Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 195 ; Lời Nguyền Và Con Tàu Nô Lệ
Isekai No Kami Team
Sau đó chúng tôi đã rời khỏi dungeon. Tôi mang theo 3 tên bắt cóc và “mời” chúng vào nhà tù của lâu đài.
Bởi tôi sẽ rất nổi bật nếu đem mấy tên này đi qua cổng dịch chuyển. Một khi đồng bọn của đám thương buôn nô lệ thấy họ, chúng sẽ bỏ trốn cùng với con tàu nô lệ, điều đó sẽ rất phiền phức.
Tôi cũng liên lạc với Rerisha-san và báo cho cô ấy chi tiết về vấn đề này. Tất nhiên 3 kẻ này sẽ bị xóa sổ khỏi danh sách đăng kí của guild và thẻ guild cũng bị tịch thu. Từ giờ, chúng sẽ không thể đăng kí lại cho dù có dùng tên khác đi nữa. Chúng đã hoàn toàn bị tước bỏ tư cách mạo hiểm giả.
Đó là về hình phạt của guild. Chúng sẽ còn phải chịu trừng phạt của quốc gia nữa.
Chúng đã bắt cóc các tân mạo hiểm giả, những người chỉ mới chân ướt chân ráo vào nghề và bán họ cho các thương buôn nô lệ sau khi cướp đi mọi thứ của họ. Đó là một trọng tội. Nhân tiện, nếu áp dụng luật của Regulus thì hình phạt của chúng sẽ không nghi ngờ gì là tử hình.
Đáng tiếc (?) là ở Brynhild không có mức án tử hình. Thay vì nói là không có, chính xác là tôi vẫn chưa tạo ra nó. Hiện tại, trong khi tôi đang đắn đo về những gì mình nên làm, tôi chợt nhớ đến 1 phép thuật cổ đại mà tôi từng đọc trong ‘Library’.
Triệu hồi là phép thuật đặc trưng của ám thuộc tính ngày nay, nhưng ngày xưa, ám thuộc tính vẫn còn những phép thuật khác.
Phép thuật đó là phép thuật tước đoạt mạng sống của người khác mà đối lập của nó là những phép thuật hồi phục trong hệ thống phép quang thuộc tính.
Tất nhiên là không dễ khiến cho đối phương chầu ông bà. Phép thuật đó đòi hỏi sức mạnh tinh thần, lượng pháp lực khổng lồ và kĩ năng của người thi triển. Thành thật mà nói thì tôi cảm thấy ai đó “giống tôi” có thể làm được, nhưng tôi không có động cơ để thử nó.
Tôi không có ý là sẽ sử dụng phép thuật giết người này lên mấy tên bắt cóc. Tôi chỉ đang muốn nói đến phép khác có nguồn gốc từ phép thuật chết người đó.
Những phép thuật này là 1 phần của hệ thống phép đó: [Life Absorption]
Nói đơn giản những phép đó là [Lời nguyền]. Không, gọi là “Lời nguyền” thì hơi cường điệu, nếu nói chính xác thì dùng [Lời hứa] sẽ phù hợp hơn.
Còn phép thuật tôi sắp dùng đây là 1 loại phép kiểu giao dịch, giống như “~ ngươi không được làm điều đó” hoặc “ngươi phải làm điều này ~” và phải hứa như thế. Một sự trừng phạt sẽ xảy ra khi lời hứa bị phá vỡ cho dù vì bất cứ lý do hay hoàn cảnh nào. Thứ đó mới là phép thuật [Lời nguyền]. Nó có cái biệt hiệu giống như là phép thuật “Ngoéo ngón tay út tạo lời hứa, ai phá vỡ sẽ phải nuốt 1 ngàn cây kim” vậy.
[Oh ~ Bóng tối hãy trói buộc chúng, ban sự trừng phạt cho những tội lỗi của chúng, “Guilty Curse”!
