Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 368: Tia lửa mới, và Hỏi vợ
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
====================================
[Vương quốc Horn đang trên bờ vực nội chiến sao?]
[Vâng. Có vẻ như đó là sự xung đột tranh giành ngai vàng giữa anh và cháu của nhà vua với nhau.]
Tôi vô thức hét lên sau khi nghe báo cáo của Tsubaki-san.
Vương quốc Horn. Ở phía tây tiếp giáp với vương quốc ma thuật Ferzen và phía bắc là thăng thiên quốc Yuuron.
Dưới vùng đất màu mỡ, khí hậu ôn hòa, và cùng một vị vua tốt. Cho nên đó là một đất nước nông nghiệp giàu có ở thế giới chính, nơi đó chủ yếu tập trung vào phát triển các sản phẩm nông nghiệp làm trọng.
Phong tục và văn hóa dường như tương tự Eishen. Tôi nghĩ đây cũng là một trong những nơi tập trung nền văn hóa châu Á giống như ở Trái Đất.
Một năm trước, thảm kịch bất ngờ đã xảy ra ở vương quốc Horn. Vua của đất nước này đột ngột qua đời.
Thông thường, đại hoàng tử sẽ kế vị và trở thành vị vua mới và lãnh đạo vương quốc Horn.
Tuy nhiên, đại hoàng tử đã chết khi mới 21 tuổi chỉ một tuần trước khi nhà vua qua đời. Dường như mọi thứ là một tai nạn bất ngờ.
Nhà vua không có người con trai nào khác để kế vị, nhưng đại hoàng tử đã chết có một con trai. Nói cách khác, đó là cháu trai của nhà vua.
Họ không thể để một đứa trẻ mới hơn một tuổi lãnh đạo đất nước được, cho nên nhiếp chính lúc đó đã lấy vương quyền và lãnh đạo đất nước này.
Tuy nhiên, phải mất một thời gian để chờ đứa trẻ có thể kế vị ngai vàng. Nên anh trai của nhà vua nói rằng ông ta sẽ không chấp nhận điều đó.
Nhiếp chính, người đang cố gắng lấy vương quyền là cha vợ của đại hoàng tử. Điều này đã bị từ chối bởi những tên gian thần và anh trai của nhà vua, họ nói rằng ông ấy mới là người phù hợp để lên ngôi tiếp theo.
Thật ra, có một hiềm khích giữa nhà vua và đại hoàng tử. Nhà vua quá bảo thủ, luôn không muốn thay đổi đất nước và đại hoàng tử thì lại muốn làm một cuộc cách mạng thay đổi đất nước. Hoàng tử khẳng định rằng các ngành công nghiệp nên được đổi mới.
Cho dù ý kiến có trái ngược nhau, nhưng cả hai vẫn đều nghĩ cho đất nước. Tuy nhiên, thật trớ trêu khi họ chết cùng một lúc.
Nhà vua luôn tâm sự với anh trai mình về ý tưởng điên rồ của đại hoàng tử. Theo nhà vua, hoàng tử có một ý tưởng rất nguy hiểm có thể làm lung lay đất nước. Và người ta nói rằng, nhà vua đã hứa sẽ lấy đi quyền thừa kế ngai vàng từ đại hoàng tử và trao lại ngai vàng cho anh trai mình.
Mặt khác, Nhiếp chính thì nói chắc chắn đã giải quyết mâu thuẫn giữa nhà vua và đại hoàng tử. Làm cho họ hiểu nhau hơn trong chính sách của hai người.
Nên ông ta lập luận rằng mình đã được Nhà vua và đại hoàng tử yêu cầu thực hiện chính sách mới đó.
Dường như chiến tranh sắp diễn ra, với những chính sách đối lập của cả hai vẫn tồn tại song song.
[Tuy nói đây là trận chiến giữa anh và cháu của nhà vua. Nhưng chính xác, thì là trận chiến giữa Nhiếp chính và anh của nhà vua mới đúng.]
[Vâng. Đó là sự xung đột giữa anh trai nhà vua Ghanossa da Horn, và Nhiếp chính của ông ấy, Schwein Adante. Kuo da Horn, là cháu trai của Nhiếp chính, là con của hoàng tử thứ nhất và con gái của ông ấy.]
