Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 175 : Chất Độc Và Sức Mạnh Thực Sự Của Người Chị Gái
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 175 : Chất Độc Và Sức Mạnh Thực Sự Của Người Chị Gái
Isekai No Kami Team
[Chị là Onee-chan thứ 2 của Touya-san!?].
[Đúng vậy ~ nanoyo. Tên cô ấy là Mochizuki Moroha. Là Moroha-chan ~ nanoyo, em gái chị ~ nanoyo].
[Rất vui được gặp các em]
Thần Kiếm…hay đúng hơn là Moroha-nee-san sau khi được Karen-nee-san giới thiệu nắm lấy tay Linse. Có lẽ mọi người ngạc nhiên vì sự xuất hiện của một người chị khác. Anh hiểu cảm giác đó mà, tới anh còn ngạc nhiên đây.
[Xin lỗi vì tự giới thiệu muộn. Chúng em đối với Touya-san là…].
[Chị biết em ~ yo. Em là Yumina, cô bé này là Linse còn nhóc này là Sou, đúng chứ?].
[Chị biết bọn em?].
[Ah, chị đã nhìn thấy các em từ thần…].
[Aaaah, phải rồi! Chị ấy nghe về các em từ bức thư Kare-nee-san gửi cho chị ấy]
Người chị gái mới tới sắp nói những điều không cần thiết nên tôi vội vã ngắt ngang và cố lừa họ bằng lý do nào đó. Cái người này không biết cách đọc tình huống à? Đầu đất hửm?
Vẻ đẹp của Moroha-nee-san ngang ngửa với Karen-nee-san, nhưng nếu buộc phải đánh giá thì vẻ đẹp của Karen-nee-san là nét đáng yêu, trẻ trung, còn Moroha-nee-san là nét đẹp chững chạc, uy nghiêm.
Chị ấy cao ráo, và gần như mỗi động tác của chị ấy đều tỏa ra sự quyến rũ. Mức độ đó thậm chí còn cao hơn những người trong một đoàn kịch opera.
[Nhưng mà sao chị gái của Touya lại ở một nơi như thế này ~ ja?].
[Hừm ~ vì chị thích thế, chị đã tìm mọi cách để tham gia, bởi nó có vẻ thú vị ~ chăng? Mặc dù chị bị loại vì những đồng đội đều thua cuộc nhưng không sao. Mục đích chị đến đây là để đào tạo chiến binh ~ kana]
Moroha-nee-san đưa ra một lý do chính đáng cho câu hỏi của Sou.
Chắc chắn, cái người này khi nhìn xuống từ “trên đó” đã thấy rất thú vị, rồi xuống đây, tham gia vào một bộ lạc và chiến đấu trong vai trò 1 tuyển thủ như không có gì xảy ra. Hình như bộ lạc đó đã xem chị ấy như một người bạn. Có phải thôi miên không? Ờm, vì chị ấy là thần nên điều không thể như thế cũng trở thành có thể, đúng không?
Dù thế, nhưng thực sự là 2 người không được xem như là đã can thiệp vào những sự kiện dưới trần. Mà, họ không can thiệp theo kiểu như “Thượng đế”, có vẻ như họ can thiệp với tư cách là những “Người” đã đạt tới đẳng cấp tối cao trong chuyên môn của họ. Khả năng thể chất của họ hình như cũng ở mức cao nhất mà con người có thể đạt tới. Nhưng thay vì xếp họ vào thể loại “tối cao” thì tôi nghĩ họ hợp với cái tên “quái vật” hơn.
Đó là lý do tại sao cho dù tôi cầu xin họ “Làm ơn hãy hủy diệt fureizu” hay “Làm ơn hãy khôi phục Yuuron” thì họ cũng bó tay. Tùy theo trường hợp, có vẻ họ là những con người (thần) vô dụng nếu yêu cầu đó không thuộc chuyên môn của họ.
[Nói đến chuyện đào tạo chiến binh, có phải người đã dạy kiếm thuật cho Touya-san là Moroha-nee-sama không?].
[Ah ~ …Mà, chị đoán có thể xem là vậy. Mặc dù Touya-kun đã tự học rất nhiều kĩ thuật khác nhau để thêm vào trong kiếm thuật của em ấy].
[Không ai có thể so sánh với Moroha-chan về kiếm thuật ~ noyo. Cô ấy là kiếm sĩ mạnh nhất thế giới ~ nanoyo]
Karen-nee-san nói về chuyện đó như thể đó là thành tựu của mình. Mà tôi cũng nghĩ như chị ấy, bởi Moroha-nee-san cũng là một vị thần. Ah, có nên nhờ Nee-san đào tạo cho các hiệp sĩ của chúng tôi không…….nhỉ?
