàn bà là thành một cái chợ. Khi còn là Ma Vương, cậu ta chưa từng tham gia bữa tiệc nào ồn ào đến vậy.
Đồng hành cùng Ma Vương Bất Tử chỉ có màn đêm và sự yên tĩnh.
Tuy nhiên-
(Một bữa tiệc như vậy, cũng không đến nỗi nào.)
Leonis nhẹ nhàng nhún vai.
Cậu ta phải thừa nhận là bữa tiệc đó rất vui.
Leonis nhìn xung quanh phòng.
Kích cỡ của nó không khác với phòng Lyseria. Tuy nhiên, đồ nội thất và giấy dán tường khiến phòng cô ấy trông chín chắn hơn nhiều.
Cậu ta bỗng để mắt tới bức ảnh đặt trên kệ.
Hiện lên không phải là Lyseria và những cô gái kia.
Có lẽ là tiểu đội trước đây của cô ấy.
(...Trông không giống rời đội vì cãi cọ lắm.)
Cậu ta không tưởng tượng được điều đó với tính cách của cô ấy.
"...Để em đợi lâu, chị chuẩn bị xong rồi đây."
Elfine trở lại từ phía sau phòng.
Hai tay cô ấy là thiết bị lớn hình viên đạn.
Cô ấy ngồi vào chiếc ghế có cái bánh xe, mặt đối mặt với Leonis.
"Cứ thả lỏng người nhé."
"...D-Dạ."
"Sao vậy. Không cần phải căng thẳng thế đâu."
Elfine nghiêng đầu mỉm cười.
"..."
Ngay trước tầm nhìn của Leonis, là bộ ngực lớn của cô ấy.
...Quả nhiên là không bằng cô hầu gái kia, nhưng thật sự là vẫn đầy cám dỗ.
Leonis đỏ mặt đôi chút và tránh mắt đi.
"Được rồi, em cởi đồ ra đi."
"...Hả?"
Leonis bất chợt kêu lên.
"Cởi áo là được rồi. Không thì khó khám lắm."
"..."
"Chị xin lỗi. Là con trai nhưng em vẫn xấu hổ nhỉ?"
"Dạ không, em ổn..."
Leonis cởi áo ra.
"À, em cởi hết áo bên trong ra được không?"
"Dạ..."
Cậu ta tháo khuy rồi cởi áo ra.
Bên dưới là một làn da trắng trẻo không tì vết.
"Ừm, vậy được rồi. Da em đẹp lắm."
Elfine điều chỉnh lưng Leonis.
Đầu ngón tay hơi lạnh của cô ấy chạm vào phần xương khuỷu vai của Leonis.
(...G-Gì đây, cái cảm giác này...)
Bị cô chị gái lớn tuổi hơn nhìn, cảm giác xấu hổ dữ dội ập tới.
"Thánh Kiếm 'Eye of the Witch' - Kích Hoạt."
Elfine lẩm bẩm, một viên ngọc trong suốt liền xuất hiện bên cạnh cô ấy.
Có vô số ánh sáng xoay quanh viên ngọc với tốc độ cực nhanh.
"Giờ chị sẽ lấy thông tin của Leo-kun."
Elfine chạm tay vào làn da của Leonis và nhắm mắt lại.
Viên ngọc ánh sáng bắt đầu xoay quanh Leonis.
"...Hmm, cái này có vẻ lạ."
Elfine hứng thú nói.
"V-Vậy ạ?"
Leonis hơi hồi hộp.
"Ừ, chị không thấy được dòng chảy ma lực-"
...Thôi chết. có hơi mạnh quá.
"...À, senpai, em hỏi chút được không ạ?"
Leonis cuống cuồng nói vậy để đổi chủ đề.
"Được, em muốn hỏi gì?"
"Tại sao Elfine-senpai lại vào tiểu đội này ạ?"
Lyseria không thức tỉnh được Thánh Kiếm nên bị tụt lại so với mọi người.
