Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 174 : Những Chiến Binh Và Người Chị Thứ Hai
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 174 : Những Chiến Binh Và Người Chị Thứ Hai
Isekai No Kami Team
[Ở thế giới này thì cậu ấy là em trai tôi ~ nanoyo. Cậu ấy cũng đã nhận được thần chất từ Thần Thế giới ~ nanoyo]
Tinh linh Đại thần thụ hình như đã tin vào điều đó, ổn rồi.
[Tôi ở đây để cổ vũ gia đình mình vì họ cũng tham gia nữa. Ah nhưng mà xin giữ sự công bằng nhé]
Ờ mà bộ lạc Jaja mới là trọng tài nên hình như cô ấy cũng chả liên quan gì.
Bên cạnh đó, có vẻ Karen-nee-san có thể ẩn đi hoàn toàn thần uy của mình. Còn tôi thì chắc do chưa làm chủ được nên đã bị tinh linh Đại thần thụ phát hiện. Mà, nó cũng chẳng có hại gì, có lẽ tôi nên cứ kệ đi, vì chuyện làm chủ được cái sức mạnh này cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi. Cái gọi là “Sức mạnh của thần” không phải là thứ có thể được dạy cho.
[Ờ mà “Lễ hội cắt tỉa” là một loại lễ hội à ~ nanoyo?]
[Nếu tôi nhớ không lầm thì tinh linh cây cối có khả năng đặc biệt là tích trữ sự sống. Ra vậy. Hiểu rồi ~ nanoyo]
Fumu, ra đó là lý do tinh linh Đại thần thụ có thể bảo vệ sự sống cho họ à? Dù thế nhưng đó cũng không hẳn là điều tuyệt vời, khi mà các bộ lạc vẫn quánh lộn với nhau.
Nếu nó có thể bảo hộ cho tất cả mọi người thì đáng lẽ không nên có xung đột nào giữa các bộ lạc trong Đại hải thụ.
[Nghe có vẻ vui đó, chị cũng sẽ tham dự “Lễ hội cắt tỉa” ~ nanoyo. Chị phải cổ vũ kho Yae-chan và những nàng khác chứ!].
[Ểh!? Chị không định về à!?].
[……Em đấy! Kiểu nói chuyện đó dễ khiến nổi xung sau khi đột nhiên mang người ta đến đây lắm nhá ~ nanoyo!].
[Đau đau đau đau đau… ~]
Hai má tôi lại bị kéo ra lần nữa.
_____Chuyển cảnh_____
Ngày thứ hai của “Lễ hội cắt tỉa”.
Những bộ lạc đã tiến vào được vòng 2 sẽ tiếp tục choảng nhau lần nữa. Mỗi bộ lạc sẽ phải thắng 2 trận vào hôm nay và vòng chung kết diễn ra vào ngày mai sẽ chỉ còn lại 8 bộ lạc.
Nói thật với các bạn, tôi vẫn chưa thấy có bộ lạc nào xứng tầm làm đối thủ với bộ lạc Rauri.
[Mà nhân tiện thì “Bộ lạc Hải thụ vương” trước đây là ai?].
[Tôi nghe nói là bộ lạc Panao, nhưng họ đã bị đánh bại]
Á đù. Ờ thì cũng đã 10 năm trôi qua rồi mà. Những tuyển thủ có lẽ cũng khác nhau.
Hiện tại thì có những bộ lạc khá mạnh mẽ, nhưng tôi thấy xét về tổng thể thì chúng tôi mạnh hơn. Có lẽ Lu là người yếu nhất trong đội. Tôi đoán Pam mạnh hơn em ấy, còn Else dù không dùng [Boost] thì vẫn mạnh hơn Pam. Nhưng thậm chí Yae và Hilde còn mạnh hơn nữa. Nếu Else dùng [Boost] thì có lẽ sẽ mạnh bằng 2 người họ.
Tôi thậm chí không thể tưởng tượng được một đội nào đó có thể chiến thắng đội hình với 3 người này. Nhưng mà yếu tố độ ăn rơ với đối thủ và vũ khí cũng tồn tại nên cần phải cẩn thận. Ví dụ như một người chuyên dùng dao găm ưu tiên tốc độ và sự chính xác thì có lợi thế trước Pam sử dụng rìu, hoặc người dùng giáo sẽ gây bất lợi cho Else vì phong cách chiến đấu của em ấy là cận thân.
