Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 318: Giam giữ, và Kỹ sư Golem
"Cô ấy hế nào rồi?"
"Không, cô ấy không có phản ứng gì cả. Cô ấy chỉ im lặng."
Chúng tôi đang nói đến Mel "Vua" của Fraze... Không, tôi không biết mình nên nói là "Vua" hay "Nữ hoàng" nữa, nhưng bây giờ thì cô ấy đang bị nhốt ở trong Babylon.
Tôi không giỏi che giấu, nhưng hiện tại chúng tôi đang giam giữ cô ấy. Trong căn phòng được niêm phong chặt chẽ với [Prison], vì vậy không sợ cô ấy trốn thoát, cũng không sợ bị Fraze chú ý.
[Prison] này đã được tạo ra bằng cả tâm huyết, cho nên nó sẽ không biến mất ngay cả khi tôi đến thế giới đảo ngược, đó là một nhà tù và là nơi trú ẩn hoàn hảo.
Nhưng điều đáng lo ngại hơn là trạng thái tinh thần của cô ấy. Sau khi, tôi đã nói với Mel về mọi thứ đã và đang xảy ra.
Những người không theo lệnh "Vua" mà Mel giao phó cho Crystalline Fresia, đã khám phá ra bí mật rằng Mel bỏ đi một cách tuỳ tiện, và họ đã có thứ sức mạnh có thể đi qua không gian khác.
Để có thể tìm được sức mạnh của Mel, hoặc để lấy lại nó, các thế giới đã bị tàn phá và diệt vong ở những nơi Fraze đi qua.
Tương tự, Ende và Lyce cũng đã băng qua các thế giới, hỗ trợ các thế giới và theo dõi chúng từ phía sau.
Sau đó, khi đến thế giới của chúng tôi, Yura, kẻ có sức mạnh mạnh mẽ đang đứng trong bóng tối, và Fraze cũng đang gặp nguy hiểm do các loài biến thể.
Kết quả của việc nghe một loạt các sự kiện, Mel đã bị sốc tinh thần, suy sụp và không nói gì nhiều.
Có lẽ Fraze sẽ không chết ngay cả khi không ăn, nhưng tôi cảm thấy hơi khó xử vì đã nói vài thứ không cần thiết ... không, điều đó phải nên nói cho cô ấy biết.
"Anh không thể tìm thấy Ende ... Sao lại lựa ngay lúc này mà im hơi lặng tiếng cơ chứ, cái cậu này."
Ende không thể được tìm thấy ngay cả với phép thuật tìm kiếm. Thế thì chỉ còn ở chỗ kẽ hở không gian thôi?
Không phải tất cả mọi thứ đều là lỗi của Mel, nhưng sự thật là cô ấy khởi đầu nó. Bây giờ chưa phải lúc để nói "chịu trách nhiệm" hoặc "chết", nhưng điều đó có thể không đúng với những người đã bị giết bởi Fraze.
Đó chính xác là điều tồi tệ nhất mà chúng làm với tư cách là "kẻ tìm kiếm".
Nếu có thể, tôi muốn cô ấy thuyết phục chúng và rời khỏi thế giới này. Điều đó không phải là không thể, vì Mel đã hồi sinh.
Tôi không thể mong đợi gì trong tình hình hiện tại ....
"Touya, còn cô ấy ... Anh định làm thế nào?"
Yumina lo lắng hỏi tôi. Vua Belfast và Nữ hoàng Yuel đã được cho biết rằng chúng tôi đã thành công trong việc phong ấn "Vua". Vâng, đó không phải là một lời nói dối.
"Em nghĩ sao nào Yumina? Fraze là kẻ thù của chúng ta. Anh có nên giết hay phong ấn cô ấy mãi mãi không?"
Bởi vì tôi muốn tránh các giải pháp hời hợt, vì vậy tôi hỏi thẳng vào vấn đề. Rốt cuộc, tôi dường như muốn làm một cái gì đó cho họ.
Mặt khác, Yumina thì nghĩ gì?
"Em ... em cũng hiểu một chút cảm xúc của cô ấy. Em cũng thích những người ở thế giới khác. Cô ấy không muốn xa Ende, và chỉ chăm chăm làm vì việc đó mà chẳng còn đoái hoài xung quanh. Thật không may vì mọi sự đã diễn ra như vậy nhưng em nghĩ cô ấy vẫn còn việc phải làm."
Đó là lý do tại sao Yumina nắm tay tôi. Đôi mắt cô nhìn thẳng vào mắt tôi, làm tăng cái cảm xúc đang ngự trị trong tôi.
"Sẽ có thể sửa mọi lỗi lầm nếu có Touya ở đây. Vì vậy xin anh hãy cứu cô ấy."
"Được rồi. Anh sẽ làm hết sức mình."
"Đúng vậy, với lại bọn em sẽ hỗ trợ anh mà."
Nhìn thấy nụ cười của hôn thê tôi, những suy nghĩ của tôi dường như đã được thông suốt. Tôi cảm thấy dường như mình đã bị họ nhìn thấu mất rồi. Tôi không có khả năng làm một người lãnh đạo. Tôi biết điều đó.
