[Dịch] Đạo Quỷ Dị Tiên
Chương 1071 : Kế Hoạch
Chương 1071 : Kế Hoạch
Chương 1071: Kế Hoạch
“Có chuyện gì không?”
“Xin chào, ông Tiền nhờ ta gửi lời cho ngươi, ông ta không muốn ở bệnh viện Khang Ninh nữa, ông ta muốn rời đi, Na Na, ta gửi một đoạn video qua, ngươi mở cho họ xem”.
Chẳng mấy chốc khuôn mặt gày gò xanh xao của Tiền Phúc xuất hiện trên màn hình, than phiền vô cùng thê thảm, sau khi con gái và con rể xem xong video, bọn họ cãi nhau càng dữ dội hơn.
Cùng với tiếng cãi cọ càng lúc càng vang xa, hàng xóm láng giềng đều thò đầu ra vây xem, hình như cảm thấy rất mất mặt, hai vợ chồng đóng cửa, lại cãi nhau trong nhà.
Dương Na không đi, theo lời dặn của Lý Hỏa Vượng, nàng lặng lẽ chờ đợi.
Đợi đến qua bữa trưa, khi thấy người đàn ông đó đi xe điện ra khỏi nhà, hắn vội bảo Dương Na đi theo.
“Ngươi biết không? Có một bệnh viện còn tốt hơn bệnh viện Khang Ninh, hơn nữa chi phí còn rẻ hơn, tốt với bệnh nhân hơn, như vậy gánh nặng của các ngươi sẽ giảm đi một chút.”
“Nhưng bệnh viện này có một điều không ổn lắm, là hơi ít camera giám sát.”
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng nói vài câu với hắn, đối phương vẫn phớt lờ.
“Hỏa Vượng, vô ích thôi!”
Khi Dương Na nói lời này, vẻ mặt không biết là tiếc nuối hay mừng vì may mắn.
“Không, có ích, nếu vô ích, thì vừa hãy hắn sẽ không nghe ta nói nhiều thế rồi.”
“Cuối cùng hắn vẫn không đồng ý.”
Nghe thấy lời này. Lý Hỏa Vượng khẽ cười.
Mới gặp lần đầu, hắn không quen chúng ta, làm sao có thể nói với chúng hắn nghĩ gì chứ. Nhưng ngươi xem hắn vừa nãy, hắn thực sự muốn để Tiền Phúc tiếp tục lãng phí tiền ở bệnh viện Khang Ninh không?”
“Thực ra hắn không muốn làm kẻ ác, gánh tội danh bất hiếu, cần chúng ta đẩy giúp hắn một tay.”
“Đẩy thế nào?”
Lý Hỏa Vượng vừa mở miệng, suy nghĩ rồi lắc đầu.
“Không sao, ngươi về đi, ngày mai chúng ta lại đến bệnh viện Khang Ninh một chuyến là được.”
Ba ngày sau, Tiền Phúc phải đi rửa ruột vì nuốt phải dị vật, thông tin này lại rất trùng hợp bị con gái và con rể của Tiền Phúc biết.
Sự việc nhanh chóng được giải quyết ổn thỏa, Tiền Phúc chuyển viện.
Hắn chuyển đến bệnh viện mà Lý Hỏa Vượng nói, sở dĩ chọn nơi này, không chỉ vì chi phí rẻ hơn, mà vì Lý Hỏa Vượng từng ở đây, hắn rất hiểu nơi này, hơn nữa còn rất gần tiểu khu của hắn.
Chuyển viện, tình trạng của Tiền Phúc hình như cũng tốt lên nhiều, không cần ngày nào cũng ở trong phòng cưỡng chế.
Thời gian dần trôi, đợi sau khi phòng bị xung quanh Lý Hỏa Vượng cũng buông lỏng hơn một chút, buổi tối một ngày, Lý Hỏa Vượng mang theo đồ đã chuẩn bị sẵn, lặng lẽ trèo qua bức tường của tiểu khu.
