Legendary Moonlight Sculptor
Chương 6: Âm mưu của Weed (phần 3)
“Chúng tôi rất cảm kích khi anh thấy đồ ăn hợp khẩu vị.”
“Tôi chưa bao giờ được nếm những món đặc sản thế này.”
Arkhim, một thành viên Guild phụ trách tình báo, cũng tham gia vào cuộc trò chuyện.
“Nghe giang hồ đồn anh cũng là Đầu bếp hả”
“Cao cấp level 2.”
“Hả... Kĩ năng nấu nướng của anh ở level cao quá"
“Tôi chỉ sử dụng các nguyên liệu rẻ tiền từ chợ hoặc từ các chuyến đi săn, vậy nên tôi phải thừa nhận là kỹ năng của tôi vẫn còn hạn chế lắm. Nhưng, một ngày nào đó tôi sẽ đạt tới mức bậc thầy.”
“Họ nói rằng nguyên liệu cũng quan trọng không kém việc nấu nướng. Nghe vẻ anh quan tâm đến việc bếp núc lắm nhỉ?”
“Phải. Có lúc tôi còn nghĩ sẽ giành thời gian đi bán đồ ăn ngoài quảng trường cơ”
Lafaye phân tích từng chỉ tiết một trong lời lẽ và phong thái của Weed, nhưng không hề có một thông điệp ẩn nào cả.
Cậu thực sự có ý khen ngợi những món ăn và kể những câu chuyện thật về bản thân mình.
'Cái nồi gì đây? Hắn ta muốn đạt được điều gì vậy?'
Thời gian càng trôi, hắn ta cảm thấy việc cố gắng tìm kiếm một điều gì đó thật vô nghĩa.
Dẫu cho tất cả đều đang ngụ tại cái mai rùa khổng lồ Lahonya, nhưng Weed vẫn đích thân tới đây, đầu não của kẻ địch, để phá rối.
“Tôi có thể gói đồ thừa mang về không?”
“Cái gì cơ?”
“Tôi không muốn chúng bị bỏ phí...”
“Anh cứ tự dưng.”
Weed chất cả núi thức ăn vào túi đồ của mình, các món ăn trên bàn bị dọn hết và một bầu không khí nghiêm túc chuẩn bị cho một cuộc khẩu chiến chất đầy căn phòng.
'Cuối cùng thì cũng đến lúc nghe hắn 'nổ' rồi'
Lafaye và các thành viên khác trong Guild đều lo lắng chờ đợi câu chuyện sẽ đi đến đâu.
Weed đáp trả bằng một tuyên bố thẳng thừng.
“Hãy hỗ trợ tôi trong trận chiến với Kaybern.”
“Cái gì.”
“Chuyện cũ giờ xóa bỏ. Điều cần nhất là sinh tồn. Vậy nên tôi đề nghị một việc. Nếu các anh chiến đấu cùng chúng tôi, tôi sẽ đảm bảo rằng Guild Hermes sẽ phát triển thịnh vượng.”
***
Weed rời đi và các đầu não của Guild Hermes quy tụ lại tại Lahonya.
Kẻ thù không đội trời chung với Weed - Calcus nổi khùng lên khi bỏ lỡ cơ hội làm thịt cậu.
“Bà mẹ... Hắn yêu cầu chúng ta lập liên minh và đi hấp diêm tập thể con thằn lần sao?”
“Nếu tôi không bị lãng tai thì đúng là thế đó”
“Đù má. Hắn ta nói như thể Tree Pu hát live vậy. Điếc cả đ*t. Tội đéo gì phải hợp tác? Chiến thần, kẻ chinh phạt lục địa Weed cứ tự túc là hạnh phúc mẹ đi”
Ý kiến của Calcus hoàn toàn có lý. Các thành viên khác của Guild ở đây đều có cùng một suy nghĩ đó khi nghe lời đề nghị của Weed.
'Hợp tác thì ai sẽ có lợi?'
'Tổn thất thì vô cùng.'
