Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 232 : Chương 232 : Kiếm Ánh Sáng Và Hiệp Sĩ Mèo
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 232 : Chương 232 : Kiếm Ánh Sáng Và Hiệp Sĩ Mèo
Isekai No Kami Team
[Hể ~, đây là lần đầu chị nhìn thấy cách dùng thần lực như thế này đấy]
Moroha-neesan đang khoanh tay, nhìn tôi trong khi nói bằng giọng thán phục.
“Giải phóng thần uy” đã giải khai sức mạnh gia thần trong người tôi. Có vẻ như các vị thần ở thần giới dùng nó như thể hít thở vậy, nhưng đối với tôi, việc này sẽ tạo gánh nặng lên cơ thể.
Thế nên tôi đã tự hỏi là tôi có thể kích hoạt chỉ 1 phần sức mạnh gia thần hay không, rồi tôi tập trung nó lên cánh tay phải của mình từ phần cổ tay và 1 lưỡi kiếm làm từ thần lực xuất hiện.
Lúc đầu thì tôi không thể làm tốt chuyện này, nhưng cuối cùng tôi cũng đã có thể dễ dàng thực hiện nó một khi đã biết cách sử dụng.
Tôi đã tập luyện trong 1 khu rừng ngoài lâu đài bởi vì không muốn bị ai nhìn thấy.
[Bọn chị thường không kiềm nén quyền năng của mình hay là làm mấy việc tương tự, thế nên cách dùng như thế này thì chưa từng có ai sử dụng qua].
[Đó là vì em muốn được miễn cái vụ tóc dài ra mỗi khi em dùng sức mạnh gia thần]
Thú thật, có 1 bí mật là tôi đã rất lo lắng về việc mình phải làm sao nếu lông tay/chân của tôi cũng mọc dài theo hoặc trở thành một kẻ lắm lông(tóc).
[Nhưng mà cũng rất khó để duy trì hình dạng của nó nếu em không tập trung…]
Một thứ có thể được gọi là “Kiếm ánh sáng” đang kéo dài ra từ cánh tay phải của tôi, rồi nó bắt đầu biến mất sau 1 khi tôi mất tập trung trong 1 khoảng thời gian ngắn.
[Chị nghĩ rằng nó sẽ dể dùng hơn nếu áp dụng lên thứ gì đó em đang cầm trên tay]
Moroha-neesan nhanh nhẹn ném cho tôi 1 cành cây bất kì từ xung quanh.
Tôi cầm nó và áp dụng thần lực vào nó như thể nó đã trở thành 1 phần kéo dài của cánh tay tôi. Ah, chị ấy nói đúng. Chuyện này trở nên dễ dàng hơn do tôi có thể hoàn thành nó mà không cần lăn tăn về chuyện duy trì hình dạng.
Tôi nhẹ nhàng vung cành cây và nó dễ dàng đốn ngã 1 cây đại thụ trong khu rừng. Nè nè, cái này có thể tạo ra 1 thanh kiếm có độ sắc bén thậm chí còn hơn cả lưỡi kiếm tinh thể……
Tiếp theo, tôi dùng bàn tay phải được bọc trong thần lực bóp chặt 1 hòn đá nhằm gần đó, và nó để dàng vỡ nát thành từng mảnh nhỏ. Rồi tôi thử làm tương tự bằng bàn tay trái, nhưng với một cánh tay bình thường thì đúng là không thể.
Umu. Phần từ cổ tay trở lên giống như một sự tồn tại khác vậy. Tôi thử vung nắm đấm tay phải vào cái cây tôi vừa đốn hạ trước đó, kết quả là bàn tay tôi cắm sâu vào thân cây mà không có 1 chút đau đớn. Có vẻ thần lực đang bao bọc bàn tay tôi đã ăn mòn cái cây. Nếu tôi đẩy mạnh hơn thì liệu có xuyên qua thân cây luôn không nhỉ?
Ban đầu, thần lực không phải là thứ quyền năng nên sử dụng trên mặt đất. Thế nên mấy cô chị của tôi đã không dùng nó vào bất cứ việc gì ngoài chiến đấu chống lại tên ác thần
Cơ mà tôi vẫn nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tôi không cần phải dùng tới sức mạnh này. Nhưng không chỉ giới hạn với Gira lúc trước, chắc chắn vẫn còn rất nhiều cấp thống trị khác giống như hắn ta, thế nên có càng nhiều biện pháp đối phó thì càng tốt.
