[Dịch] Thế giới hoàn mỹ
Chương 2007 : Trấn áp chuẩn Tiên đế.
Chương 2007 : Trấn áp chuẩn Tiên đế.
Tuy rằng Thạch Hạo máu me khắp người thế nhưng sát ý lại dày đặc, thế thế của hắn rất nặng, vả lại dưới sự vây công của bốn đại Đế giả mà vẫn còn sống thì đã là kỳ tích rồi.
Dù sao, trên người của Diệt Thế lão nhân cũng có vết tích thương thế nhưng không đáng kể chút nào cả, có thể xem là nhẹ, thân thể phát sáng nháy mắt liền hỏi hẳn.
Mà trên người Thạch Hạo thì những vết rách kia tựa như muốn xé tan hắn ra, thân là chuẩn Tiên đế thế nhưng một lần đối mặt với bốn đại cường giả như vầy thì cũng sẽ rơi vào trong tình thế nguy cấp.
"Hoang, ngươi chết chắc rồi!" Vũ đế gầm lên, hắn cảm thấy hôm nay có thể diệt trừ được tên Hoang này, tên hậu bối này thật sự quá khủng khiếp.
Thần sắc của Diệt Thế lão nhân lại trở nên nghiêm túc, hắn không có lạc quan như thế.
Thạch Hạo thì trước sau như một, kiên cường, lạnh lùng, tự tin chưa hề bị dao động qua, đặc biệt là hiện tại, sát ý của hắn sục sôi, tuy rằng loang lổ vết máu thế nhưng lại lộ dáng vẻ muốn diệt sạch chư địch.
Gào!
Hắn hét lớn một tiếng, tinh lực cả người sôi trào, ao pháp tắc lơ lửng trên đỉnh đầu, tay nắm kiếm thai quét ngang tới, ánh kiếm sắc bén kia cắt lìa vĩnh hằng.
"Hả?"
Đúng lúc này thì sắc mặt Thương đế trắng bệch, hắn hô to rằng không ổn, sức lực cạn sạch, cảm thấy bản thân vô cùng suy nhược.
Phụt!
Trong trăm nghìn ánh kiếm kia thì chỉ mỗi mình hắn tránh thoát không được, đã bị Thạch Hạo thiếu chút nữa chém bay đầu lâu, nơi cổ xuất hiện vệt máu đầy dọa người.
Hẳn lảo đảo thối thui đồng thời tay ôm chặt cổ, trên mặt ngập tràn vẻ kinh sợ.
"Ngươi..." Trong miệng Thương đế phun ra từng bọt máu, con ngươi co rút lại, nội tâm chấn động mạnh, đầu lâu của hắn xém tí đã bị chém bay.
"Giết!"
Thạch Hạo tóc tai bù xù, thương tích của hắn còn muốn nặng hơn rất nhiều bốn chuẩn Tiên đế này thế nhưng lúc này lại lộ dáng vẻ như một tên sát thần, ngang tàn tới mức tận cùng, tung hoành khắp nơi đây.
"Chém hắn!" Hồng đế quát lên.
Bốn đại chuẩn Tiên đế đồng loạt xuất thủ, sóng biển trong Giới hải dựng đứng hóa thành mây khói, không ngừng bị dập tắt.
Giới sinh cùng giới diệt, đều trong nháy mắt khi bọn họ ra tay.
Hỗn độn tàn phá khắp mọi nơi, tiên khí khuấy động, ánh kiếm hóa thành vĩnh hằng, pháp tắc đan dệt thành thiên la địa võng, nơi đây mịt mờ quang vụ rực rỡ thế nhưng lại đáng sợ cực kỳ.
"Phụt!"
Lầnn ày, Hồng đế đã ăn phải một đòn đầy nặng nề, con ngươi của hắn co rút lại đồng thời thối lui nhanh chóng, mi tâm đã bị chém lìa đẫm máu, nguyên thần cũng đã bị xé rách.
Nếu không phải là chuẩn Tiên đế thì chắc chắn đã chết dưới thanh kiếm thai này rồi.
"Vì sao thân thể của ta lại trở nên yếu ớt thế này!" Hồng đế sợ hãi nói.
Tới lúc này thì Thương đế lên tiếng, cũng không phải là ngoài ý muốn nào đó mà là pháp lực của bọn họ đang dần khô cạn, thân thể uể oải không thể tả nổi, không riêng chính mình hắn xảy ra chuyện như vầy.
"Tiền bối, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Thương đế nhìn về phía Diệt Thế lão nhân.
