Ma Vương Shota
Chương 05 - Bài kiểm tra Thánh Kiếm
Chương 05 - Bài kiểm tra Thánh Kiếm
Và như thế, khế ước giữa hai người họ đã hoàn tất.
Trước khi nhận bài kiểm tra Thánh Kiếm, hai người họ đi kiếm cái gì đó nhẹ để ăn.
Không như trước đây, Leonis không còn sở hữu một cơ thể bất tử. Vì vậy, nếu không ăn, cậu ta sẽ không thể thoải mái sử dụng ma thuật.
"Nếu chị nói cho Cục quản lý biết về danh tính của em thì em tính sao?"
"-Em không lo về chuyện đó lắm."
Nếu danh tính của Leonis bị lộ ra ngoài, thì nó đồng nghĩa với việc mọi người cũng sẽ biết cô ấy đã trở thành Ma cà rồng. Vậy nên một người nhắm tới Thánh Kiếm như cô ấy sẽ không thực hiện lựa chọn đó.
"...C-Chị biết rồi."
Cô ấy khịt mũi.
"Với lại, thân quyến không thể phản bội lại chủ nhân của mình được."
Leonis cho cô ấy xem dấu ấn hiện lên trên tay mình.
"Nghĩa là sao?"
"Đây là dấu ấn kiểm soát thân quyến. Nó có thể khiến họ tuân theo mệnh lệnh-"
"Đ-Đùa ư, kể cả mấy chuyện dâm đãng nữa sao!?"
Lyseria liền ứa nước mắt.
"...Kể cả mấy chuyện đó. Nhưng mà em sẽ không làm thế đâu."
"...T-Thật không đấy?"
"Em nói thật mà."
Leonis bất lực nói.
...Đúng là, những người được gọi là Ma Vương thường hay làm những chuyện đó.
Tuy nhiên, Ma Vương Leonis không đối xử với thuộc hạ của mình như vậy.
"...Được rồi, chị tin em. Dù sao trong phòng tắm, em cũng cư xử như một quý ông."
Lyseria gật đầu.
"Vậy, thân quyến phải làm những việc gì?"
"Họ phải bảo vệ chủ nhân của mình. Đặc biệt khi em ở trong cơ thể mỏng manh này."
Leonis nói vậy, cô ấy mỉm cười.
"Chị hiểu rồi. Chị sẽ bảo vệ em."
Cô ấy vui vẻ xoa đầu Leonis.
-Sau đó, hai người vào nhà hàng trong học viện.
Hai người ngồi vào bàn.
(...Cơ thể con người quả nhiên là phiền phức.)
Leonis có cảm tưởng đó khi vào phòng tắm lúc trước.
Cậu ta có chút lo lắng về Lyseria, người mới trở thành một thân quyến bất tử.
"Này, chị không thấy đói cho lắm, vậy có cần thiết phải ăn uống đầy đủ không?"
"Nếu là ma cà rồng bậc cao, thì có thể ăn uống bình thường. Nhưng nó không thật sự hiệu quả cho lắm, vì phải tốn kha khá thời gian để chuyển hóa thức ăn thành ma lực."
Leonis nói nhỏ.
"Với cả, khác với đa số ma cà rồng, chị có thể ra ngoài vào ban ngày."
Nữ Hoàng Ma Cà Rồng sánh ngang với Elder Lich và Hắc Kị Sĩ. Nó là thân quyến bất tử ở đẳng cấp tối cao. Nó khác với High Daylight Walker và Night Walker.
"...Vậy thì tốt quá."
Lyseria thở dài nhẹ nhõm.
Mà, ăn uống đầy đủ thì vẫn tốt hơn.
"À, khi nào chị muốn uống máu, chị có thể hút máu em."
Vì cứu mạng cậu ta, một người ngưỡng mộ những Thánh Kị Sĩ như cô ấy lại bị biến thành một thân quyến bất tử.
Thế nên cậu ta nghĩ rằng ít nhất có thể cung cấp máu cho cô ấy khi cô ấy cần.
Nghe vậy, Lyseria nuốt ực một hơi.
"..."
Đôi mắt xanh dương của cô ấy nhìn chằm chằm vào cổ Leonis.
"Được rồi... chỉ một chút thôi đấy nhé?"
"K-Không, chị không có ý đó!"
Mặt Lyseria đỏ ửng, cô ấy tránh mắt đi.
"Chị không muốn hút máu. Chị không muốn quên rằng mình là con người."
"...Chị nói to quá...!"
Leonis hốt hoảng nhìn các bàn xung quanh.
Giờ chính xác là 3 giờ, tuy không có nhiều học sinh, nhưng vẫn có một số người nhìn về phía này và bàn tán.
(...Chẳng lẽ họ nghe thấy hết rồi sao?)
Để xác nhận, cậu ta sử dụng ma thuật để nghe lén xem những người xung quanh đang nói gì.
"Này này, thấy cậu bé kia dễ thương không?"
"Tớ đâu phải trẻ con. Cậu thích kiểu đấy à?"
"Ừ, nhìn muốn bế về luôn."
"Nghe như tội phạm ấy. Con trai dễ thương sau này sẽ trở thành ma vương của màn đêm đấy."
"Đừng nói xấu vậy chứ... A, cậu bé đang nhìn về phía này♪"
Cô gái mỉm cười và vẫy tay.
...Cũng may là họ không nghe thấy, Leonis phất lờ họ.
Tim cậu ta lỡ một nhịp khi nghe thấy từ Ma Vương.
"Làm ơn hãy cẩn thận..."
Lyseria xấu hổ che mặt mình sau bảng thực đơn.
"À mà, em chọn được món nào chưa?"
"...Bánh mì là được rồi ạ."
"Bánh mì... Bánh mì nướng này ấy hả?"
"Dạ."
"Có nhiều thứ khác mà. Nhà hàng này có nhiều món ngon lắm đấy."
Cô ấy cho cậu ta xem bảng thực đơn.
