[Dịch] Thế giới hoàn mỹ
Chương 1979 : Xung kích Đế quan.
Chương 1979 : Xung kích Đế quan.
Rốt cuộc thì Cù Xung cũng xuất thủ, một bá chủ tới từ Giới hải đã từng đánh tan Mai Táng địa, không ai địch nổi, cứ thế lấy ra hồ lô màu vàng tiêu diệt Thạch Hạo.
Ở phía trước, các đại Tiên vương xuất thủ ngăn cản hồ lô này, đây là pháp khí đại đạo ẩn chứa sức mạnh vô tận.
Ầm!
Nhưng mà, vị Tiên vương đầu tiên đã bị đánh nát nửa người, cả người bay ngược ra sau, máu tung khắp tinh vực, hồ lô vọt qua thì dù là Tiên vương cũng không cách nào chống đỡ nổi.
"Phụt!"
Lúc vị Tiên vương thứ hai tiến hành ngăn cản thì bên trong miệng hồ lô phun ra một luồng ánh đỏ tựa như ánh máu, tiếp đó ngưng tụ thành một thanh kiếm thai rồi chém bay đầu lâu của vị Tiên vương ấy.
"A...."
Tiên vương kia hét lớn, nguyên thần mang theo tinh huyết lao ra chạy trốn về nơi xa xa, cuối cùng cũng xem như không có bị kiếm thai bổ ra nguyên thần.
Cù Xung phát uy, quá điên cuồng, pháp khí của hắn không gì không xuyên thủng, trên đường đi không một ai có thể ngăn trở được.
Hồ lô vàng óng cứ thế từ trên trời giáng xuống, trấn giết thẳng về phía đầu lâu của Thạch Hạo.
Mà lúc này, đám người Bồn Ma vương, Côn đế cũng đang thảo phạt, phát động ra công kích mạnh mẽ nhất của mình về phía Thạch Hạo, tình huống nguy cấp vô cùng.
Nếu như Cù Xung cũng gia nhập thì hậu quả khó mà lường được.
Gào!
Đệ nhị thiên hạ hét lớn hóa ra bản thể, thân thể khổng lồ dày đặc vảy ráp, cặp cánh khổng lồ vỗ mạnh, nó dùng thân thể mạnh mẽ không gì sánh được này đón đỡ hồ lô vàng kia.
Rầm!
Hai bên va chạm bùng phát ra ánh sáng chói mắt, ký hiệu phức tạp óng ánh, tiên văn vô số đan dệt hình thành nên lĩnh vực cấp Tiên vương.
Ầm, thân rồng khổng lồ của đệ nhị thiên hạ bị đập cho đẫm máu, vảy giáp bóng lưỡng bị bong tróc, cả người toàn mà láu, cặp vuốt rồng tả tơi lộ ra xương nhỏ, nó đã bị đánh gãy.
Ầm!
Nhưng lúc này, thân thể của Thạch Hạo rung lên bần bật, bởi vì sáu bí cảnh lớn của hắn đồng thời phát sáng và kéo 'thần' đang cách đỉnh đầu ba thước xuống dưới một chút, lập tức gợi ra sức chống trả kịch liệt.
"Ầm!"
Mi tâm của Thạch Hạo đang rỉ máu, tứ chi đang rạn nứt, rồng lớn xương sống đang vang lên kèn kẹt tựa như muốn bẻ gãy, mấy bí cảnh lớn của hắn đang rung chuyển dữ dội tựa như muốn hủy diệt.
Đây cũng chẳng phải là hiện tượng tốt đẹp gì, trong bước ngoặt này thân thể của hắn đã xuất hiện lắc lư kịch liệt, rất dễ dàng dẫn tới tai ương ngập đầu!
"Ha ha..." Vương Bất hủ cười lạnh, đồn dập lại gần và đánh giết về trước.
Chư vương của Tiên vực xuất thủ ngăn cản bọn họ lại.
Nhưng mà, bá chủ của Tiên vực rõ ràng ít hơn dị vực, Côn đế đã mời tới hai bá chủ trong Giới hải nên đã hình thành nên lực uy hiếp vô cùng mạnh mẽ.