Sắc mặt của Vũ đế cũng thay đổi thì hắn đã phát giác ra được, thân thể dần dần không còn chút sức lực nào nữa.
Vũ đế chẳng hề nể nang gì cả mà chợt quay đầu nhìn về phía Diệt Thế lão nhân, nói: "Lão già, chuẩn Tiên đế đan của ông cũng chỉ khôi phục tinh khí thần trong thời gian ngắn à?"
Lúc này, Thương đế, Hồng đế, Vũ đế không còn ở trạng thái đỉnh cao nữa, đầu tiên Thương đế không cách nào gắng gượng được nữa và rồi tới phiên Vũ đế bắt đầu cảm thấy suy nhược.
Thạch Hạo lộ vẻ lạnh lùng giết thẳng về trước, vừa nãy hắn đã cảm nhận ra được một luồng khí thế đang suy yếu trên thân ba người này, nó đang từ từ lan tỏa.
Sau đó thì hắn cũng thấy được Bất Diệt lão nhân lộ vẻ nhíu mày, cho nên đã phán đoán ra được ba đại Đế giả đang suy yếu.
"Thương thế của các ngươi quá nặng, bản nguyên bị thương thì trên thế gian này làm gì có chuẩn đế dược để cho các ngươi hồi phục như cũ ngay lập tức chứ, đó cũng chỉ là loại dược có dược lực mạnh giúp khôi phục giây lát, muốn khỏi hẳn thì cần phải có thời gian." Diệt Thế lão nhân lên tiếng.
"Ông..." Vũ đế tức giận, đôi cánh chim đập mạnh trời long đất lở, mưa ánh sáng như biển rộng tựa muốn cắt lìa cả Giới hải.
Hắn không thể rút lui tránh né sự thảo phạt của Thạch Hạo được, nếu như trở lại như trước kia, tinh huyết của bọn họ gần như tiêu hao sạch thì khó có thể phát huy ra được sức chiến đấu tuyệt thế.
Sắc mặt của Hồng đế, Thương đế cũng biến đổi nhanh chóng lùi lại, tránh né Hoang dũng mãnh vô địch kia, mặc cho trên người ngập tràn vết rách sâu tới tận xương thế nhưng lúc này đối với bọn họ thì lại là một con mãnh hổ, là một vị sát thần!
"Đây là cuộc quyết chiến thuộc về ngươi và ta!" Thạch Hạo ép thẳng về trước.
Hắn nhìn chằm chằm Diệt Thế lão nhân, chỉ cần tiêu diệt hắn thì ba đại cường giả kia chẳng còn là vấn đề gì nữa.
Hắn cũng từng khô cạn tinh khí thần thế nhưng lại không phải mượn nhờ chuẩn Đế đan để khôi phục lại như ba đại cường giả kia, hắn đã trải qua cuộc lột xác, dù cho thương thế hiện tại rất nặng thế nhưng vẫn có sức chiến đấu đầy đáng sợ.
"Ngươi..."
Lúc này, Thạch Hạo quên đi ba đại chuẩn Tiên đế, mặc cho bọn họ đang ngập tràn vẻ nhục nhã, hắn cứ thế tiến tới xem bọn họ tựa như là những bức tượng gỗ vậy.
"Gào!"
Ba người gầm nhẹ đồng thời xoay người muốn bỏ chạy.
"Hiện giờ ta không ra tay với các ngươi, không có nghĩa là sẽ buông tha cho các ngươi!"
Ầm, Thạch Hạo bùng phát ra thần uy vô lượng, nơi ngực của hắn lao ra ba luồng thanh khí hóa thành bóng hình của hắn đồng thời giết thẳng về ba đại cao thủ kia.
Hiện giờ hắn vẫn không thể nào triển khai Hắn hóa tự tại đại pháp lần nữa, năm đó sau khi tự bạo 'chân thân' thì tựa như đã lưu lại di chứng.
Nhưng mà, bộ chiến thể từ ba luồng thanh khí kia đối kháng với ba tên chuẩn Tiên đế suy yếu cũng hết sức khốc liệt.
"Ngươi dám khinh thường chúng ta à!" Hồng đế lạnh giọng nói.
Thạch Hạo đời nào còn lo lắng những chuyện này chứ, hắn chém thẳng về phía Diệt Thế lão nhân, tiến hành cuộc đại quyết chiến cuối cùng hòng tiêu diệt tên này.
Giết tới lúc này cũng đã qua hai ngày rồi.