"Bánh mì là được rồi. Em không biết rõ mấy món khác cho lắm-"
Leonis lắc đầu.
(...Cái gì đây? Gratin, lasagna, pasta...)
Toàn là những món Leonis chưa từng nghe thấy.
1000 năm trước, không hề có những món này. Không, có lẽ nó là đồ ăn dành cho quý tộc hoàng gia, một thế giới xa lạ với cậu ta.
Rồi, Lyseria lấy ngón tay chọc vào trán Leonis.
"Chỉ bánh mì thôi là không được. Phải ăn uống đầy đủ dinh dưỡng chứ."
"Em không muốn nghe một người không còn sống nói về dinh dưỡng đâu- A"
Leonis lỡ lời, nhưng khi nhận ra thì đã quá muộn.
"...!"
Lyseria ứa nước mắt.
"Em xin lỗi! L-Là lỗi của em!"
Leonis vội vàng xin lỗi. Ma Vương cúi đầu trước thân quyến của mình đúng là có hơi kỳ. Nhưng dù sao, cô ấy cũng đâu có muốn trở thành một thân quyến bất tử.
"...Lại trêu chị nữa."
Lyseria càu nhàu.
"...Em xin lỗi."
Cậu ta xin lỗi một lần nữa, cô ấy khịt mũi.
"Vậy thì, em thấy món pasta rau củ theo mùa này thế nào?"
"Dạ, món đấy cũng được."
Leonis ngoan ngoãn gật đầu, rồi cô ấy gọi pasta và salad.
"Hôm nay chị mời em. Nhưng sau khi được phát thẻ ID chính thức, em phải tự dùng thẻ tín dụng của mình đấy nhé."
"Thẻ tín dụng?"
"Là tiền dùng trong đô thị. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ mà học viện giao, em sẽ được trả công."
"À, là tiền sao. Cái đó thì em cũng có-"
Leonis cười tự mãn, rồi lấy ra một đồng tiền vàng từ trong bóng của mình.
Một đồng tiền do Đế quốc Shukalest phát hành.
Nó đủ để một người dân bình thường sống cả đời.
Leonis có hai nghìn đồng vàng như vậy trong vùng đất bóng tối.
Nó là ngân quỹ lấy ra từ kho báu trong Tử Đô để phục vụ cho mục đích vực dậy Quân đội Ma Vương.
Tuy nhiên-
"...Cái này là gì thế?"
Phản ứng của Lyseria khá nhạt nhòa.
"...Ủa? Thì là tiền. Một đồng thôi cũng đủ mua cả nhà hàng này đấy."
Lyseria khó hiểu nói.
"Nhưng Đô Thị Chiến Thuật số 7 chỉ chấp nhận thanh toán bằng thẻ tín dụng thôi."
"...Cái gì cơ..."
Leonis sốc.
"Dù không tiêu được, nhưng chắc vàng vẫn có giá trị..."
"Ồ, là vàng à. Nhưng mà, vàng không phải là kim loại có giá trị cao."
"Hả..."
"Nó dùng làm đồ trang sức là chính. Bạc luyện thành từ ma pháp còn có giá trị cao hơn nó."
"..."
Gần như toàn bộ tài sản của vùng đất bóng tối đã trở nên vô giá trị trong tức khắc.
"Vậy lần này chị sẽ mời em."
Trước nụ cười của Lyseria, Leonis chỉ biết buồn bã rên rỉ.
Rồi-
"-Ồ, tiền cổ sao. Trông sành điệu phết nhỉ."
Một giọng nói như một cơn gió lạnh vang lên.
Quay người lại, là một cô gái đang tò mò nhìn vào đồng tiền của Leonis.
Một cô gái với mái tóc màu xanh da trời.
Mái tóc được cắt ngắn của cô ấy trông như một cậu con trai. Dưới bộ trang phục màu trắng của cô ấy, là một bộ ngực hơi khiêm tốn một chút.
Cô ấy sở hữu một vóc dáng nhỏ nhắn, nhưng vẫn cao hơn đôi chút so với Leonis mới 10 tuổi. Không như Lyseria, cô ấy khoác bộ đồng phục lên vai mình một cách lạ lùng.
Một cô gái xinh đẹp lạ thường khiến cậu ta phải nuốt nước miếng.
"A, Sakuya-"
Lyseria ngẩng đầu lên và vẫy tay.
...Có vẻ là người quen.
"Không phải hôm nay có tiết luyện tập chiến thuật sao?"
"À, chán quá nên em trốn ra ngoài ấy mà."
Mỹ nhân tóc ngắn nói vậy rồi nhìn vào Leonis.
"Có khi nào, em là cậu bé sử dụng Thánh Kiếm-"
"Em biết về Leo-kun sao?"
"Em nghe Elfine-senpai nói vậy. Được cứu trong di tích đúng không?"
"Dạ, em bị bắt đi, và Seria-san đã cứu em-"
"Vậy à. Cũng may là không có chuyện gì xảy ra."
Cô ấy chìa tay phải ra.
"Chị là Sakuya Sieglinde. Hân hạnh được làm quen."
"Em là Leonis Magnus."
Leonis lịch sự bắt tay cô ấy.
Một bàn tay thiếu nữ nhỏ nhắn có chút lạnh lẽo.
Thế nhưng, khi bắt tay cô ấy, Leonis đã hiểu ra.
(...Đây là, bàn tay của một người luyện kiếm.)
Cô ấy trông tầm 14-15 tuổi.
Không biết cô ấy đã luyện tập đến nhường nào-
"Leo, nghe như sư tử ấy nhỉ."
Cô ấy thả tay ra và mỉm cười.
"Sakuya là công kích tiên phong trong đội của chị."
Lyseria giới thiệu.
...Thì ra cô ấy là thành viên trong cùng tiểu đội.
Mời được một kiếm sĩ như cô ấy vào đội đúng là có đôi chút tò mò.
"À mà, bọn chị đang ăn trưa ạ?"
"Ừ. Ăn trưa xong chị sẽ đưa Leo-kun đi đăng ký Thánh Kiếm."
