Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 391: Thuyền đen, và Dracula bị bắt cóc
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
[Ngoan nào. Lại đây ta cho ít đồ ăn này.]
[Meo!]
[Gâu!]
Vị chủ quán rượu mỉm cười hiền hậu và đưa cho hai con vật đi lạc chút đồ ăn thừa. Tuy nhiên, anh nhanh chóng quay lại phục vụ những khách hàng của mình. Hai con vật kia, không cần phải nói, chính là Bastet và Anubis. Chúng đã thâm nhập thành công vào Steele, thành phố lớn thứ hai của Isengard.
Quán rượu và nhà trọ luôn là địa điểm số một trong việc thu thập thông tin tình báo. Đôi tai của hai con vật luôn dỏng lên để nghe ngóng tình hình, nhưng chúng vẫn không quên thưởng thức chỗ đồ ăn của vị chủ quán tốt bụng, một thứ mà đối với chúng là không cần thiết.
[Đại tỉ nè, chúng mình đâu cần phải ăn đống đồ ăn này đâu nhỉ?]
[Chú mày đúng là đồ ngốc khi từ chối lòng tốt của người khác. Việc tỏ ra nghe lời sẽ giúp chúng ta đạt được nhiều lợi thế hơn đấy.]
[Ồ, em hiểu rồi.]
Anubis ngoan ngoãn nghe theo chị gái, nó vùi mặt vào thức ăn và thưởng thức chỗ còn lại. Thức ăn đối với hai con vật không hoàn toàn là vô dụng, bởi vì dinh dưỡng từ đó có thể cung cấp một lượng nhiên liệu đáng kể cho máy phát điện trong cơ thể chúng.
Cả hai giả vờ thưởng thức bữa ăn ngon lành, nhưng sự thật là chúng đang bí mật nghe ngóng mọi cuộc nói chuyện xung quanh.
[Tụi bây có biết chuyện Tohnam bị quái vật vàng tấn công chưa?]
[Dù là vậy nhưng vẫn có Hiệp sĩ Đoàn trấn giữ ở đó mà?]
[Tao nghe nói là bị giết sạch rồi. Lũ quái vật đó đã tấn công bao nhiêu làng mạc rồi nhể?]
[Tao chịu, có quá nhiều để nhớ nổi. Từ khi trận mưa sao băng đó xuất hiện, mọi thứ cứ trở nên tồi tệ hơn.]
Lũ quái vật vàng trong lời kể có lẽ là các biến thể. Và theo đó còn rất nhiều làng mạc cùng thị trấn bị tấn công nữa.
[Tao cũng nghe rằng, hàng đêm trên khắp các đại lộ sẽ xuất hiện những đàn quái vật xương lang thang...]
[Cái quái...? Bọn chúng chui từ đâu ra thế?]
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
[Dường như là đều đến từ phía Nam.]
[Phía Nam... Là Isenburg?]
Isenburg là thủ đô của đất nước Isengard. Sau khi hứng chịu những thiệt hại từ con Golem khổng lồ Hecaton Kale, thủ đô này đã và đang tuột dốc không phanh.
Tuy nhiên, đó không phải là lý do duy nhất. Cái chết của Ma pháp Vương cũng đã gây ra hỗn loạn bởi vì ông ta không có người kế vị mà chỉ một mình cai trị đất nước.
Kết quả là, những xung đột về quyền kế vị và tranh giành quyền lực nổ ra giữa các quý tộc. Đối với những người dân bình thường, có thể nói họ đã bị bỏ mặc. Tất cả những ai mất việc làm, nhà cửa hoặc người thân trong cuộc tàn phá của Golem đều bị giai cấp nắm quyền hiện tại bỏ rơi. Do đó, một cuộc di cư lớn khỏi thủ đô đã diễn ra.
Số lượng người dân rời khỏi thủ đô tăng lên theo từng ngày, tới mức hiện tại nơi đây khó mà có thể gọi là thủ đô được nữa.
[Tao nghĩ, đây là lời nguyền của lão Ma pháp Vương đó để lại...]
[Im đi. Mày đang trù ẻo cả đám à?]
