Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 116 : Thượng đế và sự can thiệp
Phyllis đang run rẩy trong khi nhìn vào người đàn ông đang đứng trước mặt mình. Cuối cùng thì cô ấy có đứng nổi không đây? Rồi tiếp theo thì cô ấy sụp xuống luôn trong khi bám vào đầu gối.
[Sao vậy?Cô cảm thấy mệt à?].
[Kami-sama, kami-sama]
Có vẻ ngài ấy không hiểu tình hình nên tôi gọi ngài ấy.
[Áp lực của ngài, hay chính xác là thần uy
[Ểh?Vậy à?À, thì đây là hạ giới mà nhỉ?Rồi, xin lỗi, ta đã hơi bất cẩn. Cứ mỗi lần xuống đây là ta lại quên cái vụ uy áp bị rò rỉ ra]
Chẳng bao lâu sau cái ánh sáng mờ màu vàng nhẹ nhàng biến mất. Cùng lúc đó uy áp cũng biến mất theo. Đúng là hàng độc quyền của “thượng đế-sama” mà.
[Thế này chắc ổn rồi ~ jaro.Cô gái, cô ổn chứ?]
[V-vâng…]
Dù nói vậy nhưng hình như tất cả những gì cô ấy có thể làm là ngẩng đầu lên. Dễ hiểu thôi mà, khi đã được trải nghiệm điều đó thì cô ấy sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thừa nhận đây là một vị thần “hàng Việt Nam chất lượng cao” cả. Tôi cho là câu hỏi “thần có tồn tại không?” của cô ấy đã có lời giải rồi.Thần có tồn tại.
[Đừng đứng đây mà nói chuyện.Có phòng nào dùng được không?].
[Hở? Àh ~ vậy đến phòng khách đi]
Tôi mở [Gate] đến phòng khách.Tôi quàng vai Phyllis đang đứng không nổi và giúp cô ấy ngồi xuống ghế.Tôi nghĩ nên lấy ít trà cho họ nhưng khi tôi tới nhà bếp thì ở đó là Cecil-san và Rene đứng bất động khi đang cười
2 người vẫn ngồi đối diện nhau. Kami-sama đang nhìn xung quanh phòng còn Phyllis thì đang cứng đơ như tượng, mắt cô thì đảo liên tục cứ như chúng đang bơi ấy.
Tôi đổ trà vào tách và xếp bánh ra.Kami-sama nhấm nháp tách trà, sau khi ngài ấy xong 1 hớp, tôi hỏi.
[Tôi chỉ muốn hỏi 1 chuyện thôi].
[Hửm-ho, là chuyện gì ~ jane?]
Sau khi đặt tách lên bàn, Kami-sama nhìn về phía tôi.
[Thần ánh sáng Lars có tồn tại không?].
[Không.Thực sự thì thậm chí ta còn chưa bao giờ nghe về cậu ta. Trong số các vị thần trung cấp và thậm chí cả thần cơ sở thì cũng không có cái tên đó]
Wow, thẳng thắn ghê luôn. Phyllis ở bên cạnh tôi dường như đang bị sốc.Dĩ nhiên sẽ như thế, đúng không?Bởi cô ấy đang nghe sự thật rằng thần mà cô ấy tin tưởng không tồn tại.
[Vậy thì có vị thần ánh sáng nào không?].
[Vị thần đó cũng không tồn tại. Ờm, nếu buộc phải nói có thì chính là ta ~ ja. Vì ta chính là thần thế giới ~ ja. Nhưng thần bóng tối có tồn tại, cả thần gió và lửa nữa. Đầu tiên, những vị thần mà con người gọi là “thần của…” là một vị thần cấp cơ sở ~ ja]
Vậy tức là thần tình yêu cũng chỉ là một vị thần cấp thấp?Nhưng sau khi xem xét mọi thứ thì cô ấy cũng khá thân thiết với vị thần thế giới đó chứ.Tôi tự hỏi các mối quan hệ sẽ như thế nào trong thần giới?
[T-thế thì, 1000 năm trước, vị thần ánh sáng Lars mà linh mục ánh sáng Ramirez-sama đã triệu hồi là ai?]
Linh mục ánh sáng Ramirez? À, là người sáng lập thánh quốc Raimishu đó hả? Là người đã mượn sức mạnh của thần ánh sáng và thanh tẩy vùng đất đó.
[Cô nói triệu hồi một vị thần? Cực kì hiếm có người có nào thể kêu gọi một vị thần ~ ja
Ngài không có tư cách nói điều đó, ngài hoàn toàn xuống hạ giới theo ý thích.