"Vậy ạ. Thế thì em làm phiền hai người rồi."
"Đâu có. Sakuya cũng đến đây ăn trưa à?"
"A..."
Sakuya đột nhiên đảo mắt đi và nói.
"Thật ra, hôm nay thẻ em hết tiền rồi."
"Hả, em tiêu gì mà hết!?"
Lyseria bất ngờ lên giọng.
"Em đánh bạc."
"...Tự làm tự chịu thôi."
"Tự làm tự chịu."
Leonis gật đầu tán thành kết luận phũ phàng của Lyseria.
"...K-Không phải!"
Sakuya lắc đầu chối cãi.
"Là do, tự dưng em hứng lên..."
"..."
Ánh mắt Lyseria trở nên khắt khe.
...Nhìn có vẻ ngầu, hóa ra lại khá vô vọng.
"Thẻ em hết tiền, họ nói sẽ tha cho em nếu em cho họ xem ngực. Lúc đó em đành cởi áo ra, nhưng đột nhiên giám thị lại xông vào."
"S-Sakuya!? Em là con gái đấy, em không được làm thế!"
Lyseria tóm lấy vai Sakuya và lắc mạnh.
"Chị đừng lo, bọn họ cũng là con gái mà."
"...R-Rồi làm sao nữa?"
Nét mắt Lyseria trở nên bối rối.
Công nhận, cô ấy sở hữu ngoại hình ngay cả những người đồng giới cũng bị thu hút-
"Tóm lại, giờ em không còn một xu dính túi."
Không hiểu sao cô ấy có thể tự hào nói ra câu ấy.
Lyseria thở dài.
"Thôi đành vậy. Chị sẽ mời em ăn trưa."
"Không được, vậy có hơi-"
"Không sao. Chị mới nhận được tiền sau nhiệm vụ điều tra di tích mà."
Lyseria giơ thẻ lên cho cô ấy xem.
"Em đội ơn chị. Thật ra, bụng em cồn cào hết lên rồi."
Sakuya cúi đầu thật sâu, rồi cô ấy lễ phép ngồi vào ghế.
"Cậu bé gọi gì rồi?"
"Một món em không biết."
"Ồ, một kẻ thách thức. Vậy thì, chị sẽ gọi bánh kếp."
"Sakuya, chỉ ăn đồ ngọt thôi là không được đâu đấy."
"Không sao, em không béo lên đâu."
"Ý chị không phải thế..."
Lyseria ấn vào thái dương.
Trong lúc đợi đồ ăn, Leonis tò mò hỏi cô ấy.
"...Sakuya-san, bộ đồ của chị là sao thế ạ?"
"À, nó là trang phục truyền thống của Ouran, nơi chị sinh ra."
Sakuya gật đầu.
"-Nó là kỷ vật của chị gái chị."
Lúc đó, ánh mắt cô ấy rực lửa.
"Gia đình của chị đã bị giết hại. Sứ mệnh của chị là phải giết sạch chúng."
Giọng nói cô ấy lạnh ngắt.
Cậu ta có thể cảm thấy học sinh ở các bàn xung quanh bất chợt quay lại nhìn.
Trước đây, Leonis đã từng thấy rất nhiều người có ánh mắt này.
(...Một kẻ báo thù sao?)
"Sakuya..."
Lyseria lặng lẽ gọi.
Rồi-
"Xin lỗi, lần đầu gặp mặt không nên nói những chuyện thế này."
Sakuya thả lỏng vai xuống.
"Không, là do em tọc mạch."
"Tuy nó vi phạm nội quy học viện, nhưng bộ đồ này là kỷ vật của chị gái chị, nên chị sẽ không cởi nó ra đâu. Dù sao, chị cũng được học viện cho phép rồi."
"Sakuya có thành tích một mình chinh phạt mà rất ít học viên sơ cấp làm được đấy."
"Đâu có gì to tát- Ấy, đồ ăn đến rồi."
Phục vụ mang đồ ăn đến, là món pasta rau củ theo mùa mà Leonis gọi.
***
Món pasta rau củ theo mùa rất vừa miệng Leonis. Các loại gia vị đã tăng lên đáng kể, trình độ nấu nướng của con người đã vượt xa so với 1000 năm trước.
Sakuya Sieglinde nói cần đi cắm mấy đồ dùng cá nhân nên đã về ký túc xá.
...Một con bạc ở độ tuổi này, đúng là khiến nhiều người phải lo lắng.
Hai người họ ra khỏi nhà hàng và đến sân tập trong khuôn viên học viện.
Nó gồm vô số cơ sở huấn luyện với nhiều mục đích khác nhau. So với thời đại của Leonis, nó phải lớn bằng 2-3 tòa thành cỡ lớn.
(Chỗ này chắc phải xếp đủ cả vạn chiến binh hài cốt...)
Trên sân là một người phụ nữ trong quân phục đang đặt tay lên hông đứng chờ.
"Đúng giờ đấy. Cô là Degrasse Alt, người giám sát bài kiểm tra lần này."
"Em là Leonis Magnus."
"...Là cậu bé được cứu từ trong di tích à."
Cô ấy nhìn xuống và đánh giá Leonis.
"Không cần phải căng thẳng đến vậy. Bài kiểm tra này chỉ để xác nhận loại Thánh Kiếm của em mà thôi."
"Loại?"
"Học viện sẽ đưa ra giáo trình tập luyện dựa trên năng lực Thánh Kiếm mà Leo-kun đăng ký."
Lyseria giải thích.
Năng lực của Thánh Kiếm có muôn hình vạn dạng, nên việc đánh giá giá trị thực sự của nó qua một bài kiểm tra tiêu chuẩn là bất khả thi. Vì vậy, các Thánh Kiếm Sĩ giảng dạy sẽ quan sát và đánh giá nó trên nhiều phương diện khác nhau.
"Tóm lại là vậy. Em hãy mau chóng cho cô xem Thánh Kiếm của mình đi."
"...Em hiểu rồi. Xuất hiện đi, Ma Trượng Phong Tội!"
