Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 357: Nhiệm vụ của Guild và Người trong cuộc
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 357: Nhiệm vụ của Guild và Người trong cuộc
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
====================================
[Chà, vậy là xong hết rồi nhỉ?]
Tôi vừa đấu một trận giả chiến với 27 thí sinh tham gia kì thi xếp hạng chỉ trong vỏn vẹn một phút. Cuối cùng thì chẳng ai có thể chạm vào tôi, nói cách khác là không hề có ai đạt trình hạng Vàng cả.
Kết quả là chỉ có 7 người đạt hạng Xanh lục còn 20 người kia thì đạt những mức hạng thấp hơn. Theo đánh giá của tôi trong 20 người đó, tận 13 người lẹt đẹt ở hạng Đen và còn lại 7 người hạng Tím.
20 người đó đã hoàn thành bài kiểm tra này rồi. Bây giờ, bọn họ có thể quay về Guild để nhận thẻ hội và biết thêm về thứ hạng của mình từ các nhân viên tiếp tân.
Còn 7 người kia sẽ được Gallen-san trực tiếp phổ biến sau.
[Giờ thì 7 người đều đã được chúng ta đánh giá ở hạng Xanh lục là thấp nhất, tuy vậy chúng ta chỉ mới xét về phương diện kĩ năng chiến đấu. Nghề mạo hiểm giả đánh giá mọi người qua những nhiệm vụ mà các bạn có thể làm được. Tùy theo loại nhiệm vụ, ai ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu riêng.]
Chắc chắn rồi, kể cả khi là một mạo hiểm giả, phong cách của bạn sẽ phải thay đổi tùy theo từng nhiệm vụ cần thực hiện. Còn đối với tôi thì tôi không giỏi trong những nhiệm vụ hộ tống.
Rất khó tránh khỏi mâu thuẫn với những kẻ lạ mặt khi làm những nhiệm vụ như thế. Một số người từng nói với tôi rằng "Tôi đã thuê mấy người vậy nên đừng có phàn nàn nữa, cứ làm theo yêu cầu đi". Ngoài chuyện đó ra, rắc rối thật sự là khi phải hộ tống cùng những mạo hiểm giả khác. Tôi không thể nào hoàn thành các nhiệm vụ như vậy được.
[Ta có một ví dụ như thế này. Giả sử có một con quái thú xuất hiện, thì đối với một hiệp sĩ hay một chiến binh việc tấn công và tiêu diệt con quái thú đó là hết sức dễ dàng. Đơn giản vì họ sẽ nhắm vào những bộ phận quan trọng của con quái thú như đầu và tim để mà nghiền nát. Tuy nhiên, nếu là một mạo hiểm giả thì đó có thể là một việc hết sức tồi tệ. Có ai biết lý do tại sao không?]
Sau khi Gallen-san hỏi, một cô gái nhỏ nhắn trong số 7 người giơ tay lên.
[Ồ, cô có câu trả lời sao thưa quý cô?]
[Vâng, vì nó có thể gây hại đến các bộ phận có giá trị~desu!]
[Hohoho, chính xác. Ví dụ, da của con quái thú có thể bán được với giá cao, nhưng nó sẽ bị tổn hại bằng các phép thuật gây cháy nổ. Cho dù nó có giá trị cao cho ngành thủ công đi nữa, thì giá trị của nó vẫn sẽ bị giảm xuống nếu như bị hư hại quá nhiều. Mấy người cần phải đánh bại nó mà không gây tổn thất đến những phần đó. Tất nhiên, nếu con thú vẫn còn sống thì đó sẽ là một câu chuyện khác]
Chính xác! Tôi hướng ánh mắt về phía cô gái và nở một nụ cười như để chúc mừng. Cô ấy đã trở nên nổi bật rồi.
Thế nhưng cô gái lại quay về hướng khác và bắt đầu huýt sáo, giả vờ như không có gì xảy ra...
