Isekai wa Smartphone to Tomo ni
Chương 121 : Thông điệp của Thần (giả) và cải cách
Tiếng reo hò vang lên khi tôi nhìn về phía đường phố. Tôi có thể nghe thấy tiếng nói của người dân vang đến tận đây trong màn đêm.
[Ngài ấy đã làm! Ngài ấy đã làm được!].
[Thần ánh sáng Lars-sama vạn tuế! Ác quỷ đã bị tiêu diệt!].
[Đồ quái vật! Ngươi đã thấy cơn thịnh nộ của thần bọn ta chưa!?]
Những công dân đang tràn đầy nhiệt huyết, nhưng vì lý do nào đó tôi cảm thấy sôi máu. Họ cứ nói những gì họ muốn suốt. Tôi sẽ cho họ thấy thế nào mới thực sự là cơn thịnh nộ của thần. Sẽ chẳng có gì thay đổi nếu cứ để như thế này. Để chỉnh đốn lại cái tư tưởng lệch lạc của họ, tôi phải nghiêm khắc thuyết giáo họ một trận.
[Khóa mục tiêu. Phạm vi: bên trong thủ đô. Kích hoạt [Lightning Javelin] tại một địa điểm ngẫu nhiên không có người trong bán kính 10 mét. Số lượng-300].
[Đã rõ. Đã khóa mục tiêu, kích hoạt [Lightning Javelin]]
Đột nhiên 300 tia sấm đánh vào thủ đô từ trên trời. Một lần nữa tiếng la hét và sự hỗn loạn xảy ra, thủ đô tiếp tục chìm vào hoảng loạn.
Tôi đã dùng điện thoại của mình để phát ảo ảnh của tôi lên màn hình trên bầu trời để mọi người đều có thể nhìn thấy được.
[Đừng có mà vô tư nói về công lý như thế! Lũ ngốc các ngươi không nhận ra chính thứ công lý méo mó của các ngươi đã tạo nên con quái vật này à?]
Rồi, cho họ ra sân khấu nào. Tôi dùng [Gate] để đưa giáo hoàng đến trước mặt tôi trong khu thánh địa đã bị đổ nát. Khi hình ảnh bà ấy xuất hiện trên màn hình, những tiếng nói đầy ngưỡng mộ vang lên. Trong nháy mắt sau khi bà ấy xuất hiện, bà ấy quỳ xuống và cúi đầu.
[Ngài có phải là thần ánh sáng Lars-sama không?].
[Chúng ta không phải hắn. Chúng ta đúng là thần ánh sáng nhưng chúng ta không phải Lars. Một vị thần tên Lars không hề tồn tại]
<“chúng ta” ở đây là bao gồm luôn mấy bé valkyrie ảnh triệu hồi ấy>
Thủ đô tiếp tục bao phủ bởi sự hỗn loạn. Tất nhiên sẽ như vậy rồi. Bởi thần của họ đã bị phủ nhận mà.
[Chúng ta đến để truyền đạt thông điệp của thần linh. Bước đến đây]
Tôi đặt tay lên trán của giáo hoàng vừa tiến lên trước và chúng tôi được bao bọc trong ánh sáng rực rỡ (ảo ảnh). Chỉ vì một màn kịch nhỏ này thôi mà tôi cũng mệt chết được. Hiển nhiên là chả có thông điệp thần linh nào cả.
Sau khi ánh sáng biến mất, giáo hoàng cúi đầu sâu tới mức trán bà ấy chạm đất. Ngài không thấy làm vậy hơi bị lố à?
À mà cũng chả sao. Những gì còn lại là một cú huých nhẹ để kết thúc thôi.
[Còn một việc nữa, ta phải phán xét những kẻ trục lợi, đàn áp vô cớ và lừa dối nhân dân bằng cái tên của thần công lý]
Tôi sử dụng [Gate] theo cách giống như với giáo hoàng và triệu hồi tất cả những người tôi đã thấy mặt trong đám đông. Đầu tiên là hồng y Zeon, rồi đến chị gái hắn, người giả danh giáo hoàng-hồng y Kyurei, và các linh mục khác đã cúi đầu họ xuống cùng lúc.
