Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 408: Khu nghỉ dưỡng, và Những vị thần
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
「Iya iya. Thật tuyệt vời」
「Đúng vậy. Với Thần lực như bây giờ thì em đã vượt bọn chị rồi đấy. Đúng như mong đợi từ người thừa kế của Kami-sama.」
Hiện tại tôi đang tạo một【Prison】trong rừng để bao quanh mình cùng với Moroha-neesan và Karina-neesan. Mục đích là để tôi có thể thoải mái【Giải phóng Thần uy】cho hai chị ấy xem.
Thần lực đang bao phủ toàn bộ cơ thể của tôi, chẳng khác gì ánh sáng từ đèn huỳnh quang cả. Có vẻ như khi ở trạng thái này cơ thể tôi không được bình tĩnh cho lắm. Cảm giác giống như cơn thịnh nộ bị kìm nén đang được giải phóng ra khỏi cơ thể vậy.
Theo như Kosuke-oji-san nói thì nguyên nhân là do trái tim của tôi không thể theo kịp sự thần hóa giống như thể xác. Và cả tinh thần cũng thế.
「Tóc em lại mọc dài ra rồi」
Mái tóc của tôi đã chuyển sang màu vàng hơi ngã bạch kim và mọc dài qua khỏi vai. Lúc đánh với Gila nó đâu có phát triển như bây giờ nhỉ.
「Sức mạnh hiện tại của em đã tăng hơn rất nhiều. Tức là cơ thể của em ngày càng biến đổi gần giống với Thần hơn đấy. Có một điểm kỳ lạ là cách em nhân hóa không giống như bọn chị. Nó giống như là chế độ Nhân-Thần của em là hai thứ độc lập vậy.」
「Iya iya, ngay từ đầu em ấy đã là con người. Nên đâu thể gọi là Nhân hóa được.」
「Nghe cũng có lý. Cơ thể của em hiện tại là do Kami-sama tạo ra dùng để chứa đựng linh hồn của em trong đó. Nên hai thứ đó bị tách biệt cũng đúng.」
Chà, hai chị ấy nói cũng đúng. Vì sai lầm, nên Kami-sama đã thu thập vật chất ở Thần giới tái tạo lại cái cơ thể này mục đích dùng để chứa đựng linh hồn của tôi. Nên cũng không có gì lạ khi tôi lại khác người như vậy.
「Em tính nhờ hai chị kiểm tra sức mạnh của mình để xem đủ đánh bại Ác thần hay không, nhưng có vẻ như không cần thiết rồi. Em sẽ cẩn thận để không phạm sai lầm khi dùng sức mạnh này.」
「Hahaha, sai lầm. Touya-kun, em có thấy suy nghĩ của mình ngày càng giống Kami-sama không?」
「Hahaha, đúng đấy.」
Moroha-neesan và Karina-neesan nhìn nhau cười.
Tôi thì lại không cười. Vì sao ư? Bởi vì có một người đột nhiên xuất hiện đằng sau họ...
「U~ohhon! Ai vừa nhắc đến ta vậy.」
Khi Kami-sama ho một tiếng, Moroha-neesan và Karina-neesan giật mình hóa đá luôn.
「Tại sao, tại sao Kami-sama lại ở đây...」
「Lâu rồi không gặp mọi người, vì thế ta đến để xem tình hình một chút đó mà. Vô tình ta nghe có ai đó đang nhắc đến mình nên liền đến đây.」
Tôi đang cố gắng nghiêm túc để nhịn cười. Moroha-neesan và Karina-neesan thì đang đổ mồ hôi như tắm. Lần đầu tôi thấy được hình ảnh này của hai chị ấy.
「A, xém quên là chị còn phải huấn luyện các hiệp sĩ! Chị phải đi nhanh nếu không sẽ trễ mất!」
「A~, ờ~ ...! À, ừm đầu bếp Claire có nhờ tôi săn vài con chim! Nên giờ tôi hơi bận! Kami-sama tôi xin đi trước ạ!」
Họ viện cớ rồi biến mất ngay lập tức. Bỏ mình tôi ở lại với Ngài ấy.