Với mái tóc ngắn hơi bù xù, tên của cô gái đeo chiếc khăn quàng cổ ngắn và bộ quần áo linh hoạt đó chính là Homura Sarutobi. Cô ấy là một hiệp sĩ thuộc đơn vị mật của Hiệp sĩ Đoàn Brunhild.
Trong đợt xếp hạng lần này, tôi muốn có thông tin về những người tham gia vậy nên đã yêu cầu Tsubaki-san chọn ra một người nào đó trong nhóm.
Nói cách khác, vì là một gián điệp nên tôi đã căn dặn cô gái này phải ít gây chú ý nhất có thể. Nhưng có vẻ bản tính của cô lại hơi hấp tấp nên không thể cưỡng lại trước một việc mà lẽ ra một kunoichi như cô ấy phải chịu đựng được.
Sẵn tiện nói luôn, người đứng cạnh tôi là Karina-nee-san cũng đã nhận ra và nở một nụ cười. Giờ thì, tôi sẽ phải nói toẹt ra với Karina-nee-san và Gallen-san về cô ấy.
[Bây giờ, những người còn lại ở đây sẽ nhận một nhiệm vụ. Đây cũng là một trong những bài kiểm tra đầu vào cho kì thi xếp hạng, các chủ Guild đều đã chấp thuận nhiệm vụ này. Vì đây là một nhiệm vụ khá khó nên phần thưởng cũng sẽ rất hậu hĩnh nếu như hoàn thành. Đương nhiên, nếu thất bại thì nó sẽ trở thành "chiến tích" đầu tiên trong lý lịch. Vì vậy, tốt nhất là hãy cẩn thận]
Đối với một mạo hiểm giả, làm nhiệm vụ thất bại không chỉ khiến tinh thần suy sụp mà còn bị đánh giá xấu. Tất nhiên, trong trường hợp hai người đồng hạng, giữa một người thường xuyên xảy ra sai phạm và một người chưa bao giờ thất bại trong nhiệm vụ thì việc Guild sẽ chọn ai đã rõ như ban ngày rồi.
Sau khi nghe xong nhiệm vụ, một trong 7 ứng cử viên giơ tay. Oya, lại là chàng trai tóc nâu, người đã hỏi tôi khi nãy. Anh chàng này có vẻ cẩn trọng nhỉ?
[Đó không phải là kiểu nhiệm vụ "cho từng cá nhân của chúng tôi" sao?]
[Không phải, đây là nhiệm vụ nhóm cho 7 người. Nghĩa là, nhiệm vụ sẽ thành công hay thất bại, chứ sẽ không trở thành một bài thi cá nhân.]
Các thí sinh bắt đầu tỏ ra thất vọng trước những lời của Gallen-san. Tôi đoán cảm xúc của họ đều đã có chuyển biến, nhưng có một người biểu cảm vẫn không thay đổi.
Đó là một người phụ nữ với đôi tai mèo, có thể cô ấy đến từ Misumido. Tuổi cô ta ở khoảng đầu hai mươi, với đôi tai mèo dựng trên mái tóc đen tuyền.
Cô ấy mặc bộ giáp da nhẹ và treo một con dao lớn ở thắt lưng. Nổi bật hơn cả là chiếc đuôi điểm trắng ở đầu đang ve vẩy qua lại đằng sau cái quần ngắn kia.
Vũ khí của cô ấy có vẻ là loại thiên về tốc độ. Dù chỉ mới đánh giả chiến nhưng tôi cảm nhận được từng động tác của cô rất nhanh và dứt khoát.
Một người đàn ông trong số các ứng cử viên lên tiếng.
[Này, đợi một chút, ông muốn những kẻ có thể làm tôi thất bại tham gia cùng mình ư?]
[Đúng rồi đấy chàng trai trẻ]
[Gì..... đùa nhau à?]
Tông giọng của gã đàn ông đó không hề vui chút nào. Hắn ta cao độ hai mét và sở hữu một cơ thể vai u thịt bắp. Có lẽ tầm hai mươi tuổi thì phải? Tên đó vừa càu nhàu vừa gãi mái tóc ngắn màu đỏ của mình. Trang bị gồm giáp ở phần ngực, vai, tay và đầu gối, ngoài ra còn có một thanh kiếm bự nữa.
