Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 224 : Hoàn Thành Cây Cầu Và Cơm Cà Ri
Isekai No Kami Team
[Con trai của kẻ đứng đầu “Hiệp hội hoàng kim [Gordian]” trước đây… Sẽ không có gì lạ nếu anh ta nối bước cha mình hay thậm chí là gầy dựng nên 1 tổ chức mới…]
Mục đích thực sự của những kẻ đó là phục hưng Cấm thuật và những tạo tác? Vì một số lý do nào đó mà tôi thấy hơi quan ngại.
Có lẽ trước đây tổ chức này hoạt động với lý do như thế, nhưng tôi cảm thấy “Hiệp hội hoàng kim [Gordian]” (hiện tại) có mục đích khác với những điều đó… Mà, cũng chỉ là trực giác thôi.
Nhìn thấy tôi có vẻ như đang gặp rắc rối, Hoàng đế bắt đầu nói chuyện.
[Cũng chẳng thể làm gì hơn được cho dù chúng ta cứ bàn về những vấn đề không rõ ràng ở chỗ này. Tuy nhiên, ta tin rằng tốt nhất vẫn nên luôn nhớ trong đầu là 1 kẻ như thế có lẽ vẫn đang ở ngoài kia].
[Ngài nói đúng. Ferzen sẽ chú ý đến chúng. Tôi sẽ liên lạc với mọi người nếu phát hiện được gì đó]
Sau đó, tôi sẽ làm 3 cái gương cổng cho Quốc vương Ferzen để có thể thông báo thông tin về những gì xảy ra một cách khẩn trương. Như thế thì anh ta có thể gửi thư có Brynhild, Regulus và Restia. Tất nhiên là tôi cũng đưa gương cổng cho Hoàng đế và Vua kị sĩ để họ có thể liên lạc với Ferzen.
Còn cô công chúa Elisha thì chộp ngay lấy cái gương cổng và thử gửi 1 bức thư đi qua nó với đôi mắt lấp lánh. Chị vợ tôi đang làm cái chi rứa…? Ờm, thì vốn cô ấy đến đây
[Vậy thì. Giờ đã có sự cho phép của 4 nước, mình có nên nhanh chóng bắt tay vào việc làm cây cầu không nhở?]
Khi tôi lẩm bẩm về những gì tôi đang nghĩ, Quốc vương Ferzen nhìn tôi và nói với ánh mắt nghi ngờ.
[Mặc dù đã trễ, nhưng cậu thực sự sẽ xây dựng câu cầu à? Một thời gian trước cậu đã nói là sẽ chỉ mất 3 ngày…]
Hửm? Anh ta thực sự không tin tôi kìa. Có rất nhiều quái vật trong biển Rondo nơi đảo Einlash tọa lạc, nhưng hải lưu thì tương đối êm đềm. Tôi có ý định sẽ nâng cao vách đá lên ở 1 số nơi từ bên dưới đáy biển để chúng làm nền móng, sau đó chỉ việc chuyển các bộ phận của cây cầu đến từ Babylon và kết nối tất cả chúng với nhau.
Những cây cầu sẽ khá là dài, thế nên tôi nghĩ mình cũng nên chuẩn bị 1 số không gian rộng rãi với kích thước ngang một quảng trường để nghỉ ngơi và dừng chân như là khu dịch vụ trên tuyến đường. Nếu mỗi nước cử hiệp sĩ hoặc lính gác đến những nơi đó, họ có thể bảo vệ trật tự công cộng ở một mức độ nào đó. Ah, tôi có nên làm nhà vệ sinh hay cái gì đó tương tự luôn không ta?
Thú thật là tôi cũng muốn lắp đặt đường ray trên chúng, nhưng có lẽ ý tưởng đó vẫn còn quá sớm. Cơ mà tôi cũng đã thiết kế chúng có chiều rộng đủ dùng cho việc đó trong tương lai.
Giờ thì, ít nhất trong hôm nay tôi cũng nên bắt tay vào làm nền móng chứ nhỉ? Tôi cũng nên làm gì đó với những con quái vật và ma thú trên hòn đảo trong khi ‘Workshop’ xây dựng cây cầu.
Tôi nghĩ mình không thể xử lý chúng theo cách tương tự như cái hồi mới thành lập Brynhild. Bởi số lượng là rất nhiều.