_____Chuyển cảnh_____
Sakura và Linse đang thảo luận về cái gì đó khi tôi quay về lâu đài. Mối quan hệ của 2 cô nàng khá là tốt. Phải chăng là vì tính cách cả 2 có nhiều điểm chung? Cả 2 đều khá nhút nhát, nhưng họ khác nhau theo kiểu Linse thì e thẹn còn Sakura chỉ đơn giản là thờ ơ.
[Các em đang làm gì vậy?].
[Vua].
[Ah, Touya-san. Sakura-chan nói rằng muốn học phép thuật, thế nên em đang kiểm tra thuộc tính của cậu ấy]
Ah, thế ra em đang kiểm tra bằng mấy viên pháp thạch đó à? Hồi đầu thì tôi cũng đã được kiểm tra theo cách đó. Sakura có thể sử dụng [Teleport] (chính xác thì em ấy vẫn chưa làm chủ được), thế nên trong trường hợp xấu nhất thì em ấy cũng có năng khiếu về phép thuật vô thuộc tính.
[Thế, em ấy có bao nhiêu hệ phép thuật?].
[Hệ vô, hệ thủy và hệ ám] – Linse.
Hể ~. Tức là em ấy mang 3 hệ à? Không tệ. Nhưng mà trên cơ bản thì hệ vô được xem là phép thuật cá nhân. Và 1 người chỉ có thể học 1 phép trong hệ này. Thế nên có nghĩa là em ấy chỉ có 2 thuộc tính?
[Dường như cậu ấy có 1 lượng đáng kể pháp lực. Mặc dù không thể so sánh được với Lean, nhưng em nghĩ lượng pháp lực của cậu ấy còn hơn cả em]
Ờm, dù sao đi nữa em ấy vẫn là người của ma tộc(*), những người đứng đầu Zenoasu mà. Hiển nhiên là Sakura sẽ có rất nhiều pháp lực rồi. Mà khoan, em nói Lean thậm chí còn nhiều hơn em ấy hả? … Maa, tốt xấu thì Lean cũng là trưởng tiên tộc mà lị.
<(*): từ nay về sau, quỷ tộc ở Zenoasu sẽ đổi thành “ma tộc” nhé, vì chương 460 có lú ra thêm 1 “quỷ tộc” khác ở Ishen nữa, tui nghe ông bạn nói là tổ tiên xa xưa của Yae luôn đấy>
[Tớ có thể dạy cho cậu thuộc tính thủy, nhưng còn về vô thuộc tính thì chỉ có thể tự học thôi. Mặc dù tớ nghĩ sẽ không có vấn đề gì nếu cậu học được cách làm chủ pháp lực. Còn về ám hệ, chỉ có Yumina hoặc Touya-san mới có thể dạy cho cậu…]
Đúng vậy, Lean không có ám thuộc tính.
Nhân tiện, thuộc tính phép thuật của tất cả chúng tôi:
Touya: hack+cheat+bug (có GM bảo kê)
Là như vậy.
Hửm? Mà nếu tôi nhớ không lầm thì Lean nói rằng cô ấy có 4 phép vô thuộc tính. 1 cái vẫn còn là bí ẩn. Tôi được biết rằng trong các tộc, Tiên tộc hầu như mỗi người đều có phép thuật vô thuộc tính bởi họ có khả năng tương thích cao với nó.
[Ồ, mọi người đang tụ tập làm gì ở đây vậy?]
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến ngay. Ẻm xuất hiện rồi kìa. Đương nhiên là cũng có Pola đi theo cùng với những bước chân ọp ẹp.
Pola giơ tay nhóc ấy lên như thể đang nói “Hố le!!”. Nhóc vẫn tràn trề sức sống như mọi khi nhể. Mà không. Tôi không chắc 1 món đồ chơi được lập trình liệu có thể tăng hay giảm sức sống không nữa.
[Lean, em có 4 phép vô thuộc tính đúng không? 3 trong số chúng là [Program], [Transfer], và [Protection]. Cái cuối cùng là gì?]
Tôi nói thẳng ra câu hỏi đang lởn vởn trong đầu mình. Hẳn là đâu có gì phải giấu diếm nhở.
[Ah, em vẫn chưa nói với anh à? Đó là phép thuật tìm kiếm tương tự như [Search] của anh. Nó tên là [Discovery]
Truy tìm. Liệu nó có mang nghĩa tương tự như [Exploration]
[Anh tưởng tượng rõ ràng đối tượng mà anh muốn tìm trong đầu để có thể xác định vị trí của nó. Hiệu quả sẽ không đáng kể nếu anh không hình dung một cách chi tiết, thế nên nó rất khó sử dụng].