Tsubaki-san trả lời cho Koosaka-san, người đang đứng cạnh tôi.
Đây đúng là một vấn đề phức tập ở các quốc gia. Vấn đề kế vị ngai vàng luôn là đề tài nóng hỏi mà hầu như không một nước nào tránh khỏi.
Thông thường, chính xác thì đại hoàng tử sẽ là người kế vị ngai vàng. Nhưng giả dụ nếu đại hoàng tử không có gì nổi bật và hoàng tử thứ hai lại xuất sắc, thì đó sẽ là một vấn đề khác. Nếu nghĩ cho đất nước, thì hiển nhiên người xuất sắc sẽ được kế vị rồi.
Đặt trường hợp nếu cả hai đều là con tôi. Là một vị vua, tôi không nghĩ mình nên bị cuốn theo những cảm giác đó.
Đây là một cuộc nội chiến. Mặc dù nó không ảnh hưởng trực tiếp đến các quốc gia khác. Nhưng có nên can thiệp vào nội bộ của họ để dừng cuộc chiến này lại không?
[Tôi thấy hơi rắc rối khi đất nước đó hiện không có mối quan hệ nào với chúng ta cả... Nếu là các quốc gia khác họ làm gì?]
[Hiện tại Ferzen cũng đang theo dõi tình hình. Dường như họ cũng có một mối quan hệ nào đó giữa người anh và người cháu. Nhưng...]
Tsubaki-san hơi ngập ngừng.
[Có thể thấy bóng dáng của Yuuron đằng sau cuộc nội chiến này.]
[Ơ?]
Yuuron sao? Ý cô ấy là gì? Thăng thiên quốc Yuuron không phải đã bị Fureizu cày nát sau trận chiến lúc đó rồi à.
Mặc dù chúng chỉ còn một vài thành phố nhỏ là còn tồn tại một cách độc lập. Và tôi cũng nghe nói những cuộc giao tranh giữa các thành phố đó vẫn hay nổ ra. Thế chúng làm sao có thể tham gia vào cuộc nội chiến của những nước khác được chứ.
[Ở phía bắc của Vương quốc Horn là vùng đất của Yuuron. Dường như có rất nhiều người dân của Yuuron chạy đến vương quốc Horn sau cuộc tấn công lớn đó, và nó đã có chút vấn đề.]
[Vấn đề?]
[Vì vương quốc Horn, không dễ chấp nhận người dân Yuuron. Kết quả là, người dân Yuuron đã trở thành những kẻ trộm và đang hủy hoại vùng đất Horn giàu có]
[Chắc chắn Yuuron đã nhắm đến việc xâm chiếm vương quốc phía nam cũng như Hanock ở phía tây. Không chỉ vậy, người ta còn nghe nói rằng người dân Yuuron luôn xem người dân Horn là một quốc gia có văn hóa thấp. Vì thế người dân Horn rất khó chấp nhận người dân Yuuron]
Ừm. Nếu câu chuyện của Kosaka-san là đúng. Tôi nghĩ bọn Yuuron đúng là một lũ ngu ngốc. Bởi vậy khi chúng gặp rắc rối, chẳng ai thèm đưa tay ra giúp đỡ cũng phải. Tôi cũng chẳng tiếc thương gì với bọn chúng.
[Như ngài đã biết, có những đơn vị ở Yuuron chịu trách nhiệm ám sát và phá hủy. Không có gì lạ khi những kẻ đó đã xâm nhập vào vương quốc Horn lúc đất nước của chúng bị phá hủy. Có tin đồn rằng một trong số bọn chúng chính là những kẻ đang gây ra sự náo động này.]
Đơn vị ám sát của Yuuron... Tên là "Kurau" thì phải. Tôi cũng từng là mục tiêu chúng nhắm đến. Những kẻ đeo mặt nạ như trong những vở kịch, chúng là những sát thủ nguy hiểm sẽ tự sát nếu ám sát không thành công.
[Cái chết của Vua vương quốc Horn và cái chết của đại hoàng tử không lẽ...]