Bao gồm luôn về thứ tự ra sân.Thứ tự ra trận hôm nay khác với ngày hôm qua. Yae đi đầu, Pam tiên phong, Hilde ở giữa, Else áp chót và Lu bọc hậu.
[Nhìn kìa nhìn kìa! Trận đấu của Yae-chan sắp bắt đầu ~ noyo! Cỗ vũ cho em ấy nào ~ noyo! Hạ hắn đi Y-A-E-channn~n!].
[Neesan, không phải là đấu bóng chày đâu, nên…]
Karen-nee-san đang mặc quần áo truyền thống của bộ lạc Rauri đứng bên cạnh tôi mà quẩy tung nóc nhà. Hờ, mặc dù tôi sẽ cảm thấy bối rối nếu chị ấy cứ mặc bộ đồ ngủ đó, nhưng mà bộ đồ này cũng…
Nhìn từ góc độ nào đó thì Karen-nee-san rất nổi bật do hình tượng quá đáng yêu của chỉ. Mặc dù chắc đó là lẽ đương nhiên vì chị ấy là Thần Tình yêu…
Trận đấu kết thúc với 3 chiến thắng liên tiếp của Yae cùng với Pam và Hilde sau đó.
[Nhưng mà đó là sao…họ luôn mạnh như thế này à?]
Dù thỉnh thoảng mới nhận nhiệm vụ từ guild, nhưng họ đều tập luyện nghiêm túc mỗi ngày. Dù cho họ đã sử dụng phòng luyện tập dưới lòng đất nhưng tốc độ phát triển như thế chỉ trong vài tháng qua thật sự là quá tuyệt vời.
Karen-nee-san nghiêng đầu khó hiểu sau khi nghe tôi lẩm bẩm.
[Hửm? Có khi nào họ…chuyển đổi thành “Người phụ thuộc” rồi không ~ noyo?].
[“Người phụ thuộc”?].
[Ừm…Thứ được gọi là “Giải phóng thần uy” thực chất cũng thì là 1 dạng “Sức mạnh của thần” thôi, nhưng Touya-kun vẫn chưa thức tỉnh nên chưa thể dùng nó được. Nếu phải mô tả trạng thái của em thì có lẽ nên gọi em là á thần…một tồn tại có 1 nửa là thần ~ nanoyo]
Ểh…nó phát tiển tới mức đó rồi hả? Tôi chắc chắn đã được nghe nói rằng cơ thể mình đang ngày càng trở nên giống như một vị thần. Bằng cách nào đó, tôi đang dần dần thoát ly khỏi phạm trù “con người”…
[Và vì thế, những “Người phụ thuộc” là những người nhận được sự bảo hộ của một vị thần. Touya-kun trong vô thức đã phân chia thần lực cho những người mà em nghĩ là gia đình mình ~ noyo. Sức mạnh đó không đáng kể cho lắm, nhưng nó giống như cái mà các em gọi là “Tình yêu của thần” thì phải? Giống như vậy đó ~ nanoyo. Nói về mức độ cao hơn, giống như bọn chị, là những “Người phụ thuộc” của Thần Thế giới-sama. Là gia đình của ngài ấy ~ nanoyo]
Ah, tôi cảm thấy hình như là tôi hiểu được điều đó. Chắc chắn tôi đã coi các cô gái đó như là gia đình của tôi, và tôi thực sự muốn bảo vệ họ. Thế là tôi đã cho họ thần lực như là “Người phụ thuộc”? Ra vậy, Nữ thần Tình yêu Karen-nee-san cũng có thể gọi là “Người phụ thuộc” của Thần Thế giới-sama.
[Những cô nàng này sẽ không thức tỉnh “Sức mạnh của thần”, nhưng sẽ nhận được một năng lực đặc biệt ~ noyo. Cứ tiếp tục thế này thì họ sẽ đạt tới ngưỡng mạnh nhất mà một con người có thể đạt được].
[Họ sẽ phát triển tới mức đó luôn à!?].