Cây ma trượng xuất hiện từ trong bóng Leonis và cậu ta bắt lấy nó.
"Cây trượng đó là Thánh Kiếm của em à. Năng lực của nó là loại gì?"
"À thì, chắc là... loại hỗ trợ. Tùy vào tình huống, nó có thể làm nhiều thứ khác nhau."
Leonis lựa lời giải thích.
"Vậy là, loại hỗ trợ toàn năng-"
Degrasse nhập gì đó vào cái máy tình bảng trên tay mình.
"Được rồi, cho cô xem sức mạnh của em đi-"
Cô ấy thao tác cái máy tính trên tay và thiết lập nên một khối kim loại trên sân tập.
Nó có hình dạng như một con nhện tám chân, một đội tượng kỳ lạ. Bộ phận kết nối phần chân nó là nắm tay được gắn Tinh thể ma lực lớn.
"Đó là gì ạ?"
"Đó là được phát triển bởi Khoa Kỹ Thuật Ma Pháp. Nó được cài đặt phần mềm mô phỏng hành vi chiến đấu của ."
Lyseria nói.
"Cấp độ của nó đã được giảm để phù hợp với bài kiểm tra. Em thử chiến đấu với nó cho cô xem."
"...Em hiểu rồi."
(...Cái thứ đồ chơi gì đây?)
Leonis ngạc nhiên đôi chút và giơ cây trượng lên trước mặt.
(Chắc ma thuật cấp 2 là đủ-)
...Mau mau kết thúc bài kiểm tra phiền phức này thôi.
Cậu ta vung cây trượng một cách phô trương và niệm ma thuật thuộc hệ thống trọng lực.
Duỳnhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!
Với một tiếng động lớn, vỡ thành từng mảnh.
"...!?"
Degrasse và Lyseria đơ mặt ra.
(...Ấy chết, hơi quá đà rồi sao?)
" kim loại bị vỡ thành từng mảnh sao?"
"Này nhóc, cái này mà là loại hỗ trợ à!? Vừa rồi là cái gì-"
"Chắc là, em có nói hơi sai?"
"Nói thế mà được à! Hừm, Thánh Kiếm của em cần phải được xem xét kỹ lưỡng hơn."
Degrasse lườm Leonis với nét mặt khắt khe.
"Hu..."
...Chết thật. Bị nghi ngờ rồi.
"Được rồi, để xem bài kiểm tra tiếp theo sẽ ra sao-"
Cô ấy vừa nói vậy thì-
"Khoan đã-"
Cậu ta nhớ ra giọng nói này.
Bước tới là một gã đàn ông tóc vàng mượt đi cùng với các cô gái của hắn.
Là Myuzel Lodes.
"Có chuyện gì vậy, Tử tước Myuzel. Ở đây đang có bài kiểm tra đấy."
Degrasse hướng ánh mắt sắc nhọn của mình về phía vị khách không mời vô lễ.
Tuy nhiên, Myuzel vẫn nhăn nhở cười và tiến gần về phía Leonis.
"Cô giao việc giám sát bài kiểm tra lần này cho em được không?"
"Cái gì?"
Degrasse nhăn mày.
"Tử tước Myuzel, học viện nghiêm cấm các trận đấu không chính thức đấy."
"Không phải trận đấu mà là bài kiểm tra. Chỉ cần cô cho phép thì sẽ không có vấn đề gì. Thánh Kiếm Sĩ hàng đầu như em có tư cách đó."
Có vẻ hắn ấm ức về chuyện bị làm bẽ mặt lúc trước, hắn nở một nụ cười gian ác.
Degrasse nhìn xuống Leonis và thì thầm nói.
"Nhóc làm gì cậu ta à?"
"...Dạ không."
Leonis giả vờ không biết, cô ấy nhún vai.
"Hừm-"
Cô ấy liếc nhìn đống tàn dư của con bị nghiền nát.
Rồi, như thể nghĩ ra thứ gì đó, cô ấy nhếch mép cười nham hiểm.
"Mà, dù sao cũng đã bị phá hủy, ý kiến đấy cũng không tồi đâu."
(...Cô ta định thử sức mình đây mà.)
Có vẻ vừa nãy đã vô tình kích thích sự tò mò của cô ấy.
(Mà thôi đành vậy-)
Leonis cảm thấy phiền phức và nói.
"Em không ngại đâu. Senpai sẽ thay vào vị trí của đống phế liệu kia đúng không?"
"...Nói cái gì đấy, nhóc con...!"
Vẻ mặt thanh thản của Myuzel bỗng chuyển sang vẻ tức giận.
Vậy thôi mà đã bị khiêu khích, gã ta đúng là quá đơn giản.
(...Mà sau này vẫn phải dính líu tới hắn thì phiền lắm.)
Với một gã như hắn, thì phải cho bêu mặt trước đám đông mới chừa.
"Đợi đã, Leo-kun!?"
Lyseria vội vã can thiệp.
"Nhóc con sẽ phải hối hận với lời nói của mình- Lên!"
Myuzel ra dấu, bốn cô gái liền lôi vũ khí ra.
Hai cây kiếm, một cây chùy và một cây thương.
Có vẻ tất cả đều là Thánh Kiếm.
Cử động của họ cứng nhắc như thể những con rối vậy.
"Gọi tận bốn người, thật hèn nhát!"
Lyseria phàn nàn.
"Đây là Thánh Kiếm của anh. Cây đũa phép với năng lực Chi phối tuyệt đối . Mà đó mới chỉ là một phần thôi."
Hắn ta lấy ra một cây đũa ngắn giống như cái que của người chỉ huy dàn nhạc.
(Ra đây là Thánh Kiếm của hắn-)
"Vậy mà cũng được sao...!"
Lyseria đưa ánh mắt về phía Degrasse.
Nhưng cô ấy chỉ biết nhún vai lắc đầu.
...Cô ta hoàn toàn hứng thú với trận đấu này.