[Đây có thể là tội ác của người anh Ghanossa, hoặc Nhiếp chính Schwein, hoặc một bên thứ ba đã thuê "Kurau" của Yuulon ám sát nhằm tạo ra cuộc nội chiến này]
À người cháu thì hiển nhiên không thuê sát thủ được rồi...
Nhiếp chính muốn cháu mình kế vị ngai vàng. Trong trường hợp này, chính nhà vua đang cố gắng trao lại ngai vàng cho anh trai (nếu câu chuyện của anh trai là sự thật), và nếu chính sách của nhiếp chính không phải là cuộc cách mạng mà đại hoàng tử nói, thì đại hoàng tử cũng sẽ là vật cản trở. Nên có lẽ ông ấy đã giết luôn chồng của con gái mình chăng?
Mặt khác, nếu nghĩ rằng người anh thuê người ám sát... Không, nếu câu chuyện về anh trai là sự thật, không ai cần phải chết. Vì ngai vàng sẽ là của ông ấy rồi.
Nếu câu chuyện từ bỏ ngai vàng là một lời nói dối và hai người đang cố gắng hòa giải như nhiếp chính nói... Thì, cả nhà vua và đại hoàng tử đều đang muốn giành lấy lại ngai vàng.
Có khi nào là một hoàng tộc khác không? Nếu vậy, người cháu cũng có thể sẽ là mục tiêu chăng? Dường như có rất nhiều mâu thuẫn và những điều vô lý trong đó. Ummu...
[Thật phức tạp]
[Thật vậy]
[Đúng là vậy]
Quá nhiều suy đoán có thể đặt ra nếu càng tìm hiểu sâu hơn nữa.
Cũng có thể là do phe muốn người cháu lên ngôi đã làm cũng không chừng? Nhưng tôi cảm thấy rằng với lý do nào đi nữa thì giết hai người họ vẫn chưa thuyết phục cho lắm.
[Dù sao, chúng ta cũng không nên dính vào chuyện đó.]
[Thần cũng không thấy có bất kì ảnh hưởng nào đến chúng ta, nên Ngài cũng có thể yên tâm. Thần nghĩ nếu dùng sức mạnh của Bệ hạ, thì Ngài có thể dừng trận chiến một cách ép buộc, nhưng như vậy có thể sẽ trở thành việc xâm chiếm một nước khác. Liệu Ngài có muốn chiếm Horn và biến nó thành bước đầu tiên để chinh phục thế giới không?]
Này này... Dù chỉ là một câu nói đùa, nhưng đôi khi tôi cảm thấy nó không giống như vậy đâu nha.
Thành thật mà nói, không có gì là không thể làm được. Nhưng chinh phục thế giới thật khó cai trị, không phải sao? Ngay cả ở một đất nước nhỏ bé như bây giờ, tôi cũng đang có một khoảng thời gian khó khăn đây.
[Vâng, bây giờ là tình hình của nước ta so với các nơi khác nước. Số lượng cư dân đã tăng lên và thành phố đã được mở rộng thêm. Tất nhiên, khả năng tội phạm cũng sẽ tăng theo tỷ lệ đó. Hiện tại, trật tự vẫn được duy trì nhờ những hiệp sĩ và đám mèo của Nyantaro. Nhưng một khi các Hiệp sĩ được phái đi làm nhiệm vụ, có thể chúng ta sẽ thiếu nhân sự.]
Tôi hiểu những gì Kosaka-san muốn nói. Nếu khi các hiệp sĩ điều khiển Frame Gear, thì an ninh của thành phố sẽ bị giảm đi đáng kể. Lúc trước có thể nói rằng sẽ không có một trận chiến quy mô lớn như vậy, nhưng bây giờ đã khác. Các biến thể đang ngày một mạnh hơn và rào cản của thế giới đang suy yếu, không có gì lạ khi điều đó xảy ra.
[Thần có nên thành lập một đội bảo vệ tách biệt với các Hiệp sĩ không?]
[Đúng vậy. Sẽ tốt hơn nếu để Yamagata hoặc Baba lãnh đạo trực tiếp đơn vị đó để bảo vệ đất nước, thay vì cứ thông qua mệnh lệnh trực tiếp của Bệ hạ như bây giờ. Như vậy thì khi Bệ hạ vắng mặt cũng sẽ cảm thấy thoải mái hơn.]
