Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 260: Những Người Thân Mới Và Bài Hát Phép Thuật
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 260: Những Người Thân Mới Và Bài Hát Phép Thuật
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Isekai No Kami Team
Cuối cùng, quyết định sẽ là những vị thần trở thành chú của tôi cùng con cái của ông ấy – anh em họ của tôi. Vì quả thực tăng số lượng anh chị em của tôi lên nữa thì phiền phức lắm.
Ờ thì, tôi đã kịch liệt phản đối vị Thần Nông có vẻ ngoài khoảng 40 tuổi đó đóng vai anh tôi, mà nếu ông ấy thành cha của Quốc vương thì còn rắc rối ác nữa.
Và vì những lý do đó, họ đã ở vào vị trí là chú của tôi cùng 3 đứa con của ông ấy.
Chú, Mochizuki Kousuke (Thần Nông);Con trai lớn, Mochizuki Sousuke (Thần Âm nhạc);Con gái lớn, Mochizuki Karina (Thần Săn bắn);Con gái nhỏ, Mochizuki Suika (Thần
Chỉ có Thần Rượu là có vẻ ngoài nhỏ tuổi hơn tôi, thế nên tôi nghĩ mình sẽ gọi họ là “Kousuke-ojisan”(*), “Sousuke-oniisan”, “Karina-neesan” và “Suika”.
<(*) từ “oji” này mang nghĩa “chú/bác” nhé, còn “ông” là “ojii”>
Dù sao thì, điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất là tôi sẽ có thêm 1 người thân là cô nhóc Suika đang quắc cần câu. Cuối cùng, cái cớ hợp lý nhất mà tôi có thể nghĩ ra là “Trừ phi con bé uống rượu, nếu không thì nó sẽ bị co giật 1 cách khó hiểu”, ấy vậy mà mọi người đều tin răm rắp.
Sau đó thì tôi đã nghe từ Lean, nhưng chuyện mà tôi bịa ra có vẻ cũng khá phổ biến đối với những đứa trẻ thuộc chủng tộc người lùn, và Suika thì đang trong độ tuổi tương tự như thế. Mặc dù Suika không phải là người lùn, nhưng có lẽ nó di truyền từ mẹ em ấy, vốn không có mặt ở đây, vì bà ấy là người lùn.
[Nhưng mà, sao đột nhiên số người thân của anh lại tăng lên vậy?].
[Anh xin lỗi. Nhiều thứ đã xảy ra lắm]
Yumina nói với tôi trong khi cả 2 đang đi dọc theo con đường hướng về phía đông lâu đài, vùng đất nông nghiệp.
Các cô gái đã biết chuyện tôi đến từ 1 thế giới khác và chuyện tôi cùng những người chị của mình không liên quan về mặt huyết thống. Thế nên họ cũng hiểu tôi cùng ông chú và những anh chị em họ này éo có dính dáng gì với nhau về mặt di truyền học nốt.
[Thế thì, những người họ hàng này…cũng giống với chị chồng…].
[Ah ~ Ừm, anh cho là họ cũng có tài năng nổi trội về mặt nào đó, mặc dù không hẳn là những sở trường ấy liên quan tới chiến đấu. Anh tin kĩ năng của Thần Să-… Kanina-neesan trong việc dùng cung thì có thể cho là vậy]
Đó là vì Thần Săn bắn không bao giờ để con mồi của mình chạy thoát. Có vẻ như ngoài cung tên, chị ấy còn có thể sử dụng súng, bẫy và dường như cả rìu nữa… À rế? Chẳng phải thế có nghĩa là chị ấy vượt trội hơn Moroha-neesan chả có thể dùng được gì ngoài kiếm sao? À không, nếu chỉ nói thuần túy về sức mạnh thì Moroha-neesan mạnh hơn vì chị ấy thiên về chiến đấu.
4 người nhanh chóng quen thuộc với đất nước này và bắt đầu làm những gì mình muốn vì họ từng nói mập mờ về chuyện hỗ trợ cho tôi. Thế nên giờ chúng tôi đang đến những nơi họ đang làm việc để kiểm tra thử, bởi tôi cũng tự hỏi họ đang làm gì.
