Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 242 : Đào Thoát Và Con Đường Của Loài Người
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 242 : Đào Thoát Và Con Đường Của Loài Người
Isekai No Kami Team
Người lính sắt vung thanh kiếm trên tay phải của nó lên, sau đó nhằm vào chúng tôi đang ở chỗ chiếc ngai vàng mà chém xuống.
[Kuu!] – Touya.
[Uhiiiii!] – Jaofar.
Thiên vương giả và tôi nhảy sang 1 bên tránh nó. Căn phòng được xây dựng xa hoa bị đập phá tàn nhẫn, biến thành nó thành 1 đống đổ nát không hơn không kém. Thứ đó có sức mạnh ở 1 mức độ nhất định. Nếu giả sử sức mạnh của Kị sĩ hạng nặng loại cũ ở mức 10 thì thứ này đạt tới mức 8, tôi cho là vậy.
[Hiiiii!!] – Jaofar.
Thiên vương giả mạo chạy thục mạng về phía cuối đại sảnh. Quả không hổ danh là 1 “cựu đạo chích”, tuyệt kĩ là không gì khác ngoài chạy trốn. Nhưng mà nằm mơ đi rồi cho rằng anh sẽ để chú thoát.
[Chết tiệt… Jesty-san và mọi người, hãy đuổi theo hắn đi].
[Tôi hiểu rồi!] – Jesty.
Lấy Jesty-san dẫn đầu, Rengetsu-san và Sonia-san cũng truy đuổi theo tên Thiên vương mạo nhận và biến mất phía sau căn phòng.
Những người còn lại ở đây là tôi, Kohaku và Tsubaki-san.
[Ngươi đang định đối đầu với lính sắt của ta chỉ bằng cơ thể bình thường sao? Đúng là một kẻ không biết tự lượng sức]
Tôi nghe một giọng nói ồm ồm vang lên, như thể nó được phát qua 1 chiếc loa rẻ tiền được lắp trong người lính sắt vậy. Hẳn đó là giọng nói của kẻ đang lái nó ở bên trong.
Mặc dù nó không dễ nhận ra với mớ âm thanh và tiếng ồn xung quanh vào lúc này. Chờ chút. Tôi nghĩ mình đã nghe giọng nói đó trước đây… Ah.
[… Ra vậy. Thế ra anh đã trốn đến nơi như thế này. Đúng chứ? Tiến sĩ Bowman] [Naa…! Ng-ngươi! Sao ngươi lại biết là ta?]
Hà ~ Đúng như tôi nghĩ, huh? Bên trong đó là cựu kĩ sư ma pháp của Rodomea, Edgar Bowman.
Anh ta là người đã gây ra sự tàn phá của bọn golem vũ trang. Vì tội hủy thoại thủ đô của Rodomea, anh ta đã bị tước đi chức vụ và bằng tiến sĩ sau đó bị áp giải đến khu khai thác mỏ để đền tội.
Tôi nghe nói anh ta đã trốn thoát trên đường áp giải đến đó do sự giúp đỡ của một nhóm người không rõ lai lịch, nhưng giờ thì tôi đã hiểu mọi chuyện xảy ra như thế nào rồi. Tóm lại, “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” đứng sau chuyện đó, đúng không?
[… Hiểu rồi. “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” mấy người đã làm ra anh chàng này huh? Một sự thất bại…].
[Thất bại? Ngươi vừa nói rằng chúng, những người lính sắt mà ta tạo nên là 1 thất bại!? Những kiệt tác xuất sắc nhất này của ta thậm có đủ sức mạnh để chinh phục cả Yuuron].
[Anh vẫn nói rằng chính mình tạo ra chúng mặc dù sự thực là anh xây dựng chúng dựa theo công nghệ ăn cắp từ người khác? Đem chúng ra so với Framegear của Brynhild thì không khác gì ngày và đêm cả].
[Ngươiiiiii thực sự đã nói nó ra!!!!!!!!]
Bàn tay đang cầm cây thương nhằm vào tôi mà đâm. Cách chuyển động của nó thực sự quá dễ đoán.