[Vậy à? Nhưng dường như nó khá hữu dụng khi tìm đồ thất lạc mà].
[Để em xem nào, ví dụ nhé, khi tìm kiếm quả táo em đã để lại trên bàn bằng [Discovery]. Em sẽ không thể tìm thấy nó nếu có thứ gì đó đã thay đổi dù chỉ 1 chút, chẳng hạn như anh đã cắn nó]
Ểh? Nó không hoạt động chỉ với nhiêu đó? Mặc dù sự khác biệt trên đối tượng tìm kiếm khiến cho hiệu quả phép thuật giảm đi là đặc điểm chung của hệ thống phép thuật tìm kiếm.
[Nói chính xác hơn về trường hợp quả táo, những quả táo khác cũng có thể bị lẫn lộn trong quá trình tìm kiếm, thế nên sẽ rất khó để tìm ra chính xác vật anh đang muốn tìm. Ngay cả em thì cũng không dùng nó để tìm bất cứ thứ gì ngoài Pola khi nhóc ấy lang thang ở đâu đó]
Tìm trẻ lạc hả? Hờ ~ chắc chắn việc dùng phép thuật này là rất khó khăn. Nếu là thế giới cũ của tôi, chúng tôi hẳn là sẽ dùng nó để tìm mấy thứ như cái điều khiển TV, chìa khóa xe hoặc chìa khóa nhà… À há? Không phải nó khá hữu ích đó sao?
Sau đó, chúng tôi quay trở lại khóa đào tào sử dụng phép thuật của Sakura sau khi giải quyết xong bí ẩn phép thuật vô thuộc tính cuối cùng của Lean.
Ngày nay, phép thuật ám thuộc tính chỉ được nhìn nhận như là “phép thuật triệu hồi”.
Những sinh vật như lizardmen
Sự thật là, Kohaku và những thần thú khác đều được triệu hồi với chu kì vài chục năm 1 lần từ 1 thế giới xa xôi (mặc dù tạm thời thì tôi gọi nơi đó là “Huyễn Thú Giới”
Tôi đã từng nghĩ về việc này, có khi nào ma thú là hậu duệ của những con thú triệu hồi đến từ Huyễn Thú Giới?
Ví dụ, nếu 1 con sói bạc được triệu hồi có con với 1 con sói bình thường trong thế giới này và sau đó con sói bạc đó quay lại thế giới của nó, con sói con được sinh ra sẽ là 1 loài khác so với sói thông thường. Nói cách khác, đó sẽ là sự ra đời của 1 con ma thú. Trong trường hợp đó, có thể là do phép thuật triệu hồi mà ma thú đã có mặt khắp nơi trên thế giới cho đến tận bây giờ.
Mà, cũng không có cách nào để kiểm chứng giả thuyết đó, và cũng không thể thay đổi gì cho dù có chứng minh được lập luận đó là đúng…
Ngoài ra, còn có những phép thuật khác trong hệ thống phép thuật ám hệ ngoài phép thuật triệu hồi.
[Các phép thuật ảnh hưởng đến tâm trí như [Confusion]
Sakura nhìn tôi với vẻ mặt thất vọng. Bộ em đang có ý định dùng [Temptation] hả? Ờm, tôi có cảm giác như mọi người ở đây đều tán thành việc dùng nó
[Giờ thì, triệu hồi cái gì đó để kiểm tra có được không? Việc này cũng là để luyện tập điều khiển pháp lực luôn] – Touya.
[Hm. Em muốn thử] – Sakura.
Sakura gật đầu. Lean dạy em ấy quy trình triệu hồi, trong khi Linse và tôi vẽ vòng tròn triệu hồi trong sân. Pola cũng giúp đỡ chúng tôi. Đúng là 1 chú gấu bông tốt mà.
Sau khi chuẩn bị xong, Sakura bắt đầu tập trung trong khi đổ pháp lực vào dưới sự hướng dẫn của Lean. Một làn sương màu đen bắt đầu hình thành trong vòng tròn triệu hồi, rồi dần dần tụ lại ở trung tâm.
[Em tò mò không biết đứa trẻ như thế nào sẽ được triệu hồi].
[Anh cũng rất mong chờ nó]
Tôi thấp giọng thì thầm cùng Linse đang ôm Pola. Sakura rất giỏi về âm nhạc, thế nên có lẽ sẽ là cái gì đó như là nhân ngư(*) sẽ xuất hiện, tôi nghĩ vậy. Sẽ rất thú vị nếu như em ấy có thể tạo ra 1 ban nhạc.