Cuộc gặp mặt được truyền hình trực tiếp, vậy nên vấn đề sẽ là từ chối theo cách nào để không làm phật ý công chúng.
Arkhim rùng mình và giải thích.
“Anh ta nói Guild Hermes sẽ được công nhận là một phần của lục địa nếu chúng ta chiến đấu cùng với anh ta.”
“Là sao?”
“Haven sẽ thành khu tự trị, và chắc chẳn sẽ không có một cuộc chinh phạt nào cả. Việc giao thương buôn bán cũng như các công việc ngoại giao đối với Lục địa Trung tâm và Lục địa Phương Bắc sẽ không bị giới hạn. Tuy nhiên, bằng một giao ước, Haven chấp nhận sự cai trị của Đế chế Arpen và sát nhập vào trong lãnh thổ của Đế chế. Hơn hết, còn nhiều vùng đất vẫn chưa có lãnh chúa. 1.000 thành viên Guild
sẽ được trao quyền ưu tiên để cai quản những vùng đó.”
Calcus bắt đầu nuốt dần những lời đường mật hắn ta vừa nghe được.
“Tên đó chấp nhận sự tự trị của chúng ta, dừng mọi cuộc tấn công và 1.000 người trong số chúng ta sẽ được bổ nhiệm làm lãnh chúa sao? Vậy thì... hắn ta muốn kết thúc chiến tranh. Chẳng phải những điều kiện đó rất có lợi cho chúng ta sao?”
Đây là một lời đề nghị đầy sức nặng khiến cả những thành viên có thái độ thù địch trong Guild phải câm nín.
Guild Hermes đang suy tàn với những thành viên đào ngũ và thái độ tiêu cực của người chơi càng ngày càng tăng cao.
Chúng chẳng còn dám mơ tới việc cai trị Lục địa Trung tâm một lần nữa.
Đế chế Arpen bây giờ đang phát triển ngày càng mạnh mẽ và giờ đây đang đề nghị một sự công nhận lãnh thổ Haven.
'Từ giờ, bằng mọi giá phải tránh một trận chiến với Đế chế Arpen.'
Mọi thứ giờ rất khác so với chiến thuật biển người được sử dụng tại Đồng bằng Garnav.
Sự tiến bộ của đội đột kích được phát sóng hàng ngày.
Guild Hermes tự gọi mình là phe phái mạnh nhất trong Royal Road, nhưng đội đột kích nhanh chóng thu hẹp khoảng cách khi họ đang rèn luyện để chống lại Kaybern.
Hơn hết, chúng cũng nghe được về việc tìm được Lò Rèn Hiến Tế.
Thời đỉnh cao của Guild đã thụt lùi vào dĩ vãng. Và nếu những người chơi sử dụng Lò Rèn để bán hành cho chúng, một màn hấp diêm tập thể tại Đồng bằng Garnav sẽ lại tái diễn.
Nếu như tiếp tục thua, Haven sẽ hoàn toàn bị xóa sổ.
Đó cũng chính là cách các Guild khác suy tàn.
Tuy nhiên, nếu như Gulid Hermes mất đi sức mạnh, chúng sẽ phải đối mặt với tất cả những người chơi trên khắp lục địa coi chúng như kẻ thù.
Bởi vì những việc tàn ác chúng đã làm cho tới giờ, mọi thành viên Guild Hermes đều bị những người chơi săn đuổi để trả thù.
Dẫu cho không ai nói ra, từng người trong số chúng đều biết rất rõ điều này.
Ngay lúc mà Guild sụp đổ, chúng sẽ phải trốn chui trốn lủi khỏi những người chơi khác.
“Dù chỉ là hình thức, Lục địa Versaill sẽ hoàn toàn nằm dưới gót giày của Đế chế Arpen nếu chúng ta chấp nhận lời đề nghị.”
“Chuẩn cơm mẹ nấu rồi đấy. Dựa vào tình trạng hiện nay, đồng ý đề nghị đó nghĩa là chúng ta từ bỏ chiến tích “Hoàng Đế thống nhất Lục địa”. Lục địa phía Nam và phía Đông giờ vẫn chưa được chinh phục.”