Uhm, nếu là hai người đó thì không có vấn đề gì. Dù sao thì họ cũng không thích lái Frame Gear cho lắm. Tôi nghĩ rằng như vậy cũng thích hợp với họ hơn.
[Nghề đánh bắt cá trên đảo Dungeon cũng đã bắt đầu đi đúng hướng. Du khách từ Belfast và Regulus thường đến đây để mua cá tươi.]
[Hãy luôn nhắc ngư dân không đi quá xa bờ biển. Nếu họ ở quá xa hòn đảo, quái vật sẽ xuất hiện đấy.]
[Thần biết rồi.]
Xung quanh hòn đảo, tôi đã gọi Kraken để xua đuổi những con quái vật lớn. Nhưng nếu ai đó đi ra khỏi phạm vi đã được định sẵn, chúng có thể sẽ tấn công họ.
Tôi nhận thêm vài báo cáo từ Kosaka-san và Tsubaki-san, và công việc buổi sáng đã hoàn thành.
Sau đó, tôi đi ăn trưa cùng với mọi người. Rồi trở lại thế giới ngược vào buổi chiều để chuẩn bị cho Hội nghị Thế giới thứ hai sắp tới.
=============================
Trước hết, tôi sẽ đến Đế quốc Triharan. Vì thế tôi đã liên lạc trực tiếp với hoàng đế để lấy một cuộc hẹn. Lần này chỉ có Linze và Hilda rảnh rỗi, nên tôi đã đưa hai em ấy theo.
Tôi dùng "Dịch chuyển không gian" đến thẳng cung điện hoàng gia của Đế quốc Triharan ở thế giới ngược. Khi chúng tôi vừa đến nơi, ngay lập tức khi vừa trông thấy một người tôi liền bước đến.
[Đã lâu không gặp. Listi... À không, Công chúa Listis. Cô có khỏe không?]
[À, cũng không khỏe lắm đâu. Vì sau khi Thượng viện bị phá hủy, tôi đã có rất nhiều việc phải làm.]
Cô ấy không còn vẻ gì là nam tính như hồi tôi mới gặp trước đây, nhưng hiện tại cũng không phải là một vẻ nữ tính diện trong một chiếc váy như bao cô gái khác. Đây là đại công chúa của đất nước, Listis Les Triharan, người chào đón chúng tôi trong một bộ quần áo đơn giản cùng chiếc áo khoác.
Khi tôi giới thiệu hai vị hôn thê của mình, Linze và Hilda. Cô ấy đã rất ngạc nhiên, nhưng cũng liền bắt tay họ với một nụ cười.
[Cha và anh trai tôi cũng đang chờ đợi. Có vẻ như họ đang muốn tham khảo ý kiến của ngài.]
Nói như vậy xong, Listis-san đưa chúng tôi đến lâu đài. Tham khảo ý kiến...? Lại gì nữa đây?
Chờ đợi trong căn phòng ở góc của lâu đài là hoàng đế hiện tại của đế quốc Triharan, Harold La Triharan và hoàng tử Lupheus La Triharan, và Zerorik, giáo viên của Công chúa Listis.
Cả hoàng đế và hoàng tử đều đeo kính giống nhau, nhìn họ tri thức làm sao. Còn Zerorick thì ngược lại, cảm giác như một chiến binh mạnh mẽ vậy.
Khi Thượng viện còn chiếm quyền điều khiển đất nước, lúc đó tôi thấy cả hoàng đế và hoàng tử đều hơi gầy gò xanh xao, nhưng bây giờ họ dường như đã lấy lại được làn da khỏe mạnh của mình rồi.
[Ôi, mừng cậu đã đến Touya-dono.]
Hoàng đế Triharan đứng dậy khỏi ghế và bắt tay tôi.
[Ngài có vẻ đã khỏe mạnh hơn.]
[Cũng nhờ có cậu mà giờ đây với ta mỗi ngày đều rất vui vẻ. Ta cảm thấy như mình được trẻ lại vậy.]