Tôi nhẹ nhàng tránh các đòn tấn công và quan sát người lính sắt trong khi vẫn tránh né combo tấn công liên hoàn của nó.
Hệ thống điều khiển bằng tay dường như rất khác so với Framegear. Framegear có khả năng đọc sóng não và suy nghĩ, theo dõi chúng ở 1 mức độ nào đó, khiến cho cỗ máy có thể chuyển động theo ý muốn của người lái. Thế nên những động tác của nó hoàn toàn giống như là sao chép từ người lái mà ra.
Nhưng còn lính sắt này thì, tôi cảm thấy cách di chuyển của nó đã được cố định ở 1 mức độ nào đó. Giống như trong một game chiến đấu vậy, nơi mà những động tác hay chiến thuật phải tự hình dung trong đầu sau đó mới nhập lệnh.
Tôi không có ý nói điều đó đơn giản tới mức như nhấn A để đấm, B để đá v.v… nhưng cũng gần như là thế nếu tôi phải nói toạc móng heo ra. Việc điều khiển thì có thể là dễ dàng đấy, nhưng tôi cho rằng nó không đủ linh hoạt để đối phó với tình huống bất ngờ, so với con người thì còn kém quá xa.
Hay là nó bị ảnh hưởng bởi rào chắn? Mặc dù một loại phép khắc ấn đã được dùng lên Framegear để chúng có thể dùng được phép thuật. Nhưng mà nó cũng bị hạn chế nốt? Mà nói sao đi nữa, động tác của lũ lính sắt là quá tệ.
[Cuối cùng thì, chúng cũng không có gì tốt].
[Ngươi vẫn dám nói thế!!]
Tôi trượt xuống phía dưới cánh tay, và chém Brunhild đang được bọc trong thần lực hướng lên trên để cắt cánh tay.
Cánh tay cầm thương bị cắt đứt từ phần khuỷu và văng đi.
[Cá–!!??]
Tôi lao đến phía dưới đùi và cắt 2 cái chân theo cách tương tự bằng thanh kiếm của mình. Người lính sắt mất thăng bằng và ngã chúi đầu về phía trước, tạo nên âm thanh ầm ĩ khi nó hôn sàn.
[Không thể nào…!! Vô lý, quá vô lý! Làm gì có chuyện như thế này được! Éo thể nào mà lính sắt của ta bị đánh bại được!!].
[Đ-đánh lại lính sắt, bằng cơ thể máu thịt chỉ với 1 người…] – Sol.
Tôi lao đến tấn công Sol đã bị kinh ngạc và đứng đơ ra bằng [Accel]. Hiệu ứng ngay lập tức bị ngắt do rào chắn, nhưng sự gia tốc tạm thời đó cũng đã đủ trong tình trạng hắn ta không phòng bị.
[Đệt!?] – Sol.
Sol giơ chiếc khiên của mình lên, nhưng nó chả có nghĩa lý gì với tôi. Tôi cắt cánh tay hắn ta cùng với chiếc khiên bằng 1 cú chém xoay.
[Guwaaaaaaaa!?].
[Ồn quá. Ngậm miệng lại. “Paralysis”].
[Guhaaa…!!!]
Tôi chạm vào người hắn và kích hoạt phép tê liệt. Cơ thể hắn ta mất khả năng tự chủ trong 1 khoảng thời gian và đổ sầm xuống.
Máu phun ra xối xả từ vết thương trên tay, thế nên tôi đã cầm máu bằng phép thuật phục hồi. Có nhiều điều tôi còn muốn hỏi hắn sau đó.
[Giờ thì, ngươi bó tay chịu trói chưa hửm?]
Tôi quay sang nói với Galzerd. Nhưng mà hắn ta chỉ mỉm cười không sợ hãi.
[Fufufu. Mạnh. Ngươi thực sự rất mạnh, chiến binh quỷ ~. Ngươi có đủ điều kiện bởi vì cũng có thể ít nhiều dùng được phép thuật
[Tổng tư lệnh? Ngươi keo quá đấy. Ngươi có biết là trước đây cũng có 1 tên ảo tưởng giống ngươi đã nói rằng sẽ cho ta nửa thế giới nếu thành đồng minh của hắn không? Mà tất nhiên là ta từ chối]
Ừm, con rồng đó đã kết thúc bằng việc vào bụng 1 con rồng khác.