Thế nên cậu ta thực sự tò mò về lý do một người lớp trên như cô ấy lại gia nhập tiểu đội này.
(Và còn, bức ảnh lúc nãy-)
Cô ấy hơi cúi đầu rồi mở miệng lẩm bẩm.
"-Chị đã, đánh mất sức mạnh của Thánh Kiếm."
"...Hả?"
Leonis ngạc nhiên kêu lên.
"Vậy, nghĩa là sao ạ?"
Elfine lặng lẽ lắc đầu.
"Đây không phải là sức mạnh thật sự của , mà cùng lắm chỉ là một phần năng lực bị giới hạn mà thôi."
"Thật vậy ạ?"
"Ừm. Trước đây chị không phải là người chỉ huy, mà là một hỏa lực tiên phong."
"Hỏa lực tiên phong sao?"
...Chị gái dịu dàng này ấy hả?
Cô ấy với tay lấy cái ảnh trên bàn.
"Tiểu đội 7 mà chị từng phục vụ là một tiểu đội cân bằng. Nó có thứ hạng khá cao trong học viện và từng thực hiện nhiệm vụ chinh phạt . Thế nhưng-"
Elfine từ từ hít sâu.
"Nửa năm trước, trong khi làm nhiệm vụ điều tra di tích, tiểu đội bọn chị đã bị tấn công."
"..."
Đám xuất hiện trong di tích rất tinh quái.
Họ rơi vào bẫy của chúng, nhưng khi nhận ra thì đã quá muộn.
Ngay sau khi chạm trán, chúng liền phóng ra sóng gây nhiễu khiến hệ thống chỉ huy rối loạn. Bị đám tập kích, hai người trong số họ đã thiệt mạng.
...Việc Elfine có thể sống sót, chỉ là do may mắn.
Không ai oán trách việc cô ấy bỏ mặc những người đồng đội của mình và chạy trốn cả. Sống sót và mang dữ liệu của về học viện, là sứ mệnh của một Thánh Kiếm Sĩ.
Tuy nhiên, cô ấy không thể tha thứ cho chính bản thân mình.
Dằn vặt bởi mặc cảm tội lỗi vì một mình sống sót, cô ấy luôn tự trách bản thân mình.
Và rồi-
Cô ấy đã đánh mất sức mạnh thật sự của Thánh Kiếm.
Những đầu ngón tay đang chạm vào lưng Leonis của cô ấy run nhẹ.
Từng viên ngọc trôi nổi trên không trung từ từ phát sáng.
Như thể muốn bộc lộ cảm xúc của cô ấy-
"Khi chị trở nên như vậy, chị ấy là người đã tìm đến chị."
Dù Elfine luôn nhốt mình trong phòng, nhưng Lyseria vẫn luôn ghé qua phòng cô ấy và liên tục cầu xin cô ấy gia nhập tiểu đội mình không biết bao nhiêu lần.
"Lúc đầu chị liên tục từ chối, nhưng cuối cùng chị vẫn phải khuất phục trước sự kiên trì của chị ấy-"
"...Thì ra, là vậy."
Đâu đó trong thâm tâm mình, Leonis cũng hiểu được điều đó. Lòng quyết tâm tới cùng của Lyseria, như thể có một sức mạnh phi thường vậy.
-Nó khác với sức hút và độ nổi tiếng.
Elfine bỏ tay khỏi lưng Leonis.
Ánh sáng từ viên ngọc đang xoay chuyển sang màu xanh lá cây.
"Xong rồi, việc đăng ký thông tin sinh học đã hoàn tất. Để chị cập nhật lên máy tính luôn."
Cô ấy đứng dậy và nhanh chóng nhập dữ liệu vào cái máy tính bảng.
"...Khuôn mặt trông rất dễ thương, nhưng lại hay nhìn vào ngực người khác... V-Vậy à."
Elfine quay người lại và nhìn chằm chằm vào Leonis với vẻ bối rối hiện rõ trên khuôn mặt cô ấy.
