Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 365: Ăn tối và Pháo đài bị phá hủy
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
====================================
Nhà hàng mà Silhouette-san giới thiệu là một nơi sang trọng bậc nhất dành cho giới quý tộc.
Ở thế giới này không có quy định bắt buộc nào về trang phục nào cả, nhưng chúng tôi cũng không định mặc bộ thường phục như một mạo hiểm giả để vào trong đó. Vậy nên tôi cùng Yumina, Sakura, và Sue trở về căn biệt thự trên đảo Dracliff để thay trang phục khác được lấy từ [Storage] trong điện thoại của mỗi người.
Bộ áo blazer của tôi được Vua Thời trang Zannack-san đích thân may dựa trên nguyên mẫu là bộ đồ mà tôi đã bán cho ông ấy khi vừa tới thế giới này. Tuy khả năng may vá của Zannack còn hơi thô, nhưng nó gần như giống hệt bộ đồ của tôi. Chỉ có vật liệu may là bền hơn so với khi trước.
Sau đó, tôi mất thêm chút thời gian nữa để thắt chiếc cà vạt. À, vì mục đích tự vệ nên tôi sẽ giấu khẩu Brunhild dưới thắt lưng.
[Đây là lần đầu tiên em thấy loại trang phục này đấy.]
[Vua, thật tuyệt.]
[Đó mới đúng là Touya của chúng ta]
Tôi nhận được những lời khen nức nở từ các hôn thê. Cứ ngỡ là trông tôi sẽ xấu tệ, nhưng có vẻ tôi nợ ông ấy một lời cám ơn rồi. Bộ đồ này của tôi chưa ai được nhìn thấy ngoại trừ Zannack-san hết.
Khi tôi quay trở lại từ hòn đảo, Silhouette-san bắt đầu mở lời.
[Quả là một bộ trang phục kỳ lạ. Họ thường mặc nó để đến những nơi như thế này trong thế giới của anh à?]
[Không, nhưng... nó đúng với nơi tôi từng sống]
Sẽ rắc rối nếu bảo rằng mình đến từ một thế giới khác nữa, nên tôi chỉ trả lời cô ấy một cách bâng quơ. Học sinh đôi khi cũng mặc đồng phục vào các dịp lễ, nên nói vậy cũng không hẳn là sai.
Sau khi chỉnh đốn lại trang phục xong, chúng tôi cùng bước vào nhà hàng, một nhân viên nhận ra Silhouette-san liền đến chào đón.
Nhân tiện, linh thú Hắc báo của Silhouette-san cũng có mặt ở đây.
Nhìn thấy nó, các nhân viên trong nhà hàng tỏ vẻ kinh hãi, nhưng khi Silhouette-san giải thích rằng cô ấy là chủ nhân con linh thú bằng cách vuốt ve đầu nó, không ai lăn tăn gì nữa mà lại tiếp tục công việc của mình. Vâng, chúng tôi cũng mang Kohaku đi cùng.
Tuy không chắc lắm, nhưng có khi nào đây chính là nhà hàng mà Silhouette-san sở hữu không nhỉ? Nếu là như vậy, việc không thay đổi trang phục vẫn chẳng sao cả. Có lẽ chúng tôi làm một việc vô ích rồi.
Sau khi được dẫn lên tầng hai và đi vào một căn phòng bí mật, đối phương dường như đã ngồi chờ sẵn. Người ngồi ở chiếc bàn là một phụ nữ. Sau lưng người ấy là hai con Golem màu bạc.
Tuổi khoảng độ tứ tuần, người đó có đôi mắt màu xanh lam phía sau chiếc kính. Nụ cười của bà cô ấy rất hiền từ, tạo một bầu không khí giống hệt mẹ của Yumina, Hoàng hậu Yuel của Belfast. Kết hợp với một mái tóc màu nâu sáng được kẹp lại bằng một thứ gì đó giống như kẹp tóc. Cùng một chiếc vương miệng màu bạc được đội trên đầu.
[Xin thứ lỗi thưa Nữ hoàng, người chờ có lâu không?]
[ À không, ta cũng vừa mới đến thôi. Người đó có phải?]