"Mà, cũng có những lý do của nó-"
Đội quân bất tử mà Leonis triệu hồi là sức mạnh của chính cậu ta.
Nếu như vậy, những người hắn điều khiển bằng năng lực của Thánh Kiếm cũng có thể coi là sức mạnh của chính hắn.
"Leo-kun..."
"Em đánh bại anh ta và bốn người kia là được đúng không?"
"Ừ, đúng-"
Degrasse gật đầu xác nhận.
"Đợi đã. Vậy thì, chị sẽ chiến đấu cùng em."
Lyseria nói.
"Bởi vì, chị thuộc- chị là người bảo hộ của em."
"Seria-san-"
"Hahaha, thích thì chiều thôi!"
Myuzel vênh mặt cười.
Chắc chắn hắn ta đã đoán được việc Lyseria sẽ tham gia.
Nét mặt của hắn ta thể hiện rõ điều đó, tất cả đều nằm trong tính toán của hắn.
"Tuy nhiên, anh có một điều kiện."
"Là gì?"
"Nếu thua, em sẽ phải gia nhập tiểu đội của anh."
"...Cái gì cơ chứ?"
"Đó là đề nghị của anh, mong em sẽ chấp nhận điều kiện nhỏ nhoi này."
"...!"
Lyseria cắn môi.
Gia nhập tiểu đội của hắn, đồng nghĩa với việc sẽ bị giống như những cô gái kia.
Hắn ta rõ ràng là có ý đồ đen tối với cô ấy.
...Sẽ bị như thế nào, chắc hẳn Lyseria biết rõ điều đó.
Vậy nên cô ấy chần chừ cũng phải.
"Được thôi."
Câu trả lời đó là của Leonis.
"...Ơ?"
"Nhưng nếu Myuzel-senpai thua thì-"
Cậu ta chĩa ngón tay ra.
"Xin đừng gạ gẫm Seria nữa."
Với ý định khiêu khích, cậu ta không gọi cô ấy là Seria-san, mà chỉ Seria thôi.
"...Được thôi. Anh thề trước Thánh Kiếm."
"Leo-kun-"
Lyseria lẩm bẩm đôi chút bất an.
"Em không có ý định để thân quyến của mình bị động đến đâu."
Leonis nói nhỏ.
Cô ấy gật đầu như thể đã xác định rõ quyết tâm của mình.
Tuy có chút rắc rối xảy đến-
Nhưng đây là cơ hội tốt để thử nghiệm sức mạnh của Lyseria, người đã trở thành một thân quyến bất tử.
(Chỉ cần ta giữ vị trí hỗ trợ, thì sẽ đánh lừa được người giám sát.)
"Cô ơi, em có thể mượn một thanh kiếm tập được không?"
"Được thôi, em cứ tự nhiên dùng."
Degrasse ném cho cô ấy một thứ vũ khí hình trụ.
Lyseria bắt lấy nó, phần lưỡi của nó sáng lên.
"Đây là?"
"Nó là Thánh Kiếm nhân tạo dùng để tập luyện. Tiếc là nó không có tác dụng với ."
Thì ra là vậy, một thứ vũ khí sử dụng ma lực.
"Chị biết dùng kiếm sao?"
Vì cô ấy sử dụng vũ khí tầm xa trong di tích, nên cậu ta khá ngạc nhiên.
"-Chị đã luyện nó để chuẩn bị cho lúc thức tỉnh được Thánh Kiếm."
Cô ấy thử vung nó vài lần.
Thì ra là vậy, nó có thể biến đổi hình dạng.
"Thánh Kiếm là hình dáng của tâm hồn. Nếu chị có thể hiện thực hóa Thánh Kiếm, thì chị nghĩ nó sẽ có dạng một thanh kiếm."
Cô ấy cầm thanh kiếm bằng hai tay và bước lên phía trước.
"Chị sẽ giữ vị trí tiên phong, còn em giữ vị trí hỗ trợ. Như vậy ổn chứ?"
"Dạ."
Leonis gật đầu.
Nhìn xung quanh, một đám đông học sinh hiếu kỳ đã tụ tập lại.
Kiểm tra bằng một trận quyết đấu giữa những người sử dụng Thánh Kiếm có vẻ là một thứ đáng để theo dõi.
"Theo như luật của một trận đấu tập thông thường, thua khi đầu hàng hoặc mất đi ý thức. Nếu tình hình trở nên nguy hiểm, cô sẽ dùng quyền hạn của mình để dừng trận đấu."
"May là có quyền đầu hàng đấy."
Myuzel cười vênh váo.
"-Vậy thì, trận quyết đấu bắt đầu!"
Degrasse ra hiệu bắt đầu bài kiểm tra.
***
Ngay sau khi ra hiệu-
"-Haaaaaaaaaa!"
Lyseria đầy dũng khí đạp chân mạnh xuống đất và xông lên.
Cô ấy ngay lập tức nhắm đến cô gái ở gần mình nhất.
(Chà...)
Leonis ngạc nhiên nâng đôi lông mày của mình lên.
Tuy biến thành ma cà rồng có khiến năng lực thể chất được nâng lên đáng kể-
Nhưng kỹ thuật dùng kiếm của cô ấy không phải thứ muốn là có được.
Đó là những cử động được trau dồi nhờ sự nỗ lực luyện tập.
Nhận nhát kiếm vào bụng, cô gái cầm Thánh Kiếm dạng cây thương bắt đầu lảo đảo.
Lyseria tiếp tục bước tới và đâm mạnh một nhát.
Mũi của thanh kiếm tập đâm vào ngực cô gái.
Ngay lúc đó, ma lực được dồn vào mũi kiếm nổ ra, người cô gái liền văng đi.
Woaaaaaaaaaaa.
Đám đông phía sau ồ lên.
"...Cái gì!"
Myuzel ngạc nhiên kêu lên.
Có vẻ hắn ta đã xem thường Lyseria, người không thể sử dụng Thánh Kiếm.
"-Hãy nhận lấy!"
Nói vậy, cô ấy lao thẳng về phía Myuzel.