<(*) Eng là “Siren” (người cá/tiếng còi), còn Jap là セイレーン (seireen). Mà khúc này đang nói về ca hát+thú triệu hồi nên tui đoán là “nhân ngư” (người cá) vì theo 1 số truyền thuyết, người cá sở hữu giọng hát hay tới mức có thể cám dỗ mọi con tàu trên biển đi vào bẫy>
Chẳng bao lâu sau, sương mù màu đen dần tan ra, và cái bóng đen nhỏ đang trong tư thế cúi xuống ở đó đột nhiên hăng hái đứng thẳng dậy, rút thanh kiếm của mình ra, chỉ thẳng lên trời và hét lên.
[Một mèo vì mọi người! Mọi người vì một mèo! Trời biết, đất biết, mèo biết! Mèo hiệp sĩ lộng lẫy đã xuất hiện rồi đây ~ nya!]
Giày dài, mũ gắn lông chim, găng tay, áo choàng, rapier
[Cait Sidhe. Đó là chủng loại thú triệu hồi của nó] – Lean.
[Xin lỗi, nhưng tôi là một hiệp sĩ mèo ~ nya. Điều đó rất là quan trọng đấy ~ nya]
Con mèo chỉnh lại lời giải thích của Lean. Nó thực sự kết thúc câu nói bằng “nya” hửm? Kích thước của nó không khác gì 1 con mèo bình thường, nhưng anh chàng này thực sự có chiến đấu được không vậy? Mặc dù 1 con thú triệu hồi có thể nói chuyện được là rất hiếm.
[Tôi muốn lập giao ước với cậu. Hãy nói điều kiện đi]
Sau khi Sakura lên tiếng, con mèo gỡ mũ ra, hơi cúi đầu và nói.
[Điều kiện ~ nya là không thể nào có được ~ nya. Nhiệm vụ của hiệp sĩ là giúp đỡ một người phụ nữ yếu đuối. Tôi sẽ trở thành thanh kiếm cho nàng ~ nya bằng tất cả niềm vui ~ nya].
[Thế còn nếu là 1 người đàn ông?].
[Ta sẽ cào hắn 1 phát rồi lượn ~ nya]
Con mèo hiệp sĩ tỉnh bơ trả lời câu hỏi của tôi. Nè nè, kiểu đó thì hiệp sĩ cái búa chứ hiệp sĩ! Nó cực kì trọng nữ khinh nam, con mèo này là giống đực à?
[Trong trường hợp đó, giao ước sẽ hoàn thành sau khi cô đặt tên cho nó].
[Một cái tên… Vua ơi, anh có nghĩ được cái tên nào không?]
Sakura quay sang nói với tôi sau khi nghe Lean giải thích.
Nhưng mà, con Cait Sidhe xua tay qua lại trong khi nói [Chii chiii chii]
[Xin lỗi nhưng ta ~ nya từ chối việc được đặt tên bởi 1 người đàn ông ~ nya. Cho dù nhìn ta thế này, nhưng lòng tự trọng của ta cũng rất cao. Một kẻ ất ơ không biết từ đâu ra thì-…].
[… “Gate”]
Tôi mở [Gate] ngay trước mặt con Cait Sidhe và mang Kohaku đến.
Ngay lúc nó nhìn thấy Kohaku, người vừa được triệu tập, con hiệp sĩ mèo đang đú trên tận trên 9 tầng mây đã đứng hình ngay tắp lự. Không bao lâu sau, cơ thể nó bắt đầu run bần bật và răng thì đánh cồm cộp vào nhau. Lông của nó…mà gọi là tóc cơ thể cũng đúng, dựng đứng hết cả lên.
[Nhại-nhại-nhại sao, Bạch Đế…!]
[Chủ nhân. Con mèo này là ai?].
[Cậu ta là thú triệu hồi của Sakura. Tôi đang nghĩ đến việc đặt tên cho nó, nhưng dường như nó không hài lòng với tôi]
Sau đó Kohaku liếc nhìn mèo hiệp sĩ khiến nó chịu 1 áp lực khủng khiếp và quỳ xuống thật sâu tới mức trán chạm đất.
[Ngươi nói rằng ngươi phản đối việc được chủ nhân của ta đặt tên?].
[K-không đời nào có chuyện đó! Nya, nya, tôi sẽ vâng lời mà! Nya!]