[Vâng, đó là Mochizuki Touya-sama và các hôn thê của cậu ấy.]
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Silhouette-san, người phụ nữ đó đứng dậy và mở lời.
[Rất vui được gặp cậu. Ta là Nữ hoàng Margarita Twente Strain, người cai trị Vương quốc Strain. Ta đã luôn muốn được nói chuyện với cậu dù chỉ một lần.]
[.... Tôi là Mochizuki Touya. Nữ hoàng biết tôi sao?]
Tôi vừa nghiêng đầu chào vừa hỏi Nữ hoàng Magarita. Có lẽ Silhouette-san đã nói với bà ấy trước đó rồi thì phải?
[Đất nước Strain chúng ta cũng có những đơn vị tình báo, và họ liên tục báo cáo lại những chuỗi sự kiện mà cậu có liên quan. Như ngăn chặn cuộc chiến tranh trên đà bùng nổ giữa Vương quốc Primula và Đế quốc Triharan, tiêu diệt con quái vật vàng xuất hiện ở Isengard, đánh chặn Crown Tím, phá hủy vũ khí cổ đại HeKaton Kale, sống cùng các thành viên của nhóm Xích Miêu trên một hòn đảo bao quanh bởi hàng nghìn con rồng và bây giờ là một pháp sư có mối liên hệ với Hắc Miêu]
[Có vẻ hơi khác so với thực tế.....]
Tôi không phải thành viên của nhóm Xích Miêu và họ cũng không sống trên hòn đảo rồng. Họ vẫn đang ẩn náu ở căn cứ của mình.
[Thật thế sao? Vậy quan hệ giữa cậu với Silhouette-san là gì?]
[Đó là thông tin cá nhân.... Tôi cho rằng mình không có nghĩa vụ phải tiết lộ những thông tin đó. Đương nhiên, tôi cũng không thể cho Người thông tin về các quốc gia khác được, kể cả về những cuộc nổi loạn trong nước. Tôi không muốn nằm trong danh sách nổi loạn đâu.]
...Có vẻ như những cuộc nổi loạn diễn ra khá phổ biến ở đây, nhưng vì chúng khá phức tạp nên tôi không định dính líu vào đâu. Dù gì thì ngay từ đầu Vương quốc Strain cũng đã không hoàn toàn thống nhất rồi.
Tôi hướng ánh nhìn về phía Yumina. Em ấy đang sử dụng ma nhãn và khẽ mỉm cười. Vậy nghĩa là người phụ nữ này không phải là người xấu.
Giống như một số vị vua trong thế giới của tôi, mặc dù là người tốt nhưng không có gì chắc chắn họ là người thẳng thắn cả. Họ có thể là một con cáo già hoặc một kẻ qua mặt mọi người như gấu mèo vậy.
[Giờ thì, chúng ta hãy cùng ngồi xuống dùng bữa nào. Đồ ăn ở đây rất ngon.]
Được Nữ hoàng thúc giục, chúng tôi nhanh chóng ngồi xuống chỗ của mình. Con Hắc báo của Silhouette-san cũng ngồi bên cạnh cô ấy...
Kohaku thì đang nằm dài trên đùi của Yumina. Chưa gì đã kén ăn rồi à?
Đang mãi suy nghĩ về chuyện đó, món khai vị đã được phục vụ. Trông nó khá giống Carpaccio ở Trái đất. Mùi nước sốt thảo dược bốc lên đang kích thích sự thèm ăn của chúng tôi.
Thịt được thái ra từng lát mềm, mỏng và khi nhai cùng với nước sốt và rau thái nhỏ, tôi cảm nhận được sự hài hòa tuyệt đối trong món ăn. Nếu phải chấm điểm xem món này có ngon hay không, thì câu trả lời chắc chắn sẽ là có. Chỉ mới là món khai vị thôi đã ngon thế này rồi thì tôi cũng có thể mong đợi những món khác.
Tôi không biết đây là loại thịt gì, nhìn nó khá giống thịt bò. Nữ hoàng ngồi bên kia cũng đang ăn nó, nên đây hẳn không phải là thịt lạ.