“Guild mình giờ mất mẹ chinh rồi, phục cái đ” gì nữa, thế nên vụ này là đôi bên cùng có lợi có phải không?”
“Nhất trí cao. Chúng ta có thể an toàn trị vì khu vực Haven và có thêm 1.000 vị trí lãnh chúa. Lãnh thổ do chúng ta trị vì sẽ được tăng gấp đôi. Tiền ít nhưng vẫn được hít ấy thơm đó”
Số đông người chơi đều thấy lời đề nghị của Weed thật sự đi vào lòng người.
Arkhim thở dài một cái.
“Vẫn còn bẫy đấy các mày”
“Bẫy gì cơ?”
“Chúng ta, Guild Hermes, sẽ phải sử dụng Lò Rèn Hiến Tế để đấu lại với Kaybern. Ít nhất 10.000 mạng”
“Đậu xanh nhà nó...!"
Calcus và những người chơi khác đều bàng hoàng.
Qua những gì họ xác nhận trên sóng truyền hình, việc sử dụng Lò rèn là điều tệ nhất mà một người chơi level cao có thể tưởng tượng.
“Thế thì quá đáng quá rồi”
“Không làm mà có ăn thì chỉ có ăn c*t thôi các ông ạ”
“Nghỉ, giải tán, đéo đồng ý!”
“Cũng không bất công gì lắm đâu. Đích thân Weed cũng sẽ sử dụng lò rèn. Các Dwarf cũng vậy, kể cả những người bạn thân nhất của hắn và nhiều người chơi trong đội đột kích nữa”
“Ah...!”
“Nếu chúng chiến đấu dưới hiệu quả của Lò rèn còn chúng ta chỉ ở trạng thái bình thường, đóng góp của chúng ta trong trận chiến với Kaybern sẽ chỉ là con số 0 tròn trĩnh”
“Đau đầu rồi đây”
Chúng không muốn sử dụng lò rèn, nhưng khoảng cách giữa khả năng chiến đấu sẽ trở nên quá lớn.
“Ngoài ra, hắn ta nói rằng 1.000 vị trí lãnh chúa sẽ được bổ nhiệm dựa trên đóng góp trong trận chiến chống lại Kaybern.”
“Đóng góp trong trận chiến sao?”
“Phải. Làm nhiều thì ăn nhiều. Làm liều thì... bội thực. Đó là một hệ thống thưởng nhằm mục đích khích lệ đóng góp trong trận chiến...”
“Thế cũng hợp lý rồi. Dưới những điều kiện đó, sẽ dễ dàng thuyết phục các thành viên trong Guild hơn.”
Khi mà các thành viên trong Guild sẽ được bổ nhiệm làm lãnh chúa, họ thấy lời đề nghị khá hợp lý. Đối với họ, đóng góp càng nhiều sẽ càng kiếm được nhiều.
“Vậy có đánh nhau nữa không...”
“Ban đầu thì hơi sợ, nhưng ta cũng không quá thiệt thòi nếu chúng công nhận lãnh thổ Haven để đổi lấy sự hỗ trợ của ta.”
“Level không tự nhiên sinh ra, chẳng tự nhiên mất đi, chỉ cần cày thôi là được. Lãnh thổ của ta sẽ được giữ nguyên.”
“Nếu chúng ta thành công trong cuộc săn rồng, chúng ta sẽ kiếm được nhiều chiến tích. Chỉ riêng việc đó thôi, chẳng phải chúng ta đã lấy lại được 10 đến 20 level rồi sao?”
“Đấy là nếu chúng ta thành công”
“Đoàn kết là sức mạnh, chẳng phải còn có Weed tham gia nữa sao. Phần thắng sẽ tăng lên? Nếu chúng ta từ chối lời đề nghị này, chúng ta sẽ mất nhiều hơn là vài level.”
Đầu não của Guild càng thảo luận càng nhận ra rằng họ chỉ có thể gật đầu như gà mổ thóc.
Nếu như Đế chế Arpen tổng công kích họ, bản thân họ, là những lãnh chúa lớn, sẽ chịu thiệt hại nhiều nhất.
