Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 407: Thần mộc, và Phát hành
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
「Vâng. 『Thần mộc』 hoạt động rất tốt. Tất cả các độc tố đều đã trở thành nguyên tố vô hại rồi.」
「Yeah!」
Thần nông Kosuke-oji-san vô thức lên tiếng.
Kết hợp với các nguyên liệu thu thập được, những cây con giờ đây đã trở thành những『Thần mộc』có khả năng thanh lọc độc tố của Ác Thần.
「Giờ chúng ta có thể hóa giải chất độc ở Isengard. Và sau đó thì...」
「Uhm. Sau đó thì chúng ta có thể đối đầu với Ác Thần.」
Tôi gật đầu trả lời Yumina.
「Nhưng mấy cái cây nhỏ này có thật loại bỏ được hết tất cả chất độc đã thấm vào toàn bộ lãnh thổ Isengard chứ. Thật sự nó không cần nhiều năm để làm điều đó phải không?」
Sue thắc mắc hỏi trong khi đang ngồi xổm xuống xem 『Thần mộc』 cùng với Anubis.
Như thường lệ Kosuke-oji-san mỉm cười đáp lại.
「Không có vấn đề gì đâu. Những cây giống này sẽ hấp thụ độc tố và biến chúng trở thành những nguyên tố vô hại, đồng thời những nguyên tố này cũng sẽ trở thành chất dinh dưỡng để nuôi cây. 『Thần mộc』sẽ phát triển nhanh chóng ngay khi ta trồng nó ở Isengard. Và sau đó chúng sẽ hấp thụ độc tố rất nhanh chóng. Chỉ là...」
「Chỉ là... cái gì?」
「À, chỉ là để làm sạch vùng đất bị ô nhiễm một cách hiệu quả nhất thì ta phải trồng『Thần mộc』ở trung tâm mới được. Nhưng miễn là còn độc tố, thì những vị thần và người phụ thuộc của chúng ta, như Yumina-kun và Sue-kun sẽ không thể đến đó được. Chính vì thế, chúng ta chỉ có thể nhờ Anubis và Bastet xâm nhập vào thôi...」
Chú ấy nói cũng đúng. Mà nói đến trung tâm của Isengard, thì chẳng phải đó chính là Thủ đô Isenburg nằm ở phía nam của vương quốc đó ư. Vậy thì, chỉ cần để Anubis và Bastet đến đó trồng cây là được mà. Thế vấn đề là gì?
「Giả sử Anubis và Bastet trồng thành công『Thần mộc』. Những cây này sẽ nhanh chóng phát triển để hấp thụ độc tố thanh tẩy vùng đất Isengard trở lại. Thì...」
「Thì sao ạ?」
「Một sự kiện quy mô lớn như vậy đột nhiên xuất hiện, thì cháu có bỏ qua nó không?」
「A...!」
Đúng ha. Chỉ có kẻ ngốc mới không quan tâm đến điều đó. Nếu phát hiện ra thì chắc chắn chúng sẽ tấn công trước để đối phó.
「Cả Anubis và Bastet đều chỉ là những con Golem trinh sát. Cho nên năng lực chiến đấu không cao lắm. Nếu phải bảo vệ『Thần mộc』khỏi các cuộc tấn công của các biến thể thì đúng là...」
『Vâng, chuyện đó là quá sức đối với chúng tôi. Nếu đại tỷ và tôi bị tấn công, thì chắc chắn cả hai sẽ bị hạ gục chỉ trong nháy mắt.』
Anubis gục đầu buồn bã đáp lại lời Kosuke-oji-san. Họ nói đúng thật.
「Chúng ta có thể trồng xung quanh thủ đô Isenburg... thay vì trồng trực tiếp ở Isenburg không?」
『Không được đâu thưa bệ hạ. Nếu ta trồng kiểu đó, thì sớm muộn gì những bộ xương vàng kia cũng phát hiện và phá hủy hết những cái cây thôi.』
Anubis khịt mũi hướng về『Thần mộc』trong khi phủ nhận ý định của tôi. Uhm. Nó nói cũng có lý, hiện tại lâu đài vàng gần Isenburg đang được bảo vệ bởi những bộ xương vàng. Nên nếu dùng cách đó thì sớm muộn gì chúng cũng sẽ phát hiện ra.