[Ah, đó là oji-sama]
Nhìn về nơi Yumina chỉ, tôi có thể thấy được Kousuke-oji-san đang làm việc cùng 1 cái cuốc trên cánh đồng. Ông ấy đội 1 chiếc mũ rơm, và lau mồ hôi bằng chiếc khăn quàng trên cổ, cùng với trang phục làm việc trong nông trại đang mặc trên người. Hình tượng này rất phù hợp với ông ấy. Không, rõ ràng là phải vậy rồi. Thần Nông chính hãng mà lại.
[Yaa, Touya-kun, Yumina-san. Chúc 1 ngày tốt lành]
Ông ấy chào chúng tôi cùng với nụ cười chấc phác như mọi khi. Tôi nên nói sao nhỉ? … Có vẻ quá đơn giản.
[Chú đang tự cày ruộng sao? Có thể gọi người khác mà…].
[Không, không, nếu 1 người đàn ông không làm việc thì anh ta không được ăn… không phải là điều ta muốn nói, nhưng ta chỉ là làm điều này vì chính bản thân mình thôi. Thật tuyệt khi khai phá và dọn dẹp đất nông nghiệp, biến trở thành vùng đất canh tác mới để trồng lương thực cho mọi người, chẳng phải sao?]
Dù sao thì, có vẻ như ông ấy có thể thu hoạch mọi thứ cùng 1 lúc nếu dùng đến quyền năng của mình, nhưng việc đó sẽ rất nhàm chán và ông ấy sẽ không cảm thấy thú vị chút nào. Mặc dù ngay từ đầu thì ông ấy cũng không thể dùng quyền năng vì bị cấm làm như thế.
Cơ mà quả không hổ danh Thần Nông. Dường như ông ấy đang áp dụng toàn bộ kiến thức của mình vào thế giới này.
Tôi thử hỏi thứ mà ông ấy đả rải trên những cánh đồng, và rõ ràng đó là xương của ma thú bị nghiền nát. Làm thế nào mà ông ấy biết trong xương của chúng có phép thuật, và làm thế nào để sử dụng được chúng, tôi cũng không rõ. Laqshe và Alreaune hiện đang là trợ lý của ông ấy có vẻ rất ngưỡng mộ trí tuệ của ông về lĩnh vực này.
Không chỉ về những thứ đang làm. Ông ấy cũng có thể chăm sóc cánh đồng lúa nữa, ông chú này thực sự rất có ích. Mặc dù ông ấy quá giản dị đến mức dù có nói với ai đó rằng ông ấy là thần thì trăm phần trăm đếch tin.
_____Chuyển cảnh_____
Khi chúng tôi quay lại thì trấn sau khi kiểm tra vùng nông nghiệp, chúng tôi nghe được những tiến ồn vang đến từ quản trường trung tâm, nơi có tháp đồng hồ.
[Có chuyện gì vậy nhỉ?]
Yumina và tôi cùng cất bước về phía đó, và có thể nghe thấy một thứ âm nhạc vui vẻ. Không lẽ là…
Sau khi cố chen qua đám đông, ở đó, tôi nhìn thấy Thần Âm nhạc, không, là Sousuke-niisan đang chơi đàn 1 cách điệu nghệ ở trước đài phun nước của quảng trường trung tâm như thể chuyện đó chẳng có gì to tát.
Ủa, đấy không phải là cây đàn guitar mà tôi đã làm theo yêu cầu của Sakura đó sao? Anh ấy đã mang nó ra khỏi lâu đài à?
Sau khi chế tạo đàn piano, tôi đã tiếp tục dần dần làm những loại nhạc cụ khác như sáo, kèn, và phách. Nhưng mà cuối cùng thì tôi cũng không tập dùng chúng mà ném sang cho Hiệp sĩ đoàn. Vì có vài người bảo rằng họ khá quan tâm đến chúng và muốn học cách chơi.