「Họ hơi lúng túng... Nhưng ta cảm thấy sự thoải mái từ họ. Họ không gây phiền cho cậu chứ?」
「Hahaha. Ngược lại thì có. Họ đã rất nhiệt tình giúp đỡ cháu đấy ạ.」
Tôi ngừng【Giải phóng Thần uy】như cách chuyển đổi mà Moroha-neesan vừa nói lúc nãy. Ây da, tóc của tôi vẫn mọc dài nè.
「Đã lâu không gặp. Cậu vẫn khỏe chứ?」
「Vâng. Cháu cảm ơn. Mà Ngài xuống đây như vậy có ổn không ạ?」
「À không sao hết. Đây chỉ là chân thân của ta thôi. Cơ thể gốc vẫn còn trên Thần giới. Nên không vấn đề gì đâu」
Chân thân... Vậy là Ngài ấy đã dùng cách như lần trước để xuống đây. Thật thuận tiện làm sao. Mong là tôi cũng có thể làm như vậy trong tương lai.
「Cháu nghĩ chúng ta nên về lâu đài thôi. Mọi người chắc cũng rất hạnh phúc khi thấy Ngài đến thăm đấy ạ.」
「Đúng vậy. Ta cũng muốn gặp "con gái" mình sau một thời gian dài xa cách đây.」
Vậy là tôi mở【Gate】và cùng Kami-sama trở lại lâu đài.
Lần trước khi xuống đây, Kami-sama đã tự nhận là ông nội của tôi với cái tên Shinnosuke Mochizuki.
Cho nên những người bên trong lâu đài đều coi Ngài là ông nội thật sự của tôi. Nhưng đối với những hôn thê thì họ đều biết sự thật đằng sau đó.
Tôi đã cho những cô gái biết đây là Thần thế giới, vị Thần tối cao quản lý tất cả những vị thần khác. Nên khoảng cách giữa tôi và Ngài ấy không thể đo được. Chính vì thế khi gặp Ngài mấy Yumina có vẻ hơi lúng túng.
「Đừng quan tâm đến tiểu tiết mà Touya-kun đã nói. Khi ta ở hạ giới, cháu cứ coi ta như ông nội của mình là được rồi.」
「Vâng ạ. Chào mừng ông đến thăm lâu đài của chúng cháu!」
「Đúng, đúng. Chính là cái giai điệu này. Ta rất thích cháu gọi ta như vậy đấy.」
Kami-sama mỉm cười trước những lời nói Yumina. Tôi cũng nên gọi Ngài ấy là『Ông nội』mới phải.
Sau màn chào hỏi, chúng tôi đi ra ban công lâu đài để tiện nói chuyện.
「Thế giới này giờ không còn trong sự kiểm soát của ta nữa. Đáng ra nó đã sớm bị hủy diệt bởi Thần hủy diệt rồi, nhưng nhờ có Touya-kun chấp nhận quản lý thế giới mới trong thời gian tới, mà nó vẫn còn được tồn tại cho đến bây giờ. Lần này ta xuống trước là để gặp các vị thần, sau đó là quan sát tình hình hiện tại của thế giới mới này luôn.」
「Cháu sẽ quản lý thế giới này sau khi đánh bại Ác thần phải không?」
「Đúng vậy. Nếu cháu giết được Ác thần, thế giới này sẽ không còn phát triển sai hướng nữa. Cháu sẽ cứu được một.... à không phải là hai thế giới mới đúng. Đến lúc đó cháu có thể đường đường chính chính trở thành Thần cai quản thế giới mới này. Chỉ có điều một hoặc hai ngàn năm đầu chắc sẽ rất khó khăn đấy. 」
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
Khi đánh bại được Ác thần không có nghĩa tôi phải quản lý thế giới này ngay lập tức. Tôi sẽ có được khoảng một trăm đến hai trăm năm ở hạ giới để quen với công việc, rồi sau đó mới chính thức trở thành Thần cai quản thế giới mới này. Mà tôi cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó đâu.