Bá chủ Tiên vực Tề Ngu chặn lại Đao vương, đao khí sáng như tuyết mênh mông vô biên bao trùm lấy lão Tiên vương này, khiến hắn ứng phó vô cùng mệt mỏi nên không còn sức lực để cứu viện được.
"Hoang, thiên tài gì chứ, tuổi trẻ bá chủ gì chứ, mướn thành Đế à, vậy ta sẽ giúp người đi xuống cõi âm làm chút mộng thu nhé!" Bồ Ma vương đằng đằng sát khí đánh giết Thạch Hạo.
Rầm!
Liễu Thần hắc ám xuất kích chặn đứng hắn lại, hai người đều là thực vật thành vương, tiến quân vào lĩnh vực vô thượng và hiện giờ lại gặp gỡ nhau nên đã bùng phát đại chiến đầy kịch liệt.
Cành liễu màu đen tựa như xích thần trật tự xuyên thấu tất cả thế nhưng công kích của Bồ Ma vương rất là kỳ quái, đầy trời đều là hạt giống bồ công anh, ký hiệu đại đạo soi sáng chư thiên vạn cổ, đây là cuộc đại chiến tuyệt thế.
"Ha ha, bản tọa muốn ngươi chết trong ngày hôm nay thì ngươi có thể sống tới ngày mai chắc?!" Côn đế lạnh giọng nói mang theo vẻ mặt đầy cay nghiệt, tay nắm bình luyện tiên đánh giết về trước.
Ầm!
Thạch Hạo gầm khẽ, người tí hon trên đỉnh đầu bị nắm lấy, mấy bí cảnh lớn phát sáng kéo nó xuống dưới, vù, nó tụt xuống hơn cả thước.
Trong lúc này, thể phách của Thạch Hạo rạn nứt, vết thương ngập tràn, vết máu loang lổ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Rầm!
Thạch Hạo dùng tay phất mạnh một cái đánh trúng bình luyện tiên, khiến nó run rẩy kịch liệt và đảo ngược về sau.
"Hoang, ngươi còn muốn sống nữa nữa không hả, muốn thì tự chém đầu đi!" Lời nói của Côn đế trầm thấp, mái tóc bạc đầy đầu dựng đứng, con ngươi hóa thành chữ Thập đầy kinh khủng, hai tay kết pháp ấn đánh giết về trước, mà bình luyện tiên cũng lần nữa được lấy ra, thần quang ngàn tỉ sợi!
Rầm!
Thân thể của Thạch Hạo rung lắc, khung xương vang lên rầm rầm tựa như bị bẻ gãy.
Một bên khác, đám người Thiên Giác nghĩ như muốn rách cả mí mắt, ai cũng muốn tới cứu viện thế nhưng lại không cách nào ra tay được.
Bởi vì, Cù Xung đánh đâu thắng đó, không chế hồ lô vàng đánh cho thân thể của từng người một trở nên tả tơi, ho ra đầy máu, có Tiên vương thiếu chút nữa đã chết thảm.
Một cánh của đệ nhị thiên hạ đã bị Cù Xung xé rách.
Việc tới nước này, phía Tiên vực đã rơi vào tình thế nguy cấp.
Liễu Thần đối kháng với Bồ Ma vương, bá chủ Tiên vực Tề Ngu quyết đấu với Đao vương tới từ Giới hải, chủ nhân của hồ lô vàng Cù Xung quét ngàn Tiên vương tiếp cận lại Thạch Hạo, mà Côn đế thì đã bắt đầu triển khai tuyệt sát về phía Thạch Hạo.
Ngoài ra, phía xa xa còn có Vô Thương cùng với quái vật chín đầu đang lạnh lùng quan sát.
Sáu vị bá chủ nếu như cùng nhau công kích thì thiên hạ có ai chống đỡ nổi?
"Ầm!"
Cũng may là, Tiên vực có lão quái vật nãy giờ vẫn đang ẩn náu, tổng thể mà nói thì cân bằng với dị vực, và có một vị bá chủ xuất hiện ngăn cản lại sự thảo phạt của Côn đế nhằm về Thạch Hạo.
Nhưng mà, chủ nhân của hồ lô vàng đã đánh giết tới Thạch Hạo, không ngừng trấn áp xuống, tình huống vẫn nguy cấp như trước.