Tôi có nên ném vài đứa trong số chúng vào dungeon của tôi và phang vài đứa nữa đến tổ của lũ rồng là đảo Dragones không? Đám rồng hình như gặp chút rắc rối về lương thực. Tăng số lượng quái trên đảo sẽ ngăn chúng đi tìm kiếm thức ăn ở những quốc gia lân cận. Mặc dù quá nửa số rồng trên đảo đã bị Hiệp sĩ đoàn của chúng tôi làm gỏi, thế nên, chẳng có gì phải lo cả.
_____Chuyển cảnh_____
[Làm thế nào…?].
[Tôi không thể tin được…]
Những nhà lãnh đạo của Ferzen, Lail, Rodomea và Restia đang tụ tập nhìn cây cầu kéo dài ra biển đến hút tầm mắt với biểu cảm có thể tả như sau: mắt trợn tròn, mồm há hốc.
Hiện tại là ngày thứ 3 sau cuộc họp đó, và tôi đã hoàn thành những cây cầu, bám sát lịch trình một cách hoàn hảo. Mọi người đã tập trung lại ở đầu cầu bên Restia để ra mắt.
[Về nguyên liệu thô, tôi đã củng cố phần vật liệu được các nước cung cấp và sau đó sử dụng chúng. Những cây cầu rất chắc chắn, thế nên tôi tin là chúng sẽ ổn đến một mức nhất định độ đối với thiên tai và thời gian].
[Chúng sẽ tồn tại khoảng bao lâu?].
[Tôi không thể nói chính xác được, nhưng nó sẽ rơi vào đâu đó ở khoảng 1000 năm].
[Một ngà-…]
Thống đốc liên bang của Rodomea đóng băng sau khi tôi trả lời cho câu hỏi của bà ấy.
Về thiết kế của cây cầu, nó là những cây cầu bằng đá được tạo nên từ vô số những vòng cung đơn giản
Tiếp theo, tôi dịch chuyển mọi người đến những khu vực còn lại. Ở đó, tôi đã tạo ra các không gian rộng lớn kéo dài ra từ 2 bên cây cầu và xây dựng những kiến trúc như mái vòm, nhà vệ sinh và băng ghế.
[Những khu vực nghỉ ngơi như thế này được xây dựng mỗi vài km. Ở đây có thể bán đồ ăn, thức uống và nhiều thứ khác. Nếu mọi người lắp đặt các chốt bảo vệ, du khách có thể nghỉ ngơi và thư giãn ở đây].
[Quả đúng vậy. Khách du lịch và thương nhân sẽ phải trả tiền để đi qua nó, và bởi vì phải trả tiền nên nguy cơ trộm cắp không cao, nhưng có thể xảy ra rắc rối giữa thương nhân và du khách]
Quốc vương Ferzen gật đầu. Mọi người đều đi cùng hiệp sĩ hộ tống của họ tham quan các khu vực còn lại. Tôi cũng đã làm ra rất nhiều bồn hoa hay bụi cây ở đây mặc dù chúng khá nhỏ. Dù gì đi nữa thì thiên nhiên vẫn rất quan trọng.
Cuối cùng, tôi dịch chuyển chúng tôi đến đảo Einlash.
[Xin hãy nhìn bên dưới. Mọi người thấy những cái cọc đã được ghim ở đó đúng không? Chúng là ranh giới, ở giữa những khối đá là đường biên giới của các quốc gia. Đảo này đã được bàn giao từ Restia và chia làm 4 phần bằng nhau. Nó đã trở thành thế này sau khi phân chia bình đẳng các khu vực]
Tôi chiếu hình ảnh bản đồ lên trên bầu trời và cho mọi người thấy hình ảnh của cả hòn đảo. Họ được tự do xây dựng các thị trấn và làng mạc nằm trong phần lãnh thổ tương ứng của mình, và muốn làm gì là quyết định của họ. Họ có thể làm những trị trấn riêng biệt hay làm cùng nhau xây dựng 1 tòa thành thì tùy. Nếu là cái sau thì nó thậm chí sẽ có thể đóng vai trò như là trung tâm thương mại tự do không chừng.