Sinh linh của tương lai lẫn hiện tại đều đang ở đây, đều đang đại chiến kinh thiên động địa, chấn động cổ kim tương lai.
Giết tới một bước này thì thân thể của Thạch Hạo cùng Bất Diệt lão nhân đều hao tổn cả, bọn họ đồng thời rơi khỏi cảnh giới kỳ dị kia, bởi vì thứ được gọi là lột xác, thân thể mạnh mẽ và căng đầy cũng không thể bảo tồn lâu dài được.
Thạch Hạo đã hiểu được, muốn chân chính viên mãn tiến về cảnh giới Tiên đế, quả thật rất là nguy hiểm, con đường này gian nguy tới mức làm người tuyệt vọng.
Hiện giờ, bọn họ dùng thủ đoạn của chuẩn Tiên đế để chém giết, cũng giống như lúc Thạch Hạo đại chiến với đám người Vũ đế trước kia vậy.
Hai người máu me be bét, pháp lực hùng hồn, hỗn độn dâng trào, giết tới máu tươi tung tóe, hoàn toàn hóa điên.
"Gào..."
Nhưng lúc này Diệt Thế lão nhân rít lên một tiếng, hắn lộ ra một chiếc đầu soi to lớn với bộ lông màu đỏ dày cộm, trên đầu mọc ra một cặp sừng trâu đầy hung dữ.
Nó mở cái miệng to như chậu máu nuốt chửng về phía Thạch Hạo.
Một táp hạ xuống Giới hải đều bốc hơi, tinh đấu trên bầu trời đều rơi hết vào trong miệng của nó, quá mức kinh khủng.
Một táp này còn lợi hại hơn vô số lần so với thần thông của thao thiết, thôn thiên thực địa chân chính, luyện hóa chư thiên vạn vật.
Đầu lâu thần lang to lớn, chiếc miệng rộng đẫm máu cứ thế nuốt chửng toàn bộ những thứ xung quanh, ánh đen lan tràn luyện hóa tất cả những vật chất hữu hình.
Thạch Hạo lấy ra ao pháp tắc và boong, đánh thẳng vào trong ngăn chặn lại sự biến hóa đột ngột này.
Bên trên đầu sói đỏ bừng của Diệt Thế lão nhân chợt cặp sừng trâu màu đen to lớn kia bùng phát ánh sáng đánh thẳng lên trên ao pháp tắc, khiến không gian nơi này diệt vong, Giới hải khô cạn.
Gào!
Hung uy cái thế!
Tới cảnh giới như bọn họ thì bình thường đều duy trình hình người, rất ít khi vận dụng tới bản thế, không ngờ rằng Diệt Thế lão nhân lão điên cuồng như vậy.
"Gào!"
Tiếng rống to vang vọng khắp Giới hải, chấn động cả cổ kim tương lai.
Những hòn đảo xa xôi trong biển có vương giả sa đọa bên trên đều lần lượt rạn nứt dưới sóng âm đáng sợ kia rồi ầm ầm nổ tung, chấn động khiến cho những bọt nước trong Giới hải đều cuốn lên tận trời.
Cùng lúc này, trên lưng thân thể soi của Bất Diệt lão nhân chợt xuất hiện chín cái đuôi đâm thẳng về phía lồng ngực Thạch Hạo, nó tựa như là những con rắn khổng lồ muốn xé rách vũ trụ tinh không.
Thạch Hạo nhanh chóng lùi lại đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, làm gì phải chín con rắn lớn chứ mà là chín con chân long đen kịt như mực, đầu rồng dữ tợn mở ra cái miệng lớn với răng nanh dày đặc.
Bất Diệt lão nhân đã lộ ra toàn bộ chân thân.
Phía đầu của chín chiếc đuôi kia lại mọc ra đầu rồng!
Thạch Hạo đã biết được tới tột cùng là chủng tộc gì.
Cửu U ngao!
Đây chính là một trong Thập hung danh chấn thiên hạ.
Ông lão đã sống không biết bao nhiêu kỷ nguyên lại có bản thể là Cửu U ngao, tuyệt đối là tồn tại cấp thủy tổ của bộ tộc này.
Đời sau của hắn lại đứng về phía cửu Thiên thập Địa cùng với Tiên vực, thế nhưng hắn thì lại là bá chủ ở phía bên kia Giới hải!
Cuộc chiến nơi xa xa tựa như muốn kết thúc.