「Hay là chúng ta trồng cách xa căn cứ của kẻ thù và xây dựng một đơn vị để bảo vệ ở đó cho đến khi phạm vi thanh lọc của những cái cây được mở rộng.」
「Đợi một chút, Touya-no. Anh tính sẽ bảo vệ chúng cả ngày sao?」
Sue nhướn lông mày hỏi tôi. À, ừ nhỉ. Nếu cho người bảo vệ『Thần mộc』liên tục 24 tiếng như vậy, thì tôi cũng chẳng khác gì mấy công ty đen bốc lột sức lao động ở Nhật cả.
「Chúng ta có thể thay phiên nhau, nhưng ai sẽ phù hợp để làm nhiệm vụ này chứ...」
「Chuyện đó cháu không cần lo. Chỉ cần những cái cây thanh lọc độc tố xung quanh chúng trở về trạng thái ban đầu, thì chúng ta có thể cử Moroha, Karina-kun và Takeru đến đó là được. Không có tuyến phòng thủ nào hoàn hảo hơn ba người họ đâu.」
À, phải ha. Kosuke-oji-san nói đúng. Chỉ cần cho những cái cây thanh lọc trước một vùng nhất định là có thể giao lại cho họ. Nếu có Moroha-neesan thì tôi không còn gì để nói. Làm gì có ai đánh bại được bộ ba này chứ.
...Nhưng『Thần mộc』sẽ ra sao nếu trong cuộc chiến vô tình đường kiếm thanh tao của Moroha-neesan hay nấm đấm đầy uy lực của Takeru-oji-san đánh trúng chúng. Và còn cả Karina-neesan nữa. Nghĩ tới thôi đã thấy lo rồi.
「Và chúng ta có thể tấn công vào ngay sau khi khu vực thanh lọc mở rộng đến căn cứ của kẻ thù. Sau đó, chỉ cần lôi tên Ác thần ra rồi đánh bại hắn để kết thúc mọi chuyện là được.」
Có thật mọi chuyện sẽ dễ dàng như vậy. Mà thôi, phóng lao thì phải theo lao vậy. Giờ cũng đâu còn cách nào khác.
「Thế giờ『Thần mộc』có thể trồng ở Isengard rồi phải không?」
「Tốt hơn là chúng ta nên quan sát nó thêm một thời gian nữa. Biết đâu độc tố của Ác thần sẽ gây ra tác dụng phụ cho những cái cây cũng nên.」
Cũng đúng. Nếu sau khi trồng mà chúng giở chứng thì Kosuke-oji-san đâu thể đến đó mà khắc phục được chứ.
Vậy thì ngay khi mọi thứ sẵn sàng, tôi sẽ để『Thần mộc』vào【Storage】được yểm trên vòng cổ của Anubis, rồi để nó cùng Bastet trở lại Isengard.
「Chúng ta sẽ để Albus đi cùng phải không?」
「Đúng vậy. Anh cần cậu ta đi đủ xa để có thể mở【Gate】」
Tôi đưa trước cho Anubis một tấm gương được yểm【Gate】vào đó, sau khi vùng đất được thanh lọc ở một mức độ nhất định, tôi sẽ đi đến đó và gọi Frame Gear đến.
Cho đến lúc đó, tốt nhất là không được để các biến thể tìm thấy những cái cây. Chính vì vậy tốt hơn hết là trồng nó ở đâu đó trong rừng hoặc một nơi nào đó vắng vẻ. Cái này giống như việc giấu lá trong rừng vậy.
Chúng tôi chia tay Kosuke-oji-san rồi rời khỏi nhà kính. Giờ chỉ chờ cho đến khi có thể trồng những cái này cây ở Isengard thôi.
「Vậy là chúng ta sắp có thể tấn công Ác thần rồi ha.」
「Đúng vậy. Chỉ cần có『Thần mộc』hộ thuẫn là ta sẽ tấn công được hắn thôi.」
Tôi và Yumina đang tay trong tay vừa đi vừa nói. Phòng thủ để tấn công ư. Nghe có vẻ hơi bị mâu thuẫn nhỉ.