Nhưng mà vì chị ấy là “Thần Kiếm”, chắc chị ấy không rành về những vũ khí khác như rìu hay giáo. Mà nếu là mấy thứ như dao găm hay song kiếm thì có ổn không nhỉ? Chắc nên để lúc nào đó hỏi chị ấy thử xem.
[Ồh, trận đấu của đội chị Yae bắt đầu rồi! Họ sẽ tiến vào vòng chung kết ngày mai nếu thắng trận này nữa đúng không ~ jaro?]
Tôi ngừng suy nghĩ vì giọng nói của Sou và tập trung vào trận đấu. Sau hôm nay sẽ chỉ còn lại 8 bộ lạc mạnh nhất, và “Bộ lạc Hải thụ vương” sẽ được quyết định sau ngày mai. Nói cách khác, hiện tại còn lại 16 bộ lạc.
[Ngạc nhiên là bộ lạc Balum cũng thắng và tiến được đến đây].
[Những tuyển thủ không phải là những người đã cãi nhau với chúng ta, trông họ có vẻ khá mạnh]
Tôi nghĩ đó cũng là hiển nhiên thôi. Nếu trình độ của họ như đám lôm côm hôm qua thì việc họ có thể đến được ngày thứ 2 đúng là quá hư cấu rồi.
Mà thôi, tôi nên xem trậu đấu của Yae hơn là quan tâm về chuyện đó.
Đối thủ của Yae là một người đàn ông địa phương với hình xăm khắp người và chiếc rìu ngắn trên mỗi bàn tay.
Người đó tiếp cận Yae ngay khi bắt đầu và vung vẩy chiếc rìu trong tay anh ta. Yae lùi lại 1 bước tránh đòn, phản công 1 đòn bằng tay trái của mình vào tay phải đối thủ và tiếp tục giữ khoảng cách.
[Yae sẽ nhanh chóng chiến thắng thôi].
[Ểh?]
Moroha-nee-san mỉm cười và thưởng thức trận đấu trong khi lẩm bẩm.
Người đàn ông tiếp tục dồn Yae về phía mép sân đấu. Nhưng Yae không có chút biểu hiện lúng túng nào và tiếp tục tránh đòn đánh từ những chiếc rìu. Em ấy đang chờ đợi cái gì đó à?
Cuối cùng em ấy cũng hành động. Em ấy tránh một đòn của đối thủ, vung katana của mình và chém từ dưới lên phản công đòn đánh từ trên xuống của chiếc rìu. Chiếc rìu bay khỏi sân đấu, trong 1 khoảnh khắc, thanh katana tiếp tục chém bay chiếc rìu còn lại. Sau đó, lưỡi kiếm của em ấy xoẹt qua cơ thể người đàn ông đang không một chút phòng thủ.
Anh ta đã bị đánh bại sau đòn đó.
[Thanh katana của Yae không thể đối đầu trực tiếp với những vũ khí có sức công phá lớn như rìu, có khả năng thanh kiếm sẽ bị hỏng. Nếu em ấy cố tấn công đối thủ thì kết quả cũng sẽ không thay đổi. Thế nên em ấy chờ đợi cơ hội giải quyết vũ khí của đối phương. Nhưng dù vậy, em ấy hoàn toàn có thể giải quyết nó sớm hơn và kết thúc trận đấu. Có vẻ em ấy muốn chơi đùa một chút
Wowww. Tôi thì không nhận ra tí nào, nhưng Moroha-nee-san thì hoàn toàn nắm bắt được tình huống. Quả đúng là Thần Kiếm, chị ấy có thể nhận ra ngay lập tức.
Quay lại trận đấu, sau đó cả Pam và Hilde đều chiến thắng gọn ghẽ nên bộ lạc Rauri thuận lợi tiến vào ngày thi đấu cuối cùng.
Họ đã hướng thẳng đến trận chung kết mà không vấp phải nguy cơ nào.
[Ểh?]
Khi tôi tình cờ nhìn quanh, tôi bắt gặp bộ lạc Balum đang chiến đấu chống lại 1 bộ lạc kì lạ.
Họ có thân hình mảnh dẻ với tư thế uyển chuyển. Những chiếc móng vuốt dài được che đậy ở mặt sau bàn tay họ, và gương mặt họ thì đeo loại mặt nạ kì lạ. Dù nói là mặt nạ nhưng chúng không hẳn là mặt nạ, chúng giống như một chất bảo vệ che phủ nửa dưới khuôn mặt như khẩu trang vậy. Trong thoáng chốc, tôi tự hỏi làm thế nào họ làm sạch cái biển mùi hôi này sau đó.