[Dù gì thì đất nước này mạt vận rồi. Chúng ta nên trốn đến Gardio hoặc Strain nếu có thể... Hiện tại đang có những chuyến tàu như thế, nhưng tao không biết chúng sẽ tiếp tục tồn tại trong bao lâu.]
Số người trốn khỏi Isengard cũng đang tăng lên từng ngày. Những lo ngại của người dân cũng dấy thành những tin đồn... rằng đất nước đang đi đến hồi kết.
[Có vẻ chúng ta phải đích thân đi điều tra mấy bộ xương vàng đó rồi.]
[Vậy là ta sẽ tiến xuống phía Nam ạ?]
Hai con Golem tiếp tục giao tiếp với nhau ở tần số mà tai người thường không thể nghe được.
[Nếu tin đồn này là thật, đây chắc chắn là do lũ biến thể làm. Vì thế, chúng ta cần nhanh chóng đến đó.]
[Em hiểu rồi.]
Bastet và Anubis quay đi và rời khỏi thành phố. Không có ai nhận ra chúng đã rời đi.
Bóng tối bao trùm lấy chúng, Bastet nhảy lên lưng Anubis. Anubis cúi người xuống và bắt đầu tăng tốc. Hai con Golem biến mất về phía Nam, vào trong bóng đêm mờ mịt.
Và xui xẻo làm sao, việc lặp lại thường xuyên hành động này của Anubis đã làm dấy lên những tin đồn mới về một sinh vật kì dị lao nhanh trên đường lúc trời tối. Điều đó thậm chí còn khiến người dân hoang mang hơn nữa.
◇ ◇ ◇
[Tôi vẫn chưa hiểu lắm, nhưng có vẻ mọi thứ đều ổn!]
Robert cuối cùng cũng đã tỉnh dậy. Đã hai giờ kể từ khi Hoàng tử Zalbert thách đấu với Yae, Hilda và Lu.
Việc thua liên tiếp hết người này đến người khác, tất nhiên sẽ khiến người ta nghĩ Vương quốc Quân sự Lassei không đủ sức mạnh, nhưng lý do thực sự là vì các hôn thê của tôi đã vượt qua chuẩn mực con người rồi... Các em ấy thậm chí có thể tiễn lũ rồng Cao niên đi chầu trời mà chẳng gặp khó khăn nào.
Tôi cảm thấy hơi tội lỗi khi nghĩ thế này, nhưng có khi cả nửa số người Hiệp sĩ Đoàn của chúng tôi cũng đủ sức cân anh ta. Vì dù sao thì họ cũng phải trải qua những khóa huấn luyện địa ngục của Moroha-nee-san mà.
Những tưởng việc thua thảm bại như vậy sẽ khiến Hoàng tử Zalbert trở nên chán nản và thất vọng, nhưng thậm chí anh ta còn tỏ ra vô cùng phấn khích. Trong trận đấu cuối cùng, khi mà cơ hội chiến thắng gần như là con số không, anh ta vẫn chiến đấu một cách vui vẻ. Và đây là kết quả hiện tại...
[Tôi đã hiểu ra mình yếu đuối đến mức nào! Từ giờ tôi cần phải chăm chỉ tập luyện hơn nữa mới được!]
Anh ta nói với vẻ mặt hạnh phúc và lạc quan đến lạ lùng. Vì thế tôi quyết định không nói gì thêm để phá vỡ bầu không khí vui tươi của anh ta. Sau đó, tôi đã gửi một bức thư phản hồi cho Quốc vương Lassei, còn nhóm của họ sẽ trở về bằng sức mạnh của Blau. Robert tất nhiên là sẽ đánh một giấc khi trở về. Sức mạnh đó... đúng là một con dao hai lưỡi.
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
Khi vừa quay trở về lâu đài thì smartphone trong túi tôi rung lên. Đó là một cuộc gọi từ Vua của Quốc đảo Igretto, Lefang. Có lẽ họ lại đang gặp phải vấn đề gì đó rồi.
[Moshi moshi. Có vấn đề gì xảy ra à?]