Trong trận giả chiến, sức mạnh mà tên này thể hiện cũng kha khá. Tuy không phải là người mạnh nhất nhưng có lẽ vẫn xếp hạng thứ nhì trong số bảy người họ. Trông thanh niên đó có vẻ đã quen với các trận chiến solo, vì vậy tôi khá chắc hắn ta là lính đánh thuê hoặc từng phục vụ trong một Hiệp sĩ Đoàn nào đó cũng không chừng.
[Bọn ta là lũ vướng chân cơ à. Dựa vào thái độ của ngươi trước nhiệm vụ được giao, ta có thể nhận thấy ngươi còn chẳng có ích gì cả.]
[Cái gì cơ?]
Giọng nói khiêu khích vang lên từ một người phụ nữ với vẻ ngoài như một nam chiến binh.
Cô ấy mặc một chiếc áo không tay ở trong và áo vest ở ngoài, một chiếc quần short và chiếc thắt lưng bản rộng với họa tiết cây roi cuộn tròn bên trên. Ngoài ra cô ấy còn có một hình xăm con rắn ở vai phải.
Tuổi cũng khoảng đầu hai mươi, và những lọn tóc màu bạc của cô cũng đã được cột lên để khỏi vướng mắt.
Người phụ nữ đứng khoanh tay nhìn thanh niên tóc đỏ.
Bộ ngực của cô ta như muốn tràn cả ra ngoài do sức ép từ chiếc áo và hai cánh tay đang khoanh đó. Nó thật sự rất hùng vĩ.
Gallen-san cười hô hô với đôi mắt dán chặt vào đó và thú tính của ông ta cũng đang sắp trỗi dậy.
[Tôi muốn biết liệu những người ở đây có thể đường ai nấy đi không?]
[Sau trận giả chiến tôi nhận thấy cô khá mạnh, nhưng liệu cô có thể kết liễu được con quái vật nào không? Tôi nghĩ nếu làm vậy thì tốt hơn cô nên mua rất nhiều độc dược để không phải hối hận.]
[Xì, dùng độc dược sao!? Ku...]
Chắc chắn là tên đàn ông kia còn chẳng nghĩ đến vụ dùng chất độc.
Điều đó không phải là không thể. Bọn quái cấp thấp không có khả năng kháng độc. Điều này tôi sẽ nói rõ với họ ở quầy tiếp tân của Guild.
[Được rồi. Từ giờ chúng ta sẽ cùng chung một nhóm. Nên làm ơn đừng xích mích vậy nữa.]
Chàng trai tóc nâu, người thắc mắc với Gallen-san khi nãy, đã bước vào can ngăn cuộc cãi vã và buông ra những tiếng thở dài.
Thoạt nhìn, đó là một chàng trai sử dụng kiếm. Sức mạnh cũng cùng cỡ với anh chàng tóc đỏ kia. Với tính cách bình tĩnh đó, có vẻ anh ta được sinh ra trong một gia đình quý tộc. Mặc dù vậy, trang bị của anh lại chỉ có những thứ thô sơ như chiếc áo giáp đã phai màu và một thanh kiếm sắt. Hẳn người này được sinh trưởng trong một gia đình quý tộc đã lụi bại.
[Tôi đã nói một lúc trước rồi, đó là chuyện của các bạn đúng chứ?]
[Nhân tiện, nếu các bạn bỏ cuộc ngay bây giờ thì vẫn bình thường thôi. Các bạn sẽ được thăng cấp lên hạng Xanh lục nhờ bài kiểm tra này và trở thành một mạo hiểm giả bận rộn vào ngày mai.]
Các thí sinh im lặng trước lời nói của Karina-nee-san. 7 người bọn họ đã được đánh giá là có thực lực của hạng Xanh lục. Bọn họ sẽ không cần làm nhiệm vụ này của Guild nếu từ bỏ bây giờ.
[Ta không hề muốn bỏ cuộc. Nếu các người muốn bỏ cuộc thì làm ngay đi. Thật là ầm ĩ.]
