Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
Tập 2 – Chương 3 : Cố gắng gây chiến
- Truyenconect
- Isekai Maou to Shoukan Shoujo no Dorei Majutsu
- Tập 2 – Chương 3 : Cố gắng gây chiến
Phần 1
Diablo cầm chiếc lưỡi hái rạch nát căn lều. Ngọt tới mức gần như chẳng hề cảm thấy chút lực cản nào.
Shera ở đó.
Tay cô đang bị còng, một con Slime đang quấn tới tận phần ngực thân hình gần như lõa thể kia. Nhìn vào cảnh tượng trước mắt, Diablo cảm thấy cơn phẫn nộ đang trực chờ trào dâng. Chẳng phải là diễn kịch, có cả Sát ý lẫn trong đó
Như thể nước thì phải chảy xuống chỗ thấp, con Slime lập tức rời khỏi cơ thể Shera, trốn vào phía góc lều
Thoát khỏi con Slime, Shera gục xuống vì cạn sức, chiếc còng phải chịu toàn bộ sức nặng của cô phát ra tiếng kêu cọt kẹt. Hắt ra những hơi thở nặng nhọc, Shera nhìn đăm đăm vào anh
“…….Diablo, là ngài đấy ư……? Đây không phải là mơ chứ?”
“Xem ra đã để cô phải đợi rồi, Shera”
Diablo bước một chân vào bên trong, tiến lại gần chỗ Shera. Rem và Alicia cũng theo sau cậu. Hai người họ nhìn vào tình trạng của Shera rồi nuốt nước bọt. Và rồi, họ ném cho kẻ còn lại trong lều-Kiira ánh mắt tức giận.
“…….Tsu……..Ngài! Sao ngài có thể làm một việc (kinh khủng) như vậy!”
“Hoàng tử Kirra, một việc thế này, cho dù ngài có là hoàng tộc đi chăng nữa, việc này vẫn không thể chấp nhận được, ngài biết chứ?”
“Oi, oi. Đừng có lằng nhằng với bố ok? Tự mình tới bao vây trại của một vị hoàng tử giữa lúc quốc gia đại sự, chúng mày muốn chiến tranh nổ ra à? Hay chúng mày muốn bị giết? Rốt cuộc là thế nào?”
Trong khi vẫndựa lưng vào cái cây, Kira quẳng chai rượu xuống đất
Nén hết sự tức giận vào đó, Diablo lườm Kirra
“….Quốc gia đại sự? Ngươi nói vậy à?”
“Đảm bảo chắc chắn rằng dòng máu hoàng gia không bị tuyệt diệt, đó là việc quốc gia đại sự”
“Ngươi bảo việc còng tay Shera lại rồi treo cô ấy lên, sau đó quẳng một con Slime (ăn quần áo) vào là việc quốc gia đại sự ư?”
“Đấy là tiện thể thôi. Làm mọi thứ thú vị vẫn tốt hơn đúng không? Cho cả hai bên (đần ông và phụ nữ), mày thấy đấy”
“Đúng như ta nghĩ, ta đã lầm….Lúc đó…..Cho dù phải nhấn chìm cả thành phố trong biển lửa ta cũng không nên để Shera đi với ngươi”
Khi Diablo bước tới, cậu tháo chiếc còng trên tay Shera. Cậu gọi cô
“Xin lỗi, ta tới muộn”
“Diablo….Diablo…Ngài thực sự….Đến vì em sao?”
Shera dường như vẫn chưa tin được chuyện này
Alicia lấy ra một chiếc áo choàng
“Khoác cái này cho cô ấy đi”
“Umu”
Cậu khoác cho Shera người vẫn đang chỉ có bộ đồ lót chiếc áo choàng màu đỏ tươi. Một giọt lệ lớn lăn trên má Shera
“Cám…ơn….cám ơn”
Nhìn vào cảnh này, Kirra thở hắt ra lấy một tiếng.
“Haa~…..Đau thật đấy. Tao đã triển khai lũ elf quanh đây nhưng…Nghĩ tới việc chúng không phát hiện ra lũ đột nhập, khá ngạc nhiên khi chúng chỉ là một lũ vô dụng đúng không? Từng thằng trong số chúng, bố sẽ thiến hết”
Có vẻ như hắn nghĩ Diablo đã qua mặt lũ lính gác và lẻn vào
Diablo hỏi hắn
“Ngươi không nghe thấy tiếng động bên ngoài à?”
Âm thanh tạo ra lúc cậu thi triển ma thuật ban nãy khá lớn nhưng………
“Ahh, ta có nghe thấy, Bọn mày biết không? Chúng mày thực sự rất ngu đấy-gây náo loạn như vậy……Chẳng phải tốt hơn hết là bọn mi nên chạy đi luôn sao? Nếu chúng mày gây náo loạn tới vậy thì tao nghĩ bọn elf đó sẽ nhanh chóng nhận ra và kéo tới thôi, ngươi biết đấy”
Pupupu, hắn cười tới rung cả vai lên
“Ngươi….vậy là ngươi vẫn ảo tưởng rằng quân lính của mình vẫn xài được à? Chà! Ta đoán “bình thường” thì chuyện vẫn là như vậy với ngươi nhỉ?”
“Haa?”
“Ra ngoài mà chiêm ngưỡng đi”
Kirra làm một bộ mặt mơ hồ và kẹt cứng cái bản mặt của hắn ngoài căn lều. Một khu rừng bị thiêu rụi hiện ra
Hắn thấy bóng dáng một số lượng lớn elf. Tất cả đều bị thương và nằm rên rỉ trong đau đớn. Một số đang được đồng đội chữa trị, một số ôm đầu gối run rẩy, số khác thì gục xuống khóc trong kinh hoàng.
Tất cả bọn họ đều đã thấy Diablo bước vào lều. Kẻ thù đó đang đứng ngay cạnh chỗ của hoàng tử—-Tuy nhiên, chẳng có dấu hiệu gì cho thấy bọn họ sẽ đứng dậy. Tất cả đã mất hết tinh thần chiến đấu
Kirra điên cuồng hét lên
“Mày đang đùa bố đấy à! Mày đang tự mình làm cái đéo gì thế này!? Thế này thì đây đéo còn là vấn đề cá nhân nữa đâu! Việc này sẽ châm ngòi chiến tranh đấy mày biết không!?”
Diablo trả lời hắn
“Ta chỉ tới đây để xác định vài điều thôi. Cho dù Shera có muốn về nhà hay không”
“Làm thế đéo nào mà một tên bán ma tộc thấp kém như mày có thể gặp được công chúa elf tộc hả! Mày định biện hộ với cái lý do ích kỉ đó à”
“Bằng một phương pháp phi pháp, ngươi đang thao túng Shera……”
Kirra bắt đầu run rẩy
“Ha, ha, haa !? Bằng chứng !? Bằng chứng đâu!?”
“Không cần bằng chứng. Chuyện này sẽ kết thúc chỉ cần ta có thể hỏi Shera cảm xúc thực sự của cô ấy một lần nữa”
“Ahh …… Nói cách khác, ngươi không thể chứng minh việc đó đúng không? Đã vậy thì nhanh biến khỏi đây đi, rõ chưa? Phun ra những lời buộc tội trắng trợn như vậy, ta sẽ chính thức kiện ngươi về việc này đến Vương quốc Lifelia!”
Nét bình tĩnh trở lại trên khuôn mặt hắn. Mặc dù có vẻ như hắn không biết mình vừa làm gì, hắn nghĩ mình vẫn còn có thể chối được
“Một khi nghe xong những cảm xúc thực sự của Shera, bọn ta sẽ rời đi ngay lập tức”
“Như ー ー Ta đã nói ー, Shera quay trở lại đây theo nguyện vọng của con bé, phải không? Ngươi thấy đấy, con bé này, thuộc về ta! Con bé đã tự nhận thức được trách nhiệm của mình như một công chúa elf, và đã trở lại đây! Mày không hiểu à?”
Hét lên với cô, Kirra ra lệnh
“Oi, Shera! nói đi. Mày phải làm gì?”
Shera, người ban nãy khóc không ngớt giờ làm một nét mặt nửa vời. Chẳng phải cười hay khóc. Đó là một nét mặt mơ hồ
Biểu hiện đó bình thường vốn chẳng có gì lạ, nhưng vì là trong tình huống này nên từ duy nhất có thể miêu tả đó là ‘lạ’
“Tôi chỉ, phải quay lại. Xét cho cùng thì vương quốc Greenwood cũng là quê hương của tôi, và nếu tôi không sinh con với ‘Onii-sama’, hoàng tộc sẽ tuyệt tôn…..việc duy trì elf quốc quan trọng hơn tự do cá nhân của tôi nhiều”
Và rồi, những lời nói trước đó được lặp lại. Trong tình huống này thì chỉ có thể miêu tả là “thiếu tự nhiên” thôi.
Nét mặt của Rem và Alicia tối sầm lại.
Thế thì không còn nhầm lẫn gì nữa. Diablo tức giận.
Chỉ có Kirra là vẫn còn cất được cái điệu cười khả ố của hắn
“Pahaha! Nghe thấy con bé nói gì chưa! Thấy chưa, hài lòng rồi chứ!? Giờ thì cút về nhà đi. Cút đi!”
—Cái đó chỉ có thể gọi là Geass
Hơn nữa, việc này kinh tởm (tới mức bồn nôn), tùy thuộc vào tình huống, có thể thao túng kẻ khác một cách dễ dàng tới vậy. Không ai có thể dám chắc được.
Theo Diablo biết. Trong Cross Reverie, thứ ma thuật này không tồn tại. Có lần, cậu từng chứng kiến thứ này nơi khác, thậm trí là trong thực tế, cậu nghe nói rằng thứ này được gọi là tẩy não. Nghĩ tới việc thứ này tồn tại trong một thế giới khác
Nhắc tới đó, chế độ nô lệ không tồn tại trong game. Vì chỉ sau một thời gian ngắn những thứ không phù hợp với trẻ em đã bị loại bỏ khỏi trò chơi
“Một ma thuật đáng kinh tởm thế này, ta sẽ phá bỏ nó”
“Oi mày không tôn trọng ý kiến của Shera à? Đừng lằng nhằng với tao”
Đáp lại lời lẽ kích dộng của Kirra, Diablo chĩa lưỡi hái về phía hắn
“Dĩ nhiên là ta sẽ tôn trọng nó. Đây là lần cuối cùng………cuối cùng thì, hãy để bọn ta nghe cái ý kiến đó một cách hoàn toàn công minh nhỉ”
Chỉ có 1 việc phải làm. Cậu quay về phía Shera lớn tiếng hét lên
“Dưới danh nghĩa chủ nhân của
Ánh sáng trở lại trên đôi mắt Shera. Cô đảo mắt nhìn quanh. Rồi, cô nhìn vào bàn tay mình. Chầm chậm, cô cất lời trong khi vẫn còn đang run rẩy
“Em, Em…”
Những giọt lệ tràn ngập trong mắt cô
“Em muốn được tự do. Cùng Diabo, cùng Rem, em muốn được ở cùng hai người….tsu”
Diablo ôm lấy Shera. Cô cũng ôm lấy cậu.
Rem thì giương bộ móng vuốt sắc nhọn của mình về phía Kirra
“……Đó là một hành động ngu ngốc không thể tha thứ. Ngài sẻ phải chịu sự trừng phạt từ thánh thần một cách thích đáng cho hành động dại dột này”
“Cho dù ngài có là hoàng tộc đi chăng nữa thì đây cũng là phạm tội”
Alicia đặt một tay lên thanh kiếm
Kirra rống lên
“Chúng mày bị cái đéo gì thế? Vô dụng vô dụng vô dụng vô dụng! Từng đứa một và tất cả bọn chúng đều quá vô dụng! Đừng có chọc tức bố! Chẳng phải chuyện này rất lạ sao?”
Diablo hỏi Shera
“Cô có thể nói được rồi chứ? Hắn đã làm gì cô trong năm phút lúc ở nhà trọ?”
“Vâng…em ổn…..em, nói rằng mình sẽ không bao giờ trở về nữa. Nhưng Nii-san không tin và bảo rằng em nói vậy là do
“Vậy là cô tin hắn à?”
Chắc chắn rằng Shera là một cô gái dễ dụ. Dù rằng việc tin tưởng người khác rất đáng trân trọng.