[Ồ, Quốc vương! Ta thành thật xin lỗi, nhưng phiền ngài hãy tới đây có được không?]
[Có vấn đề gì sao?]
[Là một con tàu không xác định đã tiếp cận vương quốc của ta từ phía Tây Nam. Đội tuần tra Ruff đã báo cáo từ trên cao, và có vẻ đó là một con tàu có vũ trang.]
Ruff là những con chim khổng lồ được Quốc đảo Igretto thuần hóa. Có lẽ đó là một con tàu cướp biển, hoặc là tàu chiến... nhưng mà, phía Tây Nam...? Theo bản đồ Thế giới mới, quốc gia duy nhất nằm ở phía Tây Nam so với Igretto chỉ có Helgaia, vùng đất của quái vật.
Khi biết rằng hai thế giới sắp hợp nhất, tôi đã dành khá nhiều thời gian để tìm hiểu về các quốc gia ở đó. Với Silhouette và tổ chức Hắc Miêu của cô ấy, tôi đã nắm được kha khá thông tin về Helgaia. Đó là một quốc gia tập hợp các chủng loài được coi là quỷ. Những loài quỷ đó bao gồm người sói, mộc nhân, Dracula và yêu tinh. Không giống như goblin, kobold và minotaur, họ là những người khá thông minh và đã tự tạo nên một nền văn hóa riêng biệt.
Nhưng cũng giống như Quỷ tộc ở thế giới của tôi, họ đã phải chịu nhiều áp bức trong suốt bề dày lịch sử vì ngoại hình và bản chất khác biệt. Sau đó, một Dracula tự xưng là Ma vương đã thành lập Helgaia làm nơi trú ẩn cho loài quỷ. Một số quốc gia lân cận cho rằng đây là một hành động gây rối và đã tuyên chiến với ông ta. Tuy nhiên, vị Ma vương đã lần lượt đối đầu với tất cả đến khi họ chịu đầu hàng.
Số lượng quỷ trong thế giới ngược là khá nhỏ. Về cơ bản, họ đều sống ở Helgaia cả rồi. Đúng là qua những lần đặt chân tới thế giới này, tôi chẳng bao giờ nhìn thấy một người thuộc Quỷ tộc nào.
Helgaia nhỏ hơn Zenoasu và có khí hậu giống với Igretto. Rõ ràng đó là một thiên đường nhiệt đới để Quỷ tộc có thể sống một cách yên bình. Vậy nên tôi đang nghi ngờ việc chiếc thuyền đó có phải của Helgaia hay không... Tôi nghĩ Helgaia rất tương đồng với Zenoasu trong chính sách ngoại giao. Họ chỉ trả đũa các hành vi tấn công, chứ không chủ động tấn công trước... Và chắc chắn lần này cũng không là ngoại lệ.
◇ ◇ ◇
[Xin lỗi vì sự bất tiện này. Vì đối phương là người của thế giới khác, nên ta nghĩ tốt nhất là ngài nên đến. Dù gì thì ngài cũng là người hòa giải mà.]
[Tôi không nhớ là mình có làm công việc đó đấy.]
Hiện tại trên bờ biển Igretto, tôi đang dùng [Long Sense] và một ít Thần lực để quan sát đối phương. Có tất cả hai con tàu, và chúng thực sự đang hướng về đây. Cả hai đều có màu đen tuyền và được trang bị đại bác. Chúng làm tôi nhớ đến những con tàu đã tấn công Nhật Bản dưới sự chỉ huy của Đô đốc Perry.
Mỗi tàu có một cánh buồm, nhưng cũng có hai bánh xe quay lớn ở mỗi bên. Tuy không có ống khói và hơi nước bốc lên, nhưng chúng giống y hệt những chiếc tàu hơi nước vậy. Chắc là mấy chiếc tàu đó sử dụng công nghệ Golem đây mà. Tôi cũng thấy một biểu tượng có vẻ là quốc huy của Helgaia được vẽ trên tàu.
[Tôi không thể khẳng định họ có ác ý với chúng ta hay không. Vậy ngài tính thế nào đây?]