Sau khi màn trình diễn của Sousuke-niisan kết thúc, khán giả xung quanh gửi đến anh ấy 1 tràng pháo tay rầm rộ. Thậm chí còn có người cảm động đến rơi lệ. Anh ấy thực sự chơi hay đến thế cơ à?
[Quả là 1 màn biễu diễn tuyệt vời!] – Yumina.
[… Thì, chắc đúng là không ai có khả năng hơn được trình độ âm nhạc của anh ấy đâu…]
So với thế giới cũ của tôi, âm nhạc không phải là 1 hình thức giải trí phổ biến tại thế giới này. Tôi nghĩ môn nghệ thuật này có thể lan rộng hơn nữa nếu chúng tôi bắt đầu bán những loại nhạc cụ như harmonica, guitar và máy ghi âm đơn giản. Mà cũng sẽ thật tốt nếu Sousuke-niisan có thể làm giáo viên âm nhạc ở trường.
Chúng tôi để Sousuke-niisan vừa bắt đầu chơi 1 bài khác ở lại đó, rồi cùng nhau đi qua con phố nơi chi nhánh guild ở cạnh quầy bar ở đó. Mà nói về bar…
[Cái qué gì thế…?]
Có nhiều người đàn ông đang nằm la liệt ở lối vào quán bar, tất cả đều say như chết.
Tôi bước tránh những người đàn ông đó và đi vào cửa hàng, và thứ tôi thấy là Suika đang ngồi ở bàn uống rượu. Quả nhiên.
Một người đàn ông ngồi đối diện con bé đang nắm chặt ly rượu của mình. Anh ta quắc rồi.
[Ahh ~, Touya-oniiiii-chan ~! Onii-chan muốn thi uống rượu với em không ~? Nếu em thắng thì anh sẽ phải trả tiền ~!].
[Em nghĩ em đang làm cái quái gì vậy?]
Tôi nói với Suika đang giơ ly rượu lên cao và cười rủ rê.
Những vị khách đã bị “nốc ao” đang được lôi ra ngoài và xếp nằm cạnh nhau ở ngoài đó
[Giờ thì, hãy bắt đầu với 3 ly phạt do đến trễ…].
[Anh không tới ĐỂ UỐNG. Làm ơn dừng lại ngay lập tức].
[Auu~]
Tôi cướp lấy ly rượu của Suika. Trong số 4 vị thần vừa đến, cô nàng này là đổ đốn nhất cmnr.
[Thật tình… Em không nên uống quá nhiều như vậy].
[Cũng vì đã một thời gian dài kể từ lần cuối em mới lại được uống rượu, thế nên em hơi mất kiểm soát 1 chút ~ nya. Em thường cẩn thận hơn với tửu lượng, thật đó. Yumina-chan, chúng ta cùng uống ở lâu đài nha?]
[Không, chị không biết uống rượu, nên…]
Yumina nở 1 nụ cười khó xử và xua tay.
Nên nói sao ta…? Tôi tự hỏi cái cửa hàng này sai sai sao ấy, khi mà lại có thể bán rượu cho 1 đứa trẻ, nhưng mà có vẻ Suika lại dám tự tiện dùng tên tôi để đạt mục đích của mình.
Nếu hỏi lý do tại sao họ lại tin những lời của con bé khả nghi này nói thì, có vẻ như họ đã được xác nhận từ những hiệp sĩ tại trạm canh gác. Tôi nghĩ sau đó mình sẽ phải đi xin lỗi các hiệp sĩ ấy…
[Oya? Touya và mọi người đó à?]
Sau khi chúng tôi bước ra khỏi quán bar, Karina-neesan cũng bước ra từ guild ở kế bên quán cùng lúc.
Người này đã nhanh chóng đăng kí tại guild mạo hiểm giả và bắt đầu làm nhiệm vụ như 1 thợ săn. Chị ấy không đi vào dungeon mà chủ yếu chỉ làm nhiệm vụ chinh phục. Có vẻ như lý do là vì chị ấy không muốn săn những thứ không ăn được.