Tôi đặt lời nguyền lên 3 kẻ trong tù. Điều kiện rất đơn giản “Không được phạm tội nào có thể gây tổn thương cho người khác”. Mỗi khi chúng vi phạm, cho dù là 1 lỗi nhỏ, các ngón tay của chúng sẽ bị mất cảm giác từng ngón một. Sau khi xong 10 ngón thì sẽ là 2 cánh tay cùng 1 lúc, sau đó là chân. Sau đó là 5 giác quan nếu vẫn còn ngoan cố. Thứ cuối cùng bị tê liệt sẽ là tim của chúng và đó cũng là lúc tạm biệt cuộc sống. Cơ mà nếu chúng phạm tội quá lớn trong 1 lần thì sẽ là 1 phát “one hit one die” luôn.
Về mặt nào đó thì phép này tương tự như phép [Enchant], nhưng phép sau thì hiệu ứng sẽ biến mất sau khi tôi chết. Nói cách khác, lời nguyền thì không thể giải được.
Tôi đã giải thích kĩ về phép thuật mà tôi vừa ếm lên bộ 3. “Làm tổn thương” không chỉ giới hạn về mặt thể chất. Lời nguyền vẫn sẽ hoạt động nếu họ nói xấu người khác và làm người đó tổn thương tâm lý. Nó cũng sẽ kích hoạt với trường hợp họ ăn cắp đồ đạc của ai đó và chủ sở hữu đau lòng vì mất đồ. Kể cả việc từ chối lời tỏ tình của cô gái nào đó vẫn sẽ làm lời nguyền kích hoạt nếu cô gái đó bị tổn thương và đau lòng. Không có sự khoan hồng về những điều kiện kích hoạt.
Tôi sẽ có trách nhiệm về những hành động của họ khi mà vẫn để họ sống với tội trạng đã đủ để tử hình. Thế nên họ phải trở thành những người tốt nhất từng tồn tại.
Tôi tin rằng không thể nào có chuyện có thể sống mà không làm tổn thương người khác. Mặc dù khả thi nếu họ sống ở nơi nào đó hẻo lánh không người. Nếu thế thì chỉ có mạng sống họ là được cứu rỗi, nhưng, tôi muốn họ nghĩ rằng “Tôi mừng vì vương quốc này khác với những quốc gia khác chẳng hạn như là Regulus”.
Mặt bộ 3 sau khi nghe giải thích về hình phạt đã chuyển thành 1 màu xanh thuần túy và không đứng dậy nổi luôn. Bằng chứng của lời nguyền là dấu vết đã xuất hiện trên trán họ.
Béo cuối cùng quay qua trách Ròm và nói “Chúng ta phải chịu điều này chỉ vì ngươi!”. Ây ~ chà, không phải mới nghe lời giải thích xong sao?
[Uah!? Uah!? T-tôi không thể cảm thấy ngón tay của mình! Nó không cử độnggggg!]
Béo khóc trong khi nắm lấy ngón tay. Tất nhiên rồi, bạn của ngươi đã thực sự tổn thương do những lời ngươi nói, và đó là hình phạt ~.
Ờm, sau đó tôi tống chúng ra khỏi đất nước tôi sau khi chúng đã trải nghiệm thử lời nguyền. Ờ ha…tôi có nên gửi chúng đến Yuuron không? Tôi nghĩ rằng bộ 3 sẽ nhận được sự cảm thông khi ở đó vì đa số người còn sống trong Yuuron đều căm ghét và nói xấu tôi.
Thế là tôi chuyển cả 3 tới vị trí thích hợp trong Yuuron bằng [Gate]. Ổn thỏa rồi! Một chuyện đã xong. Nhưng rất tiếc là chưa kết thúc, đúng không? Giờ thì tôi phải giải quyết với đám thương buôn nô lệ.
_____Chuyển cảnh_____
Tôi đi đến khu rừng gần dungeon lần nữa lúc đêm xuống. Thực tế là có lý do cho việc tôi để 4 mạo hiểm giả tân binh đợi ở trong rừng. Nếu 4 người họ – những người đáng lẽ phải bị bắt rồi – cứ lang thang quanh quẩn thì tôi không biết khi nào sự chuẩn bị của chúng tôi sẽ bị sụp đổ.
Tôi đã để Lean ở lại với họ, thế nên sẽ không có chuyện họ bị quái thú tấn công.
Từ chỗ đó, tôi dịch chuyển mọi người đến hòn đảo nơi con tàu buôn nô lệ đang đậu bằng [Gate]. Bộ tứ đã rất ngạc nhiên sau lần dịch chuyển đầu tiên của họ.