Về những Tiên vương cùng Vương Bất hủ khác thì sớm đã bắt đầu chém giết, vương huyết tung tóe khắp nơi, vô cùng thê thảm.
"Ha ha, kết thúc thôi, Hoang, ta giúp ngươi vãng sinh!"
Nhưng lúc này, rốt cuộc Vương Bất hủ Vô Thương cũng đã ra tay, nhấc theo một cây đại kích bằng đồng đâm thẳng về phía Thạch Hạo, không một ai có thể ngăn cản được.
Bởi vì, hết thảy Tiên vương đều đã bị địch thủ cuốn lấy, ngoài ra Vô Thương nắm giữ thần năng thiên phú kỳ dị nhất, chính là miễn dịch pháp lực, chuyện này quả đúng là uy hiếp chí mạng.
Phù văn, bảo thuật lan tỏa, có thể nói tất cả đều bị tan ra ngay trước người hắn, không cách nào làm thương thân thể ấy.
"Chỉ là một tên tiểu bối mà cũng dám xưng tôn? Chết!" Vô Thương quát lớn, chiến kích bằng đồng lóe lên ánh sáng bắn thẳng tới đỉnh đầu của Thạch Hạo, muốn bổ ra 'thần' kia.
Trên đầu ba thước có thần linh, hiện giờ người tí hon kia đã hạ xuống hơn một thước, cách thiên linh cái của Thạch Hạo gần hai thước mà thôi.
Gào!
Thạch Hạo ngửa đầu rít lớn, tóc tai bù xù bùng phát ra sức mạnh đầy khủng khiếp không gì sánh được, người tí hon trên đỉnh đầu của hắn cũng ngửa mặt rít lớn, đồng thời nổ ra quyền ấn!
Boong!
Đại kích của Vô Thương bị đánh văng, lưỡi kích sáng như tuyết xé rách vũ trụ, sát khí đó tràn ngập khiến chư vương đều cảm thấy sợ hãi.
Lực sát thương này quá kinh người!
"Hả?"
Vô Thương kinh ngạc, hắn rõ ràng thấy được người tí hon kia đánh ra chính là phù văn đại đạo, ấy vậy lại hữu hiệu với hắn và đánh văng đại kích bằng đồng.
"Hoang, ngươi chết chắc rồi!"
Nhưng lúc này, nơi phương xa lại lần nữa truyền tới tiếng rít gào, bên trong Giới hải có một đám người kéo tới, tuy rằng người dẫn đầu không phải là bá chủ thế nhưng cách biệt cũng không quá lớn.
Mấu chốt nhất chính là, hắn dẫn theo một tí vương giả sa đọa trong Giới hải giá lâm nơi này, đây là một nguồn sức mạnh vô cùng kinh khủng tấn công Tiên vực, lập tức phá tan sự cân bằng vốn đã không ngang nhau của trước kia.
Một lực lượng như vầy gia nhập lập tức Tiên vực liền nghiêng về một bên, các vương bị xung kích tới mức máu tươi tung tóe, có người bị đánh nổ thân thể ngay tại chổ và chỉ có nguyên thần bỏ chạy được.
Quá khốc liệt, mặc dù Tiên vương rất khó giết chết, có thể đắp nặn lại thân thể thế nhưng cuộc đại chiến nghiêng hẳn về một bên như vầy cũng khiến cho người người chấn kinh, tất cả mọi người cảm giác đại sự không ổn rồi.
"Bá chủ của Tiên vực ta đâu rồim không phải còn nữa hay sao, vì sao không có tới?!" Có người hét lớn.
"Có vị bá chủ đã tiến vào Giới hải để liên lạc với bá chủ từng rời khỏi vực ta, hi vọng có thể gọi bọn họ trở về!"
Thời gian rất không trùng hợp, vài ngàn năm trước từng có bá chủ tiến vào Giới hải để đi tìm dấu chân của cường giả vô thượng cổ đại, hi vọng có thể kêu gọi bọn họ trở về.
Bởi vì, cuộc đại chiến càng ngày càng đáng sợ, bọn họ lo sợ sẽ không giữ vững được Tiên vực.