Tiền, quyền và đất đai thành trì.
Chúng là những thứ quan trọng hơn cả level.
Các lãnh đạo của Guild Hermes đều bỏ phiếu đồng ý lời đề nghị của Weed và họ xin ý kiến của Bard Ray.
Nếu như kẻ đứng đầu Guild, Bard Ray, phủ quyết, quyết định này sẽ không được thông qua.
Bard Ray im lặng một lúc, nhưng nhanh chóng đồng ý việc sát nhập vào Đế chế Arpen và đối đầu với Kaybern.
***
Lafaye dọn sạch các vật dụng trong văn phòng tại Lahonya. Các cổ vật, châu báu và trang bị mà anh ta đã tích trữ khi là phó chỉ huy của Guild phần đa đều đã mất khi Lâu đài Aren bị phá hủy.
Tất cả những món đồ còn lại của anh ta đều đựng gọn trong một cái túi.
“Phù... Ít hơn mình nghĩ.”
Lafaye gom góp đồ đạc của mình và chăm chăm nhìn cảnh tượng toàn vùng Lahonya bên ngoài cửa sổ.
Trước đây khi phe của anh ta còn nắm quyền trên toàn Lục địa Trung tâm, họ đã xây dựng pháo đài quân sự này để chống trả những mối nguy hiểm lớn nhất mà họ nghĩ tới.
Nó là một pháo đài bất khả xâm phạm có thể chống trả những đội quân đông đảo nhất, nhưng giờ đây nó đã trở nên vô nghĩa.
“Các cụ bảo xây một pháo đài chỉ dẫn đến thất bại và làm đường sẽ dẫn đến thành công... Dù không mấy thông dụng, nhưng đúng là các cụ chả nói sai bao giờ.”
Giọng của Lafaye giống như vừa gỡ bỏ được gánh nặng của cả thế giới. Arkhim đang đợi bên ngoài khi anh ta bước ra sảnh với cái túi trên vai.
“Anh định rời đi thật sao?”
Arkhim cảm thấy một cảm giác kì lạ trong cuộc họp vừa nãy.
Lafaye hiếm khi cất lời, một sự thay đổi rất lớn từ tính cách năng nổ của anh ta kể cả trong những thời khắc quyết định cuối cùng, tất cả những gì anh ta làm là gật đầu.
“Dường như ở đây chẳng còn gì để tôi làm nữa rồi.”
“Tôi không hiểu. Danh tiếng và vai trò của anh không hề thay đổi. Tôi nghĩ là anh nên ở lại chờ. tới khi Guild được tái sinh chứ.”
Bởi vì Lafaye đã tính toán nhiều kế hoạch lớn, anh ta không phải chịu trách nhiệm cho việc thất bại trước Arpen. Weed chiến đấu điêu luyện hơn họ đánh giá rất nhiều và sức mạnh của những người chơi cũng lớn hơn họ tưởng tượng.
Các thành viên trong Guild Hermes đều biết Lafaye là người có đóng góp nhiều nhất cho Guild.
“Như tôi nói đó. Tôi rời đi vì ở đây không còn việc gì cho tôi nữa.”
“Nhưng...”
“Giờ là kỷ nguyên của Weed và Guild Hermes không còn sức mạnh để chống lại quyền lực của anh ta.”.
“Sao cơ?”
Arkhim không thể hiểu nổi những điều anh ta
vừa nói và sải bước đi cùng Lafaye trong khi cất
lời hỏi.
“Ý anh là sao chứ?”
“Là..."
Lafaye định giải thích nhưng rồi anh ta lại thở dài.
“Tốt nhất là cậu không nên biết. Cậu vẫn muốn biết sao?”
“Anh không có vẻ là muốn nói rằng Guild sẽ không ngần ngại nghe theo mọi điều kiện của hẳn ta chỉ bởi vì sức mạnh của Đế chế Arpen.”
“Lời đề nghị của hắn ta là một quả táo độc.”
“Một quả táo độc sao?”