(...Đợi đã, cái thông tin quái gì vậy!?)
"T-Thông tin sinh học, gồm cả những thông tin đó sao ạ?"
"Leo-kun, dở mấy trò dâm đãng là không được đâu đấy."
"C-Chị nhầm rồi...!"
Leonis chối cãi lời nhắc nhở của Elfine.
-Rồi, cậu ta nhìn vào màn hình của một thiết bị khác được đặt trên bàn.
Có vẻ là bàn đồ vùng lân cận Đô Thị Chiến Thuật này.
Nhắc mới nhớ, cô ấy có nói họ sẽ điều tra 'Tổ' dưới đáy biển.
"Elfine-senpai, lát nữa chị cho em đọc những thông tin đó được không?"
"...? Ừ, em đọc cũng được..."
Elfine nghiêng đầu bối rối trước yêu cầu của Leonis.
***
Sau khi mượn máy tính dự phòng từ Elfine, Leonis quay về phòng mình.
Có vẻ cô ấy còn có nhiều loại máy tính khác.
(...Một nhà sưu tập chăng?)
Mở cửa ra, tiếng nước chảy từ sâu trong phòng vang lên.
...Có vẻ là Lyseria đang tắm.
Leonis ho một tiếng rồi ngồi lên giường.
Cậu ta truyền ma lực vào cái máy tính bảng qua đầu ngón tay.
Màn hình của nó sáng lên, và hiện ra một cái bản đồ với các dấu chấm đỏ.
Nó là những địa điểm xuất hiện ở vùng lân cận trong những tháng gần đây.
(Quả nhiên là có liên quan...)
, , , -
Trong trận chiến giữa con người và Quân đội Ma Vương, có rất nhiều ma thú hùng mạnh đã tham chiến.
Hình dạng của những con mà Leonis thấy, có nhiều đặc trưng của ma thú cổ đại.
Và nơi xuất hiện những con cỡ lớn, là trong di tích cổ và chiến trường cổ.
Đặc biệt, chúng xuất hiện nhiều nhất ở khu vực biển gần đô thị này.
Nơi này vốn dĩ là Hoang mạc Sidon, nơi diễn ra trận chiến giữa Quân đội Ma Vương và Sáu vị anh hùng.
Là nơi vô số ma thú và đội quân bất tử, cùng Đại Hiền Giả Arakiel yên nghỉ-
(... là ma thú cổ đại biến dạng do sức mạnh nào đó sao?)
Có lẽ giả thuyết này không sai.
Tuy nhiên, vẫn còn nhiều nghi vấn.
Xác ma thú cổ đại, đáng lẽ đã biến mất từ lâu-
(...Xác con lấy từ trong di tích biến mất lúc nào không hay.)
Đúng, tàn dư của con được Leonis giữ trong vùng đất bóng tối đã biết mất không còn dấu vết.
Những kẻ xâm lăng từ dị giới đó là một loại vũ khí hay gì sao-
Tuy nhiên, nếu là vũ khí thì chúng có quá nhiều chủng loại.
Với lại, chưa rõ chúng tấn công con người với mục đích gì.
(Quả nhiên là cần điều tra Tổ của chúng dưới đáy biển...)
có thể trở thành vật cản lớn trên con đường vực dậy Quân đội Ma Vương.
Những con quái vật làm loạn vùng đất của Ma Vương chẳng khác gì một cái gai trong mắt.
Cảm thấy sự hiện diện của ai đó, Leonis tắt màn hình máy tính bảng đi.
Cái bóng dưới chân Leonis rung nhẹ lên.
"-Em về rồi đây, Ma Vương-sama."
Lặng lẽ xuất hiện là Cô hầu bóng tối Shirley 'Shadow Assassin'.
Cô gái tóc đen duyên dáng cúi đầu xuống.
"Oh, Shirley đó sao, ngươi vất vả rồi."
Leonis tỏ vẻ biết ơn với cô ấy.
"Lời khen của ngài là quá thừa thãi."