Thánh Kiếm của hắn có năng lực điều khiển. Hạ gục hắn trước là quyết định đương nhiên.
"Đồ hạ đẳng!"
Cô ấy chém từ trên xuống, nhưng Myuzel kịp dùng cây đũa của mình để đỡ nó.
-Thì ra là vậy. Không chỉ to mồm, bản thân hắn cũng khá đấy chứ.
Tuy có thể dồn kha khá ma lực vào, nhưng nó vẫn chỉ là một thanh kiếm tập. So với Thánh Kiếm được hiện thực hóa từ linh hồn người sở hữu, sức mạnh của nó quá khác biệt. Kiếm của Lyseria dễ dàng bị bật ra.
"Đường kiếm của em chẳng có chút tao nhã nào cả!"
"Im đi!"
Lyseria vung thanh kiếm tập của mình và tiếp tục tấn công-
"...Làm cái gì thế, mau bảo vệ anh đi!"
Cây đũa của Myuzel sáng lên, hắn ta điều khiển một cô gái.
Cô gái cầm cây kiếm lớn dùng cả thân mình lao thẳng về phía Lyseria.
Không cảm xúc. Và cũng chẳng có chút ý chí nào có thể cảm nhận được từ cô gái.
"...Đừng có nghe theo lời hắn-!"
"Vô ích thôi. Cô ta đã lập khế ước với Thánh Kiếm của anh rồi."
Myuzel cười đểu.
(...Có vẻ không phải bị ép buộc tuân theo.)
Mấy cô gái đó đã tự nguyện lựa chọn trở thành vũ khí của hắn.
Nếu không, Học Viện Thánh Kiếm đã không cho phép.
Lúc chiến đấu, Myuzel sẽ trở thành người chỉ huy và hợp nhất ý chí của bốn người họ.
Đó cũng là một chiến thuật.
(...Là vì lợi ích, hay tất cả bọn họ đều thích hắn? Đúng là khó hiểu.)
Leonis bình tĩnh suy xét.
Cậu ta cảm thấy một ánh nhìn sắc nhọn phía sau lưng.
Là từ Degrasse.
Với cái máy tính bảng trên tay, cô ấy chăm chú quan sát Leonis.
(...Tí thì quên, vốn dĩ đây là bài khảo sát Thánh Kiếm của ta.)
Mải quan sát sức mạnh của thân quyến mà quên mất.
(Giờ tính sao đây...)
Biến hắn ta thành tro bụi là việc đơn giản, nhưng nó sẽ làm lộ sức mạnh của ta.
...Với lại, giết hắn thì sẽ gây ra rắc rối lớn.
(Nên thể hiện một cách vừa đủ...)
Leonis cầm cây ma trượng trên tay và niệm.
Có vẻ đã để ý đến, Myuzel giữ khoảng cách với Lyseria và đưa ra chỉ thị.
"Này, xử thằng nhóc kia đi!"
Cô gái dùng thương bị Lyseria đánh gục bỗng đứng dậy và lao thẳng đến.
"...Leo-kun!"
Nhất thời, Lyseria bị mất tập trung.
"Em ổn! Seria-san cứ tiếp tục đánh hắn ta đi!"
Leonis niệm phép và nhảy về phía sau.
Năng lực thể chất của Leonis hiện tại chỉ ngang với một thiếu niên 10 tuổi.
Tuy cơ thể của cựu anh hùng có nhiều tiềm năng, nhưng bên trong là linh hồn của Ma Vương. Phản ứng tự vệ có thể xảy đến khiến cậu ta không thể cử động được cơ thể mình như ý muốn.
Cô gái cầm thương tức thì rút ngắn khoảng cách với Leonis như thể xem thường cậu ta.
"Xuất hiện đi, vong hồn của Vương quốc bóng tối, Bàn tay bóng tối 'Mesta Mordo'!"
"Kyaa!"
Một cánh tay xuất hiện từ trong cái bóng tóm lấy chân cô gái khiến cô ta ngã xuống.
Degrasse mở to mắt ra nhìn.
Đồng thời, cậu ta dùng niệm phép đôi để áp dụng ma thuật cường hóa lên người Lyseria.
Ma thuật cấp 1 , và .
(-Cấp độ này chắc là ổn.)
Tất nhiên, ma lực áp dụng được giữ ở mức thấp nhất.
Nếu là Braccus thì chắc sẽ cười ầm lên vì ta quá lo cho thân quyến của mình.
Cử động của Lyseria sau khi được áp dụng ma thuật cường hóa trở nên nhanh nhẹn và sắc bén hơn cả lúc trước.
Cô ấy đánh bại cô gái dùng chùy đứng riêng lẻ, rồi tiếp tục hạ gục cô gái dùng cây kiếm lớn.
Bằng tốc độ vượt xa con người, cô ấy quay những Thánh Kiếm Sĩ đối thủ như chong chóng.
Dù chưa thể hiện được toàn bộ sức mạnh của ma cà rồng, nhưng như vậy là quá đủ để áp đảo bọn họ.
Bảo vệ Myuzel chỉ còn một cô gái dùng thanh kiếm ngắn.
"Định lấy con gái ra làm khiên rồi chạy sao, Myuzel Lodes!"
Đám đông phía sau sôi sục sau lời thách thức của Lyseria.
Có vẻ bình thường hắn không được mọi người nghĩ tốt.
'Đúng!', 'Đừng hòng chạy, Myuzel!', 'Xử hắn đi!'
"Tiểu thư, Seria...!"
(...Ô?)
Cậu ta nhớ ra giọng nói lẫn trong đám đông đó.
Leonis quay người lại-
Và thấy Regina đang đứng trên ban công tầng 2 cơ sở học viện.
Hai đuôi tóc vàng của cô ấy nhảy lên nhảy xuống, nhưng có vẻ Lyseria không để ý đến.
"-Tch!"
Myuzel tắc lưỡi và giơ Thánh Kiếm dạng cây đũa của mình lên.