Vì lý do nào đó tôi cảm thấy ánh mắt của họ cũng rất đáng ngờ. Một loại ánh mặt điên cuồng và tràn đầy sự khát máu.
Mặc dù đại diện của tộc Balum hiện giờ là một người cao lớn với vũ khí là giáo, nhưng có vẻ anh ta đã nhận rất nhiều đòn đánh từ đối phương, bằng chứng là vô số vết xước nhỏ trên khắp cơ thể anh ta.
Anh ta cầm chặt cây giáo của mình nhưng những bước chân ngày càng trở nên phù phiếm. Anh ta đang dần mất khả năng chiến đấu? Anh ta cũng đang thở dốc và đổ rất nhiều mồ hôi.
[Fumu, một loại chất độc à?].
[Hở?]
Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe Moroha-nee-san kết luận mà không do dự. Chị nói chất độc…? Nó được bôi vào phía trên móng của họ à?
[Nó không tới mức gây chết người, nhưng có khả năng làm tê liệt, tiêu hao thể lực, giảm sức chịu đựng và gây choáng váng nhẹ, chị đoán vậy. Rõ ràng là nó cũng được rải khắp sàn đấu rồi].
[Dùng chất độc không phạm quy à?].
[Không, phép thuật bị cấm nhưng ngoài ra thì không còn gì đặc biệt. Hành động đi trái lại niềm tự hào của bộ lạc thì bị cấm, nên họ chỉ dùng nó ở mức độ nhẹ. Chưa kể vốn dĩ dùng chất độc khi săn bắn cũng là chuyện bình thường ở nơi này mà]
Nghĩ lại thì quả thật là vậy. Nhưng vì lý do nào đó tôi cảm thấy như thế là chơi bẩn. Chắc chắn là khó mà nói rằng bộ lạc đeo mặt nạ nổi trội về sức mạnh cơ thể. Thế nên họ áp dụng chất độc vào trong lúc săn bắn để khỏa lấp khuyết điểm.
Chiến đấu bằng chuyên môn của mình không phải là điều xấu…tôi nghĩ vậy.
Chớp lấy thời cơ chuyển động người của bộ lạc Balum bị đình trệ, người đàn ông cong người lại rồi vọt về phía đối thủ, và đâm những chiếc mòng tay vào bụng đối phương.
Sau trận đó, những người của bộ lạc Balum đều bị người đến từ bộ lạc đeo mặt nạ – bộ lạc Rivet đánh bại. Một sự xáo trộn phiền phức.
[Cuối cùng họ cũng thua, cái bộ lạc Balum đó].
[Điều này sẽ làm giảm áp lực lên bộ lạc Rauri]
Với điều này thì chuyện bộ lạc Balum trở thành “Bộ lạc Hải thụ vương” và áp đặt luật lệ bất lợi lên bộ lạc Rauri là không thể xảy ra nữa.
Nhưng mà chất độc đó thì khá là phiền phức đấy. Dù không dính đòn trực tiếp thì kết quả cũng sẽ không khác mấy vì họ cố phát tán chất độc đó khắp sân đấu. Mục đích của họ là thế à? Tôi cho rằng những người đầu tiên thượng đài phía họ sẽ cố câu giờ cho chất độc có thể phát tán khắp sân đấu, được thế thì dù cho họ có sơ sẩy thua 1 trận đầu đi chăng nữa thì chiến thắng của những người sau đó đã gần như được đảm bảo. Họ cố tình để chất độc ảnh hưởng đến 4 người còn lại của đội đối phương.
May là nhờ có sự bảo vệ của tinh linh nên chất độc không thể lây lan ra nơi khác ngoài sân đấu.
Nói cách khác, có vẻ cả tinh linh và trọng tài đều tán thành việc dùng độc. Mặc dù trọng tài bên trong sân đấu lúc đó cũng bị trúng độc luôn. Vì nó không ảnh hưởng đến tính mạng nên chắc anh ta sẽ hồi phục sau vài giờ.
Tuy nhiên, dù cho chất độc đó không gây chết người nhưng tốt hơn là mấy cô nàng vẫn nên chuẩn bị biện pháp đối phó. Biết đâu ngày mai họ sẽ phải đối mặt với bộ lạc đó.