[Vậy à? Thật đáng tiếc. Ta đoán mình thực sự phải giết ngươi rồi]
[Thật ngạc nhiên khi ngươi có thể nói những điều như thế trong tình huống hiện tại, mặc cho đồng đội và tên lính sắt mà ngươi tự hào đã nằm 1 đống].
[Ai nói ta chỉ có một tên lính sắt?]
Như phản ứng lại lời của Galzerd, tiếng ầm ầm vang lên…! Sau đó tôi cảm nhận được mặt đất dưới chân tôi đang rung chuyển.
Tôi nhìn về phía khu vườn đã có thể quan sát được sau khi bức tường bị tên lính sắt đập vỡ. Vòng tròn phép thuật hình ở khắp nơi trong khu vực lâu đài, và những tên lính sắt không ngừng xuất hiện từ bên trong chúng.
Chúng giống như con tôi vừa hạ gục 1 lúc trước. Chỉ khác là chúng đang cầm các loại vũ khí khác nhau, từ kiếm đến chùy… Vài con trong số đó thậm chí còn cầm mấy thứ tương tự như nỏ.
[Chết tiệt. Nhắc mới nhớ, hình như có đến 1000 con trong tầng hầm].
[Ồ? Ngươi thậm chí biết được đến mức đó? Nhưng mà hơn 90% lính sắt hiện không có ở đây. Ta đã dịch chuyển chúng đến vùng lân cận biên giới quốc gia với Ferzen. Việc cải tiến đã được thực hiện liên tục và quân tiếp viện cũng đã hoàn thành. Chúng ta đang ở trạng thái có thể xâm chiến Ferzen ngay lập tức]
Anh chàng này đã chuẩn bị kĩ lưỡng. Không. Có phải vì chúng tôi đã đến quá muộn không? Những tên lính sắt đã sẵn sàng xâm lược Ferzen chiếm hơn 90% tổng số, thế nên sẽ vào khoảng 950 con nếu tôi giả định hiện tại ở đây có 50 con… Không phải là khá nguy hiểm sao?
Nhưng mà, trước hết tôi nên làm gì đó với 50 chú ở đây trước khi tìm mấy chú kia đã.
Tôi thậm chí còn không hoảng loạn chút nào, lý do là……
[…… Lãnh đạo Galzerd. Nghe thấy gì không?].
[…nghe gì?]
Hắn ta nghi ngờ do nụ cười mà tôi thể hiện ra à? Galzerd ngừng động đậy và dỏng tai lên nghe trong 1 lúc.
Có thể nghe thấy âm thanh của tiếng va chạm từ phía xa. Hắn ta hiểu rằng có thứ gì đó đang đến đây do sự rung động của mặt đất và âm thanh lớn vang vọng. Tiếng của một vụ nổ lớn và thứ gì đó rơi xuống với âm thanh nặng nề truyền đến, thế nên Galzerd nhảy ra ngoài vườn.
[Cái—-!?]
Thứ hắn ta nhìn thấy là hình ảnh của những tên lính sắt đã bị cắt vụn ngay bên cạnh lâu đài. Một chiến binh vũ trang to lớn với ánh tím bao quanh và một hiệp sĩ màu da cam đang đứng cạnh đống đổ nát của chúng.
Đó là “Schwertleite” của Yae và “Siegrune” của Hilde.
[Không thể nào…! Tại sao Framegear của Brynhild lại…!?]
“Schwertleite” của Yae di chuyển như thể đang trượt băng trên mặt đất ngay trước khi Galzerd kết thúc lời nói. Nó lập tức tiếp cận những tên lính sắt xung quanh và vung thanh kiếm cắt đứt tứ chi chúng trong nháy mắt.
Còn “Siegrune” của Hilde thì làm chệch hướng đòn đánh của những tên lính sắt bằng chiếc khiên và kết liễu kẻ thù bằng những đòn chém xiên tuyệt đẹp.