Một nụ cười cay đắng trước lời nói của hoàng đế. Trước đây Hoàng đế chỉ là một cái tên hữu danh vô thực bị kiểm soát bởi Thượng viện. Kể từ sau vụ đó, ông ấy mới được vui vẻ như bây giờ.
Hoàng tử cũng không tránh khỏi điều đó. Không còn gì ảm đạm hơn khi bị bắt ép phải cưới con gái của Viện trưởng Thượng viện.
Tôi nghe nói cô con gái Viện trưởng cũng không tốt hơn gì cha của mình là bao. Cô ta cũng đã bị bắt vì những tội ác mà mình đã gây ra sau khi Thượng viện bị phá bỏ.
Tôi còn biết thêm, vị hôn thê đó của hoàng tử là một bà cô khoảng bốn mươi tuổi. Bởi vậy, hỏi sao mà hoàng tử không khỏe mạnh sau khi được giải phóng khỏi hôn ước đó chứ.
Như lúc nói chuyện qua điện thoại trước đây, tôi đã mời Hoàng đế và Hoàng tử tham gia Hội nghị Hai thế giới, và hỏi họ liệu có quốc gia nào khác tôi có thể mời được không.
[Tôi xin lỗi, vì lúc trước do Thượng viện nắm quyền ngoại giao. Nên gần như không có quốc gia nào thân thiện với chúng tôi cả. Chúng tôi chỉ có một hiệp ước không xâm lược với vương quốc Lassei Military ở phía nam thôi. Còn với vương quốc Gem ở phía đông cũng từng bị Thượng viện xâm chiếm nhằm biến nó thành một nước chư hầu, nên gần như là không có quan hệ nào. Và chỉ có vương quốc Primula là nhờ có Touya-dono mà có mối quan hệ thân thiện cho đến nay.]
Uhm, Primula cũng từng bị họ xâm chiếm. Mà đó là những gì Thượng viện đã làm mà không được phép, nếu tôi không kịp thời giúp đỡ thì chắc giờ họ cũng như mấy quốc gia khác tẩy chay Triharan rồi.
[Đó là lý do tại sao chúng tôi mong muốn Triharan có thể tái sinh ở Hội nghị Hai thế giới. Ngoài ra, còn một việc ta muốn nhờ Touya-dono giúp đỡ...]
[Lúc nãy tôi cũng nghe công chúa Listis nói... việc đó là gì? Nếu tôi có thể làm được.]
Hoàng đế liếc nhìn Hoàng tử đeo kính ở bên cạnh và ho một tiếng. Hoàng tử có vẻ khó chịu gì đó. Là chuyện gì thế nhỉ?
[À... Touya-dono gần đây đã gặp Nữ hoàng Margarita của Vương quốc Strain phải không?]
[Đúng vậy. Nữ hoàng cũng sẽ tham dự Hội nghị Hai thế giới. Cũng có các quốc gia giao kết với họ tham gia như Vương quốc Langeais và Thánh quốc Allent láng giềng.... Vậy ý hoàng tử là?]
[Nữ hoàng Margarita có một công chúa và một hoàng tử. Đại Công chúa Berrietta, năm nay 20 tuổi, được cho là một công chúa xinh đẹp và thông minh. Và, và~...]
Sau đó, Linze đứng cạnh tôi, mở miệng khi anh ta đảo mắt nhìn hoàng đế.
[...Hoàng tử muốn hỏi cưới công chúa, có phải vậy không?]
Hoàng đế đập một tay lên đầu gối, tay còn chỉ vào Linze đồng ý những gì em ấy vừa nói.
[Đúng! Đúng vậy! Ta không nghĩ rằng đó là một điều tồi tệ để xây dựng một mối quan hệ thân thiện mới giữa Triharan và Strain đâu! Vì vậy, ta tự hỏi không biết Touya-dono có thể giúp ta chuyển lời với bên đó được không...]
[Không phải sẽ tốt hơn nếu ngài liên lạc trực tiếp sao? Tôi có thể đưa số của Nữ hoàng cho ngài mà.]
[À, vì trước đây đất nước này bị Thượng viện nắm quyền... Nên thành thật mà nói, rất có thể ta sẽ bị từ chối nếu mình trực tiếp mở lời. Dù sao thì ai lại muốn gả đứa con gái quý báu của mình, cho một đất nước có vị vua bị điều khiển một cách thảm hại như vậy chứ...]