[Em vẫn chưa hiểu rõ “Tình yêu của thần” là như thế nào à ~ noyo? Đó chính là những “Người được thần yêu thương” đấy ~ nanoyo. Mà, sức mạnh đó sẽ biến mất nếu Touya-kun ghét họ]
Cơ mà, tôi nghĩ chuyện tôi ghét ai đó trong số các cô nàng là không thể xảy ra đâu. Nhưng mà cái loại buff này quá gian lận…
[Nhưng mà mức độ ban phước này quá cao đối với một á thần….A!].
[?].
[Hừm…Hở? Ra là vậy à ~ nanoyo? Muumu. Mình đoán cũng ổn cả thôi ~ nanoyo].
[Đừng có tự kỉ nữa. Giải thích giùm cái!]
Tôi bắt bẻ Karen-nee-san đang bắt chéo tay rồi chống cằm lảm nhảm một mình trong khi lắc đầu.
[Àh ~ mấy cô nàng đó có lẽ… đã trở thành “Người phụ thuộc” của chị cũng vào lúc trở thành “Người phụ thuộc” của Touya-kun ~ noyo].
[Hả?].
[Chị xem Touya-kun như em trai chị, như một người trong gia đình ~ noyo. Thế nên chị cũng xem những cô dâu của em như gia đình mình luôn ~ noyo. Mặc dù mức độ tình cảm đó của chị không bằng tình yêu của Touya-kun ~ ne]
Ah, ra vậy. Thần tình yêu sẽ buff nhiều hơn “Tình yêu của thần” cho họ so với một á thần như tôi. Tất nhiên là chị ấy rất thân với mấy cô nàng. Dù thế nào thì trong mắt họ chị ấy cũng là “chị chồng-sama” mà.
[…Có vấn đề gì sao ạ?]
Linse hỏi chúng tôi như thể đang tò mò về cuộc trao đổi. Hình như do tiếng reo hò xung quanh nên em ấy không thể nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi. Mà, dù có nghe thì cũng chưa chắc em ấy hiểu nó.
[Ya, không có vấn đề gì hết].
[Chị chỉ mới xác nhận xong là Touya-kun thực sự yêu Linse-chan thôi ~ noyo].
[Thậ-! Thật không ạ? E-em cũng y-yêu an…!].
[Ah ~ em đáng yêu quá đi ~ noyo! *Ôm* ~!]
Karen-nee-san ôm Linse mặt đã trở nên đỏ bừng sau khi lí nhí.
Tôi hiểu rồi. Em ấy chắc chắn đã nhận được “Tình yêu của thần” . Tôi có thể tin vào chuyện em ấy đã trở thành “Người phụ thuộc”.
[Touya-san, ở đó!].
[Ểh?]
Tôi nhìn theo hướng Yumina, người đang theo dõi trận đấu nãy giờ chỉ, 2 người đang ở trên sân đấu.
Một người đàn ông “cao-to-đen-hôi” đang vung vẫy thanh kiếm “rất hợp với dáng anh” và một người dùng gậy dài
Người to con rõ ràng là một người của Đại hải thụ, nhưng người trọc đầu thì không, đó là vì màu da, hình như anh ta đến từ phương đông. Anh ấy cũng là một người hỗ trợ như bọn tôi à?
Trong khi các đòn tấn công liên tục bị tránh né, người to con dường như đang dần kiệt sức. Không bỏ qua cơ hội, người dùng gậy mạnh mẽ giáng 1 đòn vào ngực người to con, anh ta ngã gục ngay lập tức. Người trọc đầu đã thắng. Sau khi khẽ cúi đầu trước đối thủ đã mất ý thức, anh ta trở lại chỗ của mình.
Anh ấy mạnh, và kĩ năng thì không tệ. Anh ta được bộ lạc nào đó thuê làm người giúp đỡ vì sức mạnh đó à? Mà cũng không quan trọng, phải nói rằng “Trọc đầu dùng gậy” hình như là hình tượng chung của cà 2 thế giới. Tôi không thể nói điều đó 3 lần.
Tôi tiếp tục xem trận đấu bên đó trong khi nghĩ về mấy chuyện tàu lau, một người khác nhìn cũng không phải cư dân Đại hải thụ vào sân từ phe của người trọc đầu. Tôi khá ngạc nhiên khi một người phụ nữ lại được công nhận ở bộ lạc đó, mà còn là một người đại diện nữa chứ.