“Anh ấy lấy tay, viết lên trán em, thứ gì đó…..Và sau khi anh ấy thổi sáo, ý thức của em mờ nhạt dần…..Đúng vậy, em được bảo thế này…..lần sau khi nghe thấy tiếng sáo, thì có một lệnh ‘ghi đè’….Trở về với Nii-san, vì lợi ích quốc gia….Và quên hết tất cả những chuyện đó”
“Đó rõ ràng là ma thuật”
Diablo ôm Shera thật mạnh. Vai cô run rẩy.
Kirra đá cái chậu dưới chân hắn khiến nó vỡ tan
“Haaaaaaaa! Đừng có lằng nhằng với tao! Chúng ta thỏa thuận rồi đúng chứ? Cái….vụ tấn công này, sau khi mọi chuyện đã xong xuôi, mày tự mình khuấy tung mọi chuyện lên làm cái đéo gì vậy!? Tao sẽ không thừa nhận chuyện này. Nghe thấy không đấy? Thật không công bằng!”
Diablo giao Shera cho Rem
“Ta để cô ấy cho cô”
“Vâng….Shera, cô đi được không?”
“Y,yup…..tôi ổn”
Alicia định lôi Kirra ra trước pháp luật, nhưng chuyện này không phải cứ thế mà giải quyết được, sẽ rất khó khăn.
Diablo nắm chặt chiếc lưỡi hái
“Ngươi sẽ phải nhận lấy lời phán quyết”
“Kuh…..tsu!? Ah, ahh, là vậy, là vậy đúng không, Mọi chuyện sẽ thế này đúng không! Bọn mày, có lẽ nào, bọn mày nhắm đến Vương quốc Greenwood đúng không? Dụ dỗ Shera sau đó trốn khỏi ta! Thật bẩn thỉu, loài người rác rưởi!”
Kirra vò đầu bứt tóc
“Tại sao mọ thứ không đi theo kế hoạch của tao, chó chết! Đéo vui tý nào cả, Khiêu khích tao dù chúng mày chỉ là lũ vô học. Thế là thế đéo nào hả?”
Đá tung cái bàn, cả mấy cái hộp nữa, hắn ta hoàn toàn điên loạn. Vì đấy là đồ của hắn ta nên nhóm Diablo mặc kệ. Chẳng có lý do gì để ở lại cái chỗ này cả. Alicia nói
“Hoàng tử Kirra, tôi sẽ bắt giữ ngài.”
Diablo để ý thấy, giữa đống đồ linh tinh nằm rải rác dưới chân mình, Kirra nhặt lấy một hộp nữ trang lớn. Trong cái hộp đó, phát ra một thứ ánh sáng rực rỡ như thể của màng dầu, là một viên ngọc màu cầu vồng. Nó khá lớn
Kirra nhìn vào nhóm Diablo tự mãn cười toe toét.
“Đủ rồi …..Thế là đủ rồi……Bọn mày, tất cả chúng mày, đây sẽ là án tử dành cho chúng mày….!!”
Shera hoảng loạn hét lên
“Nii-san, con Triệu hồi thú đó không ổn đâu”
-Triệu hồi thú? Vậy viên ngọc đó là, một viên ngọc của thú tiệu hồi à?
“Bảo vật của elf, mày thấy đấy. Nó thậm chí có thể phá hủy cả cái thế giới này, cái thế giới mà tao đéo thể tận hưởng, cứ phá hủy đi thì hơn”
Diablo kéo Rem và mọi người lùi lại, giương chiếc lưỡi hái lên
“Rất tốt, nếu ngươi đã thách thức ta—Ta sẽ cho ngươi nhận lại cái giá thích hợp”
“Trước hết, tao sẽ cho mày chết, Hỗn ma tộc, tới đây đi, hãy ra nào, 《Force Hydra》!”
Hắn ném viên ngọc xuống đất, viên ngọc vỡ tan. Và ngay chỗ đó, một con quái thú triệu hồi xuất hiện.
----------
Phần 2
Một con rồng bốn đầu. Khổng lồ. Giờ thì cái lều chẳng còn gì ngoài một đống vải vụn. Mấy cái đầu của nó vươn qua cả tán lá của mấy cái cây xung quanh. Không, còn cao hơn là đằng khác.
Lớp vảy đủ màu lam, đỏ, vàng, lục của nó được bao phủ trong một thứ chất lỏng nhớp nháp và phát sáng long lanh.
Nhóm Diablo đã kéo Shera chạy ra ngoài căn lều. Chỉ cần đứng gần đó thôi thì có khi họ cũng bị nó dẫm nát rồi. Rem và Alicia cũng ân toàn.
Lại thêm những tiếng la hét của mấy gã elf đã mất sạch tinh thần chiến đấu. Một số chạy toán loạn, một số bắt đầu cười (diên dại), thậm chí một số còn hét ầm lên bảo Kirra thu hồi co quái thú.
Phớt lờ chúng, Kirra ngất ngây ngắm nhìn con quái thú
“Quá tuyệt đúng không? Đúng như mông đợi từ con quái thú ‘sẽ mang sự hủy diệt tới thế giới’. Nhìn nó đi. Thật lộng lẫy, thật hùng vĩ, thật thiêng liêng”
Nhìn nó không có vẻ thiêng liêng mấy. Thành thật mà nói thì nó khá đáng quan ngại
—Dù sao thì! Đây cũng là một con quái thú mình chưa từng thấy bao giờ nhỉ?
Có phả chẳng qua cậu đã quên mất, và thứ này thực sự đã xuất hiện trong game?
Trong game cũng có những con quái thú to bằng cả quả núi nhỏ, dù vẫn chưa phải là loại lớn nhất nhưng…..với cái kích thước này thì cho dù có thu nhỏ vẫn không vừa được màn hình
Ít nhất thì trong số quái vật cậu từng đụng độ khi tới thế giới này, nó là con lớn nhất
Vì bình thường cậu chỉ nhìn qua màn hình nên cậu không thấy vậy nhưng khi nhìn thế này thì nó quá đáng sợ
Cậu cứng người vì sợ hãi
Rồng thường được bao phủ trong lớp vảy cứng.
—Mình có thắng được không?
Đứng cạnh Rem và Alicia, Shera thì đứng cách cậu một đoạn mà hét lên
“Tốt hơn hết là chạy đi thôi! Thứ đó được truyền lại qua các thế hệ hoàng gia Greenwood—và Nii-san không kiểm soát nổi nó đâu! Dù thế nào cũng không ngăn nổi nó đâu, nó được cho là con quái thú không thể đánh bại!”
Vậy đó là lý do tại sao nó ‘sẽ mang sự hủy diệt tới thế giới’. Diablo đồng ý với ý kiến này. Con quái thú đó nhìn thực sự rất mạnh
Kiira không giống một Triệu hồi sư cấp cao nhưng nếu nó là báu vật thì cậu có thể hiểu được.
Không cần tới triệu hồi thuật, thứ đó chắc hẳn là thứ mà bất kì ai—hay đúng hơn là bất kì người nào thuộc hoàng tộc Greenwood cũng dùng được.
Một báu vật triệ hồi được quái thú không được giới thiệu trong game, cây sáo dùng để thao túng Shera cũng vậy.
Vậy kho báu của elf tộc là phần chưa được bổ sung vào game.
Cross Reverie là một game online có những phần được thêm vào mỗi tuần hoặc mỗi tháng thông qua những bản cập nhật.
Vậy mà trong thế giới này, mấy phần chưa hoàn thành đó cũng tồn tại.
Khi nghĩ về việc mình đang ở trong ‘một Cross Reverie đã được gỡ bỏ hạn chế đạo đức và tất cả các phần (dự tính thêm vào) đã hoàn thiện’ thì cậu lại thấy hưng phấn.
Theo lời Shera thì con quái thú kia không thể bị kiểm soát.
Vậy mà gã Kiira đó lại ra lệnh “Làm đi! 《Force Hydra》[1] Giết chúng” như thể hắn ra lệnh được vậy.
Khi Diablo chỉ vừa mới nghĩ là hắn có thể kiểm soát con Hydra….thì hắn suýt bị cái đuôi của nó đè bẹp. Dường như hắn đã bất cẩn đứng quá gần thứ đó.
Dù hắn vội vàng bỏ chạy trong hoảng loạn con Force Hydra cứ thế ‘phớt lờ hắn’ và bắt đầu làm loạn
Nhìn có vẻ như nó không hề bị kiểm soát. Dù rằng con Hydra là do mình triệu hồi vậy mà hắn lại trong tình trạng như vậy, rốt cuộc hắn được dạy thế nào vậy?
Nghĩ tiếp cũng chẳng ích gì. Cậu quyết định phải xử đẹp con Hydra trước khi nó gây thêm thiệt hại gì. Trong trường hợp đó, cậu quyết định gọi Rem và mọi người lại.
“Ta sẽ xử đẹp thứ đó, được không Shera?”
“Ngài làm được ư!?”
“Dĩ nhiên rồi!”
Rem gật đầu
“…..Ngài không cần lo cho chúng tôi đâu…..Tôi sẽ giữ Shera để cô ấy không làm gì ngu ngốc nữa”
“Lúc này mà cô vãn nói thế được à!?”
“Khiến tôi lo lắng tới như vậy, thì cô biết mình ngốc tới mức nào rồi đấy”
“Rem, cô lo lắng cho tui à? Cảm ơn!”
Shera ôm lấy Rem, còn Rem thì đặt tay lên vai cô như để tách Shera ra nhưng cô đặt lên như thể cho có vậy.
Alicia rút thanh kiếm ra và hơi cúi mình.
“Tôi sẽ bảo vệ họ bằng cả mạng sống này”
“Umu, tránh ra xa một chút để không bị vướng vào phép thuật của ta, nhiều khả năng thứ đó cũng có thể tấn công diện rộng”
“V,vâng”
Diablo đối mặt với con Hydra, nó có một đống đầu. Ngắn và mập. Nhìn gần thế này thì nó thực sự rất lớn. Chỉ vậy thôi thì cậu cũng phải coi trừng rồi.
Cắm chiếc lưỡi hái xuống mặt đất, cậu lôi cây
“Hahahahahaha! Thằng ngu, làm sao mày thắng được nó cơ chứ! Sự tồn tại của mày làm tao khó chịu! Nhanh nhah mà biến mất đi Hỗn ma tộc”
Dù rằng không kiểm soát nổi nó nhưng có vẻ hắn ta hoàn toàn tin tưởng vào sức mạnh của con quái thú này.
Diablo đã tốn khá nhiều MP với đám elf ban nãy. Có lẽ cậu nên xử nó nhanh gọn. Cậu giương cây trượng lên.
“《Heaven’s Fall》” (Thiên giáng)
Những viên đá xuất hiện phủ kín bầu trời. Một ma thuật hệ đất học được khi đạt cấp 100. Triệu hồi vô số thiên thạch gây sát thương trên diện rộng.
Bằng việc xác định mục tiêu theo góc nhìn thứ nhất, người sử dụng có thể điều khiển đám thiên thạch tới một mức độ nhất định và thậm chí còn có thể thu hẹp phạm vi lại để gia tăng sức mạnh.
Ma thuật này không hợp để chống lại những đối thủ nhỏ nhưng với kích thước của con Hydra kia thì quá hoàn hảo.
Cậu vung cây trượng xuống. Vô vàn tảng thiên thạch xé gió lao xuống thân hình con Hydra tạo ra những âm thanh khủng khiếp và những vụ va chạm làm rung chuyển mặt đất và cây cối xung quanh.
Một đám mây bụi hình thành, phải mất một lúc sau đám bụi mới phân tán. Một cái đầu của con Hydra đã bị phá hủy.
—Dễ hơn mình nghĩ
Vậy là cậu sẽ thịt được nó nếu cậu spam (ma thuật đó) thêm bốn hoặc năm lần nữa. Giờ chỉ phải xem xem nó sẽ tấn công ra sao.
Đó là những gì cậu nghĩ nhưng…..
Đột nhiên, từ chỗ cái cổ trống trơn đó mọc lại một cái đầu khác.
—Tái sinh!? Hơn nữa, chẳng phải như vậy là quá nhanh sao!? Bug đấy à?