“Tôi không thể tưởng tượng dược Weed lại là một chính trị gia tuyệt vời đến vậy. Hắn ta thực sự tài giỏi trong việc đưa mọi việc trở nên có lợi cho hắn ta. Hắn ta thực sự có thể đập nát Guild của chúng ta chỉ bằng một vài từ."
Lafaye cảm thấy mình cần nói cho Arkhim vài điều trước khi rời Guild.
Anh ta đã bất lực rơi vào kế hoạch của Weed, nhưng anh ta thấy mình có chút trách nhiệm đối với những người đồng đội còn đang mù mờ.
“Lời đề nghị đó tưởng chừng là một sự trao đổi đơn thuần. Chúng ta sử dụng lò rèn và chiến đấu chống lại Kaybern. Và rồi mọi sự căm phẫn và thù hằn của người chơi với Guild Hermes sẽ được xoa dịu, và rồi chúng ta có thể duy trì sự cai trị tại Haven.”
“Vậy thì sẽ tốt cho chúng ta phải không?”
“Nếu tính riêng lời đề nghị của Weed thì nó chắc chắn là một sự trao đổi công bằng và hợp lý. Bên ngoài thì mọi thứ sẽ diễn ra đúng như vậy. Chúng ta sẽ chiến đấu cho tới cùng để giữ lại những gì vốn của chúng ta. Nhưng những gì chờ đợi chúng ta ở cuối trận chiến sẽ là sự sụp đổ.”
“Sụp đổ sao?”
“Số phận của Guild sau đó sẽ là đầu hàng sau khi bị đồn vào đường cùng.”
Lafaye nói rằng kết cục của trận chiến với con rồng chẳng có nhiều ý nghĩa.
“Thắng hay bại. Mặc cho kết quả có ra sao, mối quan hệ với Arpen vẫn sẽ không thay đổi. Điều quan trọng là bước tiếp theo đó... Đầu tiên, các thành viên Guild của chúng ta sẽ tự đấu đá lẫn nhau để trở thành một trong 1.000 lãnh chúa.”
“Hợp lý đấy.”
"1.000 người chơi chủ chốt với kĩ năng chiến đấu xuất sắc nhất sẽ rút khỏi Guild.”
“Họ có thể giữ mối quan hệ với Guild. Chính Weed nói họ được tự do lựa chọn.”
"Họ chắc chắn sẽ cắt đứt quan hệ,"
Các thành viên của Guild Hermes được bổ nhiệm làm các lãnh chúa mới tại Arpen.
Thằng thừng mà nói, họ sẽ thấy chẳng còn lí do gì để giữ mối quan hệ với Guild.
Thay vào đó, đó sẽ là một trở ngại để cai trị những người chơi tại Lục địa Trung tâm và Lục địa Phương Bắc vậy nên việc họ đào ngũ khỏi Guild sẽ không thể tránh được.
“Guild Hermes sẽ là một rào cản chỉ yếu đi theo thời gian. Những người chơi sẽ có cuộc đời mới khi làm lãnh chúa và nếu có một sự mâu thuẫn với Arpen, họ sẽ không đứng về phía Guild.”
“Chúng ta đâu có nhỏ đến mức 1.000 kẻ đào ngũ sẽ khiến chúng ta sụp đổ.”
“Chúng ta không phải là một phe phái nhỏ. Nhưng, kể cả những thành trì kiên cố nhất cũng sẽ sụp đổ trong một khoảnh khắc nếu có một lỗ thủng nhỏ. Điều giữ chân các thành viên ở lại Guild sẽ biến mất.”
Guild Hermes tìm kiếm quyền lực tối thượng và phân chia lợi ích khổng lồ của nó cho các thành viên. Nhưng với thế giới mới này, họ đều sẽ thấy rằng sẽ có lợi hơn khi làm lãnh chúa của Đế chế Arpen hơn là trung thành với Guild.
Adventurers, warriors hay các lãnh chúa.
Họ, những người tìm kiếm một lối sống khác, sẽ theo nhau đi theo con đường của sự tự do.