"Thế, việc thu thập thông tin liên quan tới con người ra sao rồi?"
"Dạ-"
Shirley lấy ra một túi giấy lớn.
"Đây là gì?"
Leonis thắc mắc hỏi.
"Cái bánh này gọi là bánh vòng đấy Ma Vương-sama."
"Hmm?"
Shirley mở cái túi ra, một mùi hương ngọt ngào tỏa ra khắp phòng.
"Mời ngài dùng."
"..."
Leonis thử ăn cái bánh cô ấy đưa.
"...Ngài thấy thế nào ạ?"
"Ngon thật."
Vị ngọt của đường tràn ngập trong miệng khiến cậu ta muốn một cốc trà đen.
"Em có mua đồ uống đây."
"Chà, tâm lý quá."
"Nó là nước ép bột đấy ạ."
Một hương vị lạ thường.
Shirley cũng bắt đầu ăn cái bánh vòng.
...Cũng được thôi, nhưng đừng làm vãi thức ăn vào trong vùng đất bóng tối của ta đấy.
"Ngoài ra, em còn mua được nhiều thứ khác. Như là kem-"
Shirley lấy ra một đống bánh kẹo từ trong túi giấy.
"Từ từ đã-"
"...?"
"Thông tin về đồ ăn như vậy là được rồi. Còn những thứ khác thì sao?"
"..."
"Chẳng lẽ, chỉ toàn là đi chơi thôi sao?"
"..."
Cô hầu bóng tối tránh mắt đi.
"Thôi được rồi, đồ ăn cũng coi như là một chỉ tiêu về trình độ văn hóa."
Leonis thở dài.
"Em cũng thu thập được một vài thông tin khác đấy ạ."
Shirley ho một tiếng và nói.
"Trong đô thị này, có vẻ không ai biết về Ma Vương-sama cả."
"Hmm, quả nhiên là vậy-"
Theo như thông tin của Shirley, người trong đô thị này, không ai biết về thần thánh cổ đại cũng như trận chiến giữa Ma Vương và Sáu vị anh hùng từ 1000 năm trước.
Một trận chiến lớn như vậy xảy ra mà không một ai biết đến, quả là một điều kỳ lạ.
(Cứ như thể ai đó đã xóa đi lịch sử-)
Ngày mai, phải tới thư viện trong Học Viện Thánh Kiếm để tìm hiểu thêm.
"...Được rồi. Cứ tiếp tục việc điều tra của mình đi."
"Xin tuân lệnh."
Shirley gật đầu rồi-
Cô ấy đột nhiên nhìn về phía phòng tắm nơi có tiếng nước chảy.
"Cô gái đó, đã trở thành thân quyến của ngài rồi phải không ạ."
"Ừ."
Leonis gật đầu.
"Ra là vậy. Ra là Ma Vương-sama có thể biến bất kỳ ai thành thân quyến của mình một cách bừa bãi."
Shirley giận dỗi phồng má lên.
"Giận cái gì cơ chứ?"
"Ai mà biết. Ma Vương-sama đúng là đồ ngốc..."
"Sao lại gọi chủ nhân mình là đồ ngốc cơ chứ. Được rồi, nghe cho rõ đây-"
"...Ngài muốn nói gì thì nói đi."
"Cô gái đó, là Nữ Hoàng Ma Cà Rồng, thân quyến bất tử cấp cao nhất. Cô ấy vừa mới thức tỉnh được sức mạnh kỳ lạ có tên Thánh Kiếm. Nếu được rèn giũa tốt, cô ấy sẽ trở thành tay sai đáng tin cậy và là nguồn sức mạnh vượt trội của Quân đội Ma Vương."
"Vậy cơ à, thật vậy cơ à."
"Có gì không hài lòng sao?"
"Đâu có gì. Chỉ là tự nhiên em thấy ghét Ma Vương-sama thôi!"
Shirley tỏ thái độ khó chịu rồi biến vào trong cái bóng.
"...Gì cơ chứ? Xưa nay lúc nào cũng khó hiểu."