[Các ngươi đã nhận ra tội ác của mình chưa!?].
[Ch-…chúng con không tạo nên tội ác nào cả thưa ngài! Chúng con chỉ là những con dân trung thành của thần linh, chúng con không…!]
Trong khi quỳ rạp trước mặt tôi, hồng y Zeon bắu đầu ngụy biện. Hắn vẫn có thể giả ngu trước thần thánh (dù chỉ là giả mạo) sao? Nếu hắn ta nghĩ có thể lừa dối được thì hắn cũng coi thường thần linh (dù là giả) quá rồi.
[Ngu muội! Tuyên bố một cô gái vô tội thành có tội, thậm chí còn định hành quyết cô ấy; rồi thì giả dạng giáo hoàng trong khi giam giáo hoàng thật trong ngục tối. Ngươi nghĩ ta không biết những chuyện này à!?].
[Đ-đ-đó là…]
Mấy tên hồng y tái mặt. Người dân xung quanh thì trở nên ồn ào. Các hồng y và linh mục cấp cao dường như không thể che giấu được cú sốc từ thực tế họ bị tuyên bố là kẻ phạm tội.
[Không chỉ có thế, ta có nên tiết lộ thêm nhiều khoản tham nhũng, chiếm dụng được thực hiện dưới cái tên thần thánh của từng người một trong các ngươi?].
[Ưgưưư…!!!]
Đám hồng y im lặng. Đó là một vấn nạn hàng đầu, khá dễ dàng đoán được. Chúng có thể đã làm những điều xấu xa dưới danh nghĩa của thần linh và vượt quá giới hạn cho phép của sự dung thứ. Ngay cả khi biết rõ sự thật tên thần ấy không tồn tại, chúng vẫn lợi dụng nó để trục lợi, không có chỗ cho sự khoan hồng ở đây.
[Sám hối đi!].
[Uguuu!!!]
Tôi lặng lẽ dùng [Paralyze] làm tê liệt tất cả chúng. Tôi liếc đám cặn bã đang đo đất sau đó nhìn qua giáo hoàng và nói.
[Ta giao việc chữa đám người này cho ngươi].
[Vâng].
[Ánh sáng và Bóng tối là một và không thể phân chia, công lý và cái ác được tạo ra chính từ trong trái tim mỗi con người. Lợi dụng cái danh công lý cho mọi việc cũng chỉ có thể đem lại sự tàn phá. Chúng ta không muốn nhìn thấy điều đó]
Tôi tuyên bố như vậy trong khi đối mặt với người dân. Những lời lẽ hay hơn ở đâu hết không bay ra cho tôi nhờ, quả thật tôi không có tài lừa đảo mà. Tôi có nên bỏ chạy trước khi bị phát giác không?
Các valkyries ở khắp thành phố tụ tập lại xung quanh tôi.
[Tạm biệt! Những con dân loài người]
Các valkyries cùng lúc tỏa sáng rực rỡ. Tôi dùng [Gate] để thoát khỏi ánh mắt mọi người và trốn vào trong bóng tối khi họ đang bị thu hút sự chú ý bởi sự biến mất hoành tá tràng của các valkyries.
Giáo hoàng đứng dậy và lớn giọng tuyên bố.
[Thần linh đã rời đi!!! Từ bây giờ, chúng ta sẽ phải đền bù cho tội lỗi của chính mình, và chúng ta sẽ phải ăn năn vì đã đi ngược lại ý muốn của thần linh! Như thần đã nói, chúng ta phải nỗ lực để vượt qua những khó khăn và thử thách bằng chínhbản thân và năng lực của mình. Thượng đế sẽ dõi theo chúng ta! Hãy cầu nguyện và biết ơn!]