Nữ đế áo trắng phong hoa tuyệt đại ra tay rất quyết đoán và tàn nhẫn, tựa như là Đế tiên thiên ngoại tung hoành vô địch, nàng là người đầu tiên đánh thân thể của cô gái với bộ chiến y màu vàng chia lìa thành bốn.
Nàng chỉ dựa vào cánh tay nhỏ nhắn xinh đẹp kia mà thôi, chưởng lực hùng hồn, ánh sáng phi tiên phát sinh kinh thiên động địa, khiến cho ngay cả Thạch Hạo đang chiến đấu nơi xa xa cũng phải thay đổi sắc mặt.
Ầm ầm!
Nữ chuẩn Tiên đế áo trắng lăng không tiến tới truy kích cô gái với bộ chiến y vàng óng ấy, liên tiếp xuất trọng thủ, triển khai pháp ấn cái thế nhấn về trước.
Phụt!
Bàn tay óng ánh của nàng khi đánh xuống thì đã khiến cho cô gái kia chia năm xẻ bảy rồi nổ tung trong Giới hải, máu và xương văng tứ tung nơi đây.
Đáng tiếc là, chuẩn Tiên đế rất khó giết chết, một ngọn lửa nguyên thần hét lớn bao quanh lấy xương vỡ cùng huyết nhục hốt hoảng và nhanh chóng phóng về phía dòng sông thời gian để chạy trốn.
Trân chiến này kéo dài tới hai ngày hai đêm, nàng là người đầu tiên kết thúc trận chiến này!
Gào!
Người đàn ông tóc bạc nơi xa xa gào thét tức giận thế nhưng tình cảnh của hắn cũng chẳng ổn hơn là mấy, bị sinh linh có đỉnh lớn lơ lửng trên đỉnh đầu đánh cho trọng thương.
"Chết!"
Bóng hình của người đàn ông bên dưới đỉnh lớn đầy mơ hồ thế nhưng khí tức của hắn lại không hề phai mờ chútn ào, khủng khiếp ngập trời, tựa như một vị bá chủ cái thế trước khai thiên, uy thế ép cả chư thiên vạn giớ.
Ầm!
Hai cánh tay của hắn vung mạnh thành đế quyền đánh giết tới, đánh đâu thắng đó, không gì không phá.
Chiến đấu đã hai ngày hai đêm nên hai tay của người đàn ông tóc bạc kia đều là máu, lòng bàn tay vỡ nát, cánh tay cầm đại kích run rẩy co giật, hiện giờ lại nhận lấy đòn đánh nặng nề kia nên cả người hắn đều run lên bần bật.
Trận chiến này cũng tới hồi kết thúc.
Khi đỉnh lớn hạ xuống thì trấn áp thẳng lên trên đại kích kia.
Mà chủ nhân của đỉnh lớn với một đôi nắm đấm vàng óng, vững chắc bất hủ, đánh vỡ vĩnh hằng, biểu lộ ra khí phách vô địch, một quyền đấm xuyên lồng ngực của người đàn ông tóc bạc rồi chợt lắc mạnh, thân thể ấy chia năm xẻ bảy!
Phụt!
Dòng máu tung khắp cả Giới hải!
Ầm ầm!
Chủ nhân của đỉnh lớn vung quyền ấn cứ thế xuyên thấu qua đồng thời chấn nổ tung thân thể của người đàn ông tóc bạc kia, tiếp đó cả người hắn lao vút qua huyết vụ và không ngừng nổ ra pháp ấn tiêu diệt ánh sáng nguyên thần ấy.
Ánh sáng nguyên thần của người đàn ông tóc bạc đang bao bọc lấy máu và xương và cũng muốn chạy trốn về dòng sông thời gian.
Thế nhưng, chủ nhân của đỉnh lớn đã chặn đứng, chiếc đỉnh kia quá hùng vĩ và cực kỳ mạnh mẽ, miệng đỉnh phát sáng hút lấy ánh sáng nguyên thanà cùng với máu và xương kia vào trong.
"Ngươi dám!"
Người đàn ông tóc bạc hét lớn, dùng hết toàn lực hòng thoát khỏi, nếu như bị trấn áp trong chiếc đỉnh kia thì dù cho là chuẩn Tiên đế bất diện cả vạn cổ, quá nửa cũng sẽ từ từ bị luyện hóa.
"Có gì mà không dám?!" Chủ nhân của chiếc đỉnh lạnh lùng nói: "Hôm nay tất diệt ngươi!"
Ầm ầm!
Đỉnh lớn phát sáng, khí tiên kim chín màu ngập tràn cùng với mẫu khí vạn vật lan tỏa hút chùm ánh sáng nguyên thần cùng máu và xương kia vào trong.