[Giờ thì, hãy giao vũ khí của mấy em cho anh. Sẽ rất lạ nếu ai đó bị bắt mà vẫn còn mang vũ khí chẳng phải sao?]
Sau khi cả 4 ngoan ngoãn đưa vũ khí cho tôi, tôi tạm thời ném chúng vào [Storage], sau đó lấy dây thừng và miếng bịt miệng ra trói họ lại thành 1 chuỗi. Tất nhiên là tôi buộc chúng theo kiểu họ có thể ngay lập tức thoát được.
Sau đó tôi triệu hồi 1 con chuột nhỏ để nó trốn trong túi của Ropp. Với điều này thì tôi cũng sẽ theo dõi được tình hình trên con tàu.
Bước chuẩn bị cuối, tôi thay đổi ngoại hình bằng [Mirage] thành tên Lùn….cái thằng đó, trong 3 tên thì chỉ có hắn là có thân hình gần giống tôi nhất……
[Mọi người thấy sao?].
[Y chang luôn…..quả đúng là quốc vương-sama, ngài thật tuyệt vời…]
Ropp nhận xét đơn giản nhưng ấn tượng. Tôi tiếp tục tạo ra thêm 2 tên còn lại đứng bên cạnh tôi bằng [Mirage].
4 người đeo miếng bịt miệng vào sau đó tôi để cho ảo ảnh tên Béo và Ròm cầm kiếm đi sau lưng họ. Vậy thì sẽ trông giống bộ tứ đang bị áp giải hơn.
[Cô định làm gì Lean? Có muốn gia nhập “hội bị bắt cóc” luôn không?].
[Em từ chối. Em sẽ tiếp tục trông chừng để không kẻ nào thoát được]
Pola đang xoay xoay cả 2 cánh tay như thể sắp đánh ai đó. Được rồi, bắt đầu xâm nhập tàu nô lệ thôi chứ nhỉ?
1 chiếc tàu đang bập bềnh trên bờ bắc của hòn đảo, dưới 1 vách đá thẳng đứng trong khi vẫn lẩn mình trong bóng tối.
2 chiếc thuyền con được buộc trên bãi biển gần đó. Gần 2 chiếc thuyền là 4 người đàn ông đang nướng cá trong khi cẩn thận với ánh lửa. 3 trong số 4 người là nô lệ.
3 người đàn ông có vẻ mạnh đó chắc là những nô lệ chiến đấu. Kẻ còn lại có dáng vẻ yếu ớt và hàm dưới thì nhô ra. Nhìn hắn giống như 1 người biểu diễn Kansai nào đó. Chúng tôi bắt đầu tiếp cận chúng sau khi tách khỏi Pola và Lean trong rừng.
[Ồh~ Hôm nay làm ăn tốt ghê chứ. 1 lần 4 đứa luôn? Mấy cậu đã cố gắng hết sức đấy nhỉ?]
Người đàn ông răng hô chú ý đến chúng tôi và đứng dậy tiến lại gần kèm theo 1 nụ cười khả ố.
Hắn ra đi quanh chúng tôi 1 vòng trong khi đánh giá 4 người đang bị trói.
[Đám con trai 2 đồng vàng, đám con gái 5 đồng vàng. Ta muốn nói giá đó là giá chót rồi đấy].
[Được rồi, đưa tiền đây].
[Huh? Hôm nay các người không kì kèo à?].
[Bọn ta đang cần gấp]
Hay chính xác là tôi không dám nói nhiều vì có thể sẽ bị lộ. Nhưng mà hắn ta nói 2 đồng vàng và 5 đồng vàng? Tức là xấp xỉ 100k yên và 500k yên. Chúng mua cuộc sống của người khác với cái giá đó sao? Cái lũ này…
Còn sau đó thì chúng có thể bán họ cho những người giàu đó với mức giá cao hơn gấp nhiều lần. Tôi nhận những đồng tiền vàng từ thằng cha răng hô – cái kẻ đang cười đê tiện. Tiếp theo tôi xoay người rời khỏi nơi đó.
Tôi tuyệt đối sẽ cho mỏ hắn hết hô bằng 1 cú đấm vào lần gặp tiếp theo.