Cô ấy có tai nhọn, đôi mắt màu vàng, và những thứ hình dáng như vảy rồng trên làn da màu nâu đỏ. Hơn thế nữa, có 2 chiếc sừng giữa mái tóc ngắn màu đen và chiếc đuôi kéo dài xuống từ thắt lưng cô ấy. Đó là…
[Cô ấy đến từ tộc Rồng thì phải?]
Yumina thì thầm. Tộc rồng à? Có lẽ vậy, nếu tôi không lầm thì đó là một trong 7 gia tộc đứng đầu ở Misumido.
[Số lượng người tộc rồng rất ít. Trong 7 gia tộc đứng đầu của Misumido thì họ là ít người nhất. Nhưng mà họ là những chiến binh tự hào về khả năng chiến đấu trác tuyệt của mình. Đây cũng là lần đầu tiên em thấy tận mắt một người]
Giờ nghĩ lại thì đúng là tôi chưa từng thấy người nào của tộc đó khi đến Misumido. Gia tộc rồng không quan tâm về chính trị mà chỉ để ý tới chiến đấu và rèn luyện. Tôi không gặp ai trong số họ vì chẳng có người nào giữ vị trí quan trọng trong Misumido.
Cô ấy đang dùng găng tay màu xám đen. Là một chiến binh cận chiến như Else à?
Ngay khi trận đấu bắt đầu, cô ấy lao thẳng về phía đối thủ của mình. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cô ấy đã đến sát bên người sử dụng rìu đó. Và rồi cô ấy tấn công bằng lòng bàn tay phải mình như một tia chớp. Âm thanh trầm đục vang lên và đối thủ của cô ấy bị thổi bay đi trong khi còn chưa bị chạm vào.
Đó là gì vậy…? Có phải là “Giải phóng nội lực”
Cô ấy cúi chào giống người đầu trọc và quay về khu vực của mình. Đúng là một chiến binh lịch sự
[Có vẻ chiến thắng không dễ dàng như dự đoán rồi].
[Chắc vậy]
Khi chúng tôi nhìn vào những vòng chiến khác, cũng có một số người có trình độ khá, nhưng so với người đầu trọc và cô gái tộc rồng thì vẫn còn sự khác biệt đẳng cấp.
[Nyaaa!?]
Karen-nee-san phát ra âm thanh buồn cười khi nhìn vào một trận chiến. Sao thế? Có tuyển thủ nào bất thường à?
2 người dùng kiếm đang quần nhau tại sân đấu mà Karen-nee-san nhìn đến. Một người là cư dân Đại hải thụ, còn người kia có vẻ là người giúp đỡ được mời đến từ nơi khác. Người đó hình như là một nữ kiếm sĩ, người ấy khéo léo đỡ những đòn tấn công từ đối thủ trong khi chỉ cầm kiếm bằng 1 tay. Cô ấy có mái tóc óng ả màu bạc và làn da trắng như tuyết.
[Ôi trời, tại sao…?]
Thật đáng kinh ngạc! Cô ấy đỡ được tất cả trong khi không di chuyển 1 bước. Thậm chí cô ấy còndùng kiếm đỡ được những đòn tấn công từ sau lưng mà không hề nhìn lại như thể cô ấy hoàn toàn nắm bắt được nó. Sao cố ấy có thể làm được như thế? Hơn nữa, cô ấy làm mọi thứ chỉ với 1 tay.
Sau cùng, đối thủ của cô ấy dừng lại sau khi tấn công chán chê, và cô ấy kết thúc chỉ với một đòn nhẹ nhàng vào vai anh ta. Chỉ một đòn như thế thôi, nhưng đối thủ của cô ấy không thể đứng vững được nữa và chiến thắng của nữ kiếm sĩ đã được quyết định.
Này này, cô ấy đã thắng mà không di chuyển tí nào. Tôi không nghĩ lý do là vì đối thủ của cô ấy yếu…
Nhưng vì bộ lạc của nữ kiếm sĩ đó không thể thắng được 3 trận, họ đã bị loại.
[Ưmmm thiệt tình ~ ! Sao con nhóc đó lại ở đây ~ noyo?].
[Eh?]