Đúng là có những con quái thú có thể tái tạo lại các bộ phận giữa trận chiến nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy cái tốc độ này.
Cái đầu vừa mọc thở ra một hơi xanh
—Wind Breath!?
Bị tấn công bất ngờ, Diablo lãnh một cú trực diện và bị thổi bay.
Dragon Breath là một đòn tấn công gây sát thương (thuộc tính) thuần thế nên Nếu Diablo mà có thứ gì như là Trong hầu hết các game RPG, lũ rồng đều được ưu ái rất nhiều về năng lực Diablo nghĩ vậy— Giờ thì cậu biết là con Hydra đó có hai kỹ năng là 《Regeneration》 và 《Wind Breath》. Bình thường thì lũ quái thú triệu hồi bị giới hạn ‘chỉ có một kỹ năng’. Dĩ nhiên là có những con không chỉ sở hữu một kĩ năng là còn có những đặc tính đặc biệt như Có khi nào cái 《Regeneration》 ban nãy không phải là một ‘kĩ năng’ không? Có thể nào nó được xếp vào loại <đặc tính cao cấp>? —Hoặc cũng có thể triệu hồi thú đã kĩ năng cũng là một dự định chưa được cập nhật trong Cross Reverie? Buff sức mạnh cho phân lớp Triệu hồi sư cũng là một việc hợp lý. Hoặc cũng có thể đây là ‘một thế giới khác và nó chỉ tương tự như Cross Reverie’? Chống một tay xuống đất, Diablo đứng dậy. Cậu đã chịu khá nhiều sát thương nhưng bề ngoài thì chỉ là mấy vết thương nhỏ. Có lẽ có cả Kamaitachi[2] trong Wind Breath. Không hẳn là HP của cậu đã tụt quá nhiều song cậu muốn tránh việc tiếp tục nhận sát thương kiểu này. Sau khi khoảng cách giữa cậu và con Hydra vừa nới rộng ra, ba cái đầu con lại lần lượt sử dụng Flame (lửa), Ice (băng), và Sand (cát) Breaths “Kuh, đừng bảo là nó có tới 5 kĩ năng lận nha?” Ban nãy cậu nghĩ nó ở đâu đó cấp 80 nhưng giờ thì……chắc phải trên cả 100 rồi. Vậy là nó phải mạnh ngang những con quái thú sống ở trung tâm lãnh thổ của ma vương. Có khi nó thậm chí còn mạnh hơn cả thống lĩnh ma tộc Edelgart cậu đã đụng độ lần trước. Gã Kiira hét lên đầy thỏa mãn. “Thấy chưa, Thấy chưa! Đây chính là sức mạnh của tao. Tất cả những kẻ cản đường tao hay những thằng cản trở tao thì tao đéo cần.” Shera hét lên. “Diablo, em từng nghe là nó có một cái lõi ở đâu đó, nếu cái lõi bị tiêu diệt, con Hydra sẽ trở về dạng tinh thể” —Hiểu rồi, nó là dạng (quái vật) đó à? Có rất nhiều loại quái vật thuộc hàng trùm, và trong đó cũng có những loại mà chỉ có thể gây sát thương lên chúng qua một bộ phận đặc biệt. Kiira cười khinh bỉ. “Ha! Mày biết những thứ không cần thiết dù mày chỉ là một con đần. Nhưng mà biết đấy! Lõi của nó di động bên trong cơ thể và chỉ to bằng viên tinh thể ban nãy……Với những kẻ như mày thì tìm ra nó là bất khả thi” “Diểm trọng yếu luôn luôn di động, đó là kiến thức căn bản…….Chà, ngay từ đầu ta đã không có ý định tìm nó rồi” “Gì!?” Với những loại quái vật như thế này, thuật toán tấn công và chuyển động của chúng thường xuyên được viết trên những trang hướng dẫn. Chính Diablo cũng đã từng cung cấp một chút thông tin vào đó. Nhưng nếu là lần đầu tiên thì việc đối phó với nó sẽ gặp rất nhiều khó khăn cho tới khi nghiên cứu được những thứ ấy. Diablo xả ma thuật, phá hủy một cái đầu nhưng một lần nữa nó tái sinh lại và sử dụng Breath như lần trước. Cậu dính đòn, nhận thêm sát thương. Thấy vậy Shera nôn nóng hét lên. “C, Cố lên. Đừng thua nó” “……Có khi nào, nó mạnh tới nỗi cả Diablo cũng không đánh lại được?” Rem thốt ra những lo lắng của cô. Kiira bật cười. “Nó làm được…..! Nó làm được! Đây là chiến thắng của ta! Cứ ăn hàng tới chết như vậy đi” Diablo gật đầu và ‘Fumu’ một cái. “Hiểu rồi, chỉ số của nó cao nhưng không được thông minh cho lắm.” Lần thứ ba, Diablo vẫn phá hủy cái đầu đó. Đúng như cậu nghĩ, như lần trước con Hydra ngay lập tức tái sinh cái đầu đó và rồi, vẫn là một Wind Breath từ cái đầu vừa tái sinh. —Nhanh, nhưng với AGI (Agility – chỉ số khéo léo) của mình thì vẫn có thể né được. Trong khi chờ thời gian hồi chiêu cậu né mấy đòn Breath từ con Hydra. Lần lượt ba lần sau đó. Flame. Ice. Sand. Đúng thứ tự như ban nãy. Nói cách khác, nó chỉ có một kĩ năng. —vậy nên đó là kĩ năng duy nhất. Nghe thì khá mạnh đấy nhưng nếu chỉ lặp đi lặp lại có vậy thì cũng không thể sử dụng trong một trận chiến thế này được. Thuật toán tấn công có thể thay đổi tùy vào lượng HP còn lại hoặc việc cái đầu nào bị phá hủy. Tuy vậy, giờ cậu cũng không có thời gian mà xác nhận chuyện đó. Ở cái thế giới này đâu có cái trang web nào để gửi và chia sẻ thông tin chứ. Diablo xác nhận xung quanh. Rem và Shera, cả Alicia và dĩ nhiên mấy người elf nữa không nằm trong phạm vi ảnh hưởng. Cậu nhanh chóng tiếp cận con Hydra, chỉ cây trượng về phía nó. Cậu hô to. “《Matoi Izuna》!!” Những tia sét xuất hiện nơi đầu trượng, giờ nhìn nó như một quả cầu lấp lánh. Nó bay về phía con Hydra. Vì đối thủ của cậu qúa ngoại cỡ cộng thêm khoảng cách thế này nên cho dù quả cầu bay có hơi chậm thì cũng không thể nào né được. Nó chạm vòa con Hydra. Ngay khoảnh khắc đó. Con Hydra *Bikun* và co giật, nó tiếp tục co giật nhiều hơn nữa. Và rồi có những luồng sáng phát ra từ mắt và miệng nó. 《Matoi Izuna》 là một ma thuật kết hợp mang thuộc tính Gió và Ánh sáng. Bằng cách nén Kamaitachi vào trong một quả cầu ánh sáng và đưa nó vào bên trong (cơ thể) đối thủ. Nó sẽ xé nát kẻ địch từ bên trong. Trong game thì nó sẽ gây sát thương theo thời gian và làm tê liệt đối thủ, và kết thúc bằng việc gây thêm một lượng lớn sát thương. Phần ‘xé đối thủ từ bên trong’ không gì hơn một lời giản thích trong game nhưng…. Hiệu ứng đó đang xảy ra ngoài thực tế, ngay trước mắt cậu. Sau khi dính hiệu ứng nhiều lần, một luồng điện bao phủ lấy cơ thể nó và rồi những tia sáng trắng thoát ra từ cơ thể nó. Và rồi hiệ ứng cuối cùng kích hoạt. Một vụ nổ sáng chói. Một cột sáng nhấn chìm hoàn toàn con Hydra mọc lên. Nó sáng tới nỗi Rem và những người khác phải đưa tay lên che mắt lại. Kiira chỉ nhìn chằm chằm vào nó. “Cái…gì…?” Khi cột sáng biến mất. Chỗ ban nãy con Hydra đứng là một hố sâu hun hút. Mặt đất không giống bị tạo thành do một vụ nổ. Mà là bị ‘hủy diệt’. Mặt đất dưới chân họ, không khí và ngay cả những đám mây trên bầu trời đã cùng con Hydra biến mất khỉ thế giới này. —Ma thuật mang thuộc tính ánh sáng. Không rõ vì lý do gì nhưng những gì bị nó tiêu diệu đều biến thành những hạt sáng và tan biến. Thật đẹp nhưng cũng thật tàn nhẫn. Kiira há hốc miệng nhìn vào thứ đã hoàn toàn biến mất. “….Cái quái gì vậy? Tao không hiểu, chuyện gì vừa xảy ra vậy?” Hắn ta quỳ gục xuống. Rem và những người khác chạy đến bên Diablo. “Diablo! Có thể đánh baaij một quái thú triệu hồi mạnh tới vậy! Thật đúng như mong đợi!” Shera ôm chầm lấy cậu. “Ngài làm được rồi~! Thật không thể tin được! Force Hydra là thứ mà vương quốc Greenwood sẽ không sử dụng tới khi hoàng cung bị đánh chiếm. Đó là con bài tẩy của họ đấy ngài biết không? Nó là Quái thú triệu hồi có thể chống lại cả một đội quân đấy! Sao mà ngài có thể một mình đánh bại nó chứ!? Diablo, Ngài mạnh quá~!!” Alicia thì bất ngờ tới mức chẳng mở được lời nào. Diablo xác nhận rằng họ vẫn an toàn rồi thở phào nhẹ nhõm. Vì câu ‘Ơn chúa là mấy người an toàn’ không phù hợp với một Ma vương nên cậu quyết định ngậm miệng. Kiira rên rỉ. “Mày là cái đéo gì vậy? M, mày chẳng phải chỉ là một Hỗn ma tộc thôi sao….?” Diablo lườm hắn. “Ngươi phải nhận lấy sự trừng phạt. Và cũng vì ngươi đã cố giết ta nên ngươi sẽ chỉ nhận được sự trừng phạt. Hãy trả giá bằng cái chết của mình.” “Hi!!? Dừ….…” Hắn lùi lại với khuôn mặt tái mét. Diablo chĩa cậy trượng về phía hắn. “Ít nhất thì ta sẽ cho ngươi chết mà không đau đớn” “……Mày…..mày là cái quái gì vậy?” “Ta là Diablo! một Ma vương không trói buộc mình với bất kì ai, một Ma vương từ một thế giới (hỗn loạn) khác” Kiira quay lưng lại và bỏ chạy. “Uwaaaaah! Cái đéo gì chứ……cái đéo gì…..!? Tại sao, một kẻ như vật tại ở đây? Không thể nào không thể nào không thể nào! Ai đó! Ai cũng được! Cứu taaaaa!!” Vậy là hắn bỏ chạy? Diablo mở miệng. Dùng ma thuật— “Đợi, đợi đã!” Âm vực như thể được hét lên. * Tosun *, Shera ôm lấy Diablo. “Làm ơn! Diablo…..Làm ơn, hãy để Nii-san đi” Một kẻ làm những việc khủ khiếp như vậy voi8ws cô, cậu nghĩ dù là Shera cũng sẽ không tha thứ cho hắn nhưng….. Cậu xác nhận “Cô không còn bị thao túng nữa đúng không?” “Vâng” “Vơi tư cách chủ nhân của 《vòng cổ nô lệ》ta ra lệnh cho cô nói lên cảm xúc thực sự của mình” “Nii-san …… Em ghét anh ấy …… Thật sự ghét anh ấy. Nhưng, em, không muốn mất thêm một người thân nữa …… Ý em là, bọn em dã từng cười đùa cùng nhau” Có lẽ là phải nói theo mệnh lệnh, giọng cô run rẩy. Đây chính là những cảm xúc thực sự của Shera. Diablo hạ cây trượng xuống. “Hmph….., cũng được, giết hắn cũng chẳng được lợi ích gì cả…” “…..Cảm ơn, Diablo………em xin lỗi Shera trúc mắt xuống. Diablo liếc mắt qua phía Kiira. Hắn đã biến mất vào trong rừng. “Sẽ có chút rắc rối cho ta khi ngươi tự mình thả hắn đi như vậy.” Như thể phản đối quyết định của Diablo, một giọng nói điềm tĩnh như chính bản thân kẻ ấy vang lên trong rừng [1] Bản gốc là: フォースヒュドラ. Cũng có thể dịch thành “Fourth Hydra” [2] Không biết thì tra gg dùm :v ---------- Phần 3 Chắc cũng đã chạy được 10 mét kể từ chỗ của Diablo. Kiira vẫn đang cố gắng chạy trốn,nhưng một người đàn ông mặc quân phục xuất hiện trước mặt hắn ta. Ông ta mặc bộ quân phục màu trắng, và đeo một thanh gươm dài bêneo của mình. Đó là Galford. Theo sau lão là khoảng 20 quân lính đượcchuẩn bị đầy đủ vũ trang. Quả thật, họ cũng rất bất ngờ. Những kẻ này cũng có khả năng lẩn trốn và xóa bỏ sự hiện diện của bản thân bằng ma thuật. Bối rối, Kiira dừng lại. 