Đúng vậy, tôi đoán mình nên làm điều này với tư cách là một vị thần tập sự.
"Ồ, cái đó. Nếu anh tìm thấy Ende, hãy dạy cậu ta một bài học. Thật là tồi tệ khi bạn trai lại rời bỏ và để cô ấy buồn bã. Thật không tốt."
"Không, anh không thể làm thế ..."
Điều đó có vẻ không hợp lý. Như vậy là hơi quá. Cậu ấy không biết rằng người yêu của mình đang ở đây. Hơn nữa, cậu ấy không biết chính tôi là người đã tìm ra cô ấy.
Một điều đáng nói hơn là mọi thứ xung quanh đều có thể bị tiêu diệt nếu Fraze phát hiện ra cô ấy.
Thế nên tôi quyết định để cô ấy đến "Rampart" của Liora.
Tôi nghĩ mọi chuyện đều ổn, nhưng nếu có bất cứ thứ gì có thể dẫn đến việc tự sát, tôi sẽ yêu cầu sử dụng các biện pháp kiềm chế mạnh để thực hiện [Program] và buộc cô ấy phải dừng lại.
Mel tới bây giờ vẫn ổn. Thời gian có thể xoa dịu trái tim cô ấy.
Tôi đã nói chuyện với các Tinh linh, vì vậy tôi nghĩ rằng ngay cả khi hai thế giới hợp nhất, chắc sẽ không có điều gì đó khác biệt xảy ra ....
Tôi hơi khó chịu, vì vậy tôi đã đến chỗ Chú Kosuke, người đang ở trong khu vực nông nghiệp, và lắng nghe chi tiết. Trong số các vị thần ở đây, thì ông ấy là người đáng tin cậy nhất.
Không phải tôi không tin tưởng ai khác, nhưng để có được giải pháp thì chỉ có thể hỏi chú ấy ...
"Sự hợp nhất của thế giới là không phải là sự chồng chéo lên nhau, bởi vì nó có nghĩa là các thế giới liền kề hợp nhất làm một."
Nói xong, Chú Kousuke bỏ đôi găng tay đang đeo và để chúng xuống đất nằm kế nhau.
Tôi thấy, nó không chồng lên nhau, nhưng cái găng trái và phải đó trông như dính lại.
"Nếu không có ác thần, thì có thể nói rằng đó là "các lục địa mới sẽ được tìm thấy.""
"Vậy thì, không cần thiết phải làm ầm lên và làm thế giới lo lắng sao?"
"Liên quan đến sự hợp nhất của các thế giới. Khi sự hợp nhất này được thực hiện, ác thần và các tạo vật của hắn sẽ xuất hiện từ kẽ hở không gian. Đã không còn sự bảo vệ của thần thế giới nữa."
Đó có phải sẽ là cuộc tấn công hàng loạt của các biến thể ...? Tồi tệ hơn, Fraze có thể cũng sẽ đến để bảo vệ Mel.
Biến thể chắc chắn sẽ ăn và tăng cường sức mạnh từ chúng. Để tránh việc hiến sức mạnh liên tục ấy, tôi muốn Fraze không xuất hiện.
"Chà, ta không quan tâm quá nhiều đâu. Nếu tin rằng bản thân có thể làm mọi thứ, thì đó sẽ là khởi đầu của thất bại? Những hạt giống ta trồng chắc chắn sẽ nảy mầm, rồi ra hoa, rồi sẽ chết, vì vậy chẳng có lí do gì phải sợ tên ác thần hay gì đó cả."
Những lời đó làm tôi rất biết ơn. Nếu nói là một vị thần thật sự, chỉ có mỗi thần Nông này thôi. Tôi rất muốn nói điều này tới Thần Tình yêu hay vị thần có cái sở thích uống rượu cực kì xấu ấy.
"Vấn đề đáng lo ngại hơn một chút ở phía thế giới ngược so với ở thế giới này, liệu nơi đó có thể phòng thủ trước các cuộc tấn công của Fraze và biến thể không. Và Golem có phải là một công cụ phòng thủ tốt không?"
"Một số golem thì có thể đánh bại cả biến thể, nhưng nếu không thì ..."
Tôi nghĩ thế, mà đó cũng là sự thật .... Nếu là "Crown", thì nó sẽ có thể đối phó với biến thể. Nhưng nếu biến thể cấp thống trị xuất hiện thì sao? Họ có thể thắng không?
Tôi có cần thiết phải tạo thêm nhiều đồng minh ở thế giới ngược không nhỉ?
Nhóm trộm Mèo đỏ Akaneko và những người khác ... Ồ, có kỹ sư Erka. Kỹ sư Golem lang thang với một con golem là Fenril.
Chắc chắn nếu là người đó, một thiên tài được biết đến trên toàn thế giới thì có lẽ sẽ ổn... nhưng mà tôi không thể đoán trước nhiều như vậy. Khi nhớ đến cái kính to như đáy chai và người mặc cái áo nghiên cứu trắng ấy, tôi nghĩ không biết họ có thể trở thành một đội quân tinh nhuệ không.
