Lớp học biết tuốt
Chương 3: Tiến hành [Phần 1]
Chương 3: Tiến hành
~ • ~ • ~
Phần 1:
Vẫn chưa đến giờ hẹn, nhưng dù sao không nên để anh ta đợi lâu dù chỉ một chút.
Sau khi qua cổng, tài xế cho xe vào sát cửa, tôi xuống xe bước nhanh vào phòng khách.
Chiếc ghế dài trống không, nhưng có một người đứng bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn ra ngoài. Đó là Sakayanagi.
"Xin lỗi vì đã để anh phải đợi."
Khi nghe thấy giọng nói của tôi, anh ta quay đầu lại.
"Không sao đâu, Ayanokouji-sensei. Là do tôi đến sớm mà."
Sakayanagi cúi đầu kính cẩn và chậm rãi bước về phía tôi với nụ cười thường trực.
"Tôi đã rất mong được gặp anh hôm nay.”
"Vâng."
Trong khoảng 3 năm qua, Sakayanagi và tôi đã tiếp tục thường xuyên giao tiếp.
Tôi không nghĩ mình có thể hòa hợp với Sakayanagi, người vốn được sinh ra đã ngậm thìa vàng. Không, thực sự là bây giờ tôi không thể hòa hợp được, nhưng dù vậy, miễn là mọi người có mục đích chung, họ có thể có mối quan hệ hảo hữu với nhau.
Không biết có phải vì phải đối phó với những kẻ luôn soi mói sau lưng nhau không nhưng mà gặp được Sakayanagi có gì đó giống mình, tôi không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.
"Mặc dù vậy, tôi ngạc nhiên bởi các biện pháp an ninh dường như không phù hợp.”
"Tôi không thể giúp được. Tôi không thể công khai Whiteroom ngay bây giờ. Luôn có người tìm kiếm những vụ bê bối về Naor-sensei và tôi. Số người đó không thể nào đếm xuể”
Một nụ cười cay đắng xuất hiện trên khuôn mặt của Sakayanagi khi nghe được cau trả lời này
"Tôi luôn muốn anh là người tham quan đầu tiên vì anh là người giúp đỡ nhiều nhất cho Whiteroom.”
"Ngày càng có nhiều trẻ em được giải cứu và tôi chỉ muốn giúp đỡ dự án này.”
Sakayanagi trước mặt tôi tin chắc rằng đây sẽ là một nhóm trẻ có thể gánh vác tương lai cả nước Nhật.
Tuy nhiên, đối với Naoe-sensei và tôi, đó chỉ là một bước đệm để tiến lên phía trước, nhưng mà hiện tại thì chỉ mới dừng lại ở bước lót đường.
Bất kể mục đích của chúng tôi là gì, người đàn ông này có thể chịu đựng bất cứ điều gì miễn là những đứa trẻ được giải cứu vẫn còn.
Không biết rằng liệu mối quan hệ giữa chúng tôi có thể tốt đẹp đến bao lâu, rồi một lúc nào đó cả 2 sẽ quay ra thành kẻ thù của nhau
Nếu tương lai của bọn trẻ không được đảm bảo, anh ta sẽ lập tức cắt vốn.
"Tôi sẽ dẫn đường cho anh."
"Vâng."
Tôi dẫn Sakayanagi đến phòng nghiên cứu trước.
“Hôm nay là một ngày quan trọng để quyết định chính sách mới của Whiteroom, vì vậy tôi muốn cho các anh thấy những đứa trẻ đã trưởng thành như thế nào.”
“Đám trẻ cũng đã hơn ba tuổi rồi đúng không?”
Là một nhà đầu tư lớn của dự án này, Sakayanagi đã gặp một số trẻ em trong nhóm đó.
"Anh đã có con chưa? Không lẽ anh không muốn…”
Khi tôi gặp Sakayanagi lần đầu, anh ấy đã đã kết hôn được vài năm.
Nhưng tôi đã không nghe nói rằng hai người họ đã có con chưa
“Không phải tôi không muốn, chỉ là tôi chưa bao giờ có cơ hội. Chúng tôi đã đồng tình cứ để mọi thứ phát triển theo tự nhiên.”
Nói cách khác, ngay cả khi họ biết rằng một trong hai hoặc có thể cả hai đều có mong muốn này, họ cũng không chủ động chạm vào chủ đề này.
Đó là một lựa chọn tốt nếu cả hai người có thể chấp nhận nó.
"Vậy sao? Xem ra tôi đã nói điều thừa thãi rồi, quên đi."
"Tôi cũng luôn lo lắng về điều đó. Ayanokouji-sensei không kết hôn sao?"
“Nếu có đối tượng phù hợp, tôi có thể cân nhắc một chút, nhưng tiếc là hiện tại tôi vẫn còn độc thân, cũng chưa có kế hoạch gì.”
"Nếu anh muốn trở thành một chính trị gia, thì một hậu phương vững chắc là không thể thiếu. Giá như Ayanokouji-sensei có thể tìm được một người như vậy sớm hơn.”
"Cũng phải."
Yêu nhau, kết hôn, sinh con. Tôi không có thời gian cho việc đó.
Tôi không nghĩ rằng có thứ gì đó để bảo vệ sẽ khiến con người ta mạnh mẽ hơn,
Khi bạn có ai đó để bảo vệ, bạn có một điểm yếu.
Và nhiều chính trị gia thua cuộc vì điểm yếu này.