「N, Ngài, là Lãnh chúa của Faltra!?」 「À, còn cậu là vị Đại hoàng tử của Vương quốc Greewood,nói vậy thôi chứ cũng ta chẳng cần phải xác minh nữa làm gì. Ta đã chứng kiến đầu đuôi tất cả mọi chuyện」. Galford đặt một tay lên thanh gươm của mình. Tên Kiira lùi lại một bước với vẻ mặt đầy sợ hãi. 「Nè nè nè nè!? Bộ ngươi không biết ta là Hoàng tử Elven hả!? Ngươi có biết sẽ có hậu quả gì nên dám đặt một tay lên cơ thể ngọc ngà của ta không!? 」 「Ngược lại, cũng có việc mà tôi muốn hỏi Ngài. Ngài có mục đích gì khi gửi một đội quân vào lãnh thổ của nước khác? 」 「Bộ không phải các người đang có âm mưu chiến tranh với bọn ta sao!? Một cuộc chiến đó!? Một cuộc chiến là loài Người dựng lên để chống lại tộc Elven bọn ta!? 」 「Nếu nói về chiến tranh thì thật ra nó đã bắt đầ rồi. Chính xác thì nó bắt đầu từ khi ngươi cứ bô bô bảo là tuyên chiến và cài lính của ngươi vào phía bọn ta」. 「Không! Đấy không phải là mục đích của ta── 」 「Mặc dù có khác biệt về quan điểm nhưng chiến tranh vẫn là chiến tranh. 」 Hình ảnh của Galford trở nên mờ nhạt. Trong phút chốc, lão đã xuất hiện ngay trước mặt của tên Kiira. Thanh gươmtạo thành một tiếng *kít* và được tra vào bao của nó. Nhưng nhìn thanh gươm cứ như chưa từng được rút ra khỏi vỏ bao của nó bao giờ. Đầu Kiira bay xoáy lên không trung tạo thành một góc chếch lênh khoảng 45-60 độ về phía sau trước khi lăn mười vòng trên mặt đất rồi dừng hẳn lại. (chém gió thôi) Diablo khép mắt lại. Còn Shera thì căng mắt ra hết cỡ. Và cuối cùng là cô bật lên một tiếng thét. Rem che miệng và quay mặt đi chỗ khác. Alicia thì bị sốc, và đứng nhìn trừng trừng. Có một sự dao động không hề nhẹ từ những người lính Elven đang bị thương và không thể di chuyển. Đại Hoàng tử của Vương quốc Greenwood, Kiira, bị giết dễ dàng như đè chết một con kiến. Diablo lườm Galford. 「Ông hãy giải thích cho ta nghe chuyện này?」 Galford bước đi chậm rãi. Cứ như đang chuẩn bị ra lệnh cho thuộc cấp của mình. 「Thì tiêu diệt quân Elven. Con tên Hoàng tử là tù binh chiến tranh. Chẳng phải đây là một điều hết sức bình thường sao. 」 「Tên khốn! Vậy ra chính ông đã lên kế hoạch này ngay từ đầu! 」 Diablo kề mặt với lão ta. Với vẻ mặt bình thản, Galford đặt tay lên thanh gươm của mình. 「Nếu cậu cứ tiếp tục như thế thì ta sẽ chẳng còn lựa chọn nào ngoài việc phải loại bỏ cậu, có hiểu không?」 Vẫn lườm lão ta──Diablo nói chuyện với Rem và những người khác. 「Tất cả lùi lại, nhưng đừng đứng xa quá, có thể còn người của bọn chúng ở phía sau. 」 「Diablo, Ngài đã có kế hoạch gì chưa !?」 「Có vẻ ta không còn sự lựa chọn nào ngoài việc phải nói chuyện với lão.」 Rem và những người khác bước lùi lại khoảng 20 mét. Mắtcủa Galford đảo về phía Shera. 「Có thể cho lão già này một lý do chính đáng không? Bởi vì ta chẳng có gì để nói với cậu cả. 」 Sau đó lão giơ tay trái của mình lên. ──Mục đích của lão cáo già này là gì!? Ngay lập tức một luồng sáng bắn ra từ khu rừng. Ma thuật! Ánh sáng bao bọc lấy khu vực xung quanh Diablo. ──Một Ma thuật mà mình không hề biết ư!? Ể! Gian lận cũng vừa thôi chứ! Cậuđang cố gắng thoát khỏi phạm vi của nó. Nhưng… *Xoẹt!* Cùng với luồng điện dữ dội, Diablo bị cái gì đó khiến cho dội ngược trở lại. 「Kuh thế này thì sao! 《Nổ》! 」 Diablo quay về phía Galford và bắn ma thuật. Tuy nhiên, 《Nổ》lại diễn ra ngay dưới chân Diablo. ──Đây là một bức tường hả!? Thứ này hoàn toàn không thể được nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng Diablocảm nhận được rằng nó giống như một cái rào cản đang bao xung quanh cậu. Galford vuốt cằm. 「Đó là một Nghi Thức Ma Pháp dùng để bắt giữ Ma thú cỡ lớn. Ta đoán là mọi thứ đã được chuẩn bị khá hoàn hoàn… Bởi vì có vẻ cậu đã không hề chú ý đến nó nhể. Một mình cậu thì có vẻ là một Ma thuật sư vĩ đại đấy nhưng… Bọn ta là những con người chiến đấu theo nhóm. 」 「Lão cáo già…」 「Rào chắn đó hiển nhiên là đủ để nhốt bất kỳ Ma thú nào bất chất chúng có to lớn như thế nào đi nữa… Thậm chí cho dù là cậu thì chỉ mỗi việc nhận ra được nó cũng không phải là việc đơn giản rồi nhỉ. Ta khuyên cậu hãy yên tĩnh ở đó một thời gian đi」. ──Ngồi suy nghĩ một chút cũng là ý hay! Diablo không hề biết về loại Ma thuật này. Cũng có tác dụng khóa chuyển động, vậy là nó cũng gần gần với phép 《Trói》? Nhưng mà nó lại có ảnh hưởng lênDiablo, kẻ có trang bị kháng mọi hiệu ứng bất lợi, vậy tức là nó không phải là một hiệu ứng bất lợi. Trước hết là, nếu tấm rào chắn này “kích hoạt ngay lập tức và khóa cứng chuyển động củaNgười chơi trong thoáng chốc” và cứ như thế đợi đến khi trò chơi kết thúc. Thì người chơi solo như Diablohoàn toàn trở thành đồ bỏ đi. Còn một lý do xàm nách khác để giải thích nữa là── chuyện này giống như một hoạt cảnh trong phim. Nói thẳng ra mọi thứ đã được đạo diễn “sắp đặt” trừ trước. Kiểu như đây là thời điểm để Ma tộc phục hồi sức mạnh, và một số lượng khổng lồ lũ Ma thú hồi sinh;hay là thời điểm để một nhân vật quan trọng nào đó bị bắt cóc. Lão đạo diễn chắc chắn sẽ mang đến cho khán giả những diễn biến kiểu như thế. Nếu đây là một trò chơi thì cậu sẽ tự trấn an mình rằng “làm đéo gì có việc đó” nhưng… Đây không phải là trò chơi, đây là thực tế, việc bị ép phải ngồi xem “phim” như vầy là một việc mà cậu không thể chịu đựng được. Nhiều khả năng, toàn bô người Elve đang bị thương sẽ bị tàn sát… còn Shera thì bị bắt cóc… Diễn tiến tệ hơn nữa là cả Rem và Alicia cũng sẽ bị giết để đề phòng hậu hoạn. ──Cái chó gì vậy! Đừng có bắt mình phải ngồi xem bộ phim chết tiệc này đến chết chứ! Hoàn toàn không thể chấp nhận mọi việc cứ diễn tiến như vậy được! Cậu dùng tay chạm vào bức tường. ──Mình sẽ thử can thiệp vào cấu trúc Ma thuật của nó! Lần trước, việc sử dụng nó trên《Vòng cổ Nô lệ》của Shera là hết sức phức tạp và khó khăn. Nhưng phương pháp thì cậu vẫn nhớ rõ. Ngay tại đây, ngay bây giờ, cậu sẽ sử dụng nó! Phương pháp cụ thể là, chạm tay vào nó để nắm bắt được dòng chảy Ma thuật bên trong. Nó tương tự như việc tuần tự tháo từng nút thắt một. Nếu cậu hoảng loạn thì sẽ bắt sai nhịp dòng năng lượng Ma thuật. Vừa phải khẩn trương đến mức tối đa, nhưng vẫn phải hết sức thận trọng. ──Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh nữa lên! Alicia bước lên phía trước. So với Diablo lúc nãy, lần này cô đứng gần với Galford và hoàn toàn ở trong tầm gây sát thương của thanh gươm lão ta. 「Lãnh chúa-sama, tôi yêu cầu có một lời giải thích rõ ràng về tất cả những việc xảy ra vừa rồi!」 Galford nghiêng đầu. 「Đương nhiên đó là nghĩa vụ của một vị Lãnh chúa thành phố Faltra. Nghiền nát bọn xâm lược và bảo vệ tất cả mọi người. 」 「Ngài đang có ý định xâm lược đất nước của Elve sao!?」 「Có vẻ như cô đang hiểu lầm gì đó. Huy động quân đội trong vùng lãnh thổ của chính mình thì không thể được xem là một cuộc xâm lược. Đây là tự vệ. 」 「Kuh… Chỉ để giết một kẻ địch đã đầu hàng!」 「Đầu hàng? Bọn Elve đã làm thế à? Có vẻ không giống lắm thì phải? 」 「Ngoài ra, việc bắt cóc công chúa Shera có thật sự cần thiết hay không!?」 「Từ khi rời khỏi Hiệp hội Mạo hiểm giả, cô ấy dường như đã bị bắt đi. Ta đã quyết định rằng sẽ dùng quân đội để bảo vệ công dân của mình. Mà Hiệp sĩ Hoàng gia hình như can thiệp vào công việc của quân đội đúng không? 」 「Như thế là tước bỏ nhân quyền của người khác! Hãy thu hồi ngay lập tức và thả Diablo-sama ra! 」 「Cô nên trở về thủ đô Hoàng gia, và báo cáo choĐức vua. Về chuyệnVương quốc Greenwood đã đầu hàng. 」 「Tôi… sẽ… ngănNgài lại!」 Alicia rút thanh gươm của mình ra. Galford lại nghiêng đầu. 「Ta có một thắc mắc rằng làm sao cô có thể cản được ta vớimột thanh gươmthậm chí còn không có lưỡi?」 「Ể?」 Alicia liếc nhìn thanh gươm của mình. Trọng lượng của nó hình như đã thay đổi. Một thanh trường kiếm của gãy mà không gây một tiếng động cho đến khi phần lưỡi gươm rơi xuống chạm đất. 「Cái… qu-!?」 