Hắn ta định trút bỏ bực tức lên người Lyseria, người không sử hữu Thánh Kiếm ngay trước mắt Leonis. Nhưng nó đã đi quá xa kế hoạch ban đầu của hắn.
(Chắc hẳn hắn không ngờ rằng cô ấy đã trở thành Nữ Hoàng Ma Cà Rồng.)
"Đừng có xem thường anh - 'Dominus'!"
Thánh Kiếm của Myuzel tỏa sáng rực rỡ.
(-Cái gì?)
Dù chỉ còn cách hắn ta một nhịp, nhưng Lyseria đột nhiên cảnh giác và dừng lại.
"...!"
Như hưởng ứng ánh sáng từ cây đũa của Myuzel-
Thánh Kiếm của các cô gái cũng lần lượt sáng lên.
"-Kích Hoạt Thánh Kiếm!", "Kích Hoạt Thánh Kiếm!", "Kích Hoạt Thánh Kiếm!", "Kích Hoạt Thánh Kiếm!"
"Sử dụng sức mạnh của Thánh Kiếm một cách ép buộc sao!?"
"Trò chơi đến đây là kết thúc!"
Myuzel nở một nụ cười gian ác và hét lên.
"""AAAAAAAAAAAAAAA!"""
Bốn cô gái đồng thời tấn công Lyseria.
Nét mặt của họ không còn vô cảm như lúc trước-
Là trạng thái cuồng loạn hoàn toàn 'Berserker'.
"-!"
Cô gái vung Thánh Kiếm dạng cây chùy đang tỏa sáng trước mắt mình xuống.
Nổ tung. Nền đá của sân tập văng hết lên.
(-Sức mạnh cũng khá đấy.)
Leonis nhìn thán phục.
Sức công phá của nó phải ngang với ma thuật cấp 2 .
Nếu người bình thường nhận trực tiếp nó, thì không chừng sẽ phải chết-
Cậu ta liếc nhìn về phía Degrasse, nhưng không thấy cô ấy phản ứng gì.
Mức độ này chắc là chuyện thường ngày tại Học Viện Thánh Kiếm.
"-Ohhhhhhhh, !"
Cô gái dùng thương bị Mesta Mordo tóm lấy cũng sử dụng sức mạnh của Thánh Kiếm.
Tuy nhiên, lôi kích ở cấp độ này không thể nào phá vỡ ma thuật của Leonis được.
Leonis búng tay tách một tiếng, cái bóng tiếc tục tóm lấy cô gái.
'...Woa, cái gì thế kia!', 'Cậu bé kia giỏi ghê.', 'Thánh Kiếm loại gì thế-'
Có vẻ cậu ta đã thu hút kha khá sự chú ý của đám đông phía sau, nhưng cậu ta không để tâm.
Leonis nhìn về phía Lyseria.
Phải đối đầu với ba người sử dụng sức mạnh của Thánh Kiếm, cuộc chiến của cô ấy trở nên hết sức khó khăn.
"-!"
Cô gái dùng thanh kiếm ngắn đâm một nhát thẳng vào phần ngực của Lyseria.
Cơ thể nhỏ nhắn của cô ấy văng đi và lăn lộp độp vài lần trên mặt đất.
"...A...ư...!"
"Haha, biểu hiện khá đấy. Càng ngày càng muốn biến em thành một thứ đồ chơi."
Myuzel hứng thú trước những tiếng rên rỉ của Lyseria.
"Trước mặt thằng nhóc xấc xược đó- Hụ...!"
Tức thì, cơ thể hắn ta bắt đầu run rẩy.
...Thôi chết. Bực mình quá khiến sát khí lộ ra rồi.
"...Meir, em đang làm cái gì đấy, chỉ còn một mình thằng nhóc đó thôi, mau xử lý nó đi!"
Myuzel chỉ cây đũa về phía cô gái bị cái bóng tóm lấy.
"Vô ích thôi."
Leonis nhún vai nói.
Cô gái dùng thương vùng vẫy quyết liệt nhưng không thể thoát khỏi nó.
"...Thánh Kiếm điều khiển bóng sao?"
Ánh mắt Myuzel như thể đang nhìn thấy thứ gì đó kỳ dị.
-Vào lúc đó.
"...Không...đ...!"
Lyseria chống thanh kiếm tập xuống đất và đứng dậy.
"Cái gì...?"
Myuzel kinh ngạc.
Hắn không thể tưởng tượng được rằng cô ấy vẫn có thể đứng dậy sau khi bị Thánh Kiếm đâm một nhát.
Tuy nhiên-
"...Nó chẳng đau chút nào cả!"
Ma lực trào lên mãnh liệt, mái tóc bạch kim của cô ấy tỏa sáng rực rỡ.
Đôi mắt xanh dương của cô ấy giờ đã nhuốm màu máu.
Lyseria Cristalia là Nữ Hoàng Ma Cà Rồng, thân quyến bất tử mạnh nhất.
Tuy chưa thức tỉnh hoàn toàn, nhưng ma lực của cô ấy đã vượt xa người thường.
"Hãy nhận lấyyyyyyyyyy!"
Lyseria bao quanh bởi ma lực đạp chân xuống đất.
Ngay lập tức, ba cô gái cầm Thánh Kiếm lao tới bảo vệ cho Myuzel.
Những tia lửa tóe lên từ lưỡi kiếm. Cô gái dùng chùy nhanh chóng bị hạ gục.
"-!"
Nhận định rằng không thể so bì với ma lực của cô ấy, cô gái dùng cây kiếm lớn sử dụng sức mạnh của Thánh Kiếm.
Từ hư không, thủy ngục xuất hiện nuốt chửng lấy Lyseria.
"...Thứ này...a...!"
"Hahaha, thế nào? Đó là Thánh Kiếm với sức mạnh điều khiển nước của Milis-!"
Myuzel cười sung sướng. Tuy nhiên, ngay sau đó, nét mặt của hắn trở nên nhăn nhó.
"Đã bảo là- sẽ không thua đâu!"
"...Không thể nào-!"