[Theo câu chuyện được kể thì ta nghĩ đó không phải là một vị thần.Chắc là thứ gì đó gần giống với tinh linh? Ta đoán nếu là tinh linh ánh sáng thì quả thực có thể triệu hồi nó ~ ja].
[Nó quá mơ hồ. Chúng ta không thể quay lại quá khứđể nhìn thấy nó hay làm gì đó à?].
[Không phải là không thể nhưng mà…nó khá là rắc rối đấy ~ ja. Mặc dù chủ yếu là bởi vì ta. Nếu lấy ví dụ theo thế giới cũ của cậu thì hãy tưởng tượng như thế này: Mặc dù cậu có thể thưởng thức một chương trình trực tiếp đã bỏ lỡ nhờ việc làm bản ghi lạicủa nó, nhưng cậu có thể tìm thấy bản ghi của “chương trình đêm khuya” mà cậu đã ghi 1 năm trước trong một núi DVD bản ghi không hề đánh dấu tên hay phân loại không?]
Đó là một ví dụ khó hiểu, nhưng mà tôi hiểu nó! Tôi nhận ra rằng quả thực nó rất rắc rối.
[Vậy thì…những lời răn của chúng con…?]
Phyllis chán nản khi kami-sama phủ nhận hoàn toàn. Tôi có thể hiểu bởi những gì cô tin tưởng bỗng dưng sụp đổ, nhưng………
[Sẽ không ổn nếu không có thần?Cô không thể tiếp tục tiến bước chỉ mới mục đích, lý tưởng và trách nhiệm của riêng mình sao? Ta không quan tâm dù cho cô có tự tạo ra một vị thần để hỗ trợ cảm xúc của mình đi nữa. Nhưng còn cha mẹ, anh chị em, sư phụ và người yêu nữa.Cô phải tin tưởng họ để họ tin tưởng cô chứ.Tuy nhiên, đừng có quá phụ thuộc.Những vị thần sẽ không làm gì cả.Chỉ có cô mới có thể cứu rỗi chính mình. Con người ai cũng sở hữu sức mạnh và năng lực để thay đổi cả thế giới hoặc tạo ra phép màu. Chúng ta sẽ chỉ dõi theo thôi]
Mặc dù tôi nghĩ là Kami-sama đã can thiệp khá nhiều lần, nên nó không tuyệt đối như những gì ngài vừa nói, chả phải sao?
Nhưng mà tôi sẽ im lặng vậy.Giống như một số người nói là “có một số chuyện không cần thiết phải nói ra”
[Ờm, dù ta đã nói thế, ta đã quyết định sẽ trông chừng tình trạng của thế giới này. Nếu không phải Touya-kun được gửi tới đây thì có lẽ ta cũng sẽ không chú ý đến thế giới này trong khoảng 10000 năm nữa]
Hở ~! Ngài mới tự phá hủy hình tượng đó có biết không!? Cái quái gì mà “chúng ta sẽ chỉ dõi theo” chứ? Ngài không có dõi theo! Ngài đã bỏ mặc nó, chính xác là thế! Ngoài ra, rốt cuộc có bao nhiêu thế giới cần quản lý vậy?
[Mọi thứ vẫn ổn với việc này…?].
[Ừm, nghe có vẻ tàn nhẫn nhưng đó là trách nhiệm của cư dân ở đây kể cả thế giới này có bị hủy diệt đi nữa.Trên cơ bản, các bị thần sẽ không làm gì cả. Ờ thì tất nhiên chúng ta sẽ can thiệp nếu những khủng hoảng dẫn tới hủy diệt là do sự can thiệp của các vị thần giống như là hậu duệ ác thần]
<ý là ai đó là con của thần ở dưới trần, mang thần lực và sức mạnh vô song nhưng làm điều ác như là quỷ vương vậy, dẫn tới thế giới đứng bên bờ hủy diệt thì mấy lão trên thần giới mới xuống dọn dẹp>
Với tôi thì tôi không muốn có sự ra đời như thế.Điều này không đáng quan tâm chút nào. Hay nói đúng hơn, nó không phải mâu thuẫn với quy tắc sao?