Mồ hôi bắt đầu tuông ra trên gương mặt Alicia. Diablo cũng rùng mình. ──Chính lão ta đã chém đứt thanh gươm của Alicia !? Bởi cậu là Diablo, nên cậu có thể thấy được chuyển động của Galford. Ngay thời điểm Alicia rút thanh gươm, lão đã chém đứt nó. ──Lão bợm già này rõ ở một cấp độ hoàn toàn khác so với những Mạo hiểm giả ở đây. Theo tính toán của Diablo, cấp độ của Galford không dưới 100. Hoặc đã đạt được cấp độ giới hạn của chủng tộc. Cái ý tưởng phải nện lão ta vài hiệp chắc sắp vứt vào xó. Cậu đã đạt cấp độ tối đa trong trò chơi là 150, nhưng so với lão thì việc phải bảo vệ cho tất cả mọi người đã trở nên hết sức khó khăn. Trường hợp xấu nhất là lão ta thậm chí còn mạnh hơn cả cậu. Galford chậm rãi lắc đầu. 「Alicia-kun, cô không nên bước ra chiến trường. Có vẻ như cô không thích hợp cho việc chiến đấu. Hãyquay trở lại thủ đô và báo cáo bất kỳ thứ gìcô muốn. Tôi chắc chắn rằng Đức vua sẽ lắng nghe người có danh vọng cao hơn. Dù sao thì Thành phố Faltra vẫn là khu vực quan trọng nhất. 」 「Ugh, Urgh ……」 Alicia ngã quỵ. Có một sự cách biệt quá lớn cả về quyền uy và sức mạnh, cũng không có gì đáng trách khi cô ấy đánh mất ý chí chiến đấu của mình. Chuyện này cũng hệt như tình cảnh lúc quân đội Elve chống lại Diablo. Galford ra hiệu hất tay trái của mình ra trước. 「Toàn quân! Tiến hành bắt giữ──. Tiêu diệt những kẻ xâm lược, bảo vệ công chúa, và loại bỏ tất cả những gì cản trở. 」 Toàn bộ quân lính đi theo Galford, đồng loạt hô vang. Toàn bộ binh lính Elve bị thương không thể chạy thoát chỉ còn cách rên vang. Shera thét lên. 「Đừng────g !!」 Rem chuẩn bị xong bộ vuốt sắt của mình. 「…Trông họ không giống như sẽ dừng lại chỉ bằng lời nói đó đâu.」 Chắc chắn, Galford sẽ chẳng bao giờ dừng lại rồi. Dù chỉ là một chút, nhưng mọi nỗ lực câu giờ của Alicia đều không phải là vô nghĩa. Diablo đã tháo gỡ được nút thắt cuối cùng của “Dòng năng lượng Ma thuật”. 「Kukuku… Ngươi nói rằng” Đức Vuasẽ chỉ lắng nghe kẻ mạnh hơn thôi”, đúng không ông bạn Galford? Nếu là vậy thì lời nói của ta đều là chân lý rồi. 」 「Ngậm mồm lại và ở yên đó. Ta sẽ xử lý ngươi sau. Đó là lý do tại sao ta chuẩn bị Nghi Thức Ma Pháp này cho ngươi đó── 」 Diablo dồn Ma thuật để tạo một chấn động nhỏ. Sức mạnh Ma thuật tác động vào làm rào chắn bị lung lay. Cứ như thể một tấm gương sắp bị vỡ. Cuối cùng── *Rắc!*. Và việc gì đến thì cuối cùng cũng đến. Rào chắn đã hoàn toàn sụp đổ. ---------- Phần 4 Galford nheo mắt lại. 「Thật vô lý… Cậu đã… phá hủy rào chắn!? Toàn quân, dừng lại! 」 Nhận được mệnh lệnh, những tên lính ngưng ngay việc tàn sát quân Elve lại và trở về ngay bên trướng của Galford. Diablo mỉm cười. 「Vậy ra lão từng nghĩ có thể nhốt được ta bằng cái thứ rẻ rách này à, thật ấu trĩ!」 ──Èo, nói dóc vậy thôi chứ thật ra mình cũng phải trãi qua một phen trầy trật với nó! Thật là biết ơn quãng thời gian mình được thực-hành-trực-tiếp trên người Shera. Thoáng nhớ lại khung cảnh lúc đó, khiến cậu có chút mắc cỡ. Diablo đứng đối mặt với Galford. Bây giờ khoảng cách giữa họ tầm mười mét. Tuy nhiên, giữa bọn họ lại là Alicia, đến giờ cô vẫn chưa thể tự đứng lên được. Điều đó khiến cậu không thể nào tùy tiện cast skill diện rộng ngay lúc này được. Galford rút gươm ra. 「Fu*u… Đúng ra ta phải trừ khử ngươi đầu tiên mới đùng. Nhưng chỉ do lo sợ rằng sẽ tạo cơ hội cho đám tàn bình Elven và cô công chúa của bọn chúng bỏ chạy nên… 」 「 Á ra──Vậy kế hoạch của lão chính xác là đến 《Vét Máng》sau khi Elve và ta đã đánh nhau đến kiệt sức ư. 」 「 Đó là 《Binh Bất Yếm Trá》. Đấy không phải là thứ mà một Mạo hiểm giả như ngươi có thể hiểu được đâu. 」 「 Hmph, thật nham hiểm. 」 ──Đấy là lý do tại sao tôi ghét cái “trò chơi” chiến tranh này. 「 Đối với một quân nhân thì bị đối thủ xúc phạm, điều đó đồng nghĩa với một lời khen. 」 「 Vậy ta sẽ ban cho ông sự tuyệt vọng đến khốn cùng! 《Hỏa Bộc》! 」 Vụ nổ chỉ cách Alicia trong gang tấc. Có lẽ vụ nổ cũng gây ra một chút tác động lên cô ấy, nhưng so với những gì cô đang chịu đựng thì điều đó chẳng có nghĩa lý gì cả. Tuy nhiên, Galford đột nhiên tăng tốc, và biến mất khỏi tầm nhìn của Diablo. ──Lão ta tránh được chiêu của mình sao!? Cậu không nghĩ rằng điều đó là khả thi. Nhưng theo lý thuyết thì nếu đối thủ đủ nhanh thì việc né những đòn thế này cũng không phải là việc gì bất khả thi nhỉ? Galford ngay lập tức tiến sát đến bên cậu. Tuy lão ta nhanh đấy nhưng Diablo đã thấy được. Mọi việc sau đó tất cả điều diễn ra trong chớp nhoáng. Diablo xoay người để né đường chém thẳng của lão. Cứ như có thể đọc được chuyển động của đối thủ, quỹ đạo đường kiếm Galford lập tức thay đổi. Thay vào đó lão dồn toàn lực vào một vết chém chéo ngang. Cánh tay phải của Diablo xuất hiện một vết rạch. Thật là một đòn thế hiểm hóc. ──Lần này hiệu ứng 《Giảm Sát Thương Vật Lý nhận vào》đã tiếp tục chứng minh được hiệu quả của nó! Tuy nhiên, khi so với đòn 《Tử Kích》mà cậu lãnh trọn của vị Chỉ huy Ma tộc Edelgart lần trước, thì thật ra thiệt hại lần này chẳng đáng kể lắm. Bởi vì, dù sao đi nữa nó vẫn không phải là một chiêu 《Kiếm Kỹ》mà chỉ là một đòn tấn công bình thường. Galford tiếp tục tung hàng loạt đòn thế: đâm, chém chéo ngang, chém xéo nhằm chân, chém vào đầu từ đường kiếm bên dưới. Nói chung là diễn ra hết sức chóng vánh. Thông thường, Diablo sẽ lùi lại vài bước để duy trì khoảng cách. Đó là kiến thức cơ bản của cơ bản nhất đối với những lớp Ma thuật sư khi chiến đấu với lớp Chiến binh. Tuy nhiên, cậu vẫn chỉ đứng ì một chỗ. Bắt một Ma Vương vừa chiến đấu vừa chạy thì đúng là chẳng ngầu tí nào── thế nhưng đó không phải là lý do duy nhất. Đó là bởi vì Rem và Shera đang ở ngay phía sau cậu. Khoảng cách giữa họ là chưa đầy hai mươi bước chân. Nên nếu cậu chỉ sơ xuất lui lại hơi quá đà một chút thì có thể sẽ lôi cả hai cô gái vào trận chiến. ──Mình phải hết sức thận trọng khi lùi về. Tuy nhiên, ngay lúc này đây, cậu vẫn đang đứng trong tầm sát thương của thanh gươm nên hoàn toàn đang ở thế bất lợi. Nhưng những thiệt hại cậu nhận từ Galford càng lúc càng tăng lên. Từ những thiệt hại nhỏ ban đầu đã hình thành nên vết thương. Máu đang bắt đầu rỉ ra. Bởi vì lượng HP của cậu khá lớn nên cậu vẫn có thể trụ thêm một ít lâu nữa… nhưng nếu cậu vẫn cứ tiếp tục giữ thế bị động thế này thì vấn đề chỉ còn ở thời gian. Điều tệ hơn nữa là ngay lúc này đây có một lý do mà cậu không thể phản công được. Galford mở lời như thể đã nhìn thấu được cậu. 「Theo ta nghĩ, sau khi phải đương đầu với cả một đạo quân Elven thì có vẻ như cậu đã khắm kiệt rồi. Lần trước sau khi đối đầu với cả một đội quân Ma tộc, cơ thể của cậu cũng rơi vào tình trạng trì trệ như vầy phải không nhỉ? 」 Ngay cả trong lúc đang nói, những đòn tấn công của Galford vẫn không hề nới lỏng. Việc lão ta vẫn có thể giữ được nhịp thở ngay cả khi đang tấn công ở một tốc độ thế này thì thật là một điều hết sức đáng nể. Không, chính xác hơn là lão hoàn toàn trung thành với chiến thuật “Tập trung tấn công dồn dập, giữ thế áp đảo, chặn mọi cơ hội phản công của Ma thuật sư”. Dường như lão Galford khá dày dặn kinh nghiệm trong những trận đấu tay đôi kiểu này. Diablo buông lời. 「Hừm… Chẳng qua là do lão yếu mức khiến ta chẳng thèm động tay!」 Một cách trả lời hoàn toàn vô thưởng vô phạt. Galford mỉm cười. 「Thế sao cậu không thử lùi lại và tung chiêu đi? Có phải là sợ vô tình cuốn những người phụ nữ mà mình yêu thương vào cuộc chiến không? 」 Như Diablo nghĩ, lão hoàn toàn nhìn thấu được tâm can của cậu. Rem và Shera chỉ ở cách đấy chưa đầy hai mươi bước chân. Việc cậu chưa hề lui lại bước nào đã khiến Galford nhận thức được điều đó. Cậu không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc phải chôn chân mình ở đây. ──Không, không thể tiếp tục như thế được. Nếu phải chiến đấu trong tầm sát thương của thanh gươm, cơ hội chiến thắng của mình gần như là không có. Cậu thực hiện một bước nhảy lùi. Galford lập tức đuổi theo cậu. 「Vậy ra cậu là một kẻ quý trọng mạng sống của mình hơn cả đồng đội à!?」 Mọi việc vẫn đang diễn ra ở một tốc độ rất nhanh. Phải thu hẹp khoảng cách khi chiến đấu là chiến thuật cơ bản của cơ bản nhất của một Chiến binh khi giao tranh với một Ma thuật sư. 「Không hề có động tác nào thừa cả. Nhưng điều đó khiến cho hành động của lão trở nên dễ đoán hơn đấy, Galford! 」 Trong lúc bật lùi, Diablo đã lặng lẽ niệm xong Chú thuật. Ngay trong tíc tắc đó thì trông như chẳng có gì xảy ra, nhưng── Khi Galford tiếp cận cậu. Nền đất dưới chân lão vỡ ra. 「Cái quái!?」 Một cuộc tấn công hoàn toàn không như lão đã mong đợi. 《Bãi Mìn》là một Ma thuật hệ Thổ. Nói vậy thôi chứ thật ra nó giống với một cái bẫy hơn. Mặt đất vỡ ra, nứt toét và gây tổn thương cho tất cả những kẻ giẫm lên nó. Thứ mà Diablo sử dụng là một trong những Ma thuật cao cấp, mà cậu đã học được khi đạt cấp 80. So với nhưng ma thuật đồng cấp thì sát thương của nó khá thấp, nhưng với đặc trưng là có khả năng làm chậm và giữ chân đối phương trong các pha giao tranh, thì nó lại là một loại Ma thuật cực kỳ hiệu quả khi chống lại Quái vật và lớp Chiến binh đang cố thu hẹp khoảng cách. Đòn đó đã làm chân của lão Galford tổn thương. Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để cản bước chân của lão. Diablo tiếp tục tạo nhiều 《Bãi Mìn》hơn nữa. Dường như Galford đã nhận thức được rằng đó là “Ma thuật phát nổ khi giẫm phải”. Nên lão đã tiếp cận Diablo với một quỹ đạo đường zíc zắc. Một cách đối phó hết sức khôn ngoan. Lượng kiến thức của lão thật đáng sợ. 「Đã 30 năm rồi. chưa hề có một kẻ nào có thể khiến ta bị thương cả! Diablo! 」 「 Vậy… Sự tự mãn đó chính là nguyên nhân thất bại của lão đó, Galford. Lão rất am hiểu về phương pháp chống lại Ma thuật sư, và những Ma thuật được sử dụng để phản đòn… Nhưng liệu lão có hiểu rằng vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn! Núi này cao thì sẽ có núi khác cao hơn!! 」 Lão vẫn còn quá ngây thơ. Galford đúng là một người hùng. Ở thế giới này, lão là vô đối và nếu là một nhân vật trò chơi thì lão vẫn được đánh giá rất cao. Tuy nhiên, kẻ đang đứng trước mặt lão không phải là một Người chơi bình thường. Diablo là một 「Ma Vương」, kẻ đã vượt qua được vô vàng thách thức. Mặc dù lão chưa hề sao nhãng bước chân của mình nhưng một 《Bãi Mìn》đã phát nổ ngay dưới chân của Galford. Bởi vì lối di chuyển của lão hết sức máy móc. ──Lão thích món khai vị này của mình chứ nhỉ? Diablo hướng Quyền trượng đến chỗ Galford, và hô vang. 「Đóng băng mọi thứ,《Băng Vực》! 」 Đó là Ma thuật hệ Băng cấp độ 90. Nó sẽ đóng băng một loạt các mục tiêu nhỏ. Nhưng ngay cả chẳng gây được sát thương nó vẫn có thể làm chậm đối phương bởi Hiệu ứng bất lợi “Lạnh”. *Rắccccc* (Tiếng băng vỡ ra)… Một âm thanh vang dội. Cả Galford, mặt đất, và thậm chí cả không khí cũng bị đóng băng. Diablo siết chặt tay tạo thành nắm đấm. Nhưng sau đó cậu bình tĩnh trở lại. ──Lão ta vẫn ổn chứ? Dù sao đây cũng một Ma thuật khá mạnh mẽ. Liệu Diablo có giết được lão ta không? Những khối băng đã vỡ tan. Diablo đang cực kỳ chú ý đến sự an toàn của đối thủ. Tuy nhiên, Galford hoàn toàn không bị thương. ──Chẳng có tác dụng gì sao!? Thật là phi lý. Vậy là lão sở hữu một 《Võ Kỹ》hiếm, loại phòng ngự tuyệt đối! Đây là một 《Võ Kỹ》mà người dùng chỉ có thể sử dụng duy nhất một lần để bảo vệ tránh khỏi cuộc tấn công của đối thủ ở giữa cuộc chiến. Thứ này có vẻ giống như đang gian lận nhưng thật ra một kẻ đạt cấp 100 lĩnh hội được nó thì cũng là điều hết sức bình thường. Galford tung người giáng thanh kiếm từ trên cao xuống. ──Một đòn tấn công toàn lực! Tên Diablo ắt hẳn đang ở trạng thái phòng thủ sau khi sử dụng Ma thuật. Vấn đề là phải nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, chắc chắn hắn sẽ chưa thể dùng Ma thuật ngay lại được. Đây là thời khắc quyết định kết quả trận đấu ── là những gì Galford nghĩ. Thanh gươm trên tay lão thực hiện một cú chém đơn giản, nhưng đầy uy lực, lưỡi kiếm nóng đỏ xé rách không khí, lao thẳng xuống. 《Nhiệt Phá Nha》 Một《Kiếm Kỹ》học được khi đạt cấp độ 120. Lưỡi gươm nóng đỏ này sẽ làm tầm sát thương tăng lên tám lần. Chắc do lão nghĩ, việc tạo ra nhiều 《Bãi Mìn》như thế đã phải tiêu thụ một lượng Năng lượng siêu khủng khiếp? Vậy nên lão mới dám dùng luôn cả con bài tẩy để chống lại Ma thuật của Diablo, và sau đó liều mình tấn công bằng một đòn quyết định. ──Tình thế này thật là hoài niệm. 「 Ma Vương, thì không cần tránh! 」 「 Ngừng ảo tưởng đi!? 」 Thanh gươm đã tiến đến gần. Vào thời khắc quyết định, Diablo hô to. 「 Lý do mà lão thất bại chính là không rõ thực lực đối thủ, không biết lượng sức còn mù quáng tự tin! 《Tán Thể》── 《Quang Đạn》!! 」 「 Cái quái gì!? 」 《Tán Thể》là một Ma thuật khiến cơ thể bị phân tán ra để né tránh đòn tấn công của đối phương. Mặc dù là Ma thuật nhưng về hiệu ứng thì nó giống với 《Võ Kỹ》của lớp Chiến binh hơn. Ngay sau đó, đòn《Quang Đạn》là một Ma thuật cao cấp mang thuộc tính Quang. Viên đạn bay đến chạm vào Galford. Bởi vì lão đang trong tư thế thi triển《Kiếm Kỹ》nên không cách nào tránh né được nó cả. Và rồi *Kabooom*, lão bị đánh bật trở lại và gào thét trong đau đớn. Cơ thể của lão đang cày nát mặt đất trước khi dừng lại hẳn. Sau đó, viên đạn bừng cháy gây nhiều sát thương hơn. Galford đã bị phỏng nặng do 《Quang Đạn》và bộ quân phục trắng tinh của lão đã bị cháy ra tro. Khói đen thậm chí còn đang bốc lên từ người lão. Dẫu thế, lão vẫn cố vực dậy, đứng lên bằng một đầu gối và sử dụng thanh kiếm như một chiếc gậy. Tận sâu trong lòng, Diablo đang hết sức nể phục lão. ──Lượng HP quả như dự kiến! Ơn trời vì lão vẫn chưa chết. Galford đau đớn rên rỉ. 「Chuyện gì đã xảy ra? Hình như là ta vẫn còn sống thì phải?」 「 Hừm… Trận đấu đã kết thúc. Ta không còn bận tâm đến lão nữa. 」 Diablo khịt mũi như thế đấy chỉ là trò trẻ con. Trong thâm tâm của mình, cậu đang thở phào nhẹ nhõm. ──Thật là một tình huống nguy hiểm. Cuối cùng, mặc cho kinh nghiệm chiến đấu từ trong trò chơi và sự khác biệt về kỹ năng thực chiến thì lão chính là đối thủ đáng gờm nhất từ khi cậu bước chân đến thế giới này. Diablo ngạo mạn tuyên bố. 「Đối với ta giờ lão chẳng hơn gì con gián cả. Lão chẳng còn đáng để ta phải bận tâm nữa. Đúng ra lão phải nhận thức được rằng một kẻ như lão hoàn toàn không xứng đáng làm đối thủ của ta chứ. 」 Galford quắc mắt. 「 … Lúc đó sao cậu không giết luôn ta? 」 「 Nếu lão muốn chết thì hãy tự làm nó một mình đi. 」 「Thật vậy không? Ta có thể quay về và báo cáo lại những điều bất lợi cho cậu đó. 」 ──Nếu vậy thì rõ phiền nhỉ? Sau khi đã hoàn toàn định thần trở lại, Alicia xen vào. 「 Tôi sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Galford-sama, cùng với Ngài, tôi sẽ báo cáo lại toàn bộ lại hành động hôm nay mà Ngài đã làm! 」 Galford mỉm cười. 「 Rồi sao? Một vị Lãnh chúa của Thành phố Faltray, và một Hiệp sĩ Hoàng giá… lời của ai sẽ đáng tin hơn? 」 「 Đức Vua là một người vô cùng sáng suốt. 」 「 Vậy không phải giết ta rồi thì lời của cô sẽ đáng tin cậy hơn sao? 」 Diablo đang gặp rắc rối. ──Lời của lão khiến mình cảm thấy đấy không phải là một cái bẫy mà nó giống với một lời nguyền hơn nếu mình giết chết lão. Đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy, kẻ thua đã trở thành người thắng cuộc. Bây giờ có nói gì đi nữa thì cũng chẳng ngầu chút nào cả. 「Hừm… Thật nhiễu sự. Nếu lão muốn chết như thế thì ta không cản. Nếu lão còn muốn thách thức ta lần nữa, ta sẵng sàng lại trở thành đối thủ của lão. Tuy nhiên… nếu lão còn dám động vào người của ta, thì ta cũng chẳng tiếc thiêu lão ra tro cùng với cơ ngơi của lão đâu! 」 Mặc dù lấy cả Thành phố ra để đe dọa không phải là điều hay ho gì nhưng nếu lão Galford còn dám động tới Rem và Shera thì chuyện gì cậu cũng dám làm. Galford đứng lên. ──Tái chiến ngay lập tức à!? Mình không muốn đâu! Lão thở phào. 「Nói đến thế mà cậu vẫn không lấy đi cái mạng quèn này của lão… Không hiểu rằng chỉ là do cậu thích thế? Hay cậu đang có mưu đồ gì khác? 」 ──Đơn giản là vì mình không muốn cướp đi sinh mạng của ai cả. Nhừng lời này chắc chắn cậu sẽ không nói vì nghe chẳng giống kiểu của Ma Vương một chút nào cả. 「Hừm… chỉ là do ý thích thôi.」 「Cậu có biết rằng rồi cậu sẽ hối hận nếu tha cho ta không?」 「Nói thêm lần nữa ta cắt lưỡi lão đấy, để xem đến lúc đấy rồi ai sẽ hối hận.」 Galford quay lưng lại. Và sau đó, lão hất tay trái của mình. 「Toàn quân, rút!」 Giọng của lão vang khắp chiến trường. Những người lính, vẫn đang chăm chú quan sát cuộc chiến nãy giờ, đồng loạt tập hợp và dàn đội hình phía sau Galford. Và sau đó, chỉ còn lại tiếng bước chân, bóng dáng của họ khuất dần. ──Cuối cùng cuộc chiến cũng đã kết thúc. Hiện tại thì cậu vẫn chưa có dự định gì kế tiếp cả. Tạm thời cứ dừng ở đây đã. Mặc dù kết quả chưa là tốt NHÂT, nhưng ít ra thì nó cũng đã tốt NHÌ. Diablo đảo mắt về hướng của Rem và Shera. ---------- Phần 5 Rem chạy ùa đến. 「Ngài có bị thương ở đâu không!?」 Diablo gật đầu. 「Chẳng đáng là bao đâu. Chỉ là do có một chút chênh lệch về cấp độ thôi. 」 「 … Ai lại ngờ rằng Ngài có thể chiến thắng được Galford chứ… Nhất là đang ở trong tình trạng kiệt quệ như vậy… Ngài thật tuyệt vời. 」 Nhiêu đó cũng đủ là Diablo tạo hình tư thế chiến thắng rồi nhưng── phải giữ hình tượng của một Ma Vương nên cậu chỉ khiêm tốn mỉm cười. 「Hiển nhiên thôi.」 Cậu nhìn thấy Shera đang vội vàng chạy đến chỗ xác chết của tên Kiira. Diablo cũng rất muốn đuổi theo cô nhưng… ──Mình quá mệt rồi, chẳng nhấc nổi chân lên nữa. Nói trắng ra là giờ cậu chỉ muốn lăn đùng ra ngủ. Rem khẽ hỏi Diabl. 「Eto… Ngài còn sót lại lọ phục hồi nào không…?」 「Hử? Cô bị thương à? 」 「 Không, không phải em dùng… Em muốn Ngài hãy cho người Elve dùng nó… 」 ──Hẳn rồi, những kẻ đang hấp hối này sẽ được cứu nếu có lọ Potion của mình. Diablo lấy ra một vài lọ Potions HP Recovery, toàn bộ số này đều là những thứ mà cậu vừa bào chế sáng nay. Tuy nhiên, một vị Ma Vương mà lại đi cứu người thì thật là chẳng đúng đắn tí nào. 