[Dịch] Đạo Quỷ Dị Tiên
Chương 1089 : Băn Khoăn
Chương 1089 : Băn Khoăn
Chương 1089: Băn Khoăn
Dần dần, Lý Hỏa Vượng quên mình, quên tất cả mọi thứ, điều duy nhất hắn muốn làm là đẩy tiên thiên nhất khí trong cơ thể đến l*иg ngực.
Cảm giác này vô cùng kỳ diệu, hắn cảm thấy mình sắp có thể đột phá, nhưng chỉ thiếu một chút.
Cũng không biết qua bao lâu, Lý Hỏa Vượng dần mở mắt, sau khi cảm thấy trong cơ thể không có thay đổi gì, cũng phải thở dài một hơi.
Bây giờ cũng chỉ có hắn biết làm việc này, muốn tìm sư phụ để hỏi cũng không tìm được.
“Cha, trời sáng rồi!”
Sau khi Lý Hỏa Vượng nghe thấy giọng của Lý Tuế, hắn xuống khỏi tảng đá lớn, đi về phía bên đó.
“Cha, ngươi xem ta bắt được gì này! Ở đây có rất nhiều thứ ăn được!”
Hai tay Lý Tuế xách mấy con kền kền khoe với Lý Hỏa Vượng.
“Thịt của loại chim này rất hôi, vứt đi đi.”
Lý Hỏa Vượng nói rồi lén nhìn Bạch Linh Miểu một cái.
“Tuế Tuế, chốc nữa lén bỏ đi, đừng nói với đại nương nhị nương.”
“Tại sao? Đại nương nhị nương cũng rất lợi hại.”
Vẻ mặt Lý Tuế đầy nghi hoặc.
“E rằng việc tiếp sau đây hơi khó giải quyết, ta không muốn kéo họ vào.”
Dù sao pháp giáo có bao nhiêu thủ đoạn, còn âm thầm câu kết không biết bao nhiêu đồng minh Ti Mệnh, bây giờ Lý Hỏa Vượng cũng không rõ.
Nhưng có thể chắc chắn hiện nay pháp giáo rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm.
Lần trước Bạch Linh Miểu không chết, nhưng vẫn phải trả cái giá thê thảm, biến thành bộ dạng người không ra người yêu không ra yêu như hiện giờ. Biết rõ việc tiếp sau rất nguy hiểm, Lý Hỏa Vượng càng không thể nào dẫn Bạch Linh Miểu tiếp tục rơi vào nguy hiểm.
Tuy như vậy đối phương có thể sẽ oán trách mình, nhưng vẫn còn hơn là mất mạng.
“Ồ, vậy được.”
Lý Tuế gật đầu.
---
Một nửa thi thể của người phụ nữ rơi xuống cái giếng hôi thối khẽ run lên, con ngươi bị móc ra khỏi hốc mắt cũng khẽ run.
Cơ thể người phụ nữ kia đột nhiên ngừng động đậy, một lúc sau, những con chuột dường như đã cảm nhận được điều gì đó, chúng chui ra khỏi cơ thể thối rữa của nàng rồi chạy trốn tứ phía.
Không lâu sau, Lý Hỏa Vượng từ phía xa đi tới bước qua đầu người phụ nữ đi về phía trước.
Hắn cau mày nhìn mọi thứ xung quanh. Đây là một thị trấn đã bị phá hủy, xung quanh là một mớ hỗn độn, không có người sống, mặt đất khô cằn và cái chết là tất cả ở nơi đây.
Lý Hỏa Vượng vẫn còn nhớ nơi này. Lúc trước sau khi trốn thoát khỏi Thanh Phong quán hắn đã tá túc ở nơi này.
Khi đó nơi này vô cùng náo nhiệt, nhưng bây giờ nơi đây không còn người nào còn sống, toàn bộ đều bị giết sạch hết.
Nơi này đã rất gần với tiền tuyến, cho dù là bị ảnh hưởng bởi chiến tranh hay là Pháp Giáo lừa gạt thì đối với người dân Tứ Tề cũng không có gì khác biệt.
Nhìn từ tình trạng của người chết có thể đoán ra nơi này mới bị tàn sát không lâu.
“Tuế Tuế, chúng ta nghỉ ngơi chút đi, sắp tới nơi rồi.”
Lý Hỏa Vượng ngồi ở trên ghế dài, lấy lương khô và nước ra, bắt đầu ăn.
Vẻ mặt Lý Tuế có chút khó chịu nhìn những thi thể xung quanh:
“Cha, nhiều người chết quá.”
Bây giờ nàng đã có thể hiểu được ý nghĩa của cái chết rồi.
"Đúng vậy, ta thà làm một con chó trong hòa bình còn hơn là làm người ở trong thời loạn lạc.”
Nhìn các hòa thượng siêu độ cho bọn họ, trong lòng Lý Hỏa Vượng không chút dao động, dọc đường hắn đã nhìn thấy quá nhiều người chết, hắn cũng đã nhìn đến chết lặng rồi.
Trên thực tế, lúc này trong đầu hắn hoàn toàn chỉ nghĩ về chuyện của bản thân thôi.
"Sao lại như vậy chứ? Tại sao khi ta tu chân lại tu ra được một Tuế Tuế chứ?"
Trong đầu Lý Hỏa Vượng lóe lên vấn đề này.
Công pháp tu chân của mình thăng cấp đương nhiên là chuyện tốt nhưng những chuyện xảy ra trước đó lại khiến trong lòng Lý Hỏa Vượng cảm thấy khó hiểu.
Công pháp tu chân này của mình đã tu luyện lâu như vậy, quả thực càng luyện càng lợi hại. Lúc đầu chỉ cần thay đổi một chút thứ là sẽ đau đầu chảy máu mũi.
Mà bây giờ hắn đã lên đến cấp thứ tư, muốn làm chuyện gì cũng trở nên dễ dàng hơn.
Nhưng công pháp lần này lại là của Đấu Mỗ, thật sự sẽ không có mối nguy hiểm tiềm ẩn nào khác sao? Trong lòng Lý Hỏa Vượng bắt đầu dâng lên một nỗi lo lắng.
Lý Hỏa Vượng đột nhiên nghĩ tới một chuyện:
"Lúc trước ta đã từng hỏi Quý Tai vấn đề này rồi!”
“Khi đó Quý Tai không có phản đối, cho nên ta mới tu luyện, chẳng lẽ…”
Nội tâm Lý Hỏa Vượng không ngừng chìm xuống.
Quý Tai là Ti Mệnh của hắn, nhưng mà lúc này đối phương lại rơi vào hoang mang, không giúp được mình chuyện gì cả, thật sự không có chút tâm tư nào sao?
Nhưng bây giờ không thể sử dụng phương pháp của Áo Cảnh Giáo được nữa, nếu như mình không thể dùng năng lực tu chân vậy thì sợ là chỉ có thể xách kiếm xông lên đánh giáp lá cà thôi.
"Không được, ta không thể quá yên tâm đối với Quý Tai được. Ta còn phải tiếp tục dùng đến hiến tế thống khổ của "Đại Thiên Lục", ta không thể để cho hắn cảm thấy rằng đã nắm chắc được mình rồi."
Lý Hỏa Vượng lập tức xác định kế hoạch tiếp theo của mình.
Hắn biết quá ít về Ti Mệnh, hơn nữa hắn cũng không dám tin tưởng hoàn toàn cho dù Ti Mệnh là tương lai của bản thân.
Nhất định phải khiến cho Quý Tai kiêng kị thì mới có thể không trở thành con tốt mặc cho người khác chi phối.