"Ha ha, bản tọa cũng tới đây!" Quái vật chín đầu ẩn núp trong bóng tối rốt cuộc cũng điều khiển bạch hổ xuất trậ, mang theo mấy vương giả hắc ám giáng lâm nơi này.
Ầm!
Hắn ra tay với Hoang, phàm là những cường giả bảo vệ Thạch Hạo thì đều nằm trong phạm vi công kích cả.
Đạo nhân tiên kim đãm máu, dù cho thân thể vững chắc bất hủ thì lúc này cũng xuất hiện vết rạn, bị con quái vật chín đầu thiếu chút nữa đã nát.
Có thể thấy được, vị cường giả này kinh khủng tới cỡ nào, năm đó có thể lưỡng bại câu thương với Thạch Hạo thì cũng không phải không có đạo lý, hắn còn mạnh hơn cả Côn đế.
Hắn quan chiến rất lâu và nhìn thấy đại thế đã định nên lúc này mới hiện thân, miễn sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó thành ra muốn kịp thời kết thúc tính mạng của Thạch Hạo.
Lại thêm một luồng lực lượng đầy mạnh mẽ nữa gia nhập, các vương giả của Tiên vực lập tức bị đánh cho tan rã, thậm chí còn có nguyên thần của vương gia đã bị người trấn áp.
Thảm bại!
"Quái vật chín đầu, năm đó ngươi đã bị Hoang đánh bại, cúi đầu nhận thua và tiến hành giao hảo với nhau, hiện giờ lịa muốn đổi phe à, quá đáng ghét!" thiên Giác nghĩ quát mắng.
Quái vật chín đầu hừ lạnh mang theo vẻ miệt thị, hắn quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo, nói; "Thành Đế? Rất là nực cười, ngươi cho rằng ai cũng có thể làm được à, tốt nhất nên đi chết đi thì hơn!"
Phụt!
Lúc này, dù cho là bá chủ Tiên vực Tề Ngu cũng đã trnjg thương, bị một đao của Đao vương bổ trúng khiến cánh bay đứt lìa, máu tươi đầm đìa bay ngược ra sau.
Không phải hắn không đủ mạnh mà là bị kẻ địch vây nhốt và lần lượt có vương giả xuất thủ về hắn, hơn nữa ánh đao tuyệt thế của tên bá chủ kia quá sắc bén, thành ra hắn đã gặp nạn.
Răng rắc!
Liễu Thần hắc ám cũng bị thương nặng, lúc này, hạt giống bồ công anh đầy trời, hồ lô vàng óng, ánh đao sáng như tuyết đồng thời chém về phía hắn, khiến cho rất nhiều cành cây màu đen bị chém lìa, cả thân cây cũng mờ tối.
Ầm!
Một vị bá chủ khác của Tiên vực phải rút lui vì bị kích thương.
Địch thủ quá nhiều vây quanh lấy Thạch Hạo đồng thời điên cuồng ra tay về phía hắn, đã khóa chặt nơi này lại, đây là tuyệt sát, rất nhiều người thở dài nhắm hai mắt lại.
Không phải bọn họ không muốn cứu mà là tình cảnh của hiện giờ khiến người tuyệt vọng, nhiều vị bá chủ giáng lâm thì ai có thể ngăn cản?
"Hoang, ngươi còn vọng tưởng thành Đế à, chết tới nơi rồi mà còn hông biết!" Côn đế quát lên.
"Ha ha, nực cười, người thành Đế, đây chính là kết cục của ngươi." Bồ Ma vương lạnh lẽo nói.
"Tiêu diệt!"
Cù Xung xuất thủ, hồ lô vàng óng hạ xuống thẳng hướng đầu lâu của Thạch Hạo.
Vù!
Vào lúc này hư không run rẩy, nơi Thạch Hạo ngồi xếp bằng chợt từng vệt phù văn hiện lên đầy óng ánh và bao quanh hắn lại.
"Hả?" Chư vương thất kinh đồng thời nhanh chóng lùi lại, lo lắng sẽ rơi vào trong sát trân.
Kết quả phát hiện ra, trận pháp này cũng không phải nhằm vào bọn họ mà chỉ là bao trùm lấy Thạch Hạo.