[Touya-san này, cậu có biết về một đất nước nào tên là "Belfast" không?]
Tôi xém phun những thứ trong miệng ra ngay khi vừa nghe Nữ hoàng Strain hỏi. Tôi vội vã lau miệng bằng chiếc khăn ăn, rồi vội vàng uống một ly nước để không bị sặc.
[Có vẻ như cậu biết nhỉ...]
[... Tôi biết. Nhưng Nữ hoàng lại biết về Belfast?]
Nếu là Brunhild thì còn có thể hiểu được vì tôi đã kể cho Nia ở nhóm Xích Miêu và Quốc vương Primula nghe, nhưng chắc chắn là tôi chưa hề đề cập gì đến Belfast cả.
[Trong vài tháng vừa qua, nhiều người không rõ từ đâu đến đã liên tục xuất hiện ở quốc gia của ta. Bọn họ nói chung một thứ ngôn ngữ không phổ biến ở đây và thoạt đầu chúng ta nghĩ họ là người dân ở những vùng đất chưa phát triển. Sau khi học ngôn ngữ đó, ta nhận ra rằng chuyện không đơn giản như vậy, đồng thời vài người trong số họ còn có thể sử dụng cả ma thuật. Họ cũng nói mình đến từ những quốc gia khác như Belfast, Rodomare, Regulus hay Ferzen nào đó.]
[A...!]
Có lẽ như sự sáp nhập giữa hai thế giới đã bắt đầu! Từ thế giới chính đến thế giới ngược, nhiều người chắc đã bị dịch chuyển do sự biến dạng của rào cản giữa hai thế giới!
[Tất nhiên, ta chưa từng nghe một đất nước nào có tên như thế. Khi ta hỏi rằng liệu đó có phải là tên thành phố hay thị trấn không, thì họ một mực khẳng định đó là tên quốc gia. Họ còn đưa cho ta xem tấm bản đồ thế giới, và nó hoàn toàn đảo ngược so với thế giới này.]
Silhouette-san dõi theo tôi và lắng nghe cuộc trò chuyện với Nữ hoàng. Tôi đã nói với cô ấy rằng mình đến từ một thế giới khác, vậy nên nếu Nữ hoàng có biết thì cũng không lạ gì. Nhưng hình như cô ấy vẫn giữ kín chuyện đó.
[Rốt cuộc thì cậu đến từ đâu?]
Nữ hoàng hướng ánh mắt về phía chúng tôi với vẻ dò xét như muốn tìm ra chân tướng việc này.
Chà, thật ra thì chuyện này cũng chẳng có gì để che giấu cả. Họ có quyền được biết tình hình hiện tại. Bên cạnh đó, dù sao bà ấy cũng là người đứng đầu một nước mà.
[... Đúng như những gì mà Người đoán, chúng tôi đến từ một thế giới khác, một thế giới song sinh nằm bên cạnh thế giới này. Nhân tiện, Yumina một trong số các hôn thê của tôi cũng chính là Công chúa của đất nước Belfast mà Nữ hoàng vừa nhắc đến.]
Nữ hoàng có vẻ hơi ngạc nhiên trước lời nói của tôi, không phải vì bọn tôi đến từ một thế giới khác, mà là vì Yumina là Công chúa Belfast.
Còn Yumina chỉ khẽ nghiêng người về trước và mỉm cười.
Sau khi ăn xong món khai vị, chúng tôi tiếp tục ngồi đối diện với Nữ hoàng và chờ món súp ấm được mang ra.
=================
Khi món chính kết thúc cũng là lúc tôi đã gần như giải thích hết mọi chuyện cho bên kia. Tin hay không tùy họ, nhưng sự thật rằng biến thể vẫn đang xuất hiện, sự biến dạng rào cản và cả sự tồn tại của tôi đang dẫn chứng cho điều đó.
Tôi cũng cho bàô ấy thấy cảnh quan thành phố và những trận chiến Frame Gear ở thế giới chính qua video trong máy tôi.
Sau đó, tôi cũng nói cho Nữ hoàng về sự xuất hiện của cây biến thể khổng lồ mà tôi đã gặp trong ngày hôm nay.