[Hmm... Cứ thế này mãi thì quân ta sẽ hoang mang. Chúng ta cần phải xác định xem mục đích của họ là gì mới được.]
Quốc vương Igretto khoanh hai tay lại và trả lời tôi. Ông ấy thực sự là một người đàn ông vạm vỡ, với cơ bắp săn chắc và hình xăm trên khắp cơ thể. Hôm nay ông đang mặc bộ quần áo khá giống trang phục của thổ dân da đỏ. Ông ấy nhìn về phía biển với vẻ mặt trầm ngâm.
[Sao chúng ta không cảnh cáo họ dừng lại? Nếu họ chịu lắng nghe, ta sẽ thể hiện quan điểm rằng mình muốn đàm phán. Và ta có thể xác định phương hướng hành động dựa trên phản hồi của họ.]
Hilda, người lắng nghe từ nãy giờ, phát biểu ý kiến của mình.
[Nhưng nếu họ tấn công thì sao?]
Else, một hộ tống khác của tôi, cũng hỏi.
[Ừm, anh không nghĩ phía Igretto sẽ ngồi im chịu trận đâu. Nhưng tốt nhất là nên bắt giữ thay vì giết họ. Đó là cách tối ưu nhất để duy trì mối quan hệ ngoại giao.]
[Ta đồng ý với Quốc vương. Nhưng nếu họ thực sự đến đây để tuyên chiến, thì chúng ta cũng không cần kiềm chế đâu.]
Nhà vua và tôi dường như có quan điểm khá giống nhau. Helgaia không phải một đất nước thích gây hấn, vậy nên tôi nghĩ chuyện này không cần phải đổ máu.
[Tôi sẽ đến nói chuyện với họ xem sao.]
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
Tôi sử dụng [Fly] và bay khỏi bãi biển. Sau khi bay đến trên hai chiếc thuyền, tôi dùng [Speaker] để phóng to giọng nói của mình xuống dưới.
[Chú ý. Con thuyền đen đằng kia, các bạn có nghe thấy tôi không? Các bạn đang tiếp cận vùng lãnh hải thuộc Quốc đảo Igretto. Xin hãy dừng lại ngay lập tức để chúng ta có thể... Augh!]
Một khẩu súng bất ngờ khai hỏa khi tôi còn chưa nói hết câu. Này, đó chắc chắn là thù địch. Tôi biết mình đã hành động hơi đột ngột, nhưng phản ứng như thế thì có hơi thái quá rồi đấy?
[Tôi sẽ bỏ qua thực tế là các bạn vừa bắn tôi, nhưng bất kì cuộc tấn công nào nữa sẽ được coi là tuyên bố thù địch. Đầu tiên, tôi muốn biết mục đích của các bạn trong vùng biển này. Xin nhắc lại, hãy dừng thuyền lại và lắng nghe tôi. Chúng tôi muốn đàm...]
Như muốn tiếp tục cắt ngang, một người đàn ông đứng trên sàn tàu bên dưới chỉ vào tôi và hét lên ra lệnh. Ngay sau đó, hai quả đạn đại bác nữa bay về phía tôi. Chết tiệt, họ thực sự không thích nói chuyện, phải không? Họ không có lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu sao? Tôi có thể nghe thấy tiếng hét của một số người trên boong tàu, rằng hãy chuẩn bị thêm súng và hạ gục tôi. Nếu mấy người muốn hạ tôi đến vậy thì... hãy chịu khổ sở một chút đi nhé.
[Bóng tối hãy đến đây! Kẻ chinh phạt vực thẳm: Kraken!]
Hai cái bóng đen lớn xuất hiện phía dưới hai con tàu. Từ trong nước, những cái xúc tu phóng lên, nâng cả con tàu lên không trung. Lũ người trên boong tàu bắt đầu hoảng loạn. Hai con Kraken đã phá hủy bánh xe nước của con tàu để ngăn chúng chạy thoát. Tôi cũng giao tiếp với hai con quái thú bằng thần giao cách cảm và nói chúng không được phá nát chiếc tàu. Nhưng nhiêu đó là chưa xong đâu nhé.
[Bóng tối hãy đến đây! Chiến binh vực thẳm: Merfolk!]