[Tôi đã nghe nói rằng có rất nhiều thú dữ trên đảo Einlash…]
Quốc vương Lail hỏi trong khi lo lắng và bồn chồn nhìn xung quanh
Tôi vẫn chưa gặp người lùn, nhưng có vẻ có một vài người thuộc tộc đó sống trong Vương quốc Lail. Và rõ ràng là tính cách của họ giống như những gì tôi vừa tả ở trên. Tôi muốn gặp họ ít nhất 1 lần.
[Tôi đã loại bỏ gần như tất cả dã thú trên đảo Einlash. Những loài còn sót lại là những loài không mang đến nhiều nguy hiểm].
[Ngài nói…đã loại bỏ, làm thế nào mà ngài…].
[Tôi đã cưỡng chế ném chúng đến hòn đảo của những con rồng. Vào lúc này chắc chúng đã biến thành “sản phẩm cuối cùng của con đường tiêu hóa” rồi]
Quốc vương Lail đã hạn hán lời sau khi nghe những gì tôi nói.
Có thể xảy ra 1 số vấn đề với hệ sinh thái hiện giờ, khi mà các con quái vật và ma thú đã biến mất, nhưng như thế vẫn tốt hơn nhiều bởi dù thế thì việc đó cũng chỉ mang đến mối đe dọa cho mạng sống của những tồn tại đã không còn ở trên đảo nữa. Nhân tiện, tôi cũng đã triệu hồi một chú Kraken đến biển Rondo, và chú ấy đã càn quét hết đám lóc chóc trên biển.
[Fumu. Vậy thì nhân dịp có cả 4 đại diện quốc gia như bây giờ. Chúng tôi cũng sẽ quyết định về những vấn đề như phí thông hành và những luật lệ nhỏ ngay bây giờ luôn nhỉ? Sẽ không mất nhiều thời gian đâu] – Audrey.
[Ah! Vậy thì tôi sẽ mang ra 1 chiếc bàn và giữ khoảng cách vì tôi là người ngoài cuộc] – Touya.
[Tôi xin lỗi vì đã khiến ngài cảm thấy như thế] – Audrey.
Tôi lấy ra 1 cái bàn và vài chiếc ghế từ [Storage] trong khi nói với Thống đốc liên bang, người đang cúi đầu tỏ vẻ áy náy. 4 người ngồi xuống đó rồi bắt đầu bàn bạc về phí thông hành và việc cùng nhau xây dựng 1 thị trấn. Giờ thì, tôi rảnh rỗitrong một khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng không thể nào mà tôi để họ ở đây và về nhà tỉnh rụi như thế được, mặc dù tôi đang rảnh.
Ờ ha. Nếu tôi nhớ không lầm thì mình đang giữ thịt rồng và nhiều thứ khác bên trong [Storage]. Hiện là khoảng thời gian ăn trưa, thế thì hãy giết thời gian bằng cách chuẩn bị bữa trưa cho mọi người nào.
Tôi lấy ra dụng cụ nấu ăn, nguyên liệu và 1 cái bàn sẽ là nơi nấu. Theo tiêu chuẩn là thế, nhưng tôi có nên chỉ xiên nó lên rồi nướng không?
Tôi cắt thịt rồng với kích thước phù hợp sau khi lấy chúng ra và xiên chúng xen kẽ với nhau. Tôi ướp với muối, hạt tiêu và xếp chúng lên những chiếc đĩa. Để nướng thịt, tôi lấy ra 1 cái bàn nướng BBQ, để than vào và nhóm lửa. Đặt 1 tấm lưới kim loại lên trên nó và thế là xong khâu chuẩn bị.
Sau đó, tôi làm 1 món ăn nóng khác, karae là loại cà ri đặc sản của Misumido, và làm nó thì cũng đơn giản. Tôi mừng vì đã có bếp trưởng của gia đình chúng tôi – Clair-san có thể làm nó. Tôi đã nấu vào 1 tháng trước, nhưng nó vẫn còn nóng vì tôi đã đặt trong [Storage]. Hơn nữa, không phải người ta bảo rằng cà ri sẽ ngon hơn nếu để sau 1 ngày sao?
Mà, dù sao thì đây cũng là sự kết hợp của Ishen và Misumido, sản phẩm là cơm cà ri. Tôi đã khiến nó mang cả hương vị ngọt ngào và cay ấm nóng từ karae của Misumido.
Cuối cùng tôi chuẩn bị chiếc bình cùng với nước trái cây… Thế này là ổn rồi nhỉ? Nó sẽ còn tuyệt vời hơn nữa nếu có dưa chua.