Tôi đã chuẩn bị cổng dịch chuyển mà chỉ những Framegear mới có thể đi qua ở bên ngoài rào chắn của lâu đài vì nghĩ rằng những tên lính sắt có thể sẽ ra ngoài. Sau đó, tôi liên lạc với với Ruli và Kougyoku bằng thần giao cách cảm bảo Yae cùng Hilde chuẩn bị sẵn sàng ở đầu bên kia phép dịch chuyển từ trong ‘Hangar’. Đó là vì ngay cả rào chắn cũng không thể chặn được thần giao cách cảm.
Những người lính sắt lao vào tấn công Yae và Hilde lần nữa. Chúng ta có khoảng hơn 20 đơn vị, thế nên sẽ có thể đánh bại 2 người đó nếu dùng số lượng để áp đảo. Tôi tự hỏi có phải những người lái của lính sắt đang nghĩ như thế hay không?
Nhưng mà 2 cô nàng đó không có yếu đuối đến mức để thua cả hàng khựa cho dù có sự khác biệt lớn về số lượng đâu. Nhất là đối với các mẫu Framegear mới như thế này.
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ đám lính sắt đã được biến trở về thành sắt vụn.
[Mẹ kiếp…!].
[Ta không biết ngươi đang âm mưu gì, nhưng tốt hơn là nên bỏ cuộc đi. Ta có thể giao ngươi cho quốc vương Ferzen nếu ngươi thích].
[Fuu, fufufu. Ngươi quả thực là 1 con chó của Ferzen đúng không? Nhưng mà, chả có tương lai nào cho cái Vương quốc Ferzen đó đâu. Ta rất mong chờ cái ngày chúng run rẩy khi chứng kiến sức mạnh của “Hiệp hội hoàng kim [Gordias]” bọn ta đấy!!]
Galzerd tuyên bố như thế trong khi giơ cây gậy trong tay mình lên trời.
Ngay lúc đó, ánh sáng chói lòa phát ra từ cây gậy, thế nên tôi theo phản xạ bảo vệ mắt của mình bằng cánh tay phải.
Sau khi ánh sáng dịu lại và tôi mở mắt ra, bóng dáng của Galzerd đã không còn ở đó.
Sau đó, tôi nghe thấy tiếng vẩy cánh và nhìn về hướng đó. Một con đơi đang bay về hướng đông. Không lẽ… đó là Galzerd à?
Hắn ta đã dùng phép biến hình sao? Hay đó là 1 loại phép không thuộc tính?
Dù sao thì, sẽ rất tệ đối với chúng tôi nếu để hắn ta chạy thoát. Tôi kích hoạt [Fly] thử để đuổi theo, nhưng vẫn bị vô hiệu sau khi bay được tầm 2m. Chết tiệt! Ảnh hưởng của rào chắn vẫn còn sao?
[Kohaku!].
[Vânggg!]
Tôi nhảy lên lưng Kohaku vừa chạy đến. Sau đó lao nhanh về phía bức tường của lâu đài và nhảy qua chúng. Chúng tôi cứ thế mà thoát ra ngoài rào chắn. Ngay lập tức, tôi dùng [Fly] vọt lên trời, nhưng không còn thấy con dơi đâu.
[Tìm kiếm. Con dơi lớn đang ở gần đây].
[… Tìm kiếm hoàn tất. Không có con dơi nào trong phạm vi 5km xung quanh]
Mẹ kiếp. Một con dơi không thể nào bay nhanh như vậy được. Hay hắn ta đã biến thành 1 con vật khác, hoặc đã làm gián đoạn phép tìm kiếm bằng chuyên môn vô hiệu hóa phép thuật của hắn?
Hắn ta đã tẩu thoát thành công à?… Không, vẫn còn 1 cách để tóm hắn.
Tôi bước xuống khỏi lưng Kohaku và khóa tất cả những cái cây trong bán kính 5km bằng [Multiple] trong smartphone của mình. Tốn 1 ít thời gian.