Một nhóm sinh vật trồi lên từ vực sâu, lần lượt trèo lên con tàu với chiếc đinh ba lăm lăm trong tay. Đây là các quái thú biển sâu, nhưng vẫn có thể hoạt động trên mặt nước trong thời gian ngắn. Tuy chúng mạnh hơn khi ở trong nước, nhưng như vậy là đủ rồi.
[Eeek!]
[Gyaa!]
Đoàn thủy thủ rút vũ khí ra và cố gắng phòng thủ trước đàn quái thú đang kéo đến, nhưng lưỡi kiếm của họ không thể xuyên thủng lớp vảy cứng của chúng. Kết quả cuộc chiến đã ngã ngũ.
Sau khi tước hết vũ khí, tôi ra lệnh cho các quái thú trói tất cả lại. Sau khi xong xuôi, tôi nhận thấy một vài điều. Không có ai trong số những kẻ ở đây là Quỷ tộc. Có vẻ như đây là tàu của cướp biển chứ không phải là Helgaia rồi.
Tôi đáp xuống boong tàu và ra lệnh áp giải tên đàn ông khi trước ra. Ông ta là một người đàn ông to lớn với bộ râu xồm xoàm, nhìn kiểu gì thì cũng là một tên cướp biển thứ thiệt...
[Vậy, ông là thuyền trưởng, đúng không? Tại sao ông lại phớt lờ yêu cầu dừng thuyền của tôi?]
[Ng-ngươi là ai!? Một trong những kẻ theo dõi do Ma vương phái tới sao!?]
[Ma vương?]
Đó là người trị vì của Helgaia mà? Nói như vậy là ý gì nhỉ?
Tôi đã định hỏi thêm, nhưng rồi một quái thú ra hiệu cho tôi đi vào trong tàu. Những cuộc giao tiếp câm mỗi khi họ muốn nói gì đó khiến tôi hơi khó chịu, nhưng vì hiểu nên tôi cứ đi theo.
Bên trong là một chiếc lồng giam giữ ba người phụ nữ. Cả ba đều bị trói lại bằng xích sắt. Hai trong số đó có làn da ngăm đen và mặc trang phục hầu gái. Có lẽ đây chính là các dark elf...
Nhưng người thứ ba có đôi mắt đỏ thẫm như máu và mái tóc dài màu bạc. Da cô ấy hơi tái và tai thì hơi nhọn. Chỉ nhiêu đó là tôi đã biết chủng tộc của cô, vì trong Hiệp sĩ đoàn của tôi cũng có một người giống như thế. Người phụ nữ này là một Dracula. Cô ấy bề ngoài chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng vì Dracula sống rất lâu nên việc đoán tuổi họ một cách chính xác là điều không thể. Cô ấy mặc một chiếc váy trông rất đắt tiền, với chất lượng cao hơn nhiều so với đồng phục hầu gái mà hai người kia mặc. Đây có lẽ là một quý tộc rồi.
[Anh là ai? Ta đoán anh không phải cùng phe với đám cướp biển kia đâu nhỉ?]
Cô gái Dracula nhìn tôi với ánh mắt giận dữ, nhưng khi nhìn sang quái thú bên cạnh tôi, cô ấy hơi co mình lại. Điều đó cũng tất nhiên thôi, vì một quái thú người cá chắc chắn là trông không có thẩm mĩ chút nào.
[Tên tôi là Mochizuki Touya. Tôi là Quốc vương của Tiểu vương quốc Brunhild. Mà tôi vẫn chưa được biết cô là ai nhỉ?]
[Ta chưa bao giờ nghe nói về quốc gia đó...]
[Vì đó là một đất nước nhỏ thôi. Tôi cũng không bận tâm lắm về chuyện đó đâu. Hãy tha thứ nếu tôi đoán sai, nhưng cô là một Dracula đến từ Helgaia đúng không?]
[Đúng vậy. Tên ta là Claudia Mira Helgaia. Vợ của Ma vương Bệ hạ Alford Culhart Helgaia.]
...Đợi đã. Cái quái gì cơ?