[Ta đã nghe qua về cái chết của Quốc vương Isengard, nhưng chuyện đã xảy ra.... Không phải là do dịch bệnh sao?]
[Vâng. Đó là do bào tử của biến thể gây ra... Một cái gì đó giống như hạt giống đã phản ứng với những cảm xúc tiêu cực của vật chủ, sau đó nó sẽ nở hoa và chiếm quyền kiếm soát các xác chết. Nhưng tạm thời thì mọi người có thể yên tâm, bởi vì thủ phạm đã bị phá hủy.]
Tôi không thể nói chắc chắn mọi việc đã ổn. Bởi vì có thể vẫn còn hạt giống biến thể đang được trồng ở đâu đó cũng không chừng.
[Vậy...việc hợp nhất giữa hai thế giới chúng ta là thật sao?]
[Đó là sự thật, một vài trận động đất nhỏ sẽ vẫn tiếp tục diễn ra. Song song với điều đó, sẽ có khá nhiều người vô tình bị dịch chuyển. Tất nhiên những người đó có thể xuất hiện ở bất cứ đâu, nhưng tôi mong muốn Nữ hoàng hãy bảo vệ họ hết sức có thể.]
Tất nhiên trừ những người phạm tội ra. Tôi lấy một ví dụ, nếu như một ai đó bị dịch chuyển qua một thế giới khác. Mà họ lại phạm tội giết người, thì những kẻ đó phải chịu trách nhiệm trước pháp luật của đất nước đó rồi.
[Ta hiểu rồi. Chúng ta hãy cùng nhau bảo vệ những người bị lạc sang thế giới khác.]
Thật may mắn là bà ấy đồng tình với tôi. Vậy là tôi có thể gửi những người đó về lại quê nhà rồi.
[Ta sẽ truyền đạt những lời này đến Thánh quốc, quốc gia láng giềng của ta. Bởi vì có thể một số người dân cũng đã bị dịch chuyển đến đó. Nhà vua ở đó cũng đang rất quan tâm đến việc này]
Thánh quốc....có lẽ là Thánh quốc Allent. Quốc gia đầu tiên tôi đến khi dịch chuyển sang đây.
Có vẻ như trong số những người bị dịch chuyển đến Thánh quốc Allent, có một ít người có thể sử dụng phép hồi phục nên đã gây ra một ít ồn ào. Đất nước Allent cũng rất chào đón những người không nói được ngôn ngữ của họ, nhưng lại có thể sử dụng phép hồi phục quý giá. Nhưng nếu có thể sử dụng phép thuật thì hẳn họ là những người dân của vương quốc phép thuật Ferzen.
Đó cũng là nơi thành phố Allen tọa lạc. Mối quan hệ tốt đẹp với ông chú thương gia Sancho và nhóm Nia đều xuất phát từ đó.
[Tôi muốn tổ chức một hội nghị giữa hai thế giới với các nguyên thủ từ thế giới của Nữ hoàng và thế giới của tôi. Liệu Người có thể thu xếp được không?]
[Đúng rồi.... Nếu là Primula, Triharan và Gardio thì họ đều sẽ đồng ý tham gia, và ta nghĩ Vương quốc Strain, Thánh quốc Allent, Vương quốc Langeais cùng Vương quốc Panaches cũng không có vấn đề gì.]
[Panaches à.... Ồ đúng rồi, tôi đã từng gặp hoàng tử của đất nước đó khi lũ biến thể xuất hiện ở đất nước này....]
Đó là chủ nhân của Crown Xanh. Cậu ta nói mình tên Robert.
Đó là một tên Hoàng tử mặc chiếc quần bó trắng bên trong chiếc quần bí ngô và đội vương miện trên mái tóc vàng óng mượt. Ngay cả khi là bạn không thích cách ăn mặc như thế, thì cậu ta vẫn khiến người khác khó mà quên được.
Nữ hoàng chỉ khẽ mỉm cười khi tôi nhắc đến cậu ta.
[Tuy có thói ăn mặc hơi dị hợm, nhưng cậu ta rất có tài và đầy chính nghĩa. Đó cũng là vị hôn phu của cháu gái ta.]