Sau đó, tôi kích hoạt phép thuật lên tất cả những mục tiêu đã được chọn. Và phép đó là……
[“Absorb”]
Những cái cây bắt đầu hấp thụ pháp lực trong môi trường xung quanh chúng cùng 1 lúc. Phép thuật xung quanh đều bị xóa bỏ. Đây là rào chắn cản trở của riêng tôi. Hiển nhiên là pháp lực của tôi thì không bị hấp thụ.
[Tìm kiếm, Galzerd].
[… Tìm kiếm hoàn tất. Phía trước 3km về hướng đông nam]
Phép biến hình đã bị hủy bỏ do pháp lực bị hấp thụ. Hiệu quả sẽ kéo dài trong một lúc, thế nên trong khoảng thời gian đó, hắn ta sẽ không thể dùng phép thuật. Tôi phải nhanh lên trước khi hắn ta rời khỏi những cây cối xung quanh vì phạm vi hấp thụ pháp lực chỉ giới hạn ở đó.
Tôi ngồi trên lưng Kohaku băng qua thủ đô và dùng [Teleport] nhảy đến vị trí của Galzerd.
Chúng tôi đến 1 khu rừng ngoài thủ đô. Ở đó, 1 con chim vừa ngay lập tức trở về hình dạng con người và chống cây gậy trên tay mình để đứng dậy bằng tất cả sức lực sau cú rơi tự do. Nói cách khác, tôi nhìn thấy Galzerd lặp đi lặp lại sự biến đổi đó liên tục nhiều lần. Sau đó, hắn ta nhìn thấy tôi và Kohaku, những người đang truy đuổi hắn ta chạy đến.
P/s: riêng ta thì ta thấy “phiêu ~” vler> [Đ-đây là do ngươi…?]. [Lâu quá không gặp. Giờ thì, ta sẽ cho ngươi chứng kiến những phép thuật hay ho như đã hứa, “Slip”]. [Gaaa!?] Tôi hủy bỏ [Absorb] và kích hoạt [Slip]. Galzerd ngã một cú hoàng tráng lệ trong khi nói lời tạm biệt với cây gậy của mình. Hắn cắm mặt xuống đất và ngã chỏng vó ngay tại chỗ. Tôi ngay lập tức bắn viên đạn ác quỷ xuống đất bằng Brunhild. Phải ha. Đây chính là một viên [Vô hạn hôn đất đạn]. 無限転倒弾: VôHạn Chuyển Đảo Đạn. Tui chém tí> Phép trượt tương tự sẽ được kích hoạt liên tục 1 cách vô hạn ngay sau khi phép trước đó kết thúc. Đó là loại phép thuật sẽ liên tục mãi cho đến khi pháp lực của tôi cạn kiệt [Guhaa!? Ugouuu!? Fugiiyaa!?] Ờ được rồi. Ngươi không thể tập trung pháp lực để làm phép trong tình trạng liên tục đo đất như thế. Dù với tỉ lệ nào đi nữa, kẻ dính phép vẫn sẽ ngã về hướng mà họ cố gắng di chuyển đến cho dù chỉ xê dịch 1mm. Gần như không thể di chuyển trong tình trạng này, và 1 lần ngã là 1 lần ê chảo. Tôi quăng bơ Galzerd đang hào hứng chụp ếch mà không cần ếch, và lấy ra 1 vật gì đó từ [Storage] trong khi huýt sáo. Tôi đặt cái khối kính (mặc dù tôi nói là kính nhưng nó không phải kính) hình khối lập phương cạnh dài 3m. Xác chết của lũ smile hóa học đã được đặt ở trung tâm nó. Đúng rồi. Nó chính là hộp kinh dị [Slime box]. Hơn nữa, tôi đã thêm nhiều cải tiến so với cái trước đây. Rất là phiền nếu hắn ta sử dụng phép thuật, thế nên tôi đã yểm [Absorb] lên nó bằng [Enchant] để nó có thể ngay lập tức hấp thụ pháp lực trước khi phép thuật có thể kích hoạt. Mà, mặc dù tôi éo tin có đứa nào ngồi trong đó mà còn dùng phép được đấy. [Làm kẻ mở hàng nhé ~] Tôi dịch chuyển Galzerd vẫn đang “thương yêu đất mẹ”, cho rơi vào trong hộp bằng [Gate]. [Hôi quááááááááááá!!!!????] Galzerd ngã oạch xuống trong khi vẫn cầm chặt lấy mũi. Mặt hắn ta chuyển màu liên tục từ xanh lè cho đến khi biến thành trắng tinh khôi. [Hôi!! Quá hôi, quá thúiiiiiiiiii!! Oueeeeee!!!]