"Giết!"
Người đàn ông tóc bạc thân là chuẩn Tiên đế vô địch, chưa bao giờ hắn chịu qua khuất nhục như vầy nên giãy giụa kịch liệt hòng xông ra ngoài.
Nhưng, kết cục của hắn rất là đáng thương, Nữ đế áo trắng lăng không lao tới, phong thái tuyệt thế, cánh tay trắng muốt giơ lên rồi ầm, một chưởng đập xuống.
Phụt!
Ánh sáng nguyên thần của hắn bị đánh tan, máu và xương đều bay hết vào trong đỉnh, ngọn lửa linh hồn lan tỏa muốn gây dựng lại thế nhưng đều thất bại.
Nữ chuẩn Tiên đế áo trắng chặn đứng phía trước và một chưởng lại được giáng tới, lần nữa đánh tan ánh sáng nguyên thần này, ngông cuồng bá đạo không gì sánh bằng, đánh hắn lọt thẳng vào trong đỉnh.
"Thu!"
Lúc này đỉnh lớn rung lắc, tuy rằng thân thể của chủ nhân chiếc đỉnh rất mơ hồ thế nhưng ánh mắt lại hừng hực ánh điện lộ ra ánh sáng lộng lẫy, hắn hét lên một tiếng rồi hoàn toàn thu vào trong và bắt đầu tiêu diệt.
Ông lão tay cầm Lượng Thiên thước nơi xa xa sợ hãi, hắn đã trọng thương từ lâu vì bị Vô Thủy chuông chấn cho cả người nát bấy gần như nổ tung.
Hiện giờ, hắn không còn lòng ham chiến nữa mà xoay người rời đi.
Bởi vì, hắn sợ bị giữ lại.
Boong!
Chuông lớn từ xa xôi lao tới nện thẳng lên trên lưng của hắn, kích cho nửa thân dưới nổ tung và nửa thân trên rơi vào phía dòng sông thời gian.
Ầm!
Nữ đế áo trắng bồi thêm một chưởng, tay trắng không gì sánh bằng dù cho có cách ngàn tỉ dặm cũng đánh nổ nửa thân trên còn lại kia!
Nhưng mà rất đáng tiếc đã không thể ngăn cản kịp, nguyên thần của ông lão kia điều khiển Lượng Thiên thước bỏ chạy rồi.
Đây là một cuộc chiến kinh thế, cường giả tới từ tương lai đã phân ra thắng bại, vả lại đã có một tên chuẩn Tiên đế bị trấn áp!
Có thể tưởng tượng ra được, hắn chắc chắn sẽ không có kết quả tốt, có ba đại chuẩn Tiên đế đồng loạt xuất thủ thì nahát định sẽ bị tiêu diệt.
Lúc này, sắc mặt của Vũ đế, Hồng đế, Thương đế đều biến đổi, kiêng kỵ cực điểm với ba người này, ba đại cường giả này quá kinh khủng, là muốn sát đế mà!
Mừng nhất chính là, ba đại cường giả kia tới từ tương lai nên quá nửa sẽ không dám tùy tiện ra tay với bọn họ.
Dù cho là Diệt Thế lão nhân ở nơi xa xa cũng phải hoảng sợ, con ngươi của hắn co rút nhanh chóng, cảm nhận được sự đáng sợ của vùng thế giới trong tương lai kia, cường giả kinh diễm như thế không ngờ lại xuất hiện cùng lúc ba người.
"Gào!"
Nhưng hắn không cách nào phân tâm được, hắn đang chiến đấu với Hoang tới mức gay cấn tột độ.
"Giết!"
Con ngươi của Thạch Hạo hóa thành lưỡi đao cực kỳ ép người, triển khai thần thông cái thế tiêu diệt Cửu U ngao.
Phụt!
Ngay trong nháy mắt này thì bàn tay phát ra ánh sáng vàng óng của hắn liên tiếp bắt lấy vài chiếc đuôi của Cửu U ngao rồi tiếp đó kéo mạnh một cái.
"A..." Cửu U ngao hét lớn.
Pháp lực một thân của hắn hơn nửa đều tập trung trên chín chiếc đuôi này, hiện giờ tiếng gào rung trời.
Phụt!
Máu tươi tung trời tơi ba vạn thước, Thạch Hạo kéo đứt mấy chiếc đuôi rồi bỗng nhiên nổ ra quyền ấn kích nứt thân thể của Cửu U ngao.