Tên Hoàng tử đó là người đính hôn với cháu gái Nữ hoàng... Tôi đoán đây là cách Vương quốc của Strain và Vương quốc Panaches gắn bó hơn.
[Panaches sở hữu Crown Xanh vô cùng mạnh mẽ, và chúng ta đã được họ giúp đỡ rất nhiều. Tuy rằng có nhiều người sở hữu Crown, nhưng họ lại không phục vụ bất kì ai mà chỉ phiêu du lang bạt, vậy nên ta chỉ còn có thể trông cậy vào Hoàng tử Robert.]
À.... Tôi đã hiểu được đôi chút. Cả "Đen", "Đỏ" và "Tím" đều có chút vấn đề, vậy nên tên Hoàng tử đó có lẽ là tốt nhất.
Phải rồi.
[Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ còn liên lạc với nhau trong khoảng thời gian sắp tới. Vậy nên tôi sẽ đưa cho Nữ hoàng thứ này.]
Tôi lấy ra một chiếc smartphone sản xuất hàng loạt từ [Storage] và hướng dẫn cho Nữ hoàng cách sử dụng nó. Ngôn ngữ trong hướng dẫn được tôi chuyển về ngôn ngữ của bọn họ.
[Đây là cái gì vậy?]
[Tôi đã đưa nó cho Silhouette-san và Quốc vương Primula, nó là một công cụ ma thuật dùng để giữ liên lạc và còn có vô số chức năng khác rất hữu ích]
Để giải thích ngắn gọn và dễ hiểu, tôi nhờ Silhouette gọi một cuốc đến điện thoại của Nữ hoàng. Có vẻ bà ấy khá ngạc nhiên trước chức năng của chiếc smartphone.
Tuy thế giới ngược có phần tân tiến hơn, nhưng thiết bị liên lạc ở đây lại quá khổ. Kích thước của chúng bằng một cái lò vi sóng. Hơn nữa, khoảng cách liên lạc cũng không đi quá xa được.
Với cái smartphone này, họ có thể liên lạc đến bất cứ đâu trên thế giới miễn là còn ma lực trong không khí. Và cũng chính vì vậy nên không thể dùng nó dưới biển được.
[Tấm bản đồ này thật hữu ích ... Ta có thể nhìn thấy cảnh quan thành phố trong nháy mắt. Nó sẽ giúp ích rất nhiều trong việc lên kế hoạch và xây dựng các tuyến đường thương mại từ thành phố này đến thành phố khác.]
Nữ hoàng đã ngay lập tức tìm ra cách dùng smartphone rồi. Các chính trị gia có lẽ ai cũng nghĩ đến điều đó đầu tiên nhỉ.
[Chúng ta không thể phổ biến rộng rãi thứ này sao?]
[Hiện tại, chỉ có các nguyên thủ quốc gia và những người dưới quyền tôi mới được sử dụng. Bởi vì có khả năng là chúng sẽ bị lạm dụng. Và tôi cũng đã có bảo hiểm cho điều đó...]
Mỗi chiếc smartphone sản xuất hàng loạt đều có một số sê-ri và nhờ đó tôi có thể định vị được từng chiếc một. Hơn nữa, vì đã yểm lên ma thuật dịch chuyển bắt buộc, nên ngay cả trong trường hợp khẩn cấp, nó vẫn có thể quay trở lại về tay người dùng. Ngay cả khi cố tháo nó ra, họ cũng không thể làm nổi chỉ với sức lực thông thường. Mà nó sẽ trở về với tôi trước khi bị phá hủy thôi.
Sau đó, tôi vừa thưởng thức món tráng miệng vừa trả lời vô số những câu hỏi từ Nữ hoàng. Một chiếc bánh crepe phủ một lớp kem tươi bên trên với nước sốt cam đẹp mắt và cả nước trà được mang vào và phục vụ cho chúng tôi. Những người phục vụ đang làm công việc của mình rất tốt mà chẳng hề dừng tay.
Giống như tôi, Nữ hoàng cũng cảm thấy đồ ăn ở đây rất tuyệt vời. Bà ấy có vẻ rất hài lòng.