「Và còn một lý do khác nữa. Nếu thế giới này có thể phát triển tốt hơn, ta mong Touya-kun hãy biến nó thành nơi nghỉ dưỡng cho các vị thần. Cho nên ta mới xuống đây để xác nhận điều đó. Tất nhiên, ta sẽ đặt quy tắc cho những vị thần khi đến đây, đó là họ sẽ phải hòa nhập cuộc sống của con người với tư cách là một người bình thường.」
「M-một khu nghỉ dưỡng... ở một nơi như vầy...」
Những khuôn mặt của các vị thần đang ở đây lần lượt xuất hiện trong tâm chí tôi. Tôi sẽ làm một khu nghỉ dưỡng cho họ sao?
「Ngay cả các vị thần cũng cần nghỉ ngơi mà. Trong thế giới do ta quản lý, họ không thể thoải mái tung bay. Nếu tình trạng đó cứ kéo dài sẽ rắc rối lắm.」
「Hmmm... Vâng được rồi. Cháu cũng không phiền nếu họ không làm gì quá đáng đâu ạ.」
「Thật tuyệt vời. Ừm, ngon quá.」
Kami-sama uống cốc trà đặt trên bàn. Lu cẩn thận rót trà cho Ngài ấy.
「Ông sẽ ở lại bao lâu ạ?」
「Ta sẽ phiền cháu trong vài ngày. Sau đó, ta sẽ đi quan sát xung quanh thế giới này một chút.」
Chà, tuy là không ai có thể gây nguy hiểm cho Ngài ấy được. Nhưng mà...
「A. Nhưng giờ đến Isengard đang...」
「Ta biết. Nơi đó đang bị nhiễm『Độc Ác thần』đúng chứ. Chắc chắn, chất độc đó có thể giết chết hầu hết các vị Thần, nhưng với những vị Thần Thượng cấp thì nó không là gì cả. Tất nhiên với ta thì lại càng không thể rồi.」
「Hả!? Chẳng phải Thần lực càng cao thì độc tố càng mạnh sao...!?」
「Đó chỉ là do những vị Thần Trung cấp. Ngay từ đầu họ đã nhầm lẫn về『Độc Ác thần』rồi. Làm sao mà một vị thần cấp thấp hơn lại có thể hại được người quản lý của mình theo cách đó được chứ.」
Nói mới nhớ, Karen-neesan cũng từng cho tôi biết về cấp bậc của những vị thần. Trong đó, Thần Thượng cấp có những đặc điểm khác biệt mà ta không thể gộp chung họ với những vị thần cấp dưới được.
Lúc trước, Kami-sama cũng từng nói Ngài chính là hiện thân của ánh sáng và bóng tối. Nếu nói như vậy, thì vẫn còn có rất nhiều vị thần khác dưới sự quản lý của Kami-sama rồi.
「Thế cháu cũng có thể tự thanh lọc『Độc Ác thần』được ư...」
「Tất nhiên rồi, chỉ cần cháu hóa thần là được thôi. Đáng ra đây là bài kiểm tra của cháu. Vậy mà cháu lại đi nhờ "Giám khảo" giải giúp mình.」
「Cháu xin lỗi」
Đúng vậy. Kosuke-oji-san đã giúp tôi giải quyết vụ này. Giống như tôi đã mời một gia sư giỏi về để làm bài kiểm tra hộ vậy. Nếu hôm nay Kami-sama không nói ra thì tôi cũng chẳng để ý đến. Tôi thật đáng trách mà.
「A~! Đúng thật rồi! Kami-sama đang ở đây!」
Một cô bé với chai rượu sake bỗng xuất hiện từ hư không. Đó là Tửu Thần người trong vai em gái tôi với cái tên Suika Mochizuki. Em ấy vẫn là một con ma men say mèm như mọi khi.