Karen-nee-san biết cô ấy à? Trong khi húng tôi nhìn theo người con gái đó đang đi xuống khỏi các bậc thang và đi ra khỏi vùng sân đấu, cô ấy đột nhiên quay lại, nhìn về phía chúng tôi vẫy tay và cười.
Hửm? Hả? Cô ấy biết tôi à?
[Touya-kun, theo chị một lát ~ noyo. Yumina-chan, chị mượn Touya-kun một chút nhé ~ noyo].
[Ểh? V-vâng ạ]
Tôi theo Karen-nee-san đi ra khỏi Khu vực Thần thụ. Người phụ nữ lúc nãy đang đặt tay lên eo mình và mỉm cười chờ chúng tôi dưới bóng cây.
[Ya ~].
[Đừng có mà “Ya” ~ noyo. Sao cô lại ở đây ~ noyo?]
Karen-nee-san khoanh tay lại với vẻ mặt ngạc nhiên nhiều hơn giận dữ trong khi nhìn nữ kiếm sĩ đó. Cô gái chỉ mỉm cười đáp trả mà không hề sợ hãi.
[Về chính thức, tôi ở đây để giúp cô. Trên thực tế, vì nó thú vị].
[Umm Mu ~]
Trong lúc tôi đang cảm thấy giọng nói cô ấy rất quen thuộc, một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi. Không thể nào, nhưng…những trường hợp khác là không thể.
[Karen-nee-san…người này, không lẽ là……].
[Phải. Cô ấy là bạn chị, Thần Kiếm ~ nanoyo].
[Thần Kiếm?]
Quả nhiên! Hơn nữa, chị nói rằng cô ấy là Thần Kiếm? Và cô ấy nói rằng đến đây chỉ vì cảm thấy thú vị á? Cô ấy chắc chắn là một vì thần rồi! Này này, bộ mấy vị thần rảnh lắm hả? Hờ, mặc dù lý do là để đi bắt một vị thần cấp dưới, nhưng sao tôi thấy nó giống cái cớ thuận tiện để đi chơi quá vậy………
[Lần đầu tiên gặp cậu, chắc vậy. Mặc dù tôi không thật sự cảm thấy vậy vì đã luôn dõi theo cậu được một thời gian, Touya-kun].
[*Ực* Vâng, rất vui được gặp chị, tôi là Mochizuki Touya].
[Rất vui khi biết cậu. Tuy nhiên, Thần Tình yêu, cậu gọi cô ấy là “Karen-nee-san”?].
[“Ở đây” tôi là Onee-san của Touya-kun ~ nanoyo. Mochizuki Karen, fufun, nghe hay lắm đúng không?].
Karen-nee-san ưỡn ngực mình sau khi nói bằng một giọng tự hào và kết thúc bằng “Ahem!”, nhưng không có gì đáng tự hào đâu chị à. Mặc dù đó không phải chuyện gì để khoe khoang, nhưng phản ứng của Thần Kiếm Onee-san lại khác.
[Thật tuyệt ~ ah, vậy thì tôi cũng sẽ là Onee-san].
[Không được ~ noyo! Vị trí Onee-san là của tôi ~ nanoyo]
Karen-nee-san quay mặt đi và cười gian như thể đang đùa giỡn. Thấy điều đó, Thần Kiếm Onee-san nắm 2 tay lại trước ngực như thể đang van nài.
[Không ổn sao? Tôi sẽchỉ làm em gái của chị cậu ấy như là người chị thứ 2 thôi mà. Xin cậu đó, Karen-nee-san].
[Tôi là người chị lớn nhất à ~ nanoyo?].
[Ưm, phải. Tôi sẽ là em gái]
Karen-nee-san làm ra khuôn mặt nghiêm trọng với điệu bộ như đang suy nghĩ. Sau đó chị ấy khẽ tặc lưỡi và nhìn chúng tôi. Trò chơi gì đây?
[Nếu là thế thì ổn thôi ~ nanoyo. Tôi là đặc biệt, nhớ đó ~ nanoyo].
[Tôi biết. Thế nên giờ chị cũng là Onee-san rồi. Hãy chăm sóc chị nhé].
Thần Kiếm, người chị thứ 2 nhìn về phía tôi và tươi cười.
Vì lý do nào đó, tôi không hiểu tại sao số lượng chị gái của tôi lại tăng lên 1 lần nữa…Chuyện quái gì đây?