Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
Tập 2 – Chuyện bên lề 2
Bên trong căn lều vốn chỉ là mấy mảnh vải treo trên cây. Có vài chiếc hộp và đồ trang trí tuyệt đẹp xếp chồng lên nhau cùng một bộ bàn ghế
Một tấm thảm được trải dưới mặt đất. Ở đó, nàng công chúa elf-Shera đang ngồi với vẻ mặt vô hồn.
Cách đó một đoạn, dựa vào cái cây mà họ dùng để dựng lều, gã hoàng tử Kiira thì đang chơi sáo. Mắt hắn tỏa sáng và một thứ ánh sáng tím đang tụ tập quanh Shera. Ánh sáng của phép thuật,
Shera nhăn nhó
“Urgh…”
Kirra rời môi khỏi cây sáo và trưng ra cái điệu cười thường lệ
“Fufufu……’Ghi đè—-Shera sẽ ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của ta’.”
“Kuh, kufuuu……Tsu”
Vẻ đau đớn khẽ thoáng qua trên gương mặt cô rồi lại trở về nét vô hồn ban nãy
“Này, Shera. Mày sẽ trả lời câu hỏi của tao chứ?”
“Tất nhiên…… anh có thể hỏi bất kì thứ gì, anh biết mà”
Gã Diablo đó, hắn đã yêu cầu mày làm gì? Hắn đã ra lệnh cho mày làm gì? Chuyện này khiến tao thật khó chịu khi không biết gì hết. Nói cho tao. Tao cũng sẽ làm tương tự…..Thậm chí còn tuyệt hơn, tao sẽ làm mày quên luôn chuyện với gã đó.
Shera nghiêng đầu.
“Erm……mệnh lệnh?”
“Hắn đã ra lệnh cho mày qua cái vòng cổ đó đúng không? Không đặt ra mệnh lệnh gì chắc chắn chỉ là xạo ke”
“Nn……Ahh, Có……Ngài ấy có ra một mệnh lệnh”
“Kuh! Thấy chưa, tao biết mà!”
Làm một vẻ mặt xấu hổ, Shera nói
“Ngài ấy nói. Bắt tay Rem với một gương mặt tươi cười.”
“Hả?”
“Ahaha….Vì lúc đó bọn em đánh nhau trước mặt Diablo”
*Bam* Kirra đấm mạnh vào cái cây cạnh hắn,
“Đó không phải những gì tao muốn hỏi! Mày bị ngu à!”
“Ý, ý em là, vì ngài ấy không đặt ra mệnh lệnh gì nữa cả!”
“Vậy là hắn nghiêm túc….Chết tiệt”
Cùng lúc đó, cách nơi này không xa, có tiếng nổ.
“Nn, Lũ động vật mò tới à? Lũ lính đó đang chiên cá đâu đây chắc? Thật đấy à? Chúng là dân chuyên cơ mà…..Cái lũ đó, khi vụ này xong. Bố sẽ thiến hết tụi mày.”
Kiira nguyền rủa.
Shera nhìn chằm chằm vào hướng âm thanh phát ra. Vì lý do gì đó, cô cảm thấy ngực mình đang nóng lên.
“……….Chuyện này không……….phải chứ……Dù mình đã……Thật khủng khiếp…….”
“Oi, tiếp ‘Ghi đè—-Shera sẽ không thể cử động”
“Eh!? Nn!? Kuuu……!?”
Một lần nữa, cô cất giọng đầy đau đớn
“Fufu…đừng có mà cử động đấy, rõ chưa?”
Kirra nắm lấy cả hai tay cô rồi còng chúng lại với chiếc còng treo sẵn trên cành cây.
“Anh đang làm gì vậy!?”
“Chỉ cần nhìn là biết rồi mà. Xét cho cùng thì mày cũng chỉ nhìn được thôi. Vì mày đâu có cử động được”
Nói vậy, Kirra đá cái chậu nước dưới chân hắn. Cái chậu đổ xuống đất và cái nắp bật ra. Từ bên trong, một thứ chất nhầy tràn ra. Đó, không chỉ là chất nhầy. Nó uốn éo và trông tởm tởm
“Hii!?”
Shera hét lên nhưng với hai bàn tay đang bị còng, cô không thể di chuyển.
Kirra lớn tiếng cười
“Kuah! Đừng có tỏ ra sợ hãi thế chứ. Chúng đơn thuần chỉ là mấy con Slime thôi mà, mày biết mà đúng không?”
“K, không! Chúng sẽ làm tan chảy và tiêu hóa em!?”
“Ah, đó là lũ ăn thịt. Còn đây là một phân loài khác, chúng chỉ ăn vải thôi”
*Jyuujyuu* (tiếng sôi) //tiếng vải bị axit ăn mòn ấy// tấm thảm dưới đất đã tan chảy
Biểu hiện trên khuôn mặt Shera cứng lại
“Không, ta không muốn mi! Biến qua đằng kia”
“Nếu mày không muốn thì tất cả những gì mày cần làm là chạy đi thôi! Cái còng không khóa, mày biết mà đúng không?”