[Hôm nay ta đã có một khoảng thời gian đầy ý nghĩa. Ta sẽ quay về và nói với các quốc gia láng giềng về thế giới khác và về hội nghị giữa hai thế giới.]
Khi rời khỏi nhà hàng, một cỗ xe Golem tuyệt đẹp cùng với vô số những hiệp sĩ mặc giáp bạc và một con Golem hiệp sĩ tới hộ tống Nữ hoàng về.
Cỗ xe Golem không hẳn là một chiếc xe, mà đúng hơn là một con Golem có bánh xe. Trên toa xe cũng có một nơi giống toa chở hàng để Golem Hiệp sĩ có thể vào đó.
[Hẹn gặp lại.]
[Tạm biệt. Nữ hoàng bảo trọng.]
Cỗ xe chở Nữ hoàng xa dần khỏi tầm mắt chúng tôi.
Cuộc gặp gỡ với các nguyên thủ của thế giới này có lẽ một bước tiến lớn. Thức ăn ở đây cũng rất ngon và tôi chẳng có gì để phản đối cả.
Tôi nghiêng đầu về phía Silhouette-san.
[Cảm ơn cô rất nhiều. Nhờ cô mà tôi đã tiến thêm được một bước nữa.]
[Theo như những thông tin tôi kiếm được thì các biến thể đang dần xuất hiện nhiều trên thế giới này và chỉ có cậu mới sở hữu sức mạnh đánh bại bọn chúng. Cứ coi đây cũng là một lời cảm ơn cho đứa trẻ này.]
Khi tôi nói lời cảm ơn thì cô ấy chỉ vuốt ve đầu con Hắc báo và khẽ mỉm cười. Con linh thú híp mắt lại, tỏ ra dễ chịu khi được cưng nựng.
Tôi chia tay với Silhouette-san trước nhà hàng. Có vẻ như cô ấy đang bận việc gì đó. Dù sao đi nữa cô ấy cũng là bà chủ của một doanh nghiệp lớn mà. Mặc dù đó đúng là doanh nghiệp đậm chất người lớn.
[Dù sao cũng đã đến đây rồi, chúng ta hãy đến gặp Nia-tachi nào.]
Pháo đài bị bỏ hoang là căn cứ ẩn náu của các thành viên Xích Miêu. Nó nằm trong lãnh thổ của Vương quốc Strain và sát biên giới của Thánh quốc Allent.
[Nia có phải là một cô gái trong nhóm trộm không? Em muốn tận mắt nhìn thấy người đó.]
[Tuy là những kẻ trộm nhưng cô ấy không muốn gọi như thế. Em sẽ làm tâm trạng cô ấy tệ hơn nếu nói như vậy đấy.]
Tôi nhắc nhở Sue. Hầu như chưa có ai được gặp được nhóm Xích Miêu ngoại trừ Yumina, Lu và Lean. Nhân cơ hội lần này tôi có thể giới thiệu cả Sakura và Sue cho bọn họ. Nếu tiếp tục nói cả hai em ấy là hôn thê của tôi thì không biết Nia sẽ phản ứng thế nào sau đó nhỉ...
Còn bây giờ thì, mở [Gate] và đến nơi ẩn náu của nhóm Xích Miêu thôi.
[Hả...!]
Sau khi đi qua cánh cổng, tôi á khẩu khi nhìn thấy nơi ẩn náu của nhóm Xích Miêu.
Mặc dù vốn dĩ là một pháo đài bỏ hoang, nhưng bức tường thành và cả những nơi khác đều đã bị đánh sập và càn quét. Cùng với đó, bộ bàn ghế mà họ sử dụng hay thiết bị liên lạc mà Est thường dùng cũng bị phá hủy.
Chiếc thang dùng để đi lên đi xuống cũng bị phá nát bởi dấu vết một khẩu súng thần công.
Nhưng những thứ đó không phải là vấn đề. Chuyện duy nhất tôi lo lắng là liệu bọn họ có an toàn không?
Tôi vội vàng lấy smartphone ra khỏi túi áo và nhanh chóng tìm số điện thoại trong ứng dụng "Danh bạ".