「Khi mọi chuyện kết thúc, chúng ta sẽ tổ chức đám cưới! Đó sẽ là một đám cưới thật hào nhoáng!」
「Ôi, có cần phải cần hào nhoáng...」
「Anh nói cái gì thế! Cả đời con gái chỉ có một lần trong đời thôi đấy! Với lại đây còn là sự kiện trọng đại của một đất nước! Làm sao mà không hào nhoáng được hả!」
Tôi hiểu những gì Sue nói, nhưng mà... Nói thật, tôi có rất ít quyền quyết định trong chuyện này. Mọi thứ chỉ toàn làm theo lời những cô gái thôi.
Mà cũng phải, dù sao thì tôi cũng sắp kết hôn với bốn nàng công chúa Yumina, Lu, Hilda và Sakura (Tuy là con riêng, nhưng em ấy vẫn là một công chúa) cho nên sự hào nhoáng trong đám cưới đâu thể thiếu được.
Chà, hồi trước anh họ của tôi cũng từng nói chú rể trong đám cưới chỉ như một vật để trang trí thôi.
Trên đường trở về lâu đài, Yumina và Sue đang vui vẻ nói về kế hoạch đám cưới, thì cả hai đột nhiên đút tay vào túi lấy smartphone ra.
「Có chuyện gì thế?」
「Một số ứng dụng mới đã được『Phát hành』」
「À. Chắc là【Levitation】và【Speaker】, cùng với【Cooking Recipes】của Lu rồi」
Theo lệnh của tôi, Babylon đã tạo ra vài ứng dụng cho những smartphone sản xuất hàng loạt. Trong đó nổi bật nhất là【Magic App】. Đó là một ứng dụng cho phép bạn sử dụng được phép thuật hệ Vô như 【Enchantment】và【Program】ngay cả khi bạn không sở hữu thuộc tính đó trong người.
Ứng dụng【Levitation】thì lại rất hữu ích để nâng vật nặng (mặc dù bạn chỉ có thể nâng lên ngang chiều cao của bạn), trong khi【Speaker】lại rất hữu dụng cho các vị vua giải quyết vấn đề của họ.
Các ứng dụng ma thuật này đặc biệt được đánh giá cao bởi các vị vua của lục địa phía Tây. Bởi vì rất ít người trong số họ có thể sử dụng phép thuật. Tất nhiên ngoại trừ những phép thuật nguy hiểm rồi.
Còn【Cooking Recipes】là một ứng dụng đọc blog có chứa những công thức nấu ăn cùng với lời bình phẩm của Lu trong đó.
Nhờ những mẹo và bí quyết mà Lu đã chia sẻ trong đó, những món ăn và đồ ngọt sẽ dễ dàng chế biến hơn rất nhiều.
Ngoài các món ăn của Brunhild, Lou còn giới thiệu thêm các món ăn của nhiều quốc gia khác nữa. Cho nên chúng tôi dự định một tuần sẽ cập nhật nội dung cho ứng dụng này một lần.
Cuối cùng, từ một blog mẹo nấu ăn nhỏ như ban đầu giờ nó đã trở thành một blog ẩm thuật đầy phong phú.
Cách chia sẻ thông tin này rất là hữu ích. Trong những ứng dụng được phát hành, có ứng dụng『Weather』được rất nhiều người đánh giá cao.
Vì nó cho ta biết nhiệt độ cao nhất và thấp nhất trong ngày, mặt trời mọc, mặt trời lặn, xác suất mưa và dự báo thời tiết ở từng quốc gia... Có vẻ như đây là ứng dụng hữu ích nhất dành cho những người cai trị đất nước.
Điều này sẽ cho phép họ ngăn chặn các thảm họa và tai nạn bất ngờ do thời tiết gây ra.
Và cũng vì cái ứng dụng này mà vô số những pháp sư cầu mưa đã bị mất việc.