「Ồ, xin chào. Cháu có khỏe không?」
「Cháu vẫn khỏe yo~! Thật vui khi được uống rượu từ sáng đến tối yo~! Ở đây có rất nhiều rượu sake, làm sao có thể buồn chán được~! Nyahahahaha~」
Giọng cười của Suika chẳng khác gì một con mèo hết. Bó tay thật.
「Xin mời Ngài làm một cốc. Đây là loại rượu sake địa phương được sản xuất tại vùng núi Rodome~. Nó sẽ ngon hơn khi ta nhấm nháp với thức ăn ~... À, Touya-nichan, anh có mồi gì để nhắm với rượu không?」
Suika say sưa đổ rượu sake vào một chiếc cốc lấy ra từ đâu đó.
「Em lấy rượu sake này ở đâu thế?」
「Ực~. À~, Ừm~ em đã giúp Audrey-chan thoát khỏi một con ma thú. Nyahaha...」
Audrey-chan sao...? Đó là thống đốc của Rodome!
Em ấy đến tận Rodome để uống rượu ư...
Thần thì vẫn là Thần, cho dù đã nhân hóa thì sức mạnh của họ cũng chẳng hề thay đổi. Tuy là không bằng Moroha-neesan hay Takeru-oji-san, nhưng Suika vẫn rất mạnh theo cách riêng của em ấy. Cho nên, một con ma thú thì nhầm nhò gì so với sức mạnh đó.
「Ừm. Ngon thật. Touya-kun, không uống sao?」
「Ể? À, vâng... được rồi」
Rất nhiều món ăn đã được đặt trên bàn ngoài ban công như đậu nành luộc, sashimi, Hiyayakko, Karaage, Yakitori... chúng được chia thành từng đĩa nhỏ để tiện cho việc nhắm nháp rượu sake.
「Đừng uống quá nhiều để còn thưởng thức những món ăn trong bữa tối.」
「Vâng」
「Nyahaha. Đã hiểu」
Kami-sama và Yuka đang thưởng thức bánh mì nướng, thì một giai điệu hạnh phúc bỗng vang lên từ hư không. Không cần quay lại tôi cũng biết đó là do Sousuke-nisan làm rồi.
「Ara-ra. Ở đây hình như đang rất náo nhiệt nhỉ.」
「Đúng vậy.」
「Ồ, mọi người đã đến.」
Karen-neesan và Kosuke-oji-san cũng vừa đến. Sao có cửa họ lại không đi, mà cứ phải dùng dịch chuyển tức thời như thế chứ. Mà, dù tôi có nói thì chắc họ cũng không quan tâm đâu!
Chỉ có Moroha-neesan và Karina-neesan là chưa đến. Có lẽ vì chuyện lúc nãy cũng nên? Takeru-oji-san thì đang huấn luyện cho Ende, nên đến tối chú ấy mới về.
Tôi để mọi người lại nói chuyện, còn mình thì rời ban công đến nhà bếp chuẩn bị thực đơn cho bữa tối.
Khi vừa ra khỏi cửa ban công, tôi thấy Moroha-neesan và Karina-neesan đang lấp ló núp một xó.
「Em nghĩ Ngài ấy không giận hai chị đâu. Hai chị muốn giúp em mang những thứ này vào cho mọi người chứ?」
Tôi lấy trong [Storage] ra hai chai rượu vang ngon nhất được tặng từ Vua Belfast cùng nhiều loại phô mai để đưa cho hai chị ấy.
「Iya, em tốt quá」
「Thật là hạnh phúc khi chị có được một đứa em trai đáng yêu như em.」
Khi họ nhận được nó từ tôi, họ lập tức đi vào phòng.
「Ôi! Moroha-neechan và Karina-neechan cũng đến rồi~! A! Rượu kìa...! Nhanh đến đây để cùng uống nào~!」
Dù cửa đã đóng kín, tôi vẫn có thể nghe thấy giọng nói của Suika. Tối nay tôi phải chuẩn bị một buổi tiệc thật sang trọng mới được.
Vậy là tôi đi đến nhà bếp để thảo luận về thực đơn bữa tối với bếp trưởng Claire-san.