Ô ô ô ô ô ô ~ !!! Giọng hét vui mừng của người dân vang lên khắp thủ đô. Quả đúng như mong đợi. Về phần tôi thì như thế nào? Nhìn phản ứng quá khác nhau là biết. Đây là sức hút của bà ấy à ~?
Dù sao tôi cũng cảm thấy nó sẽ thành công bằng cách nào đó.Trong khi xem bài phát biểu của giáo hoàng và các công dân vui mừng từ bóng râm của thánh địa, điện thoại của tôi đang đặt ở chế độ im lặng nằm trong túi rung lên. Một cuộc gọi đến.
[Vâng, alo. Kami-sama đó à?].
[Phải, hé lô ~ Kami-sama đâyyyyy ~. Có vẻ cậu đã giải quyết được. Nhờ thế, hiện tại ta có thể cảm thấy thư giãn hơn rồi].
[Vâng, mọi thứ đều ổn. Sự can thiệp tâm trí đã biến mất, họ đã có thể tự suy nghĩ và quyết định tin tưởng vào thần thánh hay không từ bây giờ, đúng không?]
Theo ý nghĩa nào đó, có thể nói một mặt trái của những người được gọi là tín đồ của “Thần Linh” đã được bộc lộ ra. Quyền lực của quốc gia chắc chắn sẽ đi xuống. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng số lượng người bị áp bức bởi sự bất công cũng sẽ được giảm theo.
Và vẫn có thể vẫn còn có những người sẽ tiếp tục tin tưởng vào thần ánh sáng Lars. Điều đó cũng tốt bởi vì nó phụ thuộc vào chính họ rằng liệu họ có muốn tin vào người đó hay không. Nhưng giờ thì họ không thể làm bất cứ những gì họ thích, nhân danh công lý cho sự ích kỉ của họ hay là trở thành tôn giáo quốc gia nữa.
[Ta xin lỗi vì đã để mọi thứ lại cho cậu. Cũng hãy chuyển lời xin lỗi của ta đến giáo hoàng và cô gái trẻ đó giúp ta].
[Ngài đừng bận tâm về việc đó. Thay vào đó thì hãy cố thu xếp để dõi theo đất nước này dù chỉ là thỉnh thoảng để nó không đi chệch hướng lần nữa].
[Ta hiểu, ta sẽ thực thi những biện pháp phù hợp]
Tôi kết thúc cuộc gọi với Kami-sama và sử dụng [Gate] để đến chỗ Phyllis và Kohaku.
[Quốc vương…cảm ơn ngài rất nhiều]
Nhìn thấy tôi, Phyllis cúi đầu xuống với đôi mắt đẫm lệ. Tôi không làm điều gì đặc biệt để nhận lòng biết ơn của cô cả. Ngay từ đầu thì những hỗn loạn này là do chính tôi gây ra mà.
[Kami-sama nhờ tôi chuyển lời xin lỗi đến cô và giáo hoàng. Tôi nghĩ từ giờ sẽ là một chặng đường khó khăn, cô sẽ ổn chứ?].
[Vâng. Bởi vì Kami-sama đang theo dõi chúng thần]
Phyllis gật đầu với đôi mắt tràn đầy niềm tin. Có vẻ như không cần lo cho cô ấy.
Đó là thực tế khi mấy công trình bị nát bấy là lỗi của tôi sau khi dùng [Gravity], nên tôi định dùng [Modelling] để sửa chữa chúng nhưng giáo hoàng đã cản tôi. Bà ấy nói sẽ không tốt nếu tôi để họ chứng kiến sức mạnh của mình ở đây vì có khả năng sẽ bại lộ chuyện thần linh. Nếu vậy thì sẽ tốt hơn nếu tôi lượn khỏi chỗ này?
Trong khi nhìn giáo hoàng giảng dạy những lời răn mới của thần, tôi đã đưa cho Phyllis cái gương cổng để trao đổi khi cần. Sau khi tạm biệt họ, tôi và Kohaku đã trở lại Brynhild bằng [Gate].