Gần một nửa dự đoán trên ứng dụng thời tiết là do các Tinh linh thực hiện. Tất nhiên là Tinh linh vương tôi có thể tự do kiểm soát thời tiết rồi. Nhưng sao tôi phải làm chuyện đó chứ?
Chúng rất là rắc rối. Vì bạn phải coi nơi nào sẽ có nắng và nơi nào sẽ có mưa, nghĩ đến thôi cũng đủ thấy phiền rồi. Trong khi các Tinh linh (chủ yếu là Tiểu Tinh linh) lại làm chuyện đó tốt hơn tôi.
Khi vừa đến lâu đài, tôi chia tay Yumina và đến『Laboratory』của Babylon.
Từ khi xem bộ phim hoạt hình của tôi, dường như tiến sĩ đã có cảm hứng tạo ra một mẫu robot mới. Không biết đó có phải là một mẫu bay không đây.
「Cô đã hoàn thành một cái gì đó à?」
「Fufufufu. Đúng vậy!『Trái đất』thật tuyệt vời! Nó làm cho sự khao khát sáng tạo trong tôi luôn sục sôi! Hãy nhìn xem, đây chính là kết quả!」
Atlantica trợ lý『Laboratory』của tiến sĩ, kiêm người trông coi nơi này hay còn gọi là Tica... đã mang một chiếc hộp ra.... Ồ?
Tôi cầm chiếc hộp. Tấm bìa trơn trên bề mặt mô tả hình ảnh một『Black Knight』đã đánh bại một con quái thú, rồi đứng một chân lên nó với một tư thế lạnh lùng. Tôi lật tấm bìa lại để nhìn vào mặt sau, nhưng không có gì hết.
Mở chiếc hộp ra. Tôi thấy các bộ phận, được sơn bằng màu đen, xám và đỏ, được đặt trong một cái khung. Và có cả hướng dẫn lắp ráp.
Tôi biết thứ này. Nhưng tôi vẫn hỏi.
「............ Đây là cái gì?」
「Tất nhiên đó là một mô hình bằng nhựa chứ cái gì!」
「Cô thật sự đã làm nó!」
Tôi vô thức hét lên. Thật tuyệt vời khi họ có thể làm cả một mô hình bằng nhựa chỉ xem qua phim hoạt hình!
Tica đặt một đặt một mô hình đã hoàn thiện trên bàn.
Ngay cả buồng lái cũng được thiết kế rất tinh vi với tỉ lệ 1/144! Sao lại có thể làm được như thế chứ!?
「Nó được làm bằng một loại nhựa đặc biệt trộn với chất lỏng ether và không cần bất kỳ chất kết dính nào để hàn gắn. Nó rất bền và không bị vỡ dù có bị xe ngựa cán qua. Đây là mô hình nhựa mạnh nhất.」
「Cô đang làm cái gì vậy!?」
Liệu nó có còn là một mô hình nhựa nữa không.
「Đó không phải là tất cả. Xem này...」
Tiến sĩ nhặt Black Knight lên và đặt nó vào một cánh đồng mô phỏng trên một cái bàn lớn.
Cô ấy chạm vào một cái gì đó giống như một bảng điều khiển. Khoảnh khắc tiếp theo, ma thuật đã phủ rộng khắp cánh đồng.
Hiệp sĩ đen đang đứng bắt đầu di chuyển. Nó giơ khiên lên và rút thanh kiếm ra khỏi thắt lưng. Bắt đầu múa những đường kiếm tuyệt đẹp rồi dừng lại. Hừm...
「Tuyệt vời! Những chuyển động tuyệt vời làm sao ihi ~yai, ihi ~yai, ihi ~yai!」
「Này đừng có mà tưng tưng như thế chứ? A?」
Tôi dùng hai tay bẹo má Tiến sĩ khi cô ấy vừa quay lại.
「Một cô bé bị một cậu bé bắt nạt... Ha ha~... Hương vị này cũng không tệ!」
「Im đi, đồ lolicon」
Tôi trừng mắt nhìn Tica, người đang đỏ bừng mặt vì phấn khích. Sau đó, tôi ngay lập tức trở lại trạng thái nghiêm túc thường ngày.