Cô ấy vung thanh kiếm tập với toàn bộ sức mạnh của mình và hạ gục cô gái trước mắt.
Rồi cô ấy tiếp tục lao thẳng đến và đánh bay cô gái dùng thanh kiếm ngắn.
Không còn con búp bê nào bảo vệ cho Myuzel cả.
Cô ấy áp sát Myuzel-
"...!"
Ngay trước khi cô ấy định vung thanh kiếm tập của mình xuống, cô ấy đứng sững lại.
"...Tại...sao...!?"
Lyseria run rẩy lẩm bẩm.
Keng- Thanh kiếm tập trên tay cô ấy rơi xuống mặt đất.
Thánh Kiếm của Myuzel chĩa vào trán cô ấy.
"Kukuku... Sức mạnh đó, tuy không biết em đã giở trò gì-"
Myuzel cười nhạo đầy khó chịu.
"Nhưng cuối cùng thì nó cũng không thể đánh bại được sức mạnh của Thánh Kiếm thật sự!"
"...Hự...!"
Người Lyseria đơ ra như một bức tượng.
(Hắn ta đã giở trò gì?)
Như thể trả lời thắc mắc của Leonis, hắn nhếch mép cười.
"Đây là, sức mạnh của Chi phối tuyệt đối- 'Force'."
Myuzel nhặt thanh kiếm tập rơi trên mặt đất lên và đánh vào đầu Lyseria.
"...A...ư...!"
Cô ấy không thể kháng cự và bị đánh gục xuống đất.
"Nó là lỗi của em, Lyseria, là do em không chịu nghe lời anh!"
Cô ấy không thể phòng thủ, và cứ như thế hắn tiếp tục đánh cô ấy.
"Sao thế, nhóc con! Chỉ định đứng nhìn thôi à?"
'Này, dừng lại đi!', 'Bắt nạt học sinh kém vui lắm sao?'
Đám đông học sinh lên tiếng chỉ trích hành động của hắn.
Thế nhưng, cô Degrasse không hề có ý dừng hắn lại.
(Tới đây là đủ rồi-)
Leonis lẩm bẩm trong lòng. Với tư cách chủ nhân, cậu ta không thể đứng nhìn thêm nữa.
(Vậy là quá đủ rồi. Tuy còn non nớt, nhưng vẫn có triển vọng-)
Cậu ta giơ cây ma trượng lên và niệm.
(Dù là hắn, nhưng vẫn phải cẩn trọng để không biến hắn thành tro...)
Tuy nhiên, đối xử với thân quyến của ta như vậy, thì nên chuẩn bị tâm lý sẽ mất đi 1-2 cánh tay.
Rồi-
Leonis nhận ra.
Ánh mắt của cô ấy, không có vẻ là đã chịu khuất phục.
"...ua, đâu..."
"Hả?"
"Dù không có Thánh kiếm, nhưng tôi tuyệt đối không để thua anh đâu!"
"Cái gì!?"
Lyseria lặng lẽ đứng đây.
"Không thể nào... bị phá giải-!"
Myuzel lùi lại phía sau và ngạc nhiên mở to mắt.
"...Vô ích thôi!"
Hắn ta sử dụng sức mạnh một lần nữa.
Ngay sau đó.
Ánh mắt của tất cả mọi người có mặt trên sân, đổ dồn về phía Lyseria.
Như thể thời gian bị đóng băng.
"...Ơ?"
Tuy nhiên, người ngạc nhiên nhất lại chính là bản thân Lyseria.
Vì ngay trước mắt cô ấy-
Xuất hiện một thanh kiếm tỏa ra những ánh hào quang linh thiêng.
Một thanh kiếm nhỏ bắt mắt cùng với cái chuôi được gia công một cách tinh xảo.
"Đùa sao...đây là-"
Lyseria mở to mắt ra, rồi cầm lấy cái chuôi kiếm.
Một thanh Thánh Kiếm như thể từ lâu đã là của cô ấy.
"...Không thể nào, Thánh Kiếm sao!?"
Myuzel hoảng hốt.
Đúng, đó là thứ được sinh ra từ linh hồn của cô ấy - Thánh Kiếm.
Woaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
Học sinh xung quanh ồ lên chúc mừng.
"Chà, số người thức tỉnh Thánh Kiếm khi chiến đấu tuy nhiều, nhưng nó vẫn chẳng kém đi phần kịch tính. Cô bé Cristalia đó-"
Cậu ta có thể nghe thấy Degrasse đang lẩm bẩm.
"Không biết việc gặp gỡ cậu bé đó có liên quan gì không?"
Cô ấy nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Leonis.
Leonis tránh ánh mắt của cô ấy và nhìn về phía Lyseria.
Ánh mắt hai người chạm nhau.
Cô ấy gật đầu rồi vung Thánh Kiếm của mình.
"-Đây là, Thánh Kiếm của tôi!"
"...Thế thì đã sao! Thánh Kiếm vừa mới thức tỉnh thì sao có thể-"
Tức thì.
Với một âm thanh như thể xé toang không khí, hình bóng cô ấy lập tức biến mất.
"-Hả?"
Ngay sau đó, Lyseria hiện ra phía sau hắn ta.
Thánh Kiếm của Myuzel gãy làm đôi, nó tan thành các mảnh sáng tinh thể rồi biến mất.
"T-Thánh Kiếm của mình... AAAAAAAA..."
Hắn gào thét như thể trái tim bị vỡ nát.
"...Giờ sao?"
Lyseria chìa thanh kiếm vào cổ hắn và nói.
"Đầu hàng, anh đầu hàng...!"
Myuzel giơ cả hai tay lên.
Đám đông xung quanh ồ lên chúc mừng cô ấy.
"Tiểu thư Seria!"
Regina nhảy đến ôm cô ấy.
"-Chúc mừng em, Lyseria Cristalia."
Cô Degrasse mỉm cười dịu dàng và nói.
"Những nỗ lực không biết mệt mỏi của em cuối cùng đã được đền đáp."