[Mà, về cơ bản thì ta mong mọi người trên thế giới có thể tự giải quyết các vấn đề của thế giới bằng cách nào đó ~ ja. Ngay cả khi quỷ vương xuất hiện và bắt đầu thứ gì đó như là đi dạo vòng quanh rồi mở hội đồ sát để thống trị thế giới thì chúng ta cũng sẽ không can thiệp miễn tên quỷ vương đó là cư dân của thế giới này. Nhưng chúng ta có thể ban cho những thứ như là vũ khí để chống lại quỷ vương. Vì rốt cuộc, ta ghét một thế giới mà cư dân của nó phải chịu đựng lầm than]
Tôi hiểu rồi. Vậy là có thể giúp đỡ bằng cách nào đó miễn là không can thiệp trực tiếp? Nhưng mà vậy là đủ rồi, vì nó giống như là cho mượn 1 cánh tay vậy. Thần sẽ không can thiệp dù cho thế giới có bị hủy diệt. Nhưng họ vẫn sẽ cho những thứ như vũ khí siêu mạnh có khả năng đánh bại quỷ vương ngay cả khi họ nói sẽ không can thiệp. Cái kiểu bảo vệ quá mức gì đây?
[Ta nghĩ nó giống như một người không thể dựa vào cha mẹ họ mãi mãi được ~ ja. Cư dân thế giới này không còn là con cái nữa.Họ có thể tự đi và có suy nghĩ của riêng mình.Sau đó họ sẽ tự phá bỏ những khó khăn thử thách mà họ gặp phải. Các vị thần sẽ dõi theo họ. Đôi khi]
Đôi khi?Cái đó không cần thiết.Luôn có ai đó nhìn mình ở xung quanh là quá kinh dị.
[Từ giờ con nên làm gì đây?……Thần ánh sáng Lars không hề tồn tại. Những lời răn đó là do con người tạo ra. Vậy tức là những gì chúng con làm trước giờ đều là vô nghĩa? Có phải không?].
[Chúng không phải là vô nghĩa. Đó là nếu có ai đó được cứu rỗi nhờ những lời răn đó. Từ giờ, thay vì làm mọi việc “vì thần” thì hãy làm những việc đó “vì người dân” mà không bị giáo lý ràng buộc đi].
[………Vâng]
Nhưng nó cũng không thay đổi được thực tế phũ phàng đối với những đức tin của cô ấy trong suốt thời gian qua.Mặc dù sẽ tốt hơn nếu cô có thể được giải thoát khỏi sự mù quáng đó một chút.
[Ờm, có lẽ đã đến lúc ta rời khỏi rồi. Sẽ không ổn nếu để thời gian bị dừng lại quá nhiều]
Khi thời gian trôi trở lại, mọi người ở phòng yết kiến sẽ thấy rất lạ nếu chúng tôi không có ở đó.
Cả Kohaku và Kousaku-san vẫn còn đang hóa đá như cũ.Nếu không phải vì không khí lúc này thì tôi đã làm vài trò chơi khăm với họ rồi, nhưng mà không được.
[Rồi, hãy sống tốt và trở thành một quý cô tươi tắn nhé]
Sau khi nói xong, kami-sama trở thành những hạt sáng và biến mất trong khi cười thân thiện.
Vài phút sau, Kohaku và những người khác cử động lại trong khi hướng về phía tôi với gương mặt bối rối.Vì vị trí của tôi khác với lúc trước khi thời gian dừng lại, liệu nó có giống như dịch chuyển tức thời không nhỉ?
[…Cứ như một giấc mơ vậy. Ngài đấy đã thực sự ở đây cho đến một lúc trước đúng không…?].
[Đó là sự thật. Cô đã gặp kami-sama. Bộ cô không nhìn thấy ngài ấy à?].
[……Ngài nói đúng]
Nụ cười đó của cô ấy trông thật thanh thản. Một lúc trước tôi cảm thấy có một ý định lóe lên trong mắt cô ấy. Có phải cô ấy đã ổn định được những cảm xúc bên trong mình?
Sau đó cô ấy xin lỗi vì sự quấy rầy và rời khỏi phòng tiếp kiến.
Rồi sau khi kết thúc cuộc gặp ngoại giao đầu tiên của tôi. Tôi đã bị Kousaka-san “mời” vào một buổi “đàm đạo”. Ờ, thì tôi thừa nhận mình thuộc nhóm những người dở ngoại giao nhất đấy.
Vì tôi khá lo lắng nên đã nhờ Tsubaki-san gửi 1 trong những ninja đến Ramisshu. Tôi đưa người thu thập tin tức một con thú triệu hồi giống con chim nhỏ và bảo hãy liên lạc với tôi nếu có gì đó xảy ra.
Vài ngày sau, tôi nhận được tin một linh mục của Thánh quốcRamisshu, Phyllis Rugitto bị tước đi chức vị của cô. Và vì tội danh phản tội, cuộc hành quyết của cô ấy đã được thông báo.
Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.