[Dịch] Đạo Quỷ Dị Tiên
Chương 1131 : Đòi Nợ
Chương 1131 : Đòi Nợ
Chương 1131: Đòi Nợ
Lý Hỏa Vượng hưng phấn, cuối cùng hắn đã tìm được bí quyết tu giả, tu giả thực sự rất đơn giản, mình đã nghĩ phức tạp quá rồi.
Lý Hỏa Vượng lập tức không màng đến Lý Tuế giải thích một bản thân mình khác đó là ai, đã quay người vội vàng thực hiện một lượt lừa gạt mới.
Đúng lúc Lý Hỏa Vượng vui mừng vì chuyến này mình đến Thanh Khâu không vô ích, thì nhìn thấy bóng hình của Huyền Tẫn đã từ rất lâu chưa gặp bay lên từ dưới đất.
Nhìn ảo giác Huyền Tẫn luôn khiến mình không vui trước mặt, Lý Hỏa Vượng cảm nhận một chút phi cương trong cơ thể mình, trong lòng bắt đầu cân nhắc.
Chỉ có chút phi cương này, cũng chẳng sử dụng được thần thông gì đó của Tọa Vong Đạo, nhiều nhất cũng chỉ có thể đổi khuôn mặt.
Đúng lúc Huyền Tẫn định nói gì đó, Lý Hỏa Vượng dựa người lên ghế, khuôn mặt nhanh chóng biến ảo, chẳng mấy chốc quân bài mười tám mặt thay thế cái đầu của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng học theo giọng của đầu tử, bật cười.
“Hahaha, Huyền Tẫn, không ngờ ta còn có trò này phải không? Muốn giết chết ta, không dễ vậy đâu.”
Ảo giác của Huyền Tẫn dừng tại chỗ bất động, nhưng Lý Hỏa Vượng cảm nhận phi cương sau đầu mình như sóng biển sôi trào, nhất thời thực sự không gắng gượng được.
“Hahaha! Ngươi tin rồi, ấy thế mà ngươi tin thật!”
---
Nhìn Lý Hỏa Vượng ngửa cổ cười lớn, Huyền Tẫn đâu có không biết mình bị giỡn.
“Thế này thú vị lắm hả?”
Giọng điệu của Huyền Tấn trở nên không thân thiện.
“Thú vị, đương nhiên là thú vị, dù sao ngươi cũng sẽ bớt miếng thịt, tốn chút công sức giúp ta tu hành, thế nào?”
Lý Hỏa Vượng ôm bụng, lại cười lần nữa.
Thấy Huyền Tẫn không phản ứng, Lý Hỏa Vượng đứng lên, dùng tay vuốt mặt, đầu tử đó lại trở về khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng.
“Đừng nhỏ mọn như vậy, ngày ngày ngươi tính kế người khác, người khác lừa một chút mà người đã không vui rồi hả? Thế này đi, chúng ta xóa bỏ vụ địa long lần trước.”
Bất kể nói thế nào, Lý Hỏa Vượng cảm thấy lần này lãi to rồi, chỉ dùng một chút phi cương, trực tiếp bốn lạng đẩy ngàn cân, lời hơn trăm lần.
Hơn nữa có thể khiến Huyền Tẫn nhận thua, cũng coi như báo được mối thù địa long.
Huyền Tẫn như không thèm tiếp lời Lý Hỏa Vượng, lên tiếng nói ra mục đích của mình.
“Lần này ta tìm ngươi là muốn nói với ngươi, Thái Sơn Thạch, hắn ….”
“Ồ?”
Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng lập tức dừng cười, nghiêm túc hẳn lên.
“Có thể cho ta xem không?”
“Được.”
Huyền Tẫn đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, đưa ra đầu ngón tay gày giơ xương như củi, trực tiếp đặt lên vai Lý Hỏa Vượng, mọi thứ xung quanh lập tức nhanh chóng biến hóa.