「Đợi, đợi đã! Tôi vừa phát triển nó thành một trò chơi nè!」
Tiến sĩ lên tiếng trong khi vẫn còn đang bị tôi bẹo má. Vì thế, tôi đã thả Tiến sĩ ra... và lần này Tica lại mang ra thêm một thứ gì đó khá mỏng.
Tôi cảm thấy rất hồi hộp.
Tiến sĩ đặt thứ đó dưới chân Black Knight trông như nó đang lướt sóng vậy.
Đây đúng là một thiết bị bay. Cô ấy thật sự đã nghĩ ra nó.
「Tôi đã nghĩ về một thiết bị bay bám vào lưng, nhưng tôi sẽ làm điều đó sau. Còn bây giờ, tôi sẽ thử cái này trước. Chân của Frame Gear đã được cố định bằng móc để không bị rơi ra. Và tôi đã đặt tên cho nó là『Flight Gear』」
Ồ! Black Knight bắt đầu cưỡi『Flight Gear』lơ lửng như đang lướt sóng.
Khi thiết bị bay vòng quanh cánh đồng từ từ chậm lại, Black Knight bỗng nhảy xuống bàn.『Flight Gear』đột nhiên gập đôi cánh lại và biến thành một chiếc khiên khổng lồ rơi xuống, Black Knight đã bắt nó bằng cả hai tay.
「Nó có thể được sử dụng như một lá chắn sao?」
「Bởi vì mặt đáy của『Flight Gear』được gia cố bằng vật liệu tinh thể. Nên nếu không phải là tia hủy diệt từ biến thể Thượng cấp thì mọi đòn tấn đều nó đều có thể chống đỡ được hết.」
Chà, nếu từ mặt đất tấn công khi đang bay thì cái này cũng phòng thủ tốt đấy chứ.
「Tuy nhiên, thiết bị bay này rất khó điều khiển. Điểm hạn chế của nó là không phải ai cũng có thể điều khiển được. Vì rất khó để nhắm mục tiêu, nên các chiến cơ xạ thủ như của Yumina và Lean sẽ không phù hợp đâu. Và nó cũng không thể bay quá cao.」
Uhm. Nhìn cái này giống như là trôi nổi trong không khí hơn là bay. Mặc dù vậy tốc độ vẫn rất Ok. Có lẽ tôi nên để các đội trưởng dùng nó quan sát trong những trận chiến thì hay hơn.
「Kể từ khi mô hình mẫu này hoạt động. Tôi sẽ cố gắng sớm cho ra mắt phiên bản thật trong thời gian sắp tới.」
「Thế cô tạo ra mô hình nhựa này để làm cái quái gì...」
「Đây là niềm vui của tôi! Tôi đã nuôi dưỡng nó khi còn nhỏ! Một kỹ sư và nghệ sĩ xuất sắc được sinh ra từ điều đó! Tôi đã rất muốn làm điều này, tôi thật sự muốn làm nó, tôi rất muốn làm nó, tôi muốn làm ra nó! Tất cả những sự tiến bộ đều từ giấc mơ và mong muốn mà thành! Tôi sẽ hồi sinh mô hình nhựa, một kho báu của thế giới khác cho những mầm non tương lai ở thế giới này!」
Càng nói tiến sĩ càng siết chặt nắm tay của mình lại. Còn đôi mắt của tôi thì ngày càng tỏ ra lạnh lùng hơn. Đúng là xảo ngôn. Tôi biết thừa, chẳng qua cô muốn làm nó vì thích thôi.
Mà, cũng tốt. Tôi có thể đưa cho cửa hàng của Orba-san để bán tạo thêm thu nhập cũng được.
Tôi có nên đặt tên cho mô hình nhựa của Frame Gear không ta? Hay cứ gọi nó là Frame Gear nhựa nhỉ? Thôi kệ đi, sao tôi lại phải quan tâm tên gọi của nó làm gì cơ chứ.
Tôi không ngờ rằng đây lại trở thành một món quà lưu niệm đặc trưng của Brunhild. Một mô hình nhựa là đặc sản ở địa phương ư...? Liệu có ổn không đây trời. Chứ tôi là tôi thấy nó hơi sai sai rồi.