Một người lùn lầm bầm rằng ông ta chẳng quan tâm đến việc ai sẽ bỏ cuộc.
Ông ta có chiều cao khiêm tốn đúng với tên loài của họ, với thân hình vạm vỡ và bộ râu đã che đi gần cả khuôn mặt. Tôi không biết tuổi của ông ta, vì người lùn đã râu ria xuề xòa từ hồi còn trẻ rồi. Khi về già, họ thường cắt tỉa gọn gàng hơn và có thể sống đến 100 tuổi.
Trang bị gồm một chiếc rìu chiến ở sau lưng và một chiếc rìu nhỏ ở thắt lưng. Tôi đã thấy ông ta sử dụng nó trong trận giả chiến.
Xuất thân của người này có vẻ là từ Vương quốc Lail. Tiện nói, tôi có chút quen biết với trưởng nhóm người lùn đang chế tạo cỗ máy lao động, Dwerg.
[Vào lúc này tôi chưa muốn bỏ cuộc, nhưng tôi sẽ quyết định sau khi nghe nội dung nhiệm vụ.]
Một anh chàng hai mươi tuổi khác giơ tay lên sau câu nói của ông người lùn. Nhìn qua thì không có gì nổi bật cả, anh ta chỉ mặc một chiếc áo choàng nâu sáng màu và cầm một cây gậy. Nó không phải với cây gậy mà Gallen-san dùng, mà giống như một cây đũa phép hơn.
Trên cây đũa phép có hai viên đá ma thuật được khắc vào thân. Màu của chúng là vàng và nâu, đại diện cho hai thuộc tính Quang và Thổ.
Anh ta cũng sử dụng phép thuật trong trận giả chiến. Đòn kết hợp giữa [Light arrow] và [Earth bint] là rất tốt, nhưng anh ta lại mất nhiều thời gian để tập trung và kích hoạt nó. Với cả chiêu này không thích hợp để dùng lên những người đã quen với phép thuật, họ hoàn toàn có thể thoát ra khỏi [Earth bint] và tránh [Light arrow] một cách dễ dàng.
Nó khá tiện lợi nếu dùng trong một trận chiến với quái vật, nhưng anh ta sẽ gặp nhiều bất lợi nếu đó là một trận solo hoặc đấu theo đội. Điều này lại ngược lại với tên tóc đỏ.
[Rất khó để đánh giá mà không lắng nghe nhiệm vụ là gì đấy. Địa điểm là Quần đảo Dungeon và các người sẽ tới đó bằng cổng không gian. Đi đến một trong những hòn đảo đó và tìm "Cỏ hỏa xa" ở sườn núi ở phía Bắc của đảo. Đây là hình vẽ loại thảo mộc đó.]
Gallen-san đưa ra bức ảnh cây thảo mộc với những chiếc lá tua tủa như một ngọn hỏa diễm.
[Thời hạn là ba ngày. Tất nhiên sẽ có nhiều quái vật nguy hiểm, vì vậy phần thưởng là 2 đồng bạch kim cho mỗi người.]
Một vài người thay đổi ánh nhìn ngay lập tức. 2 đồng bạch kim, nghĩa là họ có thể kiếm được 2 triệu yên trong vòng 3 ngày, theo tôi tính là vậy.
Chắc là sẽ hơi khó đối với hạng Xanh lục, nhưng vì đã có một gián điệp trong đó, nên tôi sẽ không để cho họ quy tiên đâu.
Nếu hoàn thành nhiệm vụ, họ sẽ được nhận thưởng bất kể là thứ hạng nào. Ngay cả khi bảy người này (mặc dù thực tế là sáu người) đều được đánh giá là có thứ hạng Xanh lục, nếu bọn họ làm nhiệm vụ thành công, phần thưởng sẽ đến với tay của họ.
Tuy nhiên, nếu họ thất bại, nó sẽ được ghi lại trong lý lịch và thứ hạng của họ sẽ bị lung lay.