Tôi đoán chị ấy vừa hoàn thành 1 nhiệm vụ khác, vì trên tay chị ấy đang cầm 1 con chim.
[Thời gian chuẩn đấy. Đây là bữa tối của hôm nay. Đưa nó cho đầu bếp Clair giùm chị, được chứ?].
[Đã rõ]
Trên thực tế, Karina-neesan đã săn được nhiều thứ khác nhau, thế nên gần đây bữa tối của chúng tôi đã trở nên phong phú hơn. Tôi để con chim mà Karina-neesan đưa vào trong [Storage].
[Một ngày nào đó, chị muốn săn những con mồi lớn hơn. Không có vẻ gì là chị sẽ tìm thấy chúng ở đây, thế nên chị đang nghĩ đến việc bảo em hôm nào đó đưa chị đi săn ở nơi khác]
[Em cũng nghĩ thế(*). Em sẽ thử điều tra khu vực xung quanh Misumido để xác định ở đó có nơi nào phù hợp với ý định của chị hay không]
<(*) cũng nghĩ là ở Brynhild không có con mồi mà bả muốn ấy>
Vì dù sao thì không có nhiều ma thú lớn ở Brynhild. Tôi đoán ở trong Misumido thì chắc sẽ có nhiều loại như thế. Mà chưa kể Đại thụ hải cũng ở gần đó nữa.
Nói gì đi nữa thì, 3 vị thần vừa đến Brynhild dường có thể giúp ích cho chúng tôi theo nhiều phương diện, đương nhiên là trừ Suika ra.
[Muu. Em cảm thấy anh đang nghĩ điều gì đó thô lỗ lắm đúng không?]
Con bé sắc sảo gớm. Sợ chết được. Karen-neesan là 1 chuyện, nhưng có vẻ như tôi cũng không nên ho he trước mặt những vị thần khác.
_____Chuyển cảnh_____
[…Vua, cái gì đây?].
[Nó được gọi là “Micro”. Là 1 thiết bị khuếch đại âm thanh. Mặc dù đó cũng không phải là chức năng duy nhất của nó]
Sakura nghiêng đầu trong khi nhìn vào chiếc micro ở trước mặt em ấy.
Tôi đã gọi Sakura và vệ sĩ của em ấy, Dark elf Spica-san, đến căn cứ của Hiệp sĩ đoàn để thực hiện 1 thí nghiệm nhỏ.
[Hmm, phải rồi… Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu với 1 giai điệu bình thường và dễ hiểu. Giá đỡ micro sẽ là ở đối diện Spica-san, thế nên cô có thể đứng cách xa ra hơn 1 chút được không?].
[Vâng. Thế này được chưa ạ?]
Cầm thanh kiếm và trang bị trên tay 1 chiếc khiên độc đáo chuyên dụng, Spica-san đứng ở giữa sân tập, cách xa chúng tôi.
[Vậy thì, Sakura, hãy thử vài bài hát nhẹ nhàng đi. À, nhớ vừa hát vừa đổ pháp lực vào micro nhé].
[… Em thực sự không hiểu gì cả, nhưng được thôi]
Sakura nhu thuận gật đầu và sau đó bắt đầu hát trong khi đứng đối diện giá đỡ micro. Ểh, em ấy chọn bài đó à?
Một bài hát của Pháp khá nổi tiếng ở Nhật Bản… Ừ thì nó nhẹ nhàng thật đấy. Nếu tôi không lầm thì từ “Chéri” không phải là tên của 1 người phụ nữ, mà trong tiếng Pháp, nó mang nghĩa “Người thân yêu”.
[Giờ thì, hãy thử di chuyển đi, Spica-san].
[Vâng. Ểhh!?]
Dù cô ấy chỉ di động 1 chút, nhưng cô ấy lại di chuyển với 1 sức mạnh đáng kinh ngạc. Chính Spica đang chạy cũng bất ngờ với điều đó. Sau đó, cô ấy đột ngột nhảy bật lên sau khi thắng gấp, và độ cao tối đa mà Spica-san đạt đến là gần 3m.