"Chỉ là một toaà pháp trận phòng ngự mà cũng muốn ngăn cản chúng ta ư? Nhận lấy cái chết đi!" Vô Thương quát lên, hắn cũng giơ lên đại kích bổ thẳng về trước, vận dụng tới pháp lực vô thượng.
Lúc này chư vương đều xuất thủ đánh giết Thạch Hạo, muốn hóa hắn thành tro tàn, vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn.
Vù!
Trận pháp rất kỳ dị không ngừng nổ vang và dung hợp sức lực của mọi người rồi hội tụ và vờn quanh lấy hắn.
Tất cả sức mạnh đều tập trung hết lên trên người tí hon trên đỉnh đầu.
"Ồ, cũng không hề nổ tung, còn sống, các vị đạo hữu đồng loạt ra tay đánh tan trận này, đánh giết tên Hoang đang trước mặt kia!" Côn đế quát lớn.
Hắn lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ầm ầm!
Bốn phương tám hướng có vô số phù văn thần quang sát lên và hội tụ về phía trung ương, tiêu diệt lấy Thạch Hạo.
"Thật là bạo tay, bên trong trận pháp này ẩn chứa tiên kim ngũ hành, tiên kim hắc ám, tiên kim quang minh, tiên kim bảy màu, tiên kim hư không... Tất cả đều đầy đủ cả, Tiên vương bình thường không thể nào đánh tan được." Côn đế than thở.
Ầm ầm!
Tất cả sức mạnh từ bốn phương tám hướng đều đồng loạt trấn áp tới và dung nhập vào trong trận, khiến Thạch Hạo bùng phát ra ánh sáng kinh thiên.
"Dung hợp, chính là lúc này!"
Thạch Hạo hét lớn, toàn bộ mái tóc dựng thẳng, cả người chảy máu, hắn dẫn dắt sức mạnh của chư vương vào trong trận để luyện hóa bản thân mình.
Hắn từng suy diễn mọi cách, nếu như cứ dung hợp nguyên thần trên đỉnh đầu từng bước từng bước một thì cũng không biết cần bao nhiêu năm tháng, vả lại cũng chưa chắc đã có thể thành công.
Cuối cùng, hắn quyết định dẫn dắt sức mạnh mạnh mẽ nhất của ngoại giới hóa nhập vào trong trận pháp, tiếp đó mượn nhờ ngoại lực này để dung hợp rèn luyện thần cùng thân của chính mình.
Đương nhiên, chuyện này hết sức mạo hiểm, bởi vì loại biến hóa này quá kịch liệt, hơi một chút thì hắn sẽ nổ tung, hóa thành máu cùng các mãnh vỡ.
Giống như việc lột xác của nhộng hóa thành bướm vậy, là tiến hành một cách chậm rãi.
Thế nhưng hắn lại tiến hành một cách khốc liệt, giống như bóc lớp kén ra sớm hơn, chỉ cần sơ sẩy một cái thì không thể hóa bướm và sẽ chết ngay tức khắc.
Quả nhiên, vô tận sức mạnh được dẫn dắp lại đây để thực hiện quá trình dung hợp đầy mạnh mẽ này, thân thể của hắn chi năm xẻ bảy, người tí hon trên đỉnh đầu kia đang từ từ rạn nứt.
Thạch Hạo không nói hai lời, trực tiếp nuốt lấy một gốc trường sinh tiên dược để chữa trị thương thế.
Phụt!
Đáng tiếc, biến hóa đáng sợ vẫn còn tiếp tục, thân thể của hắn vừa mới khôi phục như cũ thì tiếp tục bị xung kích cho đứt thành từng khúc, xương cốt đều nổ tung.
Hắn cắn răng nuốt vào một viên bảo dược vô thượng được luyện chế từ tam sinh dược, vững chắc nguyên thần, chữa trị thân thể, đây chính là kỳ dược có thể cứu sống Tiên vương đã bỏ mạng, tác dụng quá to lớn.
Ầm!
Người tí hon nơi đỉnh đầu của Thạch Hạo bị loại sức mạnh không gì sánh được này đè ép và dung hợp với thân thể, từ trên cao gần hai thước từ từ tiến vào trong xương sọ.
"A..."