「Được rồi… Dù sao ta cũng đang rất muốn tìm chuột bạch thử nghiệm những thứ này. Chỉ có những kẻ đang đứng ở cửa tử khi dùng thuốc mới thấy được hiệu quả của nó một cách rõ ràng. Hãy phân loại ra những kẻ phù hợp để sử dụng nó. 」 Rem nhận các ống thuốc. 「 … Ngài thật là tốt bụng. 」 Diablo mắng cô để che giấu sự bối rối của mình. 「 Ngông cuồng! Nếu cô còn lộng ngôn như vậy thì đừng trách ta nặng tay xóa sổ luôn cô cùng với khu rừng này! 」 「 … Ngài xóa sổ em như vậy thì làm sao em điều trị cho mấy người này được. 」 Rem mỉm cười. Cũng chẳng trách được, cô hoàn toàn nhìn thấu được tâm can của cậu. Hoặc là do ăn nằm ở với nhau lâu ngày dài tháng nên vậy. Diablo thở phào. 「Nhanh lên đi. Trước khi ta đổi ý. 」 「 … Được mà. Còn Shera, em giao cô ấy cho Ngài. 」 Cô chạy đến chỗ những người lính Elve đang bị thươgn. ──Đúng vậy. Mình cần đến chỗ Shera ngay lập tức. Lần này, Alicia đến bắt chuyện với cậu. 「Tôi chắc chắn rằng Lãnh chúa Galford sẽ báo cáo những thứ bất lợi cho bạn, Diablo-sama… Nếu thật sự cảm thấy như vậy sẽ ổn chứ?」 Biểu hiện của cô vô cùng nghiêm trọng. ──Thế bây giờ có muốn mình giết lão không? Thật là khó hiểu, kể cả là Hiệp sĩ thì suy nghĩ của con người ở thế giới này thật phức tạp. Theo cậu thì lão Galford cũng không hẳn là một “tên vô lại”. Vì ngay từ đầu, tất cả chỉ là do hành động liều lĩnh của tên Kiira mới là nguyên nhân cho tất cả mọi việc. Chỉ có thể kết luận rằng, hành động của lão Galford là quá tàn nhẫn. Tuy nhiên, lão Galford hành động không vì tư lợi cá nhân mà là vì muốn “Bảo vệ tất cả mọi người”. Diablo chiến đấu với lão chỉ vì lão đã thách thức cậu chứ cậu không hề có ý định phán xét rằng lão là người tốt hay kẻ xấu. Vì dẫu có thế nào đi chăng nữa, cậu vẫn không phải là Thượng đế và chuyện phán xét kẻ khác không phải là nhiệm vụ của cậu. Cả lão Galford và người Elve đều có những lẽ phải của riêng mình, mặc dù chúng không giống nhau. Và đó cũng là nguyên do dẫn đến chiến tranh. ──Đúng là mình chẳng thích chiến tranh chút nào. Với sức mạnh của mình, cậu dễ dàng làm lệch cán cân quân sự của một quốc gia. Tuy nhiên, với tính cách của mình, cậu nhận ra mình quá dễ dàng bị lợi dụng. Diablo trả lời Alicia. 「Ta không phải là một vị Thần, càng không phải là người đại diện cho luật pháp. Ta là một Ma Vương. Quyền sinh sát trong tay ta, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết. Cho nên dù Đức Vui có tin vào lão Galford hay tin vào lời cô đi chăng nữa, ta đều không quan tâm, nhưng nếu cảm thấy bất lợi cho mình thì ta cũng chẳng thương tiếc khi thảm sát cả đất nước này đâu. 」 Một nửa là lời đe dọa và một nửa là sự thật. Dẫu sao đó là tất cả những gì mà cậu muốn nói. Nếu lúc nãy Galford đều động quận đội vào tham chiến thì rất khó để kết thúc trận đấu mà không có kẻ phải chết. Nhất là trong khoảnh khắc chỉ còn lại một ít MP thì một đòn tấn công diện rộng vẫn đáng tin cậy hơn và một chiêu khống chế để giữ tính mạng của bọn chúng. Còn chuyện Đức Vua quyế định trở mặt làm kẻ thù và điều động toàn bội quân lực của Hoàng gia Lifelia thì cậu cũng chẳng còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc thảm sát toàn bộ. Nếu họ thật sự chuộng hòa bình, tốt nhất là đừng nên thái độ với cậu. ──Làm sao để giữ mạng mà không giết ai được? Cậu chẳng phải Thánh nhân nên trong trường hợp đó chẳng có lý do gì cần phải thương sót cho kẻ khác cả. Alicia gật đầu. 「Diablo-sama, tôi hoàn toàn hiểu được những gì bạn nghĩ. Lần này, tôi sẽ cố gắng để không xảy ra bất kỳ mối bất hòa nào giữa bạn và Hoàng gia cả. 」 「 Cứ làm bất kỳ thứ gì cô muốn. 」 ──Thật ra tôi cũng đặt rất nhiều hi vọng vào cô đấy. Tình cờ, Alicia hướng chú ý đến Rem. Diablo cũng nhìn theo hướng đó. Rem đang sơ cứu và phân loại mức độ thương tổn của quân Elve. Alicia nhìn cô trong ngưỡng mộ. 「Thành thật mà nói, tôi nghĩ cô ấy đã mệt mỏi lắm rồi nhưng… cô ấy vẫn cố gắng mặc dù chẳng còn nhiều MP nữa. 」 「 Fumu… Dù sao đi nữa, Rem vẫn là một Triệu hồi sư mà. 」 「Rem-sama, cứ như một thiên thần……」──Giọng Alicia trầm xuống. ……sẵng sàng giúp đỡ kẻ khác mà chẳng màn đến bản thân── Diablo loáng thoáng nghe được đoạn sau như thế. Ý cô ấy là sao? Một Mạo hiểm giả có hành động cứu người mà không mang lại lợi ích cho bản thân là việc gì đó đáng ngạc nhiên lắm à? Chắc là cậu nghe nhầm. Thành thật mà nói, có lẽ vì cả HP và MP của cậu đã gần cạn nên cậu đang hết sức mệt mỏi, thậm chí bây giờ cậu có thể ngủ đứng ngay tại đây và ngay lúc này. Chắc hiện tượng ảo thính cũng do đó mà ra. Không tốt! Kiểu như mấy cha công chức làm công ăn lương đang ngủ đứng trên chuyến tàu cuối như thế thì thật không giống Ma Vương chút nào! Cậu đang cố đánh thức mình bằng cách nói chuyện hùng hồ kiểu Ma Vương hay đại loại như thế. 「Hừm! Tất cả những kẻ chán sống hãy bước đến đây. Ta muốn xem các ngươi có xứng đáng để ta sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình không!? 」 Cậu nâng quyền trượng lên cao và hùng hồ tuyên bố. Alicia nhìn chằm chằm vào cậu. 「 Bạn có biết là bạn thực sự đáng sợ lắm không, Diablo-sama… Hoặc cũng có lẽ, bạn chính là một vị Ma Vương thực sự… 」 Thật kỳ lạ, gương mặt cô ta chẳng có vẻ gì là đang sợ cả, nhìn giống như là đang trìu mến hơn. Hay gọi là yêu mến nhỉ? Cậu đã nghĩ ít nhất cũng làm cô cảm thấy hơi sợ, dù chỉ một chút. Nhưng có vẻ cả cuộc chiến mà chẳng giết được ai làm cậu bị cô ấy lờn thì phải? 「Ta là một Ma Vương. Ta đã từng nói với cô điều này. 」 「 Đúng vậy, xin Diablo-sama thứ lỗi cho tôi… lúc này đây xin hãy ở bên cạnh Shera-sama. 」 「 Uhm… Sao không phải là cô? 」 「 Ngài thấy đó… tôi còn phải hỗ trợ Rem-sama. Nên giờ chỉ còn Ngài mới có thể ở bên Shera-sama. 」 Alicia rời đi cùng một nụ cười bí hiểm và bước vội đến chỗ của Rem. Chắc đấy là hàm ý mà chỉ có một Nữ Hiêp sĩ Hoàng gia mới có thể hiểu được chăng? Shera đã ở khoảng giữa khu rừng. Kirra đã nằm bất động ở đấy, cô chỉ biết biết chùng vai và nhìn hắn ta. Chẳng có cách nào có thể cứu được hắn cả. Diablo muốn chia buồn cùng cô vì vừa mất một thành viên trong gia đình── Nhưng đó không phải là những lời mà một vị Ma Vương có thể thốt ra. Shera gạt nước mắt. Dường như cô đã nhận ra được Diablo, cô quay sang nhìn cậu. Nhưng cậu nghĩ rằng mình vẫn nên nói chút gì đó. 「…… Ahー……」 「Un ……」 Cuộc trò chuyện bắt đầu như thế rồi lại trở nên im lặng một lần nữa. Không lâu sau, trong khi vẫn nhìn xuống, Shera lẩm bẩm. 「………… cũng chẳng trách được ai cả …… Mặc dù em chẳng mong điều đó xảy ra, nhưng thực sự lần này Nii-san đã làm điều không nên.」 Giọng cô run lên đến mức có thể bật thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Rõ ràng cô đã tự ép bản thân, mà không thành thật với cảm xúc của mình. Đến cuối cùng thì Diablo cũng chẳng nói được điều gì cả. Cậu không biết phải truyền đạt cảm xúc của mình qua lời nói như thế nào. Mà cậu chỉ biết nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô. Shera nhìn chằm chằm vào cậu. Đôi mắt cô đã mọng nước, giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi, và chảy thành hai hàng, dọc theo má của cô. Cô sà vào lòng của Diablo. Và khóc, khóc, khóc rất nhiểu, khóc để giải tỏa mọi thứ trong lòng. Không có một lời nói nào cả. Đơn giản là vì giọt nước mắt mới là những gì chân thật nhất của cô lúc này. Đâu buồn khi mất một thành viên trong gia đình, âu cũng là lẽ thương thôi── Diablo nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc vàng óng của cô. Cậu cảm thấy, đây là thứ tốt nhất mà cậu có thể làm cho Shera lúc này. ---------- Phần 6 Sau khi cả nhóm rời khỏi khu rừng 《Kohigashi》── Alicia lặp tới khởi hành đi đến Thủ đô Hoàng Gia. Có vẻ như cô ấy muốn báo cáo về tất cả những sự kiện gần đây đến cho Đức Vua. Kể từ đây cô ấy có thể trở thành mục tiêu cho binh lính của lão Lãnh chúa bởi những báo cáo theo hướng gây bất lợi của cô, Diablo nghĩ mình nên hộ tống cô một đoạn nhưng… Bởi vì cái tên Ma Vương Diablo quá nổi nên nó chỉ làm cho tất cả mọi người trong Hoàng Gia e dè hơn nên cậu bị từ chối một cách thẳng thừng. Cậu được bảo rằng mức độ nguy hiểm của cậu ngày một tăng lên. Có nói như thế cũng không ngoa, bởi vì cậu đã tự mình tiêu diệt toàn quân Elve một cách thầm lặng, nghiền nát một Triệu hồi thú thuộc hàng Kho báu quốc gia, và trên hết, chiến thắng cả Lãnh Chúa Galford kẻ đang được xem là mạnh nhất ở đây. Nếu một người có sức mạnh phi tiêu chuẩn như vậy đến gần Thủ phủ Hoàng Gia mà không thông báo trước, cũng đủ có thể gây ra một cuộc náo động rồi. Diablo hiện tại có thể mang ra so sánh với binh lực của cả một quốc gia. Nếu một đất nước chưa từng thiết lập quan hệ ngoại giao đột ngột kéo cả đại quân đến, thì đấy có thể được gọi là một “Xâm lược” mà thôi── Những lý lẽ kiểu như thế thì hẳn không thể bác bỏ được rồi. Bởi vì tất cả những lẽ đó, cậu đã bị Alicia từ chối. Mà chắc cũng chả cần phải lo gì đâu, tự bản thân