[Touya-dono, Touya-dono] – Reinhardt.
Tôi quay lại và mọi người đang nhìn về phía này, bắt đầu từ Vua kị sĩ.
[Có vẻ như cậu đang làm thứ gì đó rất ngon, nhưng đó là?] – Reinhardt.
[Tôi đã nghĩ về việc chuẩn bị bữa trưa cho mọi người. Đây là thịt rồng nướng xiên và cơm cà ri. Mọi người đã thỏa thuận xong rồi à?].
[Thay vì nói rằng “thỏa thuận xong”, nó giống như là quyết định một cách nhanh chóng hơn, bởi vì chúng tôi quan tâm đến những gì cậu đang làm. Ờm, dù sao đó cũng chỉ là sơ bộ. Nhưng mà, tôi chưa bao giờ nghe nói về món ăn nào tên là “cơm cà ri”] – Reinhardt.
[Đó là món ăn tôi đã tạo ra từ cơm của Ishen và karae của Misumido. Nó có hương vị dịu nhẹ, thế nên tôi nghĩ những người không ổn với thức ăn cay cũng có thể ăn được nó]
Trong khi nói, tôi rưới cà ri ngọt lên trên phần cơm. Sau đó, tôi đưa phần đầu tiên cùng chiếc muỗng cho cận vệ của Thống đốc liên bang Rodomea – chỉ huy hiệp sĩ Limitt-san – cái người vừa tiến lại.
Tôi đưa nó cho cô ấy vì tôi nghe nói cổ cũng đóng vai trò là người kiểm tra chất độc. Thức ăn được làm bởi chính tay của một vị vua nước khác, nhưng dù thế thì vẫn phải tuân theo các quy tắc.
Limitt-san cho 1 thìa cà ri vào miệng và mặt cô ấy lập tức giãn ra.
[Nó rất ngon. Thần đã từng ăn karae ở Misumido trước trước đây, nhưng món này không cay như thế, nó rất dễ ăn. Thần thích món này].
[Mọi người, xin cứ tự nhiên. Vẫn còn rất nhiều, thế nên những vệ sĩ cũng nên tham gia chung luôn] – Touya.
Tôi lấy ra thêm nhiều bàn ghế từ [Storage] để đảm bảo đủ chỗ ngồi. Mọi người đều tự chọn món cà ri phù hợp với khẩu vị của mình, trong khi đó thì tôi tiếp tục nướng những xiên thịt rồng được đặt trên tấm lưới.
[Muu! Nó thực sự ngon!] – Boulange
[Quả thực là vậy. Nó để lại hương vị cay cay kể cả sau khi nuốt] – Quốc vương Lail.
[Umumu… Tôi muốn có thể ăn nó kể cả ở đất nước của mình] – Audrey.
[Touya-dono, cách làm món cơm cà ri này…] – Reinhardt.
[Không khó, nhưng hiện tại thì gạo chỉ có thể kiếm được ở Ishen. Cơ mà tôi đang có dự định sẽ sản xuất thường xuyên chúng tại vương quốc của tôi bắt đầu từ năm nay]
Có vẻ như những nhà lãnh đạo cũng thích cơm cà ri. Tôi đã nhận được một số lượng đáng kể những bao gạo từ Ieyasu-san sau trận chiến hôm trước, nhưng tôi vẫn muốn có thể trồng lúa ở Brynhild càng sớm càng tốt.
Mọi người cũng muốn được ăn cơm cà ri với các loại hương vị khác nhau, thế nên tất cả đều đồng thời ăn đến phần thứ 2 một cách hoành tráng lệ. Dù thế thì cũng không thành vấn đề vì có đủ cho tất cả mọi người.
Trên hết, có vẻ họ hài lòng với món thịt nướng xiên. Ờm, tôi chỉ đơn giản là xiên, ướp và nướng chúng thôi. À thì, món cơm cà ri cũng không phải là do tôi nấu.
Tôi đưa cách nấu cơm cà ri cho mỗi quốc gia và chia các thành phần như gạo, gia vị cho mỗi nước vì họ nói rằng muốn gia đình mình cũng được ăn như một món quà lưu niệm mang về. Họ đã khá là vui vẻ, và điều này sẽ làm tăng nhu cầu về gạo và gia vị cho Ishen và Misumido. Cà ri bá đạo vỡi.