Đợi khi Lý Hỏa Vượng định thần lại, phát hiện mình đang ở trong nhà giam tối tăm ẩm ướt, ban đầu đường dây xung quanh hơi rung lắc, nhưng rất nhanh trở nên vô cùng chân thực.
“Ừm? Ừm…”
Huyền Tẫn hơi kinh ngạc nhìn xung quanh.
“Sao thế? Có nguy hiểm à?”
Lý Hỏa Vượng lập tức cũng cảm thấy ảo giác lần này khác với trước đây.
Dùng tay sờ lan can sắt bên cạnh, rồi dùng ngón tay cảm nhận sự lạnh lẽo và gỉ sét trên bề mặt, Lý Hỏa Vượng không khỏi kinh ngạc nhìn Huyền Tẫn.
“Huyền Tẫn, ngươi được đấy, lại có thể trực tiếp đưa ta từ Thanh Khâu về Tứ Tề! Có thần thông lợi hại như vậy, sao trước đây thì dùng sớm?”
So với ngự kiếm phi hành của quốc sư trước đó, loại thần thông biến đổi mấy trăm dặm này mới được gọi là thần tiên lục địa.
“…”
Dừng một lúc, Huyền Tẫn chậm rãi gật đầu rồi lên tiếng nói:
“Ngươi cũng biết con người ta thích giữ bí mật, trước nay không dễ dàng tin người khác, cho nên trước đây mới không nói với ngươi chiêu này.”
Lý Hỏa Vượng thật không ngờ, lại có người không biết xấu hổ đến mức này, ngang nhiên công khai nói ra lời này.
“Chuyện này để sau rồi nói đi, sự việc cấp bách, bây giờ Thái Sơn Thạch ở đâu?”
“Bên này.”
Huyền Tẫn nói xong rồi dẫn Lý Hỏa Vượng đi vào sâu trong nhà giam.
Đi dich theo bậc thang treo đầy lá bùa màu đen, cuối cùng Lý Hỏa Vượng đã nhìn thấy Thái Sơn Thạch bị ngâm trong nước màu đen có không ít lá bùa nổi lềnh bềnh.
So với khí chất âm hiểm trước đó, lúc này, hắn trông có vẻ vô cùng tiều tụy.
Đôi mắt thâm quầng, ấn đường đen xì, có cảm giác sẽ chết bất cứ lúc nào.
Đặc biệt hơn là cái đầu của hắn bị tách mở ra, một cái lỗ lớn máu ào ào cứ vậy lộ ra trong không khí.
“Khách quý khách quý đã đến rồi.”
Chính Bá Kiều ở một bên hơi kinh ngạc nhìn sang hai người Lý Hỏa Vượng và Huyền Tẫn.
“Ti Thiên Giám Tứ Tề đích thân ra tay, đã hỏi ra được thông tin gì rồi?”
Lý Hỏa Vượng hỏi đơn giản mà ý sâu xa.
“Ngươi có thể tự xem.”
Chính Bá Kiều nói rồi rút ra cái muôi bằng gốm Thanh Hoa vẽ chữ Phúc, trực tiếp thò vào trong cái hố trên đầu Thái Sơn Thạch, cùng với tiếng ma sát khó nghe, khuấy đảo sát xương đầu, múc ra một thìa lớn.
Hắn giống như ăn súp trứng gà, đặt vào trong miệng, lấy thân làm đĩa, bắt đầu luyện đan.
Lý Hỏa Vượng nhìn thấy cảnh này cũng phải cau mày.
“Ta không nhìn nữa đâu, ngươi nói thẳng đi.”
Chính Bá Kiều chớp mắt, đảo lại những thứ trong dạ dày như nhai lại, nhai đơn giản rồi lại nuốt xuống.
“Không có nhiều thứ có ích, nhưng từ trong đầu của hắn, chúng ta đã biết một thủ đoạn của pháp giáo, nếu cục diện chiến đấu của Tứ Tề thất bại, họ định bỏ ra cái giá lớn làm pháp mời thần tiên hạ phàm.”