Thế là, không ai trong 7 người họ quyết định bỏ cuộc mặc dù vẫn có ai đó không hài lòng vì nhiệm vụ bắt buộc phải làm theo nhóm 7 người.
Guild đã ký cho tất cả bọn họ và Chủ Guild Rerisha cũng đã xét duyệt. Nhiệm vụ được chấp nhận mà không gặp vấn đề gì.
Cô nàng kunoichi, Sarutobi Homura
Người phụ nữ miêu tộc trầm lặng, Miu
Chiến binh tóc đỏ, Gallon
Chị gái xăm hình nóng bỏng, Rose
Chàng trai tóc nâu dài, Aberto
Gã người lùn, Dom
Pháp sư nghiêm túc, Serges Partes
Có vẻ như ai cũng không có tên họ ngoại trừ cô nàng ninja tôi cài vào và anh chàng pháp sư nhỉ?
Một vài mạo hiểm giả chỉ có một cái tên mà không có họ. Người ta nói rằng những người như vậy được sinh ra trong tầng lớp hạ lưu nên đã không có họ ngay từ đầu, và một số người có lý do riêng để bỏ đi cái họ của mình.
Còn trong nhiều trường hợp của người thú hoặc bán nhân, họ sẽ sử dụng tên của bộ lạc hoặc chính quê hương của mình.
[Guild sẵn sàng trả chi phí cho chuyến đi của các bạn đến Quần đảo Dungeon. Còn những chi phí khác mọi người sẽ phải tự lo liệu.]
[Này, này. Các người sẽ không trả chi phí thực phẩm trong ba ngày cho bọn này sao?]
[Tôi có cần nói rằng nhiệm vụ này chẳng khác gì những cái thông thường không nhỉ? Các bạn không phải là những khách hàng để bọn tôi phục vụ đâu.]
[Xì]
Gallon đành câm nín. Họ đâu phải là những khách hàng đâu chứ. Chúng tôi có quyền cấp tiền cho họ hay không tuỳ thích vì phần tài trợ là do bọn tôi đảm nhiệm. Vậy nên, nếu không hài lòng thì đừng nhận nhiệm vụ.
À, tôi phải nói thêm một điều nữa.
[Với cả, mọi người cũng sẽ được giám sát bởi một người trong Guild.]
[Này!? Cái quái gì mà giám sát chứ?]
[Vì đây cũng là một bài kiểm tra xếp hạng để đáng giá khả năng của chúng ta. Vậy nên đó là lý do tại sao họ cần phải giám sát chúng ta. Nếu nhiệm vụ thất bại, nó sẽ dẫn đến việc bị đánh giá tiêu cực hơn, đúng chứ?]
Cô nàng Rose đã nhanh miệng hơn tôi và trả lời hộ luôn rồi... Nhưng đúng là vậy, đó là mục đích chính của việc giám sát.
Nếu gặp phải tình huống tồi tệ nhất, họ sẽ nhận được sự trợ giúp. Đây là một nhiệm vụ nhưng cũng là một bài kiểm tra, vì thế tôi sẽ gặp rắc rối lớn nếu để họ chết trong bài kiểm tra.
[Có bất kỳ ai còn câu hỏi nào nữa không?]
Khi tôi hỏi 7 người, cô gái miêu tộc đã im lặng từ nãy giờ Miu giơ tay lên.
[Tôi muốn biết thêm về loại thảo mộc chúng tôi sẽ tìm.]
Trong đám thí sinh rộ lên tiếng xì xầm, còn ba vị giám khảo chúng tôi chỉ nhìn nhau và cười nhẹ. Vậy là đã nhận ra rồi sao?
[Cỏ hỏa xa là loại cỏ mọc ở vùng núi và phát triển từ mùa hạ đến mùa thu trong năm. Lá có mùi thơm đặc trưng và thường được sử dụng để làm gia vị cay. Ngoài ra, trong nhiều trường hợp, nơi Cỏ hỏa xa phát triển cũng là nơi lũ thằn lằn lửa, một loại quái thú sinh sống.]
Sau lời nói của tôi, các thí sinh chỉ biết thở dài một cách chán chường.