cô ấy cũng đã rất mạnh mẽ rồi. Tuy là không như Galford, nhưng cô ấy đã đóng một vai trò hết sức tích cực trong cuộc chiến chống lại quân Elve. Kể từ khi cô một mực khăng khăng rằng “Sẽ thuyết phục Đức Vua đưa ra quyết định hòa bình”, cậu cũng hi vọng rằng sẽ mang lại kết quả tốt. Dù sao, bình yên vẫn là nhất. Ba ngày sau khi cuộc chiến với Elve── Diablo đang nằm dài trên chiếc giường và chỉ một mình trong căn phòng trọ. Một lần nữa, MP của cậu trở về 0 và cậu cũng chẳng còn một chút sức lực nào nữa. Cho đến nay thì vẫn chưa có bất kỳ động thái nào từ lão Galford, nhưng cũng chả biết khi nào lão ta lại nổi hứng nên giờ cậu chỉ đang mong sau cho MP có thể hồi thật mau. Thật ra thì cậu cũng có sẵng vài lọ Potionphục hồi MP trong túi của mình khi cậu bị triệu hồi đến thế giới này. Hiển nhiên là hiệu quả mà nó mang lại thì bao xịn nhưng cậu lại không hề muốn sử dụng chúng, trừ khi đó là thời khắc cực kỳ nguy cấp. Điều đáng nói ở đây là cậu chẳng thể nào tìm thấy bất kỳ thành phần chế tạo nào của lọ Potion phục hồi MP, nên kỹ năng《Chế tạo》gần như vô nghĩa. ──Đúng ra nó phải có chứ nhỉ. Chẳng thể nào để phí mất 10 ngày như lần trước được. Diablo có đề nghị Sylvie gửi tặng một lọ Potion phục hồi MP. Lý lẽ của cậu ở chỗ “chả nhẽ đường đường một Hội trưởng của Hiệp hội Mạo hiểm giả mà lại chẳng có lấy một lọ Potion phục hồi MP nào”. Chả hiểu sao đã ba ngày trôi qua rồi và Sylvie gần như biệt vô âm tín… *Xùy* (tiếng thở dài) Hiện tại cậu chỉ có một mình. Vì Rem và Shera đã nhận một nhiệm vụ đơn giản, và đang cố gắng hoàn thành chuyện vặt vãnh đó. Thật tình thì cậu đang rất muốn đi theo bọn họ. Ờ, chẳng qua là do cậu sợ lão Galford lại dở trò gì với hai cô gái thôi. Tuy nhiên, lực bất đồng tâm… MP của cậu… Mọi thứ đều là do cậu chả còn tí MP nào. Kiểu như “Phàm những chuyện đại sự trong thiên hạ đều phải ỉa xong mới tính tiếp được!” _Tào Tháo_ (chỗ này không dịch word-by-word nhưng vô tình tìm thấy câu cực kỳ sát nghĩa nên mượn dùng) Theo quan điểm của Rem thì──Lãnh chúa Galford chẳng điên đến mức gây thù với kẻ mạnh hơn mình đâu. Dẫu sao thì ưu tiên hàng đầu của lão vẫn là cái thành phố này. Ngay cả một đứa trẻ lên ba cũng có thể hiểu được rằng, biến Diablo trở thành đồng minh vẫn tốt hơn việc khiến Diablo trở thành kẻ địch của cái Thành phố này. Tiếp theo là cậu lo lắng cho Shera, nàng công chúa Elven nhỏ bé này… Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu Diablo vì quá lo lắng cho cô nàng này mà đánh mất sự tự do của cô thì hóa ra cậu cũng chẳng khác gì Kiira version 2 là mấy. Nếu bạn là một Mạo hiểm giả, thì điều đầu tiên là bạn phải biết cách tự bảo vệ mình! Đấy là một nguyên tắc bất di bất dịch. Nhưng xét theo tình hình hiện tại thì lão Galford cũng chỉ vừa đến Thủ đô để báo cáo về những vấn đề gần gây, nên cho đến khi Đức Vua ban mệnh lệnh thì lão mới bắt đầu hành động. Còn về chuyện của Vương quốc Greenwood , thì Selsio có bảo là sẽ hắn sẽ báo cáo lại chính xác tất cả mọi việc. Vậy nên lúc này chẳng còn ai truy đuổi Shera nữa──Có lẽ thế. Ngay từ đầu, chuyện mang cô ấy trở về hoàn toàn là do chủ ý của tên Kiira cả. Còn bố cô ấy cũng chỉ ậm ừ, ông nửa đồng tình nửa không chuyện mang con gái của mình trở về. Đương nhiên, số tiền thưởng treo trên đầu Shera cũng đã bị thu hồi. Diablo vẫn chưa thể nào tưởng tượng được việc Vương quốc Greenwood sẽ phản ứng như thế nào khi hay tin Kiira đã bị giết chết. Ma thôi tạm gác chủ đề này qua một bên── Vì con tim của ai đó vẫn còn đang tan vỡ. Không hề có phần thưởng nào cho nhiệm vụ lần này cả. Không hề có một xu nào vì đã ngăn cuộc chiến nổ ra thành công cả. Mình nhất phải giết lão già Galford keo kiệt đó. Chết tiệc, chỉ do cơn giận mà MP của mình lại bị rò rỉ ra rồi. Tốn biết bao nhiêu thời gian nó mới phục hồi được có tí ti vậy mà, bình tĩnh, bình tĩnh,…──Nghĩ thế, Diablo hít vào một hơi thật sâu. Đúng ra bây giờ cậu đã nhận được tiền thưởng từ Lãnh chúa vì có công ngăn chặn cuộc chiến với tộc Elve nổ ra. Nhưng do cậu đã hổ báo với lão nên cũng đành chịu thôi. Cho dù lần sau có bị đánh đập hay bị tống giam vào ngục thì cậu vẫn sẽ mặt dày để đến và nói “Hãy trả công thực hiện nhiệm vụ lần này cho tôi”, bất chấp chuyện cậu có phải là Ma Vương hay không. Nói chung mấy ngày qua toàn phải làm chuyện không công cả. Chẳng những thế Vũ khí thì bị hư mòn và mấy lọ Potion thì bị vơi đi trông thấy. Vậy nên kết quả là──Trong khoảng thời gian cạn MP thì Diablo trở thành một tên NEET, còn Rem và Shera phải ra ngoài nhận nhiệm vụ để kiếm tiền. ──Vậy là mình đã trở thành một kẻ ăn bám. Tinh thần của cậu đang bị suy sụp nặng nề. * Cộc cộc! * Có tiếng gõ cửa. Diablo chậm rãi trả lời. 「Cửa không khóa, mời vào.」 Cánh cửa mở ra và một loli thỏ bước vào. Vẫn cái kiểu thời trang gần như khỏa thân đó. Vâng, người đó chính là Sylvie. 「Xin chào, Diablo-san… cậu có khỏe không? À, theo tôi thấy thì chắc là không rồi. 」 「 Uhm. 」 「 Hôm nay, tôi có mang một tin tốt đến cho cậu. 」 「 Hử, cô đã mang thứ tôi nhờ đến rồi à? 」 「 Cũng không hẳn, đây chỉ là một thứ tương tự thôi. 」 Sylvie lấy thứ mà nãy giờ cô đang giấu sau lưng ra. Một chai rượu ──? Đúng là cậu không đọc được những văn tự ở thế giới này, nhưng chắc là không thể nào nhầm được rồi. 「 Đây có phải là Potion phục hồi MP đâu? 」 「 Rượu cũng có tác dụng đó. Đúng là hiệu quả của nó có kém hơn một xíu nhưng Potion thì lại quá đắt đỏ và hiếm hoi. Thứ này sẽ đỡ tốn kém hơn và trên hết là nó khá ngon! Mặc dù rượu này khá mạnh nhưng thiết nghĩ với Diablo-san sẽ không thành vấn đề nhỉ. 」 「 Như vậy thứ này cũng có tác dụng phục hồi MP đúng không? 」 「 Yup! Chính xoắc. Ah, tôi cũng có mang theo một ít độ nhấm nè. 」 ──Rượu mạnh, hử. Cậu vẫn chưa tưởng tượng được việc sau khi dung nạp thức uống có độ cồn cao đến thế này thì cơ thể sẽ như thế nào. Nhưng do cậu miễn nhiễm với tất cả hiệu ứng bất lợi, nên thậm chí có thể là không bao giờ say. Hơn nữa, chưa từng có bất kỳ tên nào chết do《Ngộ Độc Rượu》ở trong Cross Reverie này cả, nên cậu cho rằng mình chẳng thể nào trở thành kẻ ngoại lệ được. Diablo gật đầu. 「Được rồi, ta sẽ dùng nó.」 Cậu ngồi bật dậy và đưa tay ra. Sylvie bật nút chai. *Hít hà*… Hương thơm trái cây ngào ngạt lan tỏa khắp căn phòng. Hình như là mùi nho, vậy chắc chắn đây là rượu vang rồi. Cô đưa cả chai cho cậu. *Ực Ực Ực * Một hơi cậu tu hết nguyên chai. Sylvie vỗ tay. 「Ohh ~! Diablo-san, đúng như tôi nghĩ, cậu thật là bản lĩnh! 」 「 …… Kư kư …… Dĩ nhiên. Như mỗ đây dù sao cũng đường đường là một Ma Vương. 」 「 C, cậu cảm thấy khỏe hơn… đúng hông? 」 Diablo cảm thấy cơ thể trở nên nóng ran, và sinh lực đã dần quay trở lại. Có điều bây giờ mọi thứ đang trở nên lắc lư chao đảo. Giờ thì đến việc ngồi cũng không nổi, cậu đổ sầm xuống giường. Sylvie hoảng hốt và vội chạy về phía cậu. 「Này, này, Diablo-san !? Cậu vẫn ổn chứ !? 」 ──Hình như mình đang bơi. Âm thanh trở niên biến dạng. Khung cảnh thì bị bóp méo. Nóng. Nóng. Nóng. Nóng. Cậu muốn cái gì đó mát lạnh── Trong lúc mơ màng, Diablo với tay lên phía trước. Cậu vừa vớ được thứ gì đó. Khá là thanh mảnh, khá là mềm mại. Lại có một chút mát lạnh dễ chịu nữa chứ. *FF* Cậu kéo thứ đó về phía mình. 「Diablo-san, cậu làm gì thế!?」 Diablo đang mơ, cậu thấy mình đang nằm trên chiếc giường ở nhà mình. Oáp, buồn ngủ quá~ …… Ơ, sao có một chiếc DAKIMAKURA nằm ở đây được nhỉ. 「Munya ……」 Cậu vô thứ kéo cô lên giường. 「Uwaaaaah──── !?」 「Ch …… Chuyện …… này.」 Và Sylvie đã bị cậu ôm chặt. 「Diablo-san!? Tôi nghĩ đây là một hành động quấy rối tình dục đó!? 」 「 U ~ n, được thế này thì còn gì bằng. Đúng như mình nghĩ về DAKIMAKURA. Nếu biết thế này thì mình đã sớm mua về một chiếc cho dù có phải nợ nần đi chăng nữa. 」 「 Diablo-san, DAKIMAKURA là gì!? Và cậu nói là nợ cái gì!? 」 「 Ể? Hình như vẫn chưa tháo dây ra thì phải. Có gì đó vướng vướng …… 」 「 Ya, ya, me te! Không tốt chút nào đâu Diablo-san, nếu, nếu cậu còn lấn tới thì, thì, thì tôi sẽ nổi giận thật đó!? 」 「 Thật là mịn màng. 」 「 Uuu …… Mặc dù cậu ta là một pháp sư nhưng sức mạnh này …… như một …… như một …… 」 Diablo cọ vào cô trong lúc đang mê mang. Sylvie xoắn cơ thể của mình trong vòng tay của cậu. 「 Đừn! Không được đâu! Đừng chạm vào chỗ đó! Xin anh…! Á! Đừng! Đừng mà! Đừng có xuống nữa! Waaaaan! 」 *Hơ* Sylvie cong người lại, và bất chợt run lên. 「 ………… Haa Haa …… …… Ư ư ư …… H, Hờ …… Diablo-san, sau chuyện này anh sẽ chịu trách nhiệm với em chứ? Nn? Huh? 」 「 Ngủー…… Ngo ……ーーNga …… Munya …… 」 「 Anh ấy ngủ rồi à── !? 」 Sylvie cố hết sức để thoát khỏi vòng tay của cậu. Tuy nhiên, cho dù Diablo đã ngủ say nhưng vẫn không thể nào di chuyển cánh tay của cậu ta được. 「Diablo-san, muốn ngủ thì ít nhất cũng phải thả em ra chứ! Rem-san và Shera-chan sẽ trở về đó── !! Còn quần áo của em nữa, hãy trả lại đây! 」 hay .