[Cơ thể thần cực kì nhẹ! Cứ giống như thần có 1 đôi cánh vậy!]
Quăng bơ Spica-san đang kích động chạy nhảy vòng vòng, tôi bảo Sakura ngừng hát.
[Ah!]
Tộc độ của Spica-san giảm xuống rõ rệt. Ra vậy. Đúng như tôi nghĩ. Có vẻ như hiệu ứng chỉ hoạt động khi em ấy hát. Chắc là hiệu ứng cũng sẽ khác nhau tùy thuộc vào giai điệu của bài hát.
[Vua, cái này là…].
[Đó là 1 trong những phép thuật hỗ trợ(1). Anh gọi là “Bài hát phép thuật”. Nó có thể áp dụng 1 loạt các phép hỗ trợ với sự trợ giúp của âm nhạc, và pháp lực của Sakura giống như chất xúc tác. Anh không biết một bài hát sẽ cho ra loại hiệu ứng gì trừ phi thử nó, nhưng dù sao thì đó cũng là loại phép hỗ trợ đồng đội. Thế nên nó không hề gây nguy hiểm cho mục tiêu(2)]
<(1) Eng là “bestowal” (tặng/cho), còn Jap là付与 (Phó Dự – Cấp cho/Ban cho). Dùng trong trường hợp này nên tui cứ ghi thẳng ra là “hỗ trợ” luôn.
(2) Khúc này cả eng lẫn Jap đều hơi khó hiểu. Không biết là “nó không hề gây nguy hiểm cho mục tiêu được buff” hay là “nó không gây nguy hiểm cho kẻ địch” nữa>
Nó có thể phát động hiệu ứng kể cả bằng âm nhạc của Sousuke-niisan, nhưng cũng cũng còn phụ thuộc vào cách đó được sử dụng như thế nào.
[Giờ thì thử hát bài hát yêu thích của em xem, Sakura].
[Ừm]
Sakura bắt đầu hát từng bài một, nhằm vào Spica-san. Tôi nên nói sao đây? Những bài hát tủ của em ấy đều rất phong cách… Có rất nhiều bài của phương Tây, nhưng tất cả chúng đều nằm trong khoảng thập niên 60 đến 80
Còn về những hiệu ứng phép thuật, tăng tấn công, phòng thủ, nhanh nhẹn, kháng phép hoặc làm phép của thuộc tính nào đó mạnh hơn. Vẫn còn nhiều hiệu ứng khác nữa, nhưng tôi cho rằng hôm nay thế này là đủ rồi.
Lợi thế của phép thuật này có thể tóm tắt như sau: hiệu ứng sẽ có tác dụng miễn là người đó còn trong phạm vi có thể nghe được nhạc, mà mức độ tiêu hao pháp lực tùy thuộc vào hiệu ứng và lượng đồng minh được hỗ trợ. Tuy nhiên, vì hiệu quả của phép sẽ ngưng khi bài hát kết thúc, Sakura sẽ chịu gánh nặng nếu phải hát liên tục, và điều đó chính là vấn đề, tôi đoán vậy.
Tôi có lẽ nên chuẩn bị những vật phẩm có chức năng [Refresh].
Framegear hiện đang do giáo sư chế tạo đã được trang bị chức năng cho phép thực hiện phép thuật này. Phép này sẽ có hiệu quả cho dù có được phát qua thiệt bị giao tiếp, thế nên việc phát nó trên tất cả như là 1 BGM sẽ khả thi.
Cơ mà tôi lo lắng việc những hiệu ứng của nó sẽ không thể phân chia, ví dụ như: tăng khả năng tấn công của cánh phải và tăng sức phòng ngự của cánh trái. Ngoài ra, vấn đề cuối cùng là, có vẻ như bản nhạc được ghi trước sẽ không có tác dụng.
Những suy nghĩ khác nhau chạy qua trong đầu trong khi tôi vẫn nhìn ngắm Sakura đang tiếp tục hát và trông rất hạnh phúc.