Tôi đã hỏi thăm xem bộ lạc Rivet này có tham gia vào những “Lễ hội cắt tỉa” trước đây không, và được biết họ là một bộ lạc mới, gần đây vừa tách ra khỏi 1 bộ lạc khác. Bộ tộc cũ cũng có truyền thống dùng độcở 1 mức độ nào đó trong săn bắn. Từ nền tảng là bộ lạc này, 1 bộ lạc chuyên dùng độc đã xuất hiện.
Về các bộ lạc ở Đại hải thụ, họ không phải là một gia đình, họ giống như là một ngôi làng hay thuộc địa hơn. Chẳng có gì lạ khi một bộ lạc mới được sinh ra từ bộ lạc khác, hay bộ lạc nào đó bị thôn tính hoặc biến mất.
[Ồh]
Nhóm của nữ chiến binh cận chiến tộc rồng thôi thấy hôm qua đang chiến đấu ở 1 đấu trường khác. Cô ấy vẫn có phong độ như cũ và không hề có chút dư thừa nào trong những động tác. Hờ hờ, y như cũ, đối thủ cô ấy bị thổi bay đi.
Vậy đó là chiến thắng thứ 3 của họ trong ngày hôm nay à? Một chiến thắng áp đảo, bộ lạc của cô ấy cũng tiến vào vòng chung kết ngày mai.
Tất cả những bộ lạc đã chiến thắng và nằm trong top 8 bộ lạc đứng đầu cho đến lúc này dường như ai cũng có những kĩ năng hay đặc điểm độc đáo riêng. Bộ lạc mặc đồ da báo toàn thân, bộ lạc sử dụng vũ khí làm từ xương…có nhiều “thể loại” khác nhau.
Chắc sẽ có chút khó khăn vào ngày mai.
_____Chuyển cảnh_____
[Chúng ta thật sự phải làm vậy à?].
[Hãy dùng hết sức đi. Cứ nhào vô bất cứ khi nào em sẵng sàng. Ah, không dùng phép thuật nhé]
Sau khi tôi giới thiệu Moroha-nee-san với các cô gái trong đội chiến đấu, Yae và Hilde đã năn nỉ: “Hãy đấu một trận với tụi em”.
Từ khi nghe đánh giá của Karen-nee-san về trình độ kiếm thuật của Moroha-nee-san, ngọn lửa đam mê trong 2 em ấy đã bùng lên dữ dội. Nhưng thực sự thì tôi không nên để họ chiến đấu với chị ấy vì họ vẫn đang tham gia “Lễ hội cắt tỉa”. Ngày mai là những trận đấu quan trọng, tôi sẽ rất lo lắng nếu có gì đó xảy ra với họ.
Nhưng mà Yae và Hilde đã cố chấp muốn được xem kĩ năng của chị ấy và mè nheo với tôi miết, thành ra là có quyết định rằng sẽ có một trận đấu tập sau bữa tối.
[Rồi thì tại sao em lại là đối thủ của chị?].
[Ờ, em thấy đó, có còn ai khác nữa đâu]
Hờ hờ, phải hen. Không lẽ tôi để Yumina hay Linse đấu với chị ấy sau khi đã loại hết mấy cô nàng phải thi đấu ngày mai?
Không còn cách nào khác. Tôi cũng hơi tò mò muốn được chứng kiến sức mạnh của chị ấy. Tôi nắm chặt thanh kiếm giả làm từ mithril và chuẩn bị đối đầu với Moroha-nee-san.
[Chị sẽ không kết thúc trận đấu ngay đâu, nên cứ tung hết những gì mà em có ra].
[Vậy thì em bắt đầu… ~ đây!]
Để làm nóng, tôi lao đến chị ấy và chém một đường chéo xuống bằng thanh kiếm trong tay như một đòn thăm dò. Chị ấy nhẹ nhàng tránh nó, trong khi lách cơ thể mình xung quanh tôi, chị ấy chém ngang thanh kiếm trong tay. Ngửa cong người ra sau, tôi dễ dàng né tránh đòn tấn công sượt qua phía trên mình.
Lần nữa đối mặt, tôi thử một động tác giả. Vờ như nhắm vào phần thân dưới bên phải, tôi đột ngột chuyển dường kiếm nhằm vào tay phải chị ấy. Tuy nhiên, Nee-san lại huých người vào tôi làm tôi mất thăng bằng. Sau khi suýt ngã, tôi lăn 1 vòng trên đất dựa vào quán tính và tạo khoảng cách. Chị ấy không có vẻ gì là nghiêm túc, vì có thèm đuổi theo tôi đâu.
Hơi bị khó chịu nha khi mà chị ấy lại mỉm cười nhìn tôi. Vì chị ấy không chịu nghiêm túc……khô máu nào!