Thạch Hạo hét lớn, tóc tai bù xù, cả người đầy vết máu, thân thể của hắn gặp phải trọng thương không cách nào tưởng tượng ra được, dù cho có tiên dược, có kỳ đan được luyện chế từ tam sinh dược thì hắn vẫn bị thương vô cùng nghiêm trọng.
Thế nhưng, thời khắc này hắn đã thành công, ít nhất đã hòa người tí hon trên đỉnh đầu mình vào trong thân thể.
Việc này giống với suy đoán của hắn, loại biến hóa này rất kịch liệt, hắn mà chịu đựng không nổi thì thân thể cùng thần hồn sẽ tan rã, sẽ nổ tung.
Ngoài ra, thể nội của hắn đang cuồn cuộn, đang ngập tràn sức mạnh vô thượng đang niết bàn, sức mạnh óng ánh lan tỏa, chùm sáng ngập trời.
Thiếu chút nữa đã nổ tung, hình thần đều diệt, thế nhưng hắn đã kìm chế được và ngăn cản lại sự chuyển biến xấu của thương thế, tạm thời trở nên vững vàng.
Răng rắc!
Trận pháp tiên kim kia nổ tung.
Mọi người kinh ngạc, sức mạnh kinh khủng như vậy cũng không thể giết chết được Hoang ư, theo như dự tính của bọn họ thì đáng lý hắn phải nổ tung ngay tại chỗ, hình cùng thần đều bị tiêu diệt mới phải.
"Đòn thứ nhất chưa chết thì có làm sao chứ, hiện giờ giết tiếp, trận pháp đã hủy, hắn có có thể tự vệ à!" Bồ Ma vườn quát.
Hiện giờ ai cũng nhìn ra được điểm không đúng, sức mạnh Hoang đang tỏa ra quá kinh khủng, sau khi người tí hon trên đỉnh đầu của hắn tiến vào thân thể thì cả người đang phát sáng, uy nghiêm không cách nào đối mặt được.
"Ngươi muốn giết ta?" Thạch Hạo máu me khắp người đồng thời cơ thể xuất hiện rất nhiều vết rạn, nhưng dù vậy khi hắn đứng dậy thì vẫn ép cho những người này muốn nghẹt thở.
Ầm!
Thạch Hạo xuất kích nện tới một quyền, đại đạo luân âm đinh tai nhúc óc, vũ trụ run rẩy gào thét theo.
Phụt!
Bồ Ma vương cũng đánh ra mọt quyền thế nhưng sau khi va chạm với quyền ấn của Thạch Hạo thì nổ tung, máu me be bét, xương vụn vô số.
Tiếp đó, quyền ấn của hắn chấn động khiến Bồ Ma vương hét thảm một tiếng, cả cánh tay bị ánh sáng do quyền ấn của Thạch Hạo phát ra chém lìa, cảnh tượng khủng khiếp tận cùng.
"Xoẹt!
Một vệt ánh đao quét tới, Đao vương bất chợt xuất thủ đánh thẳng về phía đầu lâu của Thạch Hạo, muốn chém lìa khỏi cổ.
Boong!
Thạch Hạo nắm quyền ấn cứ thế đón đánh, không gì không xuyên thủng, đã chặn đứng được pháp khí Tiên vương này đồng thời nắm đấm khẽ run, rắc, thanh pháp đao vô thượng này cứ thế bị Thạch Hạo đánh gãy thành ba đoạn.
Thời khắc này, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ!
Trong ánh mắt đầy giật mình của mọi người thì Thạch Hạo đột ngột tiến lên, một phát bắt gọn lấy Đao vương rồi một chưởng đao hạ xuống đánh tan đao ý vô thượng và cắt lìa đầu lâu của đối phương, ánh sáng đỏ lòm ngút trời.
"Gào!"
Thạch Hạo hét lớn một tiếng tựa như ma vương gào thét, tóc tai bù xù, sát khí ngập trời, thân thể của hắn tựa như ma quỷ xuất hiện ngay gần Côn đế, chỉ vừa mới va chạm thì cánh tay của Côn đế đã gãy nát.
Tình cảnh này chấn kinh đương trường, Hoang đã lột xác tới mức nào, lại có thể dễ dàng xé rách bọn họ?