■ ■ ■ ■ ■ ■ ■ ■ ■ ■ (Đổi ngôi kể)
A~, quả nhiên đúng như tôi nghĩ. Bệ hạ sẽ không bao giờ ra một bài kiểm tra đơn giản đâu, nhưng không biết nó sẽ khó đến mức nào nhỉ?
Khi tôi nhìn thoáng qua những người khác, trông họ có vẻ không ngạc nhiên gì lắm.
Thằn lằn lửa là một giống bò sát lớn với nước da đỏ rực như ngọn lửa. Nếu chúng tức giận, những ngọn lửa từ cơ thể sẽ phát ra ngoài. Phải chiến đấu với chúng trong trạng thái đó là điều đáng sợ nhất.
Tôi đã từng là một người dân Ishen (nơi ở của đám thằn lằn lửa) nhưng chưa từng thấy chúng bao giờ. Chắc là do tôi không sống ở làng Koga đấy.
Cả Shizuku và Nagisa, những người đáng lẽ phải đi, đã bảo tôi rằng nhiệm vụ lần này không khó chút nào, và tôi đã bị họ lừa một cách trắng trợn.
Nhưng mà! Phần thưởng nếu hoàn thành nhiệm vụ là tận hai đồng bạch kim đấy? Nếu có hai đồng bạch kim....... Ufufufufufu. Tôi có thể thưởng thức tất cả những sơn hào hải vị! Cũng không tệ tí nào. Thật may mắn mà!
Ah! Bệ hạ vừa quay về phía tôi vừa cười kìa. Ngay cả khi Ngài ấy thay đổi ngoại hình thì phản ứng vẫn y hệt thường ngày. Thần biết rồi, thần sẽ cư xử thật cẩn trọng mà.
Guild tuy không liên quan gì đến Brunhild, nhưng những người trong Hiệp sĩ Đoàn Brunhild đều là những Hiệp sĩ riêng của Bệ hạ và vì vậy, chúng tôi hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của Ngài ấy!
Chà, tôi nghĩ là Bệ hạ sẽ không ra một nhiệm vụ lố bịch nào đâu.
Với lại chị họ của Ngài ấy cũng không nói gì với tôi hết. Và cả ông già thô thiển kia nữa... bàn tay già nua của ông ta cứ sờ soạng phần dưới của những cô gái xinh đẹp suốt thôi đấy!?
Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng và tôi liếc nhìn xung quanh. Tuy không rõ mục tiêu tiếp theo của ông ta là ai nhưng tôi đang rất sợ!! Hai bàn tay thô thiển chuyên sàm sỡ phụ nữ đó... Ư~ tôi càng ngày càng thấy ông ta kinh tởm hơn.
[... Em ổn chứ?]
Chị gái miêu tộc lay tôi dậy ngay khi mồ hôi trên trán tôi bắt đầu túa ra.
[Oh, haha. Em ổn, ổn mà, thật đấy.]
[... Vậy à?]
Chị gái miêu tộc lại một lần nữa trầm ngâm nhìn lên ba vị giám khảo trên bục. Thời hạn và những mối đe dọa đã được đưa ra rồi. Có lẽ chị ấy đang nghĩ các giám khảo chính là những giám sát viên trong nhiệm vụ lần này.
Lẽ nào chị gái miêu tộc Miu này lo về tôi? Có lẽ vì tôi đã hành xử khá đáng ngờ. Nhưng dù sao thì trông chị ấy cũng không có vẻ gì là xấu hết.
Tôi đã âm thầm viết 'Miu+1' vào bảng xếp hạng trong tim mặc dù điều này chẳng liên quan gì đến kỹ năng của các mạo hiểm giả hết.
[Sau ba ngày nữa, bảy người các bạn sẽ đến Guild để giao loại "cỏ hỏa xa" đó. Sau đó nhiệm vụ sẽ được tính là hoàn thành.]
Cả ba vị giám khảo bao gồm Bệ hạ và cả Chủ Guild đều rời đi. Xem nào... đến giờ làm việc rồi?