Ngồi lên xe điện của Dương Na chuẩn bị trước đi được một lúc, tìm được bệnh viện tâm thần của Tiền Phúc.
Lý Hỏa Vượng trèo qua tường một cách điêu luyện, trốn camera giám sát, quen đường thuộc lối đưa Tiền Phúc lặng lẽ rời khỏi bệnh viện.
Cởϊ qυầи áo bệnh nhân sọc dọc trên người, mặc quần áo của Lý Hỏa Vượng chuẩn bị, cuối cùng Tiền Phúc được tự do.
Tiền Phúc vừa đến con phố lớn, rưng rưng nước mắt nhìn mọi thứ xung quanh, hít bầu không khí tươi mát của tự do, bỗng nhiên hắn chạy đến bên đống rác, nhặt đồ ăn ngoài mà người khác ăn thừa, ăn ngấu nghiến.
“Đừng ăn nữa!”
Lý Hỏa Vượng cố ngăn hắn lại, kéo hắn đến một con ngõ vắng vẻ.
Sau khi căng thẳng ngó trái ngó phải thấy không có người, Lý Hỏa Vượng sốt ruột nhìn hắn hỏi:
“Ta cho ngươi tự do rồi, bây giờ ngươi cũng phải giúp ta! Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể giải quyết đám người đó?”
“Đừng hoảng, trước đây ngươi chỉ có một mình, không tiện, bây giờ chúng ta cùng một phe, ta có thể giúp ngươi cùng đối phó bọn họ!”
“Ngươi đang nói linh tinh gì với ta thế hả? Ta hỏi làm thế nào mới có thể giải quyết chúng! Đừng nói với ta ngươi không có cách! Nếu ngươi dám nói vậy, bây giờ ta ném người về bệnh viện tâm thần!”
“Không không không! Ta có cách!”
Tiền Phúc như bị dọa sợ, vội xua tay.
“Chúng nhằm vào ngươi, nhưng chúng không nhằm vào ta! Cũng không nhằm vào bạn của ta!”
“Bây giờ ta đi tìm bạn của chúng ta, ngươi đã cứu ta, thì bạn của ta chính là bạn của ngươi, đợi đủ người, ngươi làm mồi nhử, chúng ta bắt gọn một mẻ chúng. Ngươi yên tâm, chúng không lợi hại như tưởng tượng đâu!”
Lý Hỏa Vượng hơi bán tin bán nghi với mai phục ẩn áu, nhưng hắn quyết định đi gặp bạn của Tiền Phúc, hắn hiếu kỳ bạn của Tiền Phúc cũng có thể thấy những người đó hay không.
“Được! Đây là điện thoại cũ của ta, có một cái thẻ sim chưa đăng ký.”
Lý Hỏa Vượng nhét điện thoại vào trong lòng đối phương.
“Sau này liên lạc với ta bằng điện thoại này!”
Lý Hỏa Vượng đang định buông hắn ra, kết quả lại bị Tiền Phúc tóm chặt lại, vẻ mặt hắn đầy sợ hãi.
“Không ổn! Chúng...bây giờ chúng đang ra tay với ta! Chúng muốn biến ta thành người của chúng! Mau! Mau giúp ta!”
“Cái gì?”
Đúng lúc Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không hiểu cách nghĩ của đối phương, bỗng nhiên thấy Tiền Phúc như đổi thành người khác, kinh ngạc nhìn mình nói.
“Lý Hỏa Vượng? Đây là nơi nào? Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Tại sao ta không ở trong viện?”
“???”
Đối diện với thay đổi đột ngột, Lý Hỏa Vượng suýt nữa thổ huyết, hắn suýt quên mất Tiền Phúc có hai nhân cách!
“Không được! Ta phải quay về! Quay về bệnh viện tâm thần! Ta phải tiếp nhận điều trị!”
Tiền Phúc giãy dụa muốn đi, thì bị Lý Hỏa Vượng đẩy thẳng ngã xuống đất, trực tiếp kề dao găm sắc bén lên cổ của đối phương.
“Không được động đậy!”