. [Rồi rồi, vẫn chưa kết thúc đâu ~ thực đơn vẫn còn 1 món phía sau nữa ~] Tôi ấn chiếc nút phía bên ngoài rồi “Tiếng cào xước bảng đen” và “Âm thanh bộ đồ ăn bằng kim loại kéo lê trên bàn ăn bằng kim loại” vang lên từ chiếc loa được lắp bên trong. [Uhiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!?]. [Úi! Mình quên vụ cách âm. Vậy thì “Silence”] Tôi kích hoạt phép thuật im lặng ở các mặt của hộp để ngăn âm thanh trong đó rò rỉ ra ngoài. Galzerd đang la hét cái gì đó, nhưng tôi éo biết vì có còn nghe thấy được tiếng hắn ta đâu. [———-!!———-] Hắn cố che tai lại để không nghe âm thanh địa ngục, nhưng lại phải hít lấy mùi hôi. Khi hắn cố che mũi lại, hắn sẽ phải nghe những tiếng kinh khủng đó. Hắn cứ thế lặp đi lặp lại hành động đó nhiều lần. Mặt hắn ta ướt sũng nước mắt, nước mũi và nước dãi. Dơ vãi. [Chủ nhân… quả nhiên. Cái này là…]. [Ừ thì, tôi đã khá khó chịu vì tên này. Rào chắn và mấy thứ tương tự cũng làm tôi phát cáu nữa. Nhưng mà tôi nghĩ trả thù thế này là ổn rồi]. [Tôi nghĩ ngài đi quá cái gọi là “ổn” đó rồi…] “Vậy hở?” – Tôi đã trả lời như vậy với Kohaku đang co rúm lại. Ném hắn ta vào đó sẽ hủy hoại khứu giác và thính giác của hắn, nhưng vì lý do nào đó tôi thấy vẫn chưa hài lòng. Tôi có nên chiếu thêm vài hình ảnh “đáng yêu” không nhở? Tôi kích hoạt [Mirage] dưới chân mình, tạo nên hình ảnh lũ sâu bướm, gián, rết… vào bên trong hộp. [——tsu!! —–tsu!!] Ồ? Cuối cùng thì hắn bắt đầu đập lên thành hộp, nhưng xin thứ lỗi là chiếc hộp lần này được làm bằng vật liệu tinh thể Mồ hôi của Galzerd đổ ra không ngừng nghỉ, còn đầu gối hắn ra run lên như phê cần. Nhìn hắn bây giờ y như 1 đứa trẻ sơ sinh ấy nhể? Nhưng mà tôi lại muốn trả đũa hắn và cho hắn thấy chính mình lúc này ghê ấy chứ. Galzerd cuối cùng cũng đổ rầm xuống như 1 con rối đứt dây, và hắn ta ngất ngay tại chỗ. Bọt trào ra từ miệng hắn. Mắt hắn thì mở to, toàn thân thì co giật. Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu tôi khi nhìn thấy cảnh đó. [Mình có thể chứng kiến cảnh này thêm lần nữa nếu dùng [Refesh] để khôi phục thể trạng hắn ta]. [Chủ nhân. Làm hơn nữa là ngài không còn bước trên con đường của loài người đâu] Tôi đã bị Kohaku cản lại. Chết tiệt. Thượng đế: Có lẽ ta nên thu hồi thần chất của cậu ta. Vị thần nào đó: Tại sao ạ? Mặc dù hỏi thế nhưng mặt vị thần ấy cũng hiện lên vẻ thông cảm. Thượng đế: Mọi người nghĩ cậu ta thích hợp làm thần hơn, hay…làm Quỷ vương hơn? Chư thần: [gật gù ra vẻ đã hiểu cùng nụ cười méo xệch]>