Tôi trở lại cánh rừng Lean đang chờ và hủy bỏ [Mirage], trở lại hình dáng bình thường.
Tôi nâng cao thị giác của mình bằng [Long Sense]. 4 người sau khi ăn cá nướng xong, chia bộ tứ thành 2 cặp và mang lên 2 chiếc thuyền nhỏ rồi bắt đầu chèo ra khơi.
[Giờ thì, tôi đoán là bước thâm nhập đã thành công].
[Em hi vọng họ sẽ có thể nhanh chóng liên lạc với những mạo hiểm giả khác. Có bao nhiêu người được cho là đã chết?].
[Sau khi xác nhận với Rerisha-san thì có 10 người. Hiển nhiên những người mà thẻ guild của họ được tìm thấy trong dungeon sẽ được coi như là đã chết. Umm, tôi nhớ hình như là “4 đàn ông và 6 phụ nữ”].
[Có khá nhiều phụ nữ].
[Chẳng phải vì họ dễ lừa hơn và có giá hơn sao? Vả lại hình như tất cả những người phụ nữ đó đều là dân nghiệp dư hạng đen]
Tôi nghe nói ở bên trong guild cũng có những kẻ bắt nạt tân binh. Những kẻ đó ép buộc người mới phải tham gia 1 nhóm nào đó và dùng họ như con mồi để thu hút quái vật. Chưa hết, chúng còn lấy hơn phân nửa phần thưởng của những người đó và nói đó là học phí. Tất nhiên là các tân binh đó phải ngoan ngoãn nghe theo để thoát khỏi chúng và họ bắt đầu solo để tránh gặp thêm rắc rối. Đúng là 1 câu chuyện kinh tởm.
Luôn có những kẻ nhìn xuống những người mới và tân binh trong mọi thế giới, mặc dù chúng cũng từng là tân binh giống như họ.
Dù sao thì tôi hi vọng cả 10 người đều vẫn an toàn. Tôi không nghĩ chúng đã giết họ, vì chúng phải bán họ dưới dạng nô lệ. Gọi là “an toàn” vì họ chưa bị giết, chứ sự thật vẫn không thay đổi.
Tôi đồng bộ tầm nhìn với chú chuột mà Ropp đang giữ và có thể lờ mờ nhìn thấy boong tàu lớn. Có vẻ họ đã đến đó an toàn.
Hơn nữa, thính giác của tôi cũng được đồng bộ và tôi có thể nghe thấy giọng nói chuyện xung quanh họ. Nhân tiện, đồng bộ hóa chỉ có thể tới mức này, có lần tôi đã thử đồng bộ vị giác nhưng nó đã trở thành 1 kinh nghiệm kinh khủng khiếp. Tôi không muốn biết hương vị của côn trùng đâu.
[Javel-sama. Hôm nay có 4 người].
[Hồ hổ? Chúng làm khá tốt đấy chứ. Cả nam và nữ đều còn trẻ. Chúng sẽ bán được giá lắm]
Tên mỏ hô mang theo cả 4, vừa đến gần người đàn ông tròn trịa đứng trên boong vừa chà 2 tay với nhau. Rõ ràng gã này chính là thương buôn nô lệ.
Anh ta mặc 1 chiếc áo khoác đen, thắt lưng vải (obi) màu xám, trên đó có 1 con dao bằng vàng đang được vắt ở lưng chừng, và 1 chiếc khăn quấn không cân xứng trên đầu. Nhìn anh ta giống như thủy thủ Sinbad phiên bản giả mạo-béo-xấu vậy.
Hắn ta gọi “Javel” à? Tám chín phần 10 hắn ta là 1 thương buôn nô lệ của Vương quốc Sandora rồi. Và đó cũng là bất hợp pháp luôn.
Vương quốc Sandora đã cấm bắt cóc người khác biến thành nô lệ, cho dù họ chấp nhận chế độ nô lệ. Nói đến nô lệ, đó chỉ là những kẻ phạm tội hoặc những người tự nguyện bán mình thôi.
Tuy nhiên, đó chỉ là quan điểm chính thức trên bề nổi của họ thôi, vì còn rất nhiều cách để biến ai đó thành nô lệ. Có những kẻ khiến người khác nợ nần hoặc vô tình phạm tội nhằm mục đích biến họ thành nô lệ. Thậm chí có những kẻ bắt cóc người vô tội như trường hợp hiện tại luôn.