Leonis thở dài rồi nằm lên giường.
Cậu ta vẫn mở mắt và nhìn lên trên trần nhà.
(...Nhưng thật sự thì, thế giới này đã thay đổi quá nhiều.)
-Cậu ta lại nhớ cảm giác cô đơn trống trải trong lòng.
'Cô ta', thật sự đã chuyển sinh đến thế giới này sao?
Trong thế giới mà ma tộc và ma thú đã bị diệt vong, liệu có thể vực dậy được Quân đội Ma Vương không?
(...Không được, Ma Vương không thể tỏ ra yếu đuối như vậy được.)
Leonis cười trừ.
Phải tìm bằng được cô ta. Vì vậy, phải cố gắng nhẫn nhịn sống với bộ dạng này.
(Với lại, không hẳn mọi chuyện đều xấu-)
Tuy chỉ là may mắn, nhưng cậu ta đã có trong tay một Ma cà rồng hùng mạnh.
Dù chưa chín chắn, nhưng Lyseria có rất nhiều triển vọng.
Nếu nhận được sự giáo dục đặc biệt từ Ma Vương, ắt hẳn cô ấy sẽ trở thành một thuộc hạ xuất sắc.
Đột nhiên-
Cửa phòng tắm mở ra với một tiếng cách.
"...!?"
Leonis bất chợt nhìn về hướng đó.
Mái tóc bạch kim ướt sũng-
Lyseria quấn chiếc khăn tắm bước ra, trên người cô ấy vẫn còn những giọt nước đang chảy.
"À, Leo-kun, em dùng phòng tắm được rồi đấy."
(...Lộ nhiều sơ hở quá đấy!)
Leonis chỉ biết ôm đầu vì cô ấy vẫn coi cậu ta là một đứa trẻ như mọi khi.
***
Sáng sớm ngày hôm đó-
Tại đáy biển ngay phía dưới Đô Thị Chiến Thuật số 7, 'thứ đó' đã thức tỉnh.
Người thông thái nhất trong Sáu vị anh hùng.
Người đã vứt bỏ cơ thể con người của mình và dung hợp với Cây thánh, Đại Hiền Giả Arakiel de Gradius.
Tuy nhiên, giờ hắn đã biến thành một thứ khác.
Thành một vườn ươm khổng lồ, nơi sinh ra những con quái thú hư vô gọi là .
Thế nhưng-
Vì lý do gì mà hắn ta lại thức tỉnh vào lúc này?
Đó là vì, hắn ta đã cảm nhận được sự phục sinh của kẻ thù.
...Ma...Vương...Ma...Vươngggg...
Mối hận thù từ thời kỳ cổ đại đã thức tỉnh linh hồn bị gặm nhấm bởi hư vô của hắn.
Rễ của Cây thánh bắt đầu ngọ nguậy dưới đáy biển.
Từ phần phồng lên của nó, vô số được sinh ra.
Ohhhhhhhhhhhhh!
Đám reo hò hân hoan.
Như thể để chúc mừng sự phục sinh của hoàng đế-
***
"Zero Three báo cáo. Xác nhận được biến động của vỏ trái đất với quy mô lớn dưới đáy biển-"
"Đã rõ. Tiểu đội 13 hãy tiếp tục quan sát cẩn thận."
"Đã rõ- Đợi đã, đó là cái gì-?"
Đội điều tra gồm những Thánh Kiếm Sĩ có khả năng lặn dưới nước nhờ năng lực của Thánh Kiếm bất ngờ kêu lên.
"Zero Three, có chuyện gì vậy?"
"Đ-Đó là cái... AAAAAAA!"
Cảnh tượng hiện ra trước mắt-
Khiến cậu ta rơi vào hoảng loạn.
"Bình tĩnh lại và trả lời đi, Zero Three-"
"Đ-Đó...tất cả, đều là... Void...!"
Giọng nói đầy tuyệt vọng bị gián đoạn sau những tiếng nhiễu.