_____Chuyển cảnh_____
Vài ngày sau, có lan truyền tin đồn rằng có 1 vị thần giáng trần xuốngThánh quốc Ramisshu và đánh bại ác thần của bóng tối. Nó đã bị cười nhạo ở các nước có ít tôn giáo hơn. Ngoài ra, đối tượng thờ phụng của tôn giáo ở Ramisshu đã chuyển từ [Thần ánh sáng-Lars] thành [Thần của Ánh sáng] và phương châm “Mọi thứ đều dưới danh nghĩa của ánh sáng và công lý” cũng biến mất.
Người sáng lập ra Thánh quốc Ramisshu vẫn là Ramirez, và người giúp đỡ ông ta là thần ánh sáng. Điều đó đã không thay đổi. Chỉ là sự tồn tại mang tên [Thần công lý Lars] đã biến mất.
[Em chưa bao giờ nghĩ anh dám giả làm thần……anh sẽ bị thần linh trừng phạt đó Touya]
Else nói đùa với tôi. Tôi đã giải thích với mọi người những gì xảy ra ở Ramisshu. Tất nhiên tôi đã bỏ qua mọi thứ về Kami-sama.
Hồng y Zeon, hồng y Kyurei và các linh mục khác ở phe thù nghịch giáo hoàng đã bị tịch thu tài sản của họ. Bản thân họ cũng bị phế truất và giam vào nhà tù. Số tiền bị tịch thu là một con số không nhỏ, rõ ràng là họ đã được lợi rất nhiều từ sự cống hiến của nhân dân và tham ô. Giáo hoàng đã sử dụng số tiền đó để đền bù cho những người bị thiệt hại trong trận chiến.
Những kẻ bị đưa đến nhà tù biết bí mật của lịch sử của thánh quốc nhưng không ai tin họ.Bởi vì trước đám đông, họ đã bị chính thần linh phán xét và bị kết tội sử dụng tên của thần để lừa dối.
Một thời gian ngắn sau, sứ giả từ Ramisshu được cử đến một lần nữa. Phyllis, người từ một linh mục trở thành Hồng y trẻ nhất đang cúi đầu xuống trong phòng diện kiến.
[Trông cô vẫn ổn].
[Quốc vương cũng không có gì thay đổi ạ]
Tôi nhìn vào bức thư Phyllis đưa ra sau khi kết thúc lời chào chính thức. Tóm gọn, nó nói về những thứ tôi đã nói trước đó, và họ muốn thiết lập mối quan hệ ngoại giao thân thiết. Lần này thì mấy thứ như trở thành tôn giáo nhà nước hay nhận lễ thanh tẩy không được đề cập tới. Nó chỉ đơn giản là một bức thư thể hiện sự mong muốn của họ để trở thành đồng minh của nhau.
Vì cũng không có gì xấu nên tôi chấp nhận nó. Cần thiết lập quan hệ ngoại giao với nhiều quốc gia để đất nước này phát triển, nhưng không cần thiết có bất cứ liên quan nào với những quốc gia sẽ gây ảnh hưởng xấu.
[Thần đã lo lắng về những gì có thể xảy ra, nhưng cuối cùng nó đã được giải quyết trong hòa bình. Thần tự hỏi đó cũng là ý định của vị thần xuất hiện ở Ramisshu sao?]
Sau khi rời phòng diện kiến, Kousaka-san thở phào nhẹ nhõm. Tôi đã không kể với ông ấy chi tiết nhưng cũng có nói rằng tôi đã có mặt ở đó lúc mọi chuyện xảy ra. Tôi đã đến Ramisshu, và một vị thần đã giáng trần. Có vẻ nhiêu đó là đủ dùng rồi.
[Quốc vương, ngài có tin vào thượng đế không?].
[Không ai tin vào ngài ấy hơn tôi đâu]
Tôi nghĩ tôi vừa nghe tiếng cười nắc nẻ của kami-sama vang lên ở đâu đó quanh đây.
Y-KẾT THÚC ARC 16-Y