Không một lời nói nào được chấp nhận hay lắng nghe một khi đã bị biến thành nô lệ cho dù lý do bị biến thành nô lệ là gì. Người đó sẽ không được giải thoát khỏi thân phận nô lệ cho dù cố giải bày rằng mình bị bắt cóc hay lừa gạt đi nữa.
[Coi nào, đi lối này! Nhanh lên!]
Mỏ hô la lên và kéo 4 người đi vào bên trong tàu.
Cả 4 đều bị dẫn vào 1 nhà tù nhỏ bên dưới đáy tàu, nơi thấp nhất của con tàu. Có 2 nhà giam, 1 cho nam và 1 cho nữ. Bên trong đó là 4 người đàn ông và 6 người phụ nữ. Hẳn họ là những mạo hiểm giả bị bắt cóc. Nhóm của Ropp cũng bị tách ra và nhốt vào những nhà giam tương ứng.
Ropp, Claus, Fran và Ion hỏi tên tất cả của những tù nhân trong nhà giam cùng với họ sau khi xác nhận tên mỏ hô đã rời khỏi đáy tàu.
Tôi có thể xác nhận tất cả họ đều an toàn vì mọi người đều nói rõ tên mình.
Một số người thấy không khỏe do thể chất của mình, nhưng có vẻ trong thời gian này họ đã không phải nhận bất cứ hành vi bạo lực nào.
[Dường như mọi người đều ổn. Nếu đã vậy, tôi sẽ có thể giải quyết ngay bằng cách dùng [Gate] và chuyển hết mọi người về đây].
[Anh nên để mấy đứa nhóc đó kiếm thêm kinh nghiệm chứ].
[Cô nói kinh nghiệm…… Ngay cả khi chỉ là thoát khỏi tàu?].
[Ara, đó cũng là 1 loại kinh nghiệm quan trọng trong việc ngăn chặn kẻ địch đang canh gác xung quanh tìm ra mình đấy, và còn những hành động sau khi xác nhận tình hình và cách giải quyết vấn đề ở 1 mức độ nào đó nữa, anh không hiểu à?]
Lean mỉm cười nói. Ừm, có lẽ cô ấy nói đúng.
Nhóm của Ropp đang chuẩn bị để trốn thoát khỏi đáy tàu. Tôi đã cho mỗi người trong số họ 2 thứ.
Thứ đầu tiên là 1 con dao nhỏ dài khoảng 5cm. Đương nhiên nó không chỉ là 1 con dao găm bình thường, chúng được làm từ mảnh vỡFureizu nên đó là 1 con dao có thể cắt đứt bất kì thứ gì. Mọi vấn đề sẽ trở nên đơn giản nếu họ có con dao đó.
Thứ còn lại làmột cái dải băng dài tầm 1m. Nếu họ kéo căng nó ra và quất, họ sẽ có thể dùng nó như cái roi có kèm hiệu ứng [Paralysis] nhờ vào [Enchant].
Có những nô lệ chiến đấu trên con tàu. Sẽ không có cơ hội cho họ chiến thắng nếu chiến đấu trực diện. Hơn nữa, ngay cả những nô lệ bình thường cũng có thể phải chiến đấu nếu dùng khả năng cưỡng chế của cái vòng cổ nô lệ bất kể họ muốn hay không.
Nhóm của Ropp ngay lập tức cắt những ổ khóa bằng con dao và lặng lẽ rời khỏi phòng giam mà không gây ra tiếng động.
[Giờ thì tôi cũng sẽ phải hành động đúng không? Phải tạo cơ hội cho những đứa trẻ đó di chuyển dễ dàng nữa chứ].
[Chơi vui nhé]
Tôi nhảy khỏi rừng sau khi ngắt đồng bộ với chú chuột và nghe Lean trả lời. Sau đó, tôi đứng trên bầu trời phía trên con tàu nô lệ và nạp đạn nổ [Explosion] (phiên bản yếu) cho Brunhild thay cho đạn tê liệt.
[Giờ thì, cuộc vui bắt đầu]
Tôi quyết định nhắm vào cột buồm của con tàu nô lệ, sau đó kéo cò Brunhild.