Chà ông ấy nói cũng đúng... Tôi nhìn vào vị hoàng đế đang ủ rũ trong thất vọng sau khi nói những điều tự trách như thế.
[Hoàng tử nghĩ thế nào về điều này?]
[...Về cơ bản, tôi đồng ý với suy nghĩ của cha tôi. Nhưng cũng đúng là hôn nhân mà không biết người kia là ai, thì thật sự ai trong trường hợp đó cũng sẽ muốn phản kháng thôi. Với lại, chưa chắc gì bên kia cũng đã thích như vậy. Ngay cả khi buộc phải kết hôn với một người không thích, thì liệu tôi có thể đem lại hạnh phúc cho cô ấy không...]
Hoàng tử, vừa chỉnh lại kính của mình vừa đưa ra cảm nhận của bản thân. Anh ta có vẻ hơi suy nghĩ tiêu cực thì phải?
[Anh trai tôi nghĩ quá nhiều rồi. Nếu kết hôn, chúng ta có thể cố gắng hòa hợp với nhau sau đó cũng đâu muộn.]
Hoàng tử biểu hiện cay đắng trước những lời nói đầy nam tính của em gái mình. Dù sao thì Công chúa Listis cũng đã phải sống như một người đàn ông từ nhỏ, lại còn phải tham gia vào quân đội nữa. Nên có suy nghĩ mạnh mẽ hơn anh trai mình cũng phải thôi.
Tuy đây là một cuộc hôn nhân chính trị, nhưng nếu họ thật sự thích nhau, thì điều đó sẽ thực sự không còn quan trọng đâu. Đó là điều tôi nghĩ.
[Liệu có khi nào Công chúa phía bên kia cũng đã có một vị hôn phu không?]
Hoàng đế giật mình bối rối trước lời nói của Hilda. Phải ha, biết đâu công chúa bên kia cũng đã có hôn phu.
Nói về điều đó, tôi nhớ lại cảm giác của Hilda khi em ấy bị sốc lúc biết rằng tôi đã có hôn thê.
[Tôi không phải kẻ ngốc. Sau khi điều tra, tôi biết rằng Công chúa Berrietta không có hôn phu hay ứng cử viên nào hết. Tôi chỉ không biết là cô ấy có thích người đàn ông nào chưa thôi.]
Nếu điều đó là thật. Vậy thì... chờ đã?
Một công chúa của một đất nước đã hai mươi tuổi mà vẫn chưa có chồng hay ứng cử viên nào sao. Cô công chúa này có vấn đề gì không đây.
[Trước hết, tôi phải nói chuyện Nữ hoàng Margarita của Vương quốc Strain đã]
[Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho cậu. Tương lai của đất nước chúng ta điều phụ thuộc vào đó.]
Tôi nhìn vị Hoàng đế đang cúi đầu trước mình. Thật tình tôi không muốn làm điều này cho lắm, nhưng chẳng còn cách nào khác rồi.
Nhưng nếu nghĩ đây cũng là cách giúp các quốc gia có thể hòa hợp với nhau thì việc làm này cũng không tệ đâu. Hy vọng tôi sẽ không thất bại.
Vào thời điểm diễn ra Hội nghị Hai thế giới sắp tới, tôi có nên tập hợp những người đàn ông và phụ nữ đúng tuổi của hoàng gia và quý tộc có tầm ảnh hưởng cùng một lúc để mở một bữa tiệc mai mối không nhỉ?
Ngay cả khi họ không muốn mai mối, thì đó cũng có thể là một bữa tiệc nơi mọi người có thể làm quen với nhau.
Tôi sẽ cố gắng hết sức để làm một bữa tiệc như vậy. Uhm, suy nghĩ về nó một lát. May mắn thay, chúng tôi có một chuyên gia về tình yêu. Đúng một chuyên gia thực thụ, người đó chẳng ai khác chính là bà chị Thần Tình yêu của tôi.
Hiện tại, tôi lấy smartphone ra khỏi túi để hẹn gặp Nữ hoàng Vương quốc Strain.