Thái độ của nó quay ngoắt với tốc độ đáng sợ. Vậy thì mình nên đặt tên nó là nhỉ đây nhỉ?
[Nyantaro———-]
Nhìn cái mặt tuyệt vọng toàn phần của con mèo khi tôi lẩm bẩm cái tên đó mà nhịn cười muốn chết. Nó có thật là nhiều loại biểu cảm trên gương mặt mặc dù chỉ là 1 con mèo.
[—Và d’Artagnan. Cái nào tốt hơn?].
[Làm ơn là d’Artagnan ~ nya!!]
Mèo hiệp sĩ dần bước ra khỏi vòng tròn triệu hồi, và nhẹ nhõm khi Sakura gọi nó. Nó có hơi tránh xa tôi và Kohaku, nhưng đó hẳn là tất nhiên thôi.
[Dù sao thì, Sakura. Nyantaro tiêu thụ bao nhiêu pháp lực?].
[Hm. Để em xem. Em nghĩ là cậu ấy có thể ở đây trong không đến 1 giờ].
[Tôi có tên khác ~ nya! Không phải là Nyantaro mà là d’Artagnan ~ nya!]
Tôi vẫn chưa giải thích với cậu đầy đủ về chuyện danh tính đâu. Tên thật sẽ là d’Artagnan, và biệt danh sẽ là Nyantaro.
Tôi lấy ra 1 chiếc nhẫn giống với cái tôi đã trao cho các cô gái từ trong túi và giao nó cho Sakura
[Pháp lực đã được lưu trữ trong chiếc nhẫn này, do đó em có thể rút ra và chuyển nó vào Nyantaro. Anh nghĩ sẽ đủ để duy trì cậu ta trong nửa năm. Anh sẽ bổ sung cho nó một lần nữa khi nó “hết pin”, thế nên hãy nói với anh khi điều đó xảy ra].
[Ưm. Cảm ơn anh].
[Là d’Artagnan ~ NYA!]
Cậu ấy vẫn gào thét trong vô vọng. Đây là 1 chàng trai khá vui tính đấy, thế nên hãy giữ cậu ta ở đây mãi mãi. Cứ để cậu ấy trở thành hiệp sĩ của mọi người nếu nó có thể. Tôi sẽ ném cậu ta vào chỗ của Moroha-neesan <ít có ác>, và Nyantaro sẽ được đào tạo “kĩ lưỡng” cho dù có là mèo đi nữa. Ai biết được đúng không? Rằng có khi cậu ấy sẽ trở thành một “Súp Bờ Cait Sidhe” không chừng.
Trong khi hiệp sĩ mèo liên tục khiếu nại cái tên Nyantaro, Pola vỗ vào vai cậu ta như thể đang nói rằng “Cam chịu đi cưng”.
Có khi nào 2 người này sẽ trở thành cặp đôi hoàn(cảnh)hảo hay không? Trong khi tôi đang nghĩ về điều đó, Kougyoku bay đến từ đâu đó và đậu xuống vai tôi.
[Eeeeh! Ngay cả Viêm Đế cũng có mặt ở đây!? Cái gì ~ nya đang xảy ra vậy ~ nya!?]
Kougyoku liếc nhìn Nyantaro, người đang đứng không nổi, rồi sau đó nói như thể không quan tâm đến cậu ta.
[Chủ nhân. Một nơi tương tự như phế tích cuối cùng đã được tìm thấy].
[Thật sao]
Nếu đó là 1 tàn tích của Babylon, tôi sẽ có thể tìm được cái cuối cùng – ‘Laboratory’
Vì lý do nào đó mà động lực tìm kiếm của tôi đã vơi đi sau khi tìm thấy ‘Warehouse’, nhưng quả thật, tốt hơn là vẫn nên tìm kiếm chúng đầy đủ. Nếu tôi không lầm, ‘Laboratory’ là nơi sinh ra Cesca cùng những quản lý khác của Babylon, và đó cũng là nơi có thiết bị y tế cũng như những cơ sở thí nghiệm khác, đúng không?
Mà nói đến việc này, Monica từng nói cô ấy không giỏi đối phó với người quản lý của ‘Laboratory’. Tính cách cô ta có vấn đề gì à?
… Nhưng giờ mới nghĩ đến, chả có ai trong số những quản lý Babylon có tính cách bình thường cả. Lúc này mới lo lắng không phải quá muộn rồi sao?
Dù sao đi nữa. Giờ tôi có nên đi và hoàn thành lâu đài bay trên trời?
Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.