"Cậu đang định làm gì đó à?"
"Trước hết thì, đúng là vậy."
"Nếu vậy, thì làm liền đi. Đó sẽ là vấn đề, nếu cậu cứ lười biếng đúng không? Cây sẽ không nảy mầm, nếu cậu không canh tác và tưới nước cho nó."
Đúng vậy. Trước nhất hãy đi và nói chuyện với cái cô kỹ sư ấy. Nó sẽ không uổng công, khi tôi có thể biết được một thứ như Golem có thể chiến đấu với biến thể hay không.
"Vâng, cháu sẽ đi một chút"
"Chúc may mắn"
Tôi đã chia tay với chú Kosuke người đang cầm một cái cuốc vừa xới đất xong, và tôi dịch chuyển đến thế giới ngược bằng cách sử dụng [Dịch chuyển không gian].
"Chà, Erka không có ở đây ... thì phải?"
Tìm kiếm kỹ sư Erka trên bản đồ của smartphone. Cô ấy dường như là ở phía bắc từ thủ đô Allen nơi tôi gặp lần trước.
Trước hết, hãy cứ đến Thánh quốc bằng [Gate] hoặc bay tới đó bằng [Fly]. Về điều đó, tôi đã không ăn trưa, vì vậy tôi quyết định đến Thánh quốc trước.
Tôi dịch chuyển đến thành phố và mua một số tờ báo được bán trước khi đến quán cà phê quen thuộc. Các chữ cái trên tiêu đề thu hút cặp mắt tôi.
"Con quái vật màu vàng dạng Khỉ"
Các biến thể dường như đã xuất hiện trong thế giới này một lần nữa. Và lần này là thành phố Alen.
Có vẻ như Golem, thứ mà các Hiệp sĩ Thánh quốc quản lí, bằng cách nào đó đã đánh bại biến thể, nhưng vị lãnh chúa của thành phố đã hy sinh. Những quý tộc khác dường như đã lên kế hoạch nổi dậy chống lại hoàng tộc, và họ lấy do đó là sự nguyền rủa.
Đó chính là cậu chuyện hiện tại trong thành phố này...
Cho đến nay, biến thể luôn bị thu hút bởi những cảm xúc tiêu cực của mọi người và xuất hiện, nhưng ở đây thì cảm xúc tiêu cực lại rải rác khắp nơi.
Tôi nghĩ đó là sự thật, nhưng vì hai thế giới đang hợp nhất, nên rào cản này có lẽ đã yếu đi chăng?
Nếu vậy, thì nên làm sao đây?
Để gặp kỹ sư Erka càng sớm càng tốt, tôi bỏ bữa trưa và ngay lập tức bay khỏi thành phố bằng [Fly].
Tôi không quên tàng hình nhờ [Invisible] trong khi bay. Đôi khi có một chiếc khinh khí cầu xuất hiện và tôi chỉ việc bay ngang qua.
Ở phía bắc, nếu là thế giới bề mặt, thì tôi đã đến khu vực vương quốc Hanok.
"Nên là ở đây ..."
Giảm tốc độ và hạ xuống trên mặt đất. Do đã quen với tốc độ cao lúc di chuyển, nên khi đi bộ tôi cảm giác thật sự nó chậm ...
"Hửm? Có phải là họ không?"
Một cái bóng được nhìn thấy trên đường cao tốc. Một con sói đang kéo lê gáy một người phụ nữ trong chiếc áo nghiên cứu trắng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là kĩ sư Erka và người hộ tống của cô ấy, Fenrir.
Vị kĩ sư bị kéo lê đi một cách vô tội vạ. Hey, cô có bị thương không thế?
Gỡ bỏ [Invisible] và bước tới trước Fenrir.
"Này, cô ổn chứ?"
"Hửm?! Không phải là Touya đó sao? Đã lâu không gặp, cậu khỏe không?"
Fenrir thả kĩ sư Erka người đang la hét và đang nói chuyện với tôi. Đó là một giọng baritone như thường lệ. (Note: Baritone hay "giọng nam trung" là một loại giọng nam trong âm nhạc cổ điển, với âm vực nằm giữa giọng Nam trầm (Bass) và giọng Nam cao (Tenor))
"Sao thế này!? Lỡ như Erka bị thương thì sao ..."
"Hả? Ồ, không sao đâu. Vì chủ nhân đã lãng phí vào mấy thứ vô bổ ở thị trấn phía trước và tôi đã quên mua đồ ăn ấy mà."
"Hả!?"
Tôi không hiểu những gì cậu ta nói trong giây lát, nhưng mọi sự đã thông nhờ âm thanh lớn phát ra từ cái bụng mà tôi nghe thấy trong vài giây tiếp theo.
"Đói quá ..."
Kỹ sư Elka, người nhìn vào tôi với đôi mắt như sắp chết đến nơi vậy, làm tôi lo lắng liệu có nên thực sự tin tưởng vào con người này không.
"Cô ổn chứ ..."
Như thể để trả lời rằng không ổn chút nào, cái bụng lại kêu lên lần nữa.
Tôi khẽ thở dài.