“Ugh, urggh……..em muốn chạy…….em muốn chạy nhưng…..…em không muốn di chuyển…T,tại sao? Em, chuyện gì xảy ra với em vậy?”
“Gyahahaha”
Kirra giắt cây sáo vào thắt lưng rồi nhặt lấy một chai rượu, cắn cái nút chai rồi nhổ nó ra. Gã nuốt lấy một ngụm
Con Slime bò lại gần chỗ Shera. Vừa bò vừa làm tan chảy tấm thảm. Nó tiến lại gần cô từn chút, từng chút một
“Hii!? Không. Đừng tới đây. Dừng có tới đây”
Nó bò rất chậm nhưng Shera không tài nào nhúc nhích nổi. Con Slime đã liếm tới giày của cô.
Nóng. Mấy ngón chân của cô nóng ran nên và chẳng bao lâu sau, phần phía ngoài đôi giày mà cô mang tan chảy. Con Slime chui được vào bên trong đôi giày, chạm tới da thịt cô.
“Khôôôôông.”
Âm ấm. Cảm giác như đang bị liếm bằng một cái lưỡi khổng lồ
Đôi giày cô mang giờ đã biến mất. Chừa lại phần kim loại và da. Sinh vật này thực sự chỉ tiêu hóa vải.
Một cảm giác kinh tởm khi cái lưỡi khổng lồ đó bò liếm từ mắt cá chân lên đầu gối cô.
“Dừng, dừng, cái gì?”
Khi con Slime bò tới phần phía sau đầu gối, cô thấy lạnh sống lưng. Cô bắt đầu run lên vì sợ hãi.
Cô không thể di chuyển theo ý muốn của mình—Cô không muốn di chuyển, là những gì cô đang nghĩ. Mặc dù cô cảm thấy muốn chạy trốn, nhưng cái ý nghĩ không muốn di chuyển lại lấp đầy tâm trí cô.
Kirra, kẻ đang quan sát chuyện này trong khi nốc từng ngụm rượu cất tiếng cười.
“Kuhahaha! Cảm thấy sướng phần phía sau đầu gối đúng không. Mày quả là một con bé hư hỏng mà!”
“Anh đang nói gì vậy!? Em chỉ thấy nó thật tởm lợm”
Cuối cùng, con Slime cũng bò tới được đùi cô. Và sau đó, nó bò lên tới tận hông Shera. Một cảm giác cô chưa từng trải qua trước đây chạy qua bụng cô và mọi sức lực của cô bị rút cạn.
“Fuah……Kuh……”
Cô nghiến chặt răng. Mặc dù phát ra những âm thanh kì lạ, cô thực sự không muốn chúng bị Kirra nghe thấy.
“Kufuuー! Fuu───!”
“Haha….mày thực sự rất cố gắng đấy, dù mày chỉ là Shera. Nếu mày uống cái này, tao sẽ thành cộng sự của mày. Và lúc đó thì chuẩn bị tinh thần sẵn đi.”
“Uughー! Kufuー! Uuhh……Nii-san……”
“Gì?”
“Nii-san,….Em thực sự rất ghét anh’ //dm nghe như tsun//
“Ha, mày đang nói gì vậy? Tao biết rồi và đừng có chọc tức tao. Mày sẽ khiến tao muốn giết mày trước khi chúng ta có được một người thừa kế đấy”
“Nếu anh làm những việc như vậy với em, em thà bị giết còn hơn”
“Cuối cùng thì, tao cá rằng mày cũng nghĩ rằng thay vì aniki (anh hai)….Sẽ tốt hơn nếu tao mới là kẻ bị con quái thú đó ăn thịt đúng không”
“Em không hiểu anh đang nói gì cả! Ý em là, anh hai mất trước cả khi em ra đời cơ mà!”
Con Slime đã quấn quanh người Shera, Tới tận trên ngực cô. Nó cũng nuốt lấy cả cánh tay Shera. Giờ thì có muốn cô cũng không di chuyển nổi. Cảm giác như thể cô đang ngập trong một đống bùn.
Cái thứ âm ấm, nhầy nhầy, tởm tởm đó leo lên tận phần trên của cô. Kích thích đùi, mông, lưng, và một số nơi nhạy cảm khác, mỗi khi cô thở ra, cơ của cô hơi co giật.
“Ugh! Kuh! Nnn! Fuー! Fuuuuー! Ah! Nnaaaah!”
Bộ quần áo xanh ngọc (lục bảo) cô mặc đã tan chảy, biến thành bọt phía bên trong con Slime và biến mất. Bộ đồ lót của cô cũng sắp chịu chung số phận. Cô sắp chết vì xấu hổ
“Em,em không muốn,…… dừng…. lại đi”
Từng giọt nước mắt lăn dài trên má cô.
“Không, Em không chịu được nữa! C….Cứu…cứu em………..”
Không đời nào có người tới giúp cô—–Shera biết điều đó. Xét cho cùng thì người đã để lại những lời cay nghiệt đó rồi bỏ đi không ai khác chính là cô
Vậy mà, cô vẫn